Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Mạng Xem Mặt Vũ Trụ

Tên truyện: Mạng Xem Mặt Vũ Trụ Nguyên danh: Vũ trụ thân cận võng Tác giả: U U Nhược Thủy Converter:Tsubaki Editor: gororo Thể loại: hài, ngôn tình, 1x1 Độ dài: 50 chương Tình trạng: hoàn ~~~~~~~ Giới thiệu Anh ta thấy tôi giận dữ, tiếp tục khinh khỉnh mỉm cười: "Phụ nữ trái đất đều có giá, chẳng qua chưa nói đúng giá mà thôi. Năm mươi ngàn!" Thấy lửa giận trong mắt tôi càng lúc càng cao, anh ta từ từ nói: "Một trăm ngàn! Chi phiếu này có thể đổi trực tiếp tiền mặt, ngày mai ngân hàng mở cửa là cô có thể đi lĩnh tiền." CMN, thật đúng là giết người! Ra giá một trăm: Đừng có sỉ nhục tôi! Năm trăm: Tôi không phải là người như vậy! Một ngàn: Đêm nay em là của anh~; Năm ngàn: Anh muốn làm mấy lần? Mười ngàn: Anh muốn em làm gì cũng được. Hiện tại đã là một trăm ngàn, anh chàng người ngoài hành tinh này, thu nhập mỗi năm hẳn phải có năm, mười triệu nhân dân tệ, dù trả một ngàn hay một trăm ngàn cũng chẳng đáng gì. Trong mắt anh ta, tôi chỉ là một thứ đồ chơi mà thôi, mà đồ chơi thì luôn có giá. *** Review: Mạng xem mặt vũ trụ – U U Nhược Thủy Tên truyện: Mạng xem mặt vũ trụ Tên tác giả: U U Nhược Thủy Thể loại: Viễn tưởng, hài hước, HE. Edit: gororo – Link đọc: wattpad “Tôi – Thư Lâm Lâm, nhất định phải tiến tới tương lai, tìm được một anh chàng tốt! Ít nhất phải có một căn nhà tử tế, khiến tôi an tâm sống qua ngày.” Một câu chuyện vô cùng thực tế nếu như bạn là người sống bằng “lý trí”, ” thực tế” và đang ở độ tuổi lấy chồng – nhấn mạnh lấy chồng. “Thế giới này rất tàn khốc, cần phải có lòng dạ tính toán chi li, bằng không đừng hòng trở nên nổi bật. Gả cho anh chàng công chức nhỏ vĩnh viễn không thăng cấp này, cùng với căn phòng mười lăm m² ba người ở của anh ta, ba bốn mươi năm nữa tôi vẫn sẽ phải tính toán những thứ lông gà vỏ tỏi để trả tiền phòng, sẽ phải cò kè mặc cả chỉ vì bữa ăn sáng. Đợi trả nợ xong rồi, cơ bản cũng đến lúc vào nhà hỏa táng, rốt cục kết thúc cuộc đời bi thảm vì tiền và phòng.” Vậy nên nữ chính đã chia tay anh bạn trai không có tương tai gì với lý do huyền thoại: “Anh rất tốt, nhưng em không hợp với anh!”. Tình cờ baidu được một trang web xem mặt mang tên mạng xem mặt vũ trụ. Bạn có thể yêu cầu một người bạn trai thế nào cũng được: Độ đẹp trai, độ giàu có, …. muốn thể nào được thế ấy, thì bạn có muốn thử không? Mà bạn muốn thử không không quan trọng, quan trọng là nữ chính muốn thử ???? Vì tất cả những đối tượng này đều là người ngoài hành tinh vậy nên, bạn sẽ mắt tròn mắt dẹt ghen tị với nữ chính. Dàn cast nam muốn cao có cao, muốn đẹp có đẹp, muốn giàu có giàu, muốn bình thường có bình thường. Vậy tại sao những gã ngoài hành tinh hoàng kim như vậy đều còn độc thân? Âu là do cái gì cũng có lý do của nó. Nữ chính tham tiền, biết mình muốn gì, biết được mình cần gì, hiểu gì. Dù đối phương có tuyệt thế nào, dù tiếc hùi hụi, cô vẫn đành chia tay. Có lẽ, đó cũng là lý do khiến dàn cast nam đều mê nữ chính, dù chia tay vẫn quan tâm, quý mến và sẵn sàng giúp đỡ cô khi cô gặp khó khăn. Nhiều người nói nữ chính quá thực dụng, không biết tự kiếm tiền để phục vụ mình mà lại dựa vào chồng. Mình không có ý kiến gì về việc này. Quan điểm của mỗi người mà, nếu bạn không thích, nếu bỏ qua được hãy đọc truyện này thử nhé. Vì truyện siêu hài, cười ngoác mồm, đọc vui là chính, giải trí là chủ yếu. Vì làm gì có chàng nào ngoài đời là người ngoài hành tinh được. Các chị em cứ liên tưởng với cụ giáo Do Min-Joon trong Vì sao đưa anh tới mà xem, có chết mê chết mệt không??? Dù sao, nữ chính khi đã yêu, cũng biết hi sinh, biết cho biết nhận, chứ không hề chỉ chăm chăm nghĩ đến tiền nên không có gì đáng ghét cả. Đề cử chị em đọc cho vuiiii nếu chưa đọc. *** #Review MẠNG XEM MẶT VŨ TRỤ Tên gốc: Vũ trụ thân cận võng Tác giả: U U Nhược Thuỷ Thể loại: Hiện đại, viễn tưởng, hài, bựa, sủng, HE Độ dài: 50 chương Tình trạng: Hoàn edit ----------------- Thư Lâm Lâm vừa từ bỏ mối tình mười hai năm dài đằng đẵng với Lâm Tuấn Kiệt, chỉ vì suốt thời gian bên nhau, cô vẫn không thể yêu đối phương. Chẳng phải cô bị lãnh cảm, nhưng kiểu người cô thích không có tí liên quan gì với bạn trai cũ. Kế hoạch của Thư Lâm Lâm là: chia tay, tìm một chàng trai tốt hơn gấp ngàn lần, nắm tay người ấy đi vào lễ đường. Nhưng mà tìm bạn trai ở đâu nhỉ? Hay là thử “xem mặt” qua mạng xem sao… Nghĩ là làm, Thư Lâm Lâm tìm thấy một trang web với lời mời chào khá mới lạ, “Chỉ cần bạn độc thân là có thể đi xem mặt. Nơi này có những anh chàng đặc biệt nhất, phù hợp nhất với giấc mộng của mọi cô gái địa cầu, mọi cuộc hẹn đều miễn phí. Nhưng xin nói trước, những anh chàng này đều là người ngoài hành tinh!...” Cô hoàn toàn coi nhẹ ba chữ “ngoài hành tinh”, nếu đây là sự thật, người viết bài review này… à không, Thư Lâm Lâm cô căn bản đã sớm lên đĩa bay trở về hành tinh mẹ rồi. Cô điền vào yêu cầu: người đàn ông độ tuổi phù hợp, chiều cao đáng ngưỡng mộ, thu nhập cao cấp, ngoại hình vượt trội, bằng cấp ưu tú,... Rồi hồn nhiên đi đến địa điểm hẹn mà không hề biết “thứ gì” đang chờ đợi mình tại đó. Số 1, ưu điểm: tuấn tú, đẹp trai như một soái ca Bắc