Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Sự Mềm Mại Dưới Quân Trang

Truyện Sự Mềm Mại Dưới Quân Trang thuộc thể loại quân nhân , vừa hay vừa thấm đẫm tinh thần yêu nước. Hai nhân vật chính có một tình yêu rất đẹp, không gấp gáp mà nhẹ nhàng vì họ chiếm một vị trí quan trong trong trái tim của cả hai. Có những đoạn văn ngắn gọn mà thật xúc động, lấy đi không ít nước mắt của bạn đọc. Khi nam chính chuẩn bị vào một trận chiến đấu anh viết thư an ủi chi ''Hạ Sơ đứng lo lắng cho anh , anh sẽ bảo vệ mình thật tốt , sẽ bình an trở về , sẽ đón e trở về nhà ''thật là cảm động. Câu chuyện rất hấp dẫn không nên bỏ qua. *** Xin chào xin chào, giữ đúng lời hứa, tuần này mình làm việc hiệu quả =)) viết tận 2 cái review liền mặc dù đang chạy 1 assignment bên cạnh nè, thế nên hãy ủng hộ mình nhé =))). Mình thì rất thích truyện quân nhân, truyện bác sĩ. Đơn giản với mình thì đấy chính là những anh hùng thời bình, mình hâm mộ thật sự những ai làm bộ đội với bác sĩ ấy. Thế nên truyện quân nhân là mình đam mê. Mà mình khá kì cục, hay để dành những truyện hay xong cứ đọc xong thì sợ hết truyện ý =)) Nên mãi mới review 1 truyện quân nhân đây. “Sự mềm mại dưới lớp quân trang” là câu chuyện về bác sĩ quân y Hạ Sơ và bộ đội đặc chủng Lương Mục Trạch. Tác giả viết truyện này chắc tay từ đầu tới cuối, khắc hoạ khá rõ hình tượng người lính, về cả những nỗi xa nhà, những khó khăn mà ít người để ý đến của hậu phương. Nhân vật được xây dựng nhất quán từ đầu tới cuối. Hạ Sơ là con nhà lính, tính tình thì thích hưởng thụ nhưng rất biết điều, gọi là gì nhỉ, kiểu dễ thích nghi trong từng môi trường ý. Mình rất thích Hạ Sơ tại cô ấy thông minh, khôn khéo nhưng vẫn trẻ con làm nũng người yêu khi có điều kiện =)) Hạ Sơ cũng không ngại khó ngại khổ mà sẵn sàng tham gia công tác ở khu vực lũ đầu nguồn cho dù nguy hiểm thiếu thốn chỉ để gặp Lương Mục Trạch. Lương Mục Trạch là bộ đội đặc chủng, là những người lính giỏi nhất của các binh đoàn khác nhau được tập hợp lại. Lính đặc chủng luôn là những người ra trận đầu tiên và trở về cuối cùng. Trước mỗi khi đi làm nhiệm vụ là phải viết di thư để lại cho người thân. Nói qua thế các bạn cũng hình dung ra được sự nguy hiểm vất vả của lính đặc chủng rồi nhỉ. 2 người gặp gỡ nhau là do 2 bà mẹ sắp xếp, thế nên gia cảnh nhà cửa đều môn đăng hộ đối. Mà cái cặp bác sĩ bộ đội đứng cạnh nhau thì không thể hợp hơn được rồi đúng không. Truyện này tác giả viết hay, mà edit cũng vô cùng mượt mà, đọc phê lắm. Mình nói thật là đọc truyện mà cứ có “cô bé ngốc” với “đồ ngốc” thì mình hơi rợn rợn =)) Nghe thế nào ý không thật gì cả =)) Nhưng truyện này tuyệt đối không có. Đối thoại nhân vật cũng rất nhẹ nhàng đáng yêu. Hơn nữa bạn mình đang là học viên Học viện Quân Y =))) nên cảm thấy rất nhiều điểm cộng cho truyện này. Viết về người lính nhưng không khô khan lắm, mà cũng không hời hợt. Ôi nói chung khen quá nhiều rồi, tóm gọn lại thì đây là 1 truyện rất hay, rất đáng đọc, không có máu chó gì cả, cái gì cũng hay hết nên là các bạn hãy đọc truyện đi =)) Đánh giá: 4.75/5 *** Để nói về truyện này, đầu tiên tôi muốn nói rằng tôi đọc nó là do