Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cháy Hết Lãng Mạn (Triệu Thập Dư)

Văn án:

Tựa gốc: Cường Thế Sủng Ái.

Chu Khởi thích một cô gái.

Đang suy nghĩ làm sao lừa người về nhà, cô gái kia lại tự mình tìm tới.

“Nghe nói anh rất nghèo? Một trăm tệ một ngày bao ăn ở, có làm không?” Tìm mua: Cháy Hết Lãng Mạn TiKi Lazada Shopee

Anh nhìn thẻ đen trong ví, cùng tài khoản mấy tỷ tiền lãi cổ phiếu, lười biếng nhìn cô, cười cười:

"Xin chào bà chủ.”

Gần đây Chu Khởi hơi bất thường.

Quần áo cao cấp biến thành đồ taobao, iPhone XS đời mới biến thành cục gạch Nokia.

Có người nói, anh không có tiền, em cho anh mượn.

Anh lạnh lùng liếc qua: “Con mắt nào của ngươi thấy ta không có tiền?”

Ngay sau đó, điện thoại kêu lên, Chu Khởi nháy mắt trở nên ôn nhu, mỉm cười.

“Bảo bối, anh không có tiền bắt taxi về, em có thể tới đón anh không?”

“…” (*)

Đại thiếu gia hào môn tán gái như thế nào nhỉ? Rất đơn giản, dùng tiền đè chết đối thủ, sau đó nửa dụ dỗ nửa ép buộc đưa người đẹp về nhà. Đấy là truyện ngôn tình thông thường đều viết như vậy, nhưng đáng tiếc đây không phải một cuốn truyện bình thường. Vì vậy cách đại thiếu gia truyện này tán gái... thật sự rất khó đỡ.

Anh, Chu Khởi, một người giàu nứt đố đổ vách, gia tộc quyền lực hạng nhất, nhưng đứng trước cô, anh lại trở thành nhân viên bảo vệ quèn đang mắc nợ ngập đầu, không nhà không xe không liêm sỉ.

Hứa Nùng là một cô sinh viên khoa biểu diễn nghệ thuật nhưng lại bí mật muốn theo đuổi ngành đạo diễn. Do sự phức tạp của gia đình, cô gái luôn phải giấu mình trong những bộ đồ cũ kĩ, cố gắng giảm bớt sự tồn tại. Tranh thủ nghỉ hè, cô xin làm thực tập phó đạo diễn trong một đoàn phim nhỏ ở Thành phố điện ảnh. Và cũng chính tại nơi này, cô đã gặp được anh, người đàn ông mặt dày giữa đường nhảy ra, khiến mọi kế hoạch của cô đều đổ bể.

Chu Khởi cái gì cũng có, chỉ không có liêm sỉ. Đại thiếu gia như anh muốn gió có gió, muốn bão được bão, có cô gái nào chưa từng nhìn qua. Nhưng chính anh cũng chẳng thể ngờ được có một ngày, mình sẽ rơi vào lưới tình đột ngột như thế. Cô gái đó trông giống như con mèo nhỏ đáng yêu meo một tiếng, trái tim anh liền nhộn nhạo.

Lần đầu gặp nhau, anh mặt dày xin cô một mồi lửa hút thuốc. Lần thứ hai chạm mặt, anh đang mặc chiếc áo bảo vệ, lại làm cô hiểu lầm rằng mình là một thanh niên nghèo khó mang nợ phải chạy trốn. Đã có lần hai rồi thì sẽ có lần ba, lần bốn. Mèo nhỏ cứ thế xông vào chiếm chỗ trong cuộc sống của Chu Khởi như vậy đấy. Đến lúc nhận ra tình cảm của mình, thì anh đã không còn cách nào rút chân ra được nữa rồi.

Anh phát hiện một bí mật, con mèo nhỏ có sự bài xích kì lạ với đám thiếu gia công tử. Vì vậy cái khó ló cái khôn, anh bắt đầu giả nghèo giả khổ, quần áo đổi sang loại rẻ tiền nhất, điện thoại smartphone biến thành cục gạch nokia. Miễn là lay động được trái tim yếu ớt của người thương, anh chẳng ngại chịu khó một chút.

