Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Vườn Bướm Đêm

Vườn bướm đêm là một cái tên mỹ miều chỉ một biệt thự biệt lập nằm giữa một khu vườn tuyệt đẹp. Giữa hoa cỏ và cây cối xanh tươi là một chốn kinh hoàng giam giữ các phụ nữ trẻ, những loài "bướm quý" được tạo ra bởi một người đàn ông tàn bạo, quái gở, có sở thích sưu tầm mẫu vật. Khi khu vườn bị phát hiện, một người sống sót được đưa đi thẩm vấn. Hai nhân viên điều tra FBI Victor Hanoverian và Brandon Eddison dấn thân vào một vụ án hãi hùng nhất trong sự nghiệp của họ, nhất là khi cô gái được đưa đến - Maya chứng minh bản thân mình là một câu đố hiểm hóc. Từng chút một, câu chuyện về Vườn bướm đêm được hé lộ, nhưng Maya càng chia sẻ nhiều điều, hai thanh tra càng nghi ngờ rằng phải chăng còn một bí mật kinh khủng khác đang được che giấu? *** Dot Hutchison Là tác giả cuốn A Wouned Name (tạm dịch: Cái tên bị thương tổn), một tiểu thuyết về người trẻ dựa trên tác phẩm Hamlet của Shakespeare, và tiểu thuyết trinh thám người lớn Vườn Bướm Đêm. Với kinh nghiệm làm việc tại một trại Hướng đạo sinh nam, một cửa hàng đồ thủ công, một hiệu sách và một Hội chợ Phục hưng 9vowis tư cách là một quân cờ người), Hutchison tự hào mình luôn giữ được niềm vui như thiếu nữ trong nội tâm của mình. Cô yêu các cơn bão, truyện thần thoại, lịch sử và các bộ phim có thể và nên được xem đi xem lại. *** [Review sách] VƯỜN BƯỚM ĐÊM – Cơn ác mộng kinh hoàng trong khu vườn địa đàng cùng hai vấn nạn nhức nhối của xã hội hiện nay – Tác giả: Dot Hutchison Thể loại: Tiểu thuyết (Tâm lý học tội phạm) —— Vườn bướm đêm là một cái tên mỹ miều chỉ một biệt thự biệt lập nằm giữa một khu vườn tuyệt đẹp. Ở đó có thác nước chảy rì rào và sủi bọt bên ngoài, những bông hoa sặc sỡ nở rộ trên nền lá và cây um tùm, từng đàn bướm dập dờ lượn quanh. Thác nước đổ vào một con suối nhỏ uốn khúc dẫn ra một cái ao thả hoa súng, những lối đi rải cát trắng đánh dấu đường qua vườn cây tới những cái cửa khác. Không gian rộng lớn, thơ mộng, gần như gây choáng ngợp ngay từ lần nhìn đầu tiên. --------- Cơn ác mộng kinh hoàng trong khu vườn địa đàng Song đó không đơn giản chỉ là một khu vườn rợp bóng cây, ngát hương hoa đơn thuần mà tại đó còn tồn tại nhiều loài bướm quý và đặc biệt: những nàng Bướm với đôi cánh được xăm trổ vô cùng tinh vi trên lưng dọc xuống eo tương ứng với tên của từng loài bướm quý trên thế giới, tựa các tiên nữ. Giữa hoa cỏ và cây cối xanh tươi, đó là chốn kinh hoàng giam giữ các phụ nữ trẻ bị bắt cóc, tất cả được giám sát bởi một người đàn ông tàn bạo, quái gở, có sở thích sưu tầm các mẫu vật, thường được gọi với cái tên Thợ làm vườn (Gardener). Tuy nhiên, như chúng ta biết, vòng đời của loài bướm trong tự nhiên rất ngắn, chỉ tồn tại vài tháng ngắn ngủi. Thật là đáng tiếc! Và Thợ làm vườn cũng vậy – mong muốn rằng một phép lạ phi thường như vậy sẽ ở với hắn mãi mãi, chiếu sáng cuộc sống của hắn với sự hồi hộp của đôi cánh được vẽ bằng tất cả các màu sắc của cầu vồng do hắn một tay tạo nên. Chính vì lẽ đó, để các nàng Bướm của mình tồn tại vĩnh cửu, để có thể ở bên hắn suốt đời, thì cứ đến sinh nhật lần thứ 21 của bất kì nàng Bướm nào, nàng ấy sẽ được thay y phục màu (khác so với ngày thường chỉ mặc màu đen), chải chuốt xinh đẹp rồi được Thợ làm vườn đưa vào bể kính đổ đầy nhựa và ở trong đó mãi mãi. --------- Phản ánh hai vấn nạn nhức nhối của xã hội hiện nay: nạn bạo hành phụ nữ và nạn ấu dâm Qua lời kể của một trong những người sống sót sau khi khu vườn bị phát hiện – Maya – từng chút một, câu chuyện kinh hãi về Vườn bướm đêm dần được hé lộ, đồng thời bí mật kinh khủng đằng sau những con người có vẻ bề ngoài nho nhã, đạo mạo ấy cũng bị lật tẩy. 1. Cơn ác mộng của các thiếu nữ không bao giờ muốn tỉnh lại Chỉ việc buộc các cô gái hóa thân thành những chú bướm xinh đẹp rồi ở bên Thợ làm vườn mãi mãi thì chưa đủ sự biến thái, kinh tởm và tàn bạo của hắn. Có thể xem “Vườn bướm đêm” là một câu chuyện về bạo lực và bạo hành của đàn ông đối với phụ nữ. Các cô gái sau khi bị bắt cóc chịu bạo hành tập thể cả về thể xác lẫn tinh thần, bị kiểm soát chặt chẽ bởi hệ thống camera 24/24 mọi lúc mọi nơi, kể cả trong lúc ngủ hay khi tắm, và thậm chí bị đánh đập dã man không thương tiếc… Hơn thế nữa, Avery – con trai cả của Thợ làm vườn với tâm lý biến thái, quái gở, thường xuyên xâm hại tình dục cùng những sở thích, ý tưởng điên rồ, bệnh hoạn. Điều này đã khiến cho các cô gái ấy bị tổn thương, sự phản kháng trong họ dần trở nên yếu ớt, muốn