Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thịt Thần Tiên

Cuốn này được xuất bản cũng tương đối là lâu rồi, nhưng lúc đó mình nhìn tên sách thực sự là không có dám đọc. Nhưng mà sau lượn một vòng thấy ai ai cũng khen nên mình cũng nhảy hố luôn. Quả thật là nó không làm mình thất vọng.              Thịt thần tiên là cuốn truyện thuộc loại huyền huyễn, kể về mối tình giữa Dung Trần Tử và Hà Bạng. Dung Trần Tử vốn là thần tiên chuyển kiếp còn Hà Bạng là một con trai tinh (trai ở trong ngọc trai á). Dung Trần Tử kiếp này là một đạo sĩ, mình liên tưởng ngay tới Đường Tam Tạng trong Tây Du Kí á tại anh Dung Trần Tử này cũng bị yêu quái tấn công liên tục vì muốn ăn thịt, có cái Dung Trần Tử mạnh mẽ hơn nhiều :)) Hà Bạng cũng không phải ngoại lệ, cũng tiếp cận Dung Trần Tử bởi ý định đó. Nhưng mà Hà Bạng xuất hiện trong truyện này dễ thương cực kì, vừa tham ăn, vừa ngốc nghếch lại vừa phiền toái. Nàng được Dung Trần Tử đưa về Thanh Hư quan (Là nơi Dung Trần Tử ở) chăm sóc. Hai người ở cạnh nhau, yêu nhau, vượt qua được bản thân, vượt qua lời nói của mọi người, vượt qua cả những cản trở khác, bỏ qua hết mọi quá khứ, trân trọng nhau.           Dung Trần Tử cũng như mọi soái ca ngôn tình rồi, mặc dù không được tả là quá đẹp, hay quá mức chói mắt, chỉ là gương mặt góc cạnh, sống mũi cao hay cơ thể rắn chắc thôi nhưng mà vẫn rất tuyệt vời luôn. Lúc bình thường lúc nào cũng có chừng có mực, nề nếp, lễ độ, lại thương người, nhưng trước mặt Hà Bạng lại ngây ngô như trai trẻ mới biết yêu là gì vậy. Rất dễ thương luôn! Anh sủng Hà Bạng hết mực, nhìn anh chăm chút cho chị là tim mình chảy hết nước ra. Nam chính cực cực đáng yêu. Lúc anh bị chị đâm một nhát, trọng thương suýt chết, anh đã tính cắt đứt mọi duyên nợ nhưng rồi sau đó cái duyên lại dẫn hai người tới lại với nhau. Chị bị thương, mặc dù đã bảo cắt đứt quan hệ nhưng anh vẫn mang bị về, dùng hết sức để cứu. Rồi hai người lại về với nhau.           Hà Bạng là một con trai tinh, có hơn 4000 năm tu đạo, lại có số tu thành tiên nhưng lại không muốn. Cô được Đông Hải long vương phong làm Hải Hoàng cho một vùng biển, nuôi một con cá chép tinh có thể hóa người là Thuần Vu Lâm, hắn làm tư tế cho vùng biển đó và chăm sóc cô suốt 300 năm. Cuộc đời cô bị hết người này tới người kia rời bỏ. Rất rất đáng thương. Nhất là tên nam phụ Thuần Vu Lâm, thực sự thì Hà Bạng quan tâm hắn thật lòng, nhưng hắn lại không nhận ra, cuối cùng lại.. Haiz.. Hà Bạng rất đẹp, đẹp như tiên nữ vậy, đi tới đâu cũng bị người ta chen chúc nhòm ngó, hại anh Dung Trần Tử ôm khư khư phát mệt :)) Người ta không miêu tả suy nghĩ của Hà Bạng đau đớn như thế nào, buồn bã như thế nào, tính cách của cô hầu như đều được biểu hiện qua hành động. Không nói là buồn nhưng ta có thể thấy Hà Bạng đau đớn thế nào khi Thuần Vu Lâm làm tổn thương cô, không nói cô lo lắng nhưng vẫn có thể thấy cô cô đơn thế nào khi Dung Trần Tử vì cứu cô mà mất hết cảm giác, không nói ra nhưng ai cũng có thể thấy rõ những lúc Hà Bạng lo sợ, bối rối, đau lòng. Bởi vậy mình rất rất thích chị nữ chính này, thông minh, nhanh nhạy, quyết đoán, không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ chết và sợ đói :)), dám yêu, dám hận, có thù ắt báo.           Chị thèm thịt anh nên anh có chiêu thức bí mật, chỉ cần chị quậy, lập tức cứa đứt tay nhét vào mồm chị :)) Đôi khi đọc mấy cảnh chị nhìn anh mà chỉ thấy thịt thịt và thịt mà tức cười muốn chết. Rồi chỉ cần chị giết một con rắn ba mắt là anh hứa cho chị ba lạng thịt :)) Rốt cuộc nợ tới 51 lạng vẫn chưa trả được. Rồi chị cũng có chiêu khóc nhè :)) Chỉ cần chị khóc thì cái gì anh cũng làm, mặc dù đó chỉ là giả vờ cũng vậy  Dung Trần Tử dễ thương quá à            Nhân vật phụ trong truyện cũng hết sức cute. Tiêu biểu là mấy đồ đề của Dung Trần Tử haha, hầu như là để giải trí cho truyện, mấy lão đạo sĩ cũng rất buồn cười. Nửa sau còn có con rắn ba mắt Hà Vi như kiểu mặt dày y chang Hà Bạng rất rất tếu. Còn con yêu quái thì thôi đi :)) Không dễ thương chút nào, lại hành hạ hai người này như thế làm mình ghét quá đi :))             Truyện hơi dài một chút. Dễ thương lắm, lời văn nhẹ nhàng nhưng có những chỗ mình đọc mà đau lòng kinh khủng, như lúc chị đâm anh một nhát, như lúc chị bị thương, ôm anh khóc, lúc anh cứu chị và lúc hai người ra đi ở cuối truyện.                Cái kết đặc biệt đáng yêu! ^^                 “Dung Trần Tử hạ mi mắt xuống, mặt đỏ bừng, giọng nói bé như muỗi kêu, nhưng lại rất kiên định: “Nếu người không muốn quay về Hải cung nữ, bần đạo nguyện ý… chăm nuôi suốt đời” “Có lẽ trong mắt của nàng ấy ta chẳng là gì cả, nhưng mọi nỗ lực của ta, đều chỉ để có một ngày được đứng sánh vai cùng nàng ấy dưới trời đất này, ngoài ra không vì điều gì nữa cả” – Thuần Vu Lâm “Lời nói của chàng, ta thích nghe, nhưng lại không hiểu, trầm mặc của ta, chàng muốn thấy, nhưng lại không tỏ tường” “Nếu hồi ức là thứ có mùi vị, thì sẽ là mùi thơm của gỗ đàn hương, ngọt ngào mà vững chắc, giống như nhớ rõ những vui tươi, say đắm và buồn thương, lại tựa như quên hết mọi nỗi ưu sầu” “Tại sao một chữ thích, lại phải dùng quá nhiều máu và nước mắt như vậy mới có thể chứng minh? Tại sao những lời bày tỏ ấm áp ngọt ngào nhất cứ nhất định phải để đến giờ phút cuối cùng không thể nào vãn hồi được nữa mới chịu tin tưởng?” *** Thịt thần tiên – lại là một tác phẩm của Nhất Độ Quân Hoa, khi mới đọc lần đầu mình đã không nghĩ đến sẽ viết ra điều gì, nhưng sau khi rảnh rỗi lôi ra đọc lại lần thứ 2, thứ 3, mình tự dưng có hứng thú viết chút chút cảm nhận. Có lẽ bài review này cũng không sát đề lắm đâu, vì mình sẽ lải nhải thêm về Thịt Thần Tiên phiên bản truyện ngắn, và phiên bản ngoại truyện về Trang Thiếu Khâm nữa. Thịt thần tiên có lẽ có số phận giông giống Phế Hậu Tướng Quân, cũng là một kịch bản tác giả bật ra trong đầu rồi viết thành truyện ngắn, sau đó nghĩ sao lại lấy viết lại truyện dài, à, lảm nhảm PHTQ ở đây thì không phù hợp lắm, bạn này nên để dành trong bài review Đông Phong Ác vậy, còn đây thì ta khen ngợi là bản Thịt ngắn tuy có sự khác biệt kha khá với bản Thịt dài, nhưng cá nhân mình thấy bản nào cũng có cái hay riêng cả. Bản thịt ngắn chỉ gồm 2 chương, và đúng như tựa đề, đó là một phiên bản ngôn tình Đường Tam Tạng và yêu quái – trong đây là con trai thành tinh hơn ngàn năm. Trong bản truyện ngắn, hình tượng nhân vật nam Dung Trần Tử không khác biệt quá nhiều, nhưng nữ chính Hà Bạng/Hà Phán thì khác, rất khác. Hà Phán truyện ngắn đúng là một cô nàng