Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đường Tâm Mật Ý

Trong hệ thống nhà hàng thì Úc Ý là tập đoàn đứng đầu, tuy rằng chẳng biết gì về làm bánh, nhưng lại có một chiếc lưỡi còn kén chọn hơn cả bếp trưởng được sao vàng Michelin. Mà Đường Mật, là món điểm tâm mĩ vị nhất anh từng ăn, tên gọi là: trái tim ngọt ngào. Đây là câu chuyện dễ thương ấm áp về sự trưởng thành của nam và nữ chính *** Review: Gà ???? Poster: Li@PHC "Đường Tâm Mật Ý” – ngay từ tên truyện là mình đã cảm nhận được bầu không khí ngọt ngào tràn ngập, và quả thật như thế, đây là chuyện tình đáng yêu của cô thợ làm bánh Đường Mật và người được mệnh danh là ông vua của vương quốc mỹ thực Úc Ý. Đường Mật có đôi bàn tay khéo léo, tuy chỉ là một cô gái vừa từ Pháp trở về với kinh nghiệm ít ỏi nhưng những món bánh tinh tế mỹ vị cô làm ra có thể thỏa mãn bất kì vị thực khách nào. Đến với nhà hàng Dream dưới trướng Úc thị, Đường Mật đã không ngừng sáng tạo nên những tuyệt phẩm chỉ cần nghe đến tên cũng khiến cho người ta thòm thèm. Cô không chỉ chinh phục được đầu lưỡi nổi tiếng là xoi mói của Úc Ý mà còn nắm chặt được cả trái tim anh. Đường Mật trải qua thời thơ ấu thiếu vắng tình thương đủ đầy, gần gũi của bố mẹ, nhưng cô gái ấy lại có được một trái tim ấm áp chân thành. Người cũng như tên, Đường Mật với mùi bơ nhàn nhạt trên người luôn mang lại cảm giác ngọt ngào đầy thích thú. Tình yêu cô dành cho Úc Ý như một miếng bánh kem dâu tây, có độ mềm mại nhẹ nhàng như cốt bánh ga-tô, có vị ngọt thơm béo ngậy của lớp kem bơ cùng vị chua dịu thanh mát của dâu tây chín mọng ngày hè. Trong giới ẩm thực, Úc Ý nổi tiếng là bông hoa trên núi cao, chưa bao giờ thể hiện ra cảm xúc của mình. Từ nhỏ anh đã là một cái vỏ rỗng, không có trái tim cũng chẳng hứng thú với bất cứ thứ gì đến nỗi bố mẹ nghĩ anh nên thích thứ gì thì anh sẽ thích thứ đó. Anh giống y như một người máy không bao giờ sai sót, lạnh nhạt đến mức vô lý. Cho đến khi một tai nạn xảy ra năm 12 tuổi, đưa nhân cách Úc Tâm xuất hiện. Úc Tâm cũng chính là tâm, là trái tim anh. Ngược lại với Úc Ý lạnh lùng, Úc Tâm ấm áp như ánh mặt trời với nụ cười luôn nở trên môi. Úc Tâm biết mình muốn gì và sẽ quyết tâm thực hiện điều đó. Anh thích Đường Mật thì anh sẽ không ngần ngại mà gọi cô một tiếng “sweetheart” cũng chẳng ngại ngùng mà theo đuổi cô cuồng nhiệt. Úc Tâm không chỉ là một nhân cách riêng biệt mà anh chính là một phần của Úc Ý, là một phần đáng yêu nhất, thẳng thắn nhất và là đại diện cho những mong muốn chân thực nhất của Úc Ý. Cho dù là người bình thường, một đời người cũng chưa chắc đã gặp được người mình hết lòng yêu thương, huống gì là Úc Ý. Cứ tưởng thế giới này không có chuyện gì có thể gợi nổi sự hứng thú của anh nhưng đến cuối cùng anh đã gặp được Đường Mật. Cô gái tươi sáng ấy từng bước đến bên anh, xoa dịu cảm giác tội lỗi với tai nạn trong quá khứ và cho anh cảm nhận được thứ gọi là tim ngọt như đường, tình nồng như mật. Đường Mật đã kết nối hai mảnh ghép đối nghịch Tâm và Ý ấy thành một Úc Ý vừa lý trí, sắc bén trong công việc lại vừa nồng nàn, nhiệt thành trong tình yêu. Đối với mình một Úc tổng khi tâm ý hòa hợp chính là món bánh sô-cô-la dung nham nóng chảy. Bề ngoài khô khốc, đơn giản nhưng khi xắn miếng bánh đầu tiên, điều bất ngờ sẽ xảy ra: một dòng chocolate nâu