trốn tránh thực tại khủng khiếp. Họ hành xử giống hệt nhiều nạn nhân bị bạo hành ở ngoài đời thật. “Thế nhưng nếu có hi vọng bay xa trong một đêm, hay một ngày, hay vô tận, liệu có vì thế mà nó bay đi ít hơn? Mọi thứ chúng ta thấy hay tưởng mình thấy vốn chỉ là một giấc mơ trong giấc mơ.” —— 2. Nỗi đau của những đứa trẻ và gia đình có con cái bị xâm hại tình dục Gần cuối câu chuyện, tác giả Hutchison đưa thêm nhân vật Keely – một cô bé 12 tuổi, tạo nên sự đỉnh điểm để đập tan sự hèn nhát, do dự của người con trai út Thợ làm vườn – Desmond. Còn gì đau đớn và ám ảnh hơn đối với một đứa trẻ đang đón sinh nhật lần thứ mười hai cùng gia đình và bạn bè tại trung tâm thương mại thì bị bắt cóc, xâm hại tình dục dã man rồi nhốt ở một nơi mà em biết không thể về lại quê nhà, về lại với bố mẹ. Nỗi đau cả thể xác lẫn tinh thần ấy liệu thời gian có chữa lành? Đây cũng là một hồi chuông cảnh tỉnh đối với các bậc cha mẹ trong xã hội hiện đại ngày nay, ngoài việc quan tâm cái ăn, cái mặc của con hằng ngày, bố mẹ nên hướng dẫn cách con tự bảo vệ mình, bảo vệ bản thân khỏi những người xấu, cũng như khắc phục sự hạn chế trong nhận thức của trẻ về các hình thức xâm hại tình dục, sự tò mò khám phá về giới tính. Bởi một khi sự việc đã xảy ra, hậu quả để lại là nỗi đau thắt lòng không chỉ riêng con cái mà chính bậc làm cha, làm mẹ ấy cũng phải gánh chịu. Điều này làm mình liên tưởng đến bộ phim Hope (Hy vọng) của Hàn Quốc được công chiếu vào năm 2013 dựa trên vụ án ấu dâm có thật gây rúng động cả Hàn Quốc và thế giới. --------- Ra đời vào năm 2016, nội dung câu chuyện của Vườn bướm đêm được Dot Huchison lồng ghép một cách khéo léo dựa trên những vụ án có thật nhằm phản ánh thực trạng phũ phàng của xã hội hiện nay. Cách phân tích tâm lý, suy nghĩ của các nhân vật chính diện hay phản diện và cách câu chuyện được kể bởi một trong các nạn nhân – Maya, nàng Bướm thuộc họ Western Pine Elfin xinh đẹp có sở thích đọc sách – được xem là khá hấp dẫn. Người đọc sẽ cảm thấy rùng mình, sợ hãi và thậm chí kinh tởm khi Maya thuật lại vô cùng chi tiết việc mình bị bắt cóc rồi bị giam cầm trong Vườn, cũng như khi cô tận mắt chứng kiến các cô gái khác khi tròn 21 tuổi vĩnh viễn ở trong bể kính được trưng bày tại sảnh của Vườn, hoặc như việc một cô gái nào sẽ bị giết nếu không may mang thai sau khi bị lạm dụng tình dục bởi hai cha con Thợ làm vườn, hay cơ thể bị viêm nặng, sưng tấy không lành lại được khi xăm cánh trên lưng,… Quả thật, trong khu vườn đó, Thợ làm vườn là người toàn quyền quyết định sự sống chết của các cô gái. Tuy nhiên, vấn đề gây tranh cãi nhiều nhất đó chính là sự thiếu phản kháng mạnh mẽ của gần hai mươi cô gái bị giam cầm trong Vườn. Họ quá yếu đuối, trở nên thụ động và không dám phản kháng lại hai cha con Thợ làm vườn. Các cô gái ấy chấp nhận sống ngày này qua ngày khác tại đó, chấp nhận chờ đến khi sinh nhật 21 tuổi và rồi đau đớn kết thúc cuộc đời mình trong bể kính. Ngoài ra, nhân vật Desmond - con trai út của Thợ làm vườn – nhận ra được sự khủng khiếp, sai trái trong hành động của cha và anh mình nhưng lại quá thụ động đến mức hèn nhát, không dám báo cảnh sát, cũng chấp nhận để các cô gái và người mình yêu – Maya – sống một cuộc đời như loài bướm. “Chần chừ đủ lâu sẽ giết chết tất cả. Có lẽ hèn nhát là trạng thái tự nhiên của chúng ta nhưng nó vẫn là một lựa chọn.” ---------- Tạm kết, mặc dù cái kết đến chóng vánh, cú twist chưa đủ mạnh do kết cục đã được đưa ra từ đầu (khu vườn bị phá hủy toàn bộ), nhưng câu chuyện của các nạn nhân cùng hậu quả đến từ trải nghiệm hãi hùng mà họ đã trải qua trở thành tâm điểm nóng, đòi hỏi sự quan tâm của độc giả. Bởi lẽ rằng các nạn nhân đã được giải thoát không có nghĩa là họ đã hoàn toàn thoát khỏi ám ảnh ấy, đó là một cơn ác mộng mà họ không bao giờ muốn tỉnh lại, cần thời gian và sự kiên nhẫn để các cô gái có thể hòa nhập với cuộc sống bình thường. Sự giam cầm qua nhiều năm đã khiến các cô gái ấy trở nên yếu đuối, không đủ sức chống chọi với xã hội tàn khốc ngày nay, họ sợ những câu hỏi của cánh nhà báo, ánh đèn flash của đám phóng viên, lời dè bỉu của vài người “máu lạnh”… Chính vì thế, yêu cầu bức thiết đặt ra là xã hội cần “dang rộng đôi tay” để giúp đỡ, tạo điều kiện mở ra một cuộc sống mới cho các cô gái sau khi bị bạo hành, tạo một khởi đầu mới để xóa đi ám ảnh kinh hoàng trong Vườn bướm đêm. —— Thank you for reading! Review & Photo by @Thu Hồng Hoàng. Mời các bạn đón đọc Vườn Bướm Đêm của tác giả Dot Hutchison & Orkid (dịch).

