Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Hình Mẫu - Quyến Rũ Phụ Nữ Bằng Sự Trung Thực (Mark Manson)

Giới thiệu sách Models

LỜI GIỚI THIỆU: SỰ CHUYỂN ĐỘNG

Trong thời đại ngày nay, khi mà những nền công nghiệp nặng không còn là mũi nhọn, và chủ nghĩa nữ quyền đã đạt được những thành công nhất định, chúng ta hoàn toàn không có hình mẫu rõ ràng về một người đàn ông hấp dẫn. Không giống như vài ngàn năm trước, đàn ông được cho là có sức mạnh, quyền lực, và họ có nghĩa vụ bảo vệ phái yếu. Cách đây vài chục năm, nhiệm vụ chính của họ lại là chu cấp. Nhưng ngày nay thì sao? Không rõ. Chúng ta được sinh ra trong thế hệ một hoặc hai, trong tình trạng thế giới không có một định nghĩa rõ ràng về chức năng của người đàn ông trong xã hội, và kéo theo đó là không có một hình mẫu người đàn ông hấp dẫn.

Đó là lí do cuốn sách này ra đời. Cuốn sách này sẽ cho bạn hình mẫu của một người đàn ông hấp dẫn và lí tưởng trong thế kỉ 21. Điều đó đồng nghĩa với việc chúng ta sẽ phải vượt qua những giới hạn và tiêu chí xưa cũ: bảo vệ và chu cấp, sức mạnh và sự chịu đựng, để cải thiện bản thân và rồi trở thành những lí tưởng lớn lao hơn, trở nên quyến rũ và hấp dẫn hơn.

7 năm trước, khi tôi bắt đầu công tác giúp đỡ những người đàn ông trong việc cải thiện mối quan hệ với bạn đời của họ, tôi không hề biết bản thân sắp gieo mình vào một biển thông tin và khả năng tự cải thiện một cách kì lạ, điều này đặc biệt có ích cho chính bản thân tôi và cho tất cả phái mạnh. Trước đó, mối quan tâm chính của tôi khi hẹn hò xoay quanh việc đồ uống đặc biệt nào đang lên kệ vào buổi tối thứ Ba, và cô Jenna nào (tôi có 5 cái tên Jenna trong danh bạ) là cái cô mà tôi vừa hẹn hò cuối tuần trước. Tìm mua: Hình Mẫu - Quyến Rũ Phụ Nữ Bằng Sự Trung Thực TiKi Lazada Shopee

Chỉ tới khi tôi ngồi xuống và cố gắng và giải thích cho phái mạnh tình trạng “5 cô Jenna trong danh bạ” của họ thì tôi mới thoáng thấy sự phát triển cảm xúc song song với tình dục của nam giới sâu tới mức nào, và khó tới đâu việc truyền cảm hứng cho sự chuyển động đầy tinh túy này.

Tôi sẽ không nói dối về bản thân, tôi học được điều đó từ thương đau, bây giờ thì mọi việc dễ dàng hơn rất nhiều. Cũng phải nói thêm là tôi lớn lên là một anh chàng bình thường và không đào hoa chút nào.

Và rồi vào năm 2005, một biến cố đã xảy ra, mối tình đầu nghiêm túc đầu tiên của tôi, cô bạn gái mà tôi dành hết tình cảm đã ngoại tình. Tôi hoang mang cực độ và bị chấn thương tâm lý nhẹ. Tôi bị ám ảnh bởi điều đó. Có một ham muốn tới mức tuyệt vọng nổi lên trong tôi rằng tôi cần sự “công nhận” và ham muốn từ các cô gái (rằng tôi cũng ra gì đấy chứ), và rồi tôi dành quá nhiều thời gian để theo đuổi sự công nhận cùng ham muốn đó, nhiều hơn hầu hết các anh chàng khác. Tôi đã nuông chiều bản thân một cách thái quá và ngủ với tất cả mọi cô gái trong vùng Boston mà chấp thuận để tôi lại gần các cổ.

Giai đoạn đó kéo dài hơn 2 năm một chút.

Kế hoạch cua gái của tôi không hề tinh vi. Thực sự! Tôi đọc vài cuốn sách để học vài câu tán tỉnh và kĩ thuật cua gái làng nhàng rồi đi bar 4-5 lần mỗi tuần - tiếp cận, thả thính và tán tỉnh, đưa đẩy, làm tình và cứ tiếp tục đắm chìm như vậy trong 30 tháng trải nghiệm “huy hoàng”.

