Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Những thử thách của Apollo Tập 1: Sấm Truyền Bí Ẩn - Rick Riordan

Làm sao để trừng phạt một vị thần bất tử? Bằng cách biến vị thần ấy thành kẻ phàm trần. Sau khi khiến cho cha mình - thần Zeus nổi giận, Apollo bị tống cổ khỏi đỉnh Olympus. Yếu ớt và mất phương hướng, thần giáng xuống thành phố New York trong bộ dạng một cậu thiếu niên tầm thường. Giờ đây, thiếu những quyền năng thần thánh, vị thần bốn ngàn năm tuổi phải học cách sống sót trong thế giới hiện đại cho tới khi tìm được cách nào đó lấy lòng Zeus trở lại. Nhưng Apollo có quá nhiều kẻ thù là các vị thần, lũ quái vật và cả những kẻ phàm trần. Tất cả đều ao ước được thấy cựu thần Olympus bị tiêu diệt mãi mãi. Apollo cần được giúp đỡ, và thần chỉ biết có duy nhất một nơi để tìm đến…một vùng đất của các á thần hiện đại có tên gọi Trại Con Lai. *** Bộ sách Những thử thách của Apollo gồm có: Sấm Truyền Bí Ẩn Lời Tiên Tri Hắc Ám Địa Cung Rực Lửa Lăng Mộ Bạo Chúa ,,, *** Rick Riordan là tác giả có sách bán chạy nhất do tờ New York Times bình chọn cho bộ truyện dành cho trẻ em: Percy Jackson và các vị thần trên đỉnh Olympus và bộ Tiểu thuyết trinh thám dành cho người lớn Tres Navarre. Ông có 15 năm giảng dạy môn tiếng Anh và Lịch sử ở các trường trung học cơ sở công và tư ở San Francisco Bay Area ở California và Texas. Ông cũng từng nhận giải thưởng Giáo viên ưu tú đầu tiên của trường năm 2002 do Saint Mary’s Hall trao tặng. Rick Riordan hiện đang sống ở San Antonio, Texas cùng vợ và hai con trai. Ông dành toàn bộ thời gian cho sáng tác. *** Ta là Apollo. Ta đã từng là một vị thần. Sống trên đời, ta đã làm vô số chuyện. Ta gieo rắc bệnh dịch lên đám quân Hy Lạp trong cuộc chiến thành Troy. Ta chúc phúc cho anh chàng Babe Ruth ghi ba trái home run trong hiệp bốn của giải World Series năm 1926. Ta trút giận Britney Spears vào năm 2007 tại lễ trao giải thưởng Video Âm Nhạc của MTV. Nhưng suốt bằng ấy thời gian, ta chưa bao giờ ngã đâm đầu vào thùng rác. Ta còn chẳng nhớ rõ nó diễn ra thế nào. Đơn giản là ta thức dậy và thấy mình đang rơi tự do giữa trời. Các tòa nhà chọc trời thoắt ẩn thoắt hiện trong tầm mắt. Lửa tuôn trào từ người ta. Ta cố bay lên. Ta thử hóa thành đám mây hay dịch chuyển tức thời sang đầu bên kia thế giới và làm hàng trăm chuyện mà đáng lẽ phải dễ ợt với ta, song ta cứ mãi rơi không ngừng. Ta lao xuống con hẻm chật hẹp giữa hai tòa nhà, và RẦM! Còn gì não nề hơn âm thanh của một vị thần đập mặt vào cả núi rác? Giữa thanh thiên bạch nhật, ta nằm rên rỉ trên đống rác với toàn thân đau nhức. Xộc vào lỗ mũi ta là mùi thối của xúc xích hun khói ôi thiu lẫn mùi tã lót đã qua sử dụng. Ta có cảm giác xương sườn mình bị gãy mặc dù chuyện đó đáng lẽ là bất khả thi. Đầu ta ong ong hỗn loạn, nhưng một mảnh ký ức lờ mờ xuất hiện - giọng nói của cha ta, thần Zeus: "Lỗi tại ngươi, hình phạt cho ngươi." Ta đã nhận ra chuyện gì đã xảy đến với mình. Và ta bật khóc nức nở trong tuyệt vọng. Ngay cả vị thần thơ ca như ta còn khó diễn tả cảm xúc líc này của mình, thì làm sao ngươi - một kẻ phàm trần - có thể thấu hiểu chứ? Hãy thử tưởng tượng cảnh bị lột trần, rồi có vòi cứu hỏa phun nước thẳng vào cơ thể ngươi trước mặt đám đông cười chế giễu. Cứ tưởng tượng dòng nước lạnh như đá ngập trong miệng với phổi của ngươi, sức ép từ nó làm bầm dập da, và khiến các khớp xương ngươi rã rời. Rồi tưởng tượng cảm giác bất lực, hổ thẹn, hoàn toàn yếu đuối - bị công khai tước đoạt một cách tàn nhẫn mọi thứ tạo nên chính bản thân ngươi. Nỗi nhục nhã của ta còn ê chề hơn thế. "Lỗi của ngươi", giọng thần Zeus vang lên trong đầu ta. "Không!" Ta kêu khóc thảm thiết. "Không phải mà! Xin cha đấy!" Chẳng ai đáp lời. Hai bên cạnh ta, cầu thang thoát hiểm han rỉ chạy uốn lượn dọc theo bức tường gạch. Trên cao, bầu trời âm u và xám xịt. Ta cố nhớ lại chi tiết án phạt dành cho mình. Cha ta có nói hình phạt sẽ kéo dài bao lâu không nhỉ? Ta phải làm gì để lại được trở lại? Ký ức của ta quá mờ. Ta gần như không nhớ nổi diện mạo thần Zeus, chứ đừng nói đến lý do tại sao cha quyết định quẳng ta xuống trần gian. Ta nghĩ là đã có một cuộc chiến với bọn khổng lồ diễn ra. Các thần bị đánh úp, bị bẽ bàng, và gần như bị đánh bại. Có điều này ta biết chắc: hình phạt dành cho ta là bất công. Thần Zeus cần ai đấy để đổ tội, nên hiển nhiên cha chọn vị thần nổi tiếng nhất, xuất chúng nhất, đẹp trai nhất trong toàn bộ các thần: chính là ta. Ta nằm trong đống rác, nhìn chòng chọc cái mác đính ở nắp thùng: Để dọn rác, hãy goih 1-555-Stenchy. Zeus sẽ cân nhắc lại, ta tự nhủ. Cha chỉ đang doạ ta chút thôi. Trong chốc lát, cha sẽ đưa ta về Đỉnh Olympus và để ta thoát tội kèm một lời cảnh cáo. "Phải..." Giọng ta nghe trống rỗng lẫn vô vọng. "Phải, thế mới đúng." Ta cố cử động. Ta muốn đứng trên hai chân đường hoàng, ngạo nghễ khi thần Zeus tới xin lỗi. Xương sườn ta đau nhói. Bụng ta quặn thắt. Ta cào mép thùng rác và xoay xở lôi được mình tới bên hông thùng. Ta ngã nhào ra ngoài thùng rồi tiếp đất bằng vai, khiến một tiếng rắc vang lên khắp mặt đường. "Á!" ta kêu lên vì đau. "Đứng dậy. Đứng dậy nào." Đứng lên chẳng dễ dàng gì. Đầu ta quay mòng mòng. Ta suýt ngất vì gắng đứng dậy. Ta đang đứng tại một cái ngõ cụt. Cách đấy khoảng mười lăm mét, lối ra duy nhất dẫn đến một con đường bẩn thỉu với mặt tiền của văn phòng người hành nghề bảo lãnh và tiệm cầm đồ. Ta đoán mình đang ở đâu đó phía tây Manhattan, hoặc có lẽ là Crown Heights ở Brooklyn. Thần Zeus ắt hẳn giận ta tột độ. Ta xem xét cơ thể mới của mình. Hình như ta là một thiếu niên da trắng, đeo giày thể thao, quần bò xanh dương, cùng áo phông polo xanh lục. Thiếu gu hết sức. Ta cảm thấy như đang phát ốm, yếu ớt, và vô cùng, vô cùng giống con người. Ta đã, đang và sẽ chẳng thể nào hiểu nổi làm sao người trần mắt thịt các ngươi có thể chịu được. Các ngươi sống cả đời trong một khối thịt, không thể tận hưởng thú vui đơn giản như hóa thành chim ruồi hay tan biến thành những tia sáng rực rỡ. Và hiện tại, ôi các vị thần