Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Xuyên Thấm - Phan Hồn Nhiên

Sách Nói Xuyên Thấm   Trên chiếc xe buýt hai tầng vào một ngày mùa Hè, cuộc gặp gỡ tình cờ đã bẻ ngoặt dòng chảy cuộc sống của Nguyên và Doanh Minh. Từ khoảnh khắc ấy, hiện ra hương thơm kỳ bí bao quanh, khiến hai người trẻ tuổi và cô độc không thể ngừng nghĩ về nhau. Sau cuộc gặp gỡ định mệnh, một vài hiện tượng kỳ lạ xảy ra, bắt đầu từ ngôi nhà mới, nơi Minh và cha cô chuyển đến sống cách đó chưa lâu. Ngay cả ngôi trường nơi Minh đi học, các sự kiện bất thường cũng kéo đến: Hai học sinh khối 12 chuyển đến, một trong đó chính là chàng trai mang theo mùi hương bí hiểm của loài hoa tử đinh hương… Và án mạng bất ngờ đã đẩy bốn thành viên của ngôi trường trung học danh tiếng vào cuộc truy đuổi một bí mật đáng sợ. Sẽ có người giành mối lợi lớn lao trong bí mật ấy. Sẽ có kẻ bị huỷ diệt. Quan trọng hơn cả, chỉ khi xuyên hết hành trình này, họ mới thấu rõ chân dung của nhau, và phát hiện con người thật của chính mình. Sau cuộc gặp gỡ định mệnh Nguyên và Doanh Minh, một vài hiện tượng kỳ lạ xảy ra... Minh là ai? Tại sao cô gái nhỏ kín đáo và nhút nhát ấy luôn trở thành tâm điểm của các sự kiện ghê rợn? Là một linh hồn lang thang trong thế giới này, với mục tiêu đã định sẵn, vì lẽ gì vào những thời khắc quyết định, cận kề chiến thắng, Nguyên lại tự mình làm vuột mất cơ hội thành công? Vị trí của cô bạn thời trang và sôi nổi Tina sẽ ở đâu? Cô ấy đứng về phía ai trong cuộc chạy đua truy tìm quyền lực bí mật? Và không thể bỏ qua, phía sau lớp vỏ ngoài nổi loạn bất cần của một chàng trai bóng rổ, Trung là một người như thế nào? *** Xuyên thấm là tác phẩm chốt lại cho bộ ba fantasy của Tủ sách teen thế kỷ 21, pha trộn giữa hai thể loại trinh thám (detective) và kinh dị (thriller). Bí mật dẫn dắt bí mật. Những nút thắt liên tục nghẹt thở khiến bạn không thể dừng lại một khi đã chạm vào lời kể đầu tiên. Bố cục khác lạ giúp bạn hóa thân vào từng góc nhìn riêng biệt của bốn người bạn - bốn nhân vật chính dẫn dắt toàn bộ câu chuyện. Xuyên thấm sẽ xuất hiện trong hình thức illustrated book - sách minh họa cao cấp. Phần nhìn của Xuyên thấm mang đậm hơi hướng siêu thực, tính biểu trưng độc đáo được nhấn mạnh. Bố cục đăng đối khác lạ, với từng nhân vật như hiện ra từ các quân bài tarot huyền bí sẽ khiến những ai là tín đồ của loại hình mỹ thuật hiện đại khó lòng chối từ sức hút của Xuyên thấm. Vượt qua lằn ranh giữa sự sống và cái chết, gạt bỏ mọi toan tính tối tăm, để phần lương thiện trong mỗi con người mạnh hơn tham vọng của chính họ, chỉ có thể duy nhất sức mạnh của tình yêu thuần khiết. Thông điệp giản dị mà sâu thẳm này sẽ được Phan Hồn Nhiên và Phan Vũ Linh gửi đến cho các bạn một cách trọn vẹn, lắng đọng trong Xuyên thấm. *** Trên đỉnh những cây cổ thụ sừng sững, bóng tối là một khối mềm xốp dày đặc. Những hạt mưa to nặng đang rơi nhưng không chạm xuống đất. Hàng vạn cành nhánh đã vươn ra thấm trọn những phiến nước còn ở lưng chừng không gian. Có một tích tắc, chàng trai trẻ hướng đôi mắt xanh trong suốt lên c Âm thanh dường như chưa từng tồn tại trong không gian này nếu không kể từ những hốc đen được tạo nên bởi hàng vạn cội rễ già nua nhô hẳn lên mặt đất, thảng khi vẳng ra tiếng ngân của sự im lặng. Đế giày vải mềm tiếp tục lướt bên trên thảm lá mục, khá nhanh nếu tính theo tốc độ người chạy, nhưng