Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tôi Thích Bản Thân Nỗ Lực Hơn

“Một là không có bối cảnh, hai là không có tiền, ba là không có mối quan hệ, chỉ có thể trông cậy vào chính mình”. Nếu bạn đã từng có ý nghĩ như vậy, thì một cuốn sách như “Tôi thích bản thân nỗ lực hơn” chính là tiếng lòng dành cho bạn. Bạn có từng bị ngăn cấm, bị coi là gàn dở khi từ bỏ một công việc “ ổn định, nhàn hạ” để theo đuổi thứ gọi là “đam mê” mà bạn chấp nhận đánh đổi bằng bất cứ giá nào? Thất bại ư? Nhưng nếu bạn thực sự thành công như tác giả của cuốn sách này Liệu mẹ bạn sẽ nói “Trước đây mẹ cũng thấy con ngốc, không ngờ người ngốc cũng có phúc của người ngốc, số mạng cũng không tệ…” “Mẹ à, chớ tin vào số mạng, phải tin vào chính mình! Tôi vẫn luôn tin rằng con người mới là Đấng Cứu Thế của mình. Khi gặp khó khăn hay bế tắc, cầu xin thế lực bên ngoài giúp đỡ, dù là số mạng hay thần linh cũng thế, cũng chỉ vô ích và nực cười mà thôi. Người có thể tạo ra sự thay đổi không phải ai khác mà là chính bạn. Bạn chỉ cần cúi xuống nói với sự yếu đuối của chính mình: “Đứng dậy đi!” Khi bạn đứng dậy rồi sẽ thấy được đường đi.” Trong xã hội này, chúng ta dễ dàng nghe được những câu nói về sự buông thả, lười biếng, vô kỷ luật được tô vẽ thật đẹp để an ủi chính mình. Chúng ta sẽ nói, buông thả bản thân chính là đối xử tốt với chính mình. Chúng ta sẽ nói, làm gì cũng phải cẩn thận từng li từng tí thật sự quá bức bối, quá thất bại… Thật ra không hề.  Đừng tin vào những thứ hễ đưa tay ra là có được, nhanh chóng, xuất phát từ bản năng, tùy hứng, không rõ ràng. Hãy tin vào sự từ tốn, bình thản, sức mạnh tích tiểu thành đại, thiết thực, bình tĩnh. Đầu thai, chúng ta không có sự lựa chọn. Đây là số phận không thể khống chế. Nhưng có một cuộc sống như thế nào, chúng ta có thể tạo ra. Đây là vận mệnh có thể khống chế. Cha mẹ không thể cho bạn tất cả, nhưng bạn có thể cho mình mọi thứ mình muốn. Giống như một cơn gió, ảnh hưởng đến một cơn gió khác; Một đợt sóng, ảnh hưởng đến một đợt sóng khác; Một người chán ghét chính mình, tất nhiên sẽ chứa đầy bất mãn với thế giới nhưng nếu bạn chọn sống một cuộc đời “thú vị” thì hãy nỗ lực hơn bạn của ngày hôm qua! Cuốn sách là lời nhắn gửi của một tác giả Chu Xung đến các bạn trẻ đang loay hoay trên đường đời rằng: Đằng nào cũng “mất công sống một lần”, hãy sống sao cho xứng đáng với tuổi trẻ của chính mình! *** Phụ nữ càng tự biết kiểm soát, mức sống sẽ càng cao. ------ Dương Lệ Bình từng được phỏng vấn trong phòng tập của cô, có một người hỏi cô rằng: 'Chị gầy như thế, mỗi ngày phải ăn bao nhiêu?' Cô mở hộp cơm của mình ra: một lát nhỏ thịt bò, nửa trái táo, một quả trứng gà. Đây chính là bữa trưa của cô ấy. Hơn nữa, đây còn là bữa ăn dùng trong giai đoạn tập múa liên tục ở cường độ cao. Khi nhìn thấy bữa ăn của cô ấy, tôi tin rằng ai cũng sẽ cảm thấy mình không khác gì một con trâu. Một ngày từ sáng đến tối, chỉ cần ngồi yên một chỗ thôi chúng ta cũng đã nuốt vào hàng đống thực phẩm dầu mỡ giàu calo, không thể kiểm soát, hệt như một kẻ háu ăn, dẫn đến béo phì, mệt mỏi, rồi cứ trượt dốc không phanh, ngày càng xa rời trạng thái nhanh nhẹn nhẹ nhàng. Phóng viên hỏi tiếp: 'Cô có đói không?' Cô đáp: 'Thế