Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Người Vợ Mất Tích

Có lẽ Như Ngọc nhìn nét mặt chàng và biết là chàng đang nghĩ gì, vì nàng đột ngột đổi giọng: - Anh yêu … − Nàng dịu dàng – Anh đừng giận em … Như Ngọc lại trở lại gần chàng. Nàng choàng hai tay − những cánh tay ngà ngọc đã làm cho chàng sa ngã, làm cho chàng phản đối tất cả những lý tưởng của đời chàng – và từ người nàng thoảng bay ra một mùi hương làm cho chàng ngây ngất. Chàng biết là người đàn bà này vẫn còn rất nguy hiểm với chàng mặc dầu chàng đã biết rõ bộ mặt thật của nàng. Ở đời này có thiếu gì đàn ông biết rõ người đàn bà mình yêu là không xứng đáng, tồi tệ, hư hỏng, mà vẫn cứ yêu?? Chàng cũng có thể là một gã đàn ông như thế, loại đàn ông mà chàng cho là hèn và vẫn khinh bỉ, nếu chàng không cương quyết … Nàng ôm chàng và thì thầm, dịu dàng: - Mình … nghe em … Mọi chuyện chưa đến nỗi tuyệt vọng đâu … Vẫn còn cứu vãn được … nếu hai đứa mình yêu nhau … Hai đứa mình cùng nói như nhau, tên chủ khách sạn có khai ra chúng mình và sự thật cũng chẳng ai tin hắn. Mình có nhiều thế lực, uy tín, mình có thể nhờ thế lực và quen biết của mình ém nhẹm vụ này đi … Nếu không thể dìm cho chìm xuống … chúng mình vẫn còn có thể cùng đi với nhau ra sống ở ngoại quốc. Em sẽ rất giầu … Em sẽ có nhiều tiền lắm. Hai đứa mình thừa tiền để sống sung sướng ở Paris … Miễn là chúng mình yêu nhau và cùng nói như nhau … Nhé … Mình … Nàng đưa mặt nàng sát gần mặt chàng, môi nàng chạm phớt lên môi chàng. Chỉ cần một chút nữa thôi … chỉ cần chàng để cho môi chàng đi theo sức hấp dẫn của môi nàng là xong. Chàng lại bị nàng mê hoặc và lần mê hoặc này sẽ kéo dài muôn kiếp. Bởi vì lần mê hoặc vừa qua đã làm cho chàng mất sống kiếp này. Nhưng muộn quá mất rồi … - Không … Ngọc … Đừng bắt tôi phải nặng lời hơn nữa với Ngọc … Tôi không thể … không thể … Lần này trong đôi mắt nàng có nước mắt thật: - Tại sao …? Mình … Tại sao? - Tại vì Ngọc đã giết Tuấn. Tôi biết tôi là đồng lõa của Ngọc và đúng ra tôi không có quyền chê trách Ngọc điều gì. Tôi đã mất cái quyền đó, quyền làm người lương thiện nữa. Ngọc tha lỗi cho tôi vì tôi đã chửi nặng Ngọc. Thật sự tôi không muốn thế … Sự việc xẩy ra ngoài sức chịu đựng của tôi … Sau cái chết của Tuấn … không bao giờ tôi còn có thể ôm được Ngọc trong vòng tay tôi … Nàng thảng thốt: - Nhưng em không giết Tuấn … Anh phải tin em, anh nghe em … Em không ngờ hắn đến khách sạn … Theo cái chương trình mà em biết anh làm đêm đó … Em biết là anh lừa được hắn qua Lăng Tô và đưa được hắn vào nhà hoang bên bờ sông với số bạc … Đúng giờ đó hắn phải nằm dưới đáy sông rồi … Em đâu có ngờ là đến phút cuối cùng anh lại không nỡ giết hắn …? Làm sao em biết được …? Anh lại để cho