Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nhật Kí Thần Linh

Trở thành Campione, thứ bảy Ma vương, Diệt thần sư và là Vua của các vị vua....vv Lăng cảm thấy cuộc sống của mình đang không ngừng bị xáo trộn. Một con quỷ nhỏ nào đó thích mặc váy đỏ bỗng nhiên xuất hiện trong cuộc sống của anh đồng thời làm rối tung lên hết mọi thứ, thế nhưng đậu má nó rất xinh đẹp à! Anh là nên xơi nó đây? Hay là nên cẩn thận chữ gái đi kèm cùng với sau lưng nó dao bổ củi đây? Online các loại, rất gấp!!! *** - Lăng ơi dậy đi con. Sáng rồi đấy! - Dậy đánh răng rửa mặt rồi còn đi cho sớm kẻo tí lại đông người. - Vâng. Dậy đây rồi! Thân thể lăn lộn, quằn quại trên giường vài vòng cuối cùng năng lực khắc chế của bản thân mới chiến thắng được cơn buồn ngủ. Lăng lười biếng ngồi dậy. Chân bước xuống giường bắt đầu một buổi sáng thường ngày. Thời gian chầm chậm trôi qua. Nhìn đồng hồ đã chỉ 6h30 phút, cất tiếng chào cha mẹ, cậu chàng mang theo ba lô và tải gạo xách ra đầu làng. Mục tiêu cũng không xa, tính toán đâu đấy cũng chỉ tầm 100 mét mà thôi. Nơi đó có một biển báo dừng đỗ xe buýt. Bên dưới lúc này đã có một hai người đứng chờ từ bao giờ. Cũng không gặp gì người quen, Lăng ngáp dài một cái, đặt tải gạo xuống dưới chân rồi lẳng lặng đứng chờ. Tuy rằng thường lệ 6h45 xe buýt sẽ đi qua đây. Khả năng cậu vẫn cần đến sớm một chút đề phòng lỡ chuyến xe. Dù sao nơi đây cũng chỉ là tỉnh lẻ. Ngày thường mỗi chuyến cách nhau 30- 45 phút. Cậu cũng không muốn mình để nhỡ xe để rồi phải đứng chờ nơi này lâu như vậy. Một lát sau, ở phía xa xa tầm mắt dần xuất hiện một chiếc xe buýt đang đủng đỉnh chạy tới. Xe dừng! Lăng và đám người chờ xe lục tục đi lên. Nơi bến đỗ này và đầu bến chỉ có ba hay năm trạm dừng đỗ cách khá xa nhau gì gì đó. Cái này cậu chàng cũng không rõ ràng lắm. Dù sao cũng chưa bao giờ đi qua đầu bến đó cả. Có điều hôm nay cũng không phải ngày gì đặc biệt. Bởi thế trên xe buýt lúc này vẫn là có đủ ghế ngồi cho tất cả mọi người chẫm rãi phân phối. Lên xe, Lăng như thường lệ chui tọt vào góc dưới cùng, sau khi mua vé xe xong liền bắt đầu nhắm mắt lại nghỉ ngơi. Cậu chàng vẫn còn có chút mệt mỏi buồn ngủ của cái buổi sáng sớm mới tỉnh dậy. Ngồi nơi này cũng tốt, tránh khỏi việc bị người đi qua đi lại làm phiền khó chịu. Xe tiếp tục chạy. Từ giờ đến lúc xuống xe nơi cuối bến còn hơn tiếng đồng hồ nữa. Tóm lại thời gian dư dả đủ để Lăng nghỉ ngơi thỏa mái một hồi. Có điều hôm nay hình như có chút không giống thường ngày. Ngồi trên xe, mắt nhắm lại nhưng Lăng lại có chút tâm sự nặng nề, khó mà bình tĩnh như mọi lần được. Dù rằng đây là lần đầu tiên cậu đi xe buýt. Ừm??? Lần đầu tiên đi xe buýt thì sao có thể nói là “khó mà bình tĩnh như mọi lần được”. Này trên dưới mâu thuẫn cũng chính bởi vì Lăng đã không còn là Lăng nữa rồi. … Mà mà… Đừng lo lắng. Ít nhất thì cậu cũng không phải là bị kẻ nào đó cướp đoạt mất thân thể. Đơn giản hiện tại Lăng đã không phải là Lăng của năm 2010 như thực tế mà là Lăng của mấy năm sau trùng sinh quay trở về. Đã từng có một câu nói nổi tiếng của