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Nhà Thôi Miên Tà Ác Tập 2
Review: Nhà thôi miên tà ác l Chu Hạo Huy l Nguyễn Thị Thại dịch. Trong tập này thì vai trò của La Phi khá là mông lung, ảo diệu; nửa đầu truyện thì kiểu như anh ta đãng trí quá, không suy luận được gì, toàn phải nhờ vào sự trợ giúp của cao thủ thôi miên Lăng Minh Đỉnh vì anh ta cũng không có nhiều kinh nghiệm trong chuyên môn đó; đến cuối truyện do ban đầu bị ăn hành nhiều quá thì bản năng của anh ta bộc phát tối đa, mưu hèn kế bẩn lộ rõ từng thủ đoạn. Đứng trước vấn đề thôi miên khá là mới lạ độc đáo trong mưu sát, anh dường như đi vào bế tắc, thế cục xảy ra liên quan mật thiết với nhau làm cho anh không thể khống chế nó. Nếu mọi người đã đọc Bản thông báo tử vong rồi thì trong tập này cũng vậy, ban đầu tuy ở thế yếu, lực bất tòng tâm, bị hung thủ dẫn dụ tâm trí hết lần này đến lần khác, nhưng đến đoạn cuối thì hung thủ tung hoành danh tiếng lẫy lừng chiến công hiển hách lại bị chết ư là lãng xẹt, hắn để lại giấc mộng dang dở cho La Phi hoàn thành, quả đúng là như vậy. Nhưng trùm cuối thì dã tâm thì đúng là ngông cuồng ngạo mạn, ích kỉ. ” Ác quỷ và thiên thần luôn đi cùng nhau, ác quỷ đi cạnh thiên thần vì thiên thần là niềm tin của ác quỷ, thiên thần đi cạnh ác quỷ vì điều đó sẽ tôn lên vẻ thánh thiện của thiên thần” . Cuốn này trình bày kiến thức về thôi miên rất chi tiết dễ hiểu khá đa dạng, giống như seri Pháp y Tần Minh. . Các pha hành động tuy chưa nhiều nhưng thủ đoạn khống chế tâm lý thì rất cao minh, mong đến tập 2 sẽ có nhiều drama hơn! Thanh Phong *** Nhà thôi miên tà ác - Chu Hạo HuyNHÀ THÔI MIÊN TÀ ÁC – CHU HẠO HUY Một tác phẩm nữa của Chu Hạo Huy. Biết đến cuốn này lâuuu lắm rồi nhưng mãi gần đây mới đón em nó về nhà. Trước khi đọc cuốn này, mình đã cân nhắc cực kì nhiều vì cái bóng quá lớn vì sự thành công của bộ Bản thông báo tử vong đã in sâu trong đầu mình rồi, nên mình sợ khi đọc tác phẩm trinh thám Trung Quốc khác nói chung và của CHH nói riêng sẽ có sự chưng hửng hoặc thất vọng nhè nhẹ. Nhưng rồi vẫn nhắm mắt đưa tay mua về và đọc. Khỏi nói cũng biết chủ để cuốn này nói về thôi miên, xem chừng có phải là một chủ đề nhàm chán. Mở đầu truyện nói về một người đàn ông bỗng dưng nổi điên và cắn nát mặt một người đi đường như một con chó điên ( cái này mình tự ví
Nhà Thôi Miên Tà Ác Tập 1
Trên đường phố Trung Quốc đông đúc bỗng xuất hiện một người đàn ông với hành vi bất thường, sau khi hắn quấy rối những người đi đường thì đã cắn và gặm nát mặt của một người lái xe đi ngang qua. Hành vi của hắn rất giống với “ma cà rồng” trong các bộ phim kinh dị rùng rợn. Ở một khu dân cư phía tây thành phố, một người đàn ông rơi từ trên tầng thượng của tòa nhà 6 tầng xuống và chết trong tư thế rất kỳ lạ, giống như một túi da người bên trong chứa nội tạng. Những người chứng kiến đều khẳng định người đàn ông đó tự tử và khi nhảy xuống trông ông ta giống như một con bồ câu lớn muốn cất cánh bay. Vài ngày sau có một status với tiêu đề “Tôi có thể khống chế được sự sống và cái chết của các người” của một người tự nhận mình là nhà thôi miên giỏi nhất khiến dư luận rất quan tâm và cảnh sát phải vào cuộc. Đang lúc cảnh sát dốc toàn lực vào điều tra để tìm manh mối bắt tên hung thủ của những vụ án trên thì hắn ung dung tới đầu thú khiến La Phi- đội trưởng đội cảnh sát hoang mang và rơi vào thế bị động. Từ đó khởi nguồn cho một cuộc đấu trí căng thẳng và gay cấn giữa cảnh sát và tên hung thủ đó. Bẫy trong bẫy, ai sẽ là người chiến thắng? Liệu La Phi có thể đưa kẻ thôi miên tà ác ra ánh sáng? *** Dịch Giả: Nguyễn Thị Thại Thể loại: Trinh thám hiện đại Điểm: 9/10 Xu hướng giết người trong phòng kính kinh điển? giết người hàng loạt bằng cách ra tay trực tiếp? Xưa rồi diễm, thủ pháp giết chóc hot trend của thế kỷ 21 hiện đại đó chính là ngồi sau bức màn và tìm cách thu “lính” về để tụi nó giết chóc và đăng status thách thức cảnh sát . Dẫn lược nội dung: Một vụ giết người kỳ lạ diễn ra tại một phố đông người ở Trung Quốc, bỗng xuất hiện một người đàn ông hành vi thất thường quấy rối mọi người xung quanh và bỗng nhiên hắn ta gặm nát mặt người lái xe đi ngang qua, một