Đó là một quãng thời gian buông thả và tận hưởng. Nhưng đó cũng là quãng thời gian của sự trưởng thành và thay đổi.

Nhưng rồi sau một thời gian, và hàng tá phụ nữ khác, có Hai điều đã xảy ra. Thứ nhất, tôi nhận ra rằng tình dục tràn lan trong men say có vui, nhưng không đủ đầy. Và thứ tình dục đó không mang lại những ảnh hưởng lành mạnh tới chất lượng cuộc sống của tôi. Tôi được yêu cầu tạm dừng sự vô độ đó lại và tự đánh giá bản thân, tự vấn bản thân xem tại sao mình lại hy sinh quá nhiều thời gian và nỗ lực cho những khoái cảm hời hợt đó.

Điều thứ hai xảy ra với tôi là trong cùng thời gian đó là danh tiếng của tôi lan rộng trong vùng vì những chiến tích cua gái vô tiền khoáng hậu. Rất nhiều gã mà tôi chưa từng gặp gửi email cho tôi để xin “bám càng” những buổi hẹn hò của tôi, để xem tôi tương tác với phụ nữ thế nào, tôi hành động ra sao. Ban đầu thì điều đó nghe có vẻ kì lạ. Nhưng rồi tôi nghĩ, cũng được thôi, tại sao không? Mua cho tôi đồ uống, hoặc trả 1 phần hóa đơn là được.

Một cách kì lạ, tôi cảm nhận được đó là nơi cuộc hành trình của mình bắt đầu. Đó là việc thử và hình mẫu hóa những chuyển động xảy ra bên trong bản thân tôi và áp dụng điều đó lên những người đàn ông khác.

Họ nói nếu bạn muốn làm chủ điều gì đó, hãy dạy điều đó cho người khác. Và cuộc hành trình thứ hai này của tôi thiên về truyền thụ cho người khác hơn cuộc hành trình đầu tiên (chỉ đơn thuần hẹn hò vô độ). Khi đó, tôi chỉ việc bước chân ra ngoài.

Phân nửa thời gian, tôi hoàn toàn mất ý thức và chìm đắm trong men say, chôn vùi cảm xúc của bản thân và hy vọng tỉnh giấc trong vòng tay của một cô gái lạ. Đôi khi tôi thành công, đôi khi thất bại. Và đó là tất cả những gì tôi biết.

Nhưng cuộc hành trình thứ hai này, tôi có mục đích, có ý nghĩa, và tôi thấy bản thân cần một nền nảng trí tuệ. Tôi không thể chỉ làm bừa, tôi cần phải dạy lại cho người khác, giải thích, bóc tách vấn đề, và cuối cùng là khiến cho một gã bất kì cũng có thể thực hành được.

Điều này dẫn tôi tới một tình thế xoắn quẩy, những gì tôi làm dẫn tôi tới một cộng đồng được gọi là “Pick Up Artist”(1). Tôi nghiên cứu tâm lí học xã hội, những định lý của sự hấp dẫn, lịch sử tình dục của loài người, tới vài club múa thoát y và rượu chè, đọc vài quyển sách về NLP(2) và liệu pháp nhận thức, tham dự vài hội thảo về phát triển bản thân và cũng tự mình dạy vài khóa học, ngủ chung phòng khách sạn với người mẫu sàn catwalk, làm thí nghiệm với liệu pháp chạm - hồi phục(3)và cũng có một vài rủi ro riêng khi tham gia trị liệu, tham gia tranh đấu về giới tính với vài nhà nữ quyền, và đọc tất thảy mọi quyển sách dạy cách hẹn hò nhảm nhí trên thị trường.

Khi tôi học hỏi và phát triển, khả năng huấn luyện cũng tăng lên. Ngay lúc đó, việc được coi là sở thích bên lề biến thành công việc toàn thời gian của tôi. Nó sớm đưa tôi đến hàng chục thành phố tại Mỹ, và rồi tới Châu Âu, tới Anh và Úc, thậm chí tới cả

Argentina, Brazil, Nga, Israel, và Thái Lan, nơi tôi phát hiện ra quan niệm của tôi về phụ nữ trước đó chỉ là do văn hóa nơi tôi ở, không toàn diện.