Âu; anh ta ra một cái giá cao chót vót để “mua” Thư Lâm Lâm một đêm; nhược điểm: phụ nữ cầu hoan cùng anh ta, không may mắn sẽ bị “khô” vĩnh viễn. Số 2, ưu điểm: lãng tử, hào phóng; phát điên vội vàng muốn kết hôn cùng Thư Lâm Lâm; nhược điểm: anh ta đang trong chu kỳ động tình nhất thời, khi kết thúc chu kỳ sẽ cảm thấy ghê tởm việc “yêu” trong suốt 40 năm. Số 3, ưu điểm: dịu dàng, đẹp trai; luôn phong độ khi ở cùng Thư Lâm; nhược điểm: quá mức đẹp trai, nhìn lâu sẽ vong mạng. Số 4, ưu điểm: già dặn, trưởng thành; ở bên anh ta Thư Lâm Lâm cảm giác đầu óc mình được khai sáng; nhược điểm: linh hồn bạn đời của anh ta sẽ tiêu tan, không có kiếp sau. (Ngoài ra, anh ta thuộc bộ tộc ma cà rồng, tuy là ma cà rồng cao cấp có sức kiềm chế mạnh, nhưng bất cứ giống loài nào hút máu mà không phải băng vệ sinh, Thư Lâm Lâm vẫn hơi phải suy nghĩ.) Qua trang web xem mặt, Thư Lâm Lâm đã gặp tổng cộng bốn người, mỗi người một vẻ, điểm chung duy nhất giữa họ đều chính là người từ hành tinh khác. Tuy đã đi xem mắt tổng cộng bốn lần, nhưng cô vẫn chưa thể nào tìm được một người (ngoài hành tinh) phù hợp, đó cũng là lúc, số 5 lên sàn. ... Số 5 là một thợ săn tiền thưởng truy lùng tội phạm, luận ưu điểm, anh chưa vượt qua được những điều kể trên, nhưng anh lại là người (ngoài hành tinh) đầu tiên mà Thư Lâm Lâm cảm thấy thoải mái khi ở chung nhất. Số 5 không có tên, hay sự thật là tên anh quá dài, sợ Thư Lâm Lâm khi đọc tên anh sẽ cắn phải lưỡi mà chết, nên cô cứ theo thứ tự mà gọi anh là số 5. Số 5 có khả năng đọc ý nghĩ, biết hết những suy nghĩ đen tối của cô, anh còn hơi lưu manh, có chút vô lại, thế nhưng anh là một người đàn ông (ngoài hành tinh) tốt, Thư Lâm Lâm thích anh. Chuyện tình cảm giữa số 5 và Thư Lâm Lâm phát triển vô cùng nhanh, rõ ràng vừa mới xác định quan hệ nhưng cứ như một cặp tình nhân đã nhau nhau lâu năm. Mỗi ngày tháng oanh oanh yến yến của cả hai đều mặn nồng, cho đến một ngày nọ một con bò sát không biết sống chết xuất hiện tại địa cầu. Tắc kè hoa là tội phạm nguy hiểm bị truy nã cấp toàn vũ trụ, vì phải bảo vệ Thư Lâm Lâm nên số 5 trúng độc của nó. Độc tính chỉ Thư Lâm Lâm mới có thể cứu sống số 5, nhưng sau khi tỉnh lại anh sẽ quên cô, nếu còn gặp lại sẽ coi cô như kẻ thù mà đuổi giết. Thế nhưng tắc kè hoa quá chủ quan, số 5 yêu Thư Lâm Lâm nhiều đến vậy, dù lý trí anh có nhất thời quên cô, thì trái tim anh vẫn in bóng dáng cô ở nơi sâu thẳm nhất. ------------ Tìm ra bộ truyện này là một dịp rất tình cờ, chỉ đọc lướt tên truyện, mình đã ngửi thấy một mùi bất thường thoang thoảng Truyện rất là hài, rất là đáng yêu, các nhân vật phụ (số 1 tới số 4) đều rất tốt bụng, cố gắng hết sức giúp đỡ cặp đôi nam nữ chính của chúng ta. Nữ chính có phần ngây ngô dở hơi biết bơi , nam chính là một thằng cha ngoài hành tinh vài trăm tuổi tuy không sạch thân nhưng tâm thì sạch bong kin kít luôn. Đề cử nhiệt liệt với các bạn đọc. À trước khi kết bài, mình có đôi lời muốn nhắn nhủ tới các bạn đang còn độc thân (cũng chính là bản thân mình ), không phải không có người phù hợp với bạn, chỉ là phi thuyền bay của anh ấy / cô ấy chưa tìm được bến đỗ trên tinh cầu Trái Đất mà thôi! =)) ... Vài năm sau, tại một bãi tắm ven biển… Một giọng trẻ con non nớt vang lên: "Ba ơi, mẹ đang nhìn chú kia." "Ba biết rồi, mẹ con là người thế đấy." Giọng nam lười nhác đáp lại. Một giọng nữ vang lên: "Nào có, nhìn anh ta béo chết đi được, làm sao đẹp bằng anh. Cởi áo ra kia đứng đi anh, em sẽ huýt sáo cho anh." ... "Cô bé, ngủ rồi à? Anh vừa tắm xong, đang nằm loã thể trên giường, muốn qua đây tán gẫu không?" "Ra ngoài mà tìm gái, ba trăm tệ một đêm, có cả tá người đồng ý phục vụ." "Tốn tiền mà các cô ấy lại được lợi, em nỡ sao? Người trái đất có câu: Phù sa không chảy ruộng ngoài, em là bạn gái anh, thứ quý giá ấy có cho thì cũng phải cho em chứ." -------------- Review by Tà Thần - fb/ReviewNgonTinh0105 Bìa: #Tơ Chiêu Nghi   Mời các bạn đón đọc Mạng Xem Mặt Vũ Trụ của tác giả U U Nhược Thủy.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tổng Tài Bá Đạo Giành Vợ Yêu
Thể loại: HĐ, Sủng, HE Bạn sẽ có cảm giác như thế nào khi chính người bạn thân của mình phản bội mình? Vậy mà cô lại bị chính bạn thân của mình chỉ vì muốn cướp người bạn trai của cô mà bày mưu với cô, hại cô qua đêm với một người đàn ông xa lạ! Hai tháng sau, cô phát hiện mình đã có thai, lại tình cờ biết được cha của đứa bé là ai, đó chính là cấp trên vừa mới đến nhận chức của cô, anh trai của bạn thân cô... Cô một bước trở thành chị dâu của đôi cẩu nam nữ kia sao? *** Tổng Tài Bá Đạo Giành Vợ Yêu của tác giả Thuỷ Ti Liễu là một tác phẩm ngôn tình sủng, hiện đại được độc giả đánh giá cao trong cách xây dựng tình huống và tính cách nhân vật. Ngay chương đầu của câu chuyện tác giả đã khiến các sắc nữ phải thét gào khi có cảnh H vô cùng nóng bỏng giữa nam và nữ chính. Mặc dù lúc này hai nhân vật chính chỉ là người xa lạ, họ quan hệ với nhau trong tình huống một người không tỉnh táo, người còn lại bị động tình sau nhiều năm cấm dục. Thế nhưng chính tình huống mở đầu này đã tạo một câu chuyện yêu đương ngọt ngào, ngược chết “cẩu độc thân” sau