hành vi giống với “ma cà rồng” trong các bộ phim kinh dị rùng rợn. Tiếp đến là ở phía tây thành phố xảy ra một vụ án nhảy lầu mà người đàn ông rơi từ tầng 6 xuống với tư thế kỳ lạ như túi da người bên trong chứa nội tạng, các nhân chứng đều thấy ông ta rơi xuống như một con bồ câu lớn muốn cất cánh bay. Câu chuyện chỉ mới bắt đầu thôi, bây giờ là lúc ra tay thách thức cảnh sát này, tên hung thủ bá đạo tưởng mình là bật thánh nhân, chơi kết hợp giữa thuật thôi miên và thời đại 4.0, hắn lên diễn đàn đăng status bắt kịp trend, đăng dòng status chính hắn là người có thể nắm quyền sống chết của mọi người và đã thôi miên 2 vụ kia, vụ việc này đã khiến cho La Phi- đội trưởng đội cảnh sát hình sự thành phố Long Châu tiến hành điều tra sự việc. Trong quá trình điều tra, La Phi cùng đồng đội của mình đã tìm đến Lăn Minh Đỉnh (LMĐ), người được coi là bậc thầy trong trong giới thôi miên để hỏi chuyện vì nghi ngờ “bàn tay đen thần bí” sẽ làm ảnh hưởng đến hiệp hội thôi miên sắp diễn ra do Lăng Minh đỉnh làm chủ trì khi mà trong quá khứ ông ấy đã dùng liệu pháp thôi miên để chữa trị tâm lý cho người vợ bằng một liệu pháp gọi là “tâm cầu”, để có được tâm cầu thì phải tìm ra được “tâm huyệt” của người đó, và có một bất trắc xảy ra đó là người vợ đã không may tự sát và từ đó có những vụ án tiếp nối có sự liên đới tới cái chết của người vợ liên tục xảy ra cho đến tận 5 năm sau. Trong quá trình khám phá vụ án về vụ có người đứng sau lưng giật giây, La Phi đã phối hợp cùng LMĐ phá giải nhiều chiêu trò thôi miên đối tượng của kẻ đứng sau, trong quá trình điều tra khám phá, chúng ta sẽ biết được nhiều mẹo thôi miên thật chất là dùng biện pháp tấn công vào tâm lý của đối tượng từ đó đi vào tiềm thức của họ, ngay cả những hoạt động bình thường như việc nhớ tên cũng dễ bị thôi miên mà quên ngay lập tức, nhưng biện pháp thôi miên chỉ đánh trúng vào tâm lý của người dễ bị tác động, một người thanh niên cứng như “La Phi” được coi là rất khó thôi miên cũng bị dính chưởng vì để thôi miên được anh Phi thì phải bày binh bố trận để dẫn vào thôi miên mới thực sự có hiệu quả, nhưng may mắn thay được đại sư LMĐ phá giải. Xuyên suốt câu chuyện chúng ta sẽ biết thêm được nhiều điều về thôi miên, nó không phải là điều gì thần bí, nó cũng như là một nghệ thuật giúp chúng ta biết thêm một số kiến thức về thôi miên, nhưng biến nó thành điều tà ác và giết người thì khó lòng mà thoát ra, chúng ta sẽ đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác khi mà La Phi cùng team đi phá giải những bí mật trong quá khứ làm tiền đề để tiến hành một tội ác kinh khủng khiếp trong hiện tại và bất ngờ hơn khi mà giữa chừng đang điều tra thì hung thủ tự nhiên ra đầu thú ), liệu đây có phải là hung thủ thật sự hay là người đang bị thôi miên? Và kể từ đây mới bắt đầu màn đấu trí thực thụ giữa cảnh sát và hung thủ thật sự mới bắt đầu, đọc truyện mọi người sẽ tá hỏa tam tinh khi mà đến hồi kết: “Ôi người ấy mà là trùm thôi miên được ư”. Cuộc đấu trí giữa La Phi và hung thủ thật sự bắt đầu. Điểm cộng: Truyện dẫn dắt người đọc đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, biết thêm về thôi miên ám thị tâm lý (na ná SCI mê hiệp án cũng có dùng thôi miên và thôi miên để phá án), Chu Hạo Huy một lần nữa lại show cho ta thấy một kiểu gây án hiện đại mới mẻ của thế kỷ mới, truyện hiện đại nhưng đơn thuần dùng trí là nhiều, ít phụ thuộc vào các máy móc hiện đại. Điểm trừ nhỏ xíu: nói không phải vạch lá tìm sâu chứ hình như biên tập có thù với chữ “nghiên cứu” và “nghiêm túc” hay sao ấy  cứ mỗi lần đụng vào chữ nghiên hoặc nghiêm mà nằm ở cuối hàng là y như rằng bị viết thành: “ngh-iên” trong truyện cũng ít lỗi chính tả, có vài câu từ bỏ dấu chấm, phẩy không hợp lý làm cho câu cú không rõ nghĩa, nhưng đọc vẫn hiểu, do truyện khá hấp dẫn và lôi cuốn nên mình không để ý nó nằm trang nào, nhưng có khoảng 2 câu bị bỏ dấu câu sai vị trí thôi. Nguyễn Thành Nam *** Reiewer: Điền Yên —— Tôi đọc Chu Hạo Huy bắt đầu từ Dốc quỷ ám. Tạm không phân tích cuốn đó tại đây, chỉ có thể nói rằng tôi có ấn tượng rất tốt với tác giả này. Tuy nhiên, tôi không mấy chờ đợi “Nhà thôi miên tà ác” vì tôi không tin