bóng thơm lừng trào ra như nham thạch nóng bỏng ẩn sâu trong lòng núi lâu ngày. Bản Lật Tử đã đem lại một không gian nhẹ nhàng, thư thái như một buổi trà chiều một ngày cuối thu. Với những tâm hồn mệt mỏi, “Đường Tâm Mật Ý” như đưa ta đến bên khung cửa sổ, nhấm nháp chút vị chát của lá trà và thưởng thức từng món bánh thơm ngon. Cách thưởng trà chiều chỉ cần những mẩu bánh con con, có mặn có ngọt nhưng chỉ cần nếm một chút thôi lại có thể khiến mình nhớ mãi. *** Câu chuyện bắt đầu bằng sự kiện cô thợ làm bánh Đường Mật đến dự tuyển vào vị trí thợ làm bánh của nhà hàng Dream thuộc hệ thống nhà hàng của Úc thị và cô đã lật úp chiếc bánh kem do mình làm vào mặt giám đốc nhân sự. Bởi vì vị này cứ khăng khăng bới chuyện thời đại học cô từng bị vu khống ăn cắp ý tưởng mẫu bánh của một bạn học.    Câu chuyện, cơ hội việc làm sẽ kết thúc và tiền nhà Đường Mật cũng không thể trả được, nếu như thời điểm đó Úc Ý- tổng giám đốc chuỗi nhà hàng không đến giám sát và ăn thử miếng bánh cô làm.   Vì miếng bánh tuyệt vời này mà Đường Mật đã có dịp được chính Úc Ý phỏng vấn lần hai rồi cuối cùng được nhận vào làm việc tại nhà hàng Dream. Và từ đây cũng bắt đầu câu chuyện tình yêu "tay ba" lạ kỳ giữa cô và Úc Ý - Úc Tâm, nhân cách thứ hai của Úc Ý.   Cả hai nhân cách đều cùng si mê những chiếc bánh do Đường Mật làm ra. Nếu như Úc Ý im lặng và tạo cơ hội cho Đường Mật, đồng thời cũng không nhận ra tình cảm của mình dành cho cô đang dần thay đổi, thì nhân cách thứ hai Úc Tâm lại theo đuổi tình yêu một cách cuồng nhiệt như một đứa trẻ và gây nên bao phen đau đầu cho cả Đường Mật, Úc Ý và trợ lý La Hạo.   Nếu như trong đa phần những câu chuyện ngôn tình có nam chính đa nhân cách, nữ chính thường sẽ gục ngã trước sự cuồng nhiệt theo đuổi và yêu tính cách của nhân cách thứ hai trước thì trong “Đường tâm mật ý”, dù Đường Mật không trực tiếp thừa nhận nhưng có vẻ cô lại đổ trước trước nhan sắc và phong thái của nhân cách chính Úc ý, đặc biệt là mỗi khi anh nếm thử những chiếc bánh do cô làm.    Thái độ ngượng ngùng của anh mỗi khi bị cô trêu chọc, như cô vẫn thường đùa với anh sau này: “Em không yêu anh vì tiền, em yêu anh vì nhan sắc”. Đến nỗi, cả nhân cách Úc Tâm cũng đôi lần cảm thán: “Vì sao anh theo đuổi em trước, hôn em trước cũng là anh, nhưng em lại yêu Úc Ý.”    Câu chuyện tình yêu khép lại là khi hai tính cách, trải qua quá trình rượt đuổi, đấu tranh để "tiêu diệt" lẫn nhau đã dung hoà. Khi "tâm" và "ý" hòa thành một thể cũng là lúc Đường Mật nhận được một mảnh ghép hoàn thiện cho mình: một Úc Ý có sự sắc bén, cần mẫn trong công việc, có sự lễ độ với người khác và một Úc Tâm quyết liệt, quyết đoán và nhiệt tình trong tình yêu.    Úc Ý từ một khúc gỗ lạnh nhạt không thể hiện cảm xúc, không biết buồn vui, tùy ý cho cha mẹ sắp đặt những gì họ cho là tốt với anh, cuối cùng cũng biết nói lên quan điểm, tự chọn những gì mình thích, người mình yêu và bảo vệ sự chọn lựa của mình.   Mỗi nhân vật trong truyện đều là một chiếc bánh ngon lành tắm đẫm đường mật mà Bản Lật Tử dành cho độc giả.   Úc Ý- một tổng tài lạnh lùng như bao tổng tài bá đạo khác trong truyện ngôn tình, nhưng lại là một tổng tài thích ăn đồ ngọt và có vị giác đáng sợ hơn cả đầu bếp Michelin.    