này. Truyện Tổng Tài Bá Đạo Giành Vợ Yêu vẫn được xây dựng theo mô típ cũ. Nữ chính Bạch Lộ phát hiện bạn trai ngoại tình với bạn thân dẫn đến mang thai. Cô sẵn sàng từ bỏ mối quan hệ của mình để tác thành cho họ. Lòng đau xót cô đến quán bar để uống rượu, nhưng người bạn thân Lương Tịnh Tiêu nhất định không bỏ qua cho cô. Để yên tâm ở bên Hướng Long Cẩm, Lương Tịnh Tiêu hãm hại Bạch Lộ, để cô bị huỷ hoại bởi người đàn ông khác. Không ngờ người qua đêm cùng cô lại là cấp trên mới vừa đến nhậm chức tại công ty cô. Vốn là một người phụ nữ thông minh, mạnh mẽ, cầm được buông được, nhưng Bạch Lộ chưa bao giờ nghĩ rằng cuộc đời mình lại “cẩu huyết” đến thế. Cô vừa thất tình, vừa thất thân, trong công việc thì bị người gây khó dễ, đã vậy người yêu cũ còn cứ bám lấy không tha. Mặc cho cô lạnh lùng, tuyệt tình với hắn nhưng tra nam, mặt dày đó cứ như miếng keo dán, bám lấy không buông. Vì anh ta cô bị cấp trên chỉ trích làm việc thiếu chuyên nghiệp, thiếu năng lực. Cũng vì anh ta cô bị người phụ nữ xấu xa đã từng là bạn thân của mình làm khó dễ. Không thỏa hiệp trước sự khiêu khích của ả “con giáp thứ 13” cô quyết định trở thành thư ký riêng của Tổng giám đốc. Từ đây cuộc sống của cô gắn liền với công việc phục vụ, làm trợ lý đời sống cho người đàn ông này. Còn với Lương Phi Phàm, ngay từ lần đầu gặp Bạch Lộ anh đã có ấn tượng với cô gái thông minh, nhạy bén, không chịu thiệt thòi này. Mặc dù trong công việc anh luôn mỉa mai cô không chuyên nghiệp. Nhưng thực tế anh lại luôn giúp đỡ cô vượt qua những tình huống khó khăn một cách tự nhiên nhất. Nụ hôn nóng bỏng của hai người trong cơn say, giúp Lương Phi Phàm hiểu rõ lòng mình. Cơ thể anh có phản ứng với người con gái xinh đẹp đó. Ban đầu anh luôn giấu tình cảm của mình rất sâu, thái độ với cô không xa không gần, vừa quan tâm vừa lạnh nhạt, vì anh không muốn cô phải khó xử. Hai tháng sau lần đầu quan hệ, Bạch Lộ biết mình có thai. Đây là một đả kích lớn với cô, bởi lúc này cô vẫn chưa biết cha của đứa trẻ là ai. Chẳng lẽ mới chỉ 25 tuổi cô đã phải trở thành mẹ đơn thân? Lúc này tâm trạng của Bạch Lộ vô cùng mâu thuẫn, cô muốn giữ lại đứa con nhưng lại lo lắng cho tương lai của mình. Đúng lúc này cơ duyên của Bạch Lộ đến, tác phẩm của cô được một bậc thầy có tiếng trong ngành thiết kế đánh giá cao và muốn nhận làm học trò. Khi biết rằng cơ duyên mình có được đều do Lương Phi Phàm sắp xếp, cô vừa cảm kích vừa áy náy vì trước đó đã nói những lời làm tổn thương anh. Đối với Bạch Lộ, Lương Phi Phàm rất kiên nhẫn, bao dung. Tình cảm của anh dành cho cô, người ngoài cuộc ai cũng có thể nhận ra nhưng chính Bạch Lộ lại mù mờ không rõ. Thế nhưng chính sự bảo vệ của Lương Phi Phàm dành cho Bạch Lộ lại khiến cô trở thành mục tiêu ghen ghét của phái nữ. Vì thế mà các tình huống hãm hại luôn diễn ra, nam chính lại phải hóa thân thành anh hùng để cứu cô ấy. Một chiếc bông tai rơi giúp Lương Phi Phàm tìm lại ký ức của mình vào một đêm hai tháng trước. Anh vô tình phát hiện ra người cùng mình qua đêm hôm ấy lại là Bạch Lộ. Để thăm dò cô có phải loại phụ nữ mình khinh thường nhất hay không mà anh đã thực hiện một thử nghiệm hoang đường. Kết thúc thử nghiệm này giúp anh chứng thực được suy nghĩ của mình nhưng cũng làm nảy sinh mâu thuẫn giữa hai người. Bạch Lộ vì bị anh làm tổn thương mà từ chức ở công ty. Thực sự hành động này của Lương Phi Phàm đã khiến Bạch Lộ sợ hãi và tổn thương rất nhiều. Cũng vì hành động lần này của anh mà Bạch Lộ muốn đẩy anh khỏi cuộc đời của cô ấy. Thế nhưng Lương Phi Phàm đâu đơn giản, cách giải quyết của anh luôn rất trực tiếp và có phần vô lại, đó là trực tiếp hôn cô. Chính nụ hôn này đã khiến trái tim tưởng chừng như đã chết của Bạch Lộ sống lại. Cô bắt đầu mở lòng với anh ấy. Mối quan hệ của hai người dần tốt lên, từ đây bắt đầu bước vào mối quan hệ yêu đương ngọt ngào, “ngược chết con dân” của hai người. Nhận xét về truyện Tổng Tài Bá Đạo Giành Vợ Yêu chỉ có một câu “ngọt chết người”. Mặc dù cũng có một vài đoạn ngược tâm nữ chính nhưng nó chỉ là gia vị cho tình yêu thêm sắc màu mà thôi. Có thể nói đối với các thiếu nữ thì một người đàn ông như Lương Phi Phàm chính là hình mẫu người tình trong mơ. Tình cảm anh dành cho Bạch Lộ luôn là nhẹ nhàng, lịch thiệp. Anh luôn bảo vệ cô trước mọi sóng gió, thị phi và muốn mang đến cho cô những điều tốt nhất. Mặc dù trong Tổng Tài Bá Đạo Giành Vợ Yêu chuyện tình của Bạch Lộ và Lương Phi Phàm cũng có một tác nhân gây khó chịu như người yêu cũ của Bạch Lộ, em gái hay vị hôn thê của Lương Phi Phàm. Nhưng đúng như câu châm ngôn trong tình yêu, “hai người đồng lòng thì tát biển đông cũng cạn”. Sự chân thành trong tình yêu của họ khiến nước chảy đá mòn chứ vài con người chắn đường đó có đáng là gì. Tóm lại đây là một câu chuyện tình yêu khá tự nhiên. Sự sủng ái nam chính dành cho nữ chính không quá lố. Anh yêu chiều cô bằng cách luôn ủng hộ cô đứng trên đôi chân của mình. Nếu bạn đang tìm một chuyện ngôn tình nữ chính đáng yêu, nam chính phúc hắc nhưng ấm áp thì hãy ghé đọc Tổng Tài Bá Đạo Giành Vợ Yêu nhé!   Mời các bạn đón đọc Tổng Tài Bá Đạo Giành Vợ Yêu của tác giả Thủy Ti Liễu.