vào thôi miên hay dăm cái tâm lý gì gì đó. Nhưng cuốn sách này đã thay đổi một số suy nghĩ của tôi. Mở đầu sách đã nói ngay vào sự nghi ngờ của tôi, vì đó là suy nghĩ của nhiều người. Thôi miên không phải lừa đào, nó chỉ đi sâu vào tâm hồn con người. Truyện lấy ví dụ rất phổ biến là nhiều vụ nạn nhân kể mình bị thôi miên rồi mang tiền trong nhà đưa cho kẻ lừa đảo (bác ruột tôi cũng từng bị). Truyện giải thích đó là người thôi miên lợi dụng lòng tham lam sẵn có của nạn nhân hoặc một điểm yếu trong lòng họ, từ đó dẫn dắt họ đưa tiền. Nếu trong lòng nạn nhân không tồn tại những vấn đề đó thì chẳng ai lừa được cả. Khởi đầu của “Nhà thôi miên tà ác” là cái chết kỳ lạ của hai người dân thường, một người hành xử như ma cà rồng còn người kia thì hệt con chim bồ câu. Vụ án hẳn sẽ khó nhằn hơn nếu thủ phạm không công bố nghề nghiệp của mình bởi trí tưởng tượng và kinh nghiệm của cảnh sát chưa nghĩ tới thôi miên. Thủ phạm rất cao cường và có ý đồ “rõ ràng”. Tại sao tôi lại để chữ này trong ngoặc? Bởi vì nó là một plotwist quan trọng của truyện. Tác giả không giấu diếm việc thủ phạm là một nhà thôi miên ngay từ tên truyện. Vấn đề hắn là ai vì trong truyện có rất nhiều nhà thôi miên mà ai nào cũng có thể là hung thủ theo đúng kiểu trinh thám rằng không có ai ngoài cảnh sát nhân vật chính chắc chắn là “người mình” hoàn toàn không thể là trùm cuối. Lăng Minh Đỉnh, Bạch Á Tinh, thậm chí là Hạ Mộng Dao đều có thể là big boss. Thực ra, đến nửa truyện là có thể đoán ra rồi. Quan trọng là động cơ của người đó là gì. Cuốn này có chút giống với Giáo hóa trường ở chỗ xuất phát điểm của tội ác rất có thể là từ một ý nghĩ tốt đẹp. Tôi khá thích nhân vật Bạch Á Tinh. Anh ta xuất thân phức tạp, trải qua vô vàn thử thách mới đạt được thành tựu. Bản thân anh ta vô cùng tài giỏi, có năng lực, có thiện tâm nhưng số phận quá khắc nghiệt với anh, dĩ nhiên, cũng do bản thân anh nữa. Xét về bản lĩnh, Bạch Á Tinh ở cấp độ cao hơn cả La Phi. Tôi không thể không chép miệng mà rằng: Công chỉ là công cho đến khi gặp tổng công của đời mình.Ban đầu tôi ship La Phi với Trần Gia Hâm theo motif anh tuấn công vs nhân thê thụ. Nhưng couple này đứt gánh khi Bạch Á Tinh lên sàn. La Phi sắc sảo, mạnh mẽ cường thế vậy mà gặp Bạch Á Tinh thì mất cmn điện luôn. Anh bị hắn dắt mũi, bị hắn nhìn thấu như thể anh đang khỏa thân vậy. Lăng Minh Đỉnh nói: “anh là một quân bài tốt nhưng đã bị đối thủ đánh dấu”. Oimeoi, ABO luôn. Omega La Phi đã bị Alpha Bạch Á Tinh đánh dấu. Liệu có sinh tử luôn không đây?! Câu trả lời là không. Rất tiếc/may vì Bạch Á Tinh đã bị thương trong một lần làm nhiệm vụ. Thật là một cái kết BE đầy bi kịch :(( Quay về tác phẩm chính, cảm giác đọc 2/3 đầu truyện hơi bực và thất vọng vì La Phi. Mặc dù anh được tác giả mô tả với đầy những lời khen ngợi nhưng anh bị động suốt mạch vụ án, cho đến 1/3 cuối cùng. Cũng khó trách anh vì gây án bằng thuật thôi miên quá mới mẻ và chẳng đề để lại dấu vết. Đoạn cuối lộ diện trùm cuối không làm tôi ngạc nhiên mà tôi chỉ bất ngờ trước động cơ gây án. Tôi thấy tiếc nuối nhưng không biết nên nói thế nào. Tự sát có phải là sự giải thoát không? Với người tự sát thì là có. Nhưng với người còn sống thì không. Theo thống kê, có tối thiểu 6 người bị ảnh hưởng trong một vụ tự tử hoàn tất. Tỷ lệ tự sát của người có người thân tự sát cao hơn những người không có người thân tự sát. Và luôn luôn, sẽ có nhiều người chê trách người tự sát là ích kỷ, hèn nhát, không dám đối mặt với thực tế. Nhưng người chết rồi còn biết gì nữa, ngoài sự giải thoát. Sống có gì vui, chết có gì sợ. Vì suy nghĩ này nên động cơ gây án của thủ phạm mới hình thành. Truyện cũng có những đoạn phân tích rất đúng về tâm lý. Tác giả không quên kèo một đoạn kết để mở đường cho tập 2
Kẻ Tẩy Não
