Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Vợ Yêu Của Trùm Phản Diện

Nguyễn Kiều Kiều thế mà lại xuyên vào một phụ nhân đang mang thai? Càng khó tưởng tượng là cô không hề biết cha đứa nhỏ là ai? Thậm chí là người? hay???? Viễn tưởng. Có bánh bao. Có không gian. Tác giả lần đầu viết nữ chính thông minh. Hoan nghênh bao nuôi ~ *** Review bởi: Phạm Mi - fb/hoinhieuchu. ----- Chỉ e mọi người vừa nghe tên đã né nó như né bom, ấy thế mà đọc cũng dễ thương lắm, sẵn đang đà đọc nữ phụ tên vớt luôn cuốn này.  Nội dung: Hơi hướm tổ hợp của Độc Quyền Chiếm Hữu + Đạo tình Nữ chính xuyên vào thời mạt thế đất nước chia làm 2 miền Loài người - Người thú, bán thú. Nữ 9 vừa xuyên sống trong cảnh đói nghèo mưa axit chưa đc bao lâu thì phát hiện mình có thai, ăn uống thiếu chất lại sanh non, mà thằng con còn là Người-chó (sói)  Một miệng ăn đã kham khổ, giờ còn thêm thằng chó con háo ăn suốt ngày quẫy đuôi Ô hú Ô hú miết, vui cũng Ô hú hú, buồn cũng Ô hú hú, đói cũng hú hú Ô hú. Cô chửi chó mà cứ tối ngày hú như sói, em nó cũng ấm ức mà chỉ Ô hú hú ô...Cô đặt cho nó cái tên Cẩu Bất Lý (đến chó còn chả thèm). Sống khổ quá đồ ăn ko có ăn, nhiều lần cô đem con đi vứt ở ranh giới để có ai nhặt thì nuôi dùm, nhưng rồi thấy con bị bọn người đói rách tới bắt nạt thì lại thương, lại lao ra ôm về nhà. Mình thích tình mẹ con của 2 người này lắm.  Cha của bé là người bán thú, cũng bá đạo, thích chiếm hữu, thích ăn ngon, nhưng chẳng có hở tí là đòi H đòi chén gì đâu (cũng là yếu tố mình thích quyển này), ban đầu nữ 9 còn hội hộp lo sợ viễn vông- nhưng rồi pã lại khinh bỉ vỗ đùi cười haha vì nam9 ko thể Fly High như ai được, nhưng cảnh hint của 2 người này ấm áp lắm. (Con 2 người đc thụ tinh ống nghiệm.)  Pha hành động của truyện cũng na ná Đạo tình (dĩ nhiên ko hăng bằng), cũng có vài tình tiết biến thân làm mình liên tưởng ĐQCH, túm lại là 1 pha Mix khá ổn của cả 2. Giọng văn dễ thương, nhân vật dễ thương. Dàn phụ có Tiến Sĩ Gấu mập mạp, anh Chuột Đệ tinh nghịch, anh hộ vệ Chó hay ngượng ngùng, chị hộ vệ Mèo Đen tiêu sái - đi đâu về cũng tặng nữ 9 cây Súp Lơ xanh vì nữ 9 yêu rau, chị mèo Tiểu Manh ko tiếc mình tiên phong làm nhiệm vụ - dù bị bắt cả tháng trời nhưng vẫn kiên cường chờ bè bạn đến cứu. Tình đồng đội của họ đẹp lắm, một người bị gì là cả đám như đi trên chảo. Đoạn đồng bọn chắt tiền mua nhầm thuốc dỏm tráng dương cho boss mà cười ha hả, hoặc có lẽ thuốc ko dỏm nhưng anh súng dỏm thật. (Nhiều khả năng mình nghi ngờ đây là hố 3S trá hình) *** Góc Review:   Thực sự, mới đầu mình cũng tính skip truyện này vì cái tên khá teen, vợ yêu sến súa rồi còn trùm phản diện nữa. Thế nhưng, vì nhiều bạn comment hay quá, nên mình quyết định nhắm mắt nhắm mũi nhảy hố xem sao. Nguyễn Kiều Kiều tình cờ bị xuyến vào một quyển X văn tên là < Bá chủ mạt thế yêu tôi >. Đây là một thế giới mà loài người và người thú cùng tồn tại. Hai tộc ở thế giới này mỗi bên chiếm lấy một nơi, quanh năm chiến tranh liên tục. Từ lúc xuyên qua, Kiều Kiều chỉ cảm thán bản thân lỡ xuyên vào một cô mèo béo ú, thế nhưng, vào cái ngày sinh non, cô mới biết bản thân đã có thai. Mà ngặt nỗi, cô còn không biết cha của đứa bé là ai @@ Ở cái thế giới đến bản thân còn không thể nuôi nổi này, cô ghét bỏ đặt tên con trai là Cẩu Bất Lý: ý chỉ đồ vứt đi, ngay cả chó cũng không thèm. Đương nhiên, mặc dù đôi lúc cô cũng quyết tâm vứt bỏ Cẩu Bất Lý, nhưng rồi cuối cùng cũng vẫn lo lắng cho đứa nhỏ mà cô dứt ruột sinh ra này. Rồi một ngày, cô gặp được một ” con chó ” Husky rất hung tàn, liên tiếp mấy lần muốn giết cô. Rất dễ đoán, người này ắt hẳn là cha của đứa nhỏ rồi =)) Anh nổi sát ý với cô, dùng thỏa thuận ép cô vào đấu trường để cứu lấy con trai đang sốt cao. Không ngờ, cô không chết dưới tay con gấu trúc hung ác, mà hiên ngang trở thành người thắng cuộc. Rồi đó cũng là lúc anh được tiến sĩ Gấu cho hay Cẩu Bất Lý chính là con ruột được thụ tinh nhân tạo của anh. Sau đó là quá trình Kiều Kiều cùng Tô Tầm vượt qua bao nhiêu sóng gió nơi mạt thế chiến tranh khắp nơi. Nào là giết được Tô Minh độc ác, rồi đến bà mẹ giả tạo, rồi thì người cha rắn rết… Lúc đầu, Tô Tầm đem Kiều Kiều làm bia đỡ đạn đủ kiểu, nhưng sau đó, bằng khoảng thời gian cùng nhau vượt qua sóng gió và vui vẻ bên nhau, hai người đã thích nhau và có một cái kết có hậu. Đúng như một số bạn nhận xét, truyện này là một tổ hợp của Độc Quyền Chiếm Hữu và Đạo tình. Tô Tầm là một người mắc bệnh kiều, cực kỳ độc chiếm, ghen với cả con trai của mình =)) Thế nhưng sự độc chiếm của anh không làm mình phản cảm như Độc quyền chiếm hữu. Phải, anh không cho cô trở về nhà, nhưng cũng không gây tổn hại đến cô. Không những thế, chi tiết anh hộc máu, cơ thể gầy nhom vì muốn trấn áp hồn phách của cô khiến mình khá cảm động. Vì là thế giới mạt thế đầy khói lửa, nên không thể thiếu những cảnh máu me rồi =)). Có thể kể đến những cảnh giết chuột bự, chém gấu trúc… Đối với mình, những cảnh hành động này vừa đủ để thêm chút gia vị vào câu chuyện mà không làm nó trở nên ảo tung chảo như một số truyện khác. Có thể kể đến, sự ảo tung chảo là lý do mình không hề thích Đạo tình =)) Tạo hình của những nhân vật phụ cũng khá ổn: tiến sĩ Gấu háo sắc nhưng tốt bụng, trung thành, Tiểu Manh kiên cường dù bị đám chuột bắt, Cẩu Bất Lý đúng kiểu tiểu phúc hắc, còn có Mèo Đen, Chuột Đệ, Sai Nhĩ… Tất cả cùng nhau tạo nên một bức tranh đầy màu sắc. Nữ chính Nguyễn Kiều Kiều trước khi xuyên không thì là một người bình thường, tác giả không tả về hoàn cảnh của cô, nhưng thông qua những hồi ức, mình biết được cô cũng chỉ là một cô gái bình thường như bao người khác. Sau khi xuyên đến mạt thế khói lửa, cô học cách tích góp, nhẫn nhịn, sống lay lắt trong thời loạn lạc này. Sự cường của cô bắt nguồn từ sức mạnh mà cô có được khi sinh Cẩu Bất Lý. Và cũng chính vì muốn cứu đứa bé, nên cô mới phát hiện được sức mạnh này. Sự cường của cô là do nhận được, nhưng cô cũng là một người thông minh, biết co biết giãn. Ở thời chiến mà còn giữ suy nghĩ thiện lương, yếu