chỉ là trung bình với một bóng ma bay lơ lửng trong không trung. Không gì có thể ngăn chàng trai mảnh khảnh. Mọi thứ nơi đây cậu thuộc như lòng bàn tay, và cậu đã di chuyển cùng trời cuối đất theo cách kỳ dị ấy suốt hơn nửa thế kỷ. Bóng ma chỉ dừng lại khi giữa cánh rừng, bỗng hiện ra hồ nước mênh mông. Nếu có thể phân biệt các lối mòn ngoằn ngoèo trong rừng cây cổ thụ dày ken hay nhận ra đôi mắt loài thú đêm trong không gian đóng kín, chính là nhờ thứ ánh sáng dịu nhẹ hắt lên từ mặt hồ trơn nhẵn như một tấm gương bất động. Chàng trai trẻ đã chạm chân xuống mặt đất cạnh hồ. Mắt nhắm nghiền, đôi tay gầy mảnh vươn thẳng về phía trước, trong một tư thế bất động kỳ dị. Tư thế của nỗi cô độc tột cùng. * Lan theo các luồng khói mỏng nhẹ bay phất phơ, những mùi hương vốn dĩ tách biệt bỗng hiện rõ mồn một. Mùi rễ cây ẩm ướt quanh hồ. Mùi hơi nước. Và mùi của chính chàng trai - được tạo nên bởi hàng triệu phân tử hương thơm của một loài hoa bị giam hãm trong bóng đêm, dần biến đổi thành thứ mùi hương khô lạnh ở một vài sinh vật mà sự sống rời bỏ, giờ đây đang trong quá trình phân hủy cuối cùng. Trong đôi mắt mở choàng của bóng ma, thoáng hiện nỗi phân vân. Có nên liều lĩnh một lần nữa nhấc bổng thân hình, bay vút qua khoảng nước mênh mông? Nhưng, cậu ta đã chậm một bước. Một tiếng kêu thảng thốt của con chim nào đó náu mình trong bóng tối đã xé toạc sự tĩnh mịch. Cánh rừng bỗng chốc vang động tiếng vỗ cánh dữ dội, đồng loạt. Cùng với vụn lá mục, hàng ngàn con bướm chấp chới bay lên. Những con thú đêm phủ phục cũng nhỏm dậy, rùng rùng bỏ chạy khỏi các mỏm đất nhấp nhô. Bầu không khí nhuốm xanh bất biến phút chốc vụn vỡ tả. Từ bên kia bờ hồ tối om, luồng gió thốc sang, cuộn xoáy. Như một thân cây non trẻ, chàng trai đổ sắp nửa thân trên về phía trước, liền sau đó lại bị kéo bật ra sau. Mái tóc bay tung trong cơn lốc xoáy dữ dội. Tuy nhiên, đôi chân cậu vẫn bám chặt vào mặt đất. Mặt nước phía trước nghiêng lệch, đổ dồn về phía chàng trai. Trong chớp mắt, nó đã dựng lên thành một bức tường cao ngất, sẵn sàng đổ ụp xuống kẻ đối diện nhỏ nhoi. - Ta biết ngươi ở đó! - Chàng trai cất giọng trầm đục. Bức tường nước rờn lên, như một cánh phổi khổng lồ thở phập phồng. Đôi mắt xanh thẫm nhìn trừng trừng về phía trước, nói to hơn: - Hiện hình đi! Một cái tát khủng khiếp giáng mạnh. Bóng ma trẻ tuổi tung bắn về sau, đổ vật xuống trong tư thế co quắp. Mọi nỗ lực nhoài dậy đều bất khả, bởi từ trong các hốc cây, hàng chục cánh tay trắng bệch tủa ra, ghì níu đôi vai, khuỷu tay và cả phần cổ của cậu. Càng giãy giụa, cậu càng bị ghì chặt và cào cấu đau hơn bởi những bàn tay nghều ngào. Tất cả chúng đều bị chặt mất một ngón. Kẻ gác cửa giữa hai thế giới dần dần hiện hình. Một thân thể cao lớn. Một gương mặt không tuổi tác, không giới tính, nhẵn mịn tựa men sứ, với các đường nét hoàn hảo của một đầu tượng tuyệt mĩ mà cảm xúc duy nhất lóe ra từ đôi mắt hồng nhạt như loài thỏ rừng là nỗi thèm khát mãnh liệt che giấu dưới vẻ lạnh lẽo thản nhiên. Dẫm mạnh đế giày gắn đinh nhọn hoắt lên mái tóc mềm xõa trên thảm lá mục, đầu tượng rít lên: - Mi dám tới tận nơi đây, khi vật thể mà ta cần mi chưa đem đến? Mi ngờ rằng có thể qua mặt ta, bay sang bên kia hồ để đào thoát dễ dàng ư? - Không thể truy tìm vật thể ấy được nữa! - Giọng chàng trai nghẹn lại - Mỗi khi ta lần ra dấu vết, gần chạm vào được, nó