Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Xuyên Việt Chi Tiên Sinh

Editor: Aubrey. Tình trạng: On-going. Thể loại: Đam mỹ, chủ công, thụ là một song nhi, song khiết, ngọt sủng, sinh tử, chủng điền, làm ruộng văn, cổ đại, bàn tay vàng, tình hữu độc chung, 1x1, HE. Không biết vì sao mà Nguyên An Bình chỉ vừa mới ngủ một giấc mà thôi nhưng đến khi vừa mở mắt ra thấy thay đổi hoàn toàn khác biệt thế giới mà mình sống không chỉ vậy mà còn thay đổi luôn cả con người bên ngoài. Vậy cũng chưa thê thảm bằng việc nguyên chủ vốn mất cha mất mẹ, là một kẻ vô cùng đáng thương.  Bi thảm hơn, đối phương còn là bị đói chết! Cho nên việc kiếm tiền rất là gấp gáp, chỉ là chờ hắn vừa lấy lại ý thức, cũng đã đi theo con đường dạy học đến quên lối về. _._._._ P/s: Đây là văn chủ công, tác giả là mẹ ruột có bàn tay vàng. Đây là tiểu thuyết tình cảm nam với nam, không thích có thể lướt qua. Tác giả nhắc nhở:  Đây là chủng điền văn, chủ công. Không có quá nhiều âm mưu quỷ kế. Nhân vật chính: Nguyên An Bình, Hoắc Tiểu Hàn. Vai phụ: Lý Tự, Bàn Đôn và một số nhân vật phụ khác. *** Review: Bộ này là một bộ điềm văn kể về là công xuyên về vào một thân thể bị đói chết hoàn cảnh khổ sở na ná khá nhiều bộ, nhưng cách công làm giàu khá mới lạ. Các nhân sĩ xuyên qua khác người thì làm ruộng, chăn nuôi, trồng cây nuôi cá bán đồ ăn các thứ, còn bạn công bộ này làm tiên sinh, giống giáo viên ấy, khá mới lạ. Đọc xong xin nhận xét là bạn công nên làm thụ và tìm công của đời mình thì hơn . Cái review này có mấy trăm chữ mà mình viết công thành thụ hết năm lần là hiểu nha. Bạn thụ trong này nhạt nhòa quá, tính cách yếu đuối do hoàn cảnh thì ok nhưng bạn í không có sức cuốn hút cho lắm, hai người cũng ko thấy rõ tình cảm, như kiểu lấy đại cho có ấy, nói chung tuyến tình cảm hơi chán. Hành văn cuốn hút, mình đọc một lèo tới 3h sáng huhu, tiếc là tình tiết hơi lộn xộn, pháo hôi khá nhiều nhưng không có vả mặt mấy, các vấn đề chưa giải quyết thỏa đáng cho lắm và cái kết cũng khá vội vã. Nói chung bộ này cũng khá đáng đọc, chủ yếu đọc về cách công dạy học, mấy đứa nhỏ dễ thương với cuộc sống hàng ngày của hai người. À H cũng có mà cũng như không, tại mình không cảm được cái CP này... Rate: 7/10 điểm nha~ *** Ngày đông hôm qua đến tương đối sớm, mới hơn 6 giờ: Không tới 7 giờ, trời cũng đã trở nên tối đen. Chỉ là đối với ánh đèn phố phường sáng choang mà nói, màn đêm không chút nào có thể gây cản trở được sự nhiệt tình của người đi mua sắm. Nguyên An Bình hai tay cầm hai bao lớn bao nhỏ tiêu sái bước ra từ siêu thị, nhất thời cảm thấy có khí lạnh kéo tới. Hắn nắm thật chặt cổ tay áo bằng lông nhung, để cho mình cảm nhận được một chút ấm áp, sau đó bước nhanh đến nơi mình đã đỗ xe, đem đồ đạc bỏ vào trong cốp sau, chỉ một lúc đã chất đầy. Hắn dùng dư quang cảnh giác nhìn bốn phía xung quanh, phát hiện không có người nào liền mở túi nhựa đựng đồ vật ra, sau đó làm bộ dáng như đang chỉnh lý đồ vật. Nếu như giờ khắc này có người nhìn chằm chằm động tác của hắn, nhất định sẽ phát hiện dường như