đuối như lúc trước thì chết là cái chắc =)) Sau này đi theo Tô Tầm, cô dần dần bộc lộ sự mềm yếu, ỷ lại vào anh, nhưng mình nghĩ đây là một điều tất yếu. Vì có một bờ vai vững chắc như vậy để dựa vào, Kiều Kiều có thể bộc lộ được bản chất vốn có của người phụ nữ. Thế nhưng, các bạn đừng hiểu lầm rằng cô trở nên bánh bèo nhé! Cô vẫn mạnh mẽ, chỉ là có thêm người bảo hộ nên yếu đuối hơn một chút thôi. Vẫn xảy ra trường hợp Kiều Kiều không thể tự cứu lấy bản thân, nhưng nhìn chung, cô không phải kiểu bánh bèo chuyên phá team, nên mình vẫn thích cô. Về phần Tô Tầm, như mình đã nói, anh mắc bệnh độc chiếm, lại là người thú với EQ gần bằng không. Thế nên, trong vài tình huống, anh khá đáng ghét (ngay cả nữ chính cũng không ưa nổi), nhưng phần lớn vẫn là những tình tiết đáng yêu vì anh là người thú ngây ngô :3 Sau này nhờ những cuốn sách mà Cẩu Bất Lý đưa, anh dần dần hiểu hơn về tình cảm và biết cách đối xử hơn, mặc dù vẫn khá ngây ngô khó đỡ =)) Nãy giờ khen cũng nhiều rồi, giờ đến lúc chê thôi :3 Điểm thứ nhất chính là tại sao Cẩu Bất Lý lại cố một không gian tuỳ thân? Sự hiện diện của không gian góp phần không nhỏ đối với diễn biến của truyện. Có thể kể đến việc không gian có sách về kỹ thuật khai thác quặng, rồi những loại bom, còn có những cuốn sách giúp thúc đẩy EQ của Tô Tầm nữa. Vậy mà tác giả lại không có giải thích hợp lý cho chi tiết này. Điểm thứ hai, đến cuối truyện mình không hiểu vì sao Kiều Kiều đột nhiên mạnh lên sau khi sinh Cẩu Bất Lý. Vì trước đó cô vẫn là một người yếu đuối không có sức lực phản kháng lại những kẻ cướp mà… Điểm thứ ba, mình luôn thắc mắc lý do Kiều Kiều lại xuyên không. Thật ra mình cũng hiểu đòi hỏi một lý do như thế này khá khó đối với thể loại này :3 Vậy đổi lại một chút, khi Kiều Kiều không quay trở lại thế giới thực nữa thì cha mẹ của cô phải làm sao đây? Mình đương nhiên không hi vọng nam nữ chính bị chia cắt, nhưng kết thúc như vậy thật đáng thương cho cha mẹ của Kiều Kiều. Phải chi tác giả để một nhà ba người cùng đến thế giới hiện đại, hoặc để nguyên chủ trở thành Kiều Kiều sống ở hiện đại, vậy thì sẽ tốt hơn (theo mình là thế). Thứ tư, mình thắc mắc về kết cục của nữ phụ Lý Manh Manh – người gây ra chia cắt giữa nam nữ chính. Mình không biết cô ta chết hay chưa chết và Tồ Tầm có hành hạ gì cô ta hay không. Điểm thứ 5, mình chưa hiểu lắm vì sao diễn biến lại khác xa với những gì Kiều Kiều đọc được. Chẳng lẽ là hiệu ứng cánh bướm do cô gây ra sao? Cách này là cách giải thích hợp lý nhất, nhưng vì các diễn biến đều bị thay đổi hoàn toàn như việc Liễu Như Yên chẳng những không thông minh như nguyên tác mà còn cực kỳ não tàn, rồi đến việc các “nam chính trong nguyên tác” không ai thật lòng yêu Như Yên, cả việc Thú vương, Mạc Phi hợp tác với Tô Tầm từ trước… Chính vì khác xa, nên mình đã rất hi vọng có được lời giải thích từ tác giả… Điểm cuối cùng, mình thực sự có chút hoang mang đối với phiên ngoại thứ 5. Đọc qua thì thấy đây là một phiên ngoại về thịt (H) với câu từ được trau chuốt chứ không lồ lộ như những văn H khác. Mình cũng khá thích kiểu đen đen mờ ám thế này (đùa thôi :v ). Mình không biết phiên ngoại này là H văn dành cho cặp nào, cặp chính hay cặp Thú vương x Thú vương phi. Vì phiên ngoại thứ 4 nói về Thú vương và Thú vương phi nên khiến mình hoang mang @@ Mặc dù đến 6 nhược điểm, nhưng chung quy mình vẫn đánh giá cao truyện này. Cốt truyện khá logic trừ một vài điểm không quá ảnh hưởng đến tính liên kết giữa các phân đoạn. Tính cách của các nhân vật được xây dựng khá ổn, cùng với nội dung không gây nhàm chán với đủ hương vị, nhiều thể loại. Những điểm tốt sẽ bù trừ được những thiếu sót, nếu những nhược điểm đó không quá to =)) Các bạn nên nhảy hố thử xem sao, chắc sẽ không thất vóng đâu! Cho truyện này 4/5 điểm. Mời các bạn đón đọc Vợ Yêu Của Trùm Phản Diện của tác giả Phó Du.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Mỗi Một Thế Giới Đều Thấy Sai Sai
Bởi vì vài nguyên nhân nên Thiệu Khiêm đã cắn nuốt phân nửa hệ thống, và quyết định trở lại tiểu thế giới có tọa độ này để trả đũa, Nhưng… Vì sao mỗi một thế giới đều thấy sai sai? Chẳng lẽ cách hắn xuyên việt không đúng? Chủ thụ, công trước sau đều là một người Categories: Xuyên qua thời không hệ thống điềm văn khoái xuyên Thăm dò chữ mấu chốt: Nhân vật chính: Thiệu Khiêm┃Phối hợp diễn: Tinh phân công┃ Khác: Khoái xuyên *** Tóm tắt: Thiệu Khiêm là một người đàn ông bình thường, nhưng anh lại có một khả năng kỳ lạ, đó là có thể xuyên qua các thế giới khác nhau. Ban đầu, anh rất thích thú với khả năng này, nhưng rồi anh phát hiện ra rằng mình đang bị một hệ thống điều khiển. Hệ thống này yêu cầu anh phải hoàn thành các nhiệm vụ trong các thế giới khác nhau, nếu không anh sẽ bị tiêu diệt. Thiệu Khiêm không chấp nhận bị điều khiển, vì vậy anh đã cắn nuốt phân nửa hệ thống. Anh quyết định quay trở lại thế giới đầu tiên để trả đũa hệ thống. Tuy nhiên, khi Thiệu Khiêm quay trở lại thế giới đầu tiên, anh phát hiện ra rằng mọi thứ đều rất khác so với những gì anh nhớ. Anh gặp lại những người quen, nhưng họ lại không phải là những người mà anh từng biết. Anh cũng gặp phải những tình huống kỳ lạ, khiến anh cảm thấy như mình đang ở trong một thế giới khác. Thiệu Khiêm bắt đầu nghi ngờ rằng mình đã bị hệ thống điều khiển xuyên qua một thế giới khác. Anh quyết định tìm hiểu sự thật, nhưng càng tìm hiểu, anh càng nhận ra rằng mọi thứ phức tạp hơn anh tưởng tượng. Review: Nội dung: Mỗi Một Thế Giới Đều Thấy Sai Sai là một câu chuyện xuyên qua thời không hài hước và hấp dẫn. Truyện có cốt truyện sáng tạo, với những tình tiết bất ngờ và kịch tính. Truyện cũng có nhiều tình huống hài hước, giúp người đọc giải trí. Nhân vật: Thiệu Khiêm là một nhân vật chính đáng yêu và kiên cường. Anh luôn cố gắng tìm ra sự thật và bảo vệ những người thân yêu của mình. Tinh phân công là một nhân vật bí ẩn, nhưng anh lại có mối quan hệ đặc biệt với Thiệu Khiêm. Cốt truyện: Cốt truyện của truyện khá hấp dẫn với những tình tiết bất ngờ và kịch