Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bạn Gái Tôi Đáng Yêu Nhất Trên Đời (Bạn gái tôi đáng yêu nhất trên đời) - Xa Li Tửu

Văn án: Một ngày nọ, bạn cùng phòng thảo luận nữ sinh đáng yêu nhất phải hội tụ những yếu tố gì? Từ đầu tới cuối, Tô Lâm không hé răng nửa lời, chờ mọi người nói xong, mới khinh thường cười nhạo một câu, “Theo mấy cái tiêu chuẩn này của chúng mày, chỉ cần lớn lên xinh đẹp một chút, thấp thấp ngốc ngốc một chút, đều có thể gọi là đáng yêu.” - Sau đó, khi cậu chọn tiếng Pháp làm môn học tự chọn, lại cảm thấy có người đang chọc chọc vào lưng. Quay đầu lại, liền nhìn thấy một cô gái nhỏ. Mắt to, da trắng, lớn lên thật dễ nhìn, chiều cao hơi khiếm tốn, thoạt nhìn... vừa ngốc lại vừa manh… Lộc Viên Viên nhìn gương mặt tuấn lãng của nam sinh, thật cẩn thận hỏi: “Bạn học à, ngại quá, cậu có thể nhường một chút… tiến vào trong một chút không?” Thanh âm rất nhỏ, âm sắc cùng người thật giống nhau, mềm mềm mại mại. ................... Mẹ nó đáng yêu quá đi. Trái tim Tô Lâm đập mạnh đến muốn bệnh. Cậu cố không để bản thân kích động, liếm liếm môi: “Được thôi, nói cho tớ tên của cậu, tớ liền tiến vào.” *** "Bạn gái đáng yêu nhất trên đời" là bộ truyện mình đọc cv khá lâu rồi nhưng dư âm vẫn ngọt ngào quyến luyến khi nhớ lại. Bởi vì, đúng như tên gọi, nội dung câu chuyện vô cùng sủng ngọt và đáng yêu. Chỉ đơn giản kể về một nam thanh niên kiêu ngạo, "tự vả" mặt tìm cách ăn sạch cô gái nhỏ mềm mại mà thôi. Thật sự, nếu mình là nam chính Tô Lâm thì cũng sẽ rất thích bạn nhỏ Lộc Viên Viên. Vì tác giả đã xây dựng từ ngoại hình đến tính cách của hai nhân vật chính quá dễ thương, đến mình là người đọc mà còn kềm lòng không được. Ngoài ra, còn có các nhân vật phụ khác cũng đáng yêu không kém nhé, nhất là đám bạn cùng phòng với Tô Lâm, phải nói là vui nhộn và hài hước quá thể đáng. Nhờ các nhân vật này mà câu chuyện trở nên hài hòa, vui vẻ và cuốn hút rất nhiều. Thế nên, nếu bạn thích một câu chuyện sủng ngọt như rót mật vào lòng thì không nên bỏ qua truyện này nhé. Thật may khi mình đọc là convert và bây giờ đã có nhà edit rồi nên mình có dẫn link cho mn luôn ạ. Chúc mn trung thu vui vẻ nha ???????? *** Tô Lâm cẩn thận nghĩ lại. Thật sự gần đây có lẽ là do quá bận, nên anh không chú ý tới Lộc Viên Viên đã cho anh những ám chỉ. Ngay ở ngày hôm trước, buổi sáng thứ sáu học tiếng Pháp. Tô Lâm cưỡi xe đi đón cô bạn gái nhỏ, đến nhà ăn mua đồ ăn sáng. Tất nhiên cô đi nhận sữa đậu nành. Hôm đó là ngày ba mươi tháng mười. Đến phòng học, khi cô đưa sữa đậu nành cho anh, biểu cảm rất tiếc nuối, một bên hút hộp sữa của cô một bên thúc giục anh: "Sắp đến giờ học rồi, học trưởng anh uống nhanh đi, nếu không sẽ đói." Anh uống xong. Bạn gái nhỏ lại than thở: "Haiz, vì sao trường học không thuận tiện đưa thêm tháng mười một chứ..... Rõ ràng mùa đông càng cần sữa đậu nành nóng hơn mà....." Lúc