hắn tỉnh lại, trở về … Vì vậy lúc đó em đang ngủ say … Chợt em nghe có tiếng gì lạ … Linh tính báo cho em biết có gì lạ … Em tỉnh dậy. Em nhẹ bước đi xuống nhà dưới, em nhìn vào phòng lão chủ … em thấy Tuấn … Tuấn đánh lão chủ chết ngất … Lúc đó đèn trong khách sạn còn sáng nên em trông thấy rõ. Nhưng Tuấn thì chưa thấy em. Em đang không biết chạy trốn đâu cho thoát … Chợt em bỗng nhớ ra là cầu chì điện của cả khách sạn đặt ngay ở chỗ gần cầu thang, tức là ở ngay nơi em đang đứng … Em đi tới cúp điện trước khi Tuấn kịp nhìn thấy em … Nhưng hắn vẫn không chịu đi … Em lùi lên lầu … Hắn đi theo … Em vào phòng, hắn cũng vào phòng em … Hắn lần mò đi trong đêm tối … Em không hiểu hắn đi ra làm sao trong phòng tối … Em chỉ muốn hắn vô phòng là em chạy ra đóng cửa lại và chạy ra đường … Không hiểu tại sao hắn lại té nhào ra ngoài cửa sổ … Có lẽ vì đêm tối hắn tưởng đó là cửa đi qua phòng bên … Hắn … hắn ngã chứ không phải em đẩy hắn … Huy lắc đầu. Như Ngọc nói dối thật khéo nhưng lần này nàng nói dối thật dở. Người như Ngọc mà nói dối dở như vậy tức là nàng đang sợ hãi, đang hoảng loạn lắm. Chàng lạnh lùng: - Thế còn cô Vân Hà …? Cô bạn cũ của cô …? Cô đó cũng tự ngã nhào vào bánh xe lửa hay sao?? Nàng nức nở: - Nó đoán ra được mọi sự … Nó dọa sẽ tố cáo em … Con đó không tốt … Chính em, em cũng không rõ đêm đó có những gì xẩy ra, đêm đó em đã làm những gì … Chính anh báo cho em biết là Vân Hà hẹn gặp Tuấn … Anh đã nghe được chuyện của họ khi Tuấn vô tình gọi dây nói cho Vân Hà … Anh nhớ không …? Nếu anh không cho em biết là mụ đó gặp Tuấn ở ga xe lửa, em đâu có biết …? Nếu không biết làm sao em giết được mụ? Im lặng một lúc lâu. Đây là cái im lặng của trung tâm một cơn bão lốc. Ở giữa lòng bão tố, trời lại êm, trong. Như Ngọc khóc ngọt ngào. Huy đứng cúi đầu, chàng như người mệt mỏi đến cùng cực của sự mệt mỏi. Sau cùng, chàng nói: - Ngọc, em nghe đây … Tôi chịu cho em một dịp may cuối cùng … Nàng ngước mắt lên, nét mặt nàng vẫn còn nhăn nhó vì khóc nhưng đôi mắt nàng sáng lên, niềm hy vọng: - Anh cho em dịp may??? - Anh cũng nhận rằng anh cũng có lỗi như em vậy, nhưng anh không muốn phải một mình trả một cái tội mà chính anh, anh không phạm. Nếu chúng ta sống chung với nhau, chắc chắn chúng ta sẽ bị họ bắt, không sớm thì muộn … Dù sao đi nữa anh cũng không thể nào chịu đựng được … Chàng tiếp, giọng nghẹn đi vì xúc động: - Anh thương mến Tuấn thật mà … Ngọc đã lấy lại được bình tĩnh, nàng hỏi: - Vậy thì …? Huy lấy trong túi áo ra bọc tiền: - Đây là 250.000 đồng của Tuấn … Bây giờ là tiền của em … Em cầm lấy cả. Anh không muốn dùng tiền này … Ngọc do dự vài phút. Sau cùng nàng cầm lấy gói tiền. - Ngọc đi đi … Tôi xin Ngọc đi. Đi xa … Chúng ta