còn lại, ta là một trong số các ngươi - là một khối thịt khác. Ta lục túi quần, lòng thầm hy vọng mình vẫn giữ chìa khóa cỗ xe mặt trời. Nhưng làm gì có chuyện may mắn thế. Ta tìm thấy chiếc ví ni-lông rẻ tiền chứa một trăm đô-la Mỹ - chắc là tiền ăn trưa cho ngày đầu làm người - cùng với bằng lái xe của lứa tuổi vị thành niên tại New York có ảnh một cậu thiếu niên tóc xoăn ngố tàu, kẻ không thể là ta được, kèm cái tên Lester Papadopoulos. Thần Zeus đúng là giàu trí tưởng tượng độc ác! Ta ngó vào trong thùng rác, mong ngóng cung, bao đựng tên, đàn lia biết đâu đã rơi xuống trần gian cùng ta. Mà kể cả harmonica ta cũng chấp hết. Chẳng có gì cả. Ta hít một hơi thật sâu. Lạc quan lên nào, ta thầm nhủ. Ta dám chắc là mình phải còn đôi chút sức mạnh thần thánh gì đó chứ. Sự việc có thể còn thảm hơn. Một giọng nói cộc cằn vang lên, "Ê, Cade, coi thằng nhóc dở hơi kia kìa." Chắn lối ra con hẻm là hai thằng nhóc xấu xí: một tay béo lùn tóc bạch kim, tay kia tóc đỏ dáng cao dong dỏng. Cả hai mặc áo khoác có mũ trùm ngoại cỡ cùng quần thụng. Những hình xăm rắn rít phủ kín cổ chúng. Chỉ còn thiếu mỗi dòng "Xã hội đen đây!" được in bằng khổ chữ to ngang trán chúng thôi là hoàn hảo. Gã tóc đỏ tăm tia cái ví trong tay ta. "Này này, lịch sự chút đi, Mikey. Trông anh bạn đây cũng thân thiện đấy." Hắn cười nhăn nhở rồi rút con dao đi săn khỏi thắt lưng. "Thực ra, tao cá nó muốn tặng chúng ta hết tiền của mình." . Ta đổ lỗi cho bộ não mất phương hướng vì những gì xảy ra tiếp theo. Ta biết mình đã bị lấy đi sự bất tử, tuy nhiên ta vẫn cho rằng bản thân là thần Apollo oai phong lẫm liệt! Người ta không thể thay đổi cách nghĩ dễ dàng như, ờm, một kẻ biến thành báo tuyết. Hơn nữa, trong mấy lần thần Zeus trừng phạt ta bằng cách biến ta thành người thường (ờ, nó từng xảy ra hai lần rồi), ta vẫn giữ lại được sức mạnh khủng khiếp và chút ít quyền năng thánh thần của mình. Nên dĩ nhiên ta mặc định bấy giờ cũng thế. Ta sẽ không cho phép hai tên lưu manh phàm phu tục tử cướp ví của Lester Papadopoulos. Ta đứng thẳng người, hy vọng Cade lẫn Mikey sẽ bị đe dọa bởi phong thái quyền quý và dung nhan thoát tục của ta. (Tất nhiên những phẩm chất đó chẳng thể nào bị lấy khỏi ta, bất chấp ảnh bằng lái xe của ta trông thế nào chăng nữa.) Ta lờ phắt nước thải từ thùng rác đang chảy xuống cổ mình. "Ta là thần Apollo," ta hùng hồn thông báo. "Lũ phàm trần các ngươi có ba lựa chọn: dâng lễ vật cho ta, cúp đuôi chạy, hoặc bị hủy diệt." Ta muốn lời mình nói vang vọng khắp con hẻm, làm rung chuyển các tòa tháp ở New York, và khiến bầu trời đổ cơn mưa từ những tàn tích bốc khói. Không chuyện nào trong số đó diễn ra. Khi nói từ hủy diệt, giọng ta trở nên the thé chói tai. Gã tóc đỏ, Cade, còn cười gớm hơn. Ta nghĩ sẽ thú vị biết bao nếu ta có thể biến đống hình xăm rắn quanh cổ hắn thành thật rồi để chúng bóp cổ hắn tới chết. "Mày nghĩ sao, Mikey?" hắn hỏi đồng bọn. "Chúng ta có nên dâng lễ vật cho hắn không?" Mikey quắc mắt. Với mái tóc vàng lởm chởm, đôi mắt ti hí dữ tợn, cùng dáng người mập mạp, hắn gợi ta nhớ đến con lợn nái quái vật từng khủng bố ngôi làng Crommyon trong những năm tháng tươi đẹp xa xưa ấy. "Tao không có hứng thú với màn dâng lễ vật, Cade." Giọng nói nghe như thể hắn vừa nuốt cả đống điếu thuốc lá đang cháy. "Mấy phương án khác là gì?" ... Mời các bạn đón đọc Những thử thách của Apollo Tập 1: Sấm Truyền Bí Ẩn của tác giả Rick Riordan.