Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Xích Đạo Và Sao Bắc Cực

Tác giả Tang Giới vừa cho ra mắt siêu phẩm Xích Đạo Và Sao Bắc Cực, một câu chuyện ngôn tình sủng sẽ cho bạn biết thì a cảm giác thích một người chính là thế này. Giống như bỗng nghe hiểu được rất nhiều bài hát tình yêu, lạc nhi ý, cũng giống như bỗng nhìn thấy ngôi sao đang phát sáng. *** Theo một số tài liệu tra cứu được, ở thời điểm hiện tại, sao Bắc cực là một ngôi sao chỉ đường. Nó nằm trên trục của Trái đất, vì vậy hầu như không hề di chuyển. Điều đó cũng có nghĩa là, dù bạn đứng ở đâu trên bắc bán cầu, cũng có thể nhìn thấy ngôi sao này tỏa sáng. Trong cuộc đời mỗi người, sẽ có lúc được nhìn thấy một ngôi sao như vậy. Cho dù bạn đi đến đâu, bạn trải qua những gì, chỉ cần bạn vẫn còn tồn tại trên trái đất này, chỉ cần ngẩng đầu đều có thể nhìn thấy ngôi sao của lòng mình. Thế nên, đây là một câu chuyện kể về sự gặp gỡ, tìm kiếm và giữ lấy sao Bắc Cực của cuộc đời 5 cô gái. Câu chuyện đầu tiên là về cô sinh viên ngổ ngáo Thiên Thế và nam thần Đồng Hi Châu khóa trên. Hai người này giống như ở hai cực của trái đất vậy, Thiên Thế nóng nảy bất cần đời, Đồng Hi Châu lại trầm tĩnh chín chắn. Tỏ tình với anh chỉ là một trong những lúc bộc phát của Thiên Thế, ấy vậy mà Đồng Hi Châu lại đồng ý không do dự. Tuy rất bất ngờ, nhưng Thiên Thế thích anh là thật, chính vì vậy cô hổ nhỏ luôn cố giấu mình thật kỹ, dẹp bỏ tất cả thói hư tật xấu, khiến mình trở thành một cô gái hiền dịu xứng đôi với anh. Nhưng mà, như vậy thì mệt mỏi quá! Thiên Thế cảm thấy mình đã hy sinh nhiều như vậy mà anh chẳng chịu tiến thêm bước nào cả, thế nên cô tức giận lột luôn cái mặt nạ ngoan hiền kia xuống, xù lông trở lại là cô gái không sợ trời không sợ đất, hung hăng chia tay anh. Vậy mà, cuối cùng lại có thu hoạch bất ngờ. Đồng Hi Châu đứng thẳng lưng ưỡn ngực, tuyên bố, anh chính là yêu cái cô gái ngỗ ngược như thế đấy! ⇒ Bài học rút ra: Đừng bao giờ thay đổi bản thân vì người khác. Khác nhau cũng không sao, đối lập cũng không vấn đề gì, chỉ cần người đó yêu bạn thì cũng sẽ yêu tất cả những thứ thuộc về bạn. Câu chuyện thứ hai là về chị họ của Thiên Thế, cô giáo Thiên Kỳ. “Đối tác” của cô cũng chính là một học sinh mà cô từng làm gia sư. Tân Viên mười tám tuổi, là một thiên tài nhưng lười khai thông. Gặp được Thiên Kỳ thì phóng vèo một phát lên hẳn vị trí nhất trường, sau đó lại vèo một phát phóng thẳng lên giường, mang theo cô gia sư của mình. Chuyện tình cảm của Thiên Kỳ tuy có cách biệt về tuổi tác, nhưng lại không nhiều sóng gió. Bởi vì Tân Viên tuy trẻ hơn cô, nhưng tính chiếm hữu cực mạnh. Không kể tinh lực dồi dào ngày nào cũng hành cô đau eo mỏi gối, mà bất kể vệ tinh nào đến gần cô cũng bị anh đẩy đi thật xa. Không chỉ vậy, những cô gái vì theo đuổi anh mà tổn thương Thiên Kỳ, anh cũng không hề nể nang một cước đá văng không có ngày trở lại. ⇒ Bài học rút ra: Cách biệt tuổi tác không bao giờ là vấn đề nếu hai trái tim tìm được cùng nhịp đập. Câu chuyện thứ ba, là về Thẩm Trì Hy, hàng xóm của Thiên Kỳ. Đây là một nữ cường nhân chính hiệu của xã hội. Cực kỳ quyến rũ, giỏi giang và xem công việc như mạng sống. Đã từng trải qua một cuộc tình kéo dài 5 năm nhưng không thành, Thẩm Trì Hy gần như không có suy nghĩ sẽ yêu thêm bất cứ một người nào nữa. Cho đến khi gặp được Đồng Ngự. Nhưng lúc đó, cô không hề biết tên anh, bởi vì cô nghĩ anh là … trai đứng đường. Trong một buổi tối mệt mỏi, cô nhìn thấy anh đứng bên đường hút thuốc. Vẻ ngoài đĩnh đạc, gương mặt đẹp như tượng khắc, khiến Thẩm Trì Hy quyết định thử “ăn bánh trả tiền” một lần trong đời. Nhưng mà bánh này hảo hạng quá, phục vụ cô đến không còn gì để chê trách, mà còn không nhận tiền! Trước khi rời khỏi, anh chỉ để lại cho cô một số điện thoại. Có thể là vì anh quá tự tin, hoặc cũng có thể anh chỉ muốn đánh cược mà thôi. Thế nhưng, Thẩm Trì Hy lại thực sự gọi cho anh. Vừa là hiếu kỳ, lại vừa là thích thú, chỉ là cô vẫn chưa chịu thừa nhận. Quan hệ “trai bao” duy trì được một khoảng thời gian không dài, nhưng lại khiến cho Thẩm Trì Hy cảm nhận sự thay đổi từ thẳm sâu trong trái tim tưởng như đã hóa đá của mình. Cuối cùng, cô hỏi anh: “Chuộc thân cho anh, cần bao nhiêu tiền?” Đồng Ngự rất muốn cười, nhưng nhịn lại hỏi cô: “Tiền lương bây giờ của anh rất cao, nếu anh không làm việc, em sẽ nuôi anh à?” “Em nuôi anh.” Thẩm Trì Hy đáp lại một