Thiên Tài Khí Phi
Edit: Sunny Út Beta: Sally Xuyên không thành công chúa, thành tiểu thư thiên kim,...có bàn tay vàng, có sẵn gia thế, có sẵn tài mạo. Mấy thứ đó thât không đáng kể tới Chuyện xuyên không kinh tâm động phách nhất chính là xuyên qua ngay tại bãi tha ma... Có thiên lý không cơ chứ? Nhưng nàng nhanh chóng trở nên mạnh mẽ, ngoan cường Sườn phi giả ngây thơ, hiền lành ư? Di nương vờ đoan trang thục đức à? Thứ muội tỏ vẻ ôn nhu thiện lương nữa? Chưa kể tổ mẫu thiên vị, bạc đãi tôn nữ Thêm một vị phụ thân cả ngày giả nhân giả nghĩa Khuyến mãi thêm tên "chồng hờ" cuồng ngạo, tự phụ Hết thảy chờ đó, Vân Y nàng không hoàn trả lại mọi thứ bọn chúng thiếu nàng, nàng thề không ngừng tay Dùng mọi cách trở về phủ, nàng quyết tâm lật ngược nơi đây Dùng vẻ đẹp tao nhã, tuyệt luân, nàng quyến rũ hết thảy mọi người tại Mẫu Đơn hội, hoa với nàng càng không thể so e ấp, kiêu kì, thanh tao của nàng Dùng tài múa kinh thế tuyệt diễm, nàng mê đảo chúng sinh, che lấp tất cả ánh sáng những tài năng khác, không ai không đắm chìm vào thiên vũ kinh hồng của nàng Thế nhưng, càng tài hoa, càng tuyệt thế, càng kinh diễm nhiều người, càng nhiều người ghen ghét nàng, hãm hại nàng, căm hận nàng "Con bà nó, nàng không phát uy, thật đúng là nghĩ đến nàng là chỉ con mèo nhỏ ôn nhu, mỗi người đều có thể bắt nạt?" Chờ xem Nàng làm thế nào làm nghiêng ngả Tướng phủ Bằng cách nào tiêu diệt Vương gia tạo phản Làm sao đoạt được Quốc khố mà vẫn bình yên vô sự *** Truyện Thiên Tài Khí Phi – tranh đấu nữ cường đã hoàn: Một tác phẩm xuyên không Thiên Tài Khí Phi vô cùng hấp dẫn, không yy não tàn, nam cường ngọc thụ lâm phong, nữ cường tuyệt đỉnh thiên tài. Tuy không còn mới lạ nhưng những tác phẩm tiểu thuyết xuyên không chưa bao giờ hết hấp dẫn đối với các bạn trẻ yêu văn học. Lần này,mình xin được giới thiệu với các bạn một tác phẩm mới của tác giả Ngọc Khuyết. Thiên Tài Khí Phi là một tác phẩm vô cùng xuất sắc của tác giả Ngọc Khuyết. Truyện kể về thiếu nữ tên Vân Y.Cha nàng là doanh nhân thiên tài, mẹ là kỳ tài giới âm nhạc. Vân Y nàng kế thừa toàn bộ ưu điểm của cha mẹ, không chỉ có bộ dạng xinh đẹp, chỉ số thông minh cao tới hai trăm, được xưng là cô gái thiên tài. Vân Y vừa tốt nghiệp, đã bị an bài đến công ty cha nàng làm. Công tác xuất sắc, đạt được kết quả xuất sắc từ công ty, sự nghiệp đang phát triển rộng mở, tiền đồ sáng lạng. Nhưng ai ngờ trong lần chạy tới buổi tiệc của công ty trên đường lại xảy ra tai nạn xe mà xuyên đến đây.Thân thể nàng xuyên đến là Vân Mộng Vũ, tính tình đơn thuần mà nhu nhược. Vốn được gả cho Dạ Vương Sở Dạ làm chính phi, sau bị trắc phi hãm hại mà chết. Thân thể bị vứt ra bãi tha ma, số phận bị thảm vô cùng. Tỉnh lại trong thận thể mới, Vân Y nhanh chóng nhận ra tình thế khó khăn của mình. Thế đạo lúc này , mặt ngoài một mảnh tường hòa, kì thực khắp nơi nguy cơ tứ phía, chỉ cần một chút không cẩn thận, liền có khả năng tan xương nát thịt, nàng nên như thế nào mới có thể trong thời loạn thế này sống sót, tăng thế lực cho chính mình, sớm ngày tìm được phương pháp trở lại hiện đại. Vậy liệu với trí thông minh của mình, Vân Y có thực hiện được kế hoạch, trở về thời hiện đại với cha mẹ? Hay nàng sẽ phải sống cuộc sống bất hạnh không người thân thích giữ thời thế loạn lạc này? *** Lúc này trời đã chạng vạng, bên ngoài cuồng phong gào thét, sắp có một hồi bão táp kéo tới, tiếng sấm trên không trung không ngừng nổ vang. Thính Vũ các trong Dạ vương phủ, lúc này rất im ắng, trong phòng chỉ nhìn thấy một mảnh lụa mỏng bị gió thổi bay lên. Vân Mộng Vũ đang trong giấc mộng mê man bừng tỉnh lại, kỳ quái, hôm nay vì sao ngủ mê mang như thế, dường như cả ngày nàng đã không có tỉnh lại. Vân Mộng Vũ chậm rãi ngồi dậy, chỉ cảm thấy đầu hỗn loạn. Đột nhiên cảm thấy dường như có chỗ nào đó không đúng, Vân Mộng Vũ vừa nghiêng đầu, thấy một nam tử xiêm y không chỉnh tề dựa đầu ở giường vẻ mặt dâm tà nhìn nàng. Cúi đầu xuống, Vân Mộng Vũ phát hiện xiêm y của chính mình cũng không chỉnh tề, đang muốn kêu cứu. Đột nhiên một tiếng rầm vang lên, cửa phòng bị người vào một cước đá văng. Sở Dạ Vương mang theo một đám người xông vào. Khi thấy rõ tình hình trong phòng, Sở Dạ tức giận đến gân xanh nỗi lên, hai đấm tay nắm chặt phát ra thanh âm răn rắc. “Đem đôi cẩu nam nữ này tách ra cho ta.” Lập tức có hai bà tử cường tráng tiến lên đem hai người tách ra, ném một cách thô lỗ tới trước mặt Sở Dạ. Cảm nhận được Sở Dạ tức giận khiến nhiệt độ xung quanh y dường như ngày càng hạ xuống lạnh băng đến tận cùng, Vân Mộng cảm thấy có dấu hiệu không ổn. Nàng lập tức túm vạt áo Sở Dạ, khẩn cầu mong có thể được Dạ vương thương tiếc. “Vương gia, xin nghe ta giải thích.......” “Cút ngay!” Sở Dạ chán ghét một cước đá văng nàng. Vân Mộng Vũ bị hắn đá hướng cạnh cái bàn ngã