hắn đang sử dụng ma thuật, đồ vật bị tay hắn chạm vào đột nhiên liền không thấy tăm hơi. Sau khi chỉnh lý đồ đạc xong, đồ vật trong cốp giờ đã giảm mất một nửa, sau đó hắn liền quay về siêu thị tiếp tục mua sắm. Nguyên An Bình cứ như vậy tới tới lui lui hết năm, sáu chuyến, cuối cùng đem cốp sau cùng chỗ ngồi sau xe chất đầy đồ vật, rồi mới lái xe ra khỏi bãi đậu xe. Nhưng sau khi hắn ra khỏi bãi đậu xe, liền tìm tới một địa phương tương đối tối tăm. Lần thứ hai Nguyên An Bình đem đồ vật đều biến mất không còn tăm hơi, sau đó lái xe đến một siêu thị khác tiếp tục mua sắm. Từ siêu thị thứ bảy đi ra, bầu trời liền bắt đầu có hoa tuyết bồng bềnh bay lên, Nguyên An Bình thở phào ngồi vào trong xe, ngón tay gõ gõ trên vô-lăng, làm ra một quyết định: "Vẫn là mua thêm chút thuốc đi." Vì vậy, xe bắt đầu chạy loanh quanh các tiệm thuốc trong thành phố, liền mua được không ít thuốc thường dùng và một ít thuốc dùng cho việc cấp cứu, rốt cuộc hài lòng dự định trở về nhà. Nguyên An Bình có một bí mật không muốn cho ai biết, hắn nắm giữ một cái không gian tuỳ thân có hơn 100 khối lập phương. Đồng thời, chuyện này cũng chỉ mới phát sinh trong mấy ngày gần đây. Ban đầu, hắn rất kinh ngạc cùng mừng như điên, vì bản thân cũng là một người thích xem tiểu thuyết. Hắn tỉ mỉ phân tích không gian của mình một chút, sau đó tổng kết ra rằng không gian này của mình là một cái kho, thời gian lưu trữ trong đó cũng phảng phất giống như một cái kho. Đơn giản mà nói nó có công năng giữ tươi của tủ lạnh, đặc điểm duy nhất là nó có thể mang theo bên người một cách bí mật, rất thuận tiện. Nghĩ tới những chuyện này, Nguyên An Bình lại bắt đầu lo lắng. Dựa theo tình tiết trong tiểu thuyết, những ai nắm giữ không gian tuỳ thân đều là những loại không gian tuỳ thân có thể trồng trọt được, như vậy không phải đại biểu cho tận thế sắp sửa đến gần đấy chứ?! Hắn càng nghĩ càng cảm thấy chuyện như vậy rất có khả năng xảy ra, đặc biệt là mấy năm qua liên tục nói đến chuyện tận thế, chính mình lại còn nắm giữ dị năng không gian thường xuất hiện trong các bộ truyện mạt thế. Đối với chuyện tận thế sắp tới, hắn đã tin 70%, thực sự là vừa vui vừa lo, vui là bởi vì chính mình có thân thể cường tráng, còn có chút võ thuật, lại có không gian tuỳ thân có thể cất giữ đồ vật. Nếu như tận thế thực sự đến, chính mình có thể vượt qua thật tốt. Nhưng lo là vì nghĩ đến thế giới này thật sự sẽ biến thành bộ dạng khủng bố giống như trong tiểu thuyết cùng phim ảnh, liền có một loại cảm giác sợ hãi quanh quẩn ở trong lòng. Đây cũng là điều khiến cho hắn bắt đầu điên cuồng đi mua sắm, luôn cảm thấy bản thân chỉ cần mua thiếu một thứ là cơ hội tử vong của mình sẽ càng tăng cao hơn, Nguyên An Bình dùng hết khả năng đem không gian của mình lấp đầy. Bây giờ, trang bị trong không gian không sai biệt lắm. Khoản để dành của hắn cũng không sai biệt lắm, lại có loại cảm giác mâu thuẫn khó giải thích được. Một bên mong đợi tận thế không nên tới, một bên hy vọng hết thảy những thứ mình chuẩn bị đều không phải đang làm chuyện vô