tính. Truyện có nhiều tình huống hài hước, giúp người đọc giải trí. Đánh giá: Mỗi Một Thế Giới Đều Thấy Sai Sai là một câu chuyện xuyên qua thời không hài hước và hấp dẫn. Truyện có cốt truyện sáng tạo, với những tình tiết bất ngờ và kịch tính. Truyện cũng có nhiều tình huống hài hước, giúp người đọc giải trí. Một số ý kiến đánh giá khác: Ý kiến 1: "Truyện rất hay, nội dung hấp dẫn, nhân vật đáng yêu. Mình rất thích cách Thiệu Khiêm tìm ra sự thật và bảo vệ những người thân yêu của mình." Ý kiến 2: "Truyện khá hài hước và giải trí. Mình thích nhất là những tình huống hài hước của Thiệu Khiêm và Tinh phân công." Ý kiến 3: "Truyện có một số tình tiết hơi phi logic nhưng nhìn chung vẫn rất đáng đọc. Mình sẽ recommend truyện này cho những bạn thích truyện xuyên qua thời không hài hước." Kết luận: Mỗi Một Thế Giới Đều Thấy Sai Sai là một câu chuyện đáng đọc cho những bạn thích truyện xuyên qua thời không hài hước. *** Thiệu Khiêm mặt không chút thay đổi nhìn lên tinh hải trước mặt, trước đây hắn bị đâm bỏ mình, vì sống sót đã trói buộc với cái gọi là hệ thống sống sót. Hắn nỗ lực hoàn thành nhiệm vụ hệ thống cấp cho, chỉ là vì có thể trở lại trước lúc mình chết, để tránh khỏi vận mệnh bị đâm. Tuy cái thế giới kia không có gì để lưu luyến, nhưng hắn cũng chưa từng nghĩ tới thế mà mình cư lại chết không minh bạch như thế. Qua nhiều năm như vậy hắn nỗ lực hoàn thành hết mọi nhiệm vụ hệ thống cho ra. Dù cho mỗi lần đều là pháo hôi bị dập chết vô cùng thảm trong cái gọi là thế giới tiểu thuyết đó, nhưng hắn cũng chưa bao giờ từng định từ bỏ việc trở lại thế giới ban đầu, dù sao hiện nay hắn cũng chỉ có mỗi chấp niệm này mà thôi. Kết quả thì sao? Sau khi hắn hoàn thành hết mọi nhiệm vụ, hệ thống thu thập đủ năng lượng lại muốn thôn phệ mình. Cái gì mà hoàn thành nhiệm vụ thì để hắn sống lại, đó chỉ là thủ đoạn dụ dỗ của hệ thống mà thôi. Hắn nghĩ chắc là do mình xuyên qua nhiều thế giới, hoàn thành nhiều loại nhiệm vụ, như vậy sẽ làm cho linh hồn của mình càng thêm mỹ vị, càng thêm mê người. Cái gọi là hệ thống tựa như một con ác thú bị nuôi khẩu vị cao quá, linh hồn bình thường đã không thỏa mãn được vị giác của nó, nó muốn thu thập linh hồn bỏ vào thế giới nó cho rằng có thể xem làm đồ gia vị, trộn xào gia vị, đến khi nó cho rằng "đủ lửa" rồi, linh hồn thu thập đến đã "ngon miệng" rồi, lúc này mới bắt đầu hưởng dụng thịnh yến thuộc về nó. Sau khi chuyển kiếp thế giới này đến thế giới khác, Thiệu Khiêm từng chút cảm thấy mục đích của hệ thống không đơn giản, hắn âm thầm cảnh giác lên. Cho nên, khi hệ thống vây hắn trong tinh hải muốn chiếm đoạt hắn, hắn đã sẵn sàng đồng quy vu tận chung rồi. Chỉ là không nghĩ tới cuối cùng kẻ sống sót lại là hắn. Không phải, không nên nói là sống sót. Chẳng hiểu tại sao, rõ ràng là sắp chết rồi vậy mà hắn cư nhiên cắn nuốt hơn phân nửa hệ thống. Lần nữa kiểm tra trang hệ thống của hắn, thì lúc này đã thay đổi hình dáng rồi, không còn nhiệm vụ khiến người ta chán ghét, càng không có thể chữ màu đỏ uy hiếp thường ngày. Thiệu Khiêm đưa tay phải ra nhìn hoa văn phía trên cười nhạt, chỉ sợ hệ thống này đến chết cũng không ngờ tới cư nhiên bị "thức ăn" của mình thôn phệ ha! ? Có điều cắn nuốt hệ thống, hắn lại có thể làm gì chứ? Trải qua chuyện này, hiện tại hắn cũng không còn bao nhiêu tâm tư trở lại thế giới ban đầu, mà những thế giới khác... Mỗi một thế giới đều bị giết, hắn đã không còn bao nhiêu hảo cảm với thế giới tiểu thuyết này rồi. Trước đây thậm chí còn nghĩ, nếu như có cơ hội để hắn trở lại những thế giới tiểu thuyết này, nhất định phải khiến những cái được gọi là nam chủ nữ chủ trả giá thật lớn... Hưm? Thiệu Khiêm bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ về chuyện này. Hiện tại tuy hắn là một linh hồn, nhưng cũng là một nửa hệ thống. Hệ thống cần năng lượng, đây cũng là sau khi hắn trở thành hệ thống dung hợp với số liệu của hệ thống cho ra rồi kết luận. Cũng khó trách trước đây hệ thống luôn buộc hắn làm những nhiệm vụ này rồi. Hiện nay hắn cũng không có việc gì, chẳng một lần nữa trở lại tiểu thế giới của những nhiệm vụ kia, rồi dồn những oán khí tức giận trước đây cho những người đó? Vừa nghĩ như thế thật ra Thiệu Khiêm lại có chăm chú suy tính đến. Tiểu thế giới trước kia hệ thống đều có định vị, tuy bây giờ hệ thống chỉ bị hắn thôn phệ một nửa, nhưng may mà những tọa độ này đều còn đây. Nếu muốn xuyên qua thì chỉ là vấn đề năng lượng, hắn cắn nuốt hệ thống, tự nhiên rõ ràng hiện tại năng lượng bên trong thân thể mình có thể miễn cưỡng xuyên vào một thế giới. Chỉ là nếu muốn tiểu thế giới kia thì thật ra cần phải suy tính cho tốt một phen. Ngồi xếp bằng giữa tinh vân chữa trị khỏi linh hồn lực còn hơi rối loạn của mình, mà nguyên bản bởi vì thôn phệ hệ thống mà hồn thể trở nên hư hại mà do linh hồn lực từng chút khôi phục nên cũng dần dần hồi phục. Cảm nhận được linh hồn lực dư thừa, trên mặt Thiệu Khiêm cũng lộ ra nụ cười hiếm có. Hiện tại hắn ít nhiều đã biết vì sao hệ thống lại hứng thú với việc thu thập năng lượng như vậy, được năng lượng sung mãn tràn ngập linh hồn, đúng là khiến người ta cảm thấy thỏa mãn không gì sánh được. Thiệu Khiêm ngây người trong tinh hải một khoảng thời gian để điều tiết, nhưng khi tỉnh lại đôi mắt vô thần nhìn tinh hải trước mặt, một lát sa ánh mắt mới khôi phục thần thái. Hắn luôn cảm thấy, tựa hồ có vật gì rời đi, thậm chí thấy được não của mình tựa hồ trong nháy mắt trống rỗng. Gần giống như... có thứ gì quan trọng rời xa hắn. Loại cảm giác tựa như không thể khống chế này lại khiến hắn cảm thấy khó chịu. Thậm chí cảm thấy được vị trí ngực mơ hồ đau, gần giống như có vật gì móc tim ra? Chung quy Thiệu Khiêm vẫn không hiểu rõ đến tột cùng là chuyện gì xảy ra. Chờ khi cảm thấy khá hơn một chút rồi, thuận tay nắm lấy điểm sáng bay qua bên cạnh rời khỏi tinh hải. Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Éc, có chút tâm thần bất định   Mời các bạn mượn đọc sách Mỗi Một Thế Giới Đều Thấy Sai Sai của tác giả Diệp Mục Túc.
