Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tặng Quân Một Đời Vinh Hoa

Báo thù không phải là mục đích, đôi khi trùng sinh chỉ là để hù dọa mà thôi. Tạ Hộ liền tính toán đùa nghịch một thời gian. Bởi vì nàng phát hiện ra, thứ mà nàng để tâm kiếp trước hình như không quan trọng như nàng nghĩ. Mà đời này, điều đầu tiên phải nhắc đến chính là bệnh kén ăn của nàng. Lời Bà Còm: Truyện này mình biết đến nhờ vào review của Nàng Xám (greyphan.com/2015/06/21/review-tang-quan-mot-the-vinh-hoa-hoa-nhat-phi/). Mình rất mê thể loại trùng sinh, có lẽ vì nữ chính nào sau khi trùng sinh đều có một cá tính đặc biệt. Truyện này nhà Cung Quảng Hằng đã edit được 100 chương sau đó ngừng hơn 2 năm rồi. Mình thích truyện này nên quyết định edit một bản cho riêng mình. Mình là tay mơ nên những thơ văn hoặc từ đặc biệt là xin chào thua, vì thế mình sẽ để nguyên xi như trong bản convert. Bạn nào hiểu được chỉ dẫn thì mình xin cảm tạ. Truyện mình làm cho bản thân nên sẽ không edit theo từng câu từng chữ trong bản convert đâu, miễn câu văn đọc lên nghe xuôi tai hiểu được cốt truyện là tốt rồi. *** Review greyphan.com:   Dạo gần đây ta ngán trùng sinh quyền mưu trạch đấu lắm lắm, đọc vừa mệt vừa nhàm, quanh đi quẩn lại có chừng ấy chi tiết mà triển nên không chán cũng uổng. Ban đầu vớ được quyển này cũng vì hết truyện đọc, đọc trong tâm thế chẳng biết gì, chưa ai spoil, cũng may là quyển này hay, đọc rất thích. Đa số các truyện trùng sinh khác thì nữ chính trùng sinh về toàn báo thù hoặc bày mưu tính kế để có cuộc sống tốt hơn, hạnh phúc hơn. Nữ chính Tạ Hộ cũng thế, nàng này kiếp trước yêu mù quáng một người, tính tình cao ngạo trong khi chẳng hề có tư bản để cao ngạo, không ngu như lại dễ bị gài bẫy, thể chất hay bị hại. Nàng yêu 1 người 27 năm, đơn phương, cuối cùng kẻ yêu nàng tạo cơ hội cho nàng được gả cho người nàng yêu, kết cục người nàng yêu đập nàng bể đầu bầm thây chết thấu thấu. Tạ Hộ trùng sinh, tâm cũng chết, 27 năm yêu đơn phương cũng tan theo những cú đánh cú đá và cái chết của nàng. Cuộc đời nàng bước sang trang khác, kiếp này nàng có 1 bắt đầu mới, với người yêu nàng ở kiếp trước. Yêu hắn, thương hắn, bảo vệ hắn, thần tượng hắn, sùng bái hắn, kiếp này là ông trời ban ơn cho nàng, sống lại để báo đáp hắn. Thẩm Hấp có tuổi thơ ác mộng, hắn là con rơi của Hoàng đế, mẹ hắn vác bụng bầu gả cho người, tự làm tự chịu, bị tra tấn không ra con người, hại luôn cả đứa con của mình, sống không bằng chết. Hắn sống, hắn nỗ lực, để Hoàng đế thấy được hắn, để mưu hoa ngôi báu, để trả thù. Trả được thù rồi hắn lại về với nỗi cô đơn, đêm đêm ác mộng, đến khi hắn yêu, người kia lại không yêu hắn, mặc dù sớm chiều làm bạn 10 năm, người kia vẫn không yêu hắn. Hắn thành toàn nàng, hắn mất nàng. Nếu ta là tác giả, ta sẽ cho Tạ Hộ trùng sinh vào 1 ai khác ở kiếp trước, yêu và ở bên Thẩm Hấp, chứ ko phải trùng sinh ở 1 kiếp khác, hạnh phúc với 1 Thẩm Hấp thuở thiếu thời. Ah, ông Trời bất công. Ở cái kiếp kia, liệu Thẩm Hấp sẽ sống với sự đau khổ, nỗi cô đơn và cơn giằng xé đến thế nào, khi chính hắn lại gián tiếp gây ra cái chết cho người con gái hắn yêu trong vô vọng chừng ấy năm? Ở một kiếp người mới, Tạ Hộ và Thẩm Hấp bên nhau, cũng xem như là bù đắp đi. Mặc dù với ta thì ta thấy bứt rứt lắm. Tiếc là truyện hơi ngắn, còn vài nhân vật không được giao đãi nên đọc khá tiếc nuối. Hoa Nhật Phi hành văn rất được, cách dẫn truyện rất xảo diệu và lôi cuốn, khi đọc đôi khi ta cứ cười tủm tỉm theo nhân vật, nhăn nhó theo nhân vật, lúc nhận ra điều đó ta thấy khá ngạc nhiên, vì không hiểu sao mình lại vô thức như thế, nó không giống như truyện hài cười ha hả, truyện buồn khóc thút thít, mà là sự hòa mình, cái cảm giác của nhân vật nó làm ta đắm chìm ở bên trong, nhàn nhạt và dịu dàng làm sao ấy. “Tặng quân một thế vinh hoa” tuy không phải xuất sắc, nhưng là 1 tác phẩm hay, dịu dàng và ngọt ngào, không quá bi, không quá hỉ, rất êm ái, đọc thoải mái và dễ chịu. Mặc dù còn 1 vài sạn và tình tiết không được triển khai, nhưng cũng chấp nhận được chứ không đến mức làm độc giả bức bối. Quyển này quả là của hiếm giữa rừng trùng sinh nhan nhản 1 màu hiện nay. Cái gì cũng vừa đủ, không thiếu không thừa, không quá trùng lặp. *** Sau một kiếp chị sống khá có lỗi, nên ông trời bực quá. Kiểu như ta đã tạo hết thời cơ cho hai bọn bây bên nhau, mà cũng không bên nhau được nữa. Thời cơ đó bao gồm 1. Không cho chị được như ý nguyện gả cho nam phụ 2. Đem chị thảy ngay tới trước mặt anh, để cho hai người lâu ngày sinh tình Vậy mà hai người này cũng không đến được vơi nhau, vậy là bùm, cho chị trọng sinh để chị bớt ngây thơ đi và nhìn thấy thằng chồng lương phối 'tao đã chọn cho mày đó con' ông trời said. Chị sống lại rồi, trời lại phù hộ cho gia đình chị bình an, vượt qua bao nguy nan và tiến tới đỉnh cao của nhân sinh. Và cuối cùng thì chị cũng được gả cho anh, xây dựng một mái nhà nhỏ được anh cưng chiều hết mực. Có lẽ cảm thấy cuộc sống của chị vẫn chưa quá mĩ mãn, vẫn chưa đủ tầm với danh xưng 'con cưng của trời' nên trời đã cho anh lên làm vua, để chị làm hậu, sinh con thì làm thái tử và quan trọng là hậu cung chỉ có mình chị, một mình hưởng hết ân sủng. Ok giờ là nhất rồi, trời vừa lòng rồi nhé, con sống hạnh phúc nhé, ta đi đây Ps: Trời ở đây là tác giả đó. Truyện không xàm như lời review đâu, nghệ thuật ánh trăng lừa dối không à.   Mời các bạn đón đọc Tặng Quân Một Đời Vinh Hoa của tác giả Hoa Nhật Phi.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Cơ Giáp Khế Ước Nô Đãi - Do Đại Đích Yên