Rốt cuộc chiêu bài đánh vào tình thương này cũng có tác dụng, mèo nhỏ tìm việc cho anh, lại mềm lòng cho anh ngủ chung phòng khách sạn trong đoàn phim. Con sói đuôi to Chu Khởi trong lòng đã nhảy cào cào vui sướng rồi mà ngoài mặt vẫn phải nhăn nhó khó xử, thật là ngược tâm quá đi!

Cô làm đạo diễn, anh đóng vai quần chúng, hai người giữa phim trường giống như trở về tuổi thanh xuân cấp ba, chập chững biết yêu, biết thẹn thùng. Hứa Nùng đã bị sự chân thành của anh lay động. Dù anh nghèo kiết xác chẳng xu dính túi nhưng lại luôn quan tâm, chăm sóc và bảo vệ cô, điều mà đã từ lâu Hứa Nùng không nhận được từ gia đình. Cô đã bị anh đánh gục rồi.

Thế là kế hoạch tán gái của Chu thiếu chuẩn bị thành công rực rỡ, chẳng qua là giữa đường có một cục đá nhảy ra chắn ngang, đó chính là anh trai kế của nữ chính, Bùi Ngọc.

Bùi Ngọc là diễn viên nổi tiếng, gia đình bắt ép Hứa Nùng học diễn xuất cũng chính vì hắn đứng sau giật dây. Nếu trong mấy cuốn truyện cao H giả incest, chắc chắn hắn ta sẽ có tên trong danh sách nam chính. Đáng tiếc câu chuyện của chúng ta hôm nay là một bát thức ăn cho cẩu độc thân ngọt ngào hấp dẫn, vì vậy hắn ta đành phải ngậm ngùi nhận vai nam phụ đáng ghét.

Nói đến nhân vật này cũng phải kể thêm một chút về gia đình của nữ chính Hứa Nùng. Bố đi tù, mẹ tái giá với một đại gia ở thành bắc, anh trai kế luôn có ý đồ mờ ám với mình, Hứa Nùng lúc nào cũng sống trong nỗi sợ hãi. Bùi Ngọc vốn có tình yêu chiếm hữu với Hứa Nùng. Hắn luôn tự tin rằng cô yêu mình, mà dù cô không yêu cũng chẳng sao, hắn chỉ cần thể xác của cô là đủ. Tình yêu điên cuồng của hắn từ lâu đã bị Hứa Nùng nhận ra và bài xích.

Cô muốn học đạo diễn, nhưng anh trai kế quỷ quyệt cùng với mẹ ruột ép cô phải theo học diễn xuất, trở thành một con búp bê tùy ý điều khiển. Vì vậy cô gái nhỏ mới âm thầm phản kháng, cố trở thành một sinh viên kém cỏi trong khoa biểu diễn.

Và rồi trong lúc Hứa Nùng đang loay hoay trong cuộc sống bế tắc, nam chính Chu Khởi oanh liệt xuất hiện, tỏa hào quang chói mù mắt các vai phụ khác. Anh đúng là một thiên tài diễn xuất không qua trường lớp, diễn trọn vai thiếu gia giả nghèo, lừa được nữ chính, lừa luôn cả mẹ cô lẫn tên anh trai kế Bùi Ngọc.

Nghèo cũng có cái giá của nghèo các bạn ạ. Bùi Ngọc và bà mẹ độc ác của nữ chính hẹn gặp Chu Khởi, ném tiền vào mặt bắt anh rời xa Hứa Nùng. Nếu đối với một người đàn ông nghèo có lòng tự trọng cao thì chắc chắn đã phủi mông bỏ đi, nhưng đây là đại thiếu gia nhà họ Chu, là người da mặt dày thứ hai thì không ai đứng nhất. Ép anh bỏ con mèo nhỏ nhà mình hả, vậy anh đi đăng ký với cô luôn, trở thành vợ chồng chính thức để xem ai còn dám chia rẽ.