này đã đủ năng lượng rồi. Anh thấy đấy, chẳng phải tôi vẫn nhảy múa đàng hoàng, chưa từng gục ngã trên sân khấu đó sao.' Xem đến đây, có một từ đột nhiên nảy lên trong đầu tôi: tự kiểm soát. Nhờ vào cách phân tích của lí trí, cô ấy đã đem ý thức tự kiểm soát của mình hoà trong mạch máu, trở thành một chiếc điều khiển từ xa, như một loại trình tự tâm lý, hễ đến giờ ăn sẽ tự động làm theo. Bất kì ai có thể tự kiểm soát như thế sẽ không có mức sống quá thấp. Thế nên Dương Lệ Bình tuy đã 58 tuổi nhưng vẫn xinh đẹp và có khí chất như một tâm hồn tươi trẻ thoát tục, có không ít người nếu đem ra so sánh với cô ấy thì đã phủ lên mình một lớp tục khí khá dày. Hơn 40 năm trước, giáo sư tâm lí học Walter Mischel đã làm một thí nghiệm kẹo bông rất nổi tiếng. Ông tìm hàng trăm đứa trẻ 4 tuổi, để chúng đợi ông trong một căn phòng có một viên kẹo bông hoặc bánh quy trên bàn. Ông nói với chúng: ông sẽ ra ngoài một lúc, bánh kẹo trên bàn có thể ăn, nhưng nếu đợi được đến khi ông quay lại mới ăn thì sẽ thưởng gấp đôi. Sau khi giáo sư ra ngoài, một vài đứa bé đợi chưa đến một phút đã ăn mất bánh kẹo, một số khác lại có thể đợi được hai mươi phút và nhận phần thưởng gấp đôi. Điểm thú vị của thí nghiệm này chính là ở biểu hiện của đứa trẻ sau khi chúng trưởng thành. Năm 1981, 653 bé từng tham gia thí nghiệm kẹo bông đều đã lên cấp ba, Walter Mischel đưa phiếu khảo sát cho cha mẹ và thầy cô của chúng. Kết quả cho thấy, dù ở trường học hay ở nhà, thì những bé không chờ đợi được phần lớn đều có nhiều vấn đề về hành vi. Thành tích thi SAT (kiểm tra đánh giá năng lực) của chúng khá kém, không giỏi ứng phó môi trường áp lực, thiếu tập trung, khó kết giao bạn bè. So với những bé chỉ đợi được ba mươi giây thì những bé đợi được hai mươi phút có điểm số thi SAT bình quân đạt hơn 210 điểm. Thí nghiệm vẫn đang tiếp tục tiến hành. Sau khi đám trẻ trưởng thành, chúng bắt đầu xuất hiện những biểu hiện khác nhau rõ rệt. Những đứa trẻ không giỏi chờ đợi sẽ sa vào con đường nghiện ngập. Còn những đứa trẻ chờ đợi được thường có thành tựu lớn, gia đình êm ấm hơn. Qua tuổi 30 tôi mới dần hiểu được tính quan trọng của việc tự kiểm soát bản thân. Tôi cũng từng nghĩ con người nên giữ một cách nhìn thoải mái về cuộc sống, muốn ăn thì ăn, muốn uống thì uống, dẫu sao đời người ngắn ngủi, vui vẻ tùy thích mới không uổng phí. Nhưng khi lớn dần, tôi mới nhận ra suy nghĩ này không đúng. Trong cuốn 'Sức mạnh của ý chí: Tâm lý học về sự tập trung, tự kiểm soát và hiệu suất' có một đoạn viết thế này: 'Cốt lõi của những vấn đề cá nhân và xã hội nằm ở chỗ thiếu khả năng tự kiểm soát: không tự làm chủ được mà tiêu tiền vay tiền, đánh người trong lúc kích động, thành tích học tập kém, làm việc chậm chạp rề rà, rượu chè nghiện ngập, ăn uống không lành mạnh, ít vận động, thường xuyên lo âu, tính tình nóng nảy...' Thiếu khả năng tự kiểm soát sẽ dẫn đến hàng loạt bi kịch trong cuộc sống: cơ thể biến dạng, đau khổ bệnh tật, đánh mất bạn bè, bị sa thải, ly hôn, vướng vào lao tù... Chẳng hạn, một người luôn ăn uống thả ga thì hiện tại có thể rất mập; một cô gái từ sáng đến tối chỉ muốn chơi bời, bữa nhậu nhẹt tụ tập nào cũng góp mặt, quán bar hay karaoke nào cũng từng đến, cứ nghĩ bản thân phóng khoáng quyến rũ lắm, nhưng không hay biết mỗi khi người khác nhắc đến cô ấy đa số đều tỏ ý khinh thường, chẳng mấy ai xem trọng; một người cuồng mua sắm, hễ thấy giảm giá là mua sắm điên cuồng, có thể đến bây giờ vẫn lôi thôi lếch thếch, không biếng, vô kỷ luật được tô vẽ thật đẹp để an ủi mình. Chúng ta sẽ nói, buông thả bản thân cũng là cách đối xử tốt với chính mình. Chúng ta sẽ nói, làm gì cũng phải cẩn thận từng li từng tí thật sự quá bức bối, quá thất bại... Thật ra không phải như vậy. Cho dù là trong học tập, công việc, hay trong cuộc sống cá nhân, tự kiểm soát chính là nhân tố quan trọng nhất dẫn đến thành công. Có một nghiên cứu tâm lý học điều tra những nhân tố ảnh hưởng đến thành tích học tập của các sinh viên đại học. Đầu tiên, người làm thí nghiệm liệt kê hết những phẩm chất có thể dùng được ra, có hơn 30 phẩm chất được liệt kê như tích cực, cởi mở, vui tính, nghiêm túc, cẩn thận, hoạt ngôn, hướng nội, thích đọc sách... Sau đó, họ tìm hàng trăm sinh viên để tiến hành thử nghiệm. Cuối cùng, họ phát hiện ra những phẩm chất này không hề ảnh hưởng trực tiếp gì đến thành tích học tập. Điểm duy nhất có thể ảnh hưởng đến thành tích là khả năng tự kiểm soát. Thậm chí sức ảnh hưởng của nó còn cao hơn cả chỉ số IQ. Có thể kiểm soát chính mình, khi nên học bài thì học bài, khi cần nghe giảng thì nghe giảng, khi phải làm bài tập thì làm bài tập, cứ thế người đó rất có khả năng sẽ đạt được thành tích hơn người. Trong đời sống cũng thế. Người có khả năng tự kiểm soát mạnh thường ít mắc bệnh tâm lý, hiệu suất làm việc cao, phần lớn có lòng đồng cảm, được người khác tin tưởng và dễ thành công hơn. Vì thế, ở phần đầu cuốn 'Sức mạnh của ý chí: Tâm lý học về sự tập trung, tự kiểm soát và hiệu suất', Roy Baumeister đã viết thế này: 'Dù bạn định nghĩa thành công thế nào đi nữa: gia đình êm ấm, có được tri kỷ, cuộc sống giàu sang, đảm bảo kinh tế, làm việc mình thích, tâm hồn khỏe mạnh, nội tâm phong phú... Tất cả đều cần chuẩn bị sẵn vài phẩm chất cho mình.' Khi các nhà tâm lý học đi tìm các phẩm chất ấy, họ đều phát hiện: Khả năng tự kiểm soát mới là phẩm chất quan trọng nhất trong số chúng. Tất nhiên, lực chọn cách sống thế nào là việc của mỗi cá nhân. Bất cứ một ai có ý chí, có thú vui, có phẩm chất đều muốn hướng đến điều tốt hơn, cố gắng thoát khỏi sự kém cỏi của chính mình để có được cuộc sống chân thiện mỹ. Chỉ có như thế chúng ta mới có thể cảm thán: Được sinh ra làm người thật tốt biết bao! Vậy, phải như thế nào mới có thể làm được điều đó! Kant từng nói, khả năng tự kiểm soát khiến chúng ta khác với mọi người. Tự kiểm soát giúp chúng ta có mức sống cao hơn, cũng giúp chúng ta có một cuộc sống tự do hơn. Ông đã suy luận thế này: Giả sử chúng ta giống các loài động vật, đi theo ham muốn của bản thân, né tránh khổ đau, khi đó chúng ta hoàn toàn không phải đang hành động một cách tự do thật sự. Vì sao không phải? Vì chúng ta đã trở thành một tên nô lệ cho ham muốn và sự kích động. Không phải chúng ta đang lựa chọn, mà chúng ta đang phụ tùng. Nhưng, sở dĩ con người là người, vì con người không phải do ham muốn mà là do chính mình làm chủ. Chỉ khi chính mình làm chủ mới thật sự có được tự do. Mấy hôm