Thời quan đó, phần lớn thời gian của tôi dành để dạy và lái xe, tôi rõ ràng quan điểm không để suy nghĩ của bản thân bị ảnh hưởng bởi những hình mẫu nam tính xưa cũ, xu hướng giường chiếu của đàn bà hay đàn ông.

Cuối cùng, sau 6 năm tự làm giàu vốn kiến thức và trải qua bao thử thách, đây là điều tôi nhận ra:

Có Hai sự dịch chuyển đang xảy ra ngay hiện tại.

Đầu tiên là sự chuyển dịch về cảm xúc và tính xã hội trong những nước phương Tây. Người ta bắt đầu đi tìm một hình mẫu về sự nam tính mà xã hội còn thiếu trong vài thế hệ tới nay.

Người ta bắt đầu đi tìm câu trả lời cho câu hỏi “Người đàn ông thực thụ thời nay là như thế nào, hành xử ra sao?”. Và cho tới thời điểm hiện tại thì chưa có ai trả lời được câu hỏi đó.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hình Mẫu - Quyến Rũ Phụ Nữ Bằng Sự Trung Thực PDF của tác giả Mark Manson nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Mình Là Nắng, Việc Của Mình Là Chói Chang (Kazuko Watanabe)
“Ước gì con tôi đỗ vào trường đó.” “Ước gì tôi khỏi bệnh.” “Ước gì mình xin được vào công ty ấy.” Chúng ta ai cũng cầu mong những điều tương tự như vậy. Thế nhưng, trên đời này, có biết bao nhiêu điều ước không trở thành sự thực: con bạn thi trượt, bệnh tình không thuyên giảm và bạn cũng không thể xin vào công ty mình muốn. Chính những lúc như thế, nhiều người đã tự hỏi “Liệu Đức Chúa hay Đức Phật có thật trên đời không?” Tìm mua: Mình Là Nắng, Việc Của Mình Là Chói Chang TiKi Lazada Shopee Trên thực tế, tuy “cầu nguyện, tìm kiếm, gõ cửa hạnh phúc” là những việc rất quan trọng nhưng luôn giữ “lòng biết ơn”, khiêm nhường khi những ước nguyện được đáp ứng còn quan trọng hơn. Nếu bạn chỉ biết mong mỏi, chỉ biết ước ao, thì khi điều ước không trở thành sự thật hay khi bạn không thấy được những điều bạn luôn tìm kiếm, bạn sẽ càng buồn và thất vọng hơn. Thế nhưng thực ra, chính những nỗi buồn và tuyệt vọng đó lại khiến con người ta trở nên trưởng thành hơn. Rồi đến một ngày, nhất định chúng ta sẽ nhận ra “điều thực sự quan trọng” và “điều chúng ta thực sự cần”. Dù trong hoàn cảnh nào, vẫn hãy mỉm cười.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Mình Là Nắng, Việc Của Mình Là Chói Chang PDF của tác giả Kazuko Watanabe nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Lập Bản Đồ Tư Duy (Tony Buzan)
Tony Buzan đạt danh hiệu người có trí thông minh sáng tạo cao nhất trên thế giới (Creativity IQ). Ông còn là nhân vật truyền thông toàn cầu, là tác giả, diễn giả hàng đầu thế giới về não bộ và phương pháp học. Ông chính là cha đẻ của phương pháp tư duy Mind Map (bản đồ tư duy giản đồ ý). Vậy bản đồ tư duy là gì? Nó là một công cụ tổ chức tư duy nền tảng và đơn giản. Bản đồ tư duy cơ bản gồm các kế hoạch thực hiện trong một giai đoạn. Mỗi nhánh chính được phát triển từ hình ảnh trung tâm, có liên quan tới các việc cần phải làm trong kế hoạch và sau mỗi nhánh chính là các nhánh nhỏ, có công việc cụ thể, rõ ràng hơn. "Lập Bản Đồ Tư Duy" là một cuốn sách nhỏ nhưng mang đến nhiều kiến thức hữu ích, giúp bạn sắp xếp và giải quyết các công việc từng bước nhanh chóng và thuận lợi hơn. Không chỉ nhắc đến những bản đồ trong công việc hay học tập, cuốn sách này còn hướng dẫn người đọc lên kế hoạch cho những kỳ nghỉ hay thậm chí là những ngày kỷ niệm quan trọng.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Tony Buzan":Bản Đồ Tư DuyLập Bản Đồ Tư DuyBản Đồ Tư Duy Trong Công ViệcSức Mạnh Của Trí Tuệ Tâm LinhSức Mạnh Của Trí Tuệ Xã HộiỨng Dụng Bản Đồ Tư Duy Để Khám Phá Tính Sáng Tạo Và Giải Quyết Vấn ĐềĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Lập Bản Đồ Tư Duy PDF của tác giả Tony Buzan nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Bạn Có Thể Vẽ Trong 30 Ngày (Mark Kirstler)