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Vô Thượng Huyết Mạch - Ái Cật Bạch Thái
Thương Khung Đại Lục! Huyết mạch chí thượng! Huyết mạch không gian! Huyết mạch vô hạn! Tinh độn huyết mạch, hài cốt huyết mạch, tả luân nhãn huyết mạch, thánh đấu sĩ, Xayda nhân, các loại... Còn có cao cấp nhất Bàn Cổ huyết mạch. Tần Dương, bất ngờ dưới trở thành huyết mạch không gian chủ nhân, hắn đều sẽ đạt đến cái dạng gì độ cao đây? *** Ngày mặt đầy sắc âm trầm, bất quá nhiều hay lại là khiếp sợ, chính là 300,000 năm, bọn họ muốn bắt cầm Tần Dương lại nhưng đã đạt đến phép tắc tầng thứ chín đỉnh phong cảnh, căn cứ bọn họ nhận được tin tức, Tần Dương nhưng là nắm giữ năm loại phép tắc thân thể Chí Cao Thần phẩm Huyết Mạch Nói cách khác, Tần Dương giờ phút này năm loại phép tắc cũng đạt tới tầng thứ chín đỉnh phong cảnh Loại thực lực này, so với từ bản thân tới không kém chút nào Nhưng là một khi Huyết Mạch mở ra, sợ rằng ngay cả mình đều không phải là Tần Dương đối thủ Nghĩ đến chỗ này, ngày một lập tức đem tin tức gởi cho đệ nhất Sáng Thế thần giới đệ nhất sáng thế Chiến Thần ... Mời các bạn đón đọc Vô Thượng Huyết Mạch của tác giả Ái Cật Bạch Thái.
Sáng Thế Đấu Tôn - Thiên Vũ
Thiên địa vạn vật, cường giả xưng tôn. Tâm niệm kém chia làm chính tà! Chính tà tranh phong, tôn giả xưng vương. Vương giả cũng là tôn vậy, tôn giả bên dưới đều là giun dế! Huyền môn đệ nhất người, trọng sinh dị giới đại lục, phụ thân tại ngã xuống thiên tài trên người. Từ đây, Huyền Môn tông pháp cuồng tập kích dị giới, đạp cửu thiên, vượt mười ngàn pháp, một người độc chém ngàn vạn cường địch! Thiên địa vạn vật, cường giả xưng tôn, một đời liều lĩnh, đấu phá thiên khung! Thần Khí nơi tay, huynh đệ theo ta đi! *** "Im miệng, bắt đầu từ bây giờ, ta và các ngươi nói mỗi một câu, ta đều hy vọng ngươi sao tù ghi ở trong lòng, đem ta cần các ngươi làm sự tình, cho dù chết cũng muốn làm đến, bảo vệ sáng thế giới." Giang Phong sắc mặt hết sức nghiêm túc, hai mắt trợn mắt nhìn hai người từng chữ từng câu dặn dò nói đạo. Hai người nghe xong đều là sững sờ, vốn tưởng rằng thấy Giang Phong trở lại là thắng lợi, hòa bình tới, thật không nghĩ đến Giang Phong vậy mà lại nói mấy câu nói như vậy, mơ hồ cảm giác trong lòng rất là bất an. "Mời đại ca cứ việc nói, chúng ta như có lạnh nhạt định chết không được tử tế , tan thành mây khói." Vương Tử Văn chắp tay chính trọng điểm đầu trả lời. "Giang ca, ta muốn nói Nhị ca đều đã nói, ngài hãy nói muốn chúng ta làm gì đi." Lôi hổ chắp tay chính nặng nói. ... Mời các bạn đón đọc Sáng Thế Đấu Tôn của tác giả Thiên Vũ.