cách chắc chắn. Đã đến nước này, anh cũng không thể tiếp tục che giấu thân phận nữa. Cuối cùng, Đồng Ngự đã dùng một cách vô cùng trực tiếp để đối mặt với cô bằng con người thực sự của mình. Nhưng ít ra anh cũng không phải nói dối về tất cả, tiền lương anh cao là sự thật, bởi vì anh còn có vị trí xã hội cao hơn cả cô kia mà. Nếu như có làm trai bao, thì cũng là loại cao cấp nhất, và cũng chỉ phục vụ duy nhất một mình Thẩm Trì Hy. ⇒ Bài học rút ra: đừng bao giờ xem thường bất cứ một cuộc gặp gỡ vô tình nào, biết đâu người đó chính là chân mệnh thiên tử mà ông trời sắp đặt ở bên bạn thì sao? Một cô gái không chê bai nghề nghiệp của bạn, còn sẵn sàng chấp nhận quá khứ đen tối của bạn, không phải yêu thì là gì? Câu chuyện thứ tư là về cô bạn cấp dưới thân thiết của Thẩm Trì Hy, tên An Huyên. Có lẽ trong 5 câu chuyện thì đây có vẻ là câu chuyện ngược nhất. Mở đầu là một mối quan hệ vô cùng khó hiểu của cô và thanh mai trúc mã của mình, Lịch Lâm. Hai người rất ít khi gặp nhau, cũng không hề liên lạc, nhưng mỗi khi hai gia đình tụ họp thì ngay sau đó sẽ là màn lăn giường vô cùng kịch liệt. Cả hai đều có những mối quan hệ bên ngoài, cũng từng thử yêu đương với người khác, nhưng bằng một sự ăn ý không nói nên lời, họ vẫn giữ lại cho nhau phần cốt lõi. Thế nhưng, An Huyên dù sao cũng là con gái, cô biết mình yêu Lịch Lâm và cũng chỉ yêu mình anh ấy, nhưng bảy năm đối mặt với thái độ hờ hững của anh đã khiến tình cảm ấy trở nên hèn hạ đến cực điểm. Cuối cùng là buông bỏ. Tất cả đều có điểm giới hạn, An Huyên đã chạm vào giới hạn của Lịch Lâm, cho nên mới khiến anh giật mình tỉnh mộng. Người con gái ấy, nếu anh còn không giữ thì nhất định sẽ mất. Lịch Lâm đau đớn nhìn An Huyên chấp nhận tìm hiểu một người khác, muốn níu kéo nhưng lại không đành lòng nói ra nỗi khổ tâm của mình. Thôi thì, để xem tình cảm hai mươi năm có đủ lớn để khiến cô cho anh thêm một cơ hội nữa hay không. ⇒ Bài học rút ra: Đừng nghĩ người ta yêu mình thì muốn đối xử sao cũng được. Không ai mãi chờ đợi một tình yêu trong vô vọng. Vì thế, ngay lúc người ta còn kiên nhẫn với mình thì mau mà giữ lấy, đừng để mất đi rồi mới hối hận. Câu chuyện cuối cùng là về anh trai của Lịch Lâm, cũng chính là người yêu 5 năm không thành của Thẩm Trì Hy, tên Lịch Đảo. Nguyên nhân ngày xưa hai người không đến được với nhau chính là sự bất đồng về cách sống. Lịch Đảo là người muốn tự do, không thích cuộc sống gò bó quay cuồng nơi thành thị, thế nên anh đến một thành phố ven biển để mở một tiệm bánh ngọt. Một ngày đẹp trời, anh gặp cô gái nhỏ Hạ Tiểu Lộc. Khi ấy, cô bé vừa tốt nghiệp liền đi du lịch một mình, nhưng khổ nỗi lại mù đường. Thế nên, ông chú đẹp trai ga lăng đã trở thành hướng dẫn viên tạm thời. Dẫn qua rồi dẫn lại, dẫn luôn con gái nhà người ta vào tim. Tuy rằng lúc đầu cũng bày đặt lạnh lùng từ chối, khiến cô gái nhỏ nước mắt ngắn dài rời đi, nhưng sau khi nghe em trai Lịch Lâm tâm sự chuyện tình dở dang của mình thì lập tức xách balo lên đường, chạy thẳng một mạch đến trước mặt Hạ Tiểu Lộc, hùng hồn tuyên bố, “anh đến là để đối diện với tình cảm chân thành của mình.” May sao, trong lòng Hạ Tiểu Lộc vẫn còn có anh. ⇒ Bài học rút ra: Thời gian quen nhau bao lâu không quan trọng, quan trọng là gặp được người đó rồi, trong tim không thể chứa được người nào khác. Trong mỗi giai đoạn của cuộc đời, suy nghĩ của chúng ta sẽ thay đổi. Ngày đó sẵn sàng vì tự do mà từ bỏ tình yêu, nhưng không hề hối hận. Bây giờ gặp được một người, sẵn sàng từ bỏ tự do để giữ lấy tình yêu, chỉ có thể nói, đến lúc rồi, trái tim không thể chịu nổi cô đơn thêm nữa đâu. … Năm cô gái với 5 hoàn cảnh, 5 tính cách, và 5 mối tình rực rỡ sắc màu. Có giận dỗi, có ngọt ngào, có nóng bỏng, có thấu hiểu, hơn cả là sự hạnh phúc lan tràn từ ánh mắt đến trái tim. Sẽ có rất nhiều cô gái tìm thấy một chút của chính mình trong đó. Không dám nói rằng, ai rồi cũng sẽ tìm thấy hạnh phúc ngọt ngào như vậy, nhưng ít ra, khi bạn nhìn thấy ngôi sao Bắc Cực của đời mình, hãy chân thành giữ lấy nhé. Có thể không phải là sáng nhất trên bầu trời, nhưng sáng nhất trong lòng bạn là đủ rồi, phải không? _____________ " ": Trích từ truyện Review by #Lâm Phi - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Chào mọi người, hiện tại đang là 0 giờ sáng, thời gian trẻ con đi ngủ, thời điểm phỏng vấn người lớn bắt đầu. Hôm nay, studio của chúng tôi sẽ mời đến năm nhân vật chính của cuốn sách kể chuyện thêm lần nữa. Đồng Hi Châu & Thiên Thế Q: Hai vị chấm điểm cho sinh hoạt X hiện tại của mình bao nhiêu? Đồng trồng cây: 10, đương nhiên điểm cao nhất rồi. Hổ con: 0! 