Vì nỗi đau chị ruột qua đời khi đang trên đường đi mua bánh cho anh, anh đã thu mình lại không thể hiện cảm xúc, không ăn bất kỳ chiếc bánh vị matcha nào nữa. Sự kiềm nén cảm xúc ấy đã hình thành nhân cách thứ hai - Úc Tâm, xuất hiện mỗi khi anh khao khát có được thứ gì đó, thay anh hành động và thực hiện những ước mơ.    Hai nhân cách ban đầu đấu đá quyết liệt, sau chung sống có vẻ hoà thuận và cuối cùng vì yêu một cô gái lại một lần nữa đấu tranh để sinh tồn. (Bài viết được post full và sớm nhất tại LustAveland)   Úc Ý từ một người lãnh đạm không thể hiện tình cảm đã không còn trụ vững trước hương vị kem bơ phát ra từ người cô gái với cái tên ngọt ngào: Đường Mật. Những chiếc bánh ngon và người làm bánh cũng ngọt ngào không kém đã cho anh biết được trên đời có một thứ cảm xúc gọi là tình yêu.    Tình yêu của Đường Mật thơm ngọt như hương caramel, nhẹ nhàng như những chiếc bánh mousse, mềm xốp như bánh chiffon, đã kéo anh ra khỏi vực thẳm và nỗi đau, mang đến cho anh một cuộc sống đầy đủ hương vị.   Đường Mật là một cô gái lớn lên trong sự thiếu vắng tình yêu thương gần gũi của cha mẹ, khi cha cô là một họa sĩ nổi tiếng, gắn bó cuộc đời mình bằng những chuyến đi và những cuộc triển lãm, còn mẹ cô là một nhà thiết kế trang sức lãng mạn, rời bỏ cô để kết hôn với một người mang đến cho bà tình yêu thật sự.    Trong hoàn cảnh sống không trọn vẹn về tình cảm như thế, cô lớn lên và trở thành một cô gái bản lĩnh, sẵn sàng từ bỏ ngành học để sáng Pháp học làm bánh. Đồng thời, cô cũng đủ ngọt ngào, đủ lém lỉnh và ấm áp để làm tan chảy bất kỳ trái tim nào.    Từ một Úc Ý mặt đơ không biết thể hiện cảm xúc, một Úc Tâm nhiệt tình như lửa, một Phó Tâm - cô bạn cùng nhà, đến cả Bạch Tiêu - vị hôn thê được gia đình chọn lựa cho Úc Ý đều yêu quý và dành những suy nghĩ tốt đẹp cho cô.   “Đường tâm mật ý” là một câu chuyện nhẹ nhàng ấm áp và không có bất kỳ vai “phản diện” thật sự nào. Vâng, dù vẫn có một anh chàng “suýt là người yêu”, bám riết không thôi, một cô đồng học ghen ghét và một vị "hôn thê" gia đình nhắm sẵn nhưng đây thật sự là một câu chuyện không có người quá xấu và cũng không có tranh giành đấu đá.    Chuyện tình yêu và công việc của họ cũng như nước chảy mây bay chứ không va vấp trắc trở gì đáng kể. Câu chuyện không thật sự có cao trào, chỉ mềm mại dịu nhẹ như hương kem bơ tưới mát một tâm hồn mệt mỏi. Vậy nên nếu ai yêu thích những chiếc bánh ngọt thơm ngon và cần một hương vị ngọt ngào cho tâm hồn, “Đường tâm mật ý” là một sự lựa chọn không tồi đó ạ. _____   “ “: Trích từ truyện.   RV: Hoàng Tú Nữ - lustaveland.com Mời các bạn đón đọc Đường Tâm Mật Ý của tác giả Bản Lật Tử.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Lời Thề Ước Em Không Thể Thay Đổi - Trương Vân Hân
Thiếu nữ La Tiểu Mạt là con gái của một thương nhân giàu có. Trong một lần về huyện Thụ Thủy với bố, cô đã tình cờ gặp được cặp anh em sinh đôi Lặc Kì Nặc và Lặc Kì Ngôn. Vì mẹ kế của La Tiểu Mạt không thể sinh nở nên bố của cô quyết định sẽ nhận nuôi Lặc Kì Nặc, một cậu bé ngoan ngoãn và có thành tích học tập rất xuất sắc với hi vọng sau này lớn, cậu bé có thể giúp ông lo lắng chuyện kinh doanh. Nhưng trước khi rời huyện Thụ Thủy để về Cảnh An, Lặc Kì Nặc đã âm thầm tráo đổi thân phận với Kì Ngôn….             