lại vuột đi. - Mi sợ tai họa mà nó gây ra? Ha ha ha...! Tiếng cười rú lên chói tai rồi đột ngột im bặt. Đầu tượng xanh tái hạ giọng, thì thào - Hãy thú nhận là mi cũng nhúng tay vào tội ác! Hơn ai hết, mi thừa hiểu, tai họa càng nhiều, thì uy lực nó càng lớn mạnh. Uy lực càng lớn mạnh, đương nhiên càng khó kiểm soát. Nếu không thế, ta đã không yêu cầu mi đem vật ấy về đây, đánh đổi, như hai chúng ta đã thỏa thuận nửa thế kỷ trước! - Phải, biết vậy, nhưng nó đã thất lạc! Thời gian qua, ta truy tìm nó, nhưng không có dấu vết nào... - Chàng trai cố giải thích trong hơi thở bị bóp nghẹt. Đầu tượng cao lớn chậm rãi cúi xuống. Từ khuôn miệng đen ngòm, nụ cười gằn phả ra sự giận dữ cóng lạnh: - Mi đã tiêu tốn quá nhiều thời gian vào những hành động vô bổ. Mi thích đóng vai một kẻ vô hình lang bạt thôi sao? Nay, ta gia hạn: 6 tháng cuối cùng còn được phép hiện diện trong thế giới của người sống, mi phải hiện hình. Hãy trở về nơi mi đã bắt đầu. Chỉ như thế mi mới có cơ may tìm ra thứ ấy, tiếp cận nó. Và bằng mọi giá, mi phải mang nó đến đây cho ta. Nếu không, mi biết rõ điều gì sẽ xảy đến! Chàng trai trẻ khẽ gật đầu, hoàn toàn kiệt quệ. Nhanh chóng như khi hiện ra, kẻ gác cửa hóa thân lại thành trận gió xám xanh, biến mất. Những bàn tay mất ngón trắng bệch vươn ra từ đám rễ cây cũng rút trở về hang hốc tối đen. Khẽ rên lên, bóng ma trẻ tuổi xoay người, tìm cách ngồi dậy. Những phần tử diệp lục khiến đôi mắt có màu lá cây trong suốt lúc này sẫm lại. Lưng áo đã rách bươm. Cổ, khuỷu tay và vai áo cậu ta đầy các vết cào. Từ những vết trầy xước, rỉ ra thứ chất lỏng đặc sánh, ngả sắc xanh. Rốt cuộc, cậu cũng loạng choạng thở dốc, đứng lên. Đúng khi ấy, bức tường nước vẫn dựng cao phía trước bất thần đổ ụp. Trong chớp mắt, chàng trai vừa gượng dậy đã bị cuốn thốc vào trong làn nước dữ dội, chìm sâu xuống tận đáy hồ. Nước tràn vào mắt, vào tai, vào phổi, xóa nhòa mọi nhận thức. Trong một nỗ lực khủng khiếp, bóng ma trẻ tuổi gượng ngoi lên mặt nước lạnh băng. Nhưng, bức tường thứ hai đã tiếp tục ụp xuống, hất tung thân hình nhỏ bé lên đỉnh ngọn sóng tung bọt. Bất tỉnh hoàn toàn, buông mình trong làn nước trôi băng băng, cậu nhắm nghiền mắt, để mặc con sóng hung hãn vươn cao ngang tầm những đỉnh cổ thụ, phá tan vòm trời dày đặc tối đen, ném cậu sang một không gian hoàn toàn khác hẳn. * Tia sáng tinh khôi xuyên qua hạt nước đọng trên mi mắt. Dải quang phổ rung nhẹ, mỏng dần, chỉ còn màu trắng dịu êm ả khi đôi mắt dần hé mở. Hơi ấm tỏa đến từ Mặt Trời ban mai, sưởi cho tấm lưng lạnh cứng mềm lại, đồng thời làm dậy lên hương thơm dịu ngọt của những cụm hoa hồng phớt, xanh nhạt và trắng kem đang nở rộ trên một hàng cây. Tỉnh lại sau cú va đập bất tỉnh, chàng trai trẻ nhận ra mình đang nằm trong vòm lá xanh tươi mát, trên một chạc cây, giữa hàng trăm cụm hoa vào mùa nở rộ. ... Mời các bạn đón đọc Xuyên Thấm của tác giả Phan Hồn Nhiên.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Đường Vào Ngôi Làng Ma - Quái Đàm Hiệp Hội