0! Eo chị đây sắp gãy thành đôi rồi! Q: Hãy mô tả đối phương trong sinh hoạt X bằng một câu. Đồng trồng cây: Ngoan hơn bình thường khá nhiều, vì vậy càng muốn yêu thương cô ấy hơn. Hổ con: Hoàn toàn khác bình thường!!! Kinh quá đấy!!! Không muốn nghe gì cả, cố lên nào! Đồng trồng cây: Ồ? Em không thích anh như vậy à? Q: Hãy kể sở thích xấu của nhau. Đồng trồng cây: Hổ con nhà tôi cực kì thích cắn người (nhấn mạnh), sáng nào thức dậy vai cũng đầy dấu răng, may là mặc vest đi làm nên đồng nghiệp không nhìn thấy. Hổ con: ….Anh!! Anh mới thích cắn người!! Cắn em gái anh!! Sở thích xấu của anh ấy à? À tên này rất thích bật đèn! [Giọng nói ngại ngùng] Tôi không thích bật đèn! Thật kỳ lạ !! [Đổi sắc] Q: Ấn tượng sâu sắc nhất trong sinh hoạt X của hai người là gì? Đồng trồng cây: (Chống cằm suy nghĩ một lúc) À, có lẽ là vào đêm tân hôn, đàn em của tôi (Tân Viên) tặng một bộ đồng phục y tá làm quà cưới, tôi lừa cô ấy mặc, hmm, hôm sau cô ấy ngủ thắng đến tận chiều tối. Hổ con: ….Đồng Hi Châu, em muốn bẻ gãy chân anh… Cả lần đến Mauritius hưởng tuần trăng mật, bên bờ biển mà anh ấy dám… dám… Đồng trồng cây: Anh dám gì cơ? Q: Địa điểm X hai vị muốn thử trong tương lai là gì? Đồng trồng cây: Tôi muốn thử ở văn phòng, nghe chú tôi kể cảm giác tuyệt lắm! Hổ con: Đậu mòe! Chẳng lẽ anh không thể ở trên giường như bình thường à? Bạn Tang góp lời: Anh Đồng thật là, sao lại dạy cháu mình như thế chứ?! Tân Viên & Thiên Kỳ Q: Hai vị chấm điểm cho sinh hoạt X hiện tại của mình bao nhiêu? Tân Viên: Tất nhiên là 10 rồi, câu hỏi này của chị nhạt quá đi được! Thiên Kỳ: …10 á? (thẹn thùng) Q: Hãy mô tả đối phương trong sinh hoạt X bằng một câu. Tân Viên: Xấu hổ, cơ thể đỏ rực đáng yêu vô cùng… Đừng phỏng vấn chúng tôi nữa, về nhà thôi vợ yêu! Thiên Kỳ: …Chảy mồ hôi quyến rũ, giọng nói cũng rất gợi cảm (xấu hổ). (Bạn Tang: Tôi đây không nghe thấy…) Q: Hãy kể sở thích xấu của nhau. Tân Viên: Cô ấy không có sở thích xấu nào cả, nghe lời lắm. Thiên Kỳ: …Anh ấy thích cắn tôi, liếm tôi… (xấu hổ), khá giống thú hoang, sáng dậy thấy trên người đầy dấu bầm tím, phải mặc quần áo kín đáo… Q: Ấn tượng sâu sắc nhất trong sinh hoạt X của hai người là gì? Tân Viên: Chính là lần mặc bộ đồ thỏ! Cần phải nói nữa à? Từ nay tôi thích đào báu vật. Thiên Kỳ: …Bộ đồ thỏ… Á, sau này còn có cái khác, loại quần áo thủy thủ. Q: Địa điểm X hai vị muốn thử trong tương lai là gì? Tân Viên: (quyết đoán) Lớp học. Thiên Kỳ: …Á, tôi không muốn thử đâu, nhưng mà cuối cùng vẫn bị anh ấy ép thôi… Bạn Tang góp lời: Tân Viên quả thuộc thế hệ bạn trai thú dữ, tuy rất dữ rất cầm thú, nhưng rất đẹp trai. Tôi cảm thấy trong lòng mỗi cô gái đều mong muốn có một người bạn trai như vậy. Đồng Ngự & Thẩm Trì Hy Q: Hai vị chấm điểm cho sinh hoạt X hiện tại của mình bao nhiêu? Đồng Ngự; 11. Thẩm Trì Hy: 10… 11 là cái quỷ gì vậy? Q: Hãy mô tả đối phương trong sinh hoạt X bằng một câu. Đồng Ngự: Gợi cảm không chịu được, rất chủ động, khiến tôi muốn ngừng mà không được. Thẩm Trì Hy: …Rắn rỏi, nặng tựa núi lớn, đôi khi thực sự không thể chịu đựng được (đảo mắt). Q: Hãy kể sở thích xấu của nhau. Đồng Ngự: Sở thích của cô ấy là cào người, do đó trên lưng tôi xuất hiện nhiều vết cào… nhưng không sao, tôi vẫn rất thích. Thẩm Trì Hy: Tôi càng xin tha anh ấy càng hăng hái hơn…. Đáng sợ lắm, thể lực y như vận động viên điền kinh, thực sự không chịu được. Q: Ấn tượng sâu sắc nhất trong sinh hoạt X của hai người là gì? Đồng Ngự: Một lần cô ấy đến thăm phòng làm việc của tôi, hoạt động cả buổi chiều, do cô ấy hồi hộp nên vô cùng mẫn cảm, thú thật cảm giác đó… Thẩm Trì Hy: Đừng nhắc đến tên khốn kiếp Đồng Ngự này! Anh có muốn sau này bị cả nhân viên trong công ty mang ra làm trò cười không hả?! Q: Địa điểm X hai vị muốn thử trong tương lai là gì? Đồng Ngự: Chỗ nào cũng muốn. Thẩm Trì Hy: Anh đang trả lời gì thế hả? Trong trường mẫu giáo của Tiểu Mễ cũng được à? Đồng Ngự: (gật đầu) Ừm, cái vườn trong trường Tiểu Mễ anh cũng thấy được lắm. Thẩm Trì Hy: …WTF? Bạn Tang góp lời: Là nhân vật chính MVP nổi tiếng nhất, sao tôi cảm giác tất cả câu trả lời của đôi này đều là công khai tình tứ một cách trắng trợn nhỉ?!!! Chọc mù mắt tôi