Thời gian cứ thế trôi đi, La Tiểu Mạt ngày càng trở nên kiên cường, Lặc Kì Ngôn đã sửa đổi tính cách bướng bỉnh và ham chơi của mình để trở thành một chàng trai chững chạc và biết quan tâm đến người khác. Ngay cả Tô Linh San, Hạ Đóa Tuyết, Triển Khải Dương, Triển Khâm Dương cũng ngày một trưởng thành hơn.             Mỗi người trong câu chuyện đều từ từ hiểu được chân lí của sự trưởng thành, biết yêu thương cha mẹ, coi trọng tình bạn. Đồng thời, những chuyện ngốc nghếch vì tình yêu thời niên thiếu đã trở thành một dấu ấn không thể phai mờ trong kí ức của họ. *** Chúng tôi chặn một chiếc taxi lại rồi xin phép mẹ kế. Cũng may là hôm sau không phải đi học nên mẹ kế nhanh chóng gật đầu đồng ý. Xe chạy mất mười lăm phút thì Kì Ngôn trầm tư suốt ngần ấy thời gian. Hành vi “bất bình thường” của anh ấy khiến cho tôi đứng ngồi không yên. Đôi mắt của Kì Ngôn cứ dán chặt bên ngoài cửa sổ, khuôn mặt của anh lúc ẩn lúc hiện dưới ánh đèn mờ mờ từ bên ngoài hắt vào. Anh ấy đang lo lắng điều gì nhỉ? Rốt cuộc có chuyện gì khiến cho Kì Ngôn lo lắng đến vậy? Khi đến nơi tổ chức sinh nhật cho Hạ Đóa Tuyết, cuối cùng tôi cũng hiểu ra nguyên nhân vì sao anh ấy lại lo lắng suốt những ngày gần đây. Đó là một bữa tiệc lớn, được tổ chức rất hoành tráng. Bố của Hạ Đóa Tuyết đã xây cho con gái một khu giải trí cỡ nhỏ. Khu giải trí cỡ nhỏ này hôm nay rực rỡ ánh đèn, đẹp như trong những câu chuyện cổ tích. Hạ Đóa Tuyết điệu đà bước đến, trên tay cầm một đĩa bánh gato đưa ra trước mặt Kì Ngôn: -Lặc Kì Ngôn, cuối cùng anh cũng đến! Lúc buổi chiều em có đến xem anh thi đấu nhưng không thấy anh đâu cả!- rồi đột nhiên nhìn thấy tôi đứng bên cạnh Kì Ngôn, Hạ Đóa Tuyết kinh ngạc chỉ tay vào tôi rồi hỏi: -Sao hai người lại cùng đến thế này? Tôi ngập ngừng định nói là chúng tôi tình cờ gặp nhau ở trên đường. Đột nhiên, một người mặc áo lông màu vàng xuất hiện trước mặt tôi, ôm chầm lấy Kì Ngôn và reo lên vui mừng: -Kì Ngôn! Em nhớ anh quá đi mất! Hành động này sao mà quen thế nhỉ? Hình như tôi đã nhìn thấy ở đâu rồi? Khuôn mặt Hạ Đóa Tuyết ánh lên vẻ kinh ngạc, còn Kì Ngôn lại tỏ ra hết sức bình tĩnh. Tôi trợn tròn mắt để nhìn cho rõ người vừa xuất hiện là ai. Là Tô Linh San! Chính là Tô Linh San mà lúc còn ở huyện Thụ Thủy đã ôm chầm lấy Kì Ngôn và lo lắng hỏi:-Anh không sao chứ? Hôm nay cô ấy mặc một bộ váy màu vàng, thứ màu mà cô ấy yêu thích. Lớp lông dày trên áo của Tô Linh San giống như một hồi ức ấm áp nhất trong mùa đông băng giá, nó nhanh chóng lôi tôi về cái mùa hè ấm áp của bốn tháng trước. -Kì Ngôn, sao anh đi mà chẳng nói gì với em? Làm cho em tìm anh muốn phát điên lên được!-đang làm nũng Kì Ngôn thì Tô Linh San nhìn thấy tôi, cô ấy liền trợn mắt, chuyển hết cơn giận dữ lên đầu tôi:-Còn cả cô nữa, La Tiểu Mạt! Cô dựa vào đâu mà mang Kì Ngôn của tôi đi mà không thèm nói với tôi một lời? Hạ Đóa Tuyết nhìn tôi bằng ánh mắt nghi hoặc. Triển Khải Dương không nén nổi tò mò, liền hỏi: -Cái con điên này là ai thế? Đầu tôi bắt đầu rối tinh lên, miệng lắp bắp: -Chuyện này…tôi cũng chỉ là một người bị hại, các người đừng oán trách tôi! Hạ Đóa Tuyết cũng bắt đầu nổi cáu. Cô ấy chạy đến kéo Tô Linh San ra rồi quát: -Con điên này, tại sao lại dám tùy tiện chạy đến bữa tiệc sinh nhật của tao rồi còn ôm chặt lấy Kì Nặc không chịu buông ra thế hả? ... Mời các bạn đón đọc Lời Thề Ước Em Không Thể Thay Đổi của tác giả Trương Vân Hân.