Nói vậy thôi chứ trong chỗ tối nam chính Chu Khởi của chúng ta cũng âm thầm lo sợ một ngày kia Hứa Nùng sẽ khám phá ra thân thế của anh. Anh không sợ gì hết, chỉ không muốn cô phải đau lòng khổ sở. Vì vậy trong ngày kết hôn, anh đã đem hết tất cả tài sản, xe, giấy tờ nhà nhét vào trong một cái hộp, trịnh trọng trao cho cô.

Nhưng đại thiếu gia ngốc nghếch của chúng ta nào có ngờ đến mở Hứa Nùng cũng chẳng thèm, cất cái hộp vào trong ngăn tủ. Cô còn nghĩ, người nghèo như anh liệu có tài sản gì chứ, nếu có thì cũng phải tiết kiệm, coi như cô nhận tấm lòng là được. Vì vậy đến tận khi Bùi Ngọc và mẹ của Hứa Nùng tìm đến cửa "khuyên nhủ", nói hết sự thật về thân thế của anh để chia rẽ hai người, cô mới hốt hoảng mở chiếc hộp ấy ra.

Sau đó, tất nhiên là cô vội vàng chạy tới chỗ anh để "xác nhận", khiến cho Chu thiếu không sợ trời không sợ đất lại bị một phen thót tim, gì cũng chẳng cần, mặt dày bám lấy cô cầu xin tha thứ.

"Chúng ta ly hôn đi."

Chu Khởi banh hàm, trên mặt đều là vẻ lạnh lùng nghiêm túc.

"Vợ à, em tức giận cũng được, muốn tra tấn hay dạy dỗ, anh sẽ không hai lời mà đáp ứng, nhưng chỉ có chuyện ly hôn này thì không được."

Hai cổ tay Hứa Nùng bị anh nắm chặt giữ ở cạnh sườn, thân hình anh mạnh mẽ áp xuống người cô. Môi mỏng như có như không để bên môi cô, khi anh mở miệng, âm thanh trầm thấp mang theo dục vọng chiếm hữu không thể kiềm chế.

"Muốn ly hôn? Trừ khi anh chết." (*)

Đốt cháy lãng mạn, đổi lấy em.

Chỉ mình em.

Bởi vì đây là một cuốn truyện hết sức ngọt ngào, nên cái kết đảm bảo sẽ khiến cho các bạn đắm mình trong bể mật. Mô típ cô gái xinh đẹp giả xấu xí dường như đã quá quen thuộc trong ngôn tình rồi, nhưng cách dẫn dắt của tác giả khiến câu chuyện này nghe rất vô lí nhưng lại thuyết phục. Nhân vật càng gây ấn tượng mạnh đó là Chu Khởi, thiếu gia giả nghèo lừa tình con gái nhà người ta, để rồi bị nghiệp quật rơi vào bể tình không ngóc đầu lên nổi.

"Cháy hết lãng mạn" có lẽ là lời nhắn nhủ của tác giả, nếu yêu hãy cuồng say, hãy cháy hết mình để không bao giờ phải hối hận. Như đại thiếu gia Chu Khởi, như cô bé mèo hoang ngốc nghếch Hứa Nùng, cuối cùng cũng có cái kết đẹp như cổ tích.***

Thời gian nháy mắt đã tới cuối tháng.

Bởi vì cùng Chu Khởi xác nhận quan hệ, cho nên gần đây thời gian riêng tư của Hứa Nùng cơ bản đều dành cho người bạn trai mới ra lò của mình, hiếm khi có buổi gặp gỡ nói chuyện với Trì Sa Sa và Lưu Ngải.

Hôm nay tạm thời Chu Khởi có việc, không thể đưa Hứa Nùng tới lớp, cô hiếm có dịp rời nhà sớm đi tới trường, khi tới phòng học lớn còn hơn một tiếng nữa mới vào lớp.

Hai người Lưu Ngải và Trì Sa Sa, thêm Hứa Nùng vào nhóm nhỏ Wechat, bình thường ở trong nhóm Hứa Nùng không nói nhiều, nhưng hai cô gái nói gì cô vẫn thấy.