La Tiểu Lâu bất ngờ trùng sinh đến 4000 năm sau. một thời đại cơ giáp. Nhưng khi làm chiến sĩ cơ giáp thì cuộc sống của hắn lại rất gian nan. Khi không thích ứng được nữa hắn đã bị bắt kí một khế ước nô lệ. Nhìn nam nhân kia cường đại bá đạo, La Tiểu Lâu phi thường thức thời khuất phục…   (Tên riêng qua từng bản edit khác nhau sẽ khác nhau) Tên người Yates = Athes = Á Đặc Tư (bạn của La Tiểu Lâu, chiến binh cơ giáp) Siever = Tây Thụy Nhĩ (Thụy Minh thú) Road = La Đức Carlos = Cáp Đốn (trung tướng) Abel = Á Bá (chế tạo sư cơ giáp) Gerald = Thánh Kiệt Lạp Nhĩ Đức (Hoàng kim thú) Althon = Thánh Ngải Bá Nạp (vua của Artodis, bố St. Gerald) Maxime = Mark Asim (123 – anh trai 125) Tina = Vi Toa Welder = Uy Đức Tên riêng khác Dị dung sở = Viện dị thú = Viện dị dạng Tinh cầu Grey = Bụi tinh hệ Lan Đạt = Renda Đặc Lai Tư = Teles = Theles A Đặc Đế Tư = Artodis = Ethedis Xảo Khắc Lực = Socola *** Một ngàn năm đã trôi qua, coi như đại cường nhân mang gien SSSS Nguyên Tích cũng đã trở thành lão nhân. Dù vậy, trong mắt La Tiểu Lâu, hắn luôn là người tuấn mỹ nhất, đẹp trai nhất. Vương vị của hắn đã sớm truyền cho Nguyên Dục, còn hai đứa trẻ khác của họ cũng đã có cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn. Lúc này, khi ánh mắt trời dần tà xuống, trong phòng chỉ có hắn và La Tiểu Lâu. Tất cả mọi người đều bị Nguyên Tích nhốt ở bên ngoài, hắn không cho phép bất luận kẻ nào vào quấy nhiễu. Nguyên Tích nhìn La Tiểu Lâu yên lặng nằm trên giường, hắn từ từ quỳ gối trên tấm thảm thật dày, dầu vết ngàn năm ở ngực đang tản phát ra nóng rực, phảng phất có thể đả thương da. Nhưng hắn không cảm giác được, có một loại đau đớn còn khắc sâu hơn vạn phần đang làn tràn toàn bộ cơ thể hắn. La Tiểu Lâu rốt cục rời đi hắn, sẽ không mở mắt ra hướng về phía hắn mỉm cười, sẽ không dâng lên thức ăn hợp khẩu vị của hắn nhất, sẽ không lúc hắn ngã bệnh thì dung túng hắn đủ điều, sẽ không hôn hắn, nói với hắn, ta yêu ngươi. ... Mời các bạn đón đọc Cơ Giáp Khế Ước Nô Đãi của tác giả Do Đại Đích Yên.
Cỏ Dại - Thị Kim
Cuộc sống trãi qua nhiều thăng trầm đã luyện cho Hàm Quang một bản lĩnh hơn người nhìn thấu sự đợi, tay cầm chén rượu uống cười sang sảng rạng ngời chói lóa : “Nếu sau này ta chết, hãy chôn xác ta trong rừng mai. Khi gió xuân sang năm thổi đến, ta muốn nở nhành hoa đầu tiên.” *** Bốn người ra khỏi trấn nhỏ, quay lại hướng cây cầu nhỏ kia. Hoắc Thần đột nhiên dừng bước, nói với Thiệu Lục: “Ngươi và Thừa Ảnh về trước, ta nói chuyện với Hàm Quang một lát.” Trái tim Hàm Quang lập tức đập thịch một cái. Thiệu Lục lên tiếng: “Điện hạ, thần cho người đứng ở xa bảo vệ.” Thiệu Lục và Thừa Ảnh thi lễ xin cáo lui. Trong đêm tối không thể nhìn rõ nét mặt của Thừa Ảnh, nhưng Hàm Quang cảm nhận được bước chân của huynh ấy chậm chạp hơn so với trước đây. ... Mời các bạn đón đọc Cỏ Dại của tác giả Thị Kim.