rồi! Khóc đây, hu hu!!!! Lịch Lâm & An Huyền Q: Hai vị chấm điểm cho sinh hoạt X hiện tại của mình bao nhiêu? Lịch Lâm: Điểm 10. An Huyền: Điểm 10. Q: Hãy mô tả đối phương trong sinh hoạt X bằng một câu. Lịch Lâm: Quyến rũ hơn, nữ tính hơn hẳn lúc bình thường. An Huyền: Mạnh bạo hơn, bình thường anh ấy hiền lắm, chẳng hiểu sao lúc ở trên giường khác vậy nhỉ… (đỏ mặt) Q: Hãy kể sở thích xấu của nhau. Lịch Lâm: Hình như cô ấy rất thích ôm tôi, không nhìn thấy mặt không được. An Huyền: Anh ấy rất thích vào từ phía sau… Nhưng mà tôi không thích lắm, bởi vì không thấy anh ấy tôi sẽ mất cảm giác an toàn. Q: Ấn tượng sâu sắc nhất trong sinh hoạt X của hai người là gì? Lịch Lâm: Có lẽ là lần vào từ đằng sau khi thấy cô ấy mặc quần chip trong nhà bếp. Kể từ lần đó tôi cực kỳ thích vào từ đằng sau, bởi vì âm thanh của cô ấy quá mê người. An Huyền: …Lịch Lâm, anh đang kể gì đó hả? Sao anh không nhắc đến lần ở phòng tắm ấy, anh… Q: Địa điểm X hai vị muốn thử trong tương lai là gì? Lịch Lâm: Sân thượng. An Huyền: Em không muốn!! Lịch Đảo & Hạ Tiểu Lộc Q: Hai vị chấm điểm cho sinh hoạt X hiện tại của mình bao nhiêu? Lịch Đảo: Tôi rất hài lòng, 10 điểm. Hạ Tiểu Lộc: Điểm cao nhất. Q: Hãy mô tả đối phương trong sinh hoạt X bằng một câu. Lịch Đảo: Y như động vật bé xíu đáng yêu vô cùng… À, cảm giác như sóc con. Hạ Tiểu Lộc: Gợi cảm, nhưng mà dáng vẻ y như muốn ăn thịt em. Q: Hãy kể sở thích xấu của nhau. Lịch Đảo: Đừng tưởng trông cô bé này nhỏ nhắn xinh xắn mà lầm, lắm mưu mô lắm đó, thích ở phía trên, với lại do cô ấy xinh xắn nên rất thích chơi trò “kabedon”. Hạ Tiểu Lộc: Anh ấy thích ép em nói những lời xấu hổ…càng nói anh ấy càng hăng hái… Q: Ấn tượng sâu sắc nhất trong sinh hoạt X của hai người là gì? Lịch Đảo: Một lần nọ cô ấy uống say mặc đồ lót gợi cảm múa trước mặt tôi, sau đó nhảy bổ vào lòng… Đêm đó gần như bùng phát, tôi thầm quyết định sau này có cơ hội sẽ chuốc say cô ấy thêm một lần. Hạ Tiểu Lộc: … Trả lời giống chồng mình ???? Q: Địa điểm X hai vị muốn thử trong tương lai là gì? Lịch Đảo: Khách sạn tình nhân. Hạ Tiểu Lộc: …Anh ấy bảo đi đâu em theo đó. Bạn Tang góp lời: Không ngờ chú Đảo cũng trở nên đen tối giống em trai mình trên phương diện X, đặc biệt là sở thích xấu…. Ấy ấy, bởi vậy mới nói người càng kiềm chế trong xương mới càng hạ lưu chăng??? Mời các bạn đón đọc Xích Đạo Và Sao Bắc Cực của tác giả Tang Giới.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Vì Vợ Là Vợ Anh!
Giới hạn độ tuổi: 22+ Không thích hợp với teen, mình khuyên teen đừng đọc. Bộ này gồm tuyển tập những điều bình thường nhất trong cuộc sống, rất nhẹ và giản dị thôi, không có đao to búa lớn gì cả, chuyện gia đình, hôn nhân, phản bội, ngoại tình, quanh đi quẩn lại có ông chồng bà vợ, mấy bóng hồng xung quanh, vài việc lặt vặt, vài người xung quanh. Hai vợ chồng nhà anh chị này, anh chồng không phải rau sạch nhé, cũng có lúc trái tim rung động trước cám dỗ như bao người đàn ông khác. Chị vợ thì cổ hủ lạc hậu khỏi nói luôn. Mỗi lần nhím kể sẽ là một chuyện nhỏ nhặt thôi, nên các nàng đừng thắc mắc vì sao chap ngắn nhé. Cái này thuộc thể loại tâm sự tản mạn gia đình xã hội, không thích hợp với những người yêu phong cách sôi động, cuồng nhiệt nồng cháy hoặc trẻ trung chưa lập gia đình. Viết ONGOING và viết theo cảm xúc cho nên không có thời gian ra chap cụ thể, có thể ba ngày, một tuần, cũng có lúc bế tắc thì cả tháng. Các bạn cân nhắc trước khi nhảy hố. P/S: Lan Rua’s Story ~ Porcupine & Duck Family. *** Mỗi tình yêu đều có một con đường nhỏ để đi, nếu trên quãng đường ấy, một trong hai người có vô tình rẽ lạc, thì tình yêu này sẽ đưa họ trở về với nhau. Có một câu châm ngôn khá nổi tiếng như thế này: “Đằng sau sự thành công của đàn ông luôn có bóng dáng người phụ nữ.” Đó là người phụ nữ chấp nhận đánh đổi thanh xuân của mình cho cuộc tình nồng, chấp nhận lui về phía sau làm hậu phương vững chắc. Bởi khi yêu, phụ nữ thường sẵn sàng làm nhiều thứ, thường sẵn sàng cho đi nhiều thứ. Thậm chí, họ có thể ngay lập tức mang tặng bạn cả thế giới, cả vũ trụ bao la, chỉ cần đổi lại, bạn cho họ một tình yêu thật lòng. “Vì Vợ Là Vợ Anh” – cuốn tiểu thuyết viết lên câu chuyện tình yêu như thế! Câu chuyện về hạnh phúc được vẽ bằng màu của bình yên và thấu hiểu. Thứ hạnh phúc diệu kì mang sắc tím của loài hoa oải hương nhẹ nhàng, tinh khiết. Thứ hạnh phúc phải đánh đổi quá nhiều, phải dùng biết bao phép thử của cuộc sống trớ trêu mới có được. Họ đến với nhau bằng lời hẹn thề của cha mẹ, sống với nhau bằng trách nhiệm và sự trân trọng, nâng niu. Họ cùng xây lên một mái nhà ấm êm cùng hai cô công chúa nhỏ, xinh xắn nhưng lại thiếu tình yêu, thiếu sự thấu hiểu và chia sẻ.Cho đến khi vợ rời khỏi cuộc đời anh, để lại trong lòng anh những khoảng trống khó thể lấp đầy, những chuỗi ngày khổ đau, thậm chí là tuyệt vọng. Lúc ấy, anh mới hiểu vợ quan trọng đến nhường nào. Lúc ấy, anh mới biết đâu là tình yêu thực sự của đời mình. Suy cho cùng, mỗi cô gái trên đời này không mong cầu điều gì to lớn. Điều duy nhất cô ấy mong cầu chính là tìm được một người trở thành bến đỗ vững chắc cho cuộc đời mình. Một người đàn ông mà không bao giờ để cô ấy phải một mình chống chọi với cuộc sống khắc nghiệt. Một người đàn ông luôn tâm niệm một điều “Vì Vợ Là Vợ Anh”. *** Review Nâu:   Đã bao giờ bạn nghĩ yêu và cưới nhau chỉ là vì trách nhiệm? Một mối tình mà không có hạnh phúc là nền tảng, chắc chắn bạn sẽ rơi vào hoàn cảnh giống như Hà. Hậu và Hà đến với nhau chỉ là do sự gán ghép từ hai gia đình, và cũng là do sự thiếu hụt tình cảm từ hai phía. Hậu luôn cho rằng trách nhiệm của một người chồng, một người đàn ông là phải nuôi nấng và chăm lo cho gia đình, nhưng anh chưa bao giờ quan tâm đến cảm xúc của Hà. Anh cho là Hà không có tình cảm với mình, anh vì người khác mà bỏ lơ cảm xúc và nghi ngờ cả luôn vợ mình... Chỉ khi Hà rơi vào cảnh thập tử nhất sinh và Hậu nhận ra bộ mặt thật của người yêu cũ, Hậu mới như chợt bừng tỉnh, như chợt nhận ra lỗi lầm... và may mắn rằng, Lan Rùa vẫn cho gia đình này một kết cục vô cùng đẹp. Lột tả từng lớp nhân vật sâu sắc, bộc lộ rõ nội tâm của từng nhân vật một cách chi tiết và sắc xảo là cái hay và tài tình của Lan Rùa. Từ đó, tác giả muốn lồng ghép vào tác phẩm một câu chuyện buồn, để nói lên tấm bi kịch của người phụ nữ, nói về phận làm dâu và sự hờ hững của người đàn ông trong gia đình. Một sự hờ hững suýt trở thành một tấm bi kịch cho cả gia đình. Và tôi nghĩ rằng: "Cưới một ai đó thì hãy vì tình cảm xuất phát từ tận sâu thẳm trái tim, che chở cho ai đó đừng là vì trách nhiệm và đừng để miệng lưỡi thế gian ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình".   Mời các bạn đón đọc Vì Vợ Là Vợ Anh! của tác giả Lan Rùa.
Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân
Sau một trận nổ, Du Tiểu Mặc bỗng chốc trờ thành đệ tử dưới danh của phái Thiên Tâm, hơn nữa tư chất rất kém. Ngay lúc hắn chuẩn bị thích ứng với hoàn cảnh, hắn nghe được một tin dữ, nếu như trong vòng nửa năm không thể luyện chế ra thành phẩm đã được chỉ định và trở thành đệ tử chính thức của phái Thiên Tâm, hắn sẽ bị đuổi khỏi phái… Vì thế, Du Tiểu Mặc đang cố gắng kiếm tiền để gặp tên Lăng Tiêu khoác da người, về sau hắn mới sững sờ nhận ra, tên này thật sự khoác một lớp da người… Thuộc tính của Lăng Tiêu: giả nhân giả nghĩa, phúc hắc. *** Du Tiểu Mặc sau khi bị tai nạn tan xác liền xuyên đến một thế giới khác mà tại đây con người có những khả năng siêu phàm, vượt trội về sức mạnh. Và điều đấy không thể ngăn cản được sự thật là em có tài phú hơn người, người ta tu luyện chân chính méo bằng em biết nửa tiếng trước. Rồi như định mệnh, anh công xuất thân từ phố đại gia xuống xóm nhà lá tìm người liền thấy hứng thú với em. Và sau đấy thì khỏi đoán, em chính là X-men mà anh đang cần tìm. Sau đấy thì hai đứa hai thiên phú trời ban thống trị từ ngõ này đến phường kia, cứ thằng nào khoẻ hay con ông cháu bà không thành bạn thì cũng có ân tình cần đáp, thằng nào phản diện ấy hả, khoẻ đến mấy thì cứ đợi chục chương là cũng phải chết thôi. Cả một bộ truyện dài đều nói về quá trình hai đứa phấn đấu từ tổ trưởng khu phố đến chủ tịch thành phố và cuối cùng đã thành công giành vị trí chủ tịch nước thống trị thế giới. Sau đây là một ít về thân thế của hai đứa. Du Tiểu Mặc sinh tại trái đất, vi diệu là ở đây cũng có những người tu chân các thứ [Xin đừng hoang mang mình có phải người trái đất không :]]] Gia tộc em chính là một thế lực lớn TẠI TRÁI ĐẤT về phương diện này. Lúc em sinh ra thì phụ huynh phát hiện em không có thiên phú vì mấy cái thử nghiệm rởm đời dẫn đến em méo biết đến cái gì mà chết tức tưởi và cuộc đời quay 180 độ sang màu hồng rực rỡ [Tác giả tuyệt đối không rủ rê tự vẫn :]]] Sau đấy thì như đã nói, em như một vị thần và trèo lên đỉnh thế