ấy trong lòng anh còn rất vui vẻ. Nhưng vẫn rất phối hợp, không lộ ra biểu cảm vui sướng gì. Ngược lại phụ họa cô mà cảm khái hai câu. Sau đó, Lộc Viên Viên đột nhiên thay đổi lời nói, biểu cảm biến đổi, vỗ vỗ bả vai làm anh yên tâm rồi nói không sao đâu. Khi đó anh không hiểu tại sao bỗng nhiên lại nói không sao. Vừa vặn đúng lúc Nghiêm Xuyên bước vào lớp, nên cũng không hỏi. .....Bây giờ anh đã hiểu. Lúc Tô Lâm mở cái hộp ra đang ngồi trên mặt đất. Lúc này đã hoàn toàn mở ra, anh nhìn chằm chằm cái máy làm sữa đậu nành có nhan sắc cực kỳ nổi bật rực rỡ, rất lâu mới đứng dậy, ngồi ở mép giường. Anh có chút không biết nói gì. Điện thoại trong túi áo rung lên. Thẩm Cố Minh: [Sinh nhật vui vẻ.] Thẩm Cố Minh: [Đi du lịch mấy ngày mệt quá, tối hôm qua không thức được đến mười hai giờ.] Tô Lâm tùy ý ấn vào trả lời. Tô Lâm suy nghĩ một chút, rất nhanh liền gõ chữ: [11 tặng quà mà cậu không thích nên làm sao bây giờ?] [Làm sao có thể ngay lập tức thật vui vẻ mà nói với cô ấy cậu rất thích?] Bạn gái của Thẩm Cố Minh tên là Thời Y, cùng học chung trường cấp ba, bình thường đều gọi hài hước là "11". Thẩm Cố Minh: [Tặng quà gì cho cậu?] Tô Lâm thành thật trả lời. Thẩm Cố Minh: [Có quà tặng là được rồi, còn không thích? Không phải chứ, sao cậu lại kén chọn như thế?] Tô Lâm: [.......] Thật ra không phải là anh kén chọn. Chẳng qua anh nhìn máy làm sữa đậu nành. Trong miệng bắt đầu hiện lên đau khổ. Thậm chí còn có ảo giác cả miệng đầy cặn bã đậu. Sau đó liền đặc biệt muốn đi đánh răng, không thể sinh ra nổi cảm xúc vui vẻ gì. Nhưng mà cái này làm sao nói cho cậu ta được..... Còn chưa nhắn trả lời, bên kia lại tới một tin nhắn. Thẩm Cố Minh: 【 Phốc ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha máy làm sữa đậu nành ha ha ha ha ha ha ha con mẹ nó chứ không nhịn nổi.】 Tô Lâm: "......"Anh không trả lời lại, trực tiếp khóa lại màn hình điện thoại, đứng dậy ra khỏi phòng ký túc xá. Anh suy nghĩ một chút, thật ra cũng không sao. Chỉ là thích sữa đậu nành mà thôi. Dù sao cũng đã thích hai tháng. Anh cũng nên tin tưởng mình thật sự thích nó. Đúng thế. Anh thích. Vừa điều chỉnh tâm trạng xong. Lúc đang chờ thang máy. Thẩm Cố Minh lại lần nữa gửi tin nhắn đến. [Thật ra cũng không khó. Trong đầu cậu chỉ việc nghĩ đến hôn cô ấy. Tốt nhất là tưởng tượng ra cảnh tượng đó. Xem xem cậu có vui vẻ hay không.] Tô Lâm lên lầu khoảng chừng mười phút. Lộc Viên Viên vẫn đứng nguyên tại chỗ chờ. Bởi vì buổi sáng có hơi lạnh, hai tay cô nhét vào trong túi áo khoác không lấy ra. Cô giẫm lên ô gạch ở trên mặt đất. Cô vừa đi qua đi lại xung quanh chín ô gạch. Vừa giẫm lên vừa đếm. Đến cuối cùng cô cũng không biết mình đã đếm được tới bao nhiêu. Đột nhiên trước mặt xuất hiện một bóng người. Cô ngẩng đầu lên, nhìn thấy người vừa rồi ôm cái hộp lên lầu đang ở ngay trước mặt. Lộc Viên Viên quan sát nét mặt của anh mấy