Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Người Đua Diều (Khaled Hosseini)

Khaled Hosseini, sinh ngày 4 tháng 3, 1965, là một tiểu thuyết gia và dược sĩ người Hoa Kỳ. Tên tuổi ông trở nên nổi tiếng nhờ hai cuốn tiểu thuyết đầu tay của mình, Người đua diều (2003) và Ngàn mặt trời rực rỡ (2007) bán được 38 triệu bản trên toàn thế giới. Ngoài ra, Người đua diều đã được chuyển thể thành bộ phim cùng tên năm 2007.

Người Đua Diều là câu chuyện nồng nhiệt của Hosseini về sự phản bội và chuộc tội, được bao quanh bởi bối cảnh quá khứ bi kịch mới đây của Afghanistan.

Người Đua Diều có lẽ là cuốn sách đầu tiên giúp người đọc Việt Nam nhìn nhận một cách đầy đủ và chân thực nhất về vẻ đẹp cũng như nỗi đau của Afghanistan, một đất nước, một dân tộc, một nền văn hóa lâu đời bị tàn phá bởi những kẻ cuồng tín. Người Đua Diều là món quà tặng xúc động và đầy ý nghĩa nhà văn Khaled Hosseini gửi lại cho quê hương mình, nơi cuộc sống yên bình vẫn chưa trở lại.

Người Đua Diều có đầy đủ các yếu tố cần thiết để trở thành một tác phẩm best-seller: tính thời sự, cốt truyện ly kỳ, xúc động, xung đột gay gắt giữa các tuyến nhân vật, trong chính bản thân nhân vật… Và sự thật, tác phẩm đã nắm giữ vị trí đầu bảng của The New York Times trong 110 tuần. Ngoài những khía cạnh trên, sức hấp dẫn của Người đua diều còn bắt nguồn từ giá trị nhận thức sâu sắc.

Người Đua Diều là lời tự thuật của nhà văn người Mỹ gốc Afghanistan Amir về những năm tháng tuổi thơ đầy niềm vui cũng như lỗi lầm, về những ngày trôi dạt trên đất khách rồi cuộc hành trình trở lại quê hương đổ nát để cứu chuộc tội lỗi cho bản thân và cho cả người cha đã khuất. Theo dòng hồi ức của Amir, người đọc trở lại hơn hai mươi năm về trước, khi Amir còn là một cậu bé mười hai tuổi sống trong vòng tay che chở của Baba giàu sang và thanh thế. Cùng gắn bó với Amir suốt những năm tháng tuổi thơ là Hassan, con trai của người quản gia Ali, một cậu bé lanh lợi, mạnh mẽ nhiều lần xả thân để bảo vệ Amir. Thế nhưng tình bạn và lòng tận tụy của Hassan đã không được đền đáp, một ngày mùa đông năm 1975, Hassan vì ra sức bảo vệ chiếc diều xanh chiến lợi phẩm của Amir đã bị bọn trẻ xấu hành hung và nhục mạ. Sự nhu nhược và hèn nhát đã cản bước Amir cứu bạn, thậm chí, còn biến cậu thành một kẻ gian dối khi bịa chuyện nhằm đuổi cha con Ali và Hassan ra khỏi nhà. Và Amir đã phải trả giá cho lỗi lầm ấy trong suốt phần đời còn lại. Ngay cả khi anh đang sống sung túc trên đất Mỹ, ngay cả khi tìm được một mái ấm cho riêng mình hay thực hiện được mơ ước trở thành nhà văn, nỗi ám ảnh của một kẻ gian dối vẫn ngày đêm đeo đuổi Amir. Và cuối cùng, trở lại Afghanistan để cứu con trai Hassan khỏi tay bọn Taliban là con đường duy nhất để Amir chuộc lỗi với người bạn, người em cùng cha khác mẹ Hassan đã chết dưới họng súng Taliban. Tìm mua: Người Đua Diều TiKi Lazada Shopee

"Tôi yêu mùa đông ở Kabul. Tôi yêu nó vì những bông tuyết mềm mại vỗ nhẹ vào cửa sổ phòng tôi ban đêm, vì tuyết mới rơi lạo xạo dưới đôi ủng cao su đen của tôi, vì hơi ấm của chiếc lò sưởi gang khi gió rít qua sân, qua đường phố... Mùa đông nào, các quận của Kabul cũng tổ chức cuộc thi đấu diều. Và nếu bạn là một đứa con trai sống ở Kabul, thì ngày thi đấu chắc chắn là sự kiện nổi bật của mùa giá lạnh... Có lần, một thằng nhóc Hindi, gia đình nó mới chuyển đến ở quanh vùng, kể cho chúng tôi nghe rằng, ở thị trấn quê nó, đấu diều có những luật lệ và quy tắc chặt chẽ... Hassan và tôi nhìn nhau cười. Cười phá. Thằng nhóc Hindi rồi sẽ nhanh chóng học được những gì người Anh học được hồi đầu thế kỷ này, và những gì người Nga cuối cùng đã học được vào những năm cuối thập kỷ tám mươi rằng người Afghan là một dân tộc độc lập. Người Afghan yêu quý phong tục nhưng ghê tởm các luật lệ. Và việc đấu diều cũng thế. Luật lệ thật đơn giản: Không luật lệ nào. Thả diều của bạn lên. Cắt hạ đối thủ. Chúc may mắn".