giới. Còn về Lăng Tiêu thì từ lúc sinh ra đã éo le, mẹ anh thực ra không phải mẹ anh, bố anh không hoàn toàn là bố anh. Vì nhiều lí do mà bố mẹ anh hợp tác với nhau để có được đứa con xuất chúng dị hợp tử như anh. Người chân chính mang thai anh và trao nốt cho anh phần còn thiếu để anh trở nên bá cmn đạo là..... bố thứ hai anh. Và với một hệ gen biến dị vô cùng phong phú Lăng Tiêu đã thành công trong công tác chọn giống và tiến hoá trở thành bá chủ thế giới. Quá trình thì xin được lược bỏ vì quá nhiều thứ lảm nhảm. Đọc truyện để biết thêm cái kết HE như thế nào. Đánh giá Khá. Có đôi khi hơi sa đà quá. Nhiều thứ lảm nhảm mà hoàn toàn có thể cắt bớt đi, thay vì làm phim Ấn Độ với mỗi cái hít thở cũng phải viết để truyện nó dài ngoằng ra như vậy. Bàn tay vàng cũng hơi vi diệu. Quá phân biệt đối xử, nhân vật phản diện được gây dựng hoành tráng như vậy mà đánh tầm 50 chương đã đi ngỏm củ tỏi. Mỗi đứa phản diện xuất hiện như một vị thần và sau khi hết đất liền bị đá khỏi sân khấu không thương tiếc, chưa kịp chào khán giả một câu liền đi khỏi màn hình. Bất mãn cuối, đây là con trai đó, ngưng bánh bèo. Càng về cuối lại càng bánh bèo là thế nào??!!! H đầu truyện rất nhàm, may mà về cuối đã ổn hơn nhiều, tiến triển tốt...... cắt ngắn H đi. *** Vừa đọc xong truyện này, bây h lại còn đúng 00:12 nữa chứ, mình muốn review luôn cho nóng. Thực sự thì mình bắt đầu nản ở tầm chương 250 nhưng mình lại chợt nghĩ lại mục đích mình bắt đầu đọc, chính là tìm một câu chuyện ấm áp hài hước ngọt ngào an ủi cho tâm hồn sau khi đọc một truyện hết sức nặng nề đau đớn nên mình lại tiếp tục. Và bởi vì mình đã không còn cái nhiệt huyết lúc mới đọc ngôn tình, lúc nào cũng sẵn sàng đọc những truyện dài đến cả 400, 500 chương nên con số 713 và 18 phiên ngoại thực sự là sự thử thách rất lớn. Vì truyện này mình nghĩ đã quá nổi tiếng quá kinh điển rồi nhỉ, công thụ quen nhau bên nhau yêu nhau rất tự nhiên và đáng yêu. Đoạn đầu truyện anh công rất thần bí, trí lực lại kinh người, bảo vệ em thụ không sai một chút nào. Sau đó là cả quá trình thu phục yêu thú và tiểu đệ cũng như đánh quái đánh háo hôi của 2 người, từng bước tạo nên 1 truyền thuyết. Điểm trừ của truyện là có vài chỗ hơi bị hở hoặc tác giả quên không làm sáng tỏ (cũng có thể tác giả làm mập mờ rồi nhưng mình vẫn không hiểu) ví dụ như rốt cuộc âm mưu của Lâm Tiếu là gì, đã làm gì mà khiến cho Lăng Tiêu lại thức dậy? Nhưng cũng chỉ là vài điểm nhỏ ở đấy thôi, tổng thể thì câu truyện vẫn rất hay, logic, có sức hút cao. Công lao lớn nhất ở đây chắc chắn là ở người edit rồi, edit rất hay rất thuần lại còn tự nhiên nhưng có điều mình băn khoăn mãi là về vấn đề giờ giấc. Bởi vì 1 canh giờ là 2 tiếng cho nên mình không biết canh giờ ở trong truyện là rốt cuộc là giờ chuẩn hay người edit của để vậy cho có phong thái cổ xưa và dễ hiểu. Còn một vấn đề nữa mình không biết là tại người edit hay nguyên tác tiếng Trung đã thế nhưng mà ngôn ngữ nói có hơi nhiều quá, nhiều đoạn cảm thấy thật hơi chối. Các cặp đôi phụ cũng rất đáng yêu, có điều tác giả chẳng chú tâm gì mấy, nuối tiếc nhất của mình là không được thấy đôi sư đồ Phó Thương Khung và Vệ Bạch chính thức từ ái đồ trở thành thê tử. Còn nữa, có một vấn đề chỉ nằm ở ngoại truyện, vấn đề này chính là nam phụ. Cũng vì một vài ảnh hưởng tâm lý trong cuộc sống hiện tại của mình và đặc biệt là sở thích cá nhân, mình có phần chướng mắt cái thứ tình cảm của em trai Tiểu Mặc dành cho Tiểu Mặc, cũng hơi chướng mắt cái cách đối xử và suy nghĩ của Tiểu Mặc về cái phần tình cảm không đơn thuần đấy. Đến bản thân em thụ còn thấy chột dạ khi nhắc đến mối quan hệ của em và em trai trước công thì chứng tỏ em thụ cũng đã có nhận thức về phần tình cảm ấy rồi nhưng mà thụ vẫn tình nguyện nghĩ rằng tình cảm ấy chỉ hơi đặc biệt hơn tình anh em chút xíu thôi. Nói thật thì khi thấy đoạn em trai Tiểu Mặc ghen với Lăng Tiêu mình còn thấy phẫn nộ và uất ức thay cho Lăng Tiêu. Nam phụ à, anh có quyền gì? Anh có quyền gì chứ? Mình lan man dài dòng về cái tiểu tiết này quá rồi, tốt xấu gì Lăng Tiêu cũng là chúa tể, cái phần tâm tư nhỏ nhoi lại còn vướng (cũng như chính là cái cớ để gần gũi) tầng quan hệ anh em này, sẽ giải quyết rất dễ dàng rồi. Nói chung thì bộ này rất hay và đáng đọc chỉ là nó có chút hơi dài quá. Mời các bạn đón đọc Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân của tác giả Doãn Gia.