giây. Mặt mày nhàn nhạt, khóe môi thẳng, đôi mắt trong suốt, giống như.....cùng với trước đó đi lên không thay đổi gì. Nhưng mà bình thường hầu như anh cũng là dáng vẻ như thế này. Cô không nhìn ra anh là vui vẻ hay là không vui, dứt khoát trực tiếp mở miệng hỏi: "Học trưởng, anh mở quà chưa?" Anh gật đầu: "Mở rồi." "Vậy anh thích không?" Lời nói là hỏi như vậy. Nhưng thật ra trong lòng Lộc Viên Viên rất chắc chắn. Trước đó cô mua ở trên mạng. Suy tư rất lâu. Tổng hợp lại nhiều phương diện mới nghĩ ra được món quá này. Thứ sáu hôm đó, cô còn đặc biệt nói mấy loại lời như "Sau tháng mười một trường học không phát sữa đậu nành nữa", làm nền trước một chút, để cuối cùng khi mở quà ra càng kinh ngạc vui mừng hơn. Cô nhìn Tô Lâm cong môi, đôi mắt đẹp híp lại một nửa, anh đưa tay sờ lên đầu cô, giọng nói cực kỳ cảm khái: "Thích chứ." "....." Cô còn chưa kịp nói cái gì, anh lại nhìn chằm chằm cô nói: "Em tặng, anh đương nhiên thích." Lúc anh nói lời này, đôi đồng tử sáng trong, loại tỏ vẻ vui sướng kia không thể diễn tả được. Ngoại trừ....không biết tại sao, ánh mắt của anh luôn dừng ở hướng.....trên đôi môi cô. Anh vẫn luôn cười, Lộc Viên Viên nhìn hồi lâu, mặt có chút đỏ. Bất kể thế nào đi nữa, dù sao chỉ cần anh thích là được rồi. Tô Lâm đưa tay về phía cô: "Đi thôi." Cô cầm lấy, cúi đầu xuống, cảm thấy tâm trạng rất phức tạp. Vui vẻ thì rất vui vẻ. Nhưng mà máy làm sữa đậu nành đã là món quà tốt nhất cô có thể nghĩ ra. Tặng món quà này xong, lần sinh nhật tiếp cô muốn đưa nhiều loại --- Hả? Đợi một chút. Vì sao lại nghĩ đến sang năm? Rõ ràng vẫn còn chưa qua năm nay đâu??? "....Hửm?" Tô Lâm kéo cô đến, quay đầu lại, biểu cảm có chút nghi hoặc: "Sao lại không đi?" "...." Mời các bạn đón đọc Bạn Gái Tôi Đáng Yêu Nhất Trên Đời (Bạn gái tôi đáng yêu nhất trên đời) của tác giả Xa Li Tửu.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Nhàn Vân Công Tử - Vũ Hồng
Thân là Tả hộ pháp của Ma giáo lừng lẫy trong chốn giang hồ được người Trung nguyên truyền tụng. Lại thập phần vinh hạnh bị tên Giáo chủ điên rồ kia chỉ định làm người nối nghiệp… Aizz, thẳng thắn mà nói, cả đời này nàng là người theo chủ nghĩa cá nhân, rất có khuynh hướng tham sống sợ chết. Chỉ là, aizz….vận mệnh nàng luôn không tốt lắm. Khi được mười tuổi, Giáo chủ ban thưởng cho nàng một gã Thiên nô tuấn mỹ vô song. Vì sinh tồn, từ đó về sau nàng và gã Thiên nô đó một bước không rời, hợp tác vô cùng khăng khít chặt chẽ. Hắn chịu đi theo nàng suốt cả đời…Tốt lắm, suốt cả đời a! Khi được mười bốn tuổi, bị một gã thiếu niên lạc đường lặng lẽ lén nhìn hết tấm lưng trần của nàng. Ô…… Chỉ là lưng mà thôi, không sao, không sao…không có gì quan trọng. Nàng rất hào phóng, không cần tính toán với hắn làm gì. Nào ngờ tuy nàng hào phóng, nhưng người ta lại cứ cố chấp, khăng khăng không nhận nàng làm nghĩa muội không được! Nghĩa huynh – nghĩa muội? Nghe nói Vân gia trang có một thói hư tật xấu mà người giang hồ ai nấy đều biết… Aizz…Thất sách a! Thất sách a! Một khi đụng đến vị thiên tiên có diện mạo xuân sắc vô biên cách xa trần thế đến chín tầng trời nhưng âm độc đến nỗi người người run sợ này, nàng còn có thể toàn thân trở ra hay sao?  *** Một tiểu cô nương mười tuổi đi ra từ phòng bếp, nàng xem xem sắc trời, thật cẩn thận bưng một chén thuốc nóng bốc hơi nghi ngút, một đường đi thẳng về căn phòng ngủ của điệt nhi nàng. Nàng cười khúc khích như mèo…..Không được cười, không được cười, Hiển nhi bị cảm lạnh, nàng làm cô cô sao có thể cười như vậy chứ? Vì thế, nàng cố gắng nín cười, đi vào căn phòng ngủ. Trên giường có một nam hài đang ngủ. “Hiển nhi, dậy uống thuốc đi.” Nàng nói. Nam hài kia lập tức xoay lưng đi. “Hiển nhi, ngươi không thể không uống thuốc. Không uống thuốc sẽ không hết bệnh, đến đây, để cô cô đút thuốc cho ngươi.” Hắn vẫn đưa lưng về phía nàng như trước. Nàng mếu máo. “Ngươi cái tên tiểu hài tử này thực không nghe lời mà, bình thường ta uống thuốc đâu có khó khăn như ngươi vậy, từ nhỏ đến lớn chỉ có lần này ngươi mới bị bệnh, để ta đút thuốc một chút thì có gì ghê gớm lắm đâu?” “Ngươi nói bậy. Lần nào ngươi uống thuốc mà không lần lựa kéo dài? Ngay cả Ngũ thúc cũng hết cách với ngươi.” Thanh âm tên tiểu hài tử kia lạnh lùng bẩm sinh, có chút giống phụ thân của hắn. Nàng mím môi, rất muốn tranh cãi tiếp cùng hắn, nhưng lại sợ thuốc nguội đi. Nàng có nghe người lớn nói qua, người bình thường ít bệnh, một khi bị bệnh nhất định sẽ nghiêm trọng. Đừng giống như nàng mới tốt a! “Được rồi, được rồi! Ta biết là ngươi rất xấu xa, chỉ đợi cơ hội để chỉnh ta mà thôi. Nếu hôm nay ngươi ngoan ngoãn uống thuốc, lần sau khi ta bị bệnh, ta cam đoan sẽ tuyệt đối ngoan ngoãn, ngươi uống thuốc như thế nào, đến lúc đó ta cũng uống thuốc như thế đó.” Người trên giường từ từ ngồi dậy, liếc xéo nàng một cái. “Thật không?” Nàng mặt mày hớn hở, vội vàng đưa muỗng thuốc đến bên miệng hắn. “Thật sự, thật sự. Uống nhanh lên, uống nhanh lên, thuốc nguội rồi sẽ phải sắc lại.” “Ta có thể tự uống.” “Không được, phải đút!” Nàng cười đến ngay cả cặp mắt cũng mở không ra. Hắn lạnh lùng nghiêm mặt, kềm chế xúc động muốn đoạt lấy chén thuốc, mặc nàng đút cho hắn từng ngụm từng ngụm. Nàng giống như một tiểu mẫu thân nhỏ, thật cẩn thận đút thuốc, miệng lẩm nhẩm: “Uống thuốc điều độ, thân thể khỏe mạnh, sống đến bảy tám mươi tuổi.” Đây là câu thần chú mỗi ngày Ngũ thúc đọc khi đút thuốc cho nàng, hôm nay rốt cuộc đến phiên nàng khoe kinh nghiệm. “Công Tôn Yếu Bạch, ngươi đừng có quên lời hứa của mình!” Hắn chăm chú nghiêm nghị nói. Khi Công Tôn Hiển bưng thuốc đến gian phòng ngủ nho nhỏ kia, hắn nghe bốp một tiếng, lập tức thấy có người vì trở mình đột ngột mà bị đụng đầu vào thành giường. Mời các bạn đón đọc Nhàn Vân Công Tử của tác giả Vũ Hồng.