trước tôi đọc được một bài đăng rất hay của một người bạn. Bài viết như sau: 'Tôi không có lòng tin đối với những thứ hễ đưa tay ra là có được, những thứ cấp tốc, tùy hứng, không rõ ràng, xuất phát từ bản năng. Tôi tin vào sự từ tốn, bình thản, thiết thực, bình tĩnh, vào sức mạnh tích tiểu thành đại. Tôi không tin rằng thiếu tinh thần tự giác, không tự mình bồi đắp, không nỗ lực lại có thể giải phóng được một cá nhân hay tập thể nào. Khi bạn rút gươm chĩa về tứ phía đầy vẻ hoang mang, bạn sẽ bị vây hãm trong hoang mang của cuộc sống trong lồng giam của hiện thực, không biết đi đâu về đâu. Xin hãy ghi nhớ, con đường duy nhất để tìm đến tự do chính là: Dùng cách tự kiểm soát để tránh khỏi rắc rối, để thoát khỏi xiềng xích, tập trung tinh thần, dốc toàn lực để tiến về nơi mà bạn muốn đến. Dù có thể dùng cách này thì đến hết cuộc đời bạn cũng không thể đến được Utopia trong mơ ước, nhưng dọc đường đi chắc chắn bạn sẽ có rất nhiều niềm vui, rất nhiều hạnh phúc, gặp được chốn đào nguyên của mình, đến được vùng đất lí tưởng của lí chí. Ở trong thế giới đại đồng ấy, bạn sẽ lại yêu thương chính mình, sẽ nắm tay hòa thuận với người khác, đồng thời nói với thế giới rằng: 'Tôi được sống, tôi được yêu thương, tôi không hối tiếc!' Mời các bạn đón đọc Tôi Thích Bản Thân Nỗ Lực Hơn của tác giả Chu Xung.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Phụ Nữ Hiểu Biết Sẽ Có Cuộc Sống Đẳng Cấp Hơn (Jenny Kiều)
Thế giới này có một kiểu phụ nữ sống vô tư thoải mái, rất khó để nhìn thấy dáng vẻ chau mày nhăn nhó của họ, cũng chưa bao giờ nghe thấy họ than thân trách phận. Vì họ biết nội tâm mình khao khát điều gì nhất nên họ biết cách lựa chọn, không dây dưa lằng nhằng, không tiếc nuối, càng không bao giờ phải lo lắng về cái gọi là bỏ lỡ. Tôi vẫn luôn cho rằng, phụ nữ thời nay coi trọng đàn ông, tình yêu và hôn nhân, đến mức không ngừng bám víu vào thái độ của đàn ông đối với mình. Người đàn ông như vậy rốt cuộc có đáng để lấy làm chồng không. Nói thực lòng, nếu bạn dồn hết những tâm tư đã đặt vào đàn ông để trau dồi cho bản thân, thì bạn đã trở thành nữ thần lâu rồi. Cuộc đời của một người phụ nữ sẽ phải đối mặt với nhiều chọn lựa hơn đàn ông, trách nhiệm càng nặng nề thì suy nghĩ cũng sẽ càng nhiều, nhưng điều thực sự khiến phụ nữ ngày một héo mòn vốn không phải sự khó xử khi đưa ra những quyết định, mà là khi họ không biết bản thân muốn gì. Không tự tin về cuộc sống mà bản thân mong muốn, không đủ bản lĩnh chính là gánh nặng lớn nhất của người phụ nữ. Hãy cứ ngẫm nghĩ mà xem, có biết bao người phụ nữ phải sống một cuộc đời khuôn mẫu rồi? Nếu nói những phiên bản cũ đã được cài đặt sẵn từ trước khi chúng ta ra đời, vậy thì cũng giống như trong trò chơi điện tử, chúng ta có thể chơi lại một ván mới bất cứ lúc nào. Nhiều lúc, chúng ta không thể buông bỏ tất cả những gì bản thân đã tích lũy được trong quá khứ là bởi chúng ta luôn tin rằng, giàu sang quyền quý mới có thể nuôi sống một cuộc đời lý tưởng. Chỉ khi chúng ta tin rằng bản thân có đủ năng lực để giương buồm ra khơi bất cứ lúc nào, chúng ta mới có thể buông bỏ những thành công và thất bại trong quá khứ. Một người phụ nữ hiểu biết, chính là người đủ tự tin để phá vỡ những khuôn mẫu đó, dành lại cho mình một cuộc sống đẳng cấp hơn. Tìm mua: Phụ Nữ Hiểu Biết Sẽ Có Cuộc Sống Đẳng Cấp Hơn TiKi Lazada Shopee Phụ nữ hiểu biết sẽ có cuộc sống đẳng cấp hơn - Hãy tự nâng cấp bản thân một cách toàn diện, bởi một người phụ nữ có sức quyến rũ không chỉ nhờ một gương mặt đẹp, mà còn nhờ sự hiểu biết của bản thân.