Chúc mừng, nếu bạn đã chọn cuốn sách này, thì bạn đang có khả năng... chỉ là có khả năng thôi nhé, bạn thật sự có thể học vẽ. Biết gì không? Đúng là vậy! Dù bạn có ít hay nhiều kinh nghiệm vẽ trước đây, và nếu bạn không tin rằng mình có năng khiếu, chỉ cần bạn có một chiếc bút chì và 20 phút mỗi ngày trong 1 tháng, bạn có thể học để vẽ được những bức tranh tuyệt vời. Vâng, bạn đã tìm được một người thầy thích hợp và một cuốn sách thích hợp. Chào mừng bạn đến với thế giới sáng tạo vô tận của tôi. Bạn sẽ học cách để vẽ được những bức tranh tả thực của ảnh hay phong cảnh từ thế giới quan của bản thân, đồng thời có thể vẽ được những bức hình 3D hoàn toàn từ trí tưởng tượng của mình. Tôi biết bạn đang nghĩ đây là một lời quảng cáo rẻ tiền đầy viển vông. Nhưng cách đơn giản nhất để tôi chứng minh điều đó là chia sẻ với bạn những câu chuyện về sự thành công của học trò của tôi.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Bạn Có Thể Vẽ Trong 30 Ngày PDF của tác giả Mark Kirstler nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Gen Vị Kỷ (Richard Dawkins)
Khởi đi từ việc phân tích dưới góc độ khoa học di truyền, viện sĩ Richard Dawkin giải mã động lực của tiến hoá và cho rằng ích kỷ chính là tập tính con người, thậm chí, là văn hoá của nhân loại. Cuốn sách này nên được đọc như thể nó là một viễn tưởng khoa học. Nó được viết theo cách để lôi cuốn sự tưởng tượng. Nhưng nó không phải là một khoa học viễn tưởng: nó là khoa học. Cho dù có sáo rỗng hay không thì cụm từ "lạ hơn cả viễn tưởng" vẫn diễn ra một cách chính xác cảm giác của tôi về sự thật. Chúng ta là những cỗ máy sống - những phương tiện rô-bốt được lập trình một cách mù quáng để bảo tồn các phân tử vị kỷ được gọi là các gen. Đây là một sự thật vẫm đầy ngạc nhiên đối với tôi...(Richard Dawkins)*** Thật dễ chịu khi nhận ra rằng tôi đã sống nửa đời mình với cuốn Gen vị kỷ, cho dù điều đó là tốt hay xấu. Nhiều năm qua, mỗi khi một trong bảy cuốn sách sau này của tôi ra đời, các nhà xuất bản đã tổ chức các chuyến đi để tôi quảng cáo sách. Bất kể đó là cuốn nào đi chăng nữa, độc giả đều phản hồi lại, với sự nhiệt tình hài lòng, sự khen ngợi lịch sự và những câu hỏi thông minh. Và sau đó họ lại xếp hàng để mua và yêu cầu tôi ký tặng cuốn… Gen vị kỷ. Điều này hơi quá cường điệu. Một vài trong số họ cũng mua những quyển sách mới và vợ tôi đã an ủi tôi bằng cách lập luận rằng những người mới biết đến một tác giả nào đó thường có xu hướng tìm lại quyển sách đầu tiên của anh ta, những người còn lại, khi đã đọc cuốn Gen vị kỷ, chắc hẳn họ sẽ tìm ra xu hướng của mình thông qua cuốn sách mới mà họ yêu thích nhất. Tôi sẽ bận tâm nhiều hơn nếu tôi có thể thừa nhận rằng cuốn Gen vị kỷ đã trở nên rất lỗi thời. Đáng tiếc (theo một khía cạnh nào đó) là tôi không thể