Tà Vương Phúc Hắc Sủng Cuồng Phi
 Nàng là Dạ Sát, Hắc Ám Chi Vương, tính tình cuồng vọng bá đạo không tim không phổi, gian xảo phúc hắc lại cực kì bao che khuyết điểm của bản thân, không ngờ một khi xuyên qua lại trở thành phế vật tiểu thư háo sắc của phủ tướng quân. Bị tỷ tỷ ác độc đánh, đại nương tính kế gả cho tên ngốc. Sống lại lần nữa, lại nhìn thấy một đôi mắt hồn nhiên ngây thơ. Hắn, Vương gia si ngốc của vương triều Thiên Thần, không nghĩ tới, sự ngu dại chỉ là mặt nạ của hắn. hắn chân chính, thị huyết lạnh lùng, cuồng vọng bá đạo, lại cả đời độc sủng duy nhất một mình nàng. Nàng muốn giết người, hắn liền bao vây chỗ đó; nàng muốn chỉnh Thái tử, hắn liền chặn tất cả đường sống của thái tử. Vì hắn, hai tay nàng dính đầy máu tươi; vì hắn, nàng gặp Phật giết Phật; gặp thần giết thần; vì hắn, nàng nguyện ý thu lại mạnh mẽ cả đời cam nguyện trở nên nhu hòa; vì hắn, nàng nguyện hóa thành ác ma cùng hắn đồng khởi chém giết thiên hạ. Vì nàng, hắn cũng bỏ hết tất cả, không cần giang sơn, không cần tính mạng, có thể buông tha huyết hải thâm thù; vì nàng trả giá tất cả, một người tuyệt đại phong nhã. Nguyên văn sủng văn nữ cường, nam cường nữ càng mạnh hơn, có phần khôi hài, có phần phúc hắc, có phần JQ, sủng văn vô ngược, quá trình một chọi một, kết cục một chọi một. Đoạn ngắn đặc sắc một: “Nương tử, bọn họ khi dễ ta.” Mỗ nam lộ ra vẻ mặt ủy khuất, hốc mắt rưng rưng, vô tội nhìn mỗ nữ. “Cái gì, là ai khi dễ ngươi, lão nương báo thù cho ngươi.” Mỗ nữa tức giận nói, tốt lắm, ngay cả nam nhân của nàng cũng dám khi dễ, muốn chết. Mà lúc này, nguyên bản ủy khuất trong mắt người nam nhân nhanh chóng hiện lên một tia sáng thoáng qua, muốn đoạt nữ nhân cùng Bổn vương, các ngươi vẫn còn non. Đoạn ngắn đặc sắc hai: “Nương tử, tại sao ta cảm thấy toàn thân mình khô nóng.” Mỗ nam nhân cực kì vô tội nói, hai mắt nhìn chằm chằm vào cổ áo mỗ nữ. trên trán mỗ nữ đầy hắc tuyến, có chút xấu hổ nói: “Tiểu Hiên Hiên, đây là ngươi bị cảm mạo phát sốt, phải hạ hỏa.” “Phải hạ hỏa, như thế nào mới có thể hạ hỏa được?” Người nào đó tiếp tục phát huy tinh thần không ngại học hỏi kẻ dưới của mình. Khóe miệng mỗ nữ run rẩy, quả nhiên chỉ cần một lời nói dối thì sẽ có nhiều lời nói dối khác kéo tới: “Tiểu Hiên Hiên, ngoan, đi lắm nước lạnh thì sẽ không còn nóng nữa.” Trong lòng người nam nhân nào đó vô cùng tức giận, nữ nhân đáng chết, cư nhiên kêu hắn đi tắm nước lạnh. Đoạn ngắn đặc sắc ba: “Chủ nhân, Vương phi ở Yên Vũ các bán đấu giá Thái tử.” Thị vệ nào đó hoảng hốt chạy tới. “Phái người đi bảo vệ hiện trường, ai dám ngăn cản Vương phi bán đấu giá Thái tử, giết không tha.” Mỗ nam cuồng vọng nói, cho dù nữ nhân của hắn muốn đầu Hoàng đế, hắn cũng sẽ bảo vệ tới cùng. Trích lời kinh điển Nam sủng nữ: “Chủ nhân, trên yến hội, những người kia đều nhìn chằm chằm vào Vương phi.” “Chứng thực tên, tất cả đều thiến cho ta.” “Chủ nhân, hôm nay Vương phi đi uống trà chiều cùng trang chủ Minh Nguyệt sơn trang ở Tụ Hiền các.” “đi nói cho Vương phi, Bổn vương bị người đánh.” Người nào đó vừa nghe xong, vội vàng chạy về Vương phủ. “Chủ nhân, Yến Vũ các đối diện cướp đoạt việc làm ăn của chúng ta.” “Cái gì, dám âm thầm cướp đoạt cửa làm ăn của ta, muốn chết đúng không, nói một chút xem, chủ nhân của Yên Vũ các là ai.” “Hồi chủ nhân, là Vương phi.” “Hả, vậy thì để cho Vạn Hoa lâu đóng cửa không buôn bán nữa, đừng đoạt việc làm ăn của Vương phi.” “Chủ nhân, không tốt, Vương phi lấy hết bạc của Vương phủ đem đi rồi.” “không có việc gì, đi nói với Vương phi, của Bổn vương chính là của nàng, không cần khách khí, tùy tiện lấy.” Vị hộ vệ nào đó rối như tơ vò. hắn rốt cuộc đã biết vì sao người đời luôn nói tình yêu khiến cho người ta trở thành tên ngốc, quả thực không phải ngốc bình thường. Nữ sủng nam: “Nương tử, ta sợ bóng tối, ngươi ngủ cùng ta.” “Được.” “Nương tử, quản gia nói, chỉ cần động phòng thì ngươi sẽ không thể rời khỏi ta rồi. Chúng ta tới động phòng có được hay không?” “Được.” “Nương tử, bọn hắn nói ta là kẻ ngu ngốc, không xứng với ngươi.” “Ai nói, lão nương giết hắn.”