May Mắn Gặp Được Em
Editor: imjassminee (ImJassminee) Couple chính: Chu Húc x Lương Tranh Vì mình mới tập tành edit gần đây nên sẽ không tránh khỏi sẽ có sai sót.Rất mong các bạn đọc và góp ý để mình sửa chữa nha ^^ VĂN ÁN:  Người ta nói, con gái là phiền phức, thật không sai. Mà Lương Tranh lại là phiền phức lớn nhất anh từng gặp. Chu Húc nghĩ thế, và anh chán ghét mọi loại phiền toái. Lúc đầu, anh chỉ hi vọng rằng Lương Tranh cách anh càng xa càng tốt, đừng làm phiền anh. Nhưng đến khi cô thực sự không xuất hiện, anh mới hiểu thì ra có một loại gọi là phiền não ngọt ngào... Đêm đó uống rượu, Tần Tống bỗng nhiên nhớ ra điều gì đó, nói với Chu Húc: "Hai ngày trước mình đã thấy Lương Tranh cùng với một chàng trai ở bên ngoài ăn cơm, có phải cô ấy đang yêu đương không?". Chu Húc nắm chặt chén rượu, không khỏi căng thẳng, ngước mắt nhìn chằm chằm Tần Tống. Tần Tống bị ánh mắt của Chu Húc dọa hoảng sợ, sửng sốt vài giây, nói: "Cậu làm sao vậy? Lương Tranh cùng người khác yêu đương khiến cậu mất hứng à? Cậu cũng có thích cô ấy đâu". Chu Húc nhìn chằm chằm Tần Tống một lúc,chậm rãi nói: "Cậu như thế nào biết mình không thích cô ấy?" *** Reviewer: Cielo.Elisa Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Đô thị tình duyên, 1vs1 Đây là bộ truyện mà Sa đã chờ đợi lâu vì văn án rất hấp dẫn. Sa vừa đọc xong liền viết ngay review để giới thiệu cho các bạn. Truyện tuy ngọt ngào nhưng cũng có những lúc đắng chát, ức chế và ướt gối. Lương Tranh là trạch nữ chính hiệu, suốt 12 năm học tập không hề bước ra khỏi thành phố nhỏ bé nơi mình sống. Sau khi thi đại học, mẹ cô đẩy cô đến Bắc Kinh để thăm thú trường học. Tại đây, cô đã gặp gỡ người khiến mình vừa tủi thân khổ sở, vừa hạnh phúc vô bờ bến. Nhà Lương Tranh ở nhờ có một vị con trai tên là Chu Húc, tuy mặt đẹp trai nhưng lạnh hơn cả nước đá trong tủ. Nói đi cũng phải nói lại, ngoài cái mặt thối kia ra thì anh có rất nhiều ưu điểm như: soái ca, học giỏi, luôn là con nhà người ta trong mắt mẹ Lương Tranh, làm cho cô cứ nghĩ mình được mẹ nhặt về nuôi. Cả đời Lương Tranh chưa bao giờ gặp một người ưu tú như Chu Húc. Cả đời Chu Húc chưa bao giờ gặp một người phiền toái như Lương Tranh. Hai người ở chung với các tình huống dở khóc dở cười. Một người thì líu ra líu rít không dứt miệng, một người lại căm như hến, nói một chữ như tiếc vàng tiếc bạc, còn tỏ vẻ khó chịu ra mặt. Thế mà sau này lại bị vả 'bôm bốp' đấy ui chồi ôi. Đối với Lương Tranh, thứ tình cảm từ "sẽ không làm phiền" anh nữa đến "chờ mong anh sau mỗi lần anh đi học nước ngoài về" lại có những thay đổi to lớn như thế. Mặc dù biết Chu Húc cảm thấy phiền toái nhưng cô vẫn không thể nào ngăn cản mình thích anh. Cho đến khi sinh nhật Chu Húc, Lương Tranh nhìn thấy hàng chữ này: "Mình chán ghét tất cả phiền toái, mà Lương Tranh là người phiền toái nhất mình từng gặp." "Mình chưa từng quá phiền chán một người như thế." "Rốt cuộc khi nào cô ấy mới có thể đừng tới nhà của mình nữa?" Chỉ bằng những câu nói ấy đã đem lòng tự trọng của Lương Tranh dẫm đạp dưới đất, khiến cô không thể ngóc đầu lên được. Vào giây phút ấy, những tình cảm vừa mới rung động từ đáy lòng cô chưa kịp nảy nở đâm chồi đã phải chết khô, chết héo. Từ đó, cô liền chết tâm, cố gắng không đến nhà anh bằng hàng vạn lí do, gặp anh cũng sẽ nở nụ cười đắng chát. Còn đối với Chu Húc, không biết từ khi nào anh ý thức rằng: à đã mấy tháng rồi không thấy cô gái tươi cười rực rỡ kia nữa, bên tai cũng không còn giọng nói trong trẻo ríu rít. Anh bắt đầu cảm thấy khó chịu bức bối. Chu Húc cảm thấy mình thật quái lạ? Đáng lẽ cô đi rồi thì anh sẽ vui vẻ mới phải, bớt đi một người phiền phức thì cuộc sống của anh lại quay về như trước kia, tẻ nhạt, vô vị. Có lẽ vì từng có một viên đường cứu rỗi nên anh không còn chịu được cô độc? Sa nói rồi, nghiệp quật không bỏ sót một ai đâu chàng traiii. Cuộc sống của Lương Tranh sau những chuỗi ngày buồn tẻ thì lại sung sức trở lại. Còn Chu Húc như bông hoa không được tưới nước, thấy cô đi với trai, anh liền ghen lồng lộn. Không biết từ khi nào trong đầu anh luôn nghĩ đến dáng vẻ của ai kia. Có được đáp án thì liền hành động, anh chịu hết nổi rồi. Anh muốn hỏi cô rất nhiều câu. Tại sao lại không tặng quà cho anh, tại sao lại không đến nhà anh nữa, tại sao lại xóa wechat anh, rất nhiều rất nhiều điều. Thế nhưng khi đứng trước mặt cô, thấy cô rơi nước mắt, anh chỉ muốn quỳ xuống xin lỗi cô thôi. Sau khi đã giải tỏa hết mọi hiểu lầm, hai người lại trở thành cặp đôi hạnh phúc nhất trên đời này. Một Chu Húc lúc đầu thì lạnh lùng như thế, nhưng hết lần này đến lần khác chỉ ôn nhu với một mình Lương Tranh. Còn cô vẫn sống tùy hứng vì cô biết sẽ luôn có người bảo bọc mình. "May Mắn Gặp Được Em" là một bộ truyện đáng yêu, nhẹ nhàng về tình cảm trai gái. Đôi lúc sẽ có những khúc mắc hiểu lầm, nhưng nếu hai người yêu nhau thật lòng thì cuối cùng vẫn sẽ trở về với nhau, trao nhau những điều ấm áp nhất. *** Lương Tranh là một cô gái nhỏ sinh ra và lớn lên ở Giang Thành, cô trúng tuyển vào đại học ở Bắc Kinh nên một mình chuyển đến thành phố này. Vừa hay bạn thân của mẹ Lương Tranh sống ở đây, vì vậy mà trước ngày nhập học Lương Tranh sẽ ở nhờ nhà bạn thân của mẹ vài hôm. Chu Húc là con trai của bạn thân mẹ Lương Tranh. Có thể gọi Chu Húc là “con nhà người ta” vì anh vô cùng nổi bật, thành tích học