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Phụ Nữ Hiểu Biết Sẽ Có Cuộc Sống Đẳng Cấp Hơn PDF của tác giả Jenny Kiều nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Người Là Cuộc Tu Hành Đẹp Nhất Kiếp Này Của Tôi (Bạch Lạc Mai)
“Gió bụi mười năm, tung tích mười năm, câu chuyện mười năm, đối với tôi là cuộc sống một sớm một chiều, đối với người khác chẳng qua chỉ là mấy mùa hoa nở, mấy độ lá rơi. Những phong cảnh mà tôi đi qua, những câu chuyện mà tôi gặp, đều trở thành chất liệu, trở thành văn chương, để gặp gỡ với độc giả của trần thế. Nhìn tưởng như sầu não, nhưng kỳ thực lại sáng trong êm dịu, mỗi nhành cây một ngọn cỏ đều có linh hồn, từng câu từng từ đều có tình cảm.” Sau khi đọc xong “Người là cuộc tu hành đẹp nhất kiếp này của tôi”, như bao cuốn sách khác của Bạch Lạc Mai, mình đều có chút e ngại khi viết review. Bởi lẽ văn của Bạch Lạc Mai, ngòi bút nào mới có thể thâu đủ ý, tóm đủ tình, để mà truyền tải những gì có trong câu chữ của cô. Nhưng ngẫm lại, có cơ hội đọc văn Bạch Lạc Mai, cũng có thể coi là cái duyên. Vậy để viết ra đây những gì đã cảm thấy, qua bài review này, biết đâu lại gián tiếp kết thêm nhiều mối lương duyên giữa Bạch Lạc Mai và những người, biết đâu nữa, sẽ yêu thích dòng văn an tĩnh tự tại, nhẹ nhàng tựa nước chảy mây trôi của cô. “Tôi muốn ẩn cư ở Giang Nam, cùng người yêu quý là người, viết lách bên bàn. Ngắm khói vờn từ lư đồng, thổi ra ngoài cửa sổ, cùng mây trước sân, bạc đầu bên nhau. Tìm mua: Người Là Cuộc Tu Hành Đẹp Nhất Kiếp Này Của Tôi TiKi Lazada Shopee Tôi ở Giang Nam, cùng người đợi chờ một cơn mưa bụi, dưới chiếc ô giấy dầu, có thời gian chúng ta đã từng yêu, cũng từng phụ nhau. Tôi ở Giang Nam, chỉ để đợi người.” Mục đích cuối cùng của đời người là gì? Phải chăng là một cuộc tình sâu đậm đến độ sinh tử không rời? Hay là một đoạn tình cảm rung động đất trời, khi lìa xa liền trở thành nỗi tiếc hận không nguôi của thế nhân? Thực ra tất cả đều không phải. Thời gian qua đi, mọi sự bốc đồng và nóng nảy thuở thiếu thời đều sẽ được rèn giũa thành phong thái điềm tĩnh an nhiên. Khi xưa ta ngông cuồng đến thế, đau khổ đến thế, chẳng qua chỉ vì cho rằng nếu không có tình cảm ấy, bản thân sẽ không thể hạnh phúc được. Nhưng ai rồi cũng sẽ trưởng thành, để khi đứng dậy sau nhiều lần vấp ngã, gặp gỡ đủ người, liền ngộ ra chân lí, cái mà ta cần, chẳng qua chỉ là một chốn yên bình thanh thản. Cùng người yêu trồng hoa nuôi thú, đọc sách thưởng trà, sống cuộc đời không dính thị phi, không màng hồng trần. Nếu không tìm được người yêu, vậy chỉ cầu tri kỉ. Ngồi lại cùng ta uống một chén trà, đàm một bài thơ, sau khi trời sáng, đứng dậy từ biệt. Mình ta bầu bạn với đất trời bao la, đón chờ tuổi già trong ung dung tự tại. “Sự tu hành đẹp nhất kiếp này chính là, người là trà, còn tôi là nước. Năm tháng thong thả trôi đi, đến hối hận cũng trở thành dư thừa, không