Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chính Cung Tiểu Thiếp

Vì cha ruột là ngươi ham mê cờ bạc, cái gì lừa được Kim Ánh Nhi đều đã lừa, chỗ nào đã từng đi nàng đều đi rất ung dung tự tại. Cho đến một ngày, người phụ thân mê cờ bạc của nàng đã gán nợ nàng cho người ta làm tân nương, còn nghe nói đối phương là người có quyền có thế. Bà mối dặn dò nàng, đã qua cửa thì chính là thê tử của người, nhất định phải nhanh chóng sinh một đứa nhỏ. Như vậy, chờ đến khi phu nhân thật sự trở về, nàng còn có thể ở lại mà hưởng phúc... Nhưng nàng chính là chưa từng nghĩ như vậy, lại càng không nghĩ đến bản thân sẽ bị nhốt trong đạo trạch buồn chán này. Nhưng phu quân của nàng là người vô cùng lợi hại, nàng chính là không thể thoát khỏi bàn tay của hắn. Nam Cung Khiếu Thiên biết rõ người cùng hắn bái đường không phải là thê tử mà hắn muốn cưới. Nhưng hắn lại không làm rõ, lại còn cảm thấy thú vị, hơn nữa nàng đã từng cứu hắn một mạng. Hắn cho rằng đây là duyên phận khó có được, dù không phải chính thê cũng muốn thu nàng vào phòng. Thấy nàng không biết được mấy chữ, mỗi ngày lại vất vả giả vờ làm hiền thê tri thư đạt lễ, Hơn nữa lại rất nhiều mánh khóe, rất nhiều trò, khiến hắn vừa thấy nàng liền vui vẻ, Một nương tử thú vị như vậy, dù là chính phòng cũng được... *** Hiện giờ chân của nàng chưa giải được, cũng không biết đối phương là sói hay là hổ, thật sự không nên tùy tiện cứu hắn lên, không bằng cùng hắn chờ trời sáng, cũng tìm người làm bạn cho nàng thêm can đảm. Hai mắt Kim Ánh Nhi lưu chuyển, lớn tiếng nói, "Hiện giờ trời tối đen như mực, không thể đi được, sáng mai ta sẽ đi sớm tìm người đến cứu ngươi." "Ngày mai ngươi vào trong thành đến đường cái nhộn nhịp nhất, tìm La quản gia của Thiên Vũ lương hành, nói cho họ chỗ này." Giọng nói của nam nhân kia mang theo giọng điệu ra lệnh. Kim Ánh Nhi nhíu mày, hắng giọng hỏi: "Xin hỏi hiện giờ là ngươi đang cầu xin ta sao?" "Trong tay ta có một đôi hoa tai trân châu, ngươi đưa tay đến khe cửa đón lấy. Ngươi mang theo hoa tai này làm bằng chứng đi tìm La quản gia, bảo hắn đưa cho ngươi mười hai vàng làm tạ lễ." Mười hai vàng! Còn có một đôi trân châu to bằng móng tay! "Mạng của ngươi đáng giá vậy sao?" Kim Ánh Nhi nghẹn họng đón lấy đôi hoa tai trân châu, đặt một cái vào miệng. Hương vị này, độ cứng này, quả thật là trân châu không sai. Viên trân châu lớn như vậy, đây là lần đầu tiên nàng thấy! Nếu ánh trăng đủ sáng, thì có thể nhìn thấy hai má Kim Ánh Nhi sớm đã hồng nhuận rồi. "Vị đại ca này khách khí quá rồi, thật ra nếu như huynh không đưa đôi trân châu này tặng cho ta, ta cũng sẽ giúp huynh đi báo tin. Ta là người vô cùng nhiệt tình, sẽ cố gắng hết sức để cứu người..." Miệng Kim Ánh Nhi nói như vậy, nhưng tay lại