Ba Con Uyên Ương, Một Đôi Lẻ - Thị Kim
Đây chỉ là truyện nhảm Sư phụ nói, nước phù sa không chảy ruộng người ngoài, bảo ta chọn một người trong số mười sáu vị sư huynh, sư phụ sẽ làm chủ cho ta. Ta không chút nghĩ ngợi mà chọn Vân Châu, kết quả mọi người nói “bông hoa nhài cắm bãi phân trâu”. Sau này ta mới biết, thì ra “nước phù sa” là chỉ các vị sư huynh, “bãi phân trâu” mới là nói ta. Rút kinh nghiệm xương máu, ta quyết định nên vì Vân Châu sư huynh làm bà mối một lần, nhất định phải tìm một vị tiên nữ để xứng đôi với “bông hoa nhài” là hắn, lập công chuộc tội. Để công bằng, nhân tiện ta cũng quan tâm đến Giang Thần sư huynh, với tính tình của hắn, ta thấy chỉ có tìm một Dạ Xoa cô nương mới có thể khống chế hắn. Không ngờ, ý tốt của ta đắc tội cả hai vị sư huynh … *** Cô ta cười tươi như hoa, thành thạo cho ta uống một viên thuốc, ta âm thầm kinh hãi, nhưng chỉ đành bó tay, không biết vừa rồi cô ta dùng ám khí gì, hẳn là có tẩm độc, giờ phút này ta toàn thân vô lực. “Tiểu Mạt, ngươi chớ có trách ta. Thật ra, sau này ngươi sẽ phải cảm kích vì ta đã thành toàn cho ngươi và Vân Châu. Ngươi đến với hắn, ta đến với Giang Thần, người yêu nhau đến được với nhau, chẳng phải quá tốt sao?” Ta sợ hãi không tự chủ được, không hiểu rốt cuộc cô ta muốn gì. Cô ta cười ôm ta vào phòng, đặt ta trên giường. “Một lát nữa Vân Châu sẽ đến, ngươi cùng hắn gạo nấu thành cơm, từ nay nên vợ nên chồng có phải tốt không?” ... Mời các bạn đón đọc Ba Con Uyên Ương, Một Đôi Lẻ của tác giả Thị Kim.
Ẳng, Ẳng, Phu Quân Là Trung Khuyển - Thập Nguyệt Vi Vi Lương
Truyện khá đơn giản những cũng rất mới lạ, khá hài hước, ko có âm mưu, dương mưu, tranh giành đấu đá, chủ yếu đọc giải trí. Nam chính siêu siêu dễ thương, si tình, đáng yêu, nữ chính xoay nam chính như "xoay chó"!!!  Trịnh Thất cô nương từ lúc sinh ra có ba ước nguyện: Ước nguyện đầu, phụ thân khỏe mạnh tình lạii; Ước nguyện hai, tên xấu xa hại phụ thân bị lúc nào cũng gặp xui xẻo! Ước nguyện ba, cầu cho Đại Bạch lấy được một  “cô vợ” xinh đẹp! Cố Diễn tiểu tử từ lúc sinh ra có ba ước nguyện: Ước nguyện đầu, cầu Trịnh Tiểu Thất không biết việc mình giả cho; Ước nguyện hai, cầu Trịnh Tiểu Thất không biết việc mình giả chó; Ước nguyện ba, cầu Trịnh Tiểu Thất không biết việc mình giả chó; Như thế, vô hạn, tuần hoàn... * Đại Bạch là chó của Tiểu Thất! *** Tiểu Thất thấy bộ dạng Cố Diễn vui vẻ, liền bị mơ hồ, nàng nghi ngờ hỏi: "Ngươi... Không có bị thương?" Cố Diễn gật đầu, "Đúng rồi, ta không có bị thương." Tiểu Thất vẻ mặt cứng đờ. Cố Diễn: "Ai nha nha, ta cũng không phải là lừa nàng a, ta chỉ nói là ta bị tập kích, ta xác thực bị tập kích a! Có điều không có bị thương là được. Cũng không nghĩ đến, nàng hiểu lầm." Cố Diễn nháy con mắt, Tiểu Thất nhìn lông mi hắn thật dài lại vụt sáng, lập tức cảm giác mình đến nơi này chính là chuyện cười. Nàng không do dự đứng lên: "Ngươi đã không có chuyện gì, kia ta đi trước." Cố Diễn thoáng cái ngã xuống, duỗi chân, "Ta bị thương, lòng ta bị tổn thương, nàng rõ ràng là đến xem ta, hiện tại không chịu để ý ta liền đi, nàng rõ ràng nói nàng yêu thích ta, nàng vừa mới nói xong." Ánh mắt Tiểu Thất phiêu nha phiêu, nghiêm túc: "Chúng ta là bằng hữu a, nghe nói ngươi bị thương ta tới thăm ngươi không phải là rất bình thường sao? Cha ta, cũng chính là Trịnh tiên sinh của ngươi để cho ta tới. Nếu không ta sẽ không tới." Ôi! Trịnh Tiểu Thất, nàng còn có thể giả vờ mãi sao! ... Mời các bạn đón đọc Ẳng, Ẳng, Phu Quân Là Trung Khuyển của tác giả Thập Nguyệt Vi Vi Lương.