Lễ Tình Nhân Đến Muộn - Tử Trừng
Không muốn tâm huyết cả đời của cha bị hủy hoại, Kế Chỉ Tường đã đồng ý một "cuộc hôn nhân doanh nghiệp” với Cận Trọng Kỳ, tổng giám đốc của tập đoàn xây dựng nổi tiếng, để có thể cứu công ty của gia đình đang trên bờ vực phá sản. Bắt đầu một cuộc hôn nhân không tình yêu, Chỉ Tường vốn không hy vọng vào sự rung động của trái tim nhưng không biết từ bao giờ Trọng Kỳ đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của cô. Suốt ba năm cô ở bên anh, lặng lẽ vun đắp tình cảm giữa hai người, cố gắng để bước vào trái tim anh nhưng những gì cô nhận được chỉ là những tổn thương ngày một chất chồng. Vì cô vô tình xem những tấm ảnh của người anh yêu ngày xưa, anh cấm cô không được bước vào văn phòng của anh; cũng vì một cú điện thoại của người con gái ấy, anh bỏ cô lại một mình giữ căn nhà trống trong ngày Tết sum vầy của gia đình. Ngay cả khi cha cô mất, anh cũng không lựa chọn đứng cùng cô bên linh cữu mà xuất hiện như một vị khách xa lạ và đi bên cạnh anh, không ai khác, vẫn là người con gái ấy. Quá đau đớn với những tổn thương, quá mệt mỏi với những chờ đợi, Chỉ Tường bỏ lại sau lưng tất cả mọi thứ cùng một tờ đơn li hôn và ra đi. Có phải những tổn thương này đều do anh cố ý, hay tất cả chỉ là một sự hiểu lầm? Có phải những chờ đợi kia đều vô nghĩa hay đó chỉ là sự chờ đợi dài hơn để đến được một hạnh phúc lớn hơn? "Muốn tìm lại trái tim của cô ấy, thật ra không cần đến vật chất gì cả, chỉ có một thứ rất đơn giản lại có giá trị nhất là có thể đổi lấy trái tim của cô ấy, có điều, phải xem cậu có chịu bỏ ra không?" "Cái gì?” Chỉ cần cô ấy quay về, muốn điều kiện gì anh cũng đồng ý! "Trái tim, trái tim của cậu! Chỉ cần cậu trao cho cô ấy trái tim cậu, tất cả tình yêu của cậu…" *** Tử Trừng - Cô sinh ngày 17 tháng 6, chòm sao Song Tử. Cô có khuôn mặt tròn. Cô thích đọc tiểu thuyết và xem tranh châm biếm. *** Chỉ Tường được Cố Nhân Uyên đưa về chỗ trọ, cô đứng ngoài cửa cảm ơn, không có ý định mời anh ta vào trong nhà. “Vậy em cứ nghỉ đi, tôi không làm phiền nữa”, Cố Nhân Uyên không có ý kiến gì, chào tạm biệt rồi lái xe rời đi, mọi chuyện đã vậy, anh cũng dứt khoát từ bỏ. Đợi xe của Cố Nhân Uyên đi hẳn, Kế Chỉ Tường mới lấy chìa khóa trong ví ra mở cửa, ánh mắt thấp thoáng nụ cười khi nhìn xuống bụng. Chúc mừng cô, thai nhi đã được ba tháng, hiện giờ kết quả siêu âm cho thấy vẫn bình thường. Lời bác sĩ phụ sản thông báo kết quả vẫn còn vọng bên tai, những thông tin này chỉ khiến cô càng thêm đau lòng... Buổi sáng thức dậy phát hiện bao tử của mình không được thoải mái, tuy vậy Kế Chỉ Tường vẫn cố gắng đi làm, không ngờ đến trưa, ăn xong phần cơm hộp, cảm giác buồn nôn buộc cô phải chạy vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo. Mấy nữ đồng nghiệp vội gọi Cố Nhân Uyên đến chở Kế Chỉ Tường đến bệnh viện cấp cứu, không ngờ sau khi trải qua một loạt các loại kiểm tra sức khỏe mới phát hiện một sinh mạng nhỏ bé đang tồn tại trong cô ngoài dự liệu. Cũng thật nực cười! Trước đây cô ngày đêm cầu khẩn mà không sao có được một đứa con, mãi đến khi gia đình đổ vỡ, đứa trẻ mới chịu xuất hiện. Kế Chỉ Tường không thể hiểu được mọi chuyện đã xảy ra với mình! Làm sao bây giờ? Cô tuyệt đối không nạo phá cái thai đó, nếu vậy... có nên báo cho bố của đứa trẻ không? Dù sao dòng máu của anh ấy vẫn đang chảy trong cơ thể nó, nếu cô không nói, chẳng phải sẽ đoạt quyền lợi mà đứa trẻ nên có sao? “Em vẫn sống tốt chứ?”, giọng nói lạnh lùng quen thuộc bất ngờ vang lên sau lưng, Kế Chỉ Tường giật bắn người làm rơi chùm chìa khóa trên tay, quay đầu lại, cô nhìn thấy người đàn ông mà cứ ngỡ cả đời này sẽ không bao giờ gặp lại nữa. Là anh - Cận Trọng Kỳ. “Hình như anh đã làm phiền em.” Nheo mắt nhìn gương mặt trắng bệch của Kế Chỉ Tường, Cận Trọng Kỳ cúi người nhặt chìa khóa lên, sau đó nhanh nhẹn mở cửa cho cô. “Vào trong rồi nói.” Anh thuận tay kéo cô vào trong, không cho cô từ chối, rồi khóa cửa lại. “Anh ta là ai?”, Cận Trọng Kỳ đặt túi xách trong tay lên ghế, lạnh lùng hỏi thẳng Kế Chỉ Tường. Anh cũng không muốn như vậy! Những lời nói lạnh lùng này không hề xuất hiện trong dự định của anh, nhưng nhìn thấy người đàn ông khác ân cần đưa cô về tận nhà, anh lại thấy khó chịu! Không nhịn được cơn ghen của mình, những lời đó cứ thế buột ra khỏi miệng! “Anh... tại sao anh lại đến?” Làm sao anh biết được cô đang ở đây? Tại sao lại tìm đến? Kế Chỉ Tường đặt tay lên ngực, cố gắng kiềm chế cảm giác khó chịu trong người. “Là anh hỏi trước thì phải?” Nhanh như vậy đã chấp nhận người khác, trong lòng cô ấy thật ra có anh không? “Theo lẽ thường thì phải có trật tự, anh ta là ai?” Ít ra cũng để anh biết mình gặp phải đối thủ nào chứ! “Anh ấy... là chủ nhiệm trong nhà máy...”, Kế Chỉ Tường tủi thân, giọng nói ngập ngừng, cô không dám nhìn lên. Tại sao anh ấy lại đến? Anh đến để trách mắng cô sao? Cô không hiểu mình đã sai điều gì, anh có cần thiết phải lạnh nhạt như vậy không? “Nhà máy?”, nheo mắt nhìn Kế Chỉ Tường, anh lại cảm thấy đau lòng, “Em làm việc trong nhà máy?”. Cô ấy có học vấn cao, có năng lực, tại sao lại chọn công việc trong nhà máy? Cô xứng đáng có một chỗ làm việc tốt hơn, lương bổng cao hơn, cô vốn là thiên kim tiểu thư của Công ty Kế thị cơ mà! Trong ánh mắt Cận Trọng Kỳ nhìn cô, có tham lam, có khát vọng, gần như điên cuồng muốn nuốt trọn hình bóng gầy yếu đáng thương của cô! Đến khi gặp lại, anh mới biết nỗi nhớ điên cuồng trước đây của mình không bằng một phần nhỏ thực tế! “Vâng”, cô cũng không muốn giấu giếm. Nếu anh ấy đã tìm đến được đây, không thể không có cách tìm ra cô đang làm việc ở đâu, thế thì chẳng phải giấu giếm chỉ vô ích thôi sao? “Còn người đàn ông đó, tại sao lại đưa em về?” Sau khi bình tĩnh lại, Cận Trọng Kỳ bắt đầu nghi ngờ người kia có phải cũng giống như Đinh Bồi Doãn, hoàn toàn là do anh tự tưởng tượng ra hay không? ... Mời các bạn đón đọc Lễ Tình Nhân Đến Muộn của tác giả Tử Trừng.
Lang Thang Trong Trái Tim Anh - Nguyễn Sênh Lục
Trải qua tuổi thiếu niên nhiều biến cố và chia ly đau đớn, ai còn dám lang thang cùng tình yêu của mình? Nguyên Phi Ngư, cô gái luôn sống trong cuộc sống khổ cực và lạnh nhạt, gặp chàng trai Quan Nhã Dương nổi tiếng, tình yêu dường như là chuyện tất nhiên, cô khao khát được yêu, nhưng không thể nào thoát khỏi sự an bài của số phận. Thời niên thiếu, anh từng nói, anh yêu em đến mức trái tim đau nhói. Bốn năm sau, khi anh nắm tay bạn gái mới nhìn cô biểu diễn dưới nước thì trái tim ai đang đau nhói? Tình yêu là chuyện của hai người, nhưng lại không chỉ là chuyện của hai người, nên em chỉ muốn mang theo tình yêu của mình, lang thang trong trái tim anh. *** Sau ấn tượng của “Tuổi thanh xuân chôn giấu dưới bụi trần”, tôi hy vọng có thể gặp được một câu chuyện có lực viết tương tự của Nguyễn Sênh Lục. Tuy nhiên tôi gần như thất vọng hoàn toàn, bởi “Lang thang trong trái tim anh” nếu đứng độc lập là một tác phẩm khá, nhưng nếu nói nó cùng tác giả với “Tuổi thanh xuân…”, quả thật là hơi