không thể nào sống chung đời với nhau được. Ngọc có thể làm lại một cuộc đời khác, một cuộc đời riêng của Ngọc … Tôi cầu mong Ngọc làm lại được … Còn tôi … Tôi … hết rồi … - Cái gì hết? Huy đáp: - Tình yêu hết … Cuộc đời hết … Chàng cúi đầu xuống và nhắm mắt lại. Chàng đang mệt mỏi. Tình trạng mệt mỏi của cơ thể làm cho trí óc chàng không còn cảm thấy đau khổ. Chàng sẽ đau khổ nhưng không đau khổ ngay lúc này. Mai đây, sau đây … đau khổ sẽ đến … Khi chàng mở mắt nhìn lại, Như Ngọc đã biến mất. – 26 – Hai khung cửa sổ lớn của văn phòng Luật Sư Trần Huy mở rộng nhìn ra công viên. Buổi sáng mùa mưa sau những cơn mưa lớn, thành phố sạch và láng như một nàng thiếu nữ vừa mới tắm xong trong bộ quần áo mới. Huy rời mắt nhìn qua cửa sổ tràn đầy nắng vàng. Mắt chàng nhìn lên tờ lịch treo trên tường. Lịch Air France. Hôm nay là ngày Thứ Hai. Hiện tại rõ rệt trước mắt chàng. Cuốn sổ ghi những lời của Hoàng Tuấn đặt trên bàn chàng cũng là một bằng chứng không thể chối bỏ của hiện tại. Dù muốn hay không, chàng cũng phải nhận rằng hôm nay là ngày thứ hai đầu tuần và Hoàng Tuấn, bạn chàng, đã chết. Hoàng Tuấn đã chết. Như Ngọc đã đi xa … Đó là sự thật và đó là hiện tại. Tâm trí chàng vẫn còn nhớ Tuấn và cơ thể chàng vẫn còn nhớ Ngọc và khi chàng nghĩ đến hai người đó, khi chàng nhớ họ, chàng thấy một cảm giác đau nhói ở trong lồng ngực … Nơi đó có trái tim của chàng. Chàng đau nhưng chàng tin rằng chàng sẽ qua khỏi được cơn đau này … Chàng như người vừa thoát cơn đau nặng. Tuy vẫn còn đau nhưng đã biết chắc là mình sẽ qua khỏi, mình sẽ lại sống mạnh mẽ và can đảm. Chàng sẽ hết bị ám ảnh vì mặc cảm tự ti. Chàng sẽ không còn khổ sở vì thấy mình kém bạn nữa, chàng sẽ không còn bị ám ảnh vì nỗi say mê, thèm khát một người đàn bà vợ người khác. Chàng sẽ quên chàng là đồng lõa trong một vụ giết người … Chàng đau khổ nhưng nhẹ nhàng … Một cuộc đời mới đã đến với chàng, một con đường mới mở rộng trước mặt chàng, chàng thanh thản đi vào đó … Chàng sẽ làm việc thật nhiều. Đời chàng sẽ đầy những thành công, chàng sẽ nổi tiếng … Chuông điện thoại reo vang. Vẫn còn mơ màng, Huy nhấc ống nói. - Luật sư Trần Huy? - Tôi đây. Huy cho rằng người gọi điện thoại tới hỏi chàng là một thân chủ nào đó, chàng không chú ý lắm đến người hỏi. Giọng nói bình thản, trầm tĩnh nhưng chắc chắn vang bên tai chàng: - Ông Huy … Tôi là … Trịnh, Thiếu tá Trịnh … Tổng Nha Cảnh Sát … Chúng tôi mời ông tới ngay Tổng Nha … Chúng tôi cần hỏi ông vài việc liên can đến vụ ông Hoàng Tuấn, ông bạn thân nhất của ông, chết trước cửa khách sạn Mỹ Ngọc Cung. Chúng tôi vừa được tên chủ nhân khách sạn đó cho biết vài chi tiết mới … Hắn khai rằng bà vợ của ông Hoàng Tuấn …, bà Như Ngọc, không hề bị ai bắt