nhanh chóng nhét đôi trân châu vào trong vạt áo. "Cần gì phải nói dễ nghe như vậy? Nếu không có lợi ích lớn dụ dỗ, sao ngươi có thể bớt chút thời gian đi một chuyến chứ?" "Này, những lời này có thể làm tổn thương người khác đấy." Kim Ánh Nhi cảm thấy tính cách của người này bất công, lấy ra trân châu ném lại qua khe cửa. Dù sao, nàng còn có thể nhận mười hai vàng. "Trả lại trân châu cho ngươi, ta cũng không hiếm lạ gì!" Bên dưới im lặng, chỉ là vang lên vài tiếng thở nặng nề, hiển nhiên là có chút khó hiểu. "Ta đã đưa đi, thì không có đạo lý thu lại. Huống hồ, chúng ta không quen cũng không thân, hiện giờ ta có việc nhờ ngươi, lấy tiền nhờ người làm việc, cũng là chuyện thiên kinh địa nghĩa." Nam nhân kia thong thả nói. "Được rồi, ta liền miễn cưỡng nhận lấy đôi trân châu này." Kim Ánh Nhi cầm lại trân châu, miệng cũng không nhịn được cằn nhằn giáo huấn, "Chẳng qua là ngươi nên thay đổi thái độ này, nếu không sau này làm sao có thể hành tẩu giang hồ? Người giang hồ có thể không có tiền trong túi, nhưng hai chữ "đạo nghĩa" luôn đặt trong lòng." "Đạo nghĩa?" Nam nhân kia cười lạnh một tiếng, sau đó không nói thêm gì. Kim Ánh Nhi cúi đầu, từ trước đến nay nàng không thích nói một mình, liền cầm ông sáo gõ gõ vào cửa nhỏ. "Ngươi đã làm chuyện xấu gì vậy? Sao lại bị nhốt ở một chỗ quỷ quái thế này?" "Bị người bắt tống tiền." Giọng nói của nam nhân kia lạnh lùng, nhưng với Kim Ánh Nhi thì không sao cả, dù sao nàng đã sớm quen với những chuyện mất mặt rồi. Huống hồ, hắn còn cho nàng mười hai vàng, có thể để cho nàng và phụ thân cao chạy xa bay rồi, nàng cái gì cũng có thể không so đo với hắn. Kim Ánh Nhi một từ trong túi đồ ra hai cái bánh sơn trà, "Có muốn ăn một miếng bánh sơn trà không, vừa ăn vừa nói chuyện?" "Không." Kim Ánh Nhi tự tìm mất mặt, ngược lại cầm bánh ăn. Lúc này một cơn gió lạnh thổi qua, tiếng lá xào xạc giống như ma quỷ đang tiến lại gần, miếng bánh sơn trà còn nghẹn ở cổ, cả người Kim Ánh Nhi nổi đầy da gà. Mặt nóng dán mông lạnh cũng không sao, ai bảo nàng trên đời này sợ nhất là nghèo, thứ hai là sợ ma. Nàng lấy cây sáo gõ cửa nhỏ, lớn tiếng hét, "Này, ngươi nói gì đi chứ, nếu không thì ta thổi sáo cho ngươi nghe. Cây sáo này của ta khẽ thổi, đảm bảo quỷ khóc thần kêu, quần ma loạn vũ, muôn chim bay cao, chính là chỉ tiếng sáo của ta." "Nói chuyện sẽ khô miệng." Giọng nói của nam tử kia khản đặc. Kim Ánh Nhi lấy từ trong túi ra một túi nước, nhét qua khe cửa cho hắn, "Nước suối, tiện nghi cho ngươi rồi." Bên dưới cửa vang lên tiếng uống nước ừng ực. "Vừa rồi ngươi nói mình là đệ tử Chung Quỳ gì đó, ngươi là sư bà trảm yêu trừ ma sao?" Mặc dù giọng nói của nam tử kia vẫn còn chút khàn khàn, nhưng cũng đã tốt hơn so với vừa rồi nhiều. "Không thể xưng là "bà", chẳng qua là thật sự đã trừng phạt không ít sắc quỷ, tham quỷ." Nàng đắc ý nói. "Một khi pháp lực đã cao thâm như vậy, sao lại bị ném vào nơi này?" "Chuyện kể ra thì quá dài, ta ném bánh sơn trà xuống cho ngươi, ngươi ăn một chút thì mới có sức cùng ta nói chuyện." Kim Ánh Nhi mặc kệ giọng điệu cười nhạo của nam tử kia, ngược lại tự nói, "Cha ta mê cờ bạc, thua sạch ngân lượng ở trọ của chúng ta. Chúng ta ăn chùa mười ngày, bị ném đến chỗ này coi như đã là tốt. Chỉ tiếc, ta không có cơ hội cáo từ vị Cố Thạch tỷ tỷ mới quen không lâu ở cách vách, ta với tỷ ấy vừa gặp đã quen." Nàng hơi dài không thở gấp lấy một cái, cứ như vậy nói một hơi. Không ai đáp lại lời nàng. Kim Ánh Nhi nhăn mày, bất khuất tiếp tục nói: "Thật ra bị ném đến đây cũng không tính là thảm, lần trước khi ta giả bộ làm muội muội của Trường Thanh huyện lệnh, cha ta giả trang thành tùy tùng đi du lịch, không ngờ tới Trường Thanh huyện sư gia đúng lúc ở trên một con thuyền khác, cha con chúng ta ở giữa dòng bị người ta ném xuống hồ, còn là giữa trời tháng mười một! Tuy rằng phía nam không có tuyết, nhưng vẫn bị lạnh khiến ta bị bệnh một tháng!" "Ngươi là một tên lừa đảo." Thật lâu sau, cuối cùng nam tử cũng bắn ra mấy chữ. "Làm gì nói khó nghe thế, cái gì lừa gạt với không lừa gạt, tiền tài vốn là vật lưu thông. Làm giàu thường không có nhân đức, người đem bạc đến cho ta, ta lại giúp họ lấy đi cứu tế thôi!" Kim Ánh Nhi cười ha ha, vẻ mặt không có chút hổ thẹn nào. "Cái gì mà cứu tế người khác, ngân lượng đều bị cha ngươi lấy đi đánh bạc thôi." "Ngươi không thể nói mấy câu dễ nghe được sao? Coi chừng ngày mai lão nương không đến chỗ gọi là Thiên Vũ lương hành kia nữa!" Kim Ánh Nhigào to, giơ cây sáo lên gõ vào cửa nhỏ. "Ngươi giả trang thành muội muội huyện lệnh, chứng tỏ ngươi biết chữ?" Nam tử kia hỏi, trong giọng nói nghe ra được vài phần miễn cưỡng. "Biết vài chữ lớn, chẳng qua không viết được, chỉ có thể miễn cưỡng vẽ một số phù chú lừa người thôi. Nhớ lại khi mẹ ta còn sống, ít nhiều vẫn thúc giục ta học bài viết chữ." Kim Ánh Nhi ôm bao đồ, máy hát một khi đã mở liền không dừng được, "Biết không? Trước kia cha ta vẫn còn là tú tài, sau khi mẹ ta mất mới biến thành cái đức hạnh này. Cho nên, cảm tình phu thê không cần quá tốt, nếu không trơ mắt nhìn người kia ra đi, thật sự là... Ài..." Trong lòng nàng cảm khái, thở dài một cái. Trong phòng lần thứ hai trở về một mảng yên tĩnh. Kim Ánh Nhi bất đắc dĩ thở dài một tiếng, quyết định nói trắng ra. "Ngươi không nói chuyện với ta, ta sẽ bị dọa chết ở chỗ này, ngày mai lấy ai đi tìm người cứu ngươi!" "Cha ngươi luôn thua sạch ngân lượng, ngươi không oán ông ấy sao?" Nam tử kia không cam lòng hỏi. "Phụ thân của mình, có thể oán cái gì?" Ài ài ài. "Nếu ông ta suy nghĩ cho ngươi, thì không nên trầm mê trong cờ bạc, khiến cho một cô nương như ngươi luôn bị nguy hiểm." Mời các bạn đón đọc Chính Cung Tiểu Thiếp của tác giả Dư Tiểu Uyển.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