tập xuất sắc, là du học sinh Anh, ngoại hình đẹp trai khiến bao thiếu nữ mê đắm. Chỉ có điều anh chàng này tính tình không tốt lắm, vô cùng lạnh lùng, rất ít nói và khó gần. Lương Tranh từ nhỏ đã tinh nghịch hoạt bát, cô mang nguồn năng lượng tích cực và nụ cười rạng rỡ luôn hé trên môi khiến người người đều yêu mến. Lương Tranh và Chu Húc có thể nói là đối lập hoàn toàn với nhau ở mọi phương diện. Vì vậy mà tuy sống dưới một mái nhà nhưng quan hệ của cô và anh không được gần gũi cho lắm. Chu Húc là người sống nội tâm, anh trầm mặc kiệm lời, anh ghét những điều phiền phức rườm rà. Mà Lương Tranh lại là người phiền phức nhất mà anh từng gặp. Lương Tranh là khách của nhà anh, cho nên Chu Húc luôn giữ phép lịch sự đối với cô. Vì thế, mối quan hệ của hai người không mặn không nhạt, nhưng bố mẹ anh lại vô cùng thích cô. Lương Tranh sau khi nhập học thì dọn vào ký túc xá, tuy nhiên mỗi cuối tuần cô đều đến nhà Chu Húc dùng cơm cùng bố mẹ anh. Chu Húc là du học sinh Cambridge, anh chỉ về nước vào các kỳ nghỉ, nên cả hai rất ít khi gặp nhau. Nhưng Lương Tranh lại qua đôi ba lần chạm mặt thoáng chốc ấy mà tình cảm của cô dành cho Chu Húc đã bén rễ trong tim từ lúc nào chẳng hay. Từ trước đến giờ Lương Tranh luôn muốn kết bạn và đến gần Chu Húc, nhưng anh lại cực kỳ khó gần, thậm chí có lúc cô còn đem lại cho anh một vài phiền phức. Nên nhiều khi anh chỉ mong cô gái nhỏ  đừng đến nhà anh nữa, đừng xuất hiện trước mặt mình nữa, để bản thân đỡ phải gặp phải những rắc rối không đáng có. Tình cảm của Lương Tranh dành cho Chu Húc ngày càng lớn dần, nhưng cả hai lại có quá ít cơ hội gặp gỡ. Đến ngày sinh nhật Chu Húc, Lương Tranh vất vả tích góp mua tặng anh một món quà. Nhưng quà còn chưa kịp trao, Lương Tranh lại bàng hoàng phát hiện ra những dòng chữ Chu Húc viết về cô. Hóa ra từ trước đến nay anh chán ghét cô như thế. Hóa ra đối với anh cô phiền phức đến như vậy. Thế mà từ trước đến giờ cô không hề hay biết, đã thế còn đem lòng yêu thích anh. Nực cười biết bao. Lương Tranh chịu tổn thương rất lớn, cảm giác như tình cảm bị chà đạp giày xéo một cách tàn nhẫn. Nên Lương Tranh quyết tâm dứt bỏ tình cảm của mình. Cô tuy nhỏ bé nhưng lại mang nguồn năng lượng mạnh mẽ tiềm tàng, dứt khoát xóa bỏ phương thức liên lạc giữa cô và anh, không còn đến nhà anh nữa, dần trở nên xa cách với anh và cả bố mẹ anh. Chu Húc vốn cảm thấy Lương Tranh rất phiền, nhưng khi phát hiện cô xóa WeChat của mình, anh đã vô cùng buồn bực, tại sao cô là người chủ động kết bạn với anh, giờ lại tự tiện xóa đi, rốt cục cô coi anh là gì? Và rồi Chu Húc phát hiện ra không biết từ bao giờ ánh mắt anh đã vô thức dõi theo cô gái nhỏ Lương Tranh, không biết từ bao giờ anh đã dành cho cô một sự quan tâm đặc biệt, không biết từ khi nào anh đã động lòng với Lương Tranh mất rồi. Thế nhưng bây giờ cô đã không còn dành cho anh nụ cười rạng rỡ như trước kia nữa, Chu Húc không biết nguyên nhân là do đâu, nhưng anh cảm giác được rằng cô đang rời xa thế giới của mình, mà đây chính là điều mà anh không hề mong muốn. Sau đó Chu Húc lại thấy được, nghe được rằng Lương Tranh đi cùng với một chàng trai khác, có thể đó là bạn trai cô. Để rồi tình cảm dồn nén quá nhiều, Chu Húc không nhịn được đã bộc lộ hết lòng mình cho cô gái trong lòng anh. Giữa hai người tồn tại hiểu lầm nho nhỏ, sau khi hóa giải thì cả hai đã xác định mối quan hệ và bắt đầu cuộc sống yêu đương ngọt ngào. (Bài viết được post full và sớm nhất tại LustAveland) Có câu, tình yêu mà không trải qua sóng gió thì làm sao khắc cốt ghi tâm. Chu Húc là người được chỉ định sẽ thừa kế sản nghiệp của nhà họ Chu. Đã là người thừa kế, bên cạnh quyền lợi và tiền tài chính là nghĩa vụ và trách nhiệm. Chu Húc vốn được ông của anh tác hợp với một người con gái của gia tộc lớn để tạo nên một cuộc hôn nhân đem lại lợi ích cho hai gia tộc. Vì vậy mà tình yêu giữa Chu Húc và Lương Tranh vấp phải sự phản đối của rất nhiều người. Chu Húc là người có tài, tương lai sẽ tiếp quản khối tài sản khổng lồ. Nhưng Lương Tranh lại chỉ là một cô gái từ Giang Thành xa xôi, một cô gái có hoàn cảnh và gia thế vô cùng bình thường. Ông nội của anh không ngừng tạo áp lực để chèn ép, thậm chí là hủy hoại đi sự nghiệp riêng mà Chu Húc đã tốn công tự mình gầy dựng. Lương Tranh không muốn anh phải chịu đựng những việc như thế, cô không muốn anh phải khó xử, phải trở mặt với gia đình, phải đứng giữa mà lựa chọn giữa tình yêu và thân nhân. Vì vậy mà cô đã nói lời chia tay, tự mình kết thúc đi mối tình đầu đã bên cô bao năm. Thật sự, khi đọc truyện mình rất thích tình yêu của Lương Tranh và Chu Húc, hai người luôn có sự hy sinh vì đối phương. Quá trình ngược không kéo dài, chỉ là một khoảng lặng ngắn ngủi giữa mạch truyện ngọt ngào. Chu Húc là một người đàn ông bản lĩnh và trách nhiệm, anh dám phấn đấu vì người con gái mà anh yêu, bảo vệ tình yêu của mình. May mắn khi cô và anh vẫn có thể quay về bên nhau, cùng nhau nắm tay bước đến ngưỡng cửa hôn nhân hạnh phúc, cùng nhau viết tiếp câu chuyện tình yêu kéo dài cả một đời. “May mắn gặp được em” là môt câu chuyện rất ấm áp, nhẹ nhàng và ngọt ngào. Mình nghĩ các bạn yêu thích thể loại hiện đại sủng ngọt không nên bỏ qua sự lựa chọn này, mình tin chắc các bạn sẽ không hối hận khi nhảy hố đâu.   Mời các bạn mượn đọc sách May Mắn Gặp Được Em của tác giả Nghê Đa Hỉ. 