Những gì mắt thấy tai nghe chưa chắc đã là sự thật.   Xác chết của một phụ nữ trẻ tuổi cùng hai bộ xương tình cờ được phát hiện tại một khu vực vốn biệt lập và nổi tiếng yên bình của Thụy Điển. cả ba đều có những thương tích như nhau, đều bị hành hạ một cách có hệ thống suốt một thời gian dài trước khi bị giết chết. Vụ việc giống như quả bom làm đảo lộn hoàn toàn nhịp sống của mọi người. Những khách du lịch đang háo hức với kỳ nghỉ nhanh chóng rời, chính quyền địa phương đứng ngồi không yên… Câu chuyện mở ra những bí mật khủng khiếp ẩn sâu dưới vẻ bề ngoài tĩnh lặng của cộng đồng. Tất cả dẫn tới hậu duệ của một nhà truyền giáo đã qua đời - người đã truyền “khả năng chữa bệnh” của mình cho hai con trai. Được nhào nặn trong tay một nữ tác giả được coi là Agatha Christie của Thụy Điển cuốn sách trở nên một tiểu thuyết tâm lý tội phạm nổi bật, điên rồ và ám ảnh.   “Cốt truyện thông minh và khả năng khắc họa nội tâm nhân vật thật cá tính đã nâng Kẻ tẩy não lên trên tầm những cuốn tiểu thuyết trinh thám khác. - Washington Post   “Bậc thầy trong sự kết hợp giữa nội tâm ấm áp và những kinh hoàng đổ máu.” - The Guardian *** Mình đã kết tác giả Camilla Lackberg từ khi đọc tiểu thuyết trinh thám “Công Chúa Băng” của bà (là tập đầu tiên trong series xoay quanh cặp đôi nhà điều tra Erica Falck và Patrik Hedstrom). Cuốn “Công Chúa Băng” mình đọc thấy cuốn hút thiệt luôn, tình huống dẫn tới cuộc điều tra, các ngóc ngách trong đời sống cá nhân và đời tập thể ở vùng Fjällbacka của Thụy Điển được miêu tả rất lôi cuốn, sự thật phơi bày thì vừa lạnh gáy vừa đau lòng, cái kết hợp lý, nên là khi thấy Nhã Nam xuất bản tập tiếp theo trong series này, mình phải lật đật mua ngay về đọc. Tuy nhiên, trải nghiệm của mình với “Kẻ Tẩy Não” lại không được như mong đợi… Bối cảnh vụ án trong cuốn này phải nói là khá hấp dẫn: xác chết của một thiếu nữ không mảnh vải che thân, cơ thể có nhiều vết thương do bị hành hạ liên tục trong nhiều ngày được phát hiện ở Khe Vua, bên dưới xác chết, người ta đào được 2 bộ xương của 2 thiếu nữ khác cũng bị sát hại theo cùng cách thức, nhưng thời gian là vào 20 năm trước. Nghe là ly kỳ rồi ha, vì có thể có 2 trường hợp: có 1 kẻ thủ ác chịu trách nhiệm cho các vụ án trong quá khứ và ở hiện tại, hay là 1 kẻ là hung thủ trong quá khứ, 1 kẻ khác ở hiện tại tiếp tục gây án theo cách thức tương tự… Tuy nhiên, diễn tiến các giai đoạn điều tra các vụ án này được miêu tả khá là chậm chạp và máy móc, và chả hiểu sao mà mình có cảm giác không có mấy bất ngờ ở cuốn này. Có thể do khi đọc tiểu thuyết trinh thám vùng bán đảo Scandinavia, các nước Bắc Âu (Scandinavian crime fiction) thì mình hy vọng bối cảnh sẽ có cái gì đó lạnh lẽo, rùng rợn, kiểu giống “Công Chúa Băng”, mùa đông tháng giá đồ đó, mà câu chuyện trong “Kẻ Tẩy Não” lại diễn ra vào mùa hè, nên mất đi một phần nét lôi cuốn vốn có của tiểu thuyết trinh thám Bắc Âu… Nhưng mà thiệt sự là mình không thích mấy cái nhịp điệu kể chuyện chầm chậm, từ từ đó của tác giả ở cuốn này. Chưa hết, mình có cảm giác công cuộc điều tra của Patrik – đáng lẽ phải là nội dung chính của tác phẩm – lại bị lu mờ trước những chi tiết có phần hài hước về đời sống riêng của bà bầu Erica, bầu bí tới tháng thứ 8 mà vẫn phải một thân một mình đối mặt với mấy người thân không tốt đẹp gì cho cam, vô cùng bất lịch sự. Mình vốn rất thích đọc thêm về các chi tiết thuộc đời sống riêng của nhân vật là thám tử điều tra trong các cuốn tiểu thuyết trinh thám, vì theo mình, các chi tiết này có thể soi rọi thêm ánh sáng vào những góc khuất trong tâm trí của nhân vật chính, làm tăng thêm độ hấp dẫn và đóng góp sự đa dạng vào cốt truyện. Nhưng trong mọi trường hợp, công cuộc điều tra phải luôn là đối tượng chính của một cuốn tiểu thuyết trinh thám, chứ không phải mấy câu chuyện đời tư lặt vặt này… Hồi mình đọc tiểu thuyết trinh thám của một tác giả Scandinavian khác là Samuel Bjork, mình thấy bác này cũng đưa các chi tiết về đời tư, tính cách, suy nghĩ, cảm nhận của nhân vật điều tra viên vào tác phẩm, nhưng nó hoàn toàn không gây loãng mạch truyện chút nào; ngược lại, nó mang thêm độ thấu cảm và u ám cho câu chuyện vốn đã khá ghê rợn. Chứ còn cuốn này thì mình thấy tác giả giống như cố tình cho độc giả “hít drama” của các nhân vật để chuẩn bị cho đoạn sau bùng nổ hơn hay sao á… Mà mấy cái drama này đọc một lần thì thấy cũng hài hài, chứ đọc hoài thiệt mắc mệt… Thêm câu chuyện tình duyên luôn chả đâu vào đâu của Anna, em gái của Erica nữa… Tinh hoa/phần hay nhất của cuốn này nằm ở những trang cuối và gần cuối, khi