Nguyệt Thượng Trọng Hỏa - Thiên Lại Chỉ Diên
Thượng Quan Thấu - chủ nhân của Nguyệt Thượng cốc, là người nho nhã, lễ độ, cách làm việc lại không phân biệt chính tà. Là người lạnh nhạt, không màng nữ nhân khác rơi lệ nhưng lại vì một cái nhíu mày của nàng mà lo lắng, cho dù có mất tất cả cũng muốn bảo vệ nàng. Trọng Tuyết Chi - là thiếu chủ của Trọng Hỏa cung, xinh đẹp tuyệt trần, phong tình vạn chủng, mỗi một cử chỉ đều làm người khác điên đảo vì nàng. Nàng chưa từng sợ bất cứ điều gì nhưng lại luôn e ngại ánh mắt của hắn, trong muôn vàn người nàng chỉ nguyện ý hắn. Vốn là một đôi trời sinh, nhưng nàng lại là người phản ứng chậm trong chuyện tình cảm, hắn lại là kẻ phong lưu trời sinh. Hai con người bị vận mệnh đùa giỡn mà không thể đến với nhau. Tình yêu của họ đều phải chôn chặt ở trong lòng, khiến cho cả hai phải chịu những tổn thương sâu sắc. Giấc mộng thời niên thiếu vốn đầy màu hồng nay đã phai nhạt, hai con người vốn phải ở bên nhau nay lại biến thành hai kẻ xa lạ. Trải qua một đoạn tình cảm nồng nàn phải chăng cuối cùng cũng sẽ trở nên nguội lạnh *** Thẻ: giang hồ, ma giáo, âm mưu Đọc giống như đọc “kiếm hiệp kinh điển” vậy. Nhất là mấy khúc âm mưu, tranh đoạt võ lâm Đây là bộ giang hồ giành cho các fan giang hồ. Đọc cũng lâu rồi Cũng được lắm. Chị nữ chủ Trọng Tuyết Chi là con gái của đại ma đầu Trọng Liên, nhưng thân thế thực sự của chị cũng li kì lắm. Sau lại bị hiểu lầm có tình cảm với anh Hạ Khinh Mi của danh môn chính phái, ngươi ta lại có vị hôn phu là Lâm Phụng Tử. Nên chị lại càng bị mang tiếng. Cha chị mất, cha nuôi cũng bỏ đi. Anh cha nuôi này có một đệ tử, chính là anh nam chính Thượng Quan Thấu. Chính anh cha nuôi này đã dụ anh nam chính bỏ danh môn chính phái mà đi (hình như vậy), còn dụ anh cùng mình tạo lập môn phái mới, dạy cho anh sống hưởng thụ, chơi bời, vô sỉ… Nhưng mà dặn anh, chọc ai thì chọc, không được chọc con gái mình. Hic, tóm lại anh nam chính tiếng xấu vô kể Tất nhiên sau khi hai người này gặp nhau, luôn cố đối xử với nhau như anh em, hé hé, nhưng mà không được Sau này lấy nhau, hai người có hai đứa con sinh đôi, nhưng một trong số đó bị giết. Anh cũng bị người ta đánh cho tàn phế… Nhưng thật ra, người đó không phải là anh. Anh mai danh ẩn tích, tìm cách trả thù… Kết thúc có hậu. Chỉ tội anh hộ pháp Mục Viễn trong giáo phái của chị. Mang nặng mối thù gia thế, kế hoạch báo thù hoàn hảo, nhưng lúc sắp buông tay thì bị hãm hại, sau này còn tàn phế. Cũng không biết anh yêu ai giữa hai chị em chị nữ chủ nữa. Tình hình là dạo gần đây truyện convert rất nhiều nên truyện hay cũng ít đi, hoặc do ta đọc nhiều quá nên bị chai lờn cảm xúc luôn rồi. Nếu là lí do thứ nhất, chắc ta lục lại mấy bộ cũ, convert đã lâu mà chưa dọc, may ra kiếm được bộ nào hay. Nếu là lí do thứ hai, chắc tạm dừng đọc một thời gian quá. Không biết làm nổi không đây ? Ta thích giang hồ, vì quá bội thực cung đấu rồi, thích tình cảm ấm áp 1 chọi 1, vì trong NP yy nhiều quá, đọc đôi khi thấy làm quá, nhất là những truyện mà nhân vật nữ chủ không hay, kéo theo các anh nam vừa điên vừa ngốc, làm ta tiếc rẻ cho bộ dáng đẹp đẽ của mấy anh. Mời các bạn đón đọc Nguyệt Thượng Trọng Hỏa của tác giả Thiên Lại Chỉ Diên.