có gì đáng cảm động hơn là cả đời bên nhau tình sâu nghĩa đậm, xứng đáng để trân trọng.” Tính thiền trong văn Bạch Lạc Mai rất rõ. Có thể thấy được, cô là một người hết lòng tín ngộ Phật pháp. Do vậy văn của cô vô cùng tự tại, vô cùng dịu dàng, có khả năng khiến cho lòng người lắng lại. Chúng ta kiếp trước là ai giữa trời đất bao la, là một chú chim cất tiếng hót nơi sơn dã, hay một nhành cỏ xanh mọc bên vách núi. Chúng ta kiếp trước vì sao gặp gỡ, vì sao có duyên giác ngộ chân lý, rồi hóa thành bản thân chúng ta kiếp này. Nếu níu giữ chỉ mang lại đau khổ, vậy chi bằng từ đầu hãy thoải mái buông tay. Vui vẻ hội ngộ, vui vẻ giã biệt, đó mới là kết quả mà chúng ta hết lòng ước ao. Yêu hận vì đâu, chẳng phải do ta tự khiến ta đau khổ sao, học cách chấp nhận, học cách buông tay. Tất thảy sẽ không còn là gánh nặng, mà chỉ còn như ánh trăng lướt qua cõi lòng. Đau khổ hóa thành dịu dàng thấu suốt, không còn nặng nề thêm nữa. “Người là cuộc tu hành đẹp nhất kiếp này của tôi”. “Người” là ai. Có thể là bất cứ ai ta đã từng gặp gỡ trong đời. Người ta yêu, người ta gặp gỡ rồi lại phải tiếc nuối li biệt; người là cha, là mẹ, là bè bạn, là gia đình, tri kỉ, là tâm can của ta… “Người là cuộc tu hành đẹp nhất kiếp này của tôi” - cái tên này có thể sẽ khiến bạn nhầm tưởng rằng đây là một cuốn tản văn về tình yêu rất mực phổ thông, kì thực lại không phải vậy. Bạch Lạc Mai là một trong số ít những người viết tản văn mà bản ngã của mình vẫn được thể hiện rất rõ. Cô không chỉ nói về nhân tình thế thái, những chiêm nghiệm và cuộc sống đời thường, mà còn nói về bản thân mình. Vì thế khi đọc “Người là cuộc tu hành đẹp nhất kiếp này của tôi”, mình còn có cảm giác bản thân đang được gặp gỡ thêm một người nữa - chính là Bạch Lạc Mai, dù chỉ là nối kết qua câu từ trong trang sách. Nhưng mình rất trân trọng cuộc gặp gỡ này. Bởi lẽ, sau khi đọc xong văn Bạch Lạc Mai, có cảm giác tựa như tìm được tri kỉ vậy. Cách sống mà Bạch Lạc Mai nói chính xác là cách sống mà mình muốn hướng tới, đối đãi với thế gian đều phải thật dịu dàng, không mang tâm lí u uất và nóng nảy mà làm tổn thương bản thân, tổn thương người khác. Mọi thứ xuất hiện trong văn của Bạch Lạc Mai đều có tính “Duyên” - đây cũng biểu hiện cho việc tín ngộ Phật Pháp của cô - bởi học thuyết của đạo Phật là “Duyên khởi”. Ta gặp gỡ là duyên, vì người tu hành cũng là duyên, xuất hiện kiếp này cũng là duyên. Và thậm chí nếu bạn đang đọc review này của mình, thì đó cũng là duyên luôn. ^^ “Thế giới mà tôi đang sống, hương trà thơm nồng, cỏ cây đều an vui.” Nếu như bạn đang tìm một cuốn sách triết lí nhẹ nhàng, sâu lắng; hoặc nếu như bạn muốn có gì đó giúp bản thân bình tâm sau mỗi bận giông bão; hay đơn giản chỉ muốn có gì đó phù hợp tâm trạng bình thản, “tâm lặng như nước” của mình, thì hãy thử “Người là cuộc tu hành đẹp nhất kiếp này của tôi” xem sao nhé. ^^Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Bạch Lạc Mai":Bởi Vì Thấu Hiểu Cho Nên Từ BiDuyênGặp Lại Chốn Hồng Trần Sâu NhấtBa Nghìn Năm Trước Đóa Sen Nở Trong Đêm Thanh VắngKiếp Này Chỉ Làm Khách Hồng TrầnNăm Tháng Tĩnh Lặng, Kiếp Này Bình YênNếu Em An Lành, Đó Là Ngày NắngNgoảnh Lại Đã Một ĐờiNgười Là Cuộc Tu Hành Đẹp Nhất Kiếp Này Của TôiĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Người Là Cuộc Tu Hành Đẹp Nhất Kiếp Này Của Tôi PDF của tác giả Bạch Lạc Mai nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Ngoảnh Lại Đã Một Đời (Bạch Lạc Mai)