việc điều tra tiến đến giai đoạn sau cùng là tìm ra chân tướng thủ phạm. Trước phần hạ màn này thì tác giả có cố gắng cài cắm một chút red herring, để Patrik và đồng sự cùng độc giả nghĩ rằng sẽ có thể có một cú twist, hoặc một điều gì đó chưa ai nghĩ ra hay dự tính trước sẽ xuất hiện. Nhưng cuối cùng thì chân tướng hung thủ không nằm ngoài dự đoán và cảm nhận của mình, nên thành ra mình không thấy thực sự muốn lật bàn hay té ghế gì lắm :D Chỉ ấn tượng nhất là cái độ điên loạn của tên hung thủ (hay là các tên hung thủ ta? ^^ bạn đọc sẽ rõ :)))), và những tội ác ghê tởm nào mà con người có thể thực hiện nhân danh tôn giáo. Nói chung mình đánh giá cuốn này ở tầm khá, không phải hay (thua xa “Công Chúa Băng”) nhưng cũng không phải là dở. Đọc để giải trí trong mấy ngày Tết thì chắc ổn. Mình đánh giá tầm 3/5 hoặc 6.5/10, đó là nhờ đoạn phá án thì nhịp truyện bắt đầu dồn dập lên, mình đọc một lèo tới hết luôn đó ^^ Chứ mấy đoạn trước mình nhơi nhơi vì thực sự không thấy có nhiều điều hấp dẫn, đọc từ hồi trước Tết mà giờ hết Tết tới nơi rồi mới xong :D Mà trùng hợp là gã hung thủ (hay là các gã hung thủ nhỉ? :D Again, bạn đọc sẽ rõ ^^) của cuốn này trùng tên với gã hung thủ của một cuốn trinh thám Bắc Âu khác mà mình đọc hồi cuối năm ngoái (mà mình không nói là cuốn nào đâu, nói ra là spoil hết rồi :D). Nhi Nguyễn's Reviews *** Review sách Kẻ Tẩy Não - Phuc Hieu Truyện bắt đầu khi một cậu bé trốn nhà đi chơi thì tình cờ phát hiện ra thi thể của một phụ nữ trẻ trong hẻm núi. Khi cảnh sát đến hiện trường, họ phát hiện ra thêm hai bộ xương được chôn bên dưới thi thể đó. Hai bộ xương đó nhiều khả năng là của hai cô gái đã mất tích từ những năm 1970. Còn người phụ nữ vừa mới chết kia? Không ai biết cô ta là ai… Từ đó, cuộc điều tra về những cô gái bị bắt cóc và tra tấn tới chết được mở ra, bóc tách những bí mật khủng khiếp trong một gia tộc được che giấu trong nhiều thế hệ… Thường thì điều làm nên cái hay ho, đặc sắc ở một cuốn truyện trinh thám là quá trình phá án gay cấn, căng thẳng và đoạn kết thật bất ngờ, bất ngờ đến mức độc giả ngã ngửa ra sau. Nhưng Kẻ Tẩy Não thì không có cả hai điều đó. Điều đặc biệt tạo nên vị trí của nó, cũng như những cuốn truyện khác của cùng tác giả, trên bản đồ trinh thám thế giới là sự chân thực. Sự chân thực khi mô tả vẻ nhàm chán buồn ngủ của thị trấn Fjällbacka. Sự chân thực khi khắc họa mỗi nhân vật, cả chính lẫn phụ, từ nạn nhân, hung thủ, nghi can cho đến cảnh sát, ai cũng được dành cho một phần (dù có thể rất nhỏ) để bộc lộ những suy nghĩ của riêng mình. Nỗi đau của những người thân của các cô gái mất tích có thể khiến độc giả xúc động muốn khóc. Mấy vị khách phiền nhiễu đến quấy rầy Patrik và Erica khiến độc giả cũng điên đầu luôn. Những cảnh sát tầm thường (đến vô dụng) khiến độc giả phát ngán. Chẳng có một chút nào thần thông quảng đại, đoán đâu trúng đó như các hình mẫu ngời ngời của Holmes, của Poirot. Ngay cả Patrik là cảnh sát có năng lực nhất đồn cũng nhiều lần phán đoán sai tùm lum. Còn mấy người khác thì khỏi nói đi, đã làm ăn không nên hồn, lại chỉ phá team là giỏi. Nhưng như vậy mới chân thực. Trong các truyện trinh thám khác, thường thì nhân vật chính, là thám tử hoặc cảnh sát, có thể suy-luận rồi khẳng-định luôn. Ví dụ như khi phát hiện ra hai bộ xương cũ kỹ, ồ chắc chắn đây là của hai cô gái mất tích năm xưa rồi. Nhưng không, đồn cảnh sát Fjällbacka không thể khẳng định như thế. Họ phải lấy mẫu, phải xét nghiệm, phải chờ kết quả. Chờ thực sự ấy. Không phải đưa mẫu xong là OK, có kết quả luôn. Họ phải điều tra những manh mối khác cho đến khi nhận thông báo từ phòng thí nghiệm. Họ phải làm những công việc nhàm chán, họ phát chán mà độc giả cũng phát chán, như đi hỏi han loanh quanh từng người sống gần hiện trường… Có lẽ đó mới thực sự là những công việc phi-hư-cấu của cảnh sát. Độc giả có thể theo chân họ, biết hết mọi điều họ đã thu nhận được, bởi tác giả không giấu giếm một manh mối nào. Tuy nhiên thủ phạm vẫn khá bất ngờ, theo kiểu chắc-chắn-là-kẻ-đó, ơ-hóa-ra-không-phải, á-chính-là-kẻ-đó-mà! Bởi manh mối quan trọng dùng để phá án được cài khéo quá khiến độc giả dễ, rất dễ bỏ qua. Nói chung