yêu quái rình nam chính chỉ để ăn thịt, thích mặc áo đen, thiếu đi cái tính tham ăn bướng bỉnh mà có vẻ ngoan ngoãn hơn. Trong khi Hà Phán truyện dài thì ai cũng biết nàng ta phiền phức thế nào rồi ấy, nếu chỉ nhận xét mức độ dễ thương thì mình thích Hà Phán truyện ngắn hơn. Nhưng Hà Phán truyện dài quả thật là nhân vật rất hay, nàng ta giống như một lăng kính xinh đẹp, mỗi tia sáng, mỗi góc nhìn lại ra một màu sắc khác nhau, tưởng chừng như không thể nhìn thấu, nhưng thực ra cấu tạo lại rất đơn giản, chỉ gồm ba mặt kính ghép lại mà thôi, tương ứng với ba đối tượng: người thích, người không thích, và người không quan tâm. Bản truyện dài dù mang tựa Thịt Thần Tiên, nhưng câu chuyện này đích thực không hề xoay quanh câu chuyện ăn thịt, ngay từ đầu Dung Trần Tử lịch kiếp không phải để phổ độ chúng sinh, mà Hà Phán cũng tiếp cận Dung Trần Tử vì lý do phức tạp đằng sau, chứ không phải là thèm thịt chàng ăn cho tăng công lực. Giữa hai người Dung Trần Tử và Hà Phán, lúc đầu mình có cảm giác Dung Trần Tử chịu thiệt hơn nhiều. Luôn phải chiều chuộng nhân nhượng mấy trò quấy phá nhõng nhẽo, bị úp sọt mà còn phải chịu trách nhiệm, chưa kể còn từng bị nàng ta lừa bao nhiêu lần… Chàng thực sự là một chính nhân quân tử, dù cho nàng có làm gì, vẫn mềm lòng vớt lại chăm nuôi cái cô nàng trai tinh xảo quyệt này, còn nàng ta có cần gì chàng đâu. Ta có thể thấy nội tâm Dung Trần Tử, giằng xé có, nhớ nhung có, khổ sở kìm nén có, lo sợ có, yêu thương cũng có, vì thế ta biết chàng yêu thật, thương thật, đau thật vì Hà Phán.  Còn Hà Phán, tác giả cho một mặt cho nàng nói lời yêu ngọt ngào, một mặt lại cho thấy nàng che giấu quá nhiều thứ, khiến người ta không dám tin nàng thật lòng. Nhưng sau này mới biết, bên dưới lớp vỏ hào nhoáng cứng rắn chính là một thân trai mềm yếu thực sự, mềm yếu đến mức bất kỳ ai cũng dễ dàng thương tổn, khiến cô nàng trai bé bỏng rút sâu vào lớp vỏ, chẳng dễ gì ra ngoài nữa.  Trái tim nàng ích kỷ thật đấy, chẳng thể mở lòng từ bi đại chúng như Dung Trần Tử, nhưng một khi ai bước vào thì nàng toàn tâm toàn ý dành cho người đó, cả thế giới của nàng chỉ có người đó mà thôi, dù cho có bị phản bội vẫn là không thể thực sự tuyệt tình (như nàng đối xử với Giang Hạo Nhiên hay Thuần Vu Lâm). Dung Trần Tử sợ Hà Phán chạy mất, nhưng đâu biết rằng nàng lo lắng hắn quá nhiều người cần bảo vệ, sẽ bỏ rơi nàng. Phải nói rằng, trên đời có người như Dung Trần Tử mới có thể dung nổi cô gái như Hà Phán. Mà trên đời có Hà Phán mới đủ sức lay động người như Dung Trần Tử. Cuối cùng câu chuyện của họ cũng có kết thúc viên mãn. Khác với truyện ngắn, ngay từ đầu hai người đến với nhau đã không hợp ý trời, thì trong truyện dài họ chỉ cần vượt qua các chướng ngại, là có thể dắt tay nhau làm một đôi tình lữ thần tiên đến thiên trường địa cửu. Mình thấy kết thúc cả hai đều hay, kết thúc truyện ngắn có lẽ hơi bi thương, nhưng cũng thực tế, đâu phải lúc nào có duyên cũng là có phận. Còn trong truyện dài thì đúng là may mắn có Boss bự là Phật Tổ se duyên, đâu ai đánh thuế giấc mơ, đâu phải cứ thực tế thì sẽ không có phép màu. Điểm cộng truyện là các tình tiết hợp lý, hài thì hài cực chất, hệ thống nhân vật phụ ấn tượng (dưới đây mình sẽ nói), và cuối cùng là…..không biết nên cho vào điểm cộng không mà thôi kệ, chính là cảnh H mang thương hiệu biến thái của mẹ Hoa :v . (Thề luôn, truyện của bả tả cảnh ấy ấy trực tiếp dã man, nhưng cũng rất gợi cảm. Tuy nhiên truyện xuất bản cắt gần hết thịt thà rồi, bản uncut thì 35 chương đầu tìm đọc blog Tiểu Triệu, đúng là thấy tự đọc thì hay chứ mua về để tủ sách ai đọc được thì hơi bị ngại :’> ) Điểm trừ là một số đoạn tác giả nhét hình ảnh hiện đại vào để gây cười (như lúc Hà Phán khuyên nhủ con rắn ba mắt đòi làm người, hay miêu tả trang phục của Hà Phán), cá nhân mình thì thấy làm vậy khiến tác phẩm có vẻ không nghiêm túc lắm. Dù Thủy Chử Đại Thần cũng có những tình tiết không đúng thời đại nhưng do bối cảnh xuyên không nên mình thấy có tính thời sự, chứ huyền huyễn cổ đại như Thịt Thần Tiên thì thấy hơi kỳ cục. Và bây giờ phần mình muốn viết về những điều mà lần nào đọc mình cũng luyến tiếc. Thịt Thần Tiên có hệ thống nhân vật phụ rất hay, ví như Diệp Điềm thẳng thắn bộc trực, Trang Thiếu Khâm khôn khéo, Vu Diễm chân nhân bảo thủ, Hà Vi ngốc nghếch…. Nhưng hai nhân vật phụ khiến mình chú ý nhất, là Thuần Vu Lâm và Lưu Tẩm Phương/ Ngọc Cốt. Thực sự mình nghĩ, hai người này có lẽ rất hợp nhau. Không phải vì cả hai có một đoạn thời gian chung đụng ngắn ngủi, cũng không phải tâm lý ghép cho thành cặp, mà là bởi vì mình nuối tiếc cho tình cảm ngây thơ vừa mới chớm và cuộc đời tươi đẹp dang dở phải kết thúc vì chấp niệm mù quáng. Ngọc Cốt thì còn có thể làm lại từ đầu, còn Thuần Vu Lâm thì sao? Thuần Vu Lâm và Lưu Tẩm Phương đều là những kẻ non nớt, đừng nói Thuần Vu Lâm 300 tuổi, đã làm Đại Tư Tế thay mặt Hà Bạng cai quản Hải Tộc mấy trăm năm, thì thực ra hắn cũng vẫn chỉ là một đứa bé lớn xác. Từ lúc bắt đầu có linh tính, đến lúc tu luyện thành tài, cả thế giới đối với hắn chỉ có Hà Bạng, hắn tôn thờ nàng, chăm sóc nàng còn hơn lo cho bản thân mình, sùng bái nàng, cố gắng để được xứng với nàng. Tình cảm thì Thuần Vu Lâm có, Hà Bạng cũng có, không nghi ngờ gì tâm ý nàng dành cho hắn. Nhưng có lẽ do tuổi đời chênh lệch, mà Thuần Vu Lâm mãi không thể hiểu nổi những hành động và suy nghĩ của Hà Bạng. Giữa họ có sự thân thiết, có ăn ý, có tin tưởng, nhưng không có sự bình đẳng và thấu hiểu. Thế nên Thuần Vu Lâm mới thấy 300 năm của hắn quá ngắn, ngắn đến mức chưa kịp viết lời mở đầu, bởi vì hắn chưa có thời gian để trưởng thành, để nhìn thế giới bằng đôi mắt đầy những lo toan khác như Hà Bạng. Thế nên hắn ngồi giữa đám người, áo đỏ tóc đen, vẫn nhận ra là một con yêu không thuộc về nhân gian này. Khoảng cách giữa Hà Bạng và Thuần Vu Lâm là khoảng cách của thế hệ, của kinh nghiệm sống quá khác biệt. Họ có vẻ ngoài trai xinh gái đẹp xứng đôi vừa lứa, nhưng thật ra giống như một người phụ nữ 50 tuổi với chàng trai 18 tuổi, người đã trải qua hết trầm bổng thế gian như Hà Bạng không thể cuồng nhiệt và bất chấp hậu quả để yêu đương như tuổi 18, còn hắn không thể hiểu tại sao nàng mãi không chịu vượt qua lằn ranh vô hình giữa hai người. Còn đối với Dung Trần Tử, tuy thân xác con người của chàng ta chưa quá 100 tuổi, nhưng Dung Trần Tử rõ ràng có sự trưởng thành tương xứng, đứng với Hà Bạng không hề thua kém, có thể không cùng nàng hành động, nhưng có thể hiểu nàng. Thế nên nếu