Thỉnh thoảng bọn họ cũng sẽ oán hận Hứa Nùng trọng sắc khinh bạn, con thuyền tình bạn của ba người vừa mới nổi lên, nếu như lại chìm xuống như vậy, ước chừng rất nhanh sẽ bị lật.

Cơ bản Hứa Nùng từng kháng nghị qua với Chu Khởi, nhưng người đàn ông đó vẫn bày ra bộ dáng bị tổn thương, nói mỗi ngày cô đi học đã mất hơn nửa ngày, ngoại trừ đi học, cô còn muốn dành thời gian ôn tập quay phim và tìm tư liệu, thời gian dành cho mình cẩn thận nghĩ lại căn bản không có bao nhiêu.

Nếu như hắn không giành giật từng giây từng phút, vậy người bạn trai là hắn một chút cảm giác tồn tại cũng không có.

Hứa Nùng bị anh nói không thể nào tức giận được, đúng vậy, cô xác thực thường ở nhà tra tư liệu, đọc sách các loại, nhưng làm gì có lần nào anh an ổn để cho cô làm xong.

Có hai lần cô đang xem bộ phim cũ, học tập thủ pháp quay phim, kết quả là đang xem phim cô cảm giác được áp bức phía sau lưng nên quay đầu lại nhìn, khi cô còn chưa kịp phòng bị, liền nhanh chóng quay đầu trở lại.

Lần quay đầu này chẳng hề gì, trong mười mấy phút còn lại của bộ phim, cô gần như đều quấn quít trong nụ hôn nóng bỏng của Chu Khởi.

Sau khi bộ phim kết thúc, anh cũng hôn xong, lại còn mặt dày ngồi ở bên cạnh cô, vừa trêu đùa tóc của cô, vừa cười xấu xa nói: ” Xong rồi, em tiếp tục đi, không làm phiền em nữa “

Tiếp tục gì chứ! Hứa Nùng tức giận muốn cắn người.

Cho nên, hôm nay khó có cơ hội nắm bắt thời cơ Chu Khởi có việc, cô một chút cũng không do dự, trực tiếp đeo ba lô rời nhà đi sớm.

Sau khi tới trường, cô còn đặc biệt ở trong Wechat của nhóm, nhắn tin cho Lưu Ngải và Trì Sa Sa, nói mình đã tới trường học.

Hai cô gái nhìn thấy tin nhắn mới này, thậm chí ngay cả nhắn tin trả lời cũng không, ở trong ký túc xá vội vàng thu xếp mọi thứ xong cũng tới lớp sớm.

Trong phòng học lúc này chỉ có một mình Hứa Nùng, cô ngồi ở hàng ghế sau cùng ở trong góc, đang đọc sách của khoa đạo diễn.

Sau khi Lưu Ngải và Trì Sa Sa bước vào, chỉ cần liếc mắt một cái là nhìn thấy cô, nhìn thấy bộ dáng ngoan ngoãn, đọc sách của cô, không nhịn được chế giễu cô.

” Đồng chí tiểu Hứa, yêu đương nồng nhiệt như vậy, còn không có đốt cháy người học sinh tốt là cậu, nói chuyện yêu đương lại còn chăm chỉ học hành như vậy!

” Đúng vậy, cậu như vậy khiến bọn tớ cảm thấy làm gì có tình yêu nào chịu nổi”

Hứa Nùng ngẩng đầu nhìn hai người, bất đắc dĩ cười, “Không phải hai người nói tớ trọng sắc khinh bạn hay sao? Tớ sợ ngọt ngào nữa sẽ khiến các cậu nhớ”

” Trọng sắc khinh bạn và lơ là việc học bản chất có gì khác nhau chứ? “

Lưu Ngải vừa nói, vừa ngồi ở vị trí bên trái của Hứa Nùng, sau đó giành lấy quyển sách trên tay của cô, “bốp” một tiếng, cuốn sách được đặt ở trên bàn.