trước đó đã từng đọc “Em là đôi cánh của anh”. Nhân vật chính trong truyện này là hai nhân vật “siêu phụ” trong “Em là đôi cánh của anh”, nhưng một chút thoáng qua ấy cũng khá ấn tượng với tôi. Lương Mục Trạch và Hạ Sơ vô tình được sắp đặt để gặp nhau, nảy sinh tình cảm rồi đến với nhau. Tình yêu của họ nhẹ nhàng nhưng đủ sâu sắc, thời gian không dài nhưng đủ để người trong cuộc biết ai là người họ muốn ở bên cạnh. Tình yêu của hai người lính được thể hiện rõ ràng và cũng chân thực. Một Lương Mục Trạch của lục quân và một Hạ Sơ làm việc trong bệnh viện quân đội, giữa họ có sự nhiệt huyết của những người trẻ với công việc của mình, cũng có sự nhiệt tình để thắp lên ngọn lửa tình yêu giữa họ, mặc cho những cách chia, thời gian cách trở và công việc bận rộn. Nếu để nói về nội dung của truyện này có gì ấn tượng không, thì thực sự đối với tôi, đây là truyện có nội dung nhẹ nhàng, cũng không có gì đặc biệt cả. Nhưng điều khiến tôi có thể đọc được hết truyện này là do cách viết của tác giả – cách viết xây dựng nhân vật hợp lý và nhất quán. Lương Mục Trạch – một người chẳng màng đến chuyện tình cảm, cũng không màng đến gia cảnh của mình, anh chỉ dốc hết sực cho công việc, cho những gì anh muốn. Tài năng, có nhiệt huyết và trách nhiệm với công việc. Chuyện tình cảm của anh chỉ bắt đầu rẽ sang Hạ Sơ khi anh cảm nhận được những ấm áp mà cô mang lại. Những cử chỉ nhỏ nhất, những cuộc đối thoại ngắn gọn nhưng lại cứ lẩn khuất mãi trong tâm trí anh. Tình yêu với anh chỉ nhẹ nhàng vậy thôi nhưng lại không thể nào đặt xuống được. Đó là người anh nhớ đến trước khi ngủ, được nghe giọng nói của cô gái ấy sẽ khiến anh vui sướng, tình yêu với anh chỉ đơn giản như vậy thôi. Hạ Sơ là một cô gái được bao bọc kỹ càng trong vòng tay cha mẹ, nhưng tách xa họ cô vẫn có thể tự chăm sóc mình, chỉ là những khi gặp mẹ cô sẽ khóc, sẽ làm nũng với những người cô yêu thương. Một cô gái được cưng chiều như vậy, đã từng tổn thương trong tình cảm với người bạn trai đầu tiên, lại bắt đầu có những rung cảm, những nhớ nhung với “chủ nhà” của cô. Cô có thể kể cho anh nghe chuyện tình ngày xưa của mình, có thể khóc khi bị anh nặng lời, có thể nhớ anh mà tự nguyện đi đến vùng lũ chỉ mong được nhìn anh. Những quan tâm nhỏ nhất của anh cũng có thể làm cô nghĩ vẩn vơ, những lời tỏ tình của anh không lãng mạn nhưng cô vẫn luôn khắc ghi. Những tâm tư của Hạ Sơ thể hiện rất rõ nét của cũng rất thực tâm trạng của một cô gái đang yêu và được yêu. Cũng có những ghen tuông, có những hờn giận nhưng tất cả đều được hóa giải một cách nhẹ nhàng. Những cách xa bởi những lần làm nhiệm vụ của Lương Mục Trạch cũng làm tăng thêm những nhớ nhung, những sâu đậm trong tình cảm của họ. Kết thúc viên mãn cho những thử thách họ đã cùng nhau vượt qua, truyện nhẹ nhàng như vậy thôi nhưng những ngọt ngào, ấm áp của nó vẫn còn khi tôi đọc xong truyện này. Truyện có một phần lớn viết về công việc của nhân vật chính, từ cuộc sống trong quân đội đến những lần làm nhiệm vụ, từ cuộc sống của một quân y cho đến những khúc mắc trong cuộc sống thường ngày noi làm việc. Mọi thứ hiện lên đủ chân thực để người đọc có