“Đời người trăm năm, qua đi vội vã, bao nhiêu phong cảnh đợi bạn đến chiêm ngưỡng, bao nhiêu câu chuyện đợi bạn đến lấp đầy. Những gặp gỡ, truy cầu, được mất trong hành trình, đều là tu hành. Tuế nguyệt dần dần qua đi, lúc như vô tình, lúc lại như hữu ý, không cố chấp đối với mọi việc, thì sẽ không vui quá hóa nhàm, buồn quá thành tuyệt vọng. Đời người giống như là chèo thuyền trên sóng khơi, nên giữ vững nội tâm, mới có thể thong dong điềm tĩnh, từ gấp gáp đến chậm rãi, từ ồn ã đến yên ả.” “Thời gian kinh hoảng như tuyết trắng, vật cũ im lặng chẳng nói năng.” Có bao giờ bạn cảm thấy rằng cuộc sống thường nhật thật quá đỗi lạnh nhạt vô tình, thậm chí ẩn chứa nhiều nỗi bất hạnh đau đớn? Có bao giờ bạn cảm thấy không nỡ xa rời ông bà, bố mẹ, chẳng dám nghĩ tới khoảnh khắc phải chia ly? Rất nhiều lúc, có phải bạn muốn thử tạm dừng thời gian, quên đi ly biệt? Nếu bạn cũng đang cố gắng ngược xuôi tìm kiếm một chốn bình an, thì có lẽ cuốn tản văn “Ngoảnh lại đã một đời” của Bạch Lạc Mai là một sự lựa chọn đáng cân nhắc. Bạch Lạc Mai - “Ẩn thế tài nữ” Bạch Lạc Mai tự nhận “Tôi chỉ là khách qua đường trong hàng vạn người”. Cô tên thật là Tư Trí Tuệ, từ lâu đã là một cái tên nổi danh trong giới văn đàn Trung Quốc. Cô là "ẩn thế tài nữ" vì thông tin cá nhân của cô vẫn là một ẩn số dù cho đã xuất bản rất nhiều cuốn sách. Cô không bao giờ xuất hiện trong các buổi giới thiệu sách, ít nhận lời phỏng vấn, trên mạng xã hội rất ít khi đăng tải hình ảnh đời sống cá nhân. So với các tác giả đương thời, Bạch Lạc Mai sống trầm lặng lạ thường. Thể loại văn chương mà Tư Trí Tuệ theo đuổi cũng khác so với đại đa số những tác giả Trung Quốc khác. Bạch Lạc Mai viết tản văn nhiều hơn hẳn so với viết tiểu thuyết có cốt truyện thống nhất. Đọc sách cô viết giống như đang thưởng thức quyển bút ký của người hành hương, đi qua trăm vạn phong cảnh tươi đẹp chốn nhân gian; giống như nghe truyện cổ tích về những điều nhỏ nhặt, giản dị thuở ấu thơ; càng giống như chứng kiến một mối tình nên thơ sâu nặng của tác giả đối với vùng đất Giang Nam. Văn chương mang theo Phật tính ấy lọt thỏm giữa hàng loạt các thể loại ngôn tình, trinh thám, liêu trai… và những tác phẩm đồ sộ, công phu, tựa làn gió mát lành trong trẻo thổi vào những tâm hồn mệt mỏi. Tìm mua: Ngoảnh Lại Đã Một Đời TiKi Lazada Shopee Bạch Lạc Mai không cố truyền tải tư tưởng cao siêu gì trong tác phẩm. Cô chỉ muốn viết ra chiêm nghiệm về nhân tình thế thái, chia sẻ cho mọi người sắc thái tươi đẹp trong cuộc sống. Vì thế, đọc văn của Bạch Lạc Mai không phải ngấu nghiến trăn trở, chỉ cần mang theo tấm lòng thanh tịnh thản nhiên, lật giở từng trang, nhẩn nha từng chữ, thấy hồng trần lắng đọng trong lòng, suy nghĩ bồng bềnh trôi theo mép thuyền Giang Nam.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Bạch Lạc Mai":Bởi Vì Thấu Hiểu Cho Nên Từ BiDuyênGặp Lại Chốn Hồng Trần Sâu NhấtBa Nghìn Năm Trước Đóa Sen Nở Trong Đêm Thanh VắngKiếp Này Chỉ Làm Khách Hồng TrầnNăm Tháng Tĩnh Lặng, Kiếp Này Bình YênNếu Em An Lành, Đó Là Ngày NắngNgoảnh Lại Đã Một ĐờiNgười Là Cuộc Tu Hành Đẹp Nhất Kiếp Này Của TôiĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ngoảnh Lại Đã Một Đời PDF của tác giả Bạch Lạc Mai nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Mỗi Ngày Đều Đóng Vai Một Người Lớn Điềm Tĩnh (Cú Mèo Của Lão Dương)