đổi lại là Dung Trần Tử, chắc chắn nhận ra những toan tính của nàng, chứ không chỉ hậm hực chuyện nàng thất thân để có máu thịt thần tiên. Thực ra trong tình yêu, quan trọng nhất vẫn là sự tương xứng, không chỉ ngoại hình, tài năng, mà còn ở suy nghĩ và mục đích sống. Như Hà Bạng, nàng vốn chỉ là con trai tinh ham ăn lười làm, sống một thời gian quá dài trong cô độc và nguy hiểm mới buộc nàng phải nỗ lực mò mẫm con đường sinh tồn, thực ra nàng chỉ cần một người để nàng thoải mái dựa vào, dẫn nàng đi đúng đường là được. Và người làm được điều đó là Dung Trần Tử chứ không phải Thuần Vu Lâm. Mình nghĩ mỗi người đều sẽ có một duyên phận riêng, và cuộc gặp gỡ giữa Thuần Vu Lâm và Lưu Tẩm Phương ban đầu cũng rất có duyên đấy chứ. Cả hai đều rất “liều”, Thuần Vu Lâm bất chấp lời dặn của Hà Bạng mà ra tay cứu người, Lưu Tẩm Phương bé tí đã dám yêu dám hận, đúng chất thanh niên máu nóng, đâu có lằng nhằng như hai bô lão kia. Lưu Tẩm Phương cũng đối với Thuần Vu Lâm sùng bái y như Thuần Vu Lâm đối với Hà Bạng, nhưng mình nghĩ khoảng cách giữa họ không lớn, hai người đều là những đứa bé chơ vơ đang tìm kiếm lý do để trưởng thành, sự xuất hiện của Thuần Vu Lâm là cứu rỗi cho Lưu Tẩm Phương, thì Lưu Tẩm Phương cũng đánh thức bản năng đàn ông của Thuần Vu Lâm. Lưu Tẩm Phương hại Hà Bạng vì đố kị là điều không thể mang lý do gì ra để bào chữa, đáng nhẽ ra Lưu Tẩm Phương có thể bớt tham lam hơn, bớt đi mù quáng, nhưng chung quy lại cũng là sự bồng bột. Hà Bạng nàng sống 4100 năm có lẻ, thời non trẻ đâu dám nói nàng không sai lầm, Lưu Tẩm Phương đã phải trả giá, nhưng cũng nhờ đó mà dục hoả trùng sinh. Cho đến cuối truyện Thuần Vu Lâm vẫn một lòng đau đáu Hà Bạng, còn Ngọc Cốt vẫn luyến tiếc đoạn tình duyên ngắn ngủi ấy, nhưng ông trời chỉ cho đến thế, Thuần Vu Lâm thì đã kết thúc, còn Ngọc Cốt còn cả con đường dài phía trước, nàng ta cũng sẽ vẫn bước tiếp. Phải nói là mình cũng khá thích nhân vật này mà ít người nhắc đến, khi còn là Lưu Tẩm Phương, nàng ta là một cô bé vừa khiến người ta thấy đáng thương, vừa khiến người ta thấy đáng trách. Nàng có cuộc sống nhiều bất công, đau khổ, nhưng cũng không có gì tốt đẹp hơn người để được thương tiếc, nàng ta bị mờ mắt bởi tham sân si, bị lợi dụng, bị khinh bỉ. Nhưng mà, đâu phải ai cũng sinh ra đã đẹp, đã thông minh, đã hiểu sự đời, đúng không? Khi trở thành Ngọc Cốt, cô nàng này an phận đến mức khiến mình lu mờ, nhưng đó là sự trầm ổn, thận trọng rất riêng với những nhân vật nữ nổi bật như Hà Phán hay Diệp Điềm. Mình mong là sẽ có sequel khác cho Ngọc Cốt, cô gái này tưởng chỉ là nhân vật qua đường tầm thường, nhưng lại có trải nghiệm đặc biệt, có đau thương, có lột xác, tương lai mình rất muốn biết khi trở thành đại yêu ngàn năm nàng sẽ có bộ dáng gì. Biết đâu, nàng cũng sẽ như Hà Bạng, qua mấy nghìn năm cuối cùng cũng chờ được người đàn ông của đời mình? Nhưng mình vẫn tiếc, rất tiếc cho Thuần Vu Lâm, hắn ta cố chấp với Hà Bạng, cũng bất lực với tình cảm đó. Thuần Vu Lâm giống như đứa bé đáng thương, khi hắn mong mỏi rằng hắn không yêu Hà Bạng, thực ra chỉ là trúng thuật Nhiếp Hồn của nàng, nhưng vẫn dựa vào chấp niệm đó để bị Minh xà lợi dụng, rồi lại sụp đổ khi nghe chính Hà Phán nói ra. Mình nhớ mãi hình ảnh cuối cùng của Thuần Vu Lâm, khi đó là Thuần Vu Lâm chân chính chứ không còn là thần thức của Minh Xà, hắn hại Dung Trần Tử, cũng chính tay Hà Phán giải quyết hắn. Vậy mà nhìn nàng khóc, hắn cười  nước mắt nàng nóng hơn máu của hắn. Cho đến cuối cùng hắn vẫn ngây thơ như vậy, bị nàng lừa, hoặc để nàng lừa. Nếu nhận ra Hà Phán từng cũng có tình cảm với mình, hắn có thấy đáng để làm thế không? Dù biết là ngớ ngẩn, nhưng mình mong hắn thật sự giữ được mảnh tàn hồn như tính toán của Hà Bạng, để hắn có thể tái sinh mà nếm trải cuộc đời rộng lớn phía trước. Ngoài chính văn, còn có 3 ngoại truyện, trong đó ngoại truyện về sư đệ Dung là Trang Thiếu Khâm là gây ra nhiều hoang mang bối rối cho mình. Bởi vì trong cái ngoại truyện này, timeline lẫn tính cách Trang Thiếu Khâm đều xa lạ đến mức, mình không biết tác giả có nhầm lẫn hay viết nhầm tên nhân vật hay không nữa Trang Thiếu Khâm trong chính văn đúng là kiểu người khôn ngoan, mặt dày và có chút háo sắc, nhưng anh ta vẫn đường đường là nhị đệ tử của Tử Tâm đạo trưởng danh vọng lừng lẫy, là Quốc sư đương triều, sao vào ngoại truyện lại biến thành đạo sĩ nghèo rách nát, không có tông phái chính danh nào thế này? Ok, quyết định là anh ta có thể bái sư sau anh Dung đi, nhưng trong ngoại truyện sau 800 năm Trang Thiếu Khâm trở thành tông sư một phái, Hà Miêu mới bỏ đi, mà trong chính văn anh chàng còn chưa bằng Dung Trần Tử, như vậy, thời điểm của Thịt Thần Tiên diễn ra Trang Thiếu Khâm đang nuôi lén Hà Miêu, nhưng sao anh ta lại có dáng vẻ tiếc nuối quá khứ như vậy? Bộ không nhìn gương hai người này mà đối xử tốt với Miêu Miêu hơn được à? Hay tất cả ngoại truyện đều là quá khứ, vậy nhưng Trang Thiếu Khâm trong chính văn đâu có vẻ đã đắc đạo thành tiên? Ôi thật rắc rối @.@ Nhưng nhận xét thật lòng thì ngoại truyện ấy không hay, quá theo lối mòn, hình như mẹ Hoa viết văn sủng ngứa tay nên mới phóng bút viết ngược, chứ không phải có ý định gì cao siêu đâu :v Mời các bạn đón đọc Thịt Thần Tiên của tác giả Nhất Độ Quân Hoa.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thầy Sờ Cốt
Văn án đứng đắn: Thầy sờ cốt, xem xương cốt, nhìn thấu quá khứ, vận mệnh tương lai. Người đời thường nói đến thầy sờ cốt với sự sợ hãi, thầy sờ cốt dần mai danh ẩn tích, giấu mình nơi trần thế. Chỉ truyền lại quy tắc “ba không”: Không sờ xương trẻ con, không sờ xương người già và… không sờ xương người chết. Văn án thiếu đứng đắn: Trai tính tình nho nhã bị gái ở trước mặt nhìn chằm chằm: “Cô nhìn tôi làm gì?” “Bởi vì anh là chồng tương lai của tôi!” Trai ra vẻ không biến sắc làm mặt lạnh, nhưng tai thì đỏ rần: “Con gái con lứa, không biết xấu hổ.” “Hay là anh hôn tôi một cái đi, tôi lượn luôn.” Gái đoán trai sẽ không dám làm thật đâu. Trai liếc gái một cái, tranh thủ hơn cao thủ, trai nhấc cằm gái hôn một cái. Đậu má… Sai kịch bản rồi. *** Nếu có một ngày bạn biết rằng không phải trái tim, cũng không phải khối óc của mình chọn lựa người chồng, người kết tóc se duyên cả đời với bạn, mà lại chính là... khung xương của mình, bạn sẽ nghĩ sao?! Trong thế giới của thầy sờ cốt, quả thật chuyện gì cũng có thể xảy ra. Khi lần đầu tiên Vu Đồng, một trong những thầy sờ cốt cuối cùng còn sót lại trên thế gian, cái nghề mà ngỡ rằng chỉ tồn