ích. Trên đường lái xe về nhà, tuyết rơi càng lúc càng lớn, hoa tuyết phiêu phiêu bay xuống như lông ngỗng giống như báo hiệu cho một trận đại biến sắp tới, không bao lâu sau trên đất liền tích tụ một tầng tuyết mỏng. Nguyên An Bình gặp phải đèn đỏ liền ngừng lại, trong lòng mang tâm sự, suy đoán tận thế khi nào sẽ đến, lại suy đoán đến tình cảnh sau tận thế. Duy nhất một thứ làm hắn cảm thấy được an ủi chính là, hắn là một người độc thân, không cần phải lo lắng đến vấn đề an toàn tính mạng của người nhà. Còn đám bằng hữu, hắn ngoại trừ đề nghị bọn họ nên tồn trữ một ít đồ vật, lại không có cách nào đem suy đoán của mình nói ra. Liệu có ai sẽ chịu tin tưởng cái suy đoán này chứ? Còn chuyện bại lộ không gian, hắn chưa bao giờ có loại dự định này. Sau khi suy nghĩ lung tung một trận, nhìn thấy xe phía trước cũng bắt đầu chầm chậm chạy lên, hắn ngẩng đầu nhìn đến đèn đỏ đã chuyển sang màu xanh, liền cũng lái xe chạy đi. Không ngờ thời điểm hắn vừa chạy đến giao lộ, đột nhiên một chiếc xe hàng lớn lao tới, Nguyên An Bình còn chưa kịp phản ứng chuyện gì xảy ra liền mất đi ý thức. Ở một đất nước nằm ở phía Bắc, mặt trời mọc chói lọi. Tại quận Hân Lam, một thôn trang thuộc huyện phía Nam nằm bên cạnh vách núi, hoa tuyết bay lả tả đã đem toàn bộ thôn làng nhuộm thành một màu trắng. Bên ngoài thôn trang có một căn nhà nhỏ nằm quay lưng về phía Bắc, hướng về phía Nam, trong tiểu viện giờ phút này ngập đầy tuyết. Bên trong tiểu viện chỉ có hai gian phòng cũ nát bằng đất, mặc dù chỉ mới hoàng hôn, nhưng trong phòng lại có vẻ tối đen, không có một chút ánh sáng nào lộ ra. Trong phòng, phương hướng phía Đông. Một tấm gỗ cũ đã có chút biến đen trên giường gỗ, một khuôn mặt thiếu niên non nớt được che kín bởi một tấm chăn mỏng cũ, sắc mặt tái nhợt không một chút hồng hào. Xem ra thiếu niên không có một chút sinh khí nào, phảng phất như đã chết rồi, mà bất ngờ chính là, hắn lại đột nhiên mở mắt ra. Chỉ là trong mắt lộ ra mê man, cảnh sắc trước mắt làm cho hắn không biết được mình đang ở nơi nào. Sau khi Nguyên An Bình cố gắng mở mắt ra, liền xem chính mình hẳn là đang ở bệnh viện. Nhưng cảnh sắc đập vào mi mắt cũng không như hắn tưởng tượng, hắn nhớ trước khi mình mất đi ý thức, thứ khiến người ta cảm thấy sợ hãi va vào hắn, làm cho hắn nhận ra mình hẳn là bị tai nạn xe cộ. Nếu chính mình đã không chết, có phải là đang ở trong bệnh viện trị liệu không? Tại sao mình lại ở trong một cái phòng đất? Loại phòng đất cũ nát này khi mình còn bé dù trong thời điểm nghèo nhất cũng chưa từng ở qua. Hơn nữa, hắn rùng mình một cái, lạnh quá! Nguyên An Bình lạnh đến phát run, hắn ra sức muốn kéo chăn che kín người, lại phát hiện mình cơ hồ không có khí lực gì. Xem ra vấn đề trên người mình là do tai nạn xe cộ tạo thành, rất lo lắng mình bị tàn phế. Nguyên An Bình lập tức hướng tay mình nhìn lại, phát hiện trên tay không có bất kỳ thương tổn nào, chỉ là... Cái tay này không chỉ gầy đến thấy da bọc xương, hơn nữa so với tay hắn rõ ràng nhỏ hơn rất nhiều. Hắn cảm thấy đầu óc mình như đột nhiên