một nhà triết học xưa: “Không bao giờ tồn tại một con sông trên cùng một dòng sông.” Dòng nước luôn luôn chảy. Dòng sông kia không lúc nào là không đang thay đổi, đang biến hóa. Ở mỗi thời điểm dòng sông kia lại là một con sông riêng biệt. Giống như Lăng của năm 2010 và Lăng của mấy năm sau này là hai người hoàn toàn khác nhau vậy. Thật không biết việc Lăng của tương lai trở về chiếm cứ Lăng của hiện tại là tốt là xấu. Đoán chừng Lăng của 2010 sẽ không vui vẻ chút gì đi. Tuy nhiên đối với bản thân Lăng bây giờ mà nói. Trùng sinh trở về đem lại thứ tốt nhiều hơn là xấu. Nhìn cảnh vật lùi dần về phía sau qua song cửa kính. Lăng biết hành trình của mình hiện giờ vừa mới bắt đầu. Tương lai còn đang chờ đợi ở phía xa. … Hà Nội buổi trưa. Hà Nội của mùa thu cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ. Hà Nội nơi tương lai 5 năm học trời đời sinh viên của Lăng từng ở lại. Một Hà Nội có có quen thuộc, cũng có lạ lẫm đối với một người đã từng trải qua nay lại trở về. Một cuộc sống mới cũng đang bắt đầu từ ngày hôm nay. Gần trưa… Trải qua ba chuyến xe buýt cuối cùng Lăng đã lên tới phòng trọ của mình. Có vẻ như cậu bạn cùng phòng vẫn còn ở quê chưa lên. Dù sao hiện tại là thời gian sinh viên năm nhất mới nhập học. Quyến luyến ở quê nhà chơi bời thành ra lên muộn tí cũng không sao cả. Cũng chưa phải học hành gì cả mà. Hơn nữa vì trùng sinh ở nhà không quen nên Lăng mới lấy cớ lên Hà Nội sớm hơn một chút. Ít nhất là so với kế hoạch nói trước đó với cậu bạn cùng phòng sớm hơn tầm dăm ba ngày. Cất đồ đạc mình mang lên. Trong lúc nhàm chán Lăng liền lấy ra Laptop để nghịch. Chiếc máy tính này cũng là Lăng ít hôm trước ở quê thúc giục cha mẹ mua cho. Theo lịch sử trước kia phải tới sau học kì một năm nhất cậu mới có. Khả năng đối với đã trải qua thời sinh viên như Lăng lúc này mà nói, chờ đợi như vậy quá dày vò người ta rồi. Đợi chờ có đôi khi không hẳn là hạnh phúc không phải sao? Nũng nịu một thôi một hồi mới đạt được tâm nguyện. Tính tới quả nhiên là trải qua những năm tháng đại học sau khi mặt đã dày hơn nhiều. Xin tiền tiêu pha các thứ cũng không còn ngại ngùng như hồi ở cấp ba nữa. Hơn nữa lần này có kinh nghiệm, Lăng chọn mua một chiếc máy tính có cấu hình cũng như các điều kiện phần cứng khá tốt. Ít nhất sau này muốn chơi game hay làm gì gì đó như photoshop, proshow… vv các kiểu đã là dư sài. Phòng trọ cũng có lắp đặt dây mạng. Này là nhờ ơn cậu bạn cùng phòng đã có máy tính từ trước đó yêu cầu. Nếu không đoán chừng lúc này Lăng đã phải lẽo đẽo ra quán game giải buồn mất. Dù sao hiện tại mới lên Hà Mội cũng không có việc gì làm. Cái gì cần trải qua cũng đã trải qua, muốn Lăng giống như đám sinh viên năm nhất đi dạo phố phường, đi dạo hồ Gươm… v v vẫn là quên đi thôi. Ở nhà đọc truyện mạng chơi game lúc này vẫn là thích hợp nhất với cậu. Nghịch qua vài ván đế chế trên garena, Lăng bắt đầu chán. Chẳng lẽ là người trùng sinh nên thưởng thức nâng cao đã không còn thích thú mấy món này rồi??? Có lẽ như vậy đi. Trùng sinh cũng đã diễn ra, ai mà không muốn tiến thêm tí