tại trên những trang sách cổ, trong những lời đồn đại hư hư thực thực, chạm vào Phương Thành, đại thiếu gia của gia tộc họ Phương; giây phút mười ngón tay đan xen vào nhau, cô đã hiểu thế nào là cảm giác mỗi một tế bào, mỗi một khớp xương đang kêu gào, đang rung động đến cực điểm, và rồi một cảm giác an lành và bình yên như những ngọn gió xuân tháng ba chưa từng có ập đến như sóng triều, khiến cô chỉ muốn buông mình trong đó mãi mãi. Khung xương của cô, cmn, đã tìm được "ý trung nhân" của nó rồi. Vu Đồng không phục. Cô đâu muốn lấy chồng. Cô còn muốn sống cuộc đời tự do tự tại của cô cơ. Mị còn trẻ, mị muốn đi chơi! Nhưng phục hay không thì có thể thế nào?! Bắt đầu từ giây phút khung xương của cô tìm thấy người Trùng cốt với nó, hết chuyển từ trạng thái không chấp nhận khiến cô chảy máu cam không ngừng nếu 3 ngày không được chạm vào xương của "người ấy", biến cô thành cái máy "cảm ứng tâm điện" định vị GPS của "người ấy", cho đến khi hoàn toàn tiếp nhận rồi nửa đêm mộng du đá cửa phòng đòi gần gũi "người ấy", cô muốn không phục cũng không được! Vậy nên, vấn đề bây giờ là, làm sao để thuyết phục "người ấy", chuyên gia phục chế văn vật Phương Thành, người đàn ông không tin thần, chẳng tin Phật, không có tôn giáo tín ngưỡng, một lòng hướng về chân lý duy nhất là khoa học chịu nghe những gì cô giải thích, chấp nhận để cô "sàm sỡ" anh ta đây?! Quan trọng nhất là, giữa Vu Đồng và Phương Thành, dường như chẳng có điểm gì chung cả. Vu Đồng, một thầy sờ cốt mất cha mất mẹ từ tấm bé, theo ông lưu lạc khắp hang cùng ngõ hẻm, nơi đâu cũng là nhà, hàng ngày luôn phải đối mặt với nguy hiểm khi hết dạng khách này đến khách khác tìm đến bắt sờ xương cốt nói vận mệnh. Cô gái trẻ vì thế có tính tình quật cường, phóng khoáng, hoang dại, tự lập, thân hình nhỏ bé nhưng lại mang trong mình sức mạnh và quyền năng to lớn mà bao người thèm khát, bao người muốn lợi dụng. Phương Thành, đại thiếu gia nhà họ Phương nhưng không đi theo nghề nghiệp kinh doanh của gia đình mà lại vì sở thích làm một chuyên gia phục chế văn vật, tận hưởng một cuộc sống trầm lặng, không tranh không đoạt, tính tình thì ôn hoà, điềm đạm, kiên nhẫn, luôn đối xử lịch sự nho nhã với tất cả mọi người. Hai thế giới, hai tính cách đối lập, nhưng rồi vì duyên trời định mà sáp lại gần nhau. Tưởng khác biệt là vậy nhưng hoá ra vẫn có thể hoà hợp đến thế. Ban đầu chỉ là quan hệ hợp tác để chữa khỏi những chứng bệnh quái lạ phát sinh khi xương nhận xương, nhưng sau đó họ dần dần bị thu hút lẫn nhau. Anh bị thu hút bởi sự tự do trong cô, tín ngưỡng của anh vì cô mà sụp đổ, rồi vì cô mà xây dựng lại, hoặc là nói, cô đã trở thành tín ngưỡng của anh từ lúc nào không hay. Còn cô thì bị hấp dẫn bởi sự điềm đạm nơi anh, anh mang đến cho cô cảm giác yên bình và an toàn cô chưa từng có, khiến cô lần đầu tiên muốn dừng chân, muốn có cho riêng mình một mái nhà ấm áp thực thụ. Dù đã gặp biết bao dạng nam chính ngôn tình, nhưng có thể nói mẫu đàn ông ôn nhu, lịch thiệp như Phương Thành vẫn luôn khiến mình vô cùng có thiện cảm. Nếu như sự chủ động, thẳng thắn pha chút ngây thơ trong tình cảm của Vu Đồng khiến mình thấy thú vị thì mình lại càng ngưỡng mộ kiểu tình yêu mà Phương Thành dành cho Vu Đồng. Anh dung túng với đủ hành động kì quái của Vu Đồng, dù là từ khi chưa xác định quan hệ cho đến lúc quyết ở bên nhau. Không bá đạo, không ép buộc, mặc dù rất yêu thương lo lắng cho cô nhưng anh không bao giờ bắt cô phải từ bỏ cuộc sống mà cô quen thuộc. Anh chăm sóc cô, hiểu cô, tôn trọng cô, bảo vệ cô nhưng vẫn cho cô không gian tự do riêng. Chỉ là, cái duyên phận tựa như do ông trời tác hợp của họ đó, thật ra lại là do bàn tay nham hiểm của một người đứng đằng sau giật dây, thao túng tất cả. Ngỡ rằng sau bao lận đận thì hạnh phúc nắm chắc trong tay, nhưng lúc này đây, những biến cố hung hiểm chẳng ai ngờ mới thật sự đến. *** Hơn phân nửa cuốn truyện, "Thầy sờ cốt" cho ta cảm nhận đây là một câu chuyện nhẹ nhàng, hài hước với những tình huống thú vị, dở khóc dở cười, nhưng càng về cuối, khi những bí mật dần được hé mở và vạch trần thì độc giả là tôi mới ngỡ ngàng nhận ra, hoá ra nó cũng có thể ngược khiến người ta đau đớn đến vậy... Nói về những ưu điểm, "Thầy sờ cốt" có một plot khá mới lạ và đặc sắc, mạch truyện thu hút với những tình tiết bất ngờ, đầy bí ẩn dẫn dắt chúng ta từng bước khám phá; không hề có cảm giác đầu voi đuôi chuột vì các mắt xích dần hé mở về sau cho thấy tác giả đã dựng một khung sườn truyện chắc chắn rõ ràng ngay từ khi bắt đầu chấp bút. Các nhân vật từ chính đến phụ đều có cá tính riêng, ngoài cặp đôi chính còn có một cặp đôi phụ là Hàn Húc- Tôn Hàm Uyển cũng khá thú vị, bên cạnh tình yêu thì truyện còn miêu tả tình cảm giữa ông nội và Vu Đồng rất cảm động, rất ấm áp. Tuy là truyện có gắn mác linh dị nhưng không hề khó đọc hay gây cảm giác ma quái đáng sợ gì cả. Thế nhưng thú thật, vì reviewer khi bắt đầu đọc đã bị hiểu lầm đây là một câu chuyện sủng ngọt nhẹ nhàng, nên đã lâm vào tình cảnh khá sốc vào những chương cuối, khi nó bỗng chuyển hướng thành tranh đấu hào môn thế gia với lòng tham quyền tham tiền bất chấp tất cả, phi nhân nghĩa của những kẻ giàu; cộng thêm nỗi tiếc nuối về số phận hẩm hiu của những con người mang trong mình dị năng đặc biệt. Dầu vậy, nhờ có reviewer rất có tâm là tôi đây đã cảnh báo các bạn trước rồi, vậy nên tôi nghĩ mọi người có thể chuẩn bị sẵn sàng tâm lý trước và đọc truyện. Cứ yên tâm là dù trải qua những chuyện đau đớn thế nào, sóng gió ra sao, thì trái tim của nam nữ chính vẫn sẽ luôn luôn hướng về nhau, và trở về hạnh phúc bên nhau. Trích đoạn khi hai người gặp lại: Phương Thành nói năng lộn xộn, anh dán vào tai Vu Đồng, dùng âm thanh thật nhỏ chỉ mình cô có thể nghe thấy "Vu Đồng, em nghe một chút tiếng tim anh đập, nghe thử một chút." Vu Đồng nghiêng mặt, vừa vặn áp ở ngực anh, nơi trái tim Phương Thành "Thịch, thịch, thịch", tiếng tim đập vang lên từng nhịp rộn rã. Vu Đồng lầm bầm "Em nghe gì đâu..." Phương Thành lại ôm cô sát lại gần hơn, nặng nề nói: "Vậy em có biết hay không, lúc em không ở đây, nó gần như đã chết."* ... Nhìn chung, về cơ bản, tuy "Thầy sờ cốt" không quá xuất sắc, nhưng khi bạn đã có phần chán ngán những câu chuyện thanh xuân, showbiz, bác sĩ,... quá nhiều sủng quá nhiều ngọt gần đây, thì tôi tin nó đúng là một làn gió mới lạ, hấp dẫn, cũng đáng để bạn dành thời gian đọc thử đó ạ. *, Đoạn này reviewer tự edit.     Mời các bạn đón đọc Thầy Sờ Cốt của tác giả Nhất Cố Tử Căng.
Sao Địch Nổi Sắc Đẹp Tuyệt Trần
Văn án: La Linh Dư: Cha mẹ muội đã mất cả rồi, gia tộc lại không có thế, chỉ có thể ăn nhờ ở đậu. Con người muội chỉ không được lương thiện thôi, chẳng lẽ muốn gả cho một phu quân thương mình yêu mình là sai sao? Lục Quân: Không sai. Nhưng muốn gả cho người khác ngoài ta thì đúng là sai thật. Dẫu lòng chàng như sắt, vẫn nào địch nổi sắc đẹp giai nhân. Nói chung về tác giả Y Nhân Khuê Khuê có giọng văn hóm hỉnh nhẹ nhàng tinh tế khá đặc trưng, dù đôi khi lê thê nhưng tựu chung là không bị đầu voi đuôi chuột, viết về tình cảm tốt, tình yêu phập phồng đuổi bắt, tình thân tình bạn tình đồng chí cảm động, các nhân vật phụ cũng lý thú chứ không đơn điệu chỉ làm nền cho nhân vật chính. ***   Review: Bộ này bối cảnh Nam Bắc Triều, nữ chính La Linh Dư cha mẹ song vong, gia tộc lụi bại vì binh biến chiến hỏa, phải ăn nhờ ở đậu họ hàng chi khác. Mở đầu truyện là nàng đến nhà họ Lục là nhà đẻ của bác dâu nàng. Họ Lục là danh gia vọng tộc, bác dâu nữ chính mất chồng, ở nhà đẻ cũng thoải mái không bị câu thúc, tình cảm bác cháu cũng không gọi là thân thiết cho lắm. Đừng tưởng nữ chính sống nhờ thì hoàn cảnh éo le lâm li khổ sở, nàng rất khôn khéo đóng trọn vai bạch liên bông của mình:))))Kungfu vuốt mông ngựa, kéo bè kết cánh, thu mua nhân tâm nàng làm cực kì giỏi. Khi còn ở nhờ họ hàng xa nàng cũng sống rất khá, mà vì biến cố phải lưu lạc đến nhà họ Lục nàng cũng xoay sở không tồi. Hai chị em không cha không mẹ nghèo rớt mùng tơi, thân là chị cả, nữ chính bao bọc em gái, đứng ra lo liệu thậm chí không ngần ngại làm kẻ ngại bần ái phú, tìm mọi cách để có thể trát vàng cho mình hòng kiếm được mối hôn nhân tốt. Nàng quả thực ham mộ vinh hoa phú quý, là người yêu nhan sắc như mạng, là kẻ vô cùng thực dụng. Hiển nhiên đích ngắm của nàng là Lục lang Lục Quân, tài tử trong mộng của chúng quý nữ kinh thành. Chàng ta đẹp như tiên giáng trần, phong độ quân tử ngời ngời như trúc, tài hoa hơn người, được người đời tán thưởng. Quan trọng là, sản nghiệp giàu có, nhà không có bố mẹ đè nén, lấy được lòng Lục lang là coi như thành bà chủ. Thế nên nàng ra sức đóng vai thục nữ sen trắng quyến rũ chàng mà đâu hay biết rằng, bộ mặt ngại bần ái phú của nàng đã bị chàng nhìn thấy từ lâu. Hai người, một kẻ sắc sảo khôn ranh đóng vai thục nữ ngây thơ ko rành sự đời, một kẻ ngụy quân tử đầy tham vọng, thậm chí ghê gớm có phần cay nghiệt lại đóng vai quân tử xuân phong dạt dào không màng danh lợi. Kẻ cắp gặp bà già, nam chính trần đời ghét loại hồ ly tinh ham hư vinh chỉ lo trèo cao như nữ chính cuối cùng cũng phải xin quỳ dưới đóa mẫu đơn. Quá trình nam chính tự ngược rồi tự vả mặt mình vì thích nữ chính cười đau ruột. Thế mới thấy bên dưới quân tử cũng chỉ là con sói đói biến thái đang gào thét thôi. Nữ chính tưởng bánh bèo nhưng thực ra không bánh bèo. Nàng kiên cường, che chở cho em gái mình vô tư lớn lên giữa xã hội thượng lưu dù không có gia tộc che chở, k có gia sản bạc triệu, chỉ dựa vào chút thông minh khôn vặt. Nàng xinh đẹp nhưng không ngu ngốc, biết mình biết ta, biết tiến biết lùi. Nàng luôn tâm niệm dựa vào nam nhân nhưng lại chưa bao giờ là vật ngáng đường, hay là nỗi khúc mắc kéo chân nam nhân. Nàng đẹp đẽ lộng lẫy như đóa mẫu đơn nhưng sức sống còn hơn cỏ dại. Năng lực thu vén quản gia, giao tế của nàng thuộc hàng thượng thừa, nếu không phả cha mẹ mất sớm, gia tộc lụi bại, người như nàng chẳng phải khó cầu. Nên nàng tự tin, kiêu ngạo vào nhan sắc, vào năng lực của mình, muốn nương tìm chốn phú quý không phải là vọng tưởng. Có thể nói, tuy kẻ đầu têu quyến rũ là nữ chính nhưng nam chính mới là kẻ truy thê. Nữ chính coi lấy chồng như chức nghiệp, đối với tình cảm cũng là đầu gỗ cho nên mới chị mới bị nam chính lừa sơ múi chút đỉnh thời đầu. Ban đầu là gặp dịp thì chơi, nam chính buông thả bản thân “gian díu” với nữ chính nhưng không hề có ý nghiêm túc. Cho đến khi hiểu nhau hơn, biết được con người nàng, thấy được sự đồng cảm giữa hai tâm hồn tổn thương mà kiên cường, đến khi quyết lấy nàng làm vợ, chàng mới biết được, hóa ra muốn cưới cô vợ không bối cảnh của mình kể cũng sứt đầu mẻ trán. Truyện có giọng văn hài hước, nhiều tình huống tréo nghoe sặc nước bọt. Nam nữ chính đối với người ngoài thì kẻ như tiên nữ kẻ như nam thần, lễ độ có thừa, phong phạm dư dả nhưng cứ hễ ở với nhau thì bựa, biến thái, cãi nhau như chó mèo. Chemistry tung tóe, thịt thì vụn vụn không đáng kể nhưng nước lèo thơm ngọt xốn xang, gặp nhau thì hoocmon dâng tràn. Nhân vật nam phụ anh họ của nam chính trọng sinh, là chất xúc tác tác hợp hai người với nhau, lại thường bị hiểu lầm động cơ, gây bao tình huống dở khóc dở cười nhưng cũng vô cùng đáng yêu. Có thêm 1 nhân vật nam nữa là anh vương gia, anh này là người kiếp trước lấy nữ chính, cũng vô tình bị ông anh họ kéo vào scandal kiếp này, đọc cũng buồn cười kinh dị. Nói chung bộ này ngọt sủng thoải mái, đối đáp thú vị, trong thời buổi ăn chay thì thịt thà coi như đạt chuẩn. Nam nữ chính khá là đáng yêu, nội dung không hack não, thích hợp giải trí, mùa này đọc cho nó ấm áp chị em ạ. Dạo này tớ review lụt nghề rồi, mà truyện hay đọc không rv cho chị em thì tiếc nên cố nhét cho vài chữ, chị em đọc review kém xa ngày xưa đừng trách tớ :((( Tớ còn 1 đống truyện hay mà không biết làm sao review đây. *** Sau khi Lục tam thiếu phu nhân mang thai, nhị thiếu phu nhân Lưu Đường và hoàng hậu đương triều cũng lần lượt hoài thai. Thỉnh thoảng ba vị phu quân lại tụ tập nói về chuyện thê tử nhà mình mang thai, chỉ có Lục tam lang vẫn nét mặt hững hờ, còn hai người kia thì cứ thở ngắn thở dài. Vì lo lắng cho cơ thể ốm yếu của hoàng hậu nên sau khi thành thân, hoàng đế đã nghĩ đến chuyện để hoàng hậu điều dưỡng cơ thể hai năm, đợi nàng khỏe hơn rồi mới bàn tới chuyện mang thai. Hoàng đế cam tâm tình nguyện gánh áp lực ở trên triều. Nhưng chẳng ngờ hoàng hậu đột ngột hoài thai, không những thế mà còn vì vì thê tử ốm yếu, không thể phá thai nên chỉ có thể dưỡng thai thật tốt. Có lúc hoàng đế thấy Lục tam thiếu phu nhân vào cung thăm hoàng hậu, La nữ lang vẫn xinh đẹp như xưa, dù đang mang thai nhưng vẫn rất hoạt bát, so với Chu Dương Linh tiều tụy yếu ớt, Lưu Thục thực rất hâm mộ. Lục nhị lang Lục Hiển cũng thế. Có điều nguyên nhân của hắn không phải là vì thê tử ốm yếu, mà là thê tử nhà hắn còn nhỏ quá. Lưu Đường mắc cỡ thẹn thùng, đơn thuần trong sáng, bản thân vẫn còn là một đứa trẻ, suốt ngày sùng bái tam thiếu phu nhân, lại phiền não vì mẹ chồng là Lục phu nhân cứ tăng áp lực trong chuyện nội trợ. Tiểu công chúa còn chưa thích ứng kịp với thân phận Lục nhị thiếu phu nhân, thì làm sao có thể gánh nổi trách nhiệm hoài thai sinh con đây? Lục Hiển thầm trách mình không thỏa đáng, nhìn thê tử vui vẻ mà lo lắng đề phòng suốt ngày. Vì những nguyên nhân khác, Lưu Thục và Lục Hiển đều đang lo thê tử sinh non, ảnh hưởng đến cơ thể. So với bọn họ, Lục tam lang lại rất bình tĩnh. La Linh Dư khỏe khoắn lại vô tư vô lo. Khi mang thai cũng chỉ khó chịu một tháng đầu, về sau còn có thể cùng đi chơi thuyền, vái trăng, vẽ tranh với phu quân. Eo vẫn thon nhỏ, từng cử chỉ hành động vẫn đầy thướt tha. Có mấy lần Lưu Thục và Lục Hiển thấy vợ chồng Lục Quân du ngoạn, một lần là Lục Quân và La Linh Dư dẫn nhau đi viếng thăm một vị danh sĩ, một lần là trong một ngày mưa, Lục tam lang ôm phu nhân dạy nàng vẽ tranh ở trong đình giữa hồ. Mời các bạn đón đọc Sao Địch Nổi Sắc Đẹp Tuyệt Trần của tác giả Y Nhân Khuê Khuê.