bị đập một cái, có chút mơ hồ, đồng thời một cái ý nghĩ quỷ dị xông lên não làm hắn muốn ngăn cũng không nổi. Nguyên An Bình cảnh giác nhìn bốn phía, sợ phát hiện có nguy hiểm, thử muốn từ trong không gian lấy ra một ít đồ vật, lại phát hiện đồ vật xuất hiện ở trong tay như chính hy vọng của mình. Hắn cực kỳ lao lực cầm lấy gương, sau đó lại nhìn thấy trong gương một khuôn mặt xa lạ còn non nớt. Tuy rằng bộ dạng này so với mình có nửa phần tương tự, nhưng hắn có thể khẳng định trăm phần trăm, đây căn bản không phải là mặt của mình! Không nói đến kinh ngạc cùng sợ hãi trong lòng, hắn muốn ngồi dậy tự mình kiểm tra một chút xem rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, kết quả lại phát hiện chính mình đến hai phần lực cũng không có. Hơn nữa, lúc này hắn cũng cảm nhận được cơn đau đến từ thân thể. Hắn thở hổn hển, tỉ mỉ cảm thụ một chút, nhận ra đau đớn đến từ dạ dày của chính mình, lúc này hắn mới biết được nguyên lai là do đói bụng. Nghĩ đến không gian nếu vẫn còn, lại nhớ đến chuyện lúc trước, điểm tâm là cháo cùng bữa trưa ở quán cơm và một ít đồ ăn đóng gói hẳn đều ở trong không gian. Thử lấy ra, nhìn thấy thức ăn nóng hổi, cùng hương vị dụ người kia, liền nhượng dạ dày hắn càng đau thêm. Xem cái thân thể xanh xao vàng vọt này, cũng không biết đã bao lâu không ăn gì rồi, có điều hắn cũng không dám ăn thức ăn có nhiều dầu mỡ, liền uống trước một bát cháo hoa. Cháo ấm áp nóng hổi liền nhượng bên trong dạ dày hắn thoải mái hơn, đầu óc thì vẫn rêu rao như cũ, đói bụng vẫn hoàn đói bụng, hắn lại dựa vào nghị lực mạnh mẽ của mình tự cho là nhịn được, sợ ăn nhiều một chút dạ dày liền chịu không nổi. Ăn cháo xong, đồ vật cũng đều thu lại, phút chốc cảm thấy được chính mình chậm rãi có một chút khí lực. Nguyên An Bình ngồi dậy, một trận gió lạnh lướt qua, nhìn tấm chăn trên giường, cũng may chẳng hề bị bẩn. Hắn kéo đến trên người, chỉ là chăn mỏng quá, căn bản không giữ ấm được. Thích ứng một chút, hắn phải khẩn trương làm rõ tình trạng của mình, liền vén chăn lên, phát hiện vóc người mình gầy gò thấp bé, lại liên hệ đến khuôn mặt vừa thấy, đây là thân thể của một thiếu niên. Nhìn xuống chỉ có một cái giường sạch sẽ, một cái bàn cũ cùng một gian phòng rách nát, loại trừ đi người có năng lực đem mình nuôi suốt hai mươi bảy năm qua thành một người cao 1m78, nặng một trăm cân, thân thể cường tráng. Bây giờ lại thành cái dạng này, cao hơn 1m6, không tới 50kg, khuôn mặt xem ra chỉ mới hơn mười tuổi, hắn tin tưởng mình đây chính là trọng sinh, trọng sinh trên thân thể của một thiếu niên. Hơn nữa, căn cứ vào quần áo cùng một đầu tóc dài kia, xem ra đây là thế giới cổ đại, còn những thứ khác hắn cũng không biết. Bất quá, chết rồi liền sống lại, thay đổi thân thể, thay đổi thế giới, cũng may không cần phải lo lắng đến vấn đề tận thế. Nói tiếp, tuy rằng không gian có khả năng sẽ trở nên hơi vô dụng, mà vật tư bên trong lại có thể bảo đảm chính mình tạm thời không lo bị chết đói, tình hình tổng thể xem ra cũng không tệ. Đã đến rồi thì nên ở lại, vốn là người độc thân, đối với thế giới trước đây nếu như nói cỡ nào lưu luyến, hắn cũng không có tình cảm sâu đậm đến vậy. Cho nên, Nguyên An Bình rất thản nhiên tiếp nhận tình trạng của chính mình, sau đó cũng muốn đem tình hình sinh hoạt của mình làm tốt một chút. Đáng tiếc thân thể không khoẻ, tuy rằng đã ăn chút đồ ăn có điểm khởi sắc, nhưng cũng còn cần phải dưỡng thêm. Nhưng mà, sự tình trước tiên phải làm là đem ổ chăn của mình làm ấm lên, nếu không, không chết đói cũng sẽ bị đông chết. Trước tiên, hắn từ trong không gian lấy ra một ít quần áo mùa đông mà bản thân đã dự trữ, tuy rằng cảm thấy người mình có chút bẩn cần phải đi tắm gấp, nhưng lại bị vướng thể lực không đủ, trước tiên chỉ có thể nhẫn nhịn. Mặc xong quần áo lót giữ ấm bên trong, lại mặc thêm áo khoác bằng lông bên ngoài, trong nháy mắt hắn liền cảm thấy được cả người đều ấm lên. Tiếp đến, hắn đem đệm chăn trên giường đều ném qua một bên, đổi thành chăn bông mới, lấy thêm hai bộ đệm chăn, mà trong đó có một bộ là bằng lông. Nhìn trên giường rực rỡ hẳn lên, thoạt nhìn cũng thoải mái hơn, sau đó hắn liền chui vào chăn thoải mái thở ra một hơi, nghĩ đến thân thể chính mình cần gấp năng lượng, Nguyên An Bình liền từ trong không gian lấy ra rất nhiều sô cô la rồi bắt đầu ăn. Bởi vì vật tư mà hắn chuẩn bị đều là vì tận thế, cho nên hắn rất chú trọng đồ vật phòng lạnh giữ ấm phải dùng được bền lâu. Quần áo cùng chăn giữ ấm đều không thấm nước, dùng rất bền, đương nhiên cũng chỉ có một hai bộ như vậy là dùng thường xuyên, phần lớn còn lại đều là đồ ăn. Cho nên, hắn chuẩn bị rất nhiều sô cô la cùng đồ ngọt. Đương nhiên, bởi vì tài chính có hạn, hắn cũng không mua quá nhiều, ít nhất hắn đã mua rất nhiều kẹo ngọt vì giá cả kia cực kỳ tiện nghi. Nguyên An Bình vừa ăn sô cô la, vừa nghĩ đến quyết định của chính mình. Bất quá, hắn đối với thế giới này không có chút hiểu biết nào, cho nên, hắn cũng chỉ có thể căn cứ theo suy đoán của mình nghĩ bừa một vài sự việc. Tỷ như, đứa bé này làm sao sống một mình a, nhìn dáng dấp hẳn cũng không có người thân gì, ở trong cái phòng như vầy khẳng định rất nghèo a. Xem ra, bộ dáng đứa bé này là vừa bị chết đói nên mới để cho mình chiếm lấy thân thể, cảm thán một chút, thực sự là đáng thương! Bởi vì thân thể không hảo, cũng không có tinh lực gì, lại vừa ăn uống no đủ, cho nên không bao lâu sau hắn liền mơ mơ màng màng thiếp đi. Trước khi chìm vào giấc ngủ, hắn lại đột nhiên thầm nghĩ: "Ta đây coi như là trọng sinh hay là xuyên qua?" Mời các bạn đón đọc Xuyên Việt Chi Tiên Sinh của tác giả Tử Sắc Kinh Cức.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Đuổi Tình Yêu Đi - Hân Hân Hướng Vinh