Cô Vợ Sát Thủ Bình Tĩnh Lại Chút!
Tóm tắt, Review và Đánh giá sách Cô Vợ Sát Thủ Bình Tĩnh Lại Chút! của tác giả Tưởng Ngọc:  Nội dung truyện "Cô Vợ Sát Thủ Bình Tĩnh Lại Chút!" của tác giả Tưởng Ngọc được khởi đầu bằng cảnh Tần Vô Song nhìn ra khung cảnh thành phố đang biến mất dưới chân mình.  Điều đó khiến cô nhớ lại những đau thương đã trải qua. Tuy nhiên, sau năm, cô trở thành một sát thủ vô cùng bình tĩnh và mạnh mẽ, quay trở lại để trả thù cho mẹ.  Cuộc sống tăm tối của cô được thắp sáng bởi sự xuất hiện của một người đàn ông. Dưới cơn mưa và lạnh giá của mùa đông, hai người họ bên nhau đến già.  Nếu bạn yêu thích thể loại ngôn tình, hãy đọc thêm các tác phẩm khác như "Nam Chính Bệnh Kiều Xin Đừng Yêu Tôi" hoặc "Tổng Giám Đốc Đoạt Tình: Giành Lại Vợ Yêu" *** Tóm tắt: Tần Vô Song là một cô gái mồ côi, sống cùng cha và em gái kế Tần Tố Liên. Cha cô là một người đàn ông độc ác, luôn đối xử với cô như một người xa lạ. Còn Tần Tố Liên thì luôn ghen ghét và hãm hại cô. Một ngày kia, Tần Hải - cha của Tần Vô Song - tuyên bố sẽ đưa cô ra nước ngoài. Tần Vô Song biết rằng đây là một âm mưu của cha cô để hãm hại cô. Nhưng cô không thể làm gì khác ngoài việc nghe theo. Trước khi rời đi, Tần Vô Song gặp gỡ Trình Tâm - người bạn thân nhất của cô. Trình Tâm hứa sẽ bảo vệ cô, nhưng Tần Vô Song biết rằng cô không thể dựa dẫm vào ai khác. Tần Vô Song ra nước ngoài với một trái tim đầy căm hận. Cô quyết tâm trở lại để trả thù cho mẹ mình và đòi lại công bằng cho bản thân. Review: Nội dung: "Cô Vợ Sát Thủ Bình Tĩnh Lại Chút!" là một câu chuyện ngôn tình, sủng, trả thù. Truyện kể về hành trình của Tần Vô Song từ một cô gái yếu đuối, bị chà đạp trở thành một sát thủ mạnh mẽ, quyết tâm trả thù. Truyện có nội dung khá hấp dẫn, với những tình tiết bất ngờ và kịch tính. Nhân vật Tần Vô Song được xây dựng rất tốt, cô là một cô gái kiên cường, mạnh mẽ và có ý chí trả thù mãnh liệt. Nhân vật: Tần Vô Song là nhân vật chính của truyện. Cô là một cô gái mồ côi, sống cùng cha và em gái kế Tần Tố Liên. Tần Hải - cha cô là một người đàn ông độc ác, luôn đối xử với cô như một người xa lạ. Còn Tần Tố Liên thì luôn ghen ghét và hãm hại cô. Tần Vô Song là một cô gái mạnh mẽ và kiên cường. Cô đã vượt qua mọi khó khăn để trở thành một sát thủ tài giỏi. Cô quyết tâm trả thù cho mẹ mình và đòi lại công bằng cho bản thân. Tần Hải là cha của Tần Vô Song. Ông ta là một người đàn ông độc ác và tàn nhẫn. Ông ta luôn đối xử với Tần Vô Song như một người xa lạ. Ông ta cũng là người đã hãm hại mẹ của Tần Vô Song. Tần Tố Liên là em gái kế của Tần Vô Song. Cô là một cô gái ghen ghét và độc ác. Cô luôn hãm hại Tần Vô Song để chiếm lấy tài sản của cha. Cốt truyện: Cốt truyện của truyện khá hấp dẫn, với những tình tiết bất ngờ và kịch tính. Truyện kể về hành trình của Tần Vô Song từ một cô gái yếu đuối, bị chà đạp trở thành một sát thủ mạnh mẽ, quyết tâm trả thù. Truyện bắt đầu với cảnh Tần Vô Song bị cha và em gái kế hãm hại. Cô bị đuổi ra khỏi nhà và phải sống một cuộc sống bần hàn. Sau đó, cô được một người đàn ông bí ẩn nhận nuôi và đào tạo trở thành một sát thủ. Tần Vô Song đã trở thành một sát thủ tài giỏi. Cô quyết tâm trở lại để trả thù cho mẹ mình và đòi lại công bằng cho bản thân. Cô đã thành công trong việc trả thù cho mẹ mình và giành lại tài sản của cha. Đánh giá: "Cô Vợ Sát Thủ Bình Tĩnh Lại Chút!" là một câu chuyện ngôn tình, sủng, trả thù khá hấp dẫn. Truyện có nội dung hấp dẫn, nhân vật được xây dựng tốt và cốt truyện lôi cuốn. Nếu bạn yêu thích thể loại ngôn tình, sủng, trả thù thì đây là một câu chuyện đáng đọc. Một số ý kiến đánh giá khác: Ý kiến 1: "Truyện rất hay, nội dung hấp dẫn, nhân vật đáng yêu. Mình rất thích cách Tần Vô Song trả thù những kẻ đã hãm hại mình. Cô ấy rất thông minh và mạnh mẽ." Ý kiến 2: "Truyện khá sến nhưng cũng rất ngọt ngào. Mình thích nhất là mối tình của Tần Vô Song và người đàn ông bí ẩn. Họ rất xứng đôi vừa lứa." *** Cha, người hay ném nó đi cho khuất mắt con đi,nhìn thấy nó con lại tức ! Tần Tố Liên hét lớn. Tần Hải nhíu mày nhìn con gái mình, đầu đau như búa bổ, lại nhìn qua người quỳ trên sàn. Ông ta bỗng cất tiếng nói - Mày về thu dọn đồ đạc, ngày sau bay ra nước ngoài. Mặt Tần Tố Liên trở nên vặn vẹo, không phục mà nhìn Tần Hải.