Chiến Thần Niên Đại - Thí Nghiệm Chuột Bạch
Kiêm gia thương thương, bạch lộ vi sương, từng làm si nhân, huyết thủy một phương. Luôn có ít thứ, là đáng bị kỷ niệm, hiến cho cái kia huyết y phiêu phiêu niên đại. - Võ Thần Phong Bạo - Sau khi kết thúc Siêu phẩm "Võ Thần Phong Bạo" phá các kỷ lục của tiểu thuyết mạng, Chuột Bạch đã quay lại với tác phẩm mới mang tên "Chiến Thần Niên Đại". Bộ này hứa hẹn sẽ lại là một Siêu phẩm nữa. Anh em cùng đón đọc nhé. *** Phong Ma tế đàn sau khi chiến đấu kết thúc năm thứ năm! Khương Nghị đợi thiên hạ thế cục bình định, công khai Thanh Yêu Tộc tồn tại, tự nhiên mà vậy đưa tới kịch liệt phản kháng, cũng tại dùng Khương Nghị cầm đầu rất nhiều thiên kiêu dưới sự nỗ lực, miễn cưỡng cho Thanh Yêu Tộc tìm được có thể bình thường sinh tồn gia viên, xem như Khương Nghị cho Thanh Yêu Tộc các vị tộc lão một cái công đạo. Tại trong năm năm này, Khương Nghị tại Thái Sử Tuần hiệp trợ xuống rốt cục tìm kiếm được giấu kín tại trong sơn cốc thôn trang. Nhưng mà đảo mắt qua mấy thập niên rồi, thời gian qua đi cảnh vật thay đổi, hết thảy đều thay đổi, thôn trưởng đã qua đời, Lôi gia cùng Lôi gia đã già nua không ra dạng gì cả, năm đó đồng bọn nhỏ cũng đều bốn mươi năm mươi tuổi, bọn hắn đều nhanh đã quên Khương Nghị. Khương Nghị nhìn thấy người thân phi thường kích động, nhưng là cuối cùng không có tìm được bí mật nghĩ muốn. Mời các bạn đón đọc Chiến Thần Niên Đại của tác giả Thí Nghiệm Chuột Bạch.
Sự Mất Tích Của Herondale - Cassandra Clare & Sarah Rees Brennan
Giống như The Bane Chronicles, Tales from the Shadowhunter Academy được viết bởi Cassandra Clare cùng với vài người bạn là Sarah Rees Brennan, Maureen Johnson và Robin Wasserman. Ra đời sau như một bộ tiểu thuyết ngoại truyện, loạt truyện kể về cuộc hành trình của Simon Lewis, một trong những nhân vật nổi bật trong The Mortal Instruments,  khi cậu bắt đầu quá trình huấn luyện để trở thành một Thợ Săn Bóng Tối. Xuyên suốt đó, các nhân vật trong The Mortal Instuments và The Infernal Devices sẽ xuất hiện, kể cả các nhân vật trong hai bộ Dark Artifices và Last Hours chưa ra mắt. *** Từng là Người Thường, rồi là ma cà rồng, Simon đang chuẩn bị để bước sang một cuộc đời mới: Thợ Săn Bóng Tối. Cậu chưa từng nghĩ tới điều này… nhưng giờ cậu có cơ hội. *** Sau khi sống như một Người Thường và ma cà rồng, Simon chưa từng nghĩ mình sẽ trở thành Thợ Săn Bóng Tối, nhưng hôm nay cậu bắt đầu luyện tập tại Học viện. Chúng ta sẽ theo chân cậu ấy xuyên suốt những năm học và tự hỏi: Liệu Simon và Clary sẽ làm bạn một lần nữa? Chuyện gì xảy ra giữa Simon và Isabella? Còn gia đình của Simon? *** Bộ sách Học Viện Thợ Săn Bóng Đêm gồm có: Chào mừng tới Học viện Thợ Săn Bóng Đêm Dòng họ Herondale thất lạc Whitechapel dữ tợn Không có gì ngoại trừ bóng tối Ác quỷ chúng ta yêu thương Ông vua tái nhợt và các vị hoàng tử Vị đắng đầu môi Thử thách gian nan Sinh Ra Trong Đêm Trường Tăm