Thật tình, nuôi nhạn cả đời cuối cùng bị nhạn mổ, trên gương mặt quá mức nuột nà, xinh đẹp có con mắt bị mù, ngẫm lại hơn một năm qua mình có khác gì con hát hóa trang lên sân khấu để người ta đùa bỡn… Câu chuyện nói về tình yêu dây dưa cuồng nhiệt - Sở Dĩnh và Chu Tự Hàn. Cô gái này theo anh đã gần một năm, phụ nữ bên anh qúa ba tháng không nhiều, huống hồ một nam. Sở Dĩnh tuy đẹp nhưng so với các mỹ nữ như mây trong làng giải trí cũng chưa ăn thua gì, phụ nữ phong tình, xinh đẹp như cá diếc sáng sông, nhưng cô gái này có một thứ Chu Tự Hàn thích nhất – hiểu chuyện. *** Kể từ khi biết cháu trai Chu Lâm đạt trình độ người ngại chó chán ghét, Chu Tự Hàn cảm thấy may mắn vô số lần, bảo bối nhà anh không thể sinh được lại là chuyện hạnh phúc nhất, cũng đỡ phải sinh ra đứa con trai tức chết cha nó, nhìn gần đây anh trai anh đã có cả tóc bạc, nhất định là bị tiểu tử kia chọc tức. Đều do tính khí của anh trai anh, không nuông chiều đứa bé, lần đầu tiên tiểu tử Chu Lâm kia gây họa, bị anh trai hung ác quất một trận, cái mông nhỏ cũng rút vào rồi, gào khóc rung trời, chờ đến khi ông cụ nhà anh phát hiện, giận đến mức muốn giết chết anh trai, anh trai anh cũng không sợ. Nhưng sau đó tiểu tử này lại thay đổi chiến lược, bắt đầu phá hư chuyện tốt của anh trai anh, nó quấn lấy chị dâu Hựu An sống chết phải ngủ cùng, không để cho ở cùng chỗ thì sẽ khóc, nếu không thì ra sức làm nũng, làm cho anh trai anh cưới vợ mà cũng giống như không có vợ, thảm vậy . . . . . . Chu Tự Hàn ở một bên nhìn cũng vô cùng hoảng sợ, buổi tối ôm bảo bối nhà anh, cảm thấy sao lại hạnh phúc như vậy. ... Mời các bạn đón đọc Đuổi Tình Yêu Đi của tác giả Hân Hân Hướng Vinh.
Dược Yêu - Phi Yến
Thể loại: ngôn tình hiện đại, sạch, sủng sắc, Nam chính có vấn đề về tâm lí, He Hai chữ dược tình.. Trong cuộc sống này thì liệu sẽ có điều gì có thể đưa anh thoát khỏi thế giới tâm tối và đau thương của mình.. Trình Hạo Nhiên có trong tay tất cả, nhưng với anh tất cả là hư không.. Với Trình Hạo Nhiên cuộc đời này chỉ có nước mắt của Hạ Tử Yên là làm anh hoảng sợ.. Cuộc tình này sẽ ra sao khi Hạ Tử Yên có dùng tình yêu của mình để dỗ dành và chữa lành vết thương cho Trình Hạo Nhiên được không...? *** Dược Tình .. Điều gì sẽ đưa anh thoát khỏi thế giới tâm tối và đau thương của mình.. Trình Hạo Nhiên có trong tay tất cả , nhưng với anh tất cả là hư không.. Với Trình Hạo Nhiên cuộc đời này chỉ có nước mắt của Hạ Tử Yên là làm anh hoảng sợ.. Cuộc tình này sẽ ra sao khi Hạ Tử Yên có dùng tình yêu của mình để dỗ dành và chữa lành vết thương cho Trình Hạo Nhiên được không...? *** Sau tết Hạ Tử Yên phải trở về Mỹ thực hiện cho xong học kì kế tiếp.. Trình Hạo Nhiên không yên tâm cho cô bên đó một mình, còn phải xa cô mấy tháng trời.Có đánh chết anh cũng không chịu... Thế là giao nhiệm vụ cho Khải Huy..Còn mình về Mỹ với vợ.. Mọi cuộc họp đều thực hiện qua Video Call.. Dù thế Tập Đoàn dưới sự quản lý chặt chẽ của anh, ngày càng phát triển vững mạnh.. Sau nữa năm Hạ Tử Yên cũng đã hoàn thành nhiệm vụ của mình..Trước đêm làm lễ tốt nghiệp Hạ Tử Yên hạnh phúc lăn qua lộn lại thế nào cũng không ngủ được.. Cô đã bàn qua với Trình Hạo Nhiên..Khi cô ra trường cô phải vào Trình Thị làm việc và chức vụ là thư kí riêng của Chủ Tịch.. Dĩ nhiên Trình Hạo Nhiên đồng ý ngay.. Chưa gì mà anh đã yêu cầu Khải Huy thiết kế nơi làm việc của cô ở trong phòng anh luôn.. ... Mời các bạn đón đọc Dược Yêu của tác giả Phi Yến.