“Hiện tại là thời gian chị em tốt tra khảo, không cho phép cậu lại làm những chuyện này”

Trì Sa Sa ngồi ở phía bên phải của Hứa Nùng, mãnh liệt gật đầu: ” Đúng vậy, bọn tớ có hàng đống vấn đề muốn hỏi cậu”

Hứa Nùng nhịn cười, nhìn hai người hỏi: ” Hai người muốn hỏi gì?”

Lưu Ngải tỏ vẻ thần bí liếc mắt đánh giá Hứa Nùng, sau cùng ánh mắt dừng ở trên gò má non mịn, hồng hào của cô, trầm mặc rất lâu, sau đó nói với Trì Sa Sa. ” Tớ nhận thấy… Dường như cũng không cần hỏi gì, nhìn sắc mặt đồng chí tiểu Hứa của chúng ta, liền biết cậu ấy bị “tưới ướt ” tàn bạo như thế nào, đáp án đều viết ở trên mặt… “

Nghe thấy hai chữ ” tưới ướt “, trên mặt Hứa Nùng ngại ngùng, trong đầu không tự chủ nhớ tới hình ảnh Chu Khởi hôn sâu mình.

Trong nháy mắt, hai gò má của cô có xu thế càng ngày càng nóng, liền nhanh chóng phủ nhận: ” Không có, cậu đừng nói bừa”

” Ây, ây, ây, đồng chí tiểu Hứa, có lẽ tớ nên lấy gương để cho cậu nhìn bộ dáng hiện tại của chính mình, trong mắt đều là sóng thu trong vắt ” Trì Sa Sa vừa nhìn chằm chằm Hứa Nùng, vừa khoa trương nói.

Hứa Nùng bất đắc dĩ, trừng mắt nhìn hai người, “Hai người nhàm chán không có chuyện gì, đặc biệt nhắc tớ tới sớm là vì tìm tớ làm niềm vui?”

Hai cô gái cũng biết đã đến lúc cần thu lại, cười hì hì trêu chọc Hứa Nùng hai câu, liền nhanh chóng chuyển chủ đề.