xuống, trán đập vào cạnh bàn nhất thời máu cứ thế tuông ra, lâm vào hôn mê. Tuyết sườn phi nhìn cảnh này, trong mắt hiện lên một chút đắc ý. Nàng đi đến bên người Sở Dạ cánh tay nhẹ nhàng kéo y, ôn nhu mở miệng khuyên nhủ:“Vương gia, tỷ tỷ có lẽ là do nhất thời hồ đồ, vương gia hãy tha thứ cho nàng lần này đi.” “Tiện nhân này cũng dám làm ra loại chuyện đồi phong bại tục này, tuyệt không thể dễ dàng tha nàng. Người tới, canh giữ toàn bộ gian phòng này không cho bất luận kẻ nào tới gần.” “Nhưng vương gia, tỷ tỷ nàng.......” Thấy Tuyết Nhi còn muốn vì tiện nhân kia cầu tình, Sở Dạ không khỏi hạ khẩu khí an ủi nói:“Tuyết Nhi, ngươi tâm địa thiện lương, đồng tình đáng thương nàng, nhưng người như nàng sớm đã không có thuốc nào cứu được, Tuyết Nhi ngươi không cần vì nàng hao tổn tinh thần. Ta còn có chút việc cần xử lý ngươi về phòng trước đi.” “Nô tì cung tiễn vương gia.” Tuyết sườn phi chỉ có thể bất đắc dĩ tiễn bước Sở Dạ, nhưng y không có nhìn thấy Tuyết sườn phi luôn luôn nhu nhược trong mắt chứa đắc ý cùng thâm độc. Ở thư phòng Dạ vương phủ, Sở Dạ khoanh tay đứng trước cửa sổ, phân phó sự tình cho quản gia. “Chuyện này phải giải quyết một cách sạch sẽ, đem tam phu nhân cùng những người biết chuyện này xử lý toàn bộ. Tuyên bố bên ngoài do vương phi phạm vào thất điều nên bị hưu đuổi khỏi Vương phủ.” “Vương gia yên tâm, thuộc hạ nhất định sẽ giải quyết tốt chuyện này.” “Ừ, đi xuống đi.” Quản gia đi rồi, Sở Dạ vẫn đứng phía trước cửa sổ. Vân Mộng Vũ, không nên trách hắn, muốn trách thì trách chính nàng quá ngu dốt, căn bản không thể đảm nhiệm vị trí Dạ vương phi. Ngày kế, trong Thính Vũ các, Vân Mộng Vũ nhìn hưu thư trong tay, nhất thời trên mặt không còn chút huyết sắc, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy. Nàng khó có thể tin, nàng thế nhưng bị hưu. Nàng nên làm cái gì bây giờ, nếu rời Vương phủ nàng sẽ sống như thế nào. Lúc này, ngoài cửa phòng một trận tiếng bước chân vang lên, Vân Mộng Vũ ngẩng đầu nhìn Tuyết sườn phi Vương Tuyết Nhi chân thành hướng nàng đi tới. Cũng vội vàng tiến lên lôi kéo tay Vương Tuyết Nhi, khóc nói: “Muội muội, ngươi đến là tốt rồi, chỉ cần ngươi ở trước mặt vương gia thay tỷ tỷ nói lời hay, vương gia nhất định hội tha thứ tỷ tỷ.” Vân Mộng Vũ nói xong, trong lòng hy vọng ngẩng đầu lên, vốn tưởng rằng sẽ nhìn thấy được vẻ mặt lo lắng, ai ngờ nhìn thấy vẻ mặt Vương Tuyết Nhi sự chán ghét cùng khinh thường. “Muội muội......” Vân Mộng Vũ bối rối hô một tiếng. Vương Tuyết Nhi thế nhưng không có đáp lại nàng, mà một phen đem nàng đẩy ra. “Vân Mộng Vũ, ngươi chắc thật không ngờ ngươi sẽ có hôm nay. Ngươi có biết vì sao không, ta nghĩ ngươi khẳng định không biết, ngươi ngốc như vậy mà. Ngươi nhất định rất kỳ quái vì sao ngươi lại mê man rồi làm ra cái loại chuyện như vậy, đó là bởi vì ta ở trong ly trà của ngươi hạ mê dược. Mà nam tử trong phòng ngươi lại là người ta phái tới, thế nào tỷ tỷ thân ái của ta, đối với hắn, ngươi có vừa lòng hay không?” “Ngươi không sợ vương gia biết hay sao?” “Vương gia làm sao có thể biết được, ta đã đem chuyện này giá họa cho tam phu nhân, buồn cười cái nữ nhân kia còn tưởng rằng cử người báo ngươi thông dâm thì sẽ lập công lớn, từ nay về sau có thể được vương gia sủng ái, kết quả lại không thoát được vận mệnh bị diệt khẩu. Nàng cũng không ngẫm lại loại sự tình như thế này, vương gia vì danh dự của hắn thì làm sao có thể lưu lại nàng.” “Vì sao, ta đối đãi ngươi như thân tỷ muội, ngươi vì sao phải hãm hại ta như thế?” Vân Mộng Vũ khó có thể tin hỏi. “Vì sao ư, bởi vì ngươi đoạt thứ vốn nên thuộc về ta, ta cùng Dạ vương lưỡng tình tương duyệt, ta vốn có thể trở thành Dạ vương phi cao quý, bởi vì ngươi mà ta chỉ có thể làm một sườn phi, cho nên ngươi nhất định đáng chết.” “Ta vì ngươi liều mạng.” Vân Mộng Vũ đột nhiên trở nên mất trí muốn cùng Vương Tuyết Nhi đồng quy vu tận, lại bị thị vệ Vương Tuyết Nhi mang đến gắt gao bắt lấy. Tuyết Nhi đi đến trước mặt nàng giáng một cái tát thật mạnh, khiến khóe miệng nàng chảy ra một tia máu. “Tiện nhân, không biết tự lượng sức mình, người tới rót thuốc cho ta.” Nghe được mệnh lệnh, một thị vệ bưng một chén dược đến trước mặt Vân Mộng Vũ, một tay cầm lấy cằm Vân Mộng Vũ, một tay đem dược mạnh mẽ đỗ vào miệng nàng. Vân Mộng Vũ không cam lòng giãy dụa, nhưng lại không thể làm gì được, dược cứ thế toàn bộ đổ vào miệng nàng. Vân Mộng Vũ chậm rãi ngã xuống, ánh mắt tràn ngập hận ý nhìn Vương Tuyết Nhi, cuối cùng chỉ có thể không cam lòng nhắm hai mắt lại. “Đem nàng quăng đến bãi tha ma cho ta.” Nhìn kết quả thấy vừa lòng, Vương Tuyết Nhi khóe miệng mang theo ý cười xoay người rời đi. Ngoài bãi tha, một khối thi thể mọi người vốn nghĩ đã chết lại nhẹ nhàng giật giật ngón tay...... Mời các bạn đón đọc Thiên Tài Khí Phi của tác giả Ngọc Khuyết.