Bảy Ngôi Làng Ma - Đường Vào Ngôi Làng Ma nằm trong một bộ truyện kinh dị của Quái đàm hiệp hội (Hội kể chuyện quái dị số 1 tại Trung Quốc). Truyện gồm những câu chuyện tiếp nối, đan xen giữa những bi kịch, mờ ám và quái dị, những cuộc đấu tranh giữa những tâm hồn trong sáng, cao thượng với sự tăm tối, hiểm ác, tạo nên những kịch tính cao độ, hấp dẫn độc giả trong từng trang sách. Những câu chuyện kỳ dị được kể trên internet khiến người đọc phải rùng mình bởi những suy nghĩ kỳ dị và méo mó trong tâm hồn của những người đang sống. Ranh giới giữa văn học và cuộc sống đôi lúc rất mong manh. Có những tác phẩm làm người đọc đọc xong thấy con tim vui trở lại, thấy cuộc sống tươi đẹp. Với quyển truyện này, bạn đọc xong "cái chết" để hiểu hơn ý nghĩa của sự "tồn tại", đọc xong truyện ma quỷ để bạn hiểu giá trị của cuộc sống. Bảy Ngôi Làng Ma gồm có:   Đường Vào Ngôi Làng Ma Con Đường Cuối Làng *** Con đường cái chạy bao quanh ngôi làng tĩnh mịch từ lâu đã không còn giấu chân người và xe qua lại, đâu đây mùi tử khí ngùn ngụt toả ra. Không ai còn nhớ rõ, từ lúc nào, chiếc xe hơi cuối cùng đi qua trên con đường đã khô nẻ đó nữa. Đấy là một ngôi làng đã chìm vào quên lãng mà ngay cả Chúa cũng đã xoá tên, nó già nua, tiều tuỵ và cũng đã kiệt cùng hy vọng như một thây khô, già yếu thoi thóp hơi tàn. Bầu trời đỏ thẫm một màu máu chụp xuống ngôi làng, cái màu đỏ rợn người đó như muốn nuốt lấy ngôi làng đang lê lết sự sống trên bãi đời hoang vắng. Trên vệt đất bằng, khô cháy thấp thoáng bóng người lúc ẩn lúc hiện, dưới ánh tà dương, nó vật vờ như u hồn người chết thảm. Nó lao đi như điên dại với chiếc bút vẽ và giấy trắng trong tay, tiếng thở nặng nề hổn hển cứ vang vang dưới cánh đồng khô nứt. Nó muốn truy tìm một người, một người mà nó đã mất công truy tìm từ rất lâu rồi! Trong lúc lao chạy, hắn cảm thấy từng cơn đau dưới hai bàn chân trần, bỗng một gót chân hắn bị rách toạc ra và hắn ngã quỵ xuống đất. Quay đầu nhìn lại gót chân, hắn chỉ thấy một vật hình dạng giống như nắm đấm bàn tay đang gò lấy gót chân mình. "Anh! Là anh à?" Hắn vội la lên. Vết thương hình nắm đấm vẫn im thin thít chẳng chút phản ứng gì, vẫn cứ nắm chặt gót chân hắn, yết hầu hắn như có vật gì đang chạy tứ tung trong đó, hai cánh tay bỗng nhiên nắm chặt lại. Hắn vội vã lao tới đám cỏ rậm phía trước mặt, ra sức lần mò tìm kiếm chủ nhân của bàn chân khô không khốc đó. Dù đó là một thây người, thì hắn vẫn cứ muốn tìm cho bằng được chủ nhân của cánh tay kia. Trong thoáng chốc, nỗi thất vọng đã bao phủ tâm hồn hắn, hắn gục quỵ xuống đất rồi cười gằn trong nỗi sợ thất thanh. Hoá ra, chẳng phải là bàn tay ai buộc chân hắn cả, đó chỉ là một sợi dây cát đằng đã khô mà thôi. Trên đầu hắn, vụt qua mấy con quạ đen, “quác” một tiếng ai oán ghê người, tiếng kêu như xé toang bầu trời đỏ ối. Sau trận cười gằn thảm thương đó hắn ậm ự mấy tiếng rồi vội vàng nhặt lấy chiếc bút vẽ và mảnh giấy trắng đang nằm bên mình lên, vội vàng vẽ cảnh đám cỏ hoang rậm rạp trước mặt. Mấy sợi gân xanh trên trán hắn lại nổi lên, từ đôi mắt đỏ ngầu những đường mạch máu giờ đã lộ ra vẻ chú tâm cao độ, bàn tay phải như được điều khiển bởi bàn tay quỷ thần nằm ngoài tầm kiểm soát của ý chí, thế là hắn cứ cặm cụi vẽ một cách máy móc cảnh vật trước mắt. Sau khi vẽ xong, hắn bỗng thấy tim đập liên hồi, hắn há mồm thở dốc giống như vận động viên chạy đua vòng cuối. Sau một hồi, hơi thở đã trở lại bình thường, hắn nhìn lại bản vẽ vừa phác thảo trong tay… "Không có ! Không có…" Cả bức vẽ, ngoài những đám cỏ rậm mọc bừa phứa ra, thì chẳng có gì cả! "Tại sao?" Hắn nghiến chặt răng, cúi đầu nôn ra mấy tiếng: "Mẹ kiếp, rốt cục mày ở đâu?" ... Mời các bạn đón đọc Đường Vào Ngôi Làng Ma của tác giả Quái Đàm Hiệp Hội.