Ngọ Môn Quẫn Sự - Ảnh Chiếu
“Tại sao phải xuyên không? ! tại sao ta phải xuyên ? !” “Không mặc* sẽ cảm . . .” *”xuyên” và “mặc” đều là chữ “穿”, đây là từ nhiều nghĩa Khi toàn bộ các thiếu nữ trên thế giới đều đang mơ mộng muốn được một lần xuyên không, thì ở đâu đó vẫn còn có một cô nương đang giãy giụa, liều mạng dốc sức quay trở về hiện đại. BMW tính là gì? Mỹ nam cũng xin đứng sang một bên! Là một phụ nữ thế kỉ 21 có học vấn cao, làm sao chúng ta có thể chịu đựng được khi không có máy tính, không có sô cô la, không có bồn cầu xả nước trong nhà vệ sinh??Vì vậy, mới có một đoạn như thế này “Câu chuyện kể về một người con gái không hiểu điều kỳ diệu gì đã được xuyên trở về thời cổ đại.Cứ tưởng cô gái đó sẽ vô cùng hạnh phúc ai zè lại liều mạng muốn xuyên trở về hiện đại.Nhưng chưa kịp trở về thì không may lại gặp phải một đám tuyệt sắc mỹ nam âm hiểm cản trở.Bị họ chà đạp cô chà đạp lại, cùng họ đấu trí cùng so dũng khí.Lư Sơn mồ hôi đổ như thác huyết lệ lịch sử” . Nhanh chóng tiến vào thời  Ô Long nhân sinh truyền kỳ, cái nơi mà toàn những lời đồn đại không căn cứ, những câu chuyện bát quái thì nhiều không kể xiết, một chén thịt kho tàu cũng có thể bất ngờ gây ra vụ án hài hước nào đó. *Ô Long: Ô Long viện, chắc nhiều bạn biết quyển truyện tranh nhảm này rồi ???? “Hai con chim vàng oanh không có tâm, một chi hồng hạnh xuất tường .” “Chớ buồn con đường phía trước mình không rõ, một chi hồng hạnh xuất tường .” “Chân trời xa xăm nơi nào chẳng có cỏ thơm , một chi hồng hạnh xuất tường .” “Hầu môn vừa vào sâu như biển , một chi hồng hạnh xuất tường .” (thơ con cóc = =”) . . . Quýnh ???? 囧rz ! Chúng ta có thể đoán được trước tình tiết, đáng tiếc lại đoán không ra được kết cục của câu chuyện này  . . . *** Trạch nữ hiện đại Cố Thanh Kiều rất không tình nguyện gia nhập cổ đại, vì mục đích trở về được nhà, trở lại cuộc sống tươi đẹp phải tiếp tục cố gắng phấn đấu,bất khuất cùng kiên cường. Nàng thành công chạy thoát khỏi hoàng cung kinh thành tràn ngập nguy hiểm, dấn thân vào phái Tây Lăng có thế lực lớn mạnh nhất trên giang hồ, thay tên đổi họ ẩn núp học võ , để tìm ra một trong tứ linh “Thanh mộc kiếm Hình Nhân”  .Trải qua vô số trắc trở, nàng rốt cục cũng làm quen được với người đứng đầu phái Tây Lăng- Nguyễn Tự Khung trong truyền thuyết, hai người đánh bậy đánh bạ thế nào lại trở thành cộng sự, chuẩn bị liên hợp với nhau tìm bảo kiếm . Không ngờ biến cố nổi lên,trong quá trình xuống núi chiêu mộ đệ tử, đã xảy ra chút sự cố, đệ tử bị người ngoài ác ý chặt đầu giết chết, mọi người nhao nhao suy đoán mục đích là vì bảo kiếm . Vì vậy Nguyễn Tự Khung cùng Cố Thanh kiều một mặt đi tìm  hung thủ giết người, một mặt giúp nhau thăm dò nghi kỵ, cuối cùng , hai người chân chính kết trở thành đồng bọn. Trải qua sự sắp đặt hãm hại của hung thủ, cùng Đoàn vương gia gặp lại , sau khi thiếu một chút bị mất mạng, Cố Thanh Kiều biết rõ chỉ cần có thể rút…ra bảo kiếm , liền có thể danh chính ngôn thuận mượn đi nó. Vì vậy nàng đã phải trải qua khó khăn đủ đường do chưởng môn