Xuân Thiên Lai Liễu Tựu Đãng Dạng
Tên truyện: Xuân thiên lai liễu tựu đãng dạng [ 春天来了就荡漾 ] Tác giả: Diệp Sáp - 叶涩 Thể loại: hiện đại, ấm áp, oan gia, hài hước, 1×1, HE Edit: Tiêu Ngân (chap 1 - 60) & girl_sms Nhân vật chính: Dương Tiểu Thảo, Phong Uyển Nhu Nhân vật phụ: mụ mụ của Tiểu Thảo, Lương Nhiên, Vương Oánh Oánh, Dạ Ngưng, Tiếu Vũ Hàm Nhân vật khác: Manh... Văn án: Lần đầu tiên gặp mặt đã đặt "ngoại hiệu" cho nàng Làm nàng xấu hổ trước mặt mọi nhân viên... Làm cho phong thái "cao cao tại thượng" của nàng bị dìm hàng... Làm chết con cá yêu quý của nàng... Có thể nói chỉ có một người mới khiến Phong Uyển Nhu cảm xúc rối loạn, đứng ngồi không yên, vô cùng bực mình trước mọi tình huống... khiến nàng tức giận nhưng lại không thể làm gì được hơn Không ai khác là Dương Tiểu Thảo Rốt cuộc, Một người vừa hậu đậu, vừa suy nghĩ đơn giản, ngây ngây ngốc ngốc... Một người vừa thông minh, vừa xinh đẹp, lại vô cùng lạnh lùng... Lại có duyên phận với nhau! *** Khẩn trương ngồi ở trên ghế, Dương Tiểu Thảo nhìn nhìn những người trước mắt đang cúi đầu vội vàng kí kí lật lật giấy tờ trên bàn, dường như hoàn toàn không để ý nàng đang ngồi chờ phỏng vấn, mọi người vẫn bận rộn như không có việc gì. Tổng cộng có ba người phỏng vấn, hai phụ nữ và một người đàn ông, ah, người đàn ông nhìn có vẽ không khó khăn lắm, nhìn dáng vẽ cũng không phải là dân IT điển hình, chân mang giày da, một bộ quần áo toàn màu trắng thoạt nhìn giống như tiểu Bạch mã vậy, cô gái kế bên cũng nhìn còn rất trẻ, nàng cúi đầu kí các giấy tờ bên cạnh thoạt nhìn rất giống một trợ lý. Cuối cùng là người phụ nữ còn lại, khuôn mặt không chút thay đổi, lạnh lùng như băng, nhìn thái độ này, hẳn phải là lão bản a. "Tên gọi là gì" "Dương Tiểu Thảo" "Cái gì?!" "... Dương Tiểu Thảo!" "Ý tôi hỏi là đại danh!" Nam nhân ngồi đối diện ngẩng đầu, có chút khó chịu nhìn Tiểu Thảo, dường như cũng không muốn quan tâm quá nhiều, ngay cả đại danh cũng báo cáo không xong? Tiểu Thảo hơi rụt rè cái cổ nhìn hắn một cái không nói gì. Một bên nữ nhân khuôn mặt lạnh như băng ngẩng đầu nhìn nàng một cái, nhẹ giọng nói: "Hắn cũng là tên này" Giọng nói thật là dễ nghe, Tiểu Thảo có chút nghi ngờ không biết nàng có học qua khóa huấn luyện thanh giọng nào không, tại sao lại có giọng nói dễ nghe đến như vậy. Nam nhân nghe nàng nói như vậy cũng không tiếp tục truy cứu, đẩy cặp kính trên sống mũi, hỏi " Vừa mới tốt nghiệp đại học sao?" Tiểu Thảo gật đầu, đúng vậy, nếu không phải mới tốt nghiệp thì làm sao lại đến công ty nhỏ của các người đây. Nam nhân nghe xong gật đầu, chỉ qua nữ nhân khuôn mặt từ đầu đến cuối vẫn không có gì thay đổi nói "Đây là Phong tổng của chúng ta, Phong Uyển Nhu" "Vâng!" "Tôi tên là Lương Nhiên, phó tổng" "Vâng!" Tiểu Thảo rất nhanh đáp lại, trong mắt một chút dao động cũng không có, người đàn ông đang giới thiệu cho nàng hôm nay giống như là đang bán cải trắng, không có chút cảm giác gì. Tiểu Thảo từ nhỏ đến lớn đều như vậy, trong lòng nàng tuyệt đối không hề để ý hay lãng phí một chút tế bào trí nhớ nào, quản lý là Lương tổng chính là Sơn tổng, Phong tổng vẫn là Vũ tổng, về sau gặp mặt trực tiếp nên gọi là 'biệt đội tổng hợp' thì tốt rồi. "..." Lương Nhiên thấy Tiểu Thảo trả lời thái độ có chút thờ ơ liền trừng mắt nhìn nàng liếc mắt một cái sau đó tiếp tục nói: "Tôi giới thiệu cho cô biết Phong Tổng, là muốn cho cô biết Phong Đằng vẫn luôn coi trọng các cuộc phỏng vấn" Là bởi vì nhân lực công ty quá ít đi... Tiểu Thảo trong lòng thầm nghĩ tới, lúc này bất thình lình một ánh mắt lóe sáng chợt phóng tới, Tiểu Thảo nhìn Phong Uyển Nhu chợt run lên một chút, khuôn mặt liền đỏ lên, ngại ngùng cúi đầu. "Phong Đằng tuyển nhân viên điều quan trọng nhất chính là muốn nhân viên đối với công ty có lòng trung thành" Chứ không phải là do công ty không có tài giữ được nhân viên vì thế họ mới đi ăn máng khác sao... "Chúng tôi phỏng vấn cũng rất đơn giản, trước tiên là hỏi ba vấn đề, sau đó nói về một ít tri thức chuyên ngành là được, chỉ có một yêu cầu, đó chính là phải ăn ngay nói thật..." Lương Nhiên sau khi nói xong, Tiểu Thảo máy móc gât đầu, ăn ngay nói thật sao, chuyện vô cùng đơn giản. "Câu hỏi thứ nhất, thích khóa học gì nhất?" Tiểu Thảo có chút ngạc nhiên một chút, ngẩng đầu dò xét Lương Nhiên, câu hỏi này với công việc có quan hệ sao? Lương Nhiên vẫn chăm chú nhìn nàng, dùng ánh mắt nói cho nàng biết đây không phải nói giỡn. Hắn cần biết rõ vì vậy mới hỏi trọng điểm khóa học Tiểu Thảo thích là gì để sắp xếp vào đúng bộ phận. " Khóa thể dục ạ..." Tiểu Thảo trả lời rất thành thật, người trợ lý bên cạnh còn thiếu chút nữa là đem cây viết đâm thủng tờ giấy đang viết, một bên Phong Uyển Nhu nhìn Tiểu Thảo liếc mắt một cái, vẫn không hề nói gì. Lương Nhiên ho khụ một tiếng, gật đầu, đã rất lâu cũng chưa từng thấy được đứa nhỏ nào thành thật đến như vậy. "Nói tiếp đi, từ nhỏ đến lớn tự hào nhất là chuyện gì?" Tiểu Thảo suy nghĩ nghiêm túc, trả lời: "Đó là thời gian học Trung học tham gia cuộc thi kéo co, lúc đó đang tới tuổi dậy thì, cho nên rất khỏe, vì vậy nhờ vào dáng người có ưu thế nên đã giúp lớp chúng tôi đạt được thành tích nhất trường" Trợ lý lúc này nghe xong cười đến nghẹn đỏ cả mặt, Lương Nhiên cũng không kìm được trược tiếp cười lên tiếng, còn Phong Uyển Nhu thì có hơi kinh ngạc nhìn Tiểu Thảo, nhưng vẫn như cũ không nói chuyện. "Được, câu hỏi cuối cùng, cảm thấy cuộc sống đại học như thế nào?" "Rất bận rộn..." "À... Có rất nhiều môn còn muốn học sao?" Lương Nhiên có chút hoài nghi xem xém Tiểu Thảo, nhìn nàng như thế nào cũng không ra dáng một sinh viên mới tốt nghiệp. "Không có, chỉ là vẫn phải vội vàng thi lại" "..." "Dương tiểu thư" Từ đầu đến cuối Phong Uyển Nhu ở một bên không hề lên tiếng, lúc này lại mở miệng, Tiểu Thảo nghe thấy liền vội vàng gật đầu. Phong Uyển Nhu nhìn nàng, bởi vì trong phòng mở điều hòa, áo khoác bên ngoài chỉ khoác một nữa, để lộ ra bên trong chiếc áo lót màu trắng, bên ngoài chiếc áo len cashmere bao bọc hai bộ ngực có đường cong cực mê người, khuôn mặt nàng vẫn không có biểu tình gì, khắp người tỏa ra hơi lạnh như băng làm cho người ta dường như cảm thấy được có một áp lực vô hình vây chặt, nàng nhìn chằm chằm Tiểu Thảo một hồi, nhìn đến khi thấy Tiểu Thảo mặt đỏ tai hồng cúi đầu xuống thì Phong Uyển Nhu lúc này mới mở miệng "Cô đến để biểu diễn tạp kỷ sao?" "..." Tiểu Thảo bị giây giết, khuôn mặt xấu hổ đỏ lên nhìn chằm chằm Phong tổng, xem xét thấy ánh mắt đang lạnh lùng nhìn nàng, nàng liền nhặt túi, đứng dậy, nhìn chăm chú ba người một lượt rồi nhanh chóng liền bỏ chạy. Cánh cửa kia vừa đóng lại, Lương Nhiên gục xuống bàn cười một tràng muốn không đứng dậy nổi "Ai uiii nhân tài a, quả thực là nhân tài mà, haha" Phong Uyển Nhu trừng mắt nhìn hắn liếc một cái, vẫn không nói gì, nhưng trong mắt nàng lại có nhè nhẹ ý cười. Người trợ lý bên cạnh cầm lấy sơ yếu lý lịch của Tiểu Thảo sơ lược nhìn qua, liền lắc đầu, buồn bực nói "Cô Tiểu Thảo này đúng là kỳ quái, rõ ràng lý lịch sơ lược rất tốt nào là đàn dương cầm cấp chín, tin học cấp bốn, tiếng anh cấp sáu... tinh thông như thế này, nàng viết như thế này chỉ muốn thổi phồng thôi sao?" "Ha ha" Lương Nhiên chợt cười, bên cạnh Phong Uyển Nhu ngoéo một cái môi, liền lấy lý lịch sơ lược của Dương Tiểu Thảo xem kỹ. "Nhìn cô ấy xem, tôi thấy đứa nhỏ này đúng là rất thú vị, dù sao tuyển dụng một người giúp vui như vậy cũng tốt. Gần đây công ty có chút ảm đảm, nếu tuyển cô ấy vào thì sẽ giúp cho bầu không khí trở nên sinh động hơn đấy chứ" Phong Uyển Nhu nhíu mày nhìn Lương Nhiên. Lương Nhiên vừa thấy nàng như vậy, vội vàng lắc đầu giải thích "Uyển Nhu, cô xem đi, công ty chúng ta quy mô dù sao cũng còn nhỏ, ngươi có năng lực như vậy không thể không lưu lại được. Nhưng xem xét lại cái tên Tiểu Thảo, chỉ là nhìn tên thì có vẽ chịu làm, nhưng nói đến vừa rồi người ta giới thiệu cũng không sai biệt lắm, thích thể thao hẳn là rất chăm lao động, lại là người thành thực nữa" Phong Uyển Nhu không phản ứng Lương Nhiên, cầm lý lịch sơ lược của Tiểu Thảo cần thận xem qua. ** Tiểu Thảo mang theo túi xách rời khỏi một đống người khuôn mặt chán chường đang ngồi chờ phỏng vấn mà chạy mất dép, nàng vừa mới rời khỏi cửa, Tiểu Thảo liền gọi điện thoại cho mẹ báo cáo. "Mẹ ơi, phỏng vấn lại hỏng" "Cái gì? Lại hỏng?! Đứa nhỏ này, sao lại thế này, đây là lần thứ mấy rồi?!" "Đúng vậy, lần này đích thân Tổng giám đốc tự mình phỏng vấn, hỏng cũng là chuyện bình thường" "Cái gì? Tổng giám đôc? Tên là gì?" Tiểu Thảo nắm di động, nhíu mày suy nghĩ, gọi là gì... Gọi là gì nhỉ? Suy nghĩ một hồi liền nói: "Tên cũng rất không hay, gọi là 'Phong Cắt Thịt'" "Cái gì? Làm gì có ai tên gọi như vậy?" "Được rồi, mẹ, mẹ đừng nói gì cả, con cúp máy đây, đúng rồi... con phỏng vấn không đạt tâm tình thật không tốt lắm, mẹ có thể làm cho người ta khoai tây chiên để ăn được không? "Không được!" Điện thoại liền tắt, Tiểu Thảo nhìn di động, thở dài, lắc lắc đầu, lê bước chân nặng nề hướng đến chợ,nàng đành chuẩn bị đi mua vài củ khoai tây để đem về nhà làm. Bởi vì yêu nhất món khoai tây chiên giòn, thế nên Tiểu Thảo vô tư nói chuyện không để ý đến xung quanh, lúc này có một vẽ đẹp vô cùng lộng lẫy đang đứng ở cửa chính của Phong Đằng, chính là Phong Uyển Nhu nhu hòa lương thiện. Lương Nhiên cười đến miệng mở to cả mòm, hắn quay sang nhìn khuôn mặt như muốn chuyển xanh của Phong Uyển Nhu, thở gấp nói: "Cắt thịt a, đừng quá nóng giận, người ta dù sao cũng không phải cố ý" Phong Uyển Nhu không nói lời nào, nhìn chằm chằm bóng dáng Tiểu Thảo, liền nheo lại ánh mắt. "Ai... đứa nhỏ này đúng là, nói làm chi cho người thính tai nghe, một chút ý tứ cũng đều không có, quên đi Uyển Nhu,cô cũng đừng quá nóng giận, dù sao cũng không tuyển nàng. Tôi có xem qua vài người sau đó, có một số chàng trai và các cô gái khác cũng được lắm, sẽ không nhận cô ấy đâu" Thật ồn ào, Lương Nhiên vẫn cho rằng lúc nào cũng cho rằng hắn có chừng mực, Phong Uyển Nhu ôm lấy hai tay khoanh trước ngực, nhìn xa xa thân ảnh gầy cao của Tiểu Thảo liền lắc đầu. "Không, chọn nàng!" Mời các bạn đón đọc Xuân Thiên Lai Liễu Tựu Đãng Dạng của tác giả Diệp Sáp.