Chuyện Quái Dị ở Công Sở - Quái Đàm Hiệp Hội
Chuyện quái dị ở công sở gồm: - Vết nứt cánh hoa - Chết yểu trong hoa. Tất cả bắt đầu từ khi nhà khoa học quái dị Tần Xuyên dồn hết tâm sức tạo ra một con rô bốt mã số 153 có trí tuệ như người để nó “tẩy bỏ đi tính nhân loại bẩn thỉu”. Rồi truyện chuyển đến Tần Mỹ Đình, một cô gái mới ra đời đi làm cho công ty Hoa Hồng Tâm Duyên, luôn tự hào vì có người bạn trai tuấn tú phi thường - Tiểu Ảnh. Cho tới một hôm khi đang gọi xe, cô bỗng phát hiện ra cái bóng của bạn trai cô nghiêng đi như cái cột điện, rồi cái bóng thoáng chuyển động, cái đầu lắc lư đó không phải là Tiểu Ảnh. Tần Mỹ Đình hiểu rằng có một kẻ nào đó đang tồn tại bên trong bạn trai mình. Cái bóng đó ngày càng hoành hành nó dụ dỗ Tần Mỹ Đình và Tần Ảnh cùng nhảy lầu... Câu chuyện ma quái lại tiếp nối ở Chết yểu trong hoa. *** Trong phòng thí nghiệm tối lù mù, đập vào mắt là những thứ ngổn ngang, vô số dây điện thò ra ngoài, tấm bức xạ chỗ nào cũng có. Bức tranh chạm khảm to đồ sộ treo trên tường đã đổi thành màu xanh, màu xanh đó hơi phản vào mặt của Tần Xuyên, lúc này những ngón tay mảnh khảnh của ông đang từ từ nâng cốc lên, kính cẩn hướng về màn hình. Rượu màu đỏ thẫm đang trôi dần vào cổ họng của Tần Xuyên, ông uống một hơi hết sạch, một chút nhói đau, nhưng ông vẫn cảm thấy ngọt như mía lùi. Cuối cũng đợi được đến ngày hôm nay. Trái tim Tần Xuyên hồi hộp đập liên tục. Cuối cùng cũng đã tận mắt nhìn thấy và sinh ra một sinh mệnh mới! Sinh mệnh mới này là kiệt tác lớn nhất của đời ông, ông đã sinh ra nó mà không có ai sánh nổi, nó độc nhất vô nhị! Vì nó mà Tần Xuyên đã phải dốc hết sức lực và tinh thần, tinh hoa của đời mình để hoàn thành. Hai mắt của con chim ưng đang bình thường trở nên sắc sảo hơn, Tần Xuyên ngẩng đầu lên, nhìn thẳng về phía trước, hầu như màn hình đã phủ đầy mặt bức tường, hiện rõ ra chiếc ống nghiệm to đồ sộ, trong đó có dịch thể màu xanh trong suốt, đang từ từ hiện ra một thiếu niên toàn thân màu trắng. Vô số những ống dẫn chằng chịt quấn quanh thân thể của cậu ta. Tần Xuyên đang ngồi trên ghế bỗng bật đứng dậy đi sang phía màn hình hiển thị đó. ánh sáng chiếu rọi vào mắt ông, nhưng ông không để tâm đến những điều đó, tự tay mình vuốt nhẹ lên cậu bé trên màn hình. Đây là đứa con của ông, là đời kết tinh trí tuệ của ông. Trên trần nhà của phòng thí nghiệm, có lắp đồng hồ đo thời gian, bỗng dưng reo lên, vòng quay của vận mệnh lập tức trở nên nguy kịch hơn. Tần Xuyên hưng phấn mở to đôi mắt chớp chớp nhìn chằm chằm vào chiếc ống nghiệm to đó, nó đang từ từ lay động, như dự báo trước sinh mệnh mới sẽ hồi lại. Sáu, năm, bốn, ba, hai, một. Tiếng đồng hồ gõ đến giây cuối cùng thì dịch thể trong ống nghiệm bỗng lắc mạnh một cái. Bên trong, cậu bé bỗng mở trừng hai mắt, hiện ra đôi mắt có đồng tử toàn màu đen sâu thăm thẳm. Trong nháy mắt, ống nghiệm lìa ra và vỡ tan, cảnh tượng dịch thể bên trong cuộn lên. Tần Xuyên nhìn thấy cậu bé Trấn màn hình, bỗng cởi hết những sợi dây buộc quanh người và tiến về phía ông. Trong góc phòng thực nghiệm có một bồn hoa thủy tiên đang nở rộ thướt tha, như dự báo sinh ra một thế giới văn minh vĩ đại nhất. “Mã số của mày là 153!”