Tối Sự mất tích của Herondale *** Đã khoảng một thời gian, không lâu trước đó, kể từ khi Simon Lewis được thuyết phục rằng tất cả những giáo viên trong phòng tập gym đều là những con quỷ trốn thoát từ địa ngục, tự nuôi dưỡng bản thân bằng sự đau khổ của những người trẻ tuổi. Cậu gần như không biết rằng cậu đã đúng. Học viện Thợ Săn Bóng Tối không có phòng tập gym, cũng không hẳn. Và huấn luyện viên thể chất của cậu, Delanay Scarsbury không giống một con quỷ bằng một Thợ Săn Bóng Tối, người mà có thể nghĩ tới việc chặt bay đầu của một con quái vật nhiều đầu từ Địa Ngục bằng những chuyển động uyển chuyển sẽ là một buổi tối thứ Bảy lí tưởng - nhưng theo Simon biết được thì việc này đòi hỏi nhiều tính chuyên môn. "Lewis!" - Scarsbury hét lên, nhìn thoáng qua Simon đang nằm bẹp trên mặt đất và cố gắng chống đẩy thêm cái nữa. "Cậu đang chờ cái gì vậy? Một lời mời?" Chân của Scarsbury to như một cái thân cây, và bắp tay của ông ta to một cách đáng sợ. Ít nhất cũng có sự khác biệt giữa Thợ Săn Bóng Tối và giáo viên tập gym người thường của Simon, hầu hết bọn họ đều không mang theo cái túi đầy khoai tây chiên . Hơn nữa, không một giáo viên tập gym nào của Simon đeo một cái bịt mắt hay mang theo một thanh kiếm có khắc chữ rune và được ban phước bởi thiên thần. Nhưng trong tất cả những thứ kể trên thì Scarsbury chính xác là người như vậy. "Mọi người nhìn cậu Lewis kìa!" ông ta nói những người còn lại của lớp. Simon đẩy mình lên khỏi tấm ván đang lung lay và sẵn sàng để bụng mình không đập phịch xuống lớp bụi. Và một lần nữa "Người anh hùng của chúng ta có lẽ vừa đánh bại cánh tay nhũn như mì của cậu ấy." Chỉ có một người cất lên tiếng cười vui vẻ. Simon nhận ra tiếng cười khúc khích đặc biệt của Jon Cartwright, đứa con cả của một gia đình Thợ Săn Bóng Tối ưu tú.( như cậu ta từng kể). Jon tin rằng cậu ta được sinh ra trong sự vĩ đại và dường như đặc biệt bị kích thích khi thấy Simon - một người thường bất hạnh - phải xoay sở để đến đây. Jon đương nhiên là một trong những người đầu tiên gọi cậu là 'người anh hùng của chúng ta'. Và giống như tất cả những giáo viên tập gym độc ác trước, Scarsbury rất vui vẻ khi đi theo trào lưu con nít ấy. ... *** Cassandra Clare (27/07/1973), tên thật là Judith Rumelt, nhà văn người Mỹ chuyên viết về thể loại tiểu thuyết kỳ ảo. Từng làm việc tại nhiều tạp chí và tòa báo cỡ nhỏ, trong đó có The Hollywood Reporter. Hiện Cassandra Clare đang sống ở Amherst, bang Massachusetts cùng chồng và ba chú mèo. Các series sách tiêu biểu:  - Vũ khí bóng đêm (The Mortal Instruments),  - Quân đoàn hủy diệt (The Infernal Devices),  - Học Viện Thợ Săn Bóng Đêm(viết chung với Sarah Rees Brennan) - Trò Lừa Xảo Quyệt - Trường Học Pháp Thuật (Magisterium) (viết chung với Holly Black) … Ngoài ra cô còn viết nhiều truyện ngắn và fan-fic khác. Mời các bạn đón đọc Sự Mất Tích Của Herondale của tác giả Cassandra Clare & Sarah Rees Brennan.