​ *** “Nương tử, nương tử ta có thể bú sữa mẹ được hay không?” Giọng nam đáng yêu mang theo mười phần tò mò, người nghe được cảm thấy ngại ngùng, rõ ràng là câu nói đầy ái muội, nhưng phát ra từ miệng của một nam nhân với chỉ số thông minh dừng lại ở mức năm tuổi, thì nghe thấy có chút khôi hài. Đau đớn kịch liệt cùng với sự không cam lòng xông thẳng tới đầu óc, trên giường, Dạ Sát đang mặc bộ hỉ phục bỗng nhiên mở mắt ra, lại thấy một đôi mắt hồn nhiên trong sáng. Dạ Sát nhíu mày? Đây là chỗ nào, cả căn phòng treo đầy màu đỏ lại tràn ngập mùi hương cổ xưa. Nàng nhớ rõ bản thân mình đang ở Alaxka làm nhà cái, tại sao sau khi kết thúc một ván bài, lại thấy mình nằm ở trên giường chứ. Sau khi mê mang trong chốc lát, một luồng trí nhớ xa lạ dũng mãnh nhập vào trong đầu, Dạ Hi, đích nữ của Thiên Thần Đại Tướng quân Dạ Viễn Thiên, phế vật tiểu thư háo sắc. Phụ thân không đau ngoại tổ mẫu không thương, còn thường xuyên bị tỷ tỷ ức hiếp, thậm chí ngay cả hạ nhân cũng có thể coi thường nàng. Không những vậy, ba ngày trước, Tướng quân phu nhân Âu Quý Tình còn ngấm ngầm tính kế nàng, gả Dạ Hi cho Vương gia si ngốc tiếng tăm lừng lẫy ở Thiên Thần là Quân Mặc Hiên. Khi biết được tin này, Dạ Hi liều mạng phản kháng, nhưng mà vẫn không chống lại được sự an bài của vận mệnh. Ngay ngày đại hôn, trong hỉ phòng của bọn họ, Dạ Hi nghĩ không thoáng không vượt qua được trở ngại trong lòng lập tức tự sát. Sau khi tỉnh lại lần nữa, nàng đã không phải là Dạ Hi ban đầu, mà là Hắc Ám Chi Vương, Dạ Sát. Nàng là người đứng đầu trong sáu mươi triệu người, là người đã từng đạp qua vô số thi thể mà kiên cường đi lên, hừ, những người trước kia khi dễ nàng, chờ đó, nàng sẽ chậm rãi đùa chết một đám người bọn họ. Sững sờ một lúc Dạ Hi đã hiểu được tình cảnh của chính mình. Kiểm tra sơ qua thân thể mình, tuy thân thể hơi nhỏ, nhưng hẳn cũng là một mỹ nữ. Khiến Dạ Hi bất ngờ chính là, vòng tay bảo bối của nàng cũng đi theo cùng, phải biết rằng, không có nó, an toàn của nàng sẽ bị giảm đi một nửa đấy. Nhưng mà, trong lúc Dạ Hi tiếp nhận toàn bộ việc này, xoay người chuẩn bị xuống giường nhìn xem diện mạo bây giờ của bản thân, lại phát hiện, bên cạnh có một nam tử mặc hỉ phục vẻ mặt chờ mong nhìn mình. Đây chính là trượng phu của mình, Hiên vương Quân Mặc Hiên nhỉ. Một người ngu ngốc nhưng lại có một đôi mắt trong veo tinh khiết như thế, ở trong thế giới phù phiếm này, vẻ mặt hồn nhiên thoáng qua như vậy tựa một dòng nước ấm chảy vào trong lòng Dạ Hi. “Nương tử, nương tử, ta muốn uống sữa mẹ!” Quân Mặc Hiên truy hỏi, một cặp mắt to tròn đáng yêu đánh giá Dạ Hi. Dạ Hi, hoa si (háo sắc) ở Thiên Thần, tại sao hắn lại cảm thấy không giống, nhưng lại không thể nói được là không giống ở chỗ nào, trong lòng Quân Mặc Hiên vô cùng nghi ngờ, nhưng trên mặt vẫn là vẻ ngây thơ hồn nhiên. Khuôn mặt nhỏ nhắn của Dạ Hi ửng hồng, nổi giận nói: “Uống sữa em gái ngươi, ngươi bao nhiêu tuổi rồi, mà còn bú sữa mẹ.” Quân Mặc Hiên ủy khuất, nhút nhát nói: “Nhưng quản gia nói, không uống thì sẽ không cho Hiên nhi ăn cơm.” Nghe vậy, khóe miệng Dạ Hi hung hăng run rẩy, tên quản gia rách nào vậy, lại đi dạy những thứ loạn thất bát tao, đây là việc mà tiểu hài tử nên biết sao? Dạ Hi oán thầm trong lòng. Nhưng mà, nàng quên mất tuy chỉ số thông minh của người ngồi trước mặt chỉ dừng lại ở năm tuổi nhưng thân thể này thì đúng là của một nam nhân đường đường chính chính. “Ngươi ngoan nha, quản gia nói lung tung, ngươi là một đại hài tử không thể bú sữa mẹ nữa, một lát nương tử mang ngươi đi ăn cơm, ngươi trước đi lấy một cái gương đồng lại đây cho ta.” Dạ Hi nhẹ giọng dụ dỗ. Dạ Hi nàng giết người phóng hỏa cái gì cũng đã từng làm qua, nhưng mà việc dụ dỗ tiểu hài tử hay làm một đại cô nương lên kiệu thì là lần đầu tiên gặp phải. “Không được, quản gia nói, hôm nay chúng ta còn phải động phòng, Hiên nhi đợi rất lâu, không dễ gì nương tử mới tỉnh lại, nhất định phải động phòng trước.” Vẻ mặt Quân Mặc Hiên kiên định nói. Dạ Hi 囧, hay cho một tên quản gia, lại dám dạy Tiểu Mặc động phòng phải không, ngày mai nàng sẽ tìm mười bảy mười tám con heo cái đưa tới trên giường quản gia, để cho hắn động phòng một lần, động đủ mới thôi.   Mời các bạn đón đọc Tà Vương Phúc Hắc Sủng Cuồng Phi của tác giả Nạp Lan Dạ Anh.