gây ra, cuối cùng cũng đã được như ý nguyện động vào bảo kiếm.Cầm được bảo vật mong muốn, nàng mang theo sự lưu luyến không rời ra khỏi núi Tây Lăng. Nhưng mà tuyệt đối không ngờ rằng, dưới chân núi chờ nàng lại là xe ngựa cùng quân đội hoàng gia ! Mặt khác, nàng cũng không biết , khi thuận lợi cầm được bảo kiếm , kỳ thật còn có một bí mật động trời phía sau chưa bị vạch trần . . . *** Rốt cục cầm được truyền thuyết bảo kiếm , người gặp người giẫm hoa gặp hoa bại (đánh bại) nữ chính hình tượng Tiểu Cường* Cố Thanh Kiều , chưa đầy nửa năm ăn vạ trong Tây Lăng phái , bị thái tử cưỡng ép nửa kéo nửa đẩy trở lại hoàng cung , dùng thân phận mới “Thượng nghi”  bắt đầu sưu tập “Tứ linh”  cuối cùng. Trước có vị hôn phu Đoàn vương gia uy bức , sau có thanh mai trúc mã Đang Đang ca  lợi dụ , thêm mỹ thiếu niên thái tử đột nhiên trúng độc , Không Không đại sư ám chỉ đầy bí ẩn, hoàng cung khắp nơi là mạo hiểm cùng bí ẩn . Sóng ngầm khởi dậy, tất cả đấy bí ẩn cuối cùng được mở ra, độc thủ phía sau màn rốt cuộc là ai? Tiểu Kiều cô nương thân về nơi nào? Không thể bỏ qua ! *Tiểu Cường là con gián trong phim Đường Bá Hổ p/s: Editor đã nhảy cóc đọc cuối sách, kết cục hơi bất ngờ, có thể gây ra nhiều ý kiến nên cẩn thận khi cân nhắc. Truyện này số chương toàn đặt là đồ ăn, nên mình tự đánh số chương có thể nhầm lẫn trong quá trình đếm _ _||| *** Sáng sớm cuối thu ở Thiên Thủy các, nhẹ nhàng khoan khoái mà ngọt ngào. Băng qua đình đài lầu các trùng điệp, có một cô gái khóe miệng mỉm cười dáng người thướt tha, đang ngồi ngay ngắn soi mặt nước chỉnh trang. Trong đám sương mông lung, ngón tay ngọc thon dài khi thì lướt qua tóc đen, khi thì phẩy nhẹ mặt hồ, dáng vẻ tràn đầy phong tình, lặng lẽ làm lay động trái tim một con cóc trưởng thành trong nước. —-đối với con cóc quanh năm không gặp con khác phái như nó mà nói, tình cảnh này, tựa như tiên nữ kinh diễm trong tiếu thuyết võ hiệp lên sân khấu, làm chấn động tiểu tử ngốc ở lâu năm trong núi sâu. “Muội muội tốt, sao rời giường sớm thế?” Giọng nói tựa tiếu phi tiếu cách đó không xa, nhanh chóng đập tan ảo tưởng hoa si của cóc. Cùng với tiếng bước chân, mĩ nam tà ác Lục Tử Tranh được chúng sinh vật trong Thiên Thủy các công nhận “Ăn người không nhả xương, ăn ếch không nhả da”, cầm mặt nạ hoa lan của hắn lên sàn. “Tối hôm qua mơ thấy ác mộng, ngủ không ngon.” Cô gái thở dài, tùy tay ném một hòn đá nhỏ vào trong hồ. —– oa oa! Cóc ngoài ý muốn nhận được hòn đá cô gái ném qua, hạnh phúc tới mức ngất ngay tại trận, lật mình lộ cái bụng trắng như tuyết nổi trong hồ. “A! Bị ta nện chết sao?” cô gái bị dọa nhảy dựng, buồn bực tự nói, “Nhưng ta cũng không dùng sức mà…” “Ta thấy quá nửa là lá gan quá to, làm cái bụng bị căng nổi lên.” Quét mắt qua “thi thể” trong hồ, Lục Tử Tranh mi dài khẽ nhướng, thoại lý hữu thoại. (tức là câu nói có hàm ý khác) Cảm thấy sát khí sắc bén ập tới, con cóc xoay mình nhảy dựng lên. —-không hay rồi, bị tên nam nhân tà ác này nhìn thấu âm mưu! ... Mời các bạn đón đọc Ngọ Môn Quẫn Sự của tác giả Ảnh Chiếu.