Bằng một lối văn xuôi giản dị, không gọt giũa, không ẩn dụ hay khó hiểu, Khaled Hosseini đã dẫn dắt người đọc đi qua những thăng trầm của lịch sử nước mình, đã giúp người đọc hiểu được những góc sáng tối trong tâm hồn người Afghanistan, và hơn hết, đã khiến người đọc xúc động và nuối tiếc trước sự tàn lụi của cả một nền văn hoá đầy bản sắc.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Người Đua Diều PDF của tác giả Khaled Hosseini nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Ngủ Cùng Người Chết (Thảo Trang)
Tháng bảy cô hồn năm ấy đến trong cơn mưa dầm rả rích. Mới đầu tháng nhưng mà tro tàn của đống vàng mã đã bay khắp nơi. Người dân thị trấn quê tôi có tục lệ, từ ngày mồng một đến ngày mười bốn âm lịch, người ta sẽ cúng cháo trắng và đốt tiền giấy đều đặn để cho vong hồn của những người chết bất đắc kỳ tử, chết đường chết chợ được an ủi phần nào. Nhiều người ở dưới thành phố đi ngang nơi đây, thấy chúng tôi cúng kiếng chỉn chu như thế thì cười, bảo rằng ở đây quanh năm yên bình, đường xá vắng vẻ, chẳng mấy khi có tai nạn giao thông thì cúng vong ngoài đường làm gì cho tốn kém? Người khác có thể không tin, chứ riêng dân bản địa như chúng tôi thì biết rất rõ, nơi này nhiều vong hơn bất kỳ chỗ nào khác, âu cũng là bởi nhiều nguyên do. Quê tôi vốn nằm trên trục đường quốc lộ, ngay đằng sau thị trấn là những rặng núi trùng trùng điệp điệp. Chúng đều hoang vu hẻo lánh đến mức, muốn đi từ nhà này sang nhà khác phải mất nửa ngày đường. Tôi còn nhớ, có những năm lũ quét bất ngờ ập đến, từ trên cao ùn ùn đổ xuống dòng sông cuồn cuộn chảy toàn là đất đá, cây cối, lợn gà của người dân trên bản. Trong dòng nước đục ngầu ấy, còn có cả những xác chết bị cuốn. Cơn lũ quét đi qua, mấy chú bộ đội biên phòng cùng tổ công tác cứu nạn lại căng mình tìm kiếm trong đống bùn đất đổ nát hoang tàn ấy những xác người còn xót lại. Tìm mua: Ngủ Cùng Người Chết TiKi Lazada Shopee Có lần, chính mắt tôi trông thấy hai cái xác bị cụt đầu mắc kẹt giữa hai thân cây cổ thụ, hai tay vẫn còn chột chặt với nhau, chân bị kẹp trong đống đất đá. Chú Bảo làm nhiệm vụ kiểm lâm ở sát vách nhà tôi phải huy động thêm hai anh em nữa, bê hết khối đá dưới chân họ, sau đó mới dùng kéo để cắt đứt sợi dây cột trên tay, cuối cùng mới hạ được cỗ thi hài kia xuống. Mọi người suy đoán rằng, có lẽ hai người này không muốn bị lạc mất nhau khi chạy lũ, nên mới cột chặt hai tay lại như vậy, cuối cùng đành chết oan cả đôi. Ngoài hai xác chết ấy, tôi còn thấy cơ man thi hài của đồng bào sống ở thượng nguồn, thậm chí có khi người ta còn vớt được những người lái buôn xấu số, không may bỏ mạng giữa đường. Mỗi một cơn lũ qua là bãi tha ma dành cho xác chết vô danh lại có thêm nhiều nấm mồ mới. Có nhiều thi hài được người nhà lặn lội lên nhận diện, cũng có thi hài bị bỏ lại mãi mãi nơi đại ngàn, có khi cũng chẳng còn ai nhớ đến. Chính vì thế mà cứ đến tháng bảy âm lịch hàng năm, trong thị trấn lúc nào cũng nghi ngút khói nhang, giấy tiền vàng mã bay khắp nơi. Vào ngày đúng ngày rằm, các cụ bô lão sẽ trịnh trọng điều hành lễ tế vong hồn vất vưởng, sau đó sẽ đốt một thuyền chở đầy hình nhân rồi để mặc cho gió bay khắp nơi. Đến sáng ngày mười sáu âm lịch thì pháp sự mới được xem là viên mãn...