kém cỏi. “Lang thang…” có cấu trúc gần giống với “Tuổi thanh xuân…”, cũng là nhân vật nữ chính gặp lại nam chính, từ đó hồi ức thanh xuân được lần giở, đến cuối cùng thì phơi bày hoàn toàn. Nhưng nếu cách viết này làm tôi bất ngờ ở cuốn “Tuổi thanh xuân…” thì với “Lang thang…”, tôi đã phần nào đoán biết. Hoặc do Nguyễn Sênh Lục đã che giấu không khéo, được 2/3 truyện thì tôi đoán ra hết câu chuyện rồi. Xét về nhân vật, “Lang thang…” ít hơn, vì vậy tuyến truyện cũng đơn giản hơn. Một điểm trùng hợp nữa với “Tuổi thanh xuân…” là trong câu chuyện có “tỉ đệ luyến” với lắm rắm rối không thua kém gì. “Lang thang…” gần như là một thất bại của Nguyễn Sênh Lục, trước nhất vì cái bóng quá lớn của “Tuổi thanh xuân…” Không xét đến cốt truyện, chỉ nói đến hiệu ứng thì cuốn “Lang thang…” không nhận được sự quan tâm bằng. Bên cạnh đó, phần dịch thuật và biên tập còn nhiều sai sót, nhất là đoạn xưng hô anh em – anh chú… lung tung cũng khiến tôi nhiều lần bị mất cảm xúc. Thêm việc cả hai truyện tôi đọc của Nguyễn Sênh Lục đều có cảnh H, nhưng được tả rất chán, hoàn toàn không có chút cảm giác nào cả. Có vẻ Sênh Lục không muốn xoáy sâu vào nó, nhưng cách viết của cô thì tôi lại không thỏa. Thật ra bài viết này cũng không hẳn là một bài review, chỉ là tôi muốn kể lại một số cảm nhận ngăn ngắn của mình sau khi đọc truyện. Vì lần trước tôi có nói tôi sẽ tìm đọc cuốn này, nên tôi không muốn lờ nó đi. “Lang thang…” kể về câu chuyện của Nguyên Phi Ngư, cô gái sống lớn lên cùng người em không ruột rà máu mủ, Tô Hiểu Bách. Phi Ngư yêu chàng trai lạnh lùng giàu có Quan Nhã Dương, nhưng vì em trai của mình mà họ chia tay nhau. Bốn năm sau, Phi Ngư gặp lại Nhã Dương, lại một lần nữa xoay vòng trong mối quan hệ một bên là người mình yêu, một bên là người mình mắc nợ. Từ đầu đến cuối, độc giả dễ dàng nhận ra tình cảm của các nhân vật, đặc biệt Phi Ngư chỉ yêu mình Nhã Dương thì không có gì hồi hộp và khó đoán biết cái kết thúc cả. Nhân vật Nhã Dương chỉ được mỗi cái đẹp trai, ngay cả điểm thu hút độc giả là sẽ tìm cách nào để vừa yêu vừa hận, dằn vặt Phi Ngư thì cũng chẳng thấy là bao. Chỉ cần chứng kiến Phi Ngư tinh thần bấn loạn là Nhã Dương quên hết chuyện hận thù, lao vào chăm sóc cho cô. Tần Lạc, cô gái đáng yêu của truyện thì về sau chỉ vài một nguyên nhân bé con mà lao vào chuyện trả thù vớ vẩn. Nguyên nhân đưa đẩy không đủ mạnh để một người lạc quan như Tần Lạc trở nên thay đổi. Mối quan hệ rạn nứt với Phi Ngư đến cuối cũng bị bỏ ngỏ. Còn Hiểu Bách, người tôi những tưởng sẽ gây ấn tượng cũng hiện lên một cách vật vờ, thiện không ra thiện, ác không ra ác. Đoạn trò chuyện cuối cùng của Hiểu Bách và Nhã Dương quá chóng vánh và đơn giản. Tác giả đã gấp rút giải quyết vấn đề bằng cách tống Hiểu Bách sang Nhật cùng lời hẹn ước 3 năm, nhưng 3 năm sau mọi việc cùng bị chín ép bằng vài câu thoại. Thật lòng, dẫu muốn phân tích sâu xa hơn, tôi cũng không biết phải nói cái gì. “Lang thang…” quá đơn giản để bàn bạc nhiều hơn. Ngay cả nhân vật để mình yêu thích cũng không có. Điều vớt vác duy nhất là Quan Quan xuất hiện khá nhiều trong truyện, với dòng thời gian và chuỗi sự kiện tương đối trùng khớp. Quan Quan vẫn là Quan Vi Trần của “Tuổi thanh xuân…”, sẽ dùng vài cách kỳ lạ để chữa tâm lý. Cái tên Tử Nguyệt Vi Trần cũng rất hay. Anh là điểm sáng le lói trong một tác phẩm vụng về, là điều duy nhất níu kéo tôi ráng đọc hết truyện.   Mời các bạn đón đọc Lang Thang Trong Trái Tim Anh của tác giả Nguyễn Sênh Lục.