Chiếm Hữu Cuồng
Văn án:   Thiếu niên giả bệnh yếu ớt muốn được ôm một cái ——   Kiếp trước, Thời Ôn cho thiếu niên người đầy vết thương kia một tờ khăn giấy.   Dẫn đến các loại dây dưa, thế cho nên thiếu niên cuối cùng phát điên, phá tung trường học.   — Chị gái Thời Noãn chết ở dưới lầu, mẹ mang tinh thần thất thường.   Trọng sinh, Thời Ôn trở về ngày hôm sau khi cho cậu nhóc kia khăn giấy.   Bất đắc dĩ, cô quyết định chuyển đến trường của thiếu niên, thay đổi bi kịch.   Chỉ là, hết thảy mọi chuyện đã đi lệch khỏi quỹ đạo.   Thiếu niên bị người bắt nạt đến mức thương tích đầy mình.   Tóc mái che mắt, giống như du hồn, lại dịu ngoan vô hại.   Thời Ôn quyết định, trước khi cậu chưa có khuynh hướng cực đoan và tàn bạo, cứu rỗi cậu.   Chỉ là...   Thời Ôn nhìn khuôn mặt tinh xảo tái nhợt kia, dục vọng chiếm hữu trong đáy mắt cậu làm cô hoảng hốt, “Trần Trì, cậu làm sao vậy…”   Trần Trì mặt không biểu tình, động tác mềm nhẹ xoa mặt cô, lẩm bẩm: “Ôn Ôn, đừng cười với hắn, bằng không, tớ sẽ không khống chế được chính mình…”   * nam chủ hai đời chỉ thích nữ chủ, không có tình cảm với chị gái, chỉ là nữ chủ tự nghĩ ra.   Trọng sinh ngọt văn. ***   Thời Ôn chưa từng nghĩ rằng, chỉ vì một chút lòng trắc ẩn của mình ở kiếp trước đã gây ra nhiều bi kịch đến thế.   Thiếu niên kia trở nên điên loạn, phá hủy mọi thứ. Chị gái nhảy lầu. Bố mẹ và cô lại bị tai nạn xe hơi…   Mọi thứ như giấc mộng tàn nhẫn giày xéo trái tim Thời Ôn đến không thở nổi. Hóa ra, cô đánh mất tất cả rồi…   Những tưởng, Thời Ôn cứ thế mà chết đi khi sinh mệnh chỉ vừa tròn 17 tuổi, chưa kịp rực rỡ xinh đẹp đã vội tàn úa. Thế nhưng, có lẽ vì xót thương cho cuộc đời cô gái bé nhỏ mà trời xanh đã cho cô được trùng sinh quay về quãng thời gian trước khi bi kịch kia xảy ra.   Một lần nữa trở lại, một lần nữa nhìn thấy chị gái, bố mẹ và thiếu niên kia, cảm xúc trong lòng Thời Ôn rất hỗn tạp. Bởi vì, những sự việc đầy thương tâm kiếp trước vẫn có nhiều chuyện mà cô không hề hay biết, cô chỉ có thể lần mò theo từng manh mối nhỏ để đổi thay mọi thứ.   Mà người nắm giữ sợi dây vận mệnh này, lại là thiếu niên ấy, cậu ta tên là Trần Trì.   Kiếp trước, trong một con hẻm nhỏ đầy tăm tối, Trần Trì bị một đám người vây đánh thương tích đầy mình. Khắp người cậu đều là vết thương, máu chảy dầm dề, mái tóc dài rũ rượi che khuất gương mặt. Cậu ở nơi đó, một mình chống chọi lại đám người hung bạo ấy.   Thời Ôn nhìn thấy, trái tim thiện lương động lòng thương xót. Cô cho cậu một tờ khăn giấy rồi vội vã rời đi. Mà nào đâu biết, ở khoảnh khắc khi cô bước đến, gương mặt cùng ánh mắt tràn đầy thương tiếc kia, đã lật mở lại toàn bộ ký ức của con dã thú Trần Trì. Cuối cùng, cậu đã tìm thấy cô rồi…   ***   Kiếp này, việc đầu tiên sau khi trùng sinh của Thời Ôn chính là xin chuyển đến trường có chị gái và thiếu niên kia học. Cô hy vọng rằng, mình sẽ ngăn được sự điên loạn của cậu ấy và thảm kịch của gia đình. Chỉ là, cô cảm thấy dường như mình suy nghĩ sai rồi…   Bởi, khác với một Trần Trì đầy tính xâm lược, tàn bạo và độc ác của kiếp trước, người có thể không chút do dự cho nổ tung mọi thứ trong trường học, tước đi bao nhiêu sinh mạng vô tội khi ấy. Trần Trì bây giờ lại như con thú nhỏ đầy thương tích, cuộn tròn cô độc trong thế giới của chính mình.   Thời Ôn nhìn cậu, xót xa vô hạn… Là ai, đã khiến cho một thiếu niên bệnh tật vô hại như thế này trở nên điên loạn đến mức đó kia chứ? Là điều gì đã khiến cậu phải dùng cách cực đoan và tàn nhẫn như vậy để hủy diệt mọi thứ?   Vì thế, Thời Ôn quyết định, sẽ giúp cậu quay về chính đạo, trở thành một công dân tốt, hướng đến mặt trời.   Chỉ là, Trần Trì không hề đơn giản như những gì Thời Ôn thấy hay biết đến… Trần Trì, là con sói hoang đang cố che dấu đi những cái răng ranh và sự hung bạo của dòng máu đang chảy trong cơ thể mình mà thôi…   ***   “Tìm mặt trời nơi không có gió thổi qua, làm ánh mặt trời sưởi ấm nơi anh đang chịu lạnh. Chuyện đời phức tạp, anh lại đơn thuần như thế. Quãng đời còn lại sau này, em chỉ cần anh…” (*)   Người ta nói, sự dịu dàng trong một khoảnh khắc có thể sẽ để lại trong lòng một người vết tích rất khó phai mờ.   Có lẽ vì thế, ngay giây phút nhận được tờ khăn giấy của Thời Ôn, đã mở ra trong lòng Trần Trì những tình cảm và ký ức vô cùng đặc biệt. Trần Trì biết, Thời Ôn chính là tất cả của cậu.   Trần Trì có một tuổi thơ đầy khắc nghiệt, tia sáng duy nhất của cậu là Thời Ôn. Thế nhưng, những ngày thơ bé dễ nhớ dễ quên không đủ để Thời Ôn khắc ghi hình bóng cậu. Thế nên, chỉ có một mình Trần Trì là đi tìm lại về những ký ức ấy.   Vì vậy, khi gặp lại Thời Ôn ở khoảnh khắc không ngờ đến đó, Trần Trì biết, mọi thứ đã không còn cách cứu vãn nữa rồi.   Là một người thông minh và ẩn nhẫn, Trần Trì bước đầu dùng vẻ ngoài vô hại lại đầy vết thương của mình để khiến Thời Ôn chú ý và quan tâm đến cậu. Cậu không ngại làm mình bị thương nặng hơn, đau đớn không là gì với cậu. Chỉ cần, một lời hỏi han, một cái chạm nhẹ xót xa hay một ánh mắt đau lòng… của cô cũng đủ rồi.   Trần Trì đặt mình ra bên ngoài thế giới, lặng lẽ quan sát mọi thứ của Thời Ôn. Nhìn thì có vẻ như không có gì nhưng kì thực lại khiến người khác dè chừng mà sợ hãi.   Thời Ôn lại không hề hay biết, vẫn luôn cảm thấy Trần Trì là cậu bé cần được bao dung và yêu thương hơn rất nhiều. Vì thế, cô dùng sự dịu dàng mềm nhẹ của mình để đối xử với cậu.   Cứ như thế, trước mặt Thời Ôn, Trần Trì luôn ngoan ngoãn nghe lời, chưa bao giờ có biểu hiện gì thất thường. Thế nhưng, chỉ cần nơi cô không nhìn thấy, con dã thú trong lòng cậu lại trở về bản chất của nó.   Cậu có thể để cho người khác đánh mình đến chết đi sống lại mà không thèm chống trả, thế nhưng chỉ cần người đó buông lời không hay về Thời Ôn thì bất kể là ai, cậu cũng sẽ đánh cho tàn phế. Cậu không muốn lật lại quá khứ trước kia của mình, nhưng cũng không ngại dùng nó nghiền chết kẻ dám chống đối hay đem Thời Ôn ra làm phép thử với cậu.   