…… Tháng cô hồn năm tôi học lớp mười, trời đổ mưa liên tục. Cơn mưa dầm dề kéo dài mấy ngày, việc đi học của tôi cũng gặp nhiều khó khăn. Vào những ngày trời khô ráo, tôi hay đạp xe băng qua con đường mòn trong rừng để đi tới trường. Con đường này tuy vắng vẻ, nhưng lại rút ngắn quãng đường đi học của tôi đáng kể. Những ngày trời mưa, dù chỉ lác đác vài hạt mưa thôi, tôi cũng vẫn phải đạp xe trên đường quốc lộ, cũng là con đường băng ngang qua căn nhà quỷ trạch của gia đình tôi. Đường này tuy dễ đi, nhưng lại xa hơn hẳn đường mòn. Thêm vào đó, việc đi trong rừng vào ngày mưa sẽ nguy hiểm hơn gấp bội. Người ta có câu nói “Người đi biển sợ bão, người đi rừng sợ mưa”, giông bão ngoài khơi xa như thế nào, thực tình tôi không biết rõ. Thế nhưng với cánh cửu vạn lấy hàng ngoài biên giới thì mưa rừng lúc nào cũng là một cơn ác mộng. Mưa sẽ làm cho đất dưới chân trở nên lầy lội, trơn trượt khó đi. Sau khi mưa, khí hậu ẩm ướt, rắn rết bò ra ngoài hang kiếm ăn khiến cho cánh đi rừng lại càng phải cảnh giác hơn gấp bội, vì đôi khi chỉ cần sơ sảy một chút mà đạp nhầm vào rắn thì chỉ còn nước vong mạng. Ngày trước khi bố mẹ tôi còn sống, lúc nào trong tủ thuốc của gia đình cũng có sẵn một bộ giác hút nọc rắn, phòng trường hợp không may. Thế nhưng đối với tôi, những rủi ro đó đều chẳng là gì khi mỗi lần đi đến trường, tôi lại phải đi ngang căn nhà cũ đã từng ở trước đây. Bao nhiêu năm qua nó vẫn vậy, vẫn là ngôi nhà có giàn hoa hồng leo ở phía trước, chỉ có điều giờ không còn ai dám lai vãng nữa. Tôi đã cố tình đạp xe qua nhiều lần, nhất là vào những đêm rằm trăng sáng, nhưng chẳng hề thấy vong hồn của bố mẹ tôi như người ta đã đồn thổi. Cả mười lần đều không thấy cả mười, lâu dần tôi thất vọng, không còn muốn đứng ngoài cửa ngóng đợi bố mẹ hiện về nữa. Mỗi lần như thế, bà nội tôi đều biết cả. Cho đến một ngày nọ….Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ngủ Cùng Người Chết PDF của tác giả Thảo Trang nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Nghi Lễ Tế Thần (Tĩnh Thủy)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Nghi Lễ Tế Thần PDF của tác giả Tĩnh Thủy nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Ngậm Ngải Tìm Trầm (Thái Đắc Xuân)
Hai ông quan và người tử tù. Thuở xưa có hai ông quan: một người là quan bộ hình và một người là quan bộ binh. Quan bộ binh là người ích kỷ, lúc nào cũng muốn kiếm cớ hại quan bộ hình. Một ngày nọ có một người phạm tội nặng bị xử tội chết chém. Nằm trong ngục chờ sáng mai thọ hình, anh ta khóc lóc than vãn: "ới, cuộc đời ta đến mai đây là chấm dứt. Làm người ai không khỏi một lần chết, ta đâu có tiếc gì. Ta chỉ tiếc ta có cái nghề quý chưa truyền cho ai được mà phải chết. Rồi đây nghề ấy thất truyền và loài người không ai nối nghiệp nữa...”. Người gác ngục nghe tử tù than vãn như vậy, tò mò hỏi: - Này, anh có cái nghề gì mà quý đến vậy? Người tử tù ra vẻ đau đớn, trả lời: - Nghề gì ư? Nghề nghe hiểu được tiếng chim hót. Trên đời này ngoài tôi ra không ai biết được. Ôi, thật tiếc quá.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ngậm Ngải Tìm Trầm PDF của tác giả Thái Đắc Xuân nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Ngậm Ngải Tìm Trầm (Thái Đắc Xuân)
Hai ông quan và người tử tù. Thuở xưa có hai ông quan: một người là quan bộ hình và một người là quan bộ binh. Quan bộ binh là người ích kỷ, lúc nào cũng muốn kiếm cớ hại quan bộ hình. Một ngày nọ có một người phạm tội nặng bị xử tội chết chém. Nằm trong ngục chờ sáng mai thọ hình, anh ta khóc lóc than vãn: "ới, cuộc đời ta đến mai đây là chấm dứt. Làm người ai không khỏi một lần chết, ta đâu có tiếc gì. Ta chỉ tiếc ta có cái nghề quý chưa truyền cho ai được mà phải chết. Rồi đây nghề ấy thất truyền và loài người không ai nối nghiệp nữa...”. Người gác ngục nghe tử tù than vãn như vậy, tò mò hỏi: - Này, anh có cái nghề gì mà quý đến vậy? Người tử tù ra vẻ đau đớn, trả lời: - Nghề gì ư? Nghề nghe hiểu được tiếng chim hót. Trên đời này ngoài tôi ra không ai biết được. Ôi, thật tiếc quá.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ngậm Ngải Tìm Trầm PDF của tác giả Thái Đắc Xuân nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.