cóc và cũng chẳng hề bị giam giữ ngày nào … Theo lời tên chủ khách sạn thì bà Như Ngọc ngụ trong khách sạn Mỹ Ngọc Cung suốt trong thời gian chúng tôi mở cuộc điều tra tìm bà ấy … Nghĩa là suốt thời gian ông chồng bả từ Nam Vang về đây tìm vợ … Và rất có thể là chính bà ta đã đẩy ông chồng nhào qua cửa sổ xuống đường vỡ sọ chết … À … ông đừng rời máy vội … Thượng sĩ Bái vừa vào phòng tôi đây … Chắc chúng tôi có tin mới mà ông cần biết … Đây … Bà Như Ngọc đã bị cảnh sát bắt giữ ở phi trường … Bà ấy dùng căn cước giả định đi khỏi Saigon … Hiện Bà Như Ngọc đang có mặt trong văn phòng tôi … Bà ấy nói nhiều chuyện khá kỳ dị về ông … Ông nên đến ngay để đối chất … Bà Như Ngọc nói chính ông là người bầy đặt ra cho bà ấy hạ sát ông Tuấn. Tội nghiệp ông Tuấn … Để cho ông ấy bị chết oan, chúng tôi có một phần trách nhiệm. Lẽ ra chúng tôi phải nghi ngờ từ trước … Ông Trần Huy … ông có thể đến ngay được không, hay là để chúng tôi cho người mang xe tới văn phòng ông đón ông? Mời các bạn đón đọc Người Vợ Mất Tích của tác giả Hoàng Hải Thủy.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Những tháng năm Hổ phách tập 2 - Tuyết Ảnh Sương Hồn
“Trong những phút giây rực rỡ cuối cùng của thời thanh xuân này, bạn có nhận ra mình càng lúc càng thích nhớ lại chuyện ngày xưa không? Những tháng ngày thuần khiết vô ưu đã qua, cái lứa tuổi trẻ dại mới bước chân qua ngưỡng cửa tình yêu, từ đơn giản tới thâm sâu, duyên và phận, gặp gỡ rồi chia ly... Cớ sao mới chỉ vừa chớp mắt mà thời gian đã vụt qua để rồi tháng năm vài bận lén trộm đổi, mang gương mặt trẻ trung năm xưa hóa thành dung nhan tang thương nhường này? Thanh xuân đã qua như cuộc vui đã tàn, giữa cuộc đời đằng đẵng, quãng thời gian đẹp nhất lại chính là thứ trôi qua nhanh nhất. Ký ức tựa như một khối hổ phách trong suốt bảo bọc lấy tuổi hoa. Thứ tôi muốn kể chính là một câu chuyện được bọc trong hổ phách như thế, một đoạn hồi ức gian nan. Nếu mọi người nguyện ý thì xin cùng tôi lần theo từng dòng chữ lời văn, ngược dòng sông thời gian, cùng tìm lại những tháng năm tựa thủy.” (Tuyết Ảnh Sương Hồn) Cuốn sách Những tháng năm hổ phách là cuốn sách hay của tác giả Tuyết Ảnh Sương Hồn. Những năm tháng về quá khứ luôn làm cho chúng ta rất nhiều hoài niệm. Những mốc thời gian đã đi quá, những kỷ niệm của tuổi thơ làm cho con người ta luôn nhớ nhung khát khao trở lại. Cuốn sách "Những tháng năm hổ phách tập 1" sẽ cho bạn những hoài niệm nhớ nhung về một thời đã qua. Hẳn các bạn đã từng đọc cuốn sách "Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ", chỉ cần cái tựa đề đó thôi cũng đủ cho chúng ta có một khát khao trở lại cái thời thơ ấu biết nhường nào. Cuốn sách Những tháng năm hổ phách cho chúng ta