. Hai môi run run của Tần Xuyên khó che nổi sự phấn khởi nói. “Vâng, thưa chủ nhân”, người thiếu niên cúi đầu cung kính trả lời. Tần Xuyên tin rằng kiệt tác của ông là người máy có kỹ năng hoàn hảo nhất trên thế giới này. 153 đến một lúc nào đó sẽ trở thành thần tượng của con người, làm thay đổi giới tính của những kẻ say bài mê cờ bạc, ham muốn dục vọng tràn trề như ngày nay, bất kể con trai hay con gái đều phải bái phục dưới chân của 153. Con người ai cũng thèm khát và muốn chiếm hữu dục vọng, 153 sẽ làm cho họ không thể nào kháng cự lại được, muốn dừng lại cũng không thể dừng được. 153! Có rất nhiều con số toán học đẹp! 13+53+33=153 các con số của nó gồm có. Thập, bách, tách biệt nhau ra, đồng thời qua ba lần thập phương lại tăng lên, sau đó vẫn giữ số nguyên! Nó có đầy đủ các tính chất toán học, có khi vừa nghe thấy con số là có thể gọi được ngay “Hoa thủy tiên.” Hơn nữa 153 sẽ được xếp vị trí hàng đầu! ... Mời các bạn đón đọc Chuyện Quái Dị ở Công Sở của tác giả Quái Đàm Hiệp Hội.
Những Khúc Xương Hoang Tưởng - Quái Đàm Hiệp Hội
Ranh giới giữa văn học và cuộc sống đôi lúc rất mong manh. Có những tác phẩm làm độc giả đọc xong thấy con tim vui trở lại, thấy cuộc sống đẹp hơn. Với cuốn truyện bạn đang cầm trên tay khi đọc xong "cái chết", bạn sẽ hiểu ý nghĩa của "tồn tại". Đọc "truyện ma quỷ" để bạn hiểu giá trị của "cuộc sống". Chính bạn là người làm nên cuộc sống! Văn học hiện nay như một bữa tiệc buffer mà mỗi chúng ta đều có thật nhiều cơ hội chọn món mình yêu thích và chọn được món ăn ngon cũng là một nghệ thuật. Chọn truyện ma khi tiết trời đang vào đông sẽ làm cái ma càng ma quái hơn, cuốn hút hơn. Đối với mùa đông thì truyện ma cũng như thể một cái áo rét. Mùa đông này của bạn thế nào? *** Chuyện Quái Dị ở Bệnh Viện gồm có: Những Khúc Xương Hoang Tưởng Bí Mật Trái Tim Bị Đánh Cắp *** Lần đầu tiên xuất hiện tại Việt Nam, với cả series truyện kinh dị của Quái Đàm Hiệp Hội  (hội kể chuyện quái dị số 1 Trung Quốc). Những câu chuyện nối tiếp, đan xen, những bi kịch mờ ám, những cuộc đấu tranh giữa những tâm hồn trong sáng, cao thượng với sự tăm tối, hiểm ác của những kẻ ác độc tạo nên kịch tính cao độ theo từng bước chân của các nhân vật. Những câu chuyện kỳ dị gắn liền với Internet và công nghệ cao khiến người đọc phải rùng mình nhưng không phải vì những hồn ma bóng quế hay nhưng con quái vật dị thường mà là sự méo mó biến dạng trong tâm hồn của những con người đang sống. Đọc xong những  câu chuyện về “Cái chết”, bạn sẽ thấy ý nghĩa của “Tồn tại”, đọc xong những “Chuyện quái dị” để hiểu thêm giá trị của “Cuộc sống”, và nhận ra rằng cuộc sống thật ngắn ngủi và những mưu mô toan tính để tranh quyền đoạt lợi chỉ là hư ảo. Chỉ những giá trị tốt đẹp của con người mới vĩnh viễn tồn tại. Và chính bạn là người làm nên cuộc sống.  