Quân Hôn: Tổng Giám Đốc Thô Bạo Của Tôi
Lần đầu tiên gặp anh là lúc cô bị đuổi khỏi vị trí thiên kim tiểu thư nhà giàu có. Một thân một mình, chịu mọi khổ cực lạnh nhạt. Khi rời khỏi anh, cô bị nguy hiểm bao vây, thậm chí mẹ kế còn nhân cơ hội này muốn hại chết cô. Anh ở trước mặt cô, ném cho cô hai con đường: "Cô chỉ có hai lựa chọn, cưới tôi, hoặc là đợi đoạn tuyệt với cuộc đời." ****** Anh, trải qua rất nhiều xuân sắc, bên cạnh có vô số mỹ nhân, hết lần này tới lần khác cương quyết mà cưới cô; Anh cũng không cho người ta một chút cơ hội, hoàn toàn giao nộp chính mình vào tay cô. * Cô nghĩ, anh biết một loại khả năng đặc biệt, ở trước mặt anh, cho dù cô có nói gì hay không, có biểu hiện ra cái gì hay không, anh cũng luôn có thể biết được cô muốn nói gì, cô có một chút không muốn để cho anh biết rồi lại theo bản năng hi vọng anh biết; Cô muốn, anh hiểu cô. *** ( chia ly ngắn hơn đêm tân hôn). Thành phố B, trung tâm hội nghị quốc tế. "At last but not least, may China and XX continue to grow strong together." "Cuối cùng nhưng cũng không kém quan trọng, mong Trung Quốc và XX có thể tiếp tục hợp tác phát triển bền vững." Tiếng vỗ tay vang như sấm, kéo dài nửa ngày đến khi kết thúc hội nghị. Tân Hoành tháo tai nghe xuống, cũng không rời đi vội, ngồi ở nơi đó, từ cửa nhỏ nhìn đầu người nhốn nháo ở bên ngoài, có người vừa đi vừa trao đổi cũng có chỗ túm năm tụm ba rời đi. Tân Hoành là một phiên dịch viên trực tiếp, hai mươi hai tuổi, tham ra một hội nghị quốc tế trọng đại dung là không dễ. Có rất nhiều người đỏ mắt ở sau lung, người cần có năng lực và tài hoa như cô đúng là không có được mấy người. Cho nên, có đỏ mắt cũng không làm gì được. Là một phiên dịch viên trực tiếp thường có người cộng sự cố định, Tân Hoành gần như đều làm chung với Điền Tĩnh. Điền Tĩnh tốt nghiệp một trường đại học danh tiếng, lại có kinh nghiệm, năm nay đã gần ba mươi mới có được vị trí này, cũng có chút danh tiếng. Nhưng hôm nay, Điền Tĩnh lại đột nhiên có chuyện, lão Tôn tạm thời bố trí cho một cô bé khác làm thay, Laurel. Tuy lần đầu làm chung, nhưng hai người cũng coi như hợp tác thành công. “Tân Hoành, mọi người trong công ty hẹn buổi tối đến K hát, cùng đi đi?” Laurel còn trẻ, khuôn mặt nhỏ nhắn dáng dấp tươi mới xinh đẹp. Cất đồ xong, vội lôi kéo Tân Hoành cùng đi. K? Chưa từng đến chỗ đó? Lễ phép cười, uyển chuyển mà từ chối, “Mọi người đi đi, tối nay tôi có chút việc.” Laurel nghe, lạnh lùng cười nói, “Lúc mới vào, nghe mọi người nói, Tân Hoành cô vào công ty hai năm, chưa bao giờ tham dự các hoạt động chung, cũng không xã giao, hôm nay mới biết, tin đồn quả nhiên rất chính xác.” Tân Hoành nghe rõ lời mỉa mai của Lauren, cũng không tức giận, chỉ khẽ mỉm cười, “Đúng là bình thường tương đối nhiều việc.” Tuy ngoài mặt bình thản nhưng trong lòng có một chút bài xích, chẳng qua là hai năm này đã học được cách phải bình tĩnh, cũng không cùng cô ta tranh cãi. Quay đầu cầm túi xách lên, liền đi ra ngoài. Mùa đông sắp đến, hai ngày nay trời nổi gió lơn, Tân Hoành khép lại áo khoác, mắt nhìn xung quanh một vòng. Lập tức nhìn thấy chiếc xe từ xa chạy về phía cô. “Tân Hoành.” Sau lưng, truyền đến một giọng nữ kiêu căng, rất tức giận. Tân Hoành miễn cưỡng quay đầu lại, thấy Laurel một thân màu mè vội vã chạy về phía cô. Tân Hoành thừa nhận, người ta nói biết ngoại ngữ thì là mỹ nữ, mà Laurel này đúng là đã đẹp lại càng thêm đẹp. “Tân Hoành, cô đừng đi vội! Hôm nay, cô nhất định phải cùng mọi người đi tụ tập, đều là cộng sự lâu năm, cô lại cự tuyệt không tham gia, là xem thường chúng tôi phải không?” Tân Hoành là người kiên quyết hơn nữa không thích người khác dùng lời nói khích mình, nếu là hai năm trước, nhất định sẽ hỏi ngược lại một câu, “Khinh thường các người bao giờ?” Chẳng qua là hai năm này tính tình có chút thay đổi, cũng có thể chịu đựng tính cách mọi người xung quanh, “Laurel, nếu cô không tin, hãy đi hỏi lão Tôn, hoặc là, để lão Tôn thay tôi đi hát cùng với mọi người.” Laurel cau mày, không vui viết hết lên mặt. Xe đã sớm dừng lại trước người cô, Tân Hành nhân tiện lên xe, cũng không chào hỏi cùng người con gái mới ra đời kia. Tân Hoành vừa lên xe, cơ thể lập tức rơi vào cái ôm ấp áp trong lồng ngực rộng lớn, Tân Hoành sợ hết hồn, liếc nhìn người con trai tuấn dật bên cạnh giận dữ nói, “Anh dọa em!” Người con trai kia cũng không cho là đúng, càng ôm cô chặt hơn, cúi đầu, định hôn lên môi cô. Tân Hoành nghiêng đầu né tránh, tùy tiện đổi chủ đề, “Hôm nay sao lại đến đón em?” Người con trai biết cô trốn tránh, cũng không ép cô, buông cô ra, tùy ý sửa sang lại trang phục, lạnh nhạt nói: “Nhớ em.” Là một câu yêu thương, nhưng từ trong miệng anh nói ra, cùng vẻ mặt nhàn nhạt kia, Tân Hoành cũng thản nhiên đón nhận, trong lòng không vui cung không có mất mác. Người đàn ông này, ngày thường xã giao rất nhiều, ai biết anh nói thật hay giả. Tân Hoành cũng không để ở trong lòng. Cho nên, hôm nay cô đã phạm phải một sai lầm lớn nhất, chờ đến khi cô phát hiện thì đã muộn. Trong phòng ngủ chính rộng lớn, một chao đèn bằng vải lụa, trên giường lộn xộn, hai người đang quấn lấy nhau. Trong phòng tình dục mờ mịt, vang vọng tiếng cô gái rên rỉ, thỉnh thoảng xen lẫn tiếng thở nặng nề của đàn ông. “Dịch Tân…..Đủ rồi.” Người đàn ông trên người cô, nghe xong thậm trí còn tăng thêm động tác, lại dẫn đến một tiếng than nhẹ của cô. Anh cúi xuống nhìn vào người phụ nữ bên dưới, nhìn đôi mắt quyến rũ của cô, ánh mắt sương mờ, lúc này mới cúi người, nói nhỏ ở vành tai cô, “Anh muốn em, luôn luôn là tiểu biệt thắng tân hôn….” Mời các bạn đón đọc Quân Hôn: Tổng Giám Đốc Thô Bạo Của Tôi của tác giả Nam Mịch.