Sự điên cuồng hung bạo và đầy tàn nhẫn ấy, trải qua hai kiếp chưa từng thay đổi. Sự chiếm hữu, dục vọng và cố chấp trong tình yêu ấy, trải qua hai kiếp chưa từng thay đổi.   Thời Ôn là mặt trời của Trần Trì. Mà Thời Ôn cũng là độc dược của Trần Trì… Có thể cứu rỗi cậu hoặc là hủy diệt cậu, không còn gì cả.   Liệu rằng, một cô gái bé nhỏ đầy ôn nhu dịu dàng và thiện lương như Thời Ôn có thể giúp Trần Trì bước ra bóng tối, cởi bỏ những gông xiềng trên đôi vai cậu hay không? Tình yêu mang đầy sự xâm lược, chiếm hữu ấy, có phải là tình yêu? Đứng trước sự lựa chọn rời đi hay ở lại với Trần Trì, Thời Ôn sẽ làm cách gì để bi kịch kiếp trước không tái diễn lần nữa? Mời mn cùng dõi theo bộ truyện đến những chương cuối để tìm câu trả lời nhé.   ***   "Chiếm hữu cuồng" là một bộ truyện khá hay về thể loại trùng sinh, thay đổi vận mệnh mình đọc được thời gian gần đây. Nội dung không quá mới lạ nhưng lại đặc biệt thu hút bởi cặp đôi nhân vật chính.   Nữ chính Thời Ôn, là một cô gái nhỏ xinh đẹp, mềm mại lại vô cùng tốt bụng. Biết trước bi kịch của kiếp trước, cô từng bước thay đổi số phận cho những người yêu thương bên cạnh. Vô tình, lại bị cuốn vào tình yêu với Trần Trì.    Có thể nói, sự bao dung dịu dàng của Thời Ôn đã giúp Trần Trì bước qua được bóng tối, không lạc lối trong những âm mưu cùng thù hận. Tình yêu của cô, đã khiến con sói hoang Trần Trì tự mình thu hết răng nanh, móng vuốt mà trở nên nghe lời lại dịu ngoan vô hạn.   Nam chính Trần Trì có tính cách hướng nội, đặc biệt thông minh, lòng dạ tàn nhẫn thâm sâu. Cậu luôn tỏ ra vô hại nhưng lại cực kì nguy hiểm. Điểm mấu chốt và được xem như là vết thương trí mạng của cậu là Thời Ôn.   Vì Thời Ôn, Trần Trì không ngại đánh đổi bất cứ điều gì. Tình yêu của cậu đầy sự chiếm hữu khiến người khác sợ hãi. Thế nhưng, nó lại có thể dung hòa một cách hoàn hảo với tình yêu của Thời Ôn. Và cũng chỉ có cô mới khiến cậu có thể thay đổi mà thôi.   Chuyện tình cảm trong truyện mang rất nhiều sắc màu khác nhau. Có màu hồng của ngọt ngào, màu xanh của hy vọng, màu đỏ của mãnh liệt, màu xám của nỗi đau và màu đen của bóng tối. Thế nhưng, khi bức tranh hoàn thiện lại chỉ là những mảng rực rỡ tươi sáng che lấp đi quá khứ cùng bi thương đã qua.   Với văn phong chầm chậm, câu chuyện như những nốt nhạc nhè nhẹ đánh vào lòng người. Không ồn ào trắc trở quá nhiều, không ủy mị ướt át… lại có gì đó cuốn hút lạ kì.   Vì vậy, bộ truyện này thích hợp cho những bạn thích thanh xuân, trùng sinh, thích nam chính không tốt với thế giới lại chỉ tốt với mình nữ chính, thích ngọt thích sủng… thì hãy thử nhảy hố nhé.   Mình cũng đặc biệt đề cử cho các bạn edit ạ. _______________   (*): Trích bản dịch lời bài hát Quãng đời còn lại do Vương Nhị Lãng thể hiện. Văn án được edit bởi #Huyên Tần page #RVNT0105   #Lạc_Hậu - fb/ReviewNgonTinh0105 Mời các bạn đón đọc Chiếm Hữu Cuồng của tác giả Túng Lan.
Từng Yêu Về Sau
Warning:  Truyện motif vô cùng vô cùng CẨU HUYẾT, KHÔNG SẠCH nên cân nhắc kỹ trước khi nhảy hố. Không yêu chớ nói lời cay đắng. Rv được viết dưới quan điểm cá nhân, không nhận chỉ trích nếu có ý kiến bất đồng. *** Văn án: Thư gia cùng Triệu gia ở thương giới tiếng tăm lừng lẫy, cảm tình hai nhà rất tốt.  Thư Diễn cùng Triệu Tuấn đính hôn từ trong bụng mẹ, mà Thư Diễn lại gả cho Tần Hạo. Cô cho rằng Tần Hạo đáp ứng cưới cô là bởi vì yêu cô, nào đâu biết, người hắn yêu vẫn luôn là người khác. Thất bại hôn hôn khiến cô nghĩ không cần lại yêu lần nữa.   Đến bây giờ Thư Diễn mới biết, yêu nhầm người là bi kịch, nhưng lấy nhầm người còn bi kịch hơn gấp vạn lần. Bởi vì, người chồng mà cô yêu thương nhất, người cô dùng tất cả để vun đắp cho cuộc hôn nhân này lại tàn nhẫn cho cô một vết dao chí mạng. Hóa ra, người trong lòng hắn ta, lại là em gái nuôi Tần Lam.  Những năm tháng qua, Thư Diễn luôn cố gắng làm tốt vai trò của mình. Cô nhẫn nhịn, chịu đựng tất cả bất công, sự xa cách lạnh lùng và đầy toan tính của một nhà Tần Hạo. Bởi vì, cô yêu Tần Hạo, muốn trở thành một người vợ, người con dâu được chấp nhận trong gia đình này. Bởi vì, cô luôn khờ khạo cho rằng, mọi thứ sẽ đổi thay mà nào đâu biết, đằng sau nó là cả một âm mưu lợi dụng toan tính đầy đáng sợ. Thế giới này, tiền tài cùng dục vọng đã khiến con người ta trở nên thật ghê tởm và ác độc. Ngày hôm ấy, Thư Diễn cùng Tần Hạo đi du lịch để vun đắp tình cảm cùng nhau, cũng là ngày hắn ta cho cô một bất ngờ thật lớn. Em gái nuôi Tần Lam của hắn ta cũng lén lút chạy đến, cả hai nồng nàn hôn nhau công khai trong thang máy. Nửa đêm, hắn ta xuống phòng cô ta, ôn lại một hồi mây mưa ân ái.  Cửa phòng đóng chặt, tiếng rên rỉ đứt quãng, những âm thanh dơ bẩn… Tần Hạo và Tần Lam, có bao nhiêu sung sướng cho cuộc vui tràn ngập dục vọng này, có bao nhiêu ghê tởm cho một đêm thác loạn dưới phòng người vợ hợp pháp. Anh nuôi - em nuôi, châm chọc thay. Cứ ngỡ rằng, Thư Diễn yêu Tần Hạo như thế sẽ đau khổ và chịu đựng tất cả mọi thứ để bảo toàn gia đình. Nhưng không, Thư Diễn là ai kia chứ? Cô có thể vứt bỏ tất cả theo đuổi một người, gọt giũa góc cạnh để sánh vai bên người đó, mài mòn đi những sắc bén để dung nhập trong thế giới người đó. Nhưng, cô có giới hạn và tôn nghiêm cuối cùng của bản thân mình. Tần Hạo, Tần Lam… tất cả đều phải trả giá. “Phản bội lần đầu là lỗi của anh,  Nhưng để anh phản bội thêm lần nữa thì là lỗi của tôi rồi...” Vì thế, Thư Diễn bắt đầu ra tay. Cô đóng băng hết tất cả các tài khoản ngân hàng, nhanh chóng gọi điện cho luật sư làm thủ tục. Cô sẽ ly hôn, tác hợp cho đôi cẩu nam nữ đó bên nhau, một xu tiền cũng không để họ đem đi. Tất cả những thứ thuộc về hắn, cô đều vứt bỏ hết thảy không