” Kỳ thực hôm nay chủ yếu là Sa Sa muốn hỏi cậu, cậu đã nghĩ tới ngày kia muốn tặng Chu đại soái ca quà sinh nhật gì chưa. Chu đại soái ca và xăm cánh tay nhà chúng ta, không phải sinh nhật cách nhau có mấy ngày thôi sao, cậu ấy không biết tặng gì, muốn tham khảo ý kiến của cậu.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cháy Hết Lãng Mạn PDF của tác giả Triệu Thập Dư nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Tấm Lụa Đào (Xuân Vũ)
Ông Tư thức dậy sớm ra vườn tưới cam như thường lệ. Ông đã chăm chút mấy chùm cam trổi từ mươi bữa naỵ Ông dựng chiếc gàu mo vào gốc cam và ngước nhìn lên. Kiến vàng bỏ ổ trống bộn vì kiến hôi. Lũ bất lương này từ đâu đến phá tán làm đồng loại tan cửa nát nhà. Ông oằn nhánh xuống bẻ chùm trái ửng dạ, nghiêng qua lật lại xem xét. Kiến vàng thưa thì cam sẽ ít nước và chai dần. Phải đánh đuổi chúng nó đi thì vườn cam mới tốt được. Ông Tư tưới xong, đem cam vào nhà thì Minh cũng vừa thức dậy. Đêm qua nó với thằng Bảo, hai anh em đi cắm câu được cặp cá lóc cháo. Ông Tư bảo con: - Con đem cam với cá biếu cho thầy Tám trước khi nhập trường. Thằng Bảo đang ngủ, nghe nói, ngồi bật dậy, phóng xuống đất: - Để con dẫn ảnh đi đường tắt cho mau Tìm mua: Tấm Lụa Đào TiKi Lazada Shopee Thằng Bảo định lấy sợi dây lạt cà bắp xỏ mang cá còn Mình cầm mấy trái cam, nhưng ông Tư bảo: - Món gì biếu cho thầy cũng phải ngon lành và trang trọng. Cam thì để trong rổ cho khỏi dập, còn cá thì bỏ trong giỏ đàng hoàng. Vậy mới phải lễ của trò đối với thầy. Con nên nhớ câu: Không thầy đố mầy làm nên nghe con! Hồi ba đi chọc chữ Nho, ông nội con luôn luôn nhắc nhở câu "Quân Sư Phụ". Bà Tư bắt thêm cặp trê vàng mọng và xúc một quả nếp trắng, đặt mấy quả cam vào rồi dặn Minh: - Con bưng cam và nếp. Để thằng Bảo xách giỏ cá. Nó mà bưng nếp thì tới đó không còn một hột. Thế là anh em khởi hành. Thầy Tám dạy trường xóm. Trường của thầy cứ dời chỗ luôn. Có khi là chái nhà của cha mẹ học trò hảo tâm. Có khi chỉ là cái chòi trống của nhà giàu để dành chất củi. Chỗ nào không dột, nắng không chói, đủ lót cái bàn hoặc bộ ván thì đó có thể là nơi dạy học của thầy. Thầy không học trường sư phạm, nhưng cả trăm trẻ con trong xóm đứa trước, đứa sau đều đến đây thọ giáo. Nhiều đứa đã vô trường làng, lên trường quận, trường tỉnh, trong số đó có Minh. Thầy dạy suốt năm không bải trường, không hạn chế tuổi học trò, không có lớp riêng biệt. Đứa nào đến, thầy tùy trình đột mà dạy, từ a, b, c đến toán nhơn một con, toán chia hai con. Mười đứa mười lớp, không đứa nào học giống đứa nào. Tiền công của thầy được cha mẹ học trò quy định là một đồng một tháng, nhưng có nhiều người đền ơn thầy hai, ba cắc, còn lại thì đem bầu bí, gạo nếp, cá mắm bù vào. Thầy Tám vui lòng nhận tất cả, không kèo nài. Thầy dạy ở xóm lâu lắm, không ai nhớ được mấy chục năm. Có gia đình cha học chữ của thầy rồi con cũng học chữ của thầy, nói gì anh em như Minh và Bảo. Vừa đi, Minh hỏi em: - Mấy giờ thầy lên lớp? - Tụi em tới chừng nào thầy dạy chừng đó. Khi ở nhà có chuyện, cha mẹ tới kêu con về, xong việc trở lại học tiếp. Minh sực nhớ ra hồi trước mình cũng vậy. Cứ tới học, chừng nào thuộc thì thầy phóng bài mới chớ đây có "thời dụng biểu", giờ nào bài nấy như trường nhà nước. Bảo dắt anh đi len lỏi qua hè nhà bà bảy, người đạo Cao Đào, thường mua núm mối của Bảo, băng ngang vườn ông Hai Nghi đạo Thiên Chúa, xẹt qua trước cửa nhà ông Tám Kỳ, chuyền