Đó cũng là mục đích cuối cùng của Quái Đàm Hiệp Hội khi viết nên những trang sách này. *** Tôi quan sát tấm phác đồ này thấy có nhiều điều nghi vấn, tôi quan sát từ đầu đến cuối một lần nữa và kết quả là đã phát hiện: trên thực tế tấm phác đồ cơ thể người này chưa đầy đủ, mà còn thiếu một bộ phận quan trọng nhất đó là đầu. Giả dụ căn phòng nơi tôi đang sống là huyệt Phong trì cũng chính là chỗ tiếp giáp giữa gáy và phần cổ. Từ chỗ tôi nhìn về phía Bắc thì trực tiếp thông ra cửa Bắc rồi vậy thì đầu ở chỗ nào? Tôi xin nói một chút về sự trải nghiệm của mình nhé. Công việc đầu tiên sau khi tốt nghiệp đại học là tôi làm ở một bệnh viện nhỏ, vì tôi đã tốt nghiệp đại học chuyên ngành Đông y. Thế là đường đường chính chính vào làm trong khoa nội của bệnh viện. Bệnh viện chỗ chúng tôi thực ra trực thuộc Đại học Y khoa, nó nằm ngay trong sân trường. Chuyện mà tôi sắp kể này, xảy ra vào một kì nghỉ hè. Lúc đó ra vào trong bệnh viện, ngoài bệnh nhân và bác sĩ ra thì không có một bóng dáng sinh viên nào; cảnh tượng thật quạnh hiu, trống vắng. Chuyện này xảy ra là do chuyện nhà ở, trước kia tôi luôn ở trong kí túc của bệnh viện cùng với đồng nghiệp là Đại Đào. Sau đó bạn gái của Đại Đào vì vừa mới tốt nghiệp đại học cần đến đây để tìm việc làm, cơ quan lại không còn phòng ở nên tôi đành xin với cơ quan trợ cấp thêm tiền phòng và bắt đầu tự mình đi tìm thuê nhà trọ. Để tiết kiệm tiền, tôi không nhờ người môi giới mà tự mình đi dán giấy tìm phòng khắp trong và ngoài trường học. Tôi nhớ hình như chưa đầy một tuần, vào một buổi chiều tôi bỗng nhận được một cuộc điện thoại, đó là một giọng nói phụ nữ dịu dàng gọi đến, nói là có một phòng đơn cho thuê, bà hỏi tôi có muốn đi xem phòng không, tôi vội đồng ý ngay. Chúng tôi hẹn gặp tại cửa phòng khám của bệnh viện. ... Mời các bạn đón đọc Những Khúc Xương Hoang Tưởng của tác giả Quái Đàm Hiệp Hội.
Trò Chơi Trốn Tìm - R. L. Stine
Bạn đã nghe những câu chuyện kể về PHỐ FEAR chưa?  Có những địa điểm mà mọi người hay kể chuyện về chúng. Những câu chuyện kỳ lạ. Những câu chuyện chỉ được kể bằng một giọng thì thào. Câu chuyện về những hồn ma và những sinh vật dị thường. Những câu chuyện có thể không bao giờ có thực - song chúng vẫn tồn tại.  Phố Fear là một trong những địa điểm đó. Randy Clay có một câu chuyện muốn kể cho các bạn về phố Fear. Câu chuyện về trò chơi trốn tìm mà bạn ấy bị bắt buộc phải chơi cùng một con ma. Randy biết bạn cần phải chiến thắng bằng mọi giá - nếu không bạn ấy sẽ trở thành con ma mới nhất của phố Fear.  Các bạn đã sẵn sàng nghe chuyện kể của Randy chưa? Bạn có tin là có hồn ma? Đừng nói " không " vội nếu bạn chưa từng tới phố Fear. Bạn hãy băng qua một cánh rừng, nơi không một tiếng chim hót. Hãy vượt qua một cái hồ rộng, nơi ẩn giấu những bất ngờ dưới làn nước sâu thẳm. Và còn phải ngang qua một nghĩa trang, nơi bạn sẽ được các linh hồn nồng nhiệt đón chào.  