làm điều đó. Những chi tiết đã thay đổi và những ví dụ thực tế đã đâm chồi mạnh mẽ. Nhưng với một ngoại lệ mà tôi sẽ thảo luận trong giây lát, có một phần nhỏ của cuốn sách mà tôi phải nhanh chóng đính chính lại hoặc phải xin lỗi vì nó. Arthur Cain, giáo sư môn động vật học tại Liverpool, một trong những người thầy đầy cảm hứng của tôi tại Oxford những năm 60, đã mô tả cuốn Gen vị kỷ năm 1976 là một “cuốn sách của người trẻ tuổi”. Ông ấy đã chủ tâm trích dẫn một người bình luận trong Logic và sự thật ngôn ngữ của AJ. Ayer. Sự so sánh đó đã tâng bốc tôi lên, cho dù tôi biết rằng Ayer đã phải sửa lại rất nhiều trong cuốn sách đầu tiên của ông ấy và tôi cũng khó có thể bỏ qua điểm ngụ ý của Cain rằng tôi nên làm tương tự như vậy vào thời điểm thích hợp. Tìm mua: Gen Vị Kỷ TiKi Lazada Shopee Hãy cho phép tôi bắt đầu bằng vài ý nghĩ về tiêu đề cuốn sách. Năm 1975, qua sự giới thiệu của bạn tôi là Desmond Morris, tôi đã đưa một phần của cuốn sách hoàn thiện cho Tom Mascher, một người có tiếng trong giới xuất bản ở London, và chúng tôi đã cùng thảo luận trong căn phòng của ông ta ở Jonathan Cape. Ông ấy thích cuốn sách nhưng không thích tiêu đề. Ông ấy nói: “Vị kỷ là một từ ‘không đắt’. Tại sao không gọi nó là Gen bất tử? Bất tử là một từ ‘đắt’, và sự bất tử của thông tin di truyền là ý trọng tâm của cuốn sách, Gen bất tử cũng có sự hấp dẫn tương tự như Gen vị kỷ” (Tôi nghĩ, không ai trong chúng tôi để ý đến tiếng vang của tác phẩm Người khổng lồ vị kỷ của Oscar Wilde). Bây giờ tôi mới nghĩ rằng Mascher có thể đã đúng. Nhiều nhà phê bình, đặc biệt là những nhà phê bình lớn tiếng, được đào tạo về mặt lý thuyết như tôi được biết, chỉ thích đọc một quyển sách dựa vào tiêu đề của nó. Điều này rất đúng với những tác phẩm như Truyền thuyết về Benjamin Bunny hay Sự suy thoái và sụp đổ của đế chế La Mã, nhưng tôi có thể thấy chắc chắn rằng bản thân tiêu đề Gen vị kỷ không cần đến ghi chú của cuốn sách, có thể đủ để diễn tả nội dung của nó. Ngày nay, một nhà xuất bản Mỹ sẽ khăng khăng đòi có sự thuyết minh trong bất kỳ trường hợp nào. Cách tốt nhất để giải thích tiêu đề này là tìm ra các điểm nhấn. Nếu bạn nhấn mạnh vào từ “vị kỷ”, bạn sẽ nghĩ rằng cuốn sách này viết về sự vị kỷ, trong khi đó, dù sao đi nữa, nó lại tập trung nhiều hơn vào tính vị tha. Từ cần phải được chú ý đến trong tiêu đề là “gen” và hãy để tôi giải thích tại sao. Tranh luận chủ yếu trong học thuyết Darwin có liên quan đến đơn vị mà nó thực chất đã chọn lọc: dạng thực thể nào đã tồn tại hoặc không tồn tại như một hệ quả của chọn lọc tự nhiên. Đơn vị đó, ít hay nhiều, cũng sẽ trở thành “ích kỷ” theo định nghĩa. Tính vị tha có thể được ưu tiên nhiều hơn ở một mức độ khác. Liệu chọn lọc tự nhiên có chọn lựa giữa các loài? Nếu vậy, chúng ta có thể kỳ vọng rằng các cá thể sinh vật sẽ hành xử một cách vị tha “vì cái tốt của loài”. Chúng có thể sẽ hạn chế tỷ lệ sinh để tránh việc tăng dân số quá mức, hoặc hạn chế hành vi săn bắt để bảo tồn nguồn thức ăn trong tương lai của loài. Đây là sự hiểu nhầm học thuyết Darwin được phổ biến rộng rãi, điều đã thúc đẩy tôi viết cuốn sách này. Hay liệu chọn lọc tự nhiên, như tôi đã nhấn mạnh ở đây, có lựa chọn giữa các gen? Trong trường hợp đó, chúng ta sẽ không ngạc nhiên khi thấy các