trên đầu bụp lá qua xẻo nhỏ ông Bộ v.v... toàn những đoạn đường mới trong vườn do lũ học trò mở mang để đi ngang về tắt cho mau. Ở tỉnh, mang guốc trên mặt đường tráng nhựa, vừa đi vừa hút gió nhạc Tây khoẻ ru, bàn chân không khi nào bị vấp. Còn ở đây, mặt đất đầy lỗ chân trâu, đầu bập lá nhọn như gươm, cũng phải bước lên. Nhiều khi phải đi cầy độc mộc, chạy vụ qua thân cây cau bắc ngang mương (nếu đi chậm sẽ té), có quãng lại phải lách mình qua kẹt lá, bường tới... Con đường ngoằn ngoèo này Bảo thuộc lòng và đi nhanh như gió, làm anh nó bước theo mướt mồ hôi.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Xuân Vũ":Quê Nội, Quê NgoạiTấm Lụa ĐàoBuồng Cau Trổ NgượcCô Ba TràDưới Bóng Dừa XanhĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tấm Lụa Đào PDF của tác giả Xuân Vũ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Tấm Lụa Đào (Xuân Vũ)
Ông Tư thức dậy sớm ra vườn tưới cam như thường lệ. Ông đã chăm chút mấy chùm cam trổi từ mươi bữa naỵ Ông dựng chiếc gàu mo vào gốc cam và ngước nhìn lên. Kiến vàng bỏ ổ trống bộn vì kiến hôi. Lũ bất lương này từ đâu đến phá tán làm đồng loại tan cửa nát nhà. Ông oằn nhánh xuống bẻ chùm trái ửng dạ, nghiêng qua lật lại xem xét. Kiến vàng thưa thì cam sẽ ít nước và chai dần. Phải đánh đuổi chúng nó đi thì vườn cam mới tốt được. Ông Tư tưới xong, đem cam vào nhà thì Minh cũng vừa thức dậy. Đêm qua nó với thằng Bảo, hai anh em đi cắm câu được cặp cá lóc cháo. Ông Tư bảo con: - Con đem cam với cá biếu cho thầy Tám trước khi nhập trường. Thằng Bảo đang ngủ, nghe nói, ngồi bật dậy, phóng xuống đất: - Để con dẫn ảnh đi đường tắt cho mau Tìm mua: Tấm Lụa Đào TiKi Lazada Shopee Thằng Bảo định lấy sợi dây lạt cà bắp xỏ mang cá còn Mình cầm mấy trái cam, nhưng ông Tư bảo: - Món gì biếu cho thầy cũng phải ngon lành và trang trọng. Cam thì để trong rổ cho khỏi dập, còn cá thì bỏ trong giỏ đàng hoàng. Vậy mới phải lễ của trò đối với thầy. Con nên nhớ câu: Không thầy đố mầy làm nên nghe con! Hồi ba đi chọc chữ Nho, ông nội con luôn luôn nhắc nhở câu "Quân Sư Phụ". Bà Tư bắt thêm cặp trê vàng mọng và xúc một quả nếp trắng, đặt mấy quả cam vào rồi dặn Minh: - Con bưng cam và nếp. Để thằng Bảo xách giỏ cá. Nó mà bưng nếp thì tới đó không còn một hột. Thế là anh em khởi hành. Thầy Tám dạy trường xóm. Trường của thầy cứ dời chỗ luôn. Có khi là chái nhà của cha mẹ học trò hảo tâm. Có khi chỉ là cái chòi trống của nhà giàu để dành chất củi. Chỗ nào không dột, nắng không chói, đủ lót cái bàn hoặc bộ ván thì đó có thể là nơi dạy học của thầy. Thầy không học trường sư phạm, nhưng cả trăm trẻ con trong xóm đứa trước, đứa sau đều đến đây thọ giáo. Nhiều đứa đã vô trường làng, lên trường quận, trường tỉnh, trong số đó có Minh. Thầy dạy suốt năm không bải trường, không hạn chế tuổi học trò, không có lớp riêng biệt. Đứa nào đến, thầy tùy trình đột mà dạy, từ a, b, c đến toán nhơn một con, toán chia hai con. Mười đứa mười lớp, không đứa nào học giống đứa nào. Tiền công của thầy được cha mẹ học trò quy định là một đồng một tháng, nhưng có nhiều người đền ơn thầy hai, ba cắc, còn lại thì đem bầu bí, gạo nếp, cá mắm bù vào. Thầy Tám vui lòng nhận tất cả, không kèo nài. Thầy dạy ở xóm lâu lắm, không ai nhớ được mấy chục năm. Có gia đình cha học chữ của thầy rồi con cũng học chữ của thầy, nói gì anh em như Minh và Bảo. Vừa đi, Minh hỏi em: - Mấy giờ thầy lên lớp? - Tụi em tới chừng nào thầy dạy chừng đó. Khi ở nhà có chuyện, cha mẹ tới kêu con về, xong việc trở lại học tiếp. Minh sực nhớ ra hồi trước mình cũng vậy. Cứ tới học, chừng nào thuộc thì thầy phóng bài mới chớ đây có "thời dụng biểu", giờ nào bài nấy như trường nhà nước. Bảo dắt anh đi len lỏi qua hè nhà bà bảy, người đạo Cao Đào, thường mua núm mối của Bảo, băng ngang vườn ông Hai Nghi đạo Thiên Chúa, xẹt qua trước cửa nhà ông Tám Kỳ, chuyền trên đầu bụp lá qua xẻo nhỏ ông Bộ v.v... toàn những đoạn đường mới trong vườn do lũ học trò mở mang để đi ngang về tắt cho mau. Ở tỉnh, mang guốc trên mặt đường tráng nhựa, vừa đi vừa hút gió nhạc Tây khoẻ ru, bàn chân không khi nào bị vấp. Còn ở đây, mặt đất đầy lỗ chân trâu, đầu bập lá nhọn như gươm, cũng phải bước lên. Nhiều khi phải đi cầy độc mộc, chạy vụ qua thân cây cau bắc ngang mương (nếu đi chậm sẽ té), có quãng lại phải lách mình qua kẹt lá, bường tới... Con đường ngoằn ngoèo này Bảo thuộc lòng và đi nhanh như gió, làm anh nó bước theo mướt mồ hôi.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Xuân Vũ":Quê Nội, Quê NgoạiTấm Lụa ĐàoBuồng Cau Trổ NgượcCô Ba TràDưới Bóng Dừa XanhĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tấm Lụa Đào PDF của tác giả Xuân Vũ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Tấm Lòng Vàng Và Ông Chủ (Nguyễn Công Hoan)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tấm Lòng Vàng Và Ông Chủ PDF của tác giả Nguyễn Công Hoan nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Tấm Ảnh Tình Yêu Và Một Câu Chuyện Khác (Ichikawa Takuji)
"Về tình yêu thì tôi có kinh nghiệm đầy mình. Dĩ nhiên phải chú thích là tình yêu đơn phương thôi... Không phải chỉ những mối tình đơm hoa kết trái mới có ý nghĩa. Tình đơn phương tự bản thân đã là một phần ngoại truyện hoàn mỹ trong cuộc đời." - Tấm ảnh tình yêu và những câu chuyện khác***Takuji Ichikawa sinh ngày mùng 7 tháng Mười năm 1962 tại Tokyo. Ông tốt nghiệp trường đại học Dokkyo. Cuốn tiểu thuyết đầu tay của ông, Separation, xuất bản năm 2002. Cuốn Em sẽ đến cùng cơn mưa (xuất bản tại Nhật với tên Ima Ainiyukimasu) in lần đầu năm 2003, là một trong những tiểu thuyết thành công nhất Nhật Bản, được chuyển thể thành truyện tranh, kịch, phim truyền hình ở Nhật và điện ảnh tại Mỹ.Ichikawa Takuji là một trong những tác gia người Nhật thành công hiện nay, lối viết của ông đặc biệt tạo dấu ấn riêng nhờ tìm được hướng khai thác mới cho những đề tài quen thuộc. Sách của Ichikawa Takuji thiên về tình cảm nhẹ nhàng, nhưng thấm thía và bền vững, thường để lại nhớ thương lâu dài trong lòng người đọc. Độc giả Việt Nam biết đế cái tên Ichikawa Takuji qua hai cuốn tiểu thyết Em sẽ đến cùng cơn mưa và Nếu gặp người ấy cho tôi gửi lời chào. Vẫn giọng văn nhẹ nhàng pha chút hài hước, như thể một cậu bé mới lớn đang thủ thỉ kể chuyện, Ichikawa Takuji một lần nữa khắc họa bức tranh tình yêu và sự chia ly bằng những gam màu trong sáng và thuần khiết. Những tác phẩm của ông khiến tâm hồn người đọc trở nên tươi sáng hơn. Tìm mua: Tấm Ảnh Tình Yêu Và Một Câu Chuyện Khác TiKi Lazada Shopee Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Ichikawa Takuji":Bàn Tay Cho EmNơi Em Quay Về Có Tôi Đứng ĐợiTấm Ảnh Tình Yêu Và Một Câu Chuyện KhácTôi Vẫn Nghe Tiếng Em Thầm GọiĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tấm Ảnh Tình Yêu Và Một Câu Chuyện Khác PDF của tác giả Ichikawa Takuji nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.