Dư Sinh - Gia Bất Hối
Thể loại: Hiện đại, ngụy incest, song xử, đại thúc- loli, tình hữu độc chung, sủng, ngược, 20+, HE. Chuyện tình yêu giữa hai con người cùng chung họ được xem như chú cháu nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài còn ẩn sâu bên trong chỉ có hai người trong cuộc hiểu rõ. Trích đoạn ngắn: Một ngày nọ, trong phòng ngủ lâu đài Cố gia, ánh đèn tường màu vàng nhạt hắt lên phong cảnh trên giường. Người phụ nữ tóc xoã tung, thân thể mềm mại trắng nõn nằm gọn trong lòng người đàn ông cao lớn. Dưới chăn là hai thân thể trần truồng quấn lấy nhau không một kẽ hở. Cố Dư mở mắt, nhìn đồng hồ đặt trên tủ đầu giường, đã hơn 3h sáng rồi. Cô lật người, đánh thức người đàn ông bên cạnh, "Cố Thần Sinh." Người đàn ông vẫn yên tĩnh ngủ, hơi thở đều đều phả vào cổ cô. Cố Dư gọi mấy tiếng anh vẫn không dậy, liền rướn người thì thầm vào tai anh, "Chú Cố, thanh tỉnh." Cánh tay quàng bên hông cô bỗng siết chặt, Cố Thần Sinh cười một tiếng trầm thấp, gợi cảm đến ngất ngây. Anh mở mắt nhìn cô,  "Gan càng ngày càng lớn." Cố Dư đẩy đẩy ngực anh, "Anh về phòng đi chứ." Cố Thần Sinh bất đắc dĩ ngồi dậy, tấm chăn mỏng đắp trên người trượt xuống, lộ ra thân thể rắn chắc màu lúa mạch, nhặt quần áo rải rác dưới chân giường mặc lên.  Cố Dư giúp anh chỉnh lại vai áo, đứng trước cửa phòng, nhìn quanh một lượt, xác định không có ai mới cúi người hôn cô một cái rồi về phòng. ________________ Tình yêu sai trái, người ngoài cuộc không hay biết, người trong cuộc cũng u mê. "Cố Dư, ta muốn cùng ngươi cộng độ dư sinh." ________________ Couple: Cố Dư - Cố Thần Sinh Nhãn: Đô thị tình duyên, song C, tình hữu độc chung, HE. *** Cố Dư nằm viện một tháng, đợi vết mổ lành hẳn mới trở về nhà. Trong thời gian này, Cố Thần Sinh tích cực sắm vai người bố gương mẫu. Tiểu Nhạc đã được đưa về nhà lâu rồi, nhưng vẫn thường xuyên được bế vào thăm mẹ. Tiệc đầy tháng của Tiểu Nhạc là một bữa ăn gia đình ấm cúng. Con bé lớn hơn một chút xíu càng giống Cố Dư như đúc, ngay cả nụ cười cũng không khác gì. Ngậm vú giả ngồi trong lòng bố, đôi mắt láo liên nhìn mọi người, thỉnh thoảng còn cười rộ lên. Cố Dư ngồi cạnh anh, gắp thức ăn cho vào miệng, cúi người trêu chọc con gái một chút. Thật khả ái. ______________ Buổi tối, Cố Dư đặt con gái vào nôi, nhẹ nhàng vỗ về ru con ngủ. Cố Thần Sinh tựa lưng vào tủ, hai tay bỏ vào túi quần, nhìn hai mẹ con, dịu dàng mỉm cười. Cố Dư sau khi sinh ngoài việc mập hơn thì không khác gì mấy. Chỉ là vì trước đó cô vốn rất gầy, nên bây giờ cũng chỉ được xem là có thêm chút thịt mà thôi, "Em này." Cố Dư đáp một tiếng, mắt không rời khỏi con. Cố Thần Sinh rút tay ra ngoài, "Đi tắm thôi." ... Mời các bạn đón đọc Dư Sinh của tác giả Gia Bất Hối.