chút do dự nào. Sự phản bội này, trời không dung, đất không tha, Thư Diễn cô tuyệt đối không để cho cả hai có bất kì con đường quay lại nào nữa. Thứ cô đã cho hắn ta cùng gia đình nuôi của hắn, cô sẽ lấy lại từng thứ một. Nhưng, cho dù Thư Diễn cô có mạnh mẽ và kiên cường đến thế nào, thì đây cũng là giây phút cô yếu đuối và đau lòng nhất. Đúng lúc ấy, Triệu Tuấn gọi điện đến cho cô, chỉ hỏi rằng: “Em đang ở đâu…?” Và anh đã đến. Vốn dĩ, ngay từ đầu Thư Diễn và Triệu Tuấn được đính hôn từ trong bụng mẹ. Cả hai cũng là thanh mai trúc mã mà lớn lên bên nhau, lại chẳng biết từ khi nào thì dần có khoảng cách. Có lẽ là khi Triệu Tuấn muốn công khai theo đuổi cô gái khác, cũng có lẽ là khi Thư Diễn bước vào cuộc hôn nhân với người kia. Và có lẽ, duyên nợ bọn họ vẫn chưa thật sự bắt đầu. Nhưng từ giây phút này, mọi thứ đã lặng lẽ đổi thay. Triệu Tuấn là một công tử ăn chơi, từng theo đuổi một cô gái rất lâu, lâu đến mức bản thân cũng tuyệt vọng mà từ bỏ. Đối với anh, Thư Diễn là một điều gì đó rất đặc biệt. Anh nhìn cô lớn lên, nhìn cô vì người kia mà gọt giũa bản thân mình, nhìn cô chịu ấm ức, phản bội… lòng anh thật khó chịu. Vì thế, anh vứt bỏ tất cả chạy đến, cho cô đôi vai tựa vào, cho cô sức mạnh để đối phó đôi cẩu nam nữ đáng chết kia. Những điều cô ngại dơ bẩn để làm, hãy để anh đến xử lý thay. Cứ thế, Triệu Tuấn trở thành chỗ dựa vững chắc cho Thư Diễn trong những tháng ngày tăm tối này. Tình yêu yên lặng nảy mầm trong trái tim anh. Nhưng, bọn họ ngay từ đầu đã bỏ lỡ nhau, bây giờ lại không thể đến bên nhau được nữa. Bởi vì, Thư Diễn không còn tin vào tình yêu, trái tim cũng tan vỡ rồi. Mà anh, bên cạnh còn có một người con gái khác. Cho nên, họ cho nhau một khoảng thời gian để bình tâm lại. Mà lần này, chính là vài năm.  Nhân duyên, đành phải dang dở như vậy hay sao?  Triệu Tuấn anh không cam lòng, muốn dùng khoảng thời gian xa cách này để gạt bỏ trở ngại, chuẩn bị tốt tất cả để đem Thư Diễn trở lại bên cạnh mình. Bởi vì anh nhận ra, cho dù bản thân anh trốn tránh như thế nào thì cũng không thể che dấu được tình cảm trong lòng. Rõ ràng, đã yêu cô nhiều năm như vậy, cho nên lần này nhất định không thể buông tay. Nhưng, mỗi một sai lầm ở tuổi trẻ, giờ phút này đều phải trả giá. Có người không thể chấp nhận sự thật mà muốn phá hoại tất cả những gì Triệu Tuấn đã gầy công xây dựng, hơn hết là phá vỡ hạnh phúc của anh cùng Thư Diễn. Âm mưu nối tiếp âm mưu, toan tính xuất hiện khắp nơi… nhằm chia rẽ bọn họ. Tình yêu chưa đi đến tận cùng, đã vấp phải những trắc trở. Một lần nữa nhận được sự phản bội từ người yêu thương và tin tưởng nhất, Thư Diễn sẽ đối mặt như thế nào? Tuyệt tình và tàn nhẫn như với Tần Hạo hay lựa chọn cho Triệu Tuấn thêm một cơ hội nữa. Ván bài chưa lật, ai sẽ biết kết thúc như thế nào? Mời mn đón xem chuyện gì sẽ xảy ra cho Triệu Tuấn và Thư Diễn trong những chương cuối của bộ truyện nhé. Đảm bảo, bất ngờ và kích thích lắm ạ. *** “Từng yêu về sau” là một bộ truyện theo motif cũ, vô cùng vô cùng cẩu huyết, các nhân vật trong truyện cũng không hề sạch. Nhưng đừng vì vậy mà bỏ lỡ bộ truyện này nhé. Bởi vì, nó như một bức tranh thu nhỏ về một bộ phận con người hiện nay, bị tiền tài và dục vọng điều khiển đến mức đánh mất đi bản ngã và sự lương thiện vốn có của bản thân mình. Trong bức tranh này, xuất hiện rất nhiều nhân vật xứng đáng gọi là “cực phẩm” như, một Tần Hạo vì muốn trốn tránh tình cảm với em gái nuôi của mình mà lừa dối và lợi dụng tình yêu cùng vật chất của người vợ Thư Diễn, một Tần Lam ích kỷ xấu xa, luôn miệng nói đạo lý nhưng bản thân thì sống dơ bẩn hèn hạ đến mức phỉ nhổ. Anh trai nuôi - em gái nuôi đúng là thứ hãm nhất trên cuộc đời này. “Nuôi” con gì mà chẳng phải thịt. Vì thế, khi cặp đôi vàng này bị xử lý, hành hạ mất hết tất cả, thân bại danh liệt, tàn tật rời đi, bản thân mình đọc truyện thấy rất hả dạ và rất đồng tình. Đối với loại người này, mềm lòng chính là tội ác. Cũng may là nữ chính Thư Diễn và gia đình đã ra tay nhanh, chuẩn, chính xác như vậy. Nếu không, mình đọc chắc ức chế không chịu được. Ngoài ra, còn có vài nhân vật phụ khác cũng góp phần tăng thêm chất kích thích cho câu chuyện, nhưng không đáng ghét như cặp đôi kia, nên tạm thời cho qua :v :v  Nam nữ chính trong truyện là Triệu Tuấn và Thư Diễn tất nhiên là có rất nhiều khuyết điểm, sai lầm. Nhưng bản thân mình lại thấy bình thường. Bởi vì, suy cho cùng, sự hoàn hảo trong các câu chuyện khác chỉ là nét bút được vẽ nên từ tác giả mà thôi. Còn cuộc đời này, vốn dĩ trần trụi như vậy. Nhưng mà, điểm mình thích nhất chính là cách xử lý của nữ chính Thư Diễn với cuộc hôn nhân của mình. Vì yêu, vì gia đình mà hy sinh mài giũa bản thân. Nhưng khi nó không còn xứng đáng thì ra tay rất tuyệt tình, mình thích. Phản bội, ngoại tình thì vứt bỏ, đau một lần rồi thôi, lại kiêu ngạo mà sống quãng đời còn lại. Thư Diễn xứng đáng với người tốt hơn và cũng sẽ hạnh phúc. Cho nên, nếu bạn có một trái tim đủ mạnh mẽ để có thể chịu được tất cả những biến cố, sự việc xảy ra đầy cẩu huyết của bộ truyện thì hãy nhảy hố nhé. Mình không đảm bảo, bạn có thể đi qua hết tất cả các chương của câu chuyện, nhưng nếu đã đọc rồi thì khó lòng để dứt ra lắm ạ. Bởi vì, cuộc sống này chính là như vậy, càng bất ngờ càng kích thích càng cuốn hút và có ma lực ghê gớm.  Nhưng mà, truyện vẫn chưa được nhà nào edit đâu ạ. Mình đọc là bản convert, khá dễ hiểu và ngắn gọn nên rất nhanh là xong. Tuy nhiên, mình thấy motif cẩu huyết không sạch này hay bị ghẻ lạnh nên chắc khó lòng được bạn nào nhận edit rồi. Thôi thì, mong có ai đó khẩu vị “mặn” như mình đào hố vậy :v :v  ______________ " ": Trích từ MV Em đã thấy anh cùng người ấy do Hương Giang thể hiện #Lạc_Hậu - fb/ReviewNgonTinh0105 Mời các bạn đón đọc Từng Yêu Về Sau của tác giả Tử Thiếu Ngôn.