nữa chứ. Tiền tài vàng bạc, địa vị quyền lực, gái gú ăn chơi các thể loại có thể quan tâm sau. Hiện tại đối với Lăng mà nói, quan trọng nhất là mình trùng sinh có mang theo hệ thống hay cái gì khác giúp mình mạnh mẽ hơn không. Thành thần thành tiên, trẻ mãi không già, trường sinh bất tử hay như có thể tự do xuyên qua các thế giới khác trong truyện mới là thứ Lăng mơ ước. Chứ kiếm tiền thành lập thế lực, tranh thủ quyền thế … có vẻ quá nhỏ rồi. Hơn nữa những thứ này mà chỉ có thể ở trong phạm vi Việt Nam thì thật sự là… Được rồi. Hiện tại cũng đã 2010, còn có thể trông mong vào Lăng có bao nhiêu thành tựu, bao nhiêu kiến thức tương lai cơ chứ. Hơn nữa trước khi trùng sinh cũng chỉ là một tên gà mờ mới ra trường không lâu thôi. Thậm chí cũng không có kinh nghiệm va chạm xã hội gì? Bởi vì chơi bời lêu lổng, chẳng bao giờ quan tâm tình thế chính trị xã hội. Nói chung muốn được như trong truyện thường gặp nhân vật chính có thể lợi dụng giá cả vàng bạc, chứng khoán, dầu mỏ lên xuống các kiểu để làm giàu, các vị quan to tước lớn kiếp sống chính trị thăng trầm, chính sách quốc gia… v v để kiếm lợi ích các thể loại vẫn là quên đi thôi. Nếu không có gì thần kì xảy ra, có lẽ lần trùng sinh trở về này xong, Lăng lớn nhất có thể làm chính là học tập thật tốt đại học, ra trường có tấm bằng khá khẩm hơn hoặc tốt hơn nữa là học thật tốt để nhà trường giữ lại, biết đâu đấy lại được cử đi học tập ở nước ngoài rồi ở luôn bên đó không về… v v. Tóm lại là một lần nữa có cơ hội thực hiện những ước mơ nho nhỏ kiếp trước cậu từng có mà thôi. Tất nhiên những thứ trên đều không phải là điều Lăng hiện tại mong muốn. Hừ hừ… Trùng sinh một lần vẫn là thành tiên thành thần thì hơn. Được rồi. Hiện tại nên kiểm tra xem có thứ gì hữu ích không? Dù cho việc này cậu đã làm trước đó cả tháng trời rồi. Mà mà… cũng chính là cậu trùng sinh trở về cách đây một tháng đến nay không ngừng nghỉ làm đấy. … Mời các bạn đón đọc Nhật Kí Thần Linh của tác giả chungkhoanviet007.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thần Võ Chiến Vương - Trương Mục Chi
Đệ nhất công tử Giang Thần Thánh Vực bị người thương phản bội mà bất hạnh ngã xuống. Linh hồn xuyên qua đến 500 năm sau, lên trên người một gã thiếu niên trùng tên trùng họ ở Cửu Thiên đại lục. Người mang Chí Tôn Thần mạch, nắm giữ vô số bí điển, Giang Thần phát thệ phải giết về Thánh Vực, tự tay đâm kẻ thù. *** Giang Thần không cho Ma thần thời gian để phản ứng, hắn hít sâu một hơi, trong miệng đột nhiên phun ra sáu cái tự đến. - Ông! Ma! Ni! Bái! Mễ! Hồng! Sáu chữ, mỗi chữ dừng lại nửa giây, không phải bất kỳ một loại nào ngôn ngữ nào trên Cửu Thiên đại lục, nghe qua cực kỳ cổ quái, nhưng lại có khí tức mênh mông và thần bí phả vào mặt. Khi niệm đến chữ Ni, trong cơ thể Giang Thần lóe lên kim quang chói mắt, chữ lớn màu vàng từ trong miệng hắn bay ra, nhằm về phía Ma thần đã kinh hãi đến mức biến sắc. - Lục tự Đại Minh chú? Làm sao có khả năng, ngươi và Phật môn có quan hệ gì? ... Mời các bạn đón đọc Thần Võ Chiến Vương của tác giả Trương Mục Chi.