Ông ta đưa mắt trấn an cô rồi phất tay ra hiệu cho người hầu đỡ Tần Vô Song về phòng. Sau khi mọi thứ trở nên yên lặng, Tần Hải mới cất tiếng. - Tố Liên con đừng lo, sau khi nó ra nước ngoài ba sẽ " thu xếp " cho nó. Nghe vậy gương mặt méo mó của cô ta mới từ từ giãn ra. Cất tiếng cao ngạo. - Hứ ! Cô ta chẳng qua chỉ là đứa mồ côi dựa vào đâu có thể nắm tài sản chứ.Chi bằng tại đây giết cô ta cho nhanh ! Lời của Tần Tố Liên vừa nói ra thì nhận phải ánh mắt trừng trừng của Tần Hải. Ông ta quát. - Lời đó không phải để nói đâu Tố Liên. Rầm ! Tần Tố Liên đi ra ngoài sau cơn tức giận và oán thán. ..... Tần Vô Song sau khi về căn phòng cũ kĩ của minh liền nhìn đảo quanh mắt một vòng. - Ha ! Các người nghĩ đưa tôi ra nước ngoài có thể giết tôi sao, mơ đi. Haha . Sáng hôm sau, có người hầu đưa cho cô một tấm vé máy bay và nói - Xuất phát vào ngày mai, cô hãy chuẩn bị đi . Dứt lời cô ta đi ra cửa với khí thế kiêu ngạo, đây là một khí thế người hầu nên có ư. Tần Vô Song đã quen với chuyện này rồi nên cô cũng không để ý tới. - Này ! Tần Vô Song. Mai cô phải ra nước ngoài rồi nhỉ. Haha Tiếng cười giễu cợt của Tần Tố Liên kéo dài khiến mấy người hầu cũng muốn giễu cợt theo. Sau khi ngồi vào bàn ăn thì Tần Vô Song chỉ chú tâm vào bữa sáng của mình. Cô đói muốn chết được đây còn sức đâu quan tâm đến bọn họ chứ. - Vô Song, sáng mai con tự ra sân bay đi nhà chúng ta ai cũng bận nên không thể tiễn con được. - Có các người đi tiễn tôi cũng chẳng vui vẻ được mà lên đường đâu. Tần Vô Song nghĩ ngợi. Sau khi ăn sáng xong thì Tần Vô Song định đi học thì Tần Hải cản lại. - Hôm nay ở nhà chuẩn bị để ngày mai đi nước ngoài, Chú đã xin nghỉ cho con rồi yên tâm đi. Tần Vô Song nghe thế liền sựng lại muốn phản bác nhưng lại tôi, cô tự cười chính mình làm sao có thể đấu lại họ. Cô liền đi về phòng mình. Ting ting là tiếng điện thoại của cô kêu. Cô nhìn vào màn hình, là Trình Tâm gửi tin nhắn kêu muốn gặp cô. - Chú, con muốn đi ra ngoài. - Con... chưa kịp cho ông ta cất lời cô đáp lại - Một lát thôi, chú sợ con trốn à. Dứt lời cô đi thẳng. Quán cà phê Trình Tâm gọi cho Tần Vô Song một ly cafe vì cô không thích đồ ngọt. - Tâm Tâm, sao hôm nay cậu không đi học hả? - Vô Song chuyện gì xảy ra với cậu vậy, tớ nghe Bùi Thế Thành nói cậu sẽ ra nước ngoài vào ngày mai,... Tần Vô Song nhìn Trình Tâm lưu luyến liền cảm thấy có gì đó không đúng. Sao Tâm Tâm lại biết chuyện cô sẽ xuất ngoại được. - Tâm à chuyện này cậu đừng lo. - Sao lại không lo được chứ, lỡ như chú cậu làm hại cậu thì sao tớ có thể bảo vệ cậu ở đây nhưng nước B nằm ngoài tầm kiểm soát của gia đình tớ. Cô nhìn Trình Tâm, nước mắt rơi nhẹ xuống. - Tâm, cám ơn cậu vì đã quan tâm tớ, bây giờ tớ không còn cách nào khác ngoài việc nghe theo sự sắp xếp của ông ta cả. Nói đến đây gươnv mặt của Tần Vô Song trở nên lạnh lẽo hơn bao giờ hết. Cô hận Tần Hải đến tận xương tủy !. Mời các bạn mượn đọc sách Cô Vợ Sát Thủ Bình Tĩnh Lại Chút! của tác giả Tưởng Ngọc.
Tổng Tài Xin Đừng Cố Chấp
Tóm tắt, Review và Đánh giá sách Tổng Tài Xin Đừng Cố Chấp của tác giả Điềm Điềm 5794:  Thể loại: Ngược, tổng tài bá đạo Văn án: Định mệnh cho hai người gặp nhau lại tàn nhẫn chia cắt đôi bên. Cô mang theo tình cảm đơn phương ở bên làm thư kí của anh, nhưng anh lạnh lùng không cảm nhận được. Khi đã quyết buông bỏ đoạn tình cảm đau khổ này, cô lại bị uy hiếp phải trở thành người phụ nữ của anh. Vị hôn thê cũ quay trở về, cô ta lập mưu chia rẽ hai người. Một người biến mất, một người tìm kiếm trong vô vọng. Liệu rằng định mệnh còn đưa họ trở về bên nhau, các bạn hãy cùng theo dõi "Tổng tài xin đừng cố chấp" nhé! *** *** Khi Cảnh Điềm đã rơi vào tuyệt vọng, tên đàn ông đang đè trên người cô bị nhấc ném đập mạnh vào tường. Hai tên còn lại đang ngơ ngác thì bị một gậy vào đầu lăn ra bất tỉnh. Hai mắt cô lúc này tràn đầy nước mắt, không nhìn rõ khuôn mặt người cứu mình. Cô chỉ cảm thấy ở trong lòng người này...!rất an tâm. Lạc Thiên vội lấy áo khoác của mình che chắn giúp cô. Đôi mắt đau xót nhìn cô. Vòng tay vững chãi ôm cô vào lòng. Tên bị đập đầu vào tường, máu tươi chạy xuống nhìn rất đáng sợ. Hắn đưa tay sờ lên, nhìn thấy bản thân chảy máu, chuyện tốt còn bị phá hoại liền hung ác nhìn Lạc Thiên. Giọng hắn khàn khàn quát lớn. "Tên khốn kiếp! Ai cho mày lá gan xen vào chuyện của ông đây? Có biết bố tao là ai không?" Ánh mắt Lạc Thiên biến đổi, sắc lạnh nhìn hắn. Anh cẩn thận để cô dựa vào tường, lấy áo kéo qua đầu cô. Có những thứ không nên thấy sẽ tốt hơn. Hơi thở lạnh lẽo dần tiến gần, tên bi3n thái chân run run, sợ hãi lùi lại. Từ khi cha sinh mẹ đẻ đến giờ hắn chưa từng gặp phải người nào đáng sợ như vậy. Hắn quay người chạy trốn nhưng bị Lạc Thiên một tay kéo trở về, đá mạnh vào hung khí gây án. Những đòn giáng mạnh xuống, đến khi hắn ngất đi, Lạc Thiên mới dừng tay. Cảnh Điềm nghe những tiếng kêu thảm thiết, cô hoảng loạn co người lại, nắm chặt chiếc áo trên người. Xử lí xong mọi chuyện, Lạc Thiên liền bế cô ra khỏi nơi tối tăm, đáng sợ kia. Cảm giác quen thuộc khiến Cảnh Điềm không nhịn kéo áo xuống, muốn nhìn rõ ân nhân. Nhưng khi thấy rõ, Cảnh Điềm thốt thoảng trong lòng