cá thể sinh vật hành xử một cách vị tha “vì cái tốt của các gen”, ví dụ như nuôi nấng và bảo vệ người trong dòng tộc có chung bản sao của các gen giống nhau. Đức hy sinh dòng tộc như vậy là cách duy nhất mà sự vị kỷ của gen có thể diễn giải bản thân nó thành tính vị tha của cá thể. Cuốn sách này giải thích việc này xảy ra như thế nào cùng với sự tương hỗ, một yếu tố chính sinh ra tính vị tha trong học thuyết Darwin. Giả định tôi đã từng viết lại cuốn sách này như một sự biến đổi muộn màng sang “nguyên lý vật cản” của Zahavi/Grafen. Tôi cũng sẽ dành một khoảng cho ý tưởng của Amotz Zahavi rằng sự hiến tặng mang tính vị tha có thể là một kiểu “cống tế” của dấu hiệu khống chế: hãy xem ta mạnh hơn ngươi như thế nào, ta có thể thoải mái hiến tặng cho ngươi! Hãy để tôi nhắc lại và mở rộng lý lẽ của từ “vị kỷ” trong tiêu đề. Câu hỏi quan trọng ở đây là cấp bậc nào của sự sống sẽ trở thành “vị kỷ” thật sự, và chọn lọc tự nhiên tiến hành ở mức độ nào? Loài vị kỷ? Nhóm vị kỷ? Sinh vật vị kỷ? Hệ sinh thái vị kỷ? Hầu hết những cấp bậc này đều có thể được một hoặc nhiều tác giả biện luận và giả thiết một cách không chắc chắn, nhưng tất cả chúng đều sai. Người ta cho rằng thông điệp của Darwin sẽ được tóm lược rõ ràng như một cái gì đó vị kỷ, và rằng cái gì đó hóa ra lại là gen, nhân tố được lập luận thuyết phục trong cuốn sách này. Cho dù bạn có chấp nhận nó hay không thì đó cũng là cách giải thích cho tiêu đề của cuốn sách. Tôi hy vọng có thể quan tâm đến những hiểu lầm nghiêm trọng hơn. Tuy nhiên, tôi nhận ra rằng mình cũng có những sai lầm tương tự. Đặc biệt có thể tìm thấy chúng ở Chương 1, điển hình là câu “Hãy cùng giảng dạy tính rộng lượng và lòng vị tha bởi vì chúng ta là những kẻ vị kỷ bẩm sinh”. Việc giảng dạy tính rộng lượng và lòng vị tha không có gì sai, nhưng “sự vị kỷ bẩm sinh” là một điều sai lầm. Điều này chưa được nhận ra cho đến năm 1978 khi tôi bắt đầu nghĩ một cách rõ ràng về sự khác biệt giữa “các phương tiện” (thường là các sinh vật và “các thể tự sao” ngự bên trong chúng (thực tế là các gen: toàn bộ vấn đề này được lý giải trong Chương 13, chương mới được thêm vào ấn bản thứ hai). Xin hãy quên câu nói sai lầm này cùng các câu tương tự khác, và hãy thay thế nó bằng một điều gì đó trong các dòng chữ của đoạn văn này. Với những sai sót nguy hiểm trên, dễ thấy tiêu đề của cuốn sách có thể bị hiểu lầm như thế nào, và đây là một lý do tại sao mà tôi có lẽ nên sử dụng tiêu đề Gen bất tử. Tiêu đề Phương tiện vị tha là một khả năng khác. Có lẽ cái tên này sẽ là quá khó hiểu, nhưng trong tất cả các khía cạnh, nó giải quyết được sự tranh luận bề ngoài (điều gây băn khoăn kể từ Ernst Mayr đến sau này) giữa gen và sinh vật, hai đơn vị cạnh tranh với nhau trong chọn lọc tự nhiên. Ở đó, không hề có sự tranh chấp giữa chúng. Gen là đơn vị chọn lọc tự nhiên với nghĩa là thể tự sao. Sinh vật là đơn vị chọn lọc tự nhiên theo nghĩa là phương tiện. Cả hai đơn vị này đều quan trọng và không thể chê bai. Chúng đại diện cho hai thể loại hoàn toàn khác nhau và chúng ta sẽ bị nhầm lẫn một cách tuyệt vọng nếu không nhận ra được sự khác biệt.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Gen Vị Kỷ PDF của tác giả Richard Dawkins nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.