gợi nhớ về một thời đã qua, một thời mà chúng ta sống trong vỏ bọc của gia đình. Vô lo, vô nghĩ và chơi hết mình đó là thời thơ ấu của tôi, bạn có như vậy không. Cuộc đời con người ai cũng có một quá khứ để hoài niệm, ai cũng có những khoảnh khắc để nhớ nhung. Với cuốn sách Những năm tháng hổ phách bạn sẽ được sống lại những thời khắc đó. Cuốn sách Những tháng năm hổ phách sẽ cho bạn trở lại với thời gian, trở lại với những tháng năm của những khoảnh khắc đẹp nhất trên đời. Đã có ai chưa từng tắm sông, chưa từng chăn trâu cắt cỏ và bắt chuồn chuồn, tuổi thơ của tôi là vậy đó. Những tháng năm thuộc về ký ức, thuộc về những khoảnh khắc hoài niệm của quá khứ. Bạn có muốn sống lại những khoảnh khắc đó không, bạn có điều ước mong thời gian quay trở lại không. Tôi khuyên bạn đến với cuốn sách Những tháng năm hổ phách bạn sẽ được trải nghiệm và được sống cùng với những tháng năm mà bạn mong muốn. Mời các bạn đón đọc Những tháng năm Hổ phách tập 2 của tác giả Tuyết Ảnh Sương Hồn.
Thiên Sơn Mộ Tuyết - Phỉ Ngã Tư Tồn
Thiên sơn mộ tuyết của tác giả Phỉ Ngã Tư Tồn nói về một cô gái bất hạnh tên là Đổng Tuyết; Cô là một cô gái mồ côi cả cha lẫn mẹ, sống cùng cậu mợ của mình. Cuộc sống “ở nhờ” đó đối với cô giống như địa ngục, hàng ngày nhìn đứa con của cậu mợ được bao bọc trong tình yêu thương của cha mẹ, cô không khỏi cảm thấy chạnh lòng.   Tuổi ấu thơ vốn chẳng có niềm vui, nhưng may mắn thay, những năm tháng cấp ba, cô đã yêu được một chàng trai tốt. Người ấy là Tiêu Sơn học cùng cô, hai người đã có quãng thời gian bên nhau thật đẹp, nhưng chỉ vì một sự hiểu lầm mà họ chia tay. Cô lên thành phố học đại học, nhưng số phận lại đưa đẩy cô vào tay một người đàn ông mà cô luôn coi là tên quỷ dữ. Mạc Thiệu Khiêm đã có vợ, cô luôn nghĩ cô sống với anh ta như một “gái bao”, không hơn không kém, chỉ mong một ngày anh ta chán cô và đá cô ra khỏi nhà. Nhưng chờ mãi, ngày ấy chẳng đến. Mọi chuyện vỡ lở, cô bị bạn bè khinh rẻ. Đúng lúc ấy cô gặp lại Tiêu Sơn, họ muốn quay lại với nhau, nhưng cô luôn tự ti về thân phận của mình. Cả anh và cô đều có nỗi đau riêng, có những mối quan tâm riêng, họ chưa thể quay về với nhau. Nhưng cô không hề biết Mạc Thiệu Khiêm – cái người mà cô luôn coi là tên quỷ dữ ấy cũng có nỗi đau khổ riêng. Anh ta yêu cô, yêu cô hơn chính bản thân mình, anh ta chỉ ngủ với một mình cô, thậm chí anh ta còn chưa đụng tới người của cô vợ anh ta lấy một lần. Sau đó, hàng loạt những bí mật, những dồn nén, những đau khổ được phơi bày. Đến cuối cùng, cô mới hiểu đươc “con quỷ dữ” ấy đã in sâu trong trái tim cô như thế nào. Và sau những nước mắt, họ có đến được với nhau? Kết thúc truyện thiên sơn mộ tuyết sẽ như thế nào đây ? *** Cả không gian