Khu nghĩa trang. Đó là nơi Randy Clay đã bị buộc phải chơi trò trốn tìm với một con ma. Nếu để con ma bắt được mình, Randy sẽ phải chịu hậu quả khủng khiếp. Bạn ấy sẽ trở thành con ma mới nhất của phố Fear. *** R.L.STINE là bút hiệu của Robert Lawrence Stine. Ông sinh ngày 8 tháng 10 năm 1943 tại Columbus (Ohio), là một nhà văn Mỹ, tác giả của hơn 12 truyện khoa học giả tưởng kinh dị dành cho độc giả thuộc lứa tuổi thanh thiếu niên. Những tác phẩm ấy được biết đến nhiều nhất là Goosebumps, Rotten School, Mostly Ghostly, The Nightmare Room và Fear Street . Tất cả các cuốn sách của ông đều có một series các đoạn truyện tạo nên một “cảm giác sợ hãi an toàn”, vì cho dù tạo cho các đọc giả một cảm giác sợ hãi đến đâu nhưng các nhân vật trong truyện “chẳng có ai chết cả”. Sách của ông được dịch ra thành 32 sinh ngữ và đã được bán hơn 300 triệu bản trên toàn thế giới … Liên tiếp trong 3 năm từ 1990, nhật báo USA Today đã mệnh danh ông là tác giả có sách bán chạy nhất của Hoa Kỳ . Những câu chuyện kỳ bí được dịch và xuất bản tại Việt nam gồm có: Miếng Bọt Biển Ma Quái Ai Đã Nằm Trong Mộ Trò Chơi Trốn Tìm Ác mộng trong không gian ba chiều Cái nhìn ma quỷ Căn phòng cấm Chuyện trại Fear Con vượn bơi trong bể kính Đảo giấu vàng Đêm của ma mèo Hiệp sĩ sắt Những bức ảnh tiên tri Trở thành Ma cà rồng Nào Chúng Mình Hãy Biến Cái Đầu Khô Của Tôi Máu Quỷ Căn Hầm Bí Ẩn Chào Mừng Đến Với Ngôi Nhà Chết Lời Nguyền Trại Lãnh Hồ Chiếc Đồng Hồ Cúc Cu Vật Tìm Thấy Dưới Chậu Rửa Bát Ma Sói Trong Đầm Sốt Rét ... *** - Chị Randy! Chị Randy! - Cô em gái nhỏ Baby đang đập cửa phòng tôi. - Mẹ bảo sắp cho chị một trận đấy! Con bé cười rúc rích. Nó rất thích xem tôi gặp rầy rà. Cũng tại bởi chính nó luôn bị rầy rà. Tôi chẳng thèm để ý đến Baby, hét vọng xuống nhà với mẹ: - Mẹ đừng càu nhàu nữa! Con xuống bây giờ đây! - Con sắp bị muộn rồi đấy! - Mẹ hét vọng lên. - Con biết rồi! - Con không nhanh hơn được đâu! Hôm nay là ngày đầu tiên tôi đến trường cấp hai Shadyside(1). Tôi không muốn đi muộn. Song tôi cũng chẳng muốn xuất hiện với bộ dạng ngớ ngẩn. Tôi thử tất cả các bộ quần áo trong tủ. Chưa có bộ nào vừa ý cả. Những bộ quần áo tôi có trông đều quá trẻ con, mà đấy là điều cuối cùng tôi cần. (1) Bóng tối Tôi đã mười hai tuổi nhưng mọi người lại luôn nghĩ rằng tôi trẻ con hơn tuổi đó. Tôi lại không thấy thế. Tôi cho rằng mình có khuôn mặt khá già dặn. Tôi nhỏ bé nhưng rắn rỏi. Song tôi cũng không nhỏ bé lắm đâu vì tôi chưa phải là cô bé thấp nhất lớp ở trường cũ. Một số người thường tỏ ra ngốc nghếch. Họ chẳng thèm nhìn vào hiện thực gì cả. Tôi ngắm nghía mình trước gương, kéo lại cạp quần bò. Bọn trẻ của trường Shadyside mặc gì không biết? Tôi chẳng biết nữa. Tôi chỉ mới sống ở đây có hai ngày. Gia đình tôi gồm tôi, mẹ, bố và con em gái ngờ nghệch của tôi vừa chuyển từ Maine đến Shadyside này. Chúng tôi sống ở phố Fear(2). (2) phố Kinh Hoàng Theo tôi cái tên phố này thật lạ. Phố Fear. Có vẻ không mang tính đón chào cho lắm. ... Mời các bạn đón đọc Trò Chơi Trốn Tìm của tác giả R. L. Stine.