eBook Thanh Mai Trúc Mã đến tuổi có thể cưới - Ái Phiêu Đích Dạ full prc, pdf, epub [Ngôn Tình]
Tên eBook: Thanh Mai Trúc Mã Đến Tuổi Có Thể Cưới (full prc, pdf, epub) Tác giả: Ái Phiêu Đích Dạ Thể loại: Ngôn tình, Văn học Phương Đông   Converter: nothing _ nhh   Edit: lionlion   Nguồn: tangthuvien.com, vitomsau.wordpress.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa eBook Thanh Mai Trúc Mã đến tuổi có thể cưới   Giới thiệu:  Cả hai người là bạn thanh mai trúc mã. Lớn lên cả hai đều vì nhiều lý do mà vẫn FA. Liệu hai người bạn này có thành một cặp.? Mời các bạn theo dõi Thanh Mai Trúc Mã đến tuổi có thể cưới của tác giả Ái Phiêu Đích Dạ.
eBook Bóng Sói Hú - Ngã Nguyệt Thừa Phong full prc, pdf, epub [Ngôn Tình]
Tên eBook: Bóng Sói Hú (full prc, pdf, epub) Tác giả: Ngã Nguyệt Thừa Phong Thể loại : Hiện đại, Hắc bang, Cường thủ hào đoạt, Ngược tâm, 18+, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Nguồn convert: tangthuvien.com   Editor: Chijiro, OrchidsPham    Tạo prc : Mèo samy     Nguồn: diendanlequydon.com, cungquanghang.com   Ebook : Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Bóng Sói Hú Văn án 1  “Biểu hiện của cô rất tốt, Liễu Đình.” Ngón tay thon dài của hắn vẫn cầm ly rượu, “Cô hẳn phải biết rằng phải có khả năng cực tốt mới có thể thoát khỏi đây, cho nên vẫn luôn giả bộ để hòng trốn thoát?”  Hắn nhẹ nhàng tiến tới gần tôi, vuốt ve đôi mắt tôi, “Đừng,cô không cần phải trả lời tôi, tôi không quan tâm cô có mục đích gì?”   Hắn cười hết sức dịu dàng, “Vô ích thôi Liễu Đình, đêm nay nhất định tôi phải hưởng thụ cô .” Văn án 2   Ánh mắt của tôi và hắn giao nhau, tôi biết bản thân mình trốn không thoát được. Hai mươi ba năm qua tôi chưa bao giờ cầu nguyện, mà lần này lại là lần thứ hai chứng minh Thượng Đế không đứng về phía tôi. Hắn ăn mặc chỉnh tề ngồi đó, dường như lời nói vừa nãy chẳng qua chỉ là lời mời tôi ăn bữa cơm, có lẽ đối với hắn ta mà nói, chỉ là như thế.   Tách, chiếc bật lửa tinh xảo phát ra âm thanh vui tai, “Trả lời” hắn thản nhiên ra lệnh, ngon lửa từ chiếc bật lửa phụt tắt.  Tôi cười rạng rỡ, tôi biết bất kể tôi có trả lời ra sao đối với hắn cũng chẳng hề quan trọng, trò chơi có thể dài một chút hoặc ngắn chút, có thể cưỡng ép cũng có thể cam tâm tình nguyện Mời các bạn đón đọc Bóng Sói Hú của tác giả Ngã Nguyệt Thừa Phong.
eBook Băng Nữ Sủng Phu - Mị Dạ Thủy Thảo full prc, pdf, epub [Ngôn Tình]
Tên eBook: Băng Nữ Sủng Phu (full prc, pdf, epub) Tác Giả : Mị Dạ Thủy Thảo Thể loại : Ngôn Tình, Xