Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Túi Nhỏ Bên Ngực Trái

Văn án: Nhan Niệm Niệm là con của Liễu Như Chân và chồng trước. Mẹ con hai người tính ra cũng không ràng buộc hay tình cảm gì nhiều, chỉ là cô tới ở nhờ nhà họ Cố - nhà chồng mới của mẹ ruột mà thôi. Mẹ cô cảnh cáo cô rằng phải tránh thật xa Cố Lẫm, vị con trai trưởng nhà họ Cố kia.  Anh ta bị hủy dung một nửa mặt vì bỏng, tính cách cũng cực kì lãnh đạm, ai ai cũng nói bởi vì sự việc kia nên anh càng nham hiểm và vặn vẹo. Nhan Niệm Niệm vẫn luôn đem những lời này ghi tạc trong lòng, luôn cẩn thận mà tránh xa Cố Lẫm. Nhưng là, sau khi cô chết, lại là Cố Lẫm thay cô báo thù, mang theo tro cốt của cô rời khỏi nhân thế.. Một lần nữa mở to mắt, nhìn thấy chính là một gương mặt bởi vì bị bỏng hủy dung mà hung ác nham hiểm đáng sợ. Cánh tay trắng trẻo mềm mại của Nhan Niệm Niệm ôm lấy cổ anh, kinh hỉ mà mở to hai mắt, "Anh trai!" Lông mày Cố Lẫm nhẹ nhàng nhướng lên, môi mỏng hơi cong, "Em gái, lần đầu tiên gặp mặt, liền nhiệt tình như vậy sao?" Nhan Niệm Niệm vẫn luôn cho rằng cái người hung ác nham hiểm đáng sợ này không thích bản thân cô. Trọng sinh trở về cô mới biết được, chỉ là anh không thích cô gọi anh là anh trai. Sống lại một lần, Nhan Niệm Niệm hy vọng anh có thể rời xa đau đớn, vui vẻ một đời. Cố Lẫm: Ai mẹ nó muốn vui vẻ một đời, ông đây chỉ muốn đem em khảm vào xương cốt. 1. Không phải anh em ruột, tuyệt đối không có vấn đề đạo đức pháp luận. 2. Mặt của anh trai sẽ tốt. *** Reviewer: [L.A]_Lạc Hậu - lustaveland.com Nhan Niệm Niệm không thể ngờ rằng, khi vừa bước qua tuổi 18 lại là khoảnh khắc mà cô bị chính mẹ ruột tước đi sinh mệnh. Đêm ấy, cô ngã xuống nền, nỗi đau đớn của chất độc thấm vào tận tâm can, mỗi hơi thở cũng tràn ngập sự tuyệt vọng và bi ai đến cùng cực.  Từng người thân đứng bên cạnh cô, nhìn cô từ từ chết đi, họ che dấu nụ cười và sự nham hiểm độc ác của mình.  Khi ấy, chiếc váy xinh đẹp cô mặc chỉ nhuộm một màu bi thương... Nhan Niệm Niệm chết rồi, không để lại bất cứ gì cả. “Thật ra, so với quãng thời gian tôi đã chờ đợi người. Tôi thậm chí có thể đợi lâu hơn nữa. Thế nhưng, chẳng hiểu vì sao tôi cảm thấy. Giây phút này chính là kết thúc của chúng ta mất rồi…” (*) Ngày Cố Lẫm nhận được tin, Nhan Niệm Niệm đã chết, chính là bị người ta hại chết, cứ thế rời khỏi thế gian này. Nhan Niệm Niệm của anh, cô gái xinh đẹp và dịu dàng ấy. Cô gái mà anh đã dùng hết tất cả tình yêu và sự mềm mại để nâng niu trong trái tim mình. Cô gái mà khi rời xa, anh đã đau đớn và khổ sở đến thế nào?  Vậy mà, giờ đây, Nhan Niệm Niệm chết rồi… Ngày Cố Lẫm trở về, thế giới của anh chỉ còn lại một mảnh hoang tàn. Anh hận ông trời, sao nỡ đối xử nhẫn tâm với người con gái anh thầm yêu, hận người mẹ ác độc kia đã không từ bất cứ thủ đoạn nào giết chết cô, hận luật pháp không công bằng khi để kẻ có tội nhởn nhơ bên ngoài, hận cả những năm tháng qua anh đã không dám nói rõ lòng mình mà rời xa cô… Để giờ đây, tất cả chỉ còn là nắm tro tàn và những vấn vương anh không cách nào níu giữ được nữa.  Cố Lẫm trở nên điên cuồng và khát máu. Anh trộm đem một ít tro của cô bỏ vào bình lưu ly nhỏ mang trên cổ. Trong mỗi giấc mơ, cũng tràn ngập bóng dáng và hương vị xưa cũ ấy. Anh nhìn thấy khi cô cười rộ lên thật xinh đẹp, khi cô khóc nước mắt như mưa, khi cô đau đớn ôm lấy trái tim mình, khi cô giãy dụa giữa sự sống và cái chết… Cố Lẫm không thể tha thứ và buông bỏ được. Vì thế, anh dùng con dao sắc nhọn kia, đâm vào tim kẻ có tội, giết chết bà ta, không chút do dự nào. Anh nhìn thấy máu phun ra, nhìn thấy sự tanh tưởi dơ bẩn ấy, nhìn thấy sự sợ hãi và run rẩy không ngừng. Nhìn thấy cả cái giá phải trả của bản thân mình. Nhưng, Cố Lẫm không hối hận… *** Linh hồn Nhan Niệm Niệm vẫn quẩn quanh ở thế gian này mà chưa rời đi được. Cô tận mắt chứng kiến tất cả những điều mà bản thân không thể ngờ đến. Người mẹ độc ác của mình, sự đau đớn điên cuồng của Cố Lẫm - người anh trai hờ cô từng xa lánh, chán ghét. Cố Lẫm vì trả thù cho cô, mang tội giết người phải vào lao ngục. Thế nhưng, anh chưa từng phút giây nào quên đi cô gái nhỏ ấp ủ trong tim, vẫn luôn vuốt ve nhẹ nhàng chiếc bình tro cốt nhỏ của cô bằng tất cả sự dịu dàng của mình. Và rồi, Nhan Niệm Niệm nhìn thấy Cố Lẫm bị người ta hại chết, máu tràn ra từ miệng anh. Vậy mà vào phút giây cuối cùng ấy, anh vẫn luôn giữ chặt chiếc bình nhỏ nơi tim mình.  Nhan Niệm Niệm tuyệt vọng gọi tên anh, tuyệt vọng níu kéo sinh mệnh đang dần mất đi của anh. Thế nhưng, nước mắt và đau đớn của cô, không cách nào thức tỉnh người phàm thế.  Cố Lẫm chết. Chiếc bình rơi. Cô tan biến… *** Một lần nữa được sống lại vào năm 17 tuổi, Nhan Niệm Niệm vẫn không cách nào quên đi được bi thương kiếp trước. Mỗi lần nhìn thấy Cố Lẫm, trái tim cô lại đau đớn đến không thể thở nổi. Bởi vì, chỉ có người con trai ấy, là thật lòng yêu cô và bất chấp tất cả vì cô mà đánh mất cả tương lai và sinh mệnh quý giá của bản thân mình. Vậy nên, một đời này, Nhan Niệm Niệm sẽ ở bên cạnh anh, bảo vệ anh, yêu thương anh và không để cho bi kịch kiếp trước lặp lại nữa. Còn lần đầu tiên Cố Lẫm nhìn thấy Nhan Niệm Niệm, liền bị cô giãy dụa trong cơn ác mộng mà ôm lấy anh khóc nức nở, từng tiếng nghẹn ngào cầu mong anh bình an. Lúc ấy, anh không biết rằng, duyên phận của bọn họ đã bắt đầu từ giọt nước mắt đó. Cố Lẫm là thái tử của Cố gia, người thừa kế hợp pháp duy nhất gia sản khổng lồ của gia tộc. Và bởi vì, một bên mặt anh bị phỏng từ bé mà tính tình trở nên kỳ quái, lạnh lùng khó tiếp cận. Thế giới của anh khi ấy, chỉ một màu đen tối và cô độc. Thế nhưng, từ khi Nhan Niệm Niệm đến sống nhờ ở nhà anh, mọi thứ đã thay đổi.  Nhan Niệm Niệm là một cô gái bằng tuổi nhưng vóc dáng lại nhỏ nhắn so với anh. Cô ấy rất xinh đẹp và luôn mang theo sự mềm mại an tĩnh đến dịu dàng trong từng hơi thở. Đứng trước người anh trai hờ có khuôn mặt đáng sợ là anh nhưng cô chưa bao giờ tỏ vẻ ghét bỏ hay xa lánh.  Mỗi sáng, cô sẽ mỉm cười xin đi nhờ xe anh, đến trường sẽ líu ríu nói chuyện cùng anh. Cho dù anh có hờ hững thì cũng nhiệt tình mà vui vẻ như thế. Và cũng chỉ có cô dám dũng cảm đứng ra bảo vệ anh trước những lời nói xấu xa bịa đặt, dám dùng sức lực bé nhỏ của mình để ngăn chặn kẻ khác muốn thương tổn anh.  Một Cố Lẫm ngông cuồng cao lớn, chưa từng được bất cứ ai che chở cứ thế lại là người mà cô gái nhỏ hết lòng dùng tất cả của mình để giữ gìn. Khi ấy, từng chút một dịu dàng đó, khiến trái tim anh biến thành một mảnh mềm mại.  Hoá ra, trên thế giới này, vẫn luôn có một người tên Nhan Niệm Niệm vì anh mà có thể làm mọi thứ. Thế nên, Cố Lẫm muốn thay đổi bản thân mình để cô gái nhỏ sẽ không phiền lòng, để mỗi khi anh đạt được kết quả tốt thì mỉm cười rực rỡ. Vì vậy, anh dốc sức vào học tập, từng bước theo kịp cô. Anh biến mình thành người anh trai tốt, quan tâm chăm sóc cho cô. Những kẻ xấu muốn hãm hại cô gái nhỏ của anh, anh đều không chút do dự nào mà xử lý.  Bởi vì, mọi người không biết, trong ngày nắng ấm áp lúc trước, có một cô gái mang tên Nhan Niệm Niệm đã từng bước chạy đến bên anh, ôm lấy anh và nở nụ cười còn rực rỡ hơn cả ánh dương. Cô ấy nói rằng, anh Cố Lẫm, em mong anh một đời bình an vui vẻ. Và từ giây phút ấy, Cố Lẫm biết, sắc màu tươi đẹp trong thế giới của anh là cô, là Nhan Niệm Niệm chứ không phải bất kỳ ai khác. Và Cố Lẫm cũng nhận ra, anh động lòng trước cô gái nhỏ rồi.  Thế nhưng, vết thương trên mặt và nỗi đau từ quá khứ của Cố Lẫm như con dao sắc nhọn muốn cắt đứt sợi dây nhân duyên của họ. Anh không dám tiến lên, bước đến bên cạnh cô. Bởi vì, Nhan Niệm Niệm xinh đẹp và chói loà như thế, anh không muốn vì mình mà cô đánh mất đi tương lai tươi sáng, gia nhập giới giải trí, thành công trên con đường nghệ thuật của mình.  Anh sợ, mình trở thành vết nhơ trong sự nghiệp và nhân sinh của cô. Vì cuộc đời này, chính là tàn nhẫn như thế, miệng lưỡi và sự ác độc của thế gian, có thể huỷ diệt tất cả mọi thứ. Nhưng, Cố Lẫm anh biết không, cuộc đời của Nhan Niệm Niệm, anh chính là ngọn hải đăng dẫn lối cô trở về. Vì có anh, nên cô mới có đủ dũng khí và sự kiên cường để một lần nữa đối diện với những âm mưu và sự tàn nhẫn của chính mẹ ruột muốn giết chết mình, mới có thể từng bước từng bước thay đổi vận mệnh bi kịch kiếp trước. Không có anh bên cạnh, thế giới của cô liền trống rỗng. Thì ra, nhân duyên của bọn họ, không phải bắt đầu từ lúc cô trùng sinh trở về, cũng không phải bắt đầu từ ngày thơ bé khi hoả hoạn có nhau, mà có lẽ đã sớm bắt đầu từ kiếp trước cho đến tận kiếp này. Chỉ là, khi ấy, mỗi người đều mang trên vai những đau đớn của bản thân mình mà đánh mất đi cơ hội bên nhau.  Thế nên lần này, nhất định Nhan Niệm Niệm sẽ không để Cố Lẫm rời xa cô nữa, nhất định không để ngày anh trở về là ngày cô mất đi, nhất định không để sự tuyệt vọng bi thương là kết thúc cho câu chuyện của bọn họ.  Vì vậy, cả hai cùng nhau lật mở những âm mưu tàn độc đã được chôn dấu trong quá khứ. Cái chết thương tâm của mẹ Cố, trận hoả hoạn kỳ lạ khiến Cố Lẫm bị thương nghiêm trọng một bên mặt, vết phỏng trên đùi và dây thanh âm bị tổn hại của Nhan Niệm Niệm và cả cái chết cùng phương thuốc cha Nhan dùng hơn 10 năm để nghiên cứu ra… Tất cả, rồi sẽ được phơi bày dưới ánh sáng của công lý.  Cuối cùng, sẽ không có gì là có thể ngăn cách được Cố Lẫm và Nhan Niệm bên nhau, để bù đắp lại kiếp trước đã từng lạc mất nhau ấy. Để một đời này, nhân sinh dịu dàng và ngọt ngào đều trao em, Niệm Niệm của anh. *** “Túi nhỏ bên ngực trái” - tựa truyện cũng như nội dung, chỉ một nơi nho nhỏ được cất dấu ngay gần trái tim, lặng lắng lắng nghe từng tiếng đập nhẹ nhàng của yêu thương.  Với nội dung là câu chuyện trùng sinh, thay đổi vận mệnh, cứu rỗi linh hồn bộ truyện thật sự hay và mang đến cho người đọc rất nhiều cảm xúc khác nhau. Là những khoảnh khắc rơi nước mắt cho kiếp trước đầy bất hạnh của cả hai nhân vật chính, là những vui vẻ ấm áp cho quãng thời gian thanh xuân tươi đẹp bên nhau của họ, là sự bất ngờ và phẫn nộ khi những bí mật trong quá khứ được tiết lộ, và cuối cùng là hạnh phúc ngọt ngào cho cái kết đẹp và toàn vẹn. Cả nam nữ chính trong bộ truyện đều được tác giả xây dựng khá tốt. Một Cố Lẫm ngông cuồng lạnh lùng với tâm lý kỳ quái lại là con người cực kỳ cực kỳ tinh tế và thâm tình. Cho dù là kiếp trước hay kiếp này thì tình yêu mà anh dành cho nữ chính đều khiến mn vô cùng xúc động. Nhẹ nhàng quan tâm, ân cần dịu dàng và nguyện hết lòng vì người ấy. Một người như vậy, quả thật rất khó để tìm thấy.  Và thật may, khi kiếp này Nhan Niệm Niệm đã nhận ra được tất cả mọi thứ, kiên cường nỗ lực từng bước đổi thay được vận mệnh. Tình yêu của cô dành cho Cố Lẫm là toàn bộ sự dịu dàng, bao dung và ấm áp của mình. Thế nên, quãng đời còn lại, sẽ chỉ là những tháng ngày tràn ngập nụ cười cùng yêu thương mà thôi. Vì thế, nếu bạn đang cần tìm một bộ truyện mà có các tag hay như trùng sinh, thanh xuân, sủng sạch ngọt lại thêm thâm tình cảm động và có nội hàm thì không nên bỏ qua bộ truyện này đâu ạ. Bởi vì, convert vô cùng dễ đọc nên mình đề cử cho cả những bạn đang ngại truyện chưa có edit nhé. Còn nếu bạn nào cảm thấy truyện hợp gu và có thời gian thì hãy nhận bộ này và đào hố cho mn cùng đọc nha. Mình nghĩ, với những ngày nghỉ dịch như thế này thì đây hẳn là bộ truyện mà mn đang tìm đó ạ ^^ (*): Trích lời bài hát Wait more do The Black Skirts thể hiện ost phim Another Oh Hae Young. *Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ Cre: Google/Huaban  Mời các bạn đón đọc Túi Nhỏ Bên Ngực Trái của tác giả Giản Diệc Dung.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Trăng Lạnh Như Sương - Phỉ Ngã Tư Tồn
Mười bốn tuổi năm đó, ta vẫn chỉ là một tiểu cô nương, nhìn cuộc đời như một dải lụa hồng, biết bao nhiêu là mơ mộng! Sống chết ngàn xa Cùng người thề nguyện Chàng nói ta hãy chờ chàng. Ta vẫn một lòng ngây ngốc ôm kỷ vật của chúng ta đợi chờ. Chờ chàng đem kiệu hoa đến rước ta về, chờ đợi ngày hạnh phúc mà chàng nói. Thế nhưng, ta đợi mãi, đợi cả tuổi thanh xuân qua đi, đợi cả cuộc đời héo úa, tại sao chàng không đến? Thì ra, cây chủy thủ hẹn ước mà chàng trao ta, cũng chính nó đã chặt đứt dải lụa hồng của đời ta. Trở về trong đêm nguyên tiêu năm ấy Trở về trong cơn mưa tuyết năm ấy Trở về trong quán rượu nhỏ năm ấy Chàng có thấy chăng, có một người con gái ngốc nghếch là ta, vẫn ngồi chờ nơi đó? Định Thuần, ánh trăng tịch mịch làm sao, lạnh lẽo làm sao, trăng lạnh như sương, thấu tận tâm hồn, tận trái tim ta! Giới thiệu 2: Sống chết ngàn xa Cùng người thề nguyện Nắm tay trọn kiếp Bên nhau đến già *** Bước chân vào chốn hậu cung sâu hút tựa bể, được che đậy bởi những cung điện lầu dài xa hoa mỹ lệ, nàng dường như đã lầm lạc giữa dòng xoáy của tình yêu và nỗi thù hận, đã định trước cả cuộc đời này sẽ chỉ mãi âu sầu phiền muộn. Một hồi chuyện xưa này của Phỉ Ngã nơi đất cổ đại, vẫn luôn gắn liền với những tình tiết câu chuyện đẹp đẽ đến lạ thường như vậy, nhân vật vẫn luôn thanh lịch tao nhã là thế, còn có cả một bầu ưu thương đau xót nồng đậm vĩnh viễn không thể tan biến. (Thương Nguyệt) Ngắn ngủi mười tám vạn chữ, lại đã viết hết cuộc đời mọt con người khi còn sống. Tác giả là một cây bút hiện thực, hết thảy những “Nhân sinh nếu như ngày mới gặp, nào để gió thu biến u sầu?” cũng chỉ là cổ tích tươi đẹp. Một lần hiểu lầm, thế nhưng bỏ lỡ đâu chỉ một vài năm trôi qua? Chính là cả đời! Đáng thương thay nữ chính, rõ ràng là nàng, lại bởi vì hiểu nhầm, trở thành thế thân cho kẻ khác, nào biết có tình yêu cũng chẳng thể nhận ra. Nàng chỉ đành làm thế thân, thử hỏi nếu như chàng sớm biết ? Không phải người đó, chả nhẽ sẽ không yêu sao? Nhất kiến chung tình nào có được cái gì, có thể thắng nổi ngày đêm vành tai tóc mai kề cận bên nhau hay sao? Tình yêu sinh ra từ thời gian, năm tháng qua đi, ai cũng có thể thay thế được ai. Mười sáu tuổi, may mắn thoát khỏi kiếp nạn tru di tam tộc, hai mươi hai tuổi, trở thành mẫu nghi thiên hạ Hoàng thái hậu. Cuộc đời biến đổi bất ngờ, cứ ngỡ nàng từ địa ngục mà lên tới thiên đường. Thế nhưng, quanh co một vòng, nào có chốn nào gọi là thiên đường? (Vô danh) Bỏ lỡ cuối cùng vẫn là bỏ lỡ, lấy sinh mệnh cả cuộc đời cũng không thể cứu vãn nữa rồi! Ngày đầu gặp mặt, nàng thanh thuần như hạt sen, ngây thơ trong trắng. Tươi tắn dịu dàng, ngông cuồng ngạo nghễ.  Từng đã cho cuộc đời vĩnh viễn là thế, nào biết từ một khoảnh khắc kia, bọn họ rốt cuộc đều đã bước qua nhau. Đường đời trăm mối, cuối cùng vẫn nhận ra nhau, thế nhưng đã muộn mất rồi! Nàng, đã không còn là nàng của năm đó, mà chàng, cũng thế. Hóa ra là nàng, nhưng, đã sớm không phải là nàng. (Kỷ niên lưu quang) Mời các bạn đón đọc Trăng Lạnh Như Sương của tác giả Phỉ Ngã Tư Tồn.
Theo Anh Bay Đến Tận Cùng Thế Giới - Nguyệt Lưu Quang
Có bạn trai là phi công thì sẽ thế nào? Là dù rõ ràng hai người ở cùng nhau, nhưng lại giống như là đang yêu xa vậy. Vì lịch làm việc của anh ấy thất thường, lúc nào cũng lên lên xuống xuống, coi trời xanh là tri tri kỉ kỉ; còn bạn chỉ có thể ở dưới mặt đất, chờ đợi anh ấy trở về. Có bạn trai là phi công thì sẽ thế nào? Thì bạn sẽ được nếm thử rất nhiều món ăn ngon từ các nơi mà anh ấy đã đặt chân tới. Bánh bao nướng Tân Cương, trà sữa Nội Mông, táo đỏ Sơn Tây… Ngay cả lúc được đồng nghiệp tặng cho mỗi người một hộp chocolate, anh ấy cũng không nỡ ăn trước một miếng mà phải ngồi chờ bạn đến… để nhìn anh ấy ăn.(*) Có bạn trai là phi công thì sẽ thế nào? Thì chắc sẽ tựa như chuyện tình của Đại Miu và người yêu cô ấy – Mr. Uông vậy. Dù cho lịch làm việc của anh ấy dày đặc, ở bên nhau mà cứ tựa như là yêu xa, lúc nào cũng lo sự cố xảy ra trên chuyến bay… nhưng hai người vẫn hết lòng yêu thương nhau, xây dựng một chuyện tình hạnh phúc khiến hiệp hội cẩu độc thân phải mù mắt chó. :v “Theo anh bay đến tận cùng thế giới” là những ghi chép tản mạn về cuộc sống của Đại Miu và Mr. Uông, cùng với bạn bè của họ. Những ghi chép này, có cái thì tràn ngập màu hồng, có cái thì hơi hồng, có cái thì đỏ rừng rực (bởi vì quá ngọt ngào huhu T_T ), tất nhiên cũng có vài đoạn khá ảm đạm. Thế nhưng nhìn chung, đây là một câu chuyện ngọt ngào, giống như một cốc sữa sóng sánh kem bơ khiến ai đi qua cũng muốn “liếm thử” một cái. :v Lúc đầu khi đọc “Theo anh bay đến tận cùng thế giới”, có mấy lần mình đã phát bực vì… nó NGỌT QUÁ, và đứa dễ bị bội thực như mình sẽ có nguy cơ cao là bị tiểu đường mất thôi. T_T Thêm nữa là vì trước đó đã đọc “Mr. Bu không phải là idol của tôi” và “Anh không thích thế giới này anh chỉ thích em”, nên hứng thú của mình với cách viết nhật kí đời thường này đã giảm đi đáng kể. Nhưng mà Mr. Uông của Đại Miu trong “Theo anh bay đến tận cùng thế giới” vẫn gây cho mình ấn tượng. Bởi vì anh không chỉ là người cưng chiều bạn gái, mà còn biết đối nhân xử thế, kiềm chế bản thân rất tốt. Trong truyện có đoạn tác giả viết về thực trạng mọi người thường rủa xả công ti, nói mình bị chèn ép vân vân…, cái này thì cũng dễ hiểu và bình thường. :v Vì mình tin là ai cũng đã có một lần như thế trong đời (kể cả mình đây). Nhưng Mr. Uông thì không như thế. ___________ “Anh nói nếu không phải công ty tuyển dụng mình, thì có lẽ anh sẽ giống như nhóm bạn học hồi tiểu học của mình, cắm đầu cắm cổ cày thục mạng mà chẳng được bao nhiêu." “Cho nên Mr. Uông luôn biết ơn công ty, và bày tỏ sự trân trọng đối với từng người anh gặp như nhân viên lễ tân, bảo vệ ký túc xá, an ninh sân bay, thím lao công… Anh luôn bắt tay với mỗi nhân viên bơm xăng, bất kể vẻ mặt họ ngạc nhiên hay hoảng hốt. Bởi vì có rất ít người đối xử với họ tử tế như vậy.” ___________ Đó, chỉ với hai đoạn trên thôi, mình đã tự giác lấy bút đỏ tích cho Mr. Uông n dấu cộng vào hình tượng của anh trong lòng mình rồi. Người ta vẫn nói con trai thường chỉ chịu cúi đầu và tử tế với cô gái mà anh ta đang tán tỉnh; còn người mà tử tế với tất cả những người xung quanh, mà đặc biệt còn tự cảm thấy biết ơn họ nữa, thì chính xác là sinh vật quý hiếm. Cách suy nghĩ và đối nhân xử thế của Mr. Uông khiến mình rất ấn tượng. Và cũng hiểu vì sao Đại Miu lại quý trọng anh như thế. Thêm nữa, anh là một người theo chủ nghĩa “đội vợ lên đầu trường sinh bất tử” luôn cơ mà. :v ____________ Mr. Uông: “Đang video call với vợ yêu.” Cô bạn học: “Khi nào cậu về thành phố Y, bọn mình tụ họp đi.” Mr. Uông: “Về mình phải đưa bà xã đại nhân đi chơi, không rảnh lắm.” Cô bạn học: “Cậu tốt nghiệp xong sẽ đi đâu?” Mr. Uông: “Đi tìm vợ.” (**) _____________ Chắc đọc đến đây sẽ có bạn tự hỏi, vậy Đại Miu là cô gái như thế nào? Không phải lại là motif một anh chàng soái ca đi yêu một cô gái hết sức bình thường đó chứ? Thì mình xin trả lời rằng, đúng là Đại Miu là một cô gái bình thường đó. Nhưng chẳng vì thế mà trong mắt mình, Đại Miu lại trở nên “không xứng” với Mr. Uông. Cô là một người rất tình cảm, dù cho mắc bệnh lười kinh niên, đầu óc cũng không được xuất chúng, nhưng cô rất biết nỗ lực và cố gắng trong cuộc sống. Thêm nữa, giữa Đại Miu và Mr. Uông luôn có một mối giao cảm kì lạ. Như thể họ đã gặp nhau từ 7749 kiếp trước rồi vậy. _______________ “Lần trước anh đến đây, vừa đi dạo vừa gọi điện cho em, cảm giác giống như em đang ở bên cạnh anh vậy.” “…” “Mỗi lần nói chuyện với nhau qua điện thoại, trước khi đi ngủ, anh vừa nói xong câu đầu tiên, tôi sẽ hỏi ngay, “Hôm nay, anh bay có tốt không?” hoặc là “Hôm nay, anh có bị mắng không?” Thế nên Mr. Uông rất kinh ngạc, nói lúc nào tôi cũng nắm bắt được tâm trạng của anh, là người hiểu anh nhất. Thật ra thì anh cũng như vậy. Mỗi lần tâm trạng tôi hơi sa sút, anh luôn nhanh nhạy phát hiện ra, rồi ân cần hỏi thăm: “Có phải bị trả bản thảo không?” … “Em là người duy nhất trong lớp không nhận được học bổng.” Mr. Uông khe khẽ cất lời: “Em còn có anh mà.” “Vâng.” Rốt cuộc tôi không kìm được mà rơi nước mắt, thế nhưng nụ cười vẫn đọng lại trên môi. “Mỗi lần đối mặt với thất bại, em đều an ủi mình như vậy. Cũng may em còn có anh.” Mr. Uông đồng cảm sâu sắc: “Mỗi lần tưởng chừng muốn bỏ cuộc, chỉ cần nghĩ đến em là anh lại tràn đầy động lực.” (**) ______________________ Ngoài Đại Miu và Mr. Uông là hai nhân vật chính ra thì hai nhân vật phụ cũng rất đáng yêu. Chuyện tình của họ không hẳn là xuôi chèo mát mái như vậy, nhưng vì thế mà cũng cho người đọc ấn tượng rất thực. Cuối cùng trải qua bao khó khăn thì ai cũng tìm được một người để nắm tay cùng an an ổn ổn đi tiếp quãng đường của mình. Điều mình rất thích ở những nhân vật trong “Theo anh bay tới tận cùng thế giới” là họ luôn có niềm tin vào nhau, thành ra chẳng bao giờ hình thành nên câu chuyện cẩu huyết dài lê thê cả. Và khi nào đọc truyện mà các nhân vật có sự tin tưởng lẫn nhau thì mình thích lắm, bởi vì nếu không tin tưởng, thì tình yêu khó mà lâu bền, cũng sẽ phát sinh những tình huống hiểu nhầm dở hơi khiến cho người đọc phát bực. Tựu chung, “Theo anh bay đến tận cùng thế giới” là một câu chuyện khá nhẹ nhàng, hài hước, đương nhiên cũng có vài chỗ khiến người ta cảm thấy không chân thực lắm (theo cảm quan của mình thì chắc là vì ngọt quá chăng), nhưng nếu được đánh giá cuốn này, mình sẽ đánh giá nội dung là 3,5/5 – nếu mình không phải là một con cuồng ngược thì có thể sẽ đánh giá lên 4/5 ấy chứ. Vậy là từ giờ sẽ lại có thêm cuốn này nằm trong danh sách đề cử truyện cho những bạn thích kiểu viết nhật kí này rồi nhé. ^^ __________________ (*) Dẫn gián tiếp từ truyện. (**) Trích dẫn từ truyện. Review by #Ám Dung Hoa Retouch by #Vy Tiệp Dư Mời các bạn đón đọc Theo Anh Bay Đến Tận Cùng Thế Giới của tác giả Nguyệt Lưu Quang.
Đại Quốc Tặc - Phó Kỳ Lân
Mang nội dung sâu sắc, có chiều sâu, khác với Ác Hán và Đại Quang Nhân, cốt truyện Đại Quốc Tặc xoay quanh nhân vật có trí tuệ xuyên việt, bản lĩnh vô song sẵn sàng đối đầu với tất cả mưu mô xảo quyệt, toan tính đen tối của những kẻ có gia thế chức quyền thời xưa, thậm chí cả hoàng tộc và Hoàng đế cũng phải dè chừng, rồi trở thành một Đại Quốc Tặc độc nhất vô nhị. Tình tiết ly kỳ hấp dẫn nhưng cũng không kém phần lãng mạn bởi thiên tình sử với người đẹp của nam chính, lại thêm sự cuốn hút bởi đầu óc kinh doanh nhạy bén của hắn. Thuộc thể loại lịch sử, truyện là một luồng gió đầy thú vị vì nó đề cập đến rất nhiều vấn đề, khía cạnh trong cuộc sống của nhân vật chính chứ không đơn thuần chỉ là chuyện bình thiên hạ, câu chuyện không dài nhưng tình tiết, kết cấu chặt chẽ và bất ngờ, ngoài những cuộc chiến trên chính trường, thương trường và chiến trường đầy gió tanh mưa máu thì vẫn còn đó tình người ấm áp. Càng đọc, độc giả càng bị lôi cuốn vào câu chuyện của Cảnh Giang Long với tầng tầng lớp lớp âm mưu dương mưu và rất nhiều triết lý khiến độc giả phải suy ngẫm để từ đó nhìn lại bản thân mình. Mời quý độc giả cùng đến với cuộc phiêu lưu đầy màu sắc của Cảnh Giang Long. *** Đầu xuân, khí trời ấm lại, vạn vật khôi phục. Hậu viện Cảnh phủ, trong một gian Phật đường an tĩnh trang nhã. - Lão phu nhân, người sốt ruột như vậy, có phải đã bức tiểu thiếu gia quá rồi hay không? Một phụ nhân trung niên mặc áo vải bông lục sắc đang quỳ gối trên sàn nhà lạnh như băng, không dám ngẩng đầu, biểu hiện trên mặt có chút phức tạp, cố gắng cả gan mở miệng hỏi. Bên cạnh tượng Phật toàn thân bằng vàng, bầy một lư hương ba chân bằng vàng sậm, phía trên châm hương nến, sương khói màu lam nhạt lượn lờ lên không, mùi đàn hương có thể nâng cao tinh thần, tỉnh đầu óc tràn ngập cả gian phòng. Ở ngay phía trước tượng Phật, một lão bà đang quỳ, tóc búi cao, tóc mai bên tai đã có nhiều điểm sương trắng. ... Mời các bạn đón đọc Đại Quốc Tặc của tác giả Phó Kỳ Lân.
Phù Lam - Giá Oản Chúc
Nam chính của câu chuyện hôm nay là người đặc biệt nhất mà tôi từng biết trong suốt ngần ấy năm chinh chiến trong thế giới ngôn tình. Không phải vì anh thâm tình đẹp trai nhưng mang thân hình “cò hương”, cũng không phải vì anh mồm miệng tép nhảy, nói lời sắc như dao cạo, càng không phải vì anh có một quá khứ trắc trở huy hoàng và một trái tim đầy nhân hậu, mà là do anh là nam chính đầu tiên nghiện ma tuý nặng. Mà không phải do tình thế bắt buộc, là anh tự nguyện TT.TT. Doãn Tiểu Đao là một cô gái từ nhỏ lớn lên ở võ quán vùng sâu vùng xa, đầu óc hết sức ngây thơ nhưng thân thủ lại nhanh nhẹn như sóc. Một ngày nọ, võ quán nhà cô nhận được một mối làm ăn kì lạ, đó là làm vệ sĩ cho nhị thiếu gia nhà họ Lam - Lam Diệm. Doãn Tiểu Đao xung phong “hạ phàm”, nhưng khi gặp mặt Lam Diệm, cô mới biết mình bị lừa rồi.  Lam Diệm thiếu gia gì chứ, anh ta chính là một con nghiện hạng nặng, một tay chơi bời lêu lổng không nghề nghiệp không học thức. Cực chẳng đã tiền nhận rồi, việc cũng hứa, con gái nhà họ Doãn phải giữ đúng chữ tín. Cô tự nhủ với mình, chỉ ba tháng thôi, chịu đựng ba tháng là sẽ được giải thoát. Vậy là từ ngày đó nhà họ Lam có một hình ảnh kì dị như sau xuất hiện: Một người đàn ông đẹp trai nhưng gầy, yếu ớt đi trước, đằng sau lẽo đẽo theo sau một cô gái “vai hùm lưng gấu”, người trước thì tự chửi tự nghe, người sau thì im thít như thịt nấu đông.  Doãn Tiểu Đao bắt đầu cuộc sống “không rời một bước” Lam Diệm, trừ khi anh ta đi vệ sinh. Lam Diệm vốn là cậu hai nhà họ Lam, tiền bạc không thiếu, nhưng sự thật lại khác xa. Lam Diệm nghiện ma tuý nặng, mà người cung cấp hàng trắng cho anh không ai khác chính là cậu anh cả - đại thiếu gia Lam Úc.  Doãn Tiểu Đao tuy ngốc nghếch nhưng cũng nhận ra có điều gì đó kì lạ trong mối quan hệ giữa những người trong nhà họ Lam. Lam Úc ngoài mặt thì quan tâm Lam Diệm, trên thực tế lại hết lần này đến lần khác đẩy em ruột tới “chỗ chết”. Còn bản thân Lam Diệm cũng rất kì lạ, rõ ràng là một kẻ nghiện, rõ ràng không thể sống thiếu ma tuý, nhưng dường như anh không hề muốn hít thứ thuốc trắng ấy dù chỉ một chút.  Ba tháng chung sống với Lam Diệm, Doãn Tiểu Đao nhận ra một điều, rằng kẻ mạnh mồm mạnh miệng, lại hay nói lời “chua ngoa” Lam Diệm hoá ra lại rất ấm áp, đúng kiểu ngoài cứng trong mềm. Anh ta còn nấu ăn rất ngon, lại quan tâm, bảo vệ người khác. Doãn Tiểu Đao khoẻ hơn anh ta không chỉ mấy lần, thế nhưng đứng cạnh anh, cô có cảm giác như một người con gái thực sự, được săn sóc, chiều chuộng và yêu thương.  Nhưng hạnh phúc quả thật không dễ dàng, nhất là với những người đặc biệt như Lam Diệm và Doãn Tiểu Đao. Khi Lam Diệm chấp nhận cai nghiện ma tuý, khi tình yêu giữa hai người bắt đầu nảy nở rồi thăng hoa, thì khó khăn lại ập đến. Bí mật của gia tộc họ Lam bị phơi bày. Hoá ra, Lam Diệm chỉ là người thế thân cho “cậu hai” thực sự, là con cờ trong ván bài những kẻ cầm đầu bày ra.  Lam Diệm tên thật là Lam Tứ, bố mẹ đều đã mất, mà đặc biệt mẹ của anh chính là chết vì bị ma tuý hãm hại. Lam Tứ (từ giờ sẽ gọi anh bằng tên này nha) căm thù ma tuý đến tột cùng, nhưng chỉ vì một lời hứa hẹn giả dối của cấp cao Lam thị rằng sẽ tiêu diệt ổ ma tuý mà Lam Tứ đã chấp nhận dấn mình vào con đường thế thân mạo hiểm. Cho đến khi gặp Doãn Tiểu Đao, nhìn thấy hình ảnh hồn nhiên và mộc mạc của cô, anh mới thấy hối hận vì đã dính vào thứ thuốc độc ấy. Doãn Tiểu Đao không thích những kẻ nghiện, Doãn Tiểu Đao đã hứa sẽ yêu anh nếu anh bỏ được ma tuý. Vì vậy Lam Tứ lại gắng gượng đứng lên, làm lại từ đầu.  Nhưng nhà họ Lam làm sao có thể dễ dàng tha cho Lam Tứ một con đường sống. Lam Tứ vốn là một con sói, dù bị nuôi như thỏ thì có một ngày sói vẫn sẽ cắn người. Để bảo vệ hạnh phúc mới chớm của mình và Doãn Tiểu Đao, Lam Tứ quyết tâm đối đầu với anh em nhà họ Lam một lần cuối cùng.  Trải qua bao phen thử thách, thậm chí ngăn cách giữa sự sống và cái chết chỉ trong gang tấc, cuối cùng thì Lam Tứ cũng đã thành công lật đổ nhà họ Lam cùng với tổ chức phân phối ma tuý. Để đánh đổi lại, thân thể anh cũng trở nên kiệt quệ. Nhưng có hề gì, bởi đã có Doãn Tiểu Đao, người duy nhất trên thế giới này luôn tin tưởng anh dù có chuyện gì xảy ra chăng nữa… “Ý trung nhân của hắn là một vị anh hùng cái thế. Có một hôm, nàng sẽ mặc thánh y giáp vàng, chân đạp mây ngũ sắc đến đây cứu hắn.” (*) Truyện không ngắn không dài, lúc đầu thì tưởng như ngược mà hoá ra lại là sủng văn ngầm. Nam chính Lam Tứ là một người vỏ cứng ruột mềm, thích nghe nói ngọt, thích bị ngược, cũng thích tự ngược mình. Điểm tốt là anh tụ hợp mọi điểm tốt của nam chính ngôn tình, từ thâm tình đẹp trai cho tới thông minh, mồm mép lanh lợi, trí tuệ siêu phàm. Còn điểm xấu là không có một nam chính nào lại bê tha và “bám váy” như anh. Bị bắt cóc – đã có Doãn Tiểu Đao đến cứu. Bị ám sát – đã có Doãn Tiểu Đao bảo vệ. Về thăm nhà gái ư, không cần giỏi võ, nấu được cơm là auto được nhận.  Truyện có những đoạn hài cười ra nước mắt, lại có những khúc buồn khóc huhu ngay được. Nếu bạn muốn tìm một câu chuyện có nội dung mới mẻ đổi gió thì “Phù lam” chính là tác phẩm thích hợp nhất.  ___________ (*) Trích dẫn trong bản edit Review by #Huyên Tần Bìa: #Trắng Tiệp Dư Mời các bạn đón đọc Phù Lam của tác giả Giá Oản Chúc.