Mộng Hồi Đại Thanh - Kim Tử
Một cô gái sống ở thế kỷ 21, trong một lần đi lạc ở Cố Cung, vô tình xuyên qua thời không về triều Thanh, bất đắc dĩ bước vào hoàng cung nội viện nguy cơ tứ bề. Thập Tam a ca nhiệt tình như lửa, Tứ a ca thâm trầm sâu sắc, tiểu tỷ muội vận mệnh đa đoan, Khang Hi hoàng đế uy nghiêm…. vô số nhân vật đã từng đọc trong sử sách, mỗi người mang theo hỉ nộ ái lạc khác nhau. Lịch sử cùng sự thật khó bề phân biệt, yêu cùng đả thương khó có thể lựa chọn, giữa ái hận tình cừu nên chọn con đường nào? Trong đoạn lịch sử đã biết trước đó, tại sao vẫn phải hết lần này tới lần khác đối mặt với lựa chọn khó khăn? Một nàng “lọ lem” hiện đại đã thực hiện được ước mơ tình yêu của mình trong lịch sử, tái hiện những trắc trở lãng mạn, làm ấm lại những khoảnh khắc cảm động kinh điển… Một nàng “lọ lem” hiện đại đã thực hiện được ước mơ tình yêu của mình trong lịch sử, tái hiện những trắc trở lãng mạn, làm ấm lại những khoảnh khắc cảm động kinh điển… *** Cô tên là Tường Vy, một nữ nhân xinh đẹp ở thời hiện đại, phải chật vật với cuộc sống hiện tại cùng đồng lương ít ỏi. Sở thích của cô là muốn tham quan những công trình kiến trúc cổ. Bởi vì cô là người Mãn nên mỗi khi đến nhưng nơi như vậy làm cho cô có một cảm giác rất khó tả. Trong một lần đi lạc ở Cố Cung, khiến cho nàng xuyên không về thời Thanh triều, gặp gỡ được Tam a ca nhiệt tình giúp đỡ. Nhưng phận là hồng nhan phải chiều ý các vị a ca khiến cô cảm thấy mệt mỏi rồi dẫn đến tổn thương. *** Ta soa soa cổ, mới vừa rồi ngửa đầu nhìn đèn lồng, cổ bắt đầu có chút đau nhức rồi, thầm nghĩ “hay là thôi đi”, náo nhiệt như thế, nghĩ rằng các nàng cũng sẽ không xếp hàng thăm quan giống học sinh, tám phần cũng đã sớm rời đi, ta cũng không quan trọng tới mức bọn họ phải tìm kiếm, dù sao thì cũng không ra cửa cung, sớm muộn gì cũng đều về Trường Xuân cung. Nghĩ vậy, cũng có chút cao hứng, cuối cùng cũng thoát khỏi các nàng, có thể thanh tĩnh một chút, thấy xung quanh cũng yên tĩnh, ta cân nhắc một chút, tựu hướng vào sâu thêm mấy dặm, đi tới một núi giả sau đó ngồi xuống, tảng đá tuy có chút lạnh, nhưng cũng không đến nỗi. Đem hộp đựng thức ăn bỏ một bên, hai tay chống lên tảng đá, ngửa đầu nhìn trời sao...Thật sự rất đẹp…..Trước kia tại sao không phát hiện trăng sáng như vậy, tròn như vậy... Qua một lát, gió nhẹ thổi lại, chỉ cảm thấy trên mặt ẩm ướt, lúc này mới lấy lại được một chút tinh thần. Xem ra gần đây thủy nguyên của ta phong phú không ít, tràn cả ra ngoài. Nếu không chính là gần đây dùng não quá độ, già cả ngốc nghếch trước tuổi, không khống chế được nước mắt, “Ha ha...” Ta bĩu môi, ngồi thẳng người, cảm thấy có chút đói bụng, mở hộp đựng thức ăn ra, thấy bên trong có mấy miếng bánh Trung Thu, còn có một bình rượu Thiệu Hưng, liền thuận tay lấy ra. Gần đây ta luôn không thích ăn... những thứ này, có điều thứ nhất là đói bụng, thứ hai là… nơi này gió mát trăng sáng, cảm thấy có một chút phong nhã. Không nhịn được hứng khởi dâng lên, liền bỏ một miếng bánh vào miệng...chậm rãi nhau.. n! Dường như là bẩm sinh, mùi vị cũng không tệ, ngọt mà không ngấy. Tửu lượng của ta không tốt, trước kia ở nhà nhiều nhất cũng chỉ nửa ly bia, vì vậy tuy rót một ly rượu, cũng chỉ nhấp một chút cho hợp thời... Đang dương dương tự đắc, mơ hồ nghe thấy tiếng người truyền đến, ta sửng sốt, liền dựng lỗ tai nghe. Chỉ nghe thấy một trận tiếng bước chân càng ngày càng gần, không nhịn được nhíu mày, cảm thấy có chút mất hứng, trong lòng thầm mong, bọn họ chỉ là đi ngang qua mà thôi. Nhưng hết lần này tới lần khác không biết là ai, liền ngưng lại ở hướng ngược lại với ta. “Chúng ta ở chỗ này đi, nơi này yên tĩnh, không có người đến, như vậy nếu có một chút tiếng động gì chúng ta đều nghe thấy .” Một giọng nam hết sức dịu dàng truyên đến. Ta cực kỳ sửng sốt! Giọng nói này sao lại quen tai như thế! Hình như là... “ n...” Một giọng nói nhẹ nhàng như gió xuân khẽ đáp lại, lại giống như là một cái búa nặng cả tạ hung hăng đập vào trái tim ta —— là Tiểu Xuân! Mời các bạn đọc đọc Mộng Hồi Đại Thanh của tác giả Kim Tử.