thể hình dung ra được bối cảnh của truyện, cũng đủ cảm nhận và mường tượng được công việc ấy bận rộn và vất vả như thế nào. *** 7/10 Hạ Sơ từ chối sự bảo bộc của cha mẹ, quyết định đến quân khu G làm bác sĩ thực tập. Điều này khiến cha mẹ cô vô cùng tức giận, cha cô không cho cô nói mình là con gái của ông, mẹ cô thì lén lút cho cô một phúc lợi cuối cùng, còn lại cô phải tự lo liệu. Phúc lợi của mẹ cô chính là một căn nhà ở khu chung cư cao cấp, đây là nhà của bà Mộc, một người bạn của mẹ Hạ Sơ, mua cho con mình. Vì đứa con này rất ít về đấy ở, nên quyết định cho Hạ Sơ ở nhà, và đứa con ấy chính là Lương Mục Trạch. Lại nói Hạ Sơ ở căn nhà này rất thoải mái, cô ở phòng dành cho khách, chưa bao giờ đụng chạm đến phòng ngủ chính của chủ nhà, nhưng lại tham luyến phòng tắm rộng lớn có bồn ngâm trong phòng ngủ chính. Chính vì thế mới có một màn kinh diễm, Hạ Sơ chỉ khoác cái khăn tắm chạy đi tìm quần áo thì thấy một người đàn ông cao lớn thản nhiên ngồi trên ghế salon. Thay quần áo xong, hai người nói chuyện giới thiệu qua loa, trải qua một bữa cơm một ly trà, hôm sau anh đã rời đi trở về quân khu. Một tháng sau anh về nhà. Trước khi ra ngoài cô đã gặp anh trong thang máy, lúc trở về từ quán bar, tâm trạng cô rất tệ vì gặp lại bạn trai cũ. Thế là cô thuơng lượng muốn anh làm thùng rác để giải tỏa uất ức, anh đồng ý, im lặng đọc truyện manga đồng thời nghe cô nói. Sau đó, anh ở lại căn nhà này 20 ngày vì một khóa học bắt buộc của quân đội. Trong 20 ngày gần gũi này, hai người đã nảy sinh tình cảm với nhau. Khi anh phải đi làm nhiệm vụ, cô bắt đầu nhớ anh, lo lắng cho anh. Cô còn tự nguyện làm đến khu vực xảy ra lũ lụt làm bác sĩ tình nguyện, chỉ để gặp anh, để đem thuốc cho anh khi vô tình nghe được bao tử anh không tốt. Chính những điều như vậy đã làm hai người đến gần nhau một cách nhẹ nhàng, đã tự mình đánh mất trái tim lúc nào không hay... Truyện này lúc đầu viết khá hay, nhẹ nhàng, nhưng mà đoạn sau khá đuối, thiếu logic với đoạn đầu. Cảm nhận riêng của mình chính là như vậy. Cho nên từ chương 48 mình bắt đầu đọc lướt. Nói về hai nhân vật chính. Lương Mục Trạch là một người đàn ông ít nói, lạnh lùng nhưng vô cùng xuất sắc, khi anh biết mình thích Hạ Sơ thì bắt đầu giở trò để có được cô, không để người khác cướp mất. Anh là người đổ chị trước, đỏi vì nụ cười xinh đẹp của Hạ Sơ. Còn nữ chính là một bác sĩ khoa tim tài năng, khi còn là bác sĩ thực tập, vì bất đắc dĩ mà phải mổ chính nhưng rất thành công cho một quân nhân, từ đó mà cô trở thành khách quý của quân khu G. Tình yêu của hai người đến rất nhanh nhưng cũng rất nhẹ nhàng chứ không cuồng nhiệt hấp tấp. Nếu không vì vài đoạn thiếu logic thì truyện khá hay. Nếu để giết thời gian, các bạn có thể tìm truyện này. P/s: đoạn giữa edit không mượt nên một số chỗ hơi khó hiểu, đoạn sau thì mình thấy giọng văn không được trau chuốt như lúc đầu nữa nên làm mình cũng nản theo =((( Mời các bạn đón đọc Sự Mềm Mại Dưới Quân Trang của tác giả Chiết Chỉ Mã Nghĩ.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Cục Cưng Yêu Quý Nhất Của Boss - Lại Ly Hôn