vội nhắm mắt lại. Cô nghĩ bản thân có phải đã hoa mắt hay không. Anh rõ ràng đã không còn trên đời này nữa rồi. Đang lúc cô còn chưa hoàn hồn, từ xa đã có hai người chạy đến. Uyển Tình dù biết Lạc Thiên vẫn còn sống nhưng khi gặp lại vẫn không khỏi xúc động. Nhưng cô không có nhiều thời gian để bộc lộ cảm xúc, bởi trên tay anh còn có một người con gái. Bộ dạng của Cảnh Điềm làm Uyển Tình giật mình. "Sao thế này? Đã xảy ra chuyện gì vậy hả? Cảnh Điềm...!Cảnh Điềm." Cảnh Điềm im lặng, hai mắt nhắm nghiền. Cô ấy không muốn mở mắt ra, sợ bản thân sẽ thất vọng nếu không phải Lạc Thiên. "Ở đây không tiện. Chúng ta vào nhà rồi nói chuyện." Giọng nói này...!Giọng nói cô không thể quên! Cảnh Điềm mở mắt nhìn người đàn ông trước mặt. Cảm xúc bàng hoàng đến khó tin! Cảnh Điềm ngất lịm đi. Mấy người họ đi cửa sau tránh làm lớn chuyện. Đặt Cảnh Điềm lên giường. "Uyển Tình, lấy giúp tôi hộp sơ cứu." "À...! ừm, đợi một lát." Uyển Tình lật đật lấy. Bình thường Lâm Trạch Dương rất cẩn thận, mỗi phòng đều chu đáo chuẩn bị thuốc khi cần. Nhận lấy đồ trên tay cô, Lạc Thiên trầm mặc ngồi xuống bên giường dịu dàng giúp cô xử lí vết bầm tím trên người. Uyển Tình định giúp một tay nhưng nhận được ánh mắt ra hiệu của Lâm Trạch Dương, hai vợ chồng lẳng lặng ra ngoài chờ. Đợi một lúc xử lí xong, Lạc Thiên cẩn thận đắp chăn giúp cô rồi rời khỏi phòng. Anh nhìn Lâm Trạch Dương nói. "Dương, ở con hẻm cuối phố, có rác cần cậu dọn giúp." Nhắc đến những tên lưu manh đó, sát khí trong anh lại nổi lên. Lâm Trạch Dương nhìn biểu hiện của anh lại nghĩ đến thảm cảnh của Cảnh Điềm, biết Lạc Thiên đang nhắc đến cái gì, lờ mờ hiểu ra chuyện gì. "Ừm. Cậu chỉ cần chăm sóc Tiểu Điềm. Mọi chuyện còn lại tôi sẽ xử lí."  Uyển Tình đứng bên rùng mình. Cô biết chắc chắn "rác" trong lời Lạc Thiên ám chỉ gì. Với thủ đoạn của chồng, xác định bọn chúng nửa đời sau này chỉ có thể sống trong địa ngục. Nhưng cô không thương xót chúng vì dám gây tổn hại đến Cảnh Điềm. Cảnh Điềm từ trong cơn mê tỉnh lại, toàn thân ê ẩm, cô vội vàng kiểm tra cơ thể nhưng lại thấy có người đã bôi thuốc cho mình, quần áo cũng đã được thay. Nhớ lại trước khi mất ý thức, cô không chỉ nhìn thấy vợ chồng Uyển Tình mà còn có một người đàn ông khác - người cô ngỡ không bao giờ gặp lại. Cô không quan tâm bản thân đang bị thương liền muốn xuống giường, đúng lúc Uyển Tình bước vào ngăn cô lại. "Điềm Điềm, em nghỉ ngơi trước đã." Cảnh Điềm nắm lấy tay cô gấp gáp hỏi. "Chị Uyển Tình, Lạc Thiên đâu? Anh ấy đâu rồi? Có phải em không nhìn nhầm đúng không? Anh ấy vẫn còn sống...!Anh ấy còn sống..." Cảnh Điềm lẩm bẩm, không ngừng lặp lại câu "Lạc Thiên vẫn còn sống". Uyển Tình trấn an tâm trạng kích động của cô ấy. "Tiểu Điềm, em bình tĩnh lại. Uống chút nước trước đi. Nào, ngoan." "Không được. Em phải đi tìm anh ấy." Cảnh Điềm lúc này đã không thể bình tĩnh nổi. Trong đầu cô chỉ có một suy nghĩ đó là đi tìm Lạc Thiên, nếu không anh sẽ lại bỏ rơi cô lần nữa. Uyển Tình gọi với theo nhưng cô không dừng bước chạy nhanh xuống lầu. Buổi tiệc cũng đã tàn nhưng bốn nhà Lâm, Lạc Cảnh và Âu Dương vẫn còn ở đây. Bóng dáng một người đàn ông cao lớn ngồi quay lưng về phía cô, đầu hơi cúi xuống. Đôi mắt phủ tầng sương mỏng, giọng nói run rẩy kèm theo sự rụt rè gọi tên "Lạc Thiên". Khoảnh khắc người đó quay đầu lại, bốn mắt chạm nhau, thời gian như ngừng lại. Cảnh Điềm suýt chút đứng không vững vẫn may Uyển Tình vẫn luôn theo sát cô. Lạc Thiên lo lắng bước nhanh đến ôm cô nhưng chợt khựng người, anh bước lùi lại. Anh vẫn sợ cô còn hận anh. Anh ngập ngừng nói: "Em...!không sao chứ?" Cảnh Điềm nhìn gương mặt mà mình vừa yêu vừa hận trước mắt, nghĩ đến thời gian qua, anh chỉ biết trốn tránh, không kìm được tức giận lấy cái gối ôm của ghế đập vào người anh như muốn chút hết nỗi ấm ức trong lòng. "Lạc Thiên, anh là tên khốn kiếp. Hic....!Đồ nhẫn tâm! Bỏ lại em với Tiểu Hi...!Huhu..." Cản Điềm càng mắng càng hăng. Ba mẹ anh thấy vậy cũng chẳng xót con trai. Người như anh đáng bị đánh. Lạc Thiên nhìn cô gái nước mắt nước mũi tèm nhem vưà thương lại vừa buồn cười. Anh đứng cười ngây ngốc mặc kệ cô đánh. Đánh là vẫn còn quan tâm. Cô không có xua đuổi anh, không hận anh. Đợi đến khi đánh mệt rồi, Cảnh Điềm mệt nhọc thở, ném cái gối về vị trí cũ. Nhìn cái mặt cười ngốc nghếch của anh, cô tiến đến ôm chặt anh. Lạc Thiên tưởng bở định ôm lại thì ngay lập tức phát hiện điều không đúng. Người trong lòng anh đang không ngừng cọ cọ khuôn mặt đầy nước vào chiếc áo sơ mi màu xanh của anh. Tất cả nhìn cảnh này không nhịn được cười phá lên. Cuối cùng cặp đôi trẻ này cũng có được một cái kết viên mãn. Mời các bạn mượn đọc sách Tổng Tài Xin Đừng Cố Chấp của tác giả Điềm Điềm 5794.