Hứa Cho Em Một Đời Ấm Áp - Tùng Tô
“Hứa cho em một đời ấm áp” là cuốn tiểu thuyết vô cùng thú vị và kịch tính. Không giống nhiều tiểu thuyết khác với tuyến nhân vật đặc biệt xuất sắc, “Hứa cho em một đời ấm áp” là câu chuyện của những người trẻ tuổi, thành công có, thất bại có, bế tắc có, kiên cường có, hạnh phúc có và bi kịch cũng có. Nữ chính của truyện là một cô gái tài năng, mạnh mẽ, sắc sảo nhưng, như mọi cô gái khác giữa cuộc đời, kỳ thực nội tâm rất yếu đuối và mong manh. Còn nam chính Bùi Trung Khải, bề ngoài hào hoa, phong lưu, thành công trong sự nghiệp khi còn rất trẻ, nhưng bản thân cũng phải trải qua nhiều vật lộn và mâu thuẫn trong quá khứ và cuộc đời. Bởi thế, độc giả đọc “Hứa cho em một đời ấm áp” đều cảm thấy đây là câu chuyện rất thực, rất đời, giống như đang hiện hữu đâu đây trong cuộc sống. Câu chuyện dễ khiến người ta liên tưởng đến cuộc đối chọi vừa gay gắt, vừa kỳ thú giữa một gam màu trắng lạnh lẽo – tượng trưng cho nữ nhân vật chính – và màu đen bí ẩn tượng trưng cho nam chính. Với tiết tấu nhanh, bất ngờ và kịch tính, “Hứa cho em một đời ấm áp” chắc chắn sẽ đưa độc giả đi qua vô vàn cảm xúc thăng trầm trước khi đến một cái kết ấm áp cuối cùng. ***  Cố Hứa Ảo - một đứa trẻ mồ côi, nhờ vào sự nỗ lực không ngừng của bản thân đã trở thành một phiên dịch viên cao cấp, có địa vị và chỗ đứng trong một công ty có tiếng. Trong một chuyến công tác, cô đã gặp và có “tình một đêm” với Bùi Trung Khải – một tổng giám đốc tài hoa, phong lưu, theo một cách thức đầy kịch tính và đậm chất “bàn tay số phận”. Cố Hứa Ảo dù bề ngoài luôn tỏ ra mạnh mẽ, đầy lòng tự tôn; nhưng kì thực có một trái tim rất mẫn cảm và yếu đuối. Tạo hóa trêu ngươi đã đẩy Bùi Trung Khải vào cuộc đời cô, làm thay đổi nó, trái tim cô từng bước lỗi nhịp. Cô càng lùi, anh càng tiến. Cô cố né tránh, anh tìm mọi cách giáp mặt, chiếm đoạt cô. Liệu anh và cô có chống lại lực hút mãnh liệt khi con tim yêu bùng cháy? Liệu tiếng gọi tình yêu sẽ neo đậu bến nao? Liệu những uẩn khúc về thân thế của Cố Hứa Ảo và món nợ phong lưu của Bùi Trung Khải có ngăn cách được hai người? *** “Hứa cho em một đời ấm áp” nhận được rất nhiều yêu mến của độc giả: "Chuyện tình của Cố Hứa Ảo – cô gái mồ côi luôn biết vươn lên như cái cây hướng sáng với Bùi Trung Khải – anh chàng giám đốc hào hoa, thanh lịch đã khiến trái tim tôi rung động. Họ vô tình là của nhau, dần dần từng bước tiến lại gần nhau. Họ, cũng có lúc giận hờn, cũng có lúc xa cách, cũng có lúc đau khổ; nhưng vượt lên tất cả là trái tim họ dành cho nhau, luôn hướng về nhau." - Độc giả: Tảo Vân   "Chính tình huống “nhầm phòng”, “nhầm giường” đã khởi đầu cho mối tình của họ. Tình yêu phải chăng không có chỗ dành cho những thứ tầm thường như nhục dục? Nhưng với họ, nó lại bắt đầu từ đó. Cơ thể cô đã khơi gợi đam mê luyến ái trong anh, khiến anh thổn thức, khiến anh theo đuổi. Thật ngưỡng mộ là, sau bao nhiêu thách thức, họ đã chính thức cập bến tình yêu! - Độc giả: Ái Thanh *** Tùng Tô thuộc cung Ma Kết lai Bảo Bình, vốn học và làm về Tài chính. Là người lý tính, hết lòng vì công việc, thích sự tự do vô kỷ luật, tôn thờ tự do giới tính. Thích ngó nghiêng khi đi trên phố, thích được thử những bộ đồ ngộ nghĩnh đáng yêu, thích lặng một mình.   Mời các bạn đón đọc Hứa Cho Em Một Đời Ấm Áp của tác giả Tùng Tô.