tôi không thích trinh thám Bắc Âu lắm, cũng không hâm mộ tác giả Camilla Läckberg, nên chỉ chấm “Kẻ Tẩy Não” 7.5/10 thôi. Ai thích thể loại này thì có thể sẽ đánh giá cao hơn. P. S. Cái tên “Kẻ Tẩy Não” là do biên tập viên đặt, xin đừng hỏi dịch giả tại sao *** Ngày mới bắt đầu đầy hứa hẹn. Cậu bé dậy sớm hơn những người còn lại trong nhà, cố gắng mặc quần áo lặng lẽ hết mức có thể, rồi lẻn ra ngoài sao cho không ai chú ý. Cậu mang theo mũ hiệp sĩ và thanh kiếm gỗ, vừa hớn hở vung vẩy thanh kiếm vừa chạy trăm mét từ nhà xuống đến cửa Khe Vua. Cậu dừng lại một lát và kinh ngạc nhìn vào cái khe hun hút giữa hai vách đá dựng đứng. Hai bên khe đá cách nhau khoảng hai mét và cao đến hơn chín mét vươn trên bầu trời vừa được mặt trời mùa hè chiếu sáng. Ba tảng đá lớn nêm chặt giữa khe, một cảnh tượng thật hùng vĩ. Nơi đây có sức hút đầy ma lực đối với một cậu bé sáu tuổi. Việc Khe Vua là vùng đất cấm thực ra càng làm cho nơi đây hấp dẫn hơn. Cái tên này có nguồn gốc từ khi Vua Oscar Đệ Nhị đến thăm Fjällbacka hồi cuối thế kỷ mười chín, nhưng cậu bé không biết và cũng không quan tâm tới điều đó khi rón rén bước vào vùng tối, tay lăm lăm thanh kiếm sẵn sàng trong thế tấn công. Bố đã nói với cậu rằng những cảnh ở Rãnh Địa Ngục trong phim Ronja Rövardotter đã được quay bên trong Khe Vua. Khi xem phim một mình, cậu thấy ngứa ngáy trong bụng lúc nhìn tướng cướp Mattis phóng qua. Đôi khi cậu cũng chơi trò lục lâm ở đây, nhưng hôm nay cậu là một hiệp sĩ. Một Hiệp sĩ Bàn Tròn, như trong cuốn sách to có tô màu mà bà ngoại đã tặng dịp sinh nhật cậu. Cậu đánh bạo cầm kiếm leo qua những tảng đá nằm trên nền đất và đã sẵn sàng tấn công con rồng phun lửa khổng lồ. Mặt trời giữa trưa hè cũng không thể rọi xuống đến đáy khe được, nên chỗ này vừa tối vừa lạnh. Đó là chỗ trú ẩn lý tưởng cho loài rồng. Rất nhanh thôi cậu sẽ khiến máu phun ra từ cổ họng nó, và sau con hấp hối kéo dài đầy đau đớn, nó sẽ phải gục chết dưới chân cậu. Qua khóe mắt, cậu liếc thấy thứ gì đó khiến cậu phải chú ý. Cậu thoáng thấy một mảnh vải màu đỏ đằng sau một tảng đá, rồi tính tò mò thôi thúc cậu tiến lại gần hơn. Có thể là con rồng đang chờ đợi, có thể là kho báu được giấu ở đó. Cậu nhảy lên trên tảng đá và nhìn xuống phía bên kia. Trong thoáng chốc cậu gần như ngã ngửa ra, nhưng sau khi ngả nghiêng và vung tay loạn xạ cậu cũng lấy lại được thăng bằng. Sau này, cậu không thừa nhận rằng mình đã khiếp sợ, nhưng vào lúc đó, trong khoảnh khắc đó, cậu chưa bao giờ cảm thấy kinh hãi hơn thế suốt sáu năm cuộc đời mình. Một phụ nữ đang nằm đó chờ đợi cậu. Cô ta nằm ngửa, nhìn thẳng vào cậu với đôi mắt mở to. Trực giác mách bảo cậu phải chạy trốn trước khi cô ta bắt gặp cậu đang chơi ở đây mà không được phép. Có thể cô ta sẽ buộc cậu phải nói với cô ta nơi cậu sống và sau đó sẽ kéo cậu về nhà với bố mẹ. Họ sẽ rất tức giận, và họ chắc chắn sẽ hỏi: đã bao nhiêu lần bố mẹ dặn là con không được đi đến Khe Vua nếu không có người lớn đi cùng rồi? Nhưng kỳ lạ thay người phụ nữ không hề nhúc nhích. Cô ta cũng không có mảnh vải nào che thân, và cậu bé thoáng ngượng ngùng khi thấy mình cứ đứng đó mà nhìn người phụ nữ trần truồng như vậy. Màu đỏ mà cậu nhìn thấy không phải là một mảnh vải, mà là thứ gì đó ướt át treo ngay bên cạnh cô ta, và cậu chẳng thấy quần áo của cô ta đâu cả. Buồn cười thật, cứ nằm đó trần truồng. Nhất là khi trời lạnh thế này. Rồi cậu nghĩ đến một điều tưởng như không thể. Có thể người phụ nữ này đã chết! Cậu không thể nghĩ ra bất kỳ lời giải thích nào khác cho việc tại sao cô ta lại cứ nằm im như thế. Nhận ra điều đó, cậu nhảy khỏi tảng đá, và chầm chậm lùi dần về phía cửa khe. Sau khi đã cách người chết vài mét, cậu quay người lại và chạy thục mạng về nhà. Cậu không còn quan tâm liệu mình có bị mắng hay không nữa. Mồ hôi đã khiến khăn trải giường dính vào cơ thể cô. Erica trằn trọc trên giường, nhưng vẫn không thấy tư thế nào thoải mái. Trời đêm hè vẫn sáng trưng chẳng khiến cô dễ ngủ hơn, và phải đến cả ngàn lần cô đã tự nhắc mình nhớ mua rèm cửa, hay đúng hơn là thuyết phục Patrik đi mua một cái. ... Mời các bạn đón đọc Kẻ Tẩy Não của tác giả Camilla Lackberg & Mẫn Nhi (dịch).