Tất cả đêu biết rõ một điều, tại giới quyền quý ở kinh thành cô chính là yêu nghiệt tuyệt đối không được phép đụng vào. Cô là thần, là tiên nhưng cũng là phật là ma quỷ. Cô chính là đại biểu cho tội ác, cho sự xa đọa, là thuốc độc mà giới đàn ông không có cách nào bỏ nổi, là người mà tất cả phụ nữ đều căm hận muốn phá hủy. Đặc sắc một:  Tại buổi hôn lễ trong một khách sạn lớn nào đó, tân khách được mời đến dự trong hội trường rất đông. Chú rể cô dâu đang đứng ở trước mặt người chủ hôn. Người chủ hôn hỏi chú rể: "Tiên sinh Lương Kinh Đào, ngài có đồng ý lấy tiểu thư Tiêu Cửu Cửu làm vợ không?" Trong sự chờ mong của rất nhiều tân khách lẫn sự ngượng ngùng của cô dâu, mọi người nghe thấy chú rể nói ra một câu nghe lạnh như băng: "Tôi không đồng ý!" Sau một khắc, trên màn hình lớn của hiện trường hôn lễ, hiện ra hình ảnh cô dâu đang cùng một người đàn ông nào đó dây dưa cùng một chỗ... Nhưng cô dâu chỉ thẫn thờ nhìn một màn này, mặc kệ cho thể xác và tinh thần của chính mình bị tổn thương, nhìn mình bị thân bại danh liệt. Cái trò chơi này, cô đã sớm biết trước kết quả sẽ như thế nào rồi, chỉ là cô không cam lòng mà thôi. Hôm nay, sự việc đã đến nước này, anh lại thật sự có thể nhẫn tâm đối xử với cô như thế. Nếu đã vậy, cô sẽ khiến cho anh bị đau hơn! Đặc sắc hai: Ở cửa phòng khoa phụ sản của một bệnh viện nào đó. Cô dâu bị hủy hôn Tiêu Cửu Cửu lại không hẹn mà lại gặp kẻ bạc tình Lương Kinh Đào một lần nữa. Lương Kinh Đào nhìn cô đi ra từ trong phòng bệnh nhân lưu sau phẫu thuật đi ra, vẻ mặt tái nhợt. Anh vọt tới trước mặt cô, dùng sức túm lấy tay của cô, giọng nói nghe đầy run rẩy, hỏi cô: "Cửu Cửu, cô tới nơi này để làm gì vậy?" Gương mặt của Tiêu Cửu Cửu tái nhợt nhưng vẫn rất tuyệt mỹ. Vẻ mặt của cô lộ rõ sự suy yếu nhưng vẫn nở một nụ cười tươi rói mang đầy sự châm chọc: "Giống như trong lòng anh đã nghĩ thôi, tôi tới đây là để xoá sạch nghiệp chướng trong bụng của mình. Lương Kinh Đào, anh cũng nên cảm thấy mình đã được thỏa mãn rồi. Tôi đã mang hai mạng người mà tôi yêu quý nhất, là anh trai của mình và đứa bé này, đến để trả lại hai cái đùi cho chị gái anh, đủ vốn rồi chứ nhỉ? Bây giờ chắc hẳn là anh cảm thấy rất vui sướng có phải không?" Nhìn thân hình của Lương Kinh Đào lung lay như sắp đổ, nhìn thấy trong ánh mắt của anh lúc này vừa có nỗi sợ hãi, vừa có sự đau đớn vừa đầy vẻ hối hận, Tiêu Cửu Cửu không buồn nhìn lại anh thêm một lần nào nữa, rúc thân thể đầy mệt mỏi của mình vào trong lồng ngực đầy nhân hậu và ấm áp của một người khác đang chờ đợi cô: "Chúng ta đi thôi!" Người nọ nhìn thoáng qua Lương Kinh Đào vẻ đầy mỉa mai, xoay người khom lưng đưa tay ôm ngang người cô lên, siết chặt vào trong lòng của mình, hôn cô một cái tràn đầy vẻ cưng chiều: "Chúng ta về nhà thôi!" "Cửu Cửu..." Sau lưng cô vang lên một tiếng gọi cảm giác như ruột gan bị xé đứt ra từng khúc... Nhưng rốt cuộc cũng không thể gọi trở về được những tình cảm chân thành mà cô đã từng trao cho anh... Đặc sắc ba Những người tham dự cuộc so tài đến từ rất nhiều quốc gia. Họ đều kinh ngạc khi nhìn thấy một cặp mẹ con phối hợp với nhau, mẹ đúng là một nữ thần y đẹp nghiêng nước nghiêng thành, con đúng là một