Hồi còn nhỏ, khóc là tuyệt chiêu để giải quyết vấn đề. Sau khi trưởng thành, cười là vũ khí để đối mặt với hiện thực. Khả năng diễn xuất của bạn không tồi, đặc biệt là giả bộ vui vẻ, bạn mang đến cho mọi người ấn tượng rằng “bạn trưởng thành bằng sự đáng yêu”. Bạn dùng vỏ bọc đáng yêu một cách thản nhiên, lạnh lùng cười vang “ha ha ha”. Bề ngoài bạn vâng vâng dạ dạ làm một “người tốt”, nhưng trong thâm tâm lại là “vua cãi lại”. Ngoài miệng thường nói: “Ừm” và “Tùy”, nhưng trong lòng lại nghĩ “Như thế sao được?”. Ấn tượng về bạn trong mắt mọi người là “Vui vẻ giúp đỡ”, nhưng trong lòng lại đang kêu gào “Có chán không chứ?!”. Bạn cảm thấy trưởng thành vô cùng buồn tẻ, lèo tèo vài câu chuyện mới lạ, những việc hao tâm tổn trí lại tầng tầng lớp lớp. Bạn phát hiện ra những việc vui vẻ vốn không vui vẻ như vậy, những việc không vui cũng không đến mức không vui như vậy. Chỉ e rằng, miệng nói “Tôi phải yêu thương bản thân mình” là bạn, gắng hết sức đẩy bản thân mình xuống vực sâu cũng chính là bạn. Nắm chặt nắm đấm muốn quyết một phen với cả thế giới là bạn, vừa nhập cuộc đã ngoan ngoãn buông súng đầu hàng cũng chính là bạn. Nhiệm vụ quan trọng nhất của trưởng thành là học cách tự cởi trói cho mình, chứ không phải là cưỡng ép bản thân. Việc quan trọng nhất để giữ sự điềm tĩnh là học cách hòa giải với bản thân, chứ không phải đi đối đầu với cả thế giới. Tìm mua: Mỗi Ngày Đều Đóng Vai Một Người Lớn Điềm Tĩnh TiKi Lazada Shopee Khi trong lòng có chuyện, bạn hãy xin nghỉ phép. Khi trong lòng có bệnh, bạn hãy xin nghỉ ốm. Cho phép bản thân đau lòng một chút, nhưng sau đó vẫn phải tiếp tục tỏa sáng! Vận mệnh vốn dĩ như thế này: có thể nhìn thấy chân thiện mỹ, cũng có thể bắt gặp giả xấu ác. Có những ấm áp không hẹn mà gặp, cũng có những chia ly không lời từ biệt. Có những quan tâm cầu mà không được, cũng có những rung động đã mất đi nay lại quay trở về. Nhân sinh vốn dĩ như thế này: có người yêu mến bạn, sẽ có người căm ghét bạn. Có người để tâm đến bạn, sẽ có người coi thường bạn. Có người tán dương bạn, sẽ có người phê bình bạn. Sinh ra là một con người, bạn không thể để thế giới này phấp phỏng lo âu vì bạn. Sinh nhật và năm mới, không chúc bạn vui vẻ, chỉ chúc bạn sau khi đã trải qua những quanh co lắt léo của sự trưởng thành và tròng trành vất vả của cuộc sống, vẫn cảm thấy “nhân gian đáng sống”. Mong bạn chịu đựng mọi gian khổ, mong bạn giành được thành quả mình mong muốn. Mỗi ngày đều đóng vai một người lớn điềm tĩnh - Cuốn sách như một lời nhắn nhủ với mỗi chúng ta “Trưởng thành là một việc chẳng mấy vui vẻ, nhưng mong bạn mỗi ngày đều có thể điềm tĩnh mà đối mặt với nhân gian”Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Mỗi Ngày Đều Đóng Vai Một Người Lớn Điềm Tĩnh PDF của tác giả Cú Mèo Của Lão Dương nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.