rộng lớn chỉ còn lại hai người là tôi và anh, từ trước đến nay, chưa bao giờ thế giới lại yên tĩnh đến vậy. Có lẽ đây là lần cuối cùng tôi được ngồi riêng với anh ở nơi này, thành phố ngoài ô cửa sổ kia đầy phồn hoa tấp nập mà cõi lòng tôi ngập tràn cô liêu. Ánh mắt tôi đăm đắm nhìn người đàn ông mình đã yêu tha thiết mười năm, cho đến tận lúc này, anh chưa từng ngó ngàng đến tôi dù chỉ một lần. Có lẽ giờ đây, bản thân anh cũng không hề nhận ra, khuôn mặt tôi khác trước ra sao, bởi lẽ trong trái tim anh chưa từng ghi lại dấu ấn của tôi. Nhưng tất cả đều do mình chọn lựa, tôi không hối hận bởi những việc đã làm. - Thiệu Khiêm... Trên khóe môi dần nở một nụ cười, nếu đây là lần cuối cùng, vậy tôi muốn mình phải cười thật rạng rỡ trước mặt anh. - Nếu đời người có thể làm lại từ đầu, em vẫn chọn yêu anh như lần đầu tiên. *** Mời các bạn đón đọc Thiên Sơn Mộ Tuyết của tác giả Phỉ Ngã Tư Tồn.
Thượng Ẩn - Sài Kê Đản
  AudioBook Thượng Ẩn   "Có một loại người. Tựa như ma túy. Dính vào một cái. Cuộc đời này khó có thể cai." (Đậm chất Bắc Kinh, cường cường, HE.) Thượng Ẩn xoay quanh câu chuyện tình yêu học đường của cậu học trò nghèo Bạch Lạc Nhân và đại thiếu gia Cố Hải. Lạc Nhân từ nhỏ sống cùng ba và bà nội, mẹ cậu tái hôn với Cố Uy Đình – cha của Cố Hải, và muốn cậu về sống chung. Trong lúc đó, chính vì phản đối cuộc hôn nhân này của ba mình, Cố Hải đã bỏ nhà ra đi và vô tình chuyển đến ngôi trường mà Lạc Nhân đang học. Tại đây, cả hai học chung một lớp, gặp gỡ và chơi chung khiến họ nảy sinh cảm tình. Bên cạnh đó, hai người bạn Dương Mãnh và Vưu Kỳ cũng xuất hiện những tình cảm khó nói. Mời các bạn đón đọc Thượng Ẩn của tác giả Sài Kê Đản.
Năm Tháng Vội Vã Tập 2 - Cửu Dạ Hồi
Bằng giọng văn sâu lắng pha chút hài hước, tác phẩm đã lấy câu chuyện tình yêu giữa Phương Hồi và Trần Tầm làm cốt truyện chính, miêu tả cuộc sống tình cảm, cuộc sống học đường của những bạn trẻ sinh sau thập kỉ 1980. Những kí ức của Phương Hồi khiến chúng ta như một lần nữa được quay lại với Bắc Kinh những năm cuối thập kỉ 1990. Ở câu chuyện trải dài trong mười năm này, có những mối tình sinh viên tuyệt đẹp, có những lời cảnh báo, nhắc nhở liên quan đến vấn đề tội phạm thanh thiếu niên, có các sự kiện lịch sử như Trung Quốc kỉ niệm 50 năm quốc khánh, chào đón thiên nhiên kỉ mới, Trung Quốc đăng cai thành công Thế vận hội, có nỗi ngơ ngác, buồn tủi của thời sinh viên, có sự phấn đấu gian nan vất vả sau khi đi làm, có cuộc sống hôn nhân thời hiện đại. Với góc quan sát đặc biệt, tác giả đã ghi lại một cách chân thực những bước trưởng thành và những dấu ấn đậm màu sắc thời đại của thế hệ sinh sau thập kỉ 1980. Mời các bạn đón đọc Năm Tháng Vội Vã Tập 2 của tác giả Cửu Dạ Hồi.