tiểu thần đồng thiên tài đáng yêu trong giới y học. Giữa bọn họ có sự cực kỳ ăn ý, chỉ thoáng cái đã “giết chết” ngay lập tức toàn trường đấu! Cuối cùng, cặp mẹ con đã PK toàn trường đấu và toàn thắng! Danh tiếng vang lừng quốc tế! Một lần lộ mặt một lần vang danh! Tiêu Cửu Cửu trở lại hậu trường, cô vừa mới thay chiếc áo khoác trắng ra, tiểu bảo bối đã liền chạy tới nói với cô, "Mẹ, bên ngoài có hai người đàn ông, cả hai người đều nhận là cha của con, bọn họ đã đánh nhau đến tận đây rồi! Làm sao bây giờ? Mẹ có muốn đi xem náo nhiệt một chút hay không?" Tiêu Cửu Cửu chọc nhẹ một cái vào gương mặt của tiểu Tuấn đang bày ra cái vẻ vui sướng khi nhìn thấy người gặp họa: "Đồ trứng thối nhóc con này, ngay đến cha của mình là ai mà cũng không nhận ra được hả?" *** Khi Diệp Tú Trinh nghe thấy được điều bí mật từ trong miệng của những người đàn ông ở trong phòng kia, biết được chuyện Tiêu Cẩn Chi và Tiêu Cửu Cửu sắp kết hôn, rồi tiếp đó, thậm chí ngay cả thiệp mời dự lễ kết hôn cũng đã được phát đi, thì Diệp Tú Trinh bị chọc giận, cả người tưởng chừng như sắp bị nổ tung. Lúc này, bà đã cảm nhận được vị trí của mình trong nhà đã bị uy hiếp thật sâu sắc. Bà cảm thấy lời nói của mình ở trong nhà họ Tiêu, hiện giờ hoàn toàn không còn chút giá trị gì nữa rồi. Hôm nay cái loại tiểu hồ ly tinh kia còn chưa bước chân vào đến cửa nhà họ Tiêu này, Dieenndkdan/leeequhydonnn vậy mà cô ta cũng đã thành công làm cho chồng và con trai của bà, coi bà giống như một người bỏ đi. Thậm chí, ngay cả chuyện hôn nhân đại sự của con trai bà, hai cha con bọn họ cũng hùa với nhau để dối gạt bà, không muốn để cho bà biết như thế. Nếu như bà để cho loại tiểu hồ ly tinh kia thành công bước vào cửa chính của nhà họ Tiêu, vậy thì về sau này, không biết cha con bọn họ sẽ còn đối xử với bà đến như thế nào nữa. Càng nghĩ Diệp Tú Trinh lại càng thấy giận dữ, càng cảm thấy bực bội, bà có cảm giác cơn oán giận cứ cuồn cuộn xoắn xuýt lại ở trong lòng bà. Nó giống như một con thú nhỏ đang lên cơn điên cuồng, cứ nhảy nhót loạn xạ, làm cho cả người bà bị lâm vào trong trạng thái bối rối và cáu kỉnh, nhưng lại không tìm được nơi để phát tiết ra. Nếu như không thể phát tiết toàn bộ sự oán giận vẫn đang cuộn trào trong lòng ra ngoài, thì hàng ngày bà sẽ cảm thấy ăn không thấy ngon, ngủ không được yên, đứng ngồi không yên, đầu óc không thể nào bình tâm được. Con bé Tiêu Cửu Cửu kia đã trở thành cái gai ở trong mắt của bà, đâm sâu vào tận trong da thịt, không loại bỏ thì không được! Diệp Tú Trinh giống như con thú đang bị vây hãm, suốt một buổi sáng cứ đi đi lại lại ở trong phòng. Sau cùng bà khẽ nghiến răng lại, quyết định sẽ đi tìm người người đàn ông kia nhờ giúp một tay. Bà lấy điện thoại di động ra bấm một dãy số, sau khi điện thoại được tiếp thông, Diệp Tú Trinh dùng giọng điệu rất kiên trì, nói với người đầu dây bên kia một câu, "Tôi có việc gấp, nhất định phải gặp mặt ông một lần." Giọng nói của đối phương cũng mang đậm vẻ cực kỳ không nhẫn nại được: "Bà có chuyện gì mà không thể nói ở trong điện thoại?" ... Mời các bạn đón đọc Cục Cưng Yêu Quý Nhất Của Boss của tác giả Lại Ly Hôn.