Đêm Nay Ngủ Cùng Ai - Jassica
Tác phẩm Đêm Nay Ngủ Cùng Ai của tác giả Jassica đã cho ta thấy được cảm giác buồn bã khi ngủ một mình và mong ước được ngủ cùng ai đó. Truyện kể về một con thỏ trắng bị con sói tháo lớp vở bên ngoài và dần dần tiến vào trong lòng. Con thỏ trắng và con sói chính là hai nhân vật nữ và nam chính.  Để biết rõ thêm về câu chuyện thì các bạn đọc giả cùng nhau đọc. *** Đây là nam nhân vật chính quy tắc ngầm nữ nhân vật chính chuyện xưa…  Thay lời khác mà nói, chính là một cái tiểu bạch thố bị nhân bán còn giúp nhân kiếm tiền  Cuối cùng bị phúc hắc sói sách cốt nhập phúc chuyện xưa…  Đề cập vòng giải trí, bán mất quyền lực, kinh không được khảo cứu = =  Thoải mái văn, kết cục như cũ HE, cầu các loại bao dưỡng!  Nội dung nhãn: đô thị tình duyên ái ân vòng giải trí  Tìm tòi mấu chốt tự: nhân vật chính: Tiêu Tiêu, Chung Thụy ┃ phối hợp diễn: Ôn đạo diễn, Angel ┃ cái khác: vòng giải trí, quy tắc ngầm *** Chung Thụy vượt qua ba tháng đen tối nhất trong đời, đáng ngạc nhiên hơn là anh gầy cả một vòng. Đến lúc xuống giường, cuối cùng anh cũng có loại cảm giác xoay người làm chủ nhân, được trở về sau khi giải phóng. Chuyện đầu tiên sau khi vùng lên, chính là tìm Tiêu Tiêu “Tính sổ”. Người này không biết tìm ở đâu ra một đống quần áo gợi cảm, lúc không làm việc thì cứ cách một khoảng thời gian lại đổi một bộ quần áo để tra tấn người chỉ có thể nằm trên giường là anh, Chung Thụy chỉ nhìn không thể động, khỏi phải nói có bao nhiêu đau khổ. Có điều, khi Tiêu Tiêu thay những bộ quần áo hở hang nhảy những điệu hài hước đưa tình, quả thực rất quyến rũ. Chung Thụy kéo một cái vali thật lớn đựng đầy đồ đạc không dễ gì mới thu thập được, ý vị thâm trường mà nở nụ cười, Ben ở bên cạnh lặng lẽ run lên, đáy lòng thầm mặc niệm cho Tiêu Tiêu. Tiêu Tiêu biết rõ ba tháng sau Chung Thụy nhất định sẽ phục thù, nên đã sớm đi theo A Sâm xuất ngoại để quay ngoại cảnh, để tránh cho người nào đó lại đuổi theo đòi nợ. ... Mời các bạn đón đọc Đêm Nay Ngủ Cùng Ai của tác giả Jassica.