Thái Cổ Thần Vương
Đồn rằng trên thiên khung của Cửu Thiên Đại Lục có chín Tinh Hà, vô số Tinh Thần, đều vì Võ Mệnh Tinh Thần. Người luyện võ đạo có thể kết nối với Tinh Thần, làm Tinh Hồn trong bản thân thức tỉnh, trở thành tu sĩ Võ Mệnh. Truyền thuyết kể, Võ tu lợi hại nhất Cửu Thiên Đại Lục, mỗi một lần đột phá cảnh giới lại có thể mở ra một Tinh Môn, từ đó câu thông với một viên Tinh Thần, cho đến trên Cửu Trọng Thiên, đều có Võ Mệnh Tinh Thần của mình, hóa thân Thái Cổ Thần Vương thông thiên triệt địa. Hàng tỉ sinh linh, chư thiên vạn giới, Tần Vấn Thiên cười nhìn Thương Thiên, hắn muốn làm viên Tinh Thần sáng nhất thiên không kia. Cảnh giới: Luyện Thể - Luân Mạch - Nguyên Phủ - Thiên Cương(Tôn giả) - Thiên Tượng -...chia Cửu trọng *** Chớp mắt đã qua ba ngày, hôm nay là buổi đấu giá của Thần Binh các. Tuy nói là đấu giá nhưng Thần Binh các lại không có phòng đấu giá chính thức, sở dĩ gọi là đấu giá chẳng qua chỉ là để nâng cao giá trị của Thần Binh lên, đây cũng là thủ đoạn mà Thần Binh các thường dùng. Chỉ cần có một số Thần Binh quý giá và hiếm thấy thì đều được dùng để đấu giá. Lúc này, tại điện chính tầng thứ hai của Thần Binh các tập trung rất nhiều người, cũng may đại điện của Thần Binh các rất rộng nên cho dù có rất nhiều người nhưng vẫn chứa nổi. Rất nhiều mạo hiểm giả thường xuyên hoạt động trong Hắc Ám Sâm Lâm cũng tới đây, cho dù không có đủ của cải để tham gia đấu giá Quy Nguyên kiếm trong truyền thuyết kia thì cũng có thể đến Thần Binh các dạo quanh một chút, xem có thanh Thần Binh nào vừa ý mình hay không. Đương nhiên, trong cuộc tranh đoạt Quy Nguyên kiếm này không thể thiếu sự góp mặt của các luyện khí sư. ... Mời các bạn đón đọc Thái Cổ Thần Vương của tác giả Tịnh Vô Ngân.
Tuyệt Đỉnh Đan Tôn
Thiên kiêu một đời Đan Tôn, bởi vì luyện chế Sinh Tử Luân Hồi đan ngã xuống, hồn phách sống lại ở bình thường thiếu niên Phương Lâm trong cơ thể, từ đây Phương Lâm liền đã xảy ra là không thể ngăn cản. Đan đạo thiên tài? Ở ta đường đường Đan Tôn trước mặt, ngươi chính là cặn bã! Võ đạo thiên tài? Đến đến đến, nếm thử ngươi Phương đại sư luyện chế đan dược. Đan Tôn con đường, gồ ghề nhấp nhô, cửu đỉnh bên trên, chính là tuyệt đỉnh! *** Phương Lâm cũng nhìn về phía bốn người kia. Khi hắn phát hiện trong đó có một nữ tử, trong lòng không khỏi có vài phần hiếu kỳ. Nữ tử kia mặc áo xám, khuôn mặt u ám lạnh lẽo, tóc có hơi rối nhưng diện mạo ngược lại không tệ. Thoạt nhìn nàng chỉ khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi. Ba người khác đều là nam tử. Một người trên mặt nở nụ cười tà mị, có vẻ còn rất trẻ tuổi. Một người thân thể cao, phải cao hơn người bình thường khoảng hai cái đầu. Còn có một người lại có dáng vẻ tang thương, dường như đã hơn ba mươi tuổi, tóc có vài sợi muối tiêu, ánh mắt tối tăm, vô cùng gầy gò. ... Mời các bạn đón đọc Tuyệt Đỉnh Đan Tôn của tác giả Vạn Cổ Thanh Liên.
Ngộ Không Truyền - Kim Hà Tại
Chắc các bạn chưa quên Tôn Ngộ Không trong Tây Du Ký chứ nhỉ? Truyện này viết về các nhân vật trong Tây Du Ký một cách khá hài hước, các bạn đọc thử xem nhé. Ào ào lá rụng phiêu hướng đại địa, tuyết trắng gieo mầm ngủ say, một đóa hoa nở lại nhanh chóng héo rũ, ở trong bóng mờ của dòng sáng lưu chuyển, tinh đồ không ngừng biến ảo, trong biển mọc lên núi cao, cỏ cây mấy trăm đời tươi héo, luôn có một phiến đón gió đứng thẳng, rất giống chúng nó tổ tiên. Có thể nào đã quên Tây Du? Trư Bát Giới cùng Tôn Ngộ Không tuy rằng đều thần thông quảng đại, nhưng ở vận mệnh trước mặt chung quy là yếu đuối vô lực tiểu nhân vật. Đỉnh thiên lập địa Mỹ Hầu Vương trên thực tế vẫn đang là cái kia tràn ngập hoảng sợ tiểu hầu tử, mà quyết tâm cùng vận mệnh đấu tranh Thiên Bồng nếu không có khẩn cấp cũng chung quy không chịu lấy khuôn mặt heo gặp A Nguyệt. Thần tiên còn như thế, huống chi chúng ta từ nhỏ nhỏ bé tiểu nhân vật đâu? Theo tuổi tăng trưởng, thiếu niên khi tố hoài "Nguyện thừa gió mạnh phá vạn lý lãng" lý tưởng hào hùng sớm đã tan thành mây khói, chỉ còn lại có một cái cái xác không hồn tên đang kéo hơi tàn. Bản thân làm sao không là một cái bởi vì biết bản thân thân phận mà ở giữa khuya đối nguyệt khóc rống trư a! Nhưng bọn hắn cuối cùng chiến thắng vận mệnh, mà ta đâu? *** Năm trăm năm sau. Tôn Ngộ Không cưỡi Cân Đẩu Vân phóng lên Thiên Đình. Cảnh vật nơi đây có cảm giác rất quen thuộc, nhưng Tôn Ngộ Không nghĩ chắc là ảo giác thôi, hắn không có ấn tượng rằng mình đã từng đến Thiên Cung. Nhưng hình như hắn biết rất rõ đường đi, cứ đi theo cảm giác, hắn vòng qua hành lang, đi qua cầu, lên cầu thang, đi thẳng một đường vào sâu trong Thiên Cung. Giữa biển mây trắng, một nữ tử áo tím bồng bềnh bay tới. “Tiểu cô nương! À không, nữ Bồ Tát, xin hỏi muốn đến Linh Tiêu Bảo Điện thì phải đi thế nào?” “Huynh?... Tôn Ngộ Không?” Nữ tử ấy cười nói, nàng có đôi mắt rất đẹp. “Nữ Bồ Tát biết lão Tôn?” ... Mời các bạn đón đọc Ngộ Không Truyền của tác giả Kim Hà Tại.