Thời Gian Hẹn Hò Một Tuần - Trọng Hi
Chỉ còn 7 ngày nữa là đến thời điểm Diệp Mỹ Lnh di cư sang Mỹ. Chính vì thế cô quyết định tỏ tình với Chung Nhất Minh, người được mệnh danh là vương tử vườn trường đồng thời cũng là người cô thầm thương nhiều năm. Nhưng Mỹ Linh càng không ngờ đến là Chung Nhất Minh lại đồng ý. Tình yêu bắt đầu đếm ngược... *** Giữa hè rất nhiều năm trước, cuối tháng 8, nhiệt độ cao đến 35 độ. Chung Nhất Minh đến phòng học bổ túc tương đối sớm, đi đến dưới máy điều hòa đang thổi gió, nhìn ra ngoài sổ thấy không khí bốc lên hơi nước nóng hổi vì mùa hè nóng bức. May là sớm trở lại phòng học, nếu không ở ngoài thêm 5 phút nữa chắc chắn sẽ bị cảm nắng. Cảnh Hằng cùng bạn gái của anh hai người tay trong tay, ngọt ngấy đi vào phòng học. "Hai chị em các cậu có cần phải ghê tởm như vậy đi đến lớp không?" Chung Nhất Minh cố ý ra vẻ buồn nôn. Mặc dù Cảnh Hằng là con trai, thế nhưng lớn lên lại có khuôn mặt giống con gái, Chung Nhất Minh vẫn thường xuyên ra vẻ ghê tởm đối với cặp tình nhân trẻ con này. ... Mời các bạn đón đọc Thời Gian Hẹn Hò Một Tuần của tác giả Trọng Hi.
Tam Sơ - Mã Giáp Nãi Phù Vân
Tin tức giải trí mỗi ngày một chiều hướng khác nhau. Ngày hôm nay có ba tin cực sốc: 1. Chủ tài khoản weibo làm đẹp với mười hai vạn fan, bình thường cực kỳ ít nói. Tuy nhiên, tài khoản phụ của cô ấy lại điên cuồng theo đuổi thần tượng đến mức bị tước quyền sử dụng, hai tính cách tương phản đến kinh người. 2. Nam thần quốc dân Phó XX, 36 tuổi còn chưa có bạn gái, đã lặng lẽ theo dõi weibo làm đẹp này, nghe nói là vì muốn ngắm tay cô chủ. 3. Hai vị trên sắp kết hôn. 1 giây trước. Lời người biên tập: Giải thích một chút về tên truyện “Tam sơ”: Nhất sơ sơ đáo lão, nhị sơ bạch phát tề mi. Một lần chải sống lâu trăm tuổi, hai lần chải phải biết nâng khay ngang mày. Tam sơ nhân tôn mãn đích, tứ sơ tương phùng ngộ quý nhân. Ba lần chải con cháu đầy đàn, bốn lần chải gặp lại quý nhân. *** Cuối năm, phòng làm việc Phó Đình Xuyên bắt đầu kì nghỉ dài hạn, lên đến mười lăm ngày. Nhân viên vỗ tay chúc mừng, ông chủ yêu đương là tốt thế đấy, ngay cả tết âm lịch cũng được nghỉ gấp đôi! Sắp đến lễ mừng năm mới, cũng có nghĩa Khương Điệu và Phó Đình Xuyên phải tách nhau một thời gian. Dù lưu luyến nhưng dù sao còn chưa công chứng, cũng chưa kết hôn, năm mới mà không về nhà thì đúng là có lỗi với cha mẹ. Khương Điệu ở Bắc Kinh đến ngày hai mươi bảy rồi mới thu dọn hành lý, chuẩn bị chuyến bay tối, về Tô Châu. Lúc cô đang sửa sang lại, Phó Đình Xuyên ngồi trong phòng, dựa sô pha, nhìn cô chằm chằm như thế, lặng yên như nước. Cô gái ngồi bên giường ngủ, hơi cúi đầu, xếp từng chiếc áo. Mái tóc dài rũ xuống bên mặt cô, chỉ lộ ra chóp mũi nhỏ nhắn, trắng trẻo như trong suốt. Ánh nắng chiếu lại đây, cả người cô như chìm trong đó, sợi tóc cũng chuyển thành màu vàng, màu đầm ấm. Cô giống hệt như cảnh trong mơ, đẹp đến mức khó tin là thật. ... Mời các bạn đón đọc Tam Sơ của tác giả Mã Giáp Nãi Phù Vân.
Thời Gian Như Hẹn - Tiểu Lộ
Trong đống đổ nát, nó đã đánh hơi ra cô, anh duỗi tay về phía cô, dường như cô đã thấy trước được mai này có một ngày. – Anh gả cho em nhé! – Ừ. Thời gian như hẹn, hây hây gió thổi, khoảng chừng mười năm, anh đến gặp cô lúc tươi đẹp nhất, nắm tay lần nữa, nghĩa là cả đời. Cận Thời Xuyên: Thích đến thế, sao giờ mới xuất hiện? Từ Lai: Muốn trở thành người xứng với anh. Cận Thời Xuyên:  Anh chỉ là một tên lính. Từ Lai: Không, anh là người hùng của em. Anh và đồng đội của anh là những anh hùng giữa thời bình, hy sinh bản thân vì bình yên của nhân dân và thành phố. Anh là người hùng của cô, cô là cuộc đời của anh. Thời gian như hẹn sẵn, năm tháng dần xóa nhòa. Một câu chuyện ngọt ngào có tình cảm ôm ấp cũng có cả nhiệt huyết! Lộ Bảo có chuyện muốn nói:  Mọi địa danh và tên người đều là hư cấu, xin miễn tham chiếu thực tế! (*hây hây gió thổi: nguyên văn là “thanh phong từ lai”, 1 vế của câu “Thanh phong từ lai, thủy ba bất hưng” trong bài phú Tiền Xích Bích của Tô Thức – Tô Đông Pha, được Phan Kế Bính dịch là “Hây hây gió mát, sóng lặng như tờ”. (Nguồn: thivien). Ở đây tác giả chơi chữ với tên nữ chính cũng là Từ Lai.) *** Tối trước hôm đi lĩnh giấy đăng ký kết hôn, đáng lẽ Cận Thời Xuyên sẽ xin nghỉ phép để về nhưng lại bất ngờ có còi báo động, thế là anh liền đi theo xe cứu hỏa luôn. Trên đường đi, anh nhắn tin báo rõ lại tình hình cho Từ Lai biết. Từ Lai dặn anh đừng phân tâm, chú ý an toàn, chuyện đi lĩnh giấy không có gì phải vội. Sáng hôm sau, xong nhiệm vụ quay về đơn vị, xe vừa mới vào ga-ra, còn chưa kịp xuống, nhìn qua kính chắn gió đã trông thấy cụ Cận Học Nghĩa đứng chờ sẵn, đứng bên cạnh cụ là Văn Khánh Quốc và Lục Phương Kỳ không biết đã chờ từ lúc nào. Lục Phương Kỳ ra sức nháy mắt ra hiệu cho anh ta nhưng Cận Thời Xuyên không đoán được ý, nhảy xuống xe, chạy đến chỗ cụ Cận Học Nghĩa chào hỏi: “Ông nội sao lại đến đây thế ạ?” Cụ Cận Học Nghĩa trông thấy Cận Thời Xuyên bụi bặm đen sì từ đầu đến chân thì tức mình không biết nói sao cho bớt tức, vung luôn cái gậy chống lên đánh, vừa đánh vừa quát: “Đi cứu hỏa này, cứu hỏa này, làm như đội phòng cháy chữa cháy thiếu mày thì không làm được gì không bằng. Mày không đi thì không ai dám đi cứu hỏa có phải không hả? Cái ngày này rồi mà còn muốn người ta phải lo lắng cho mày hả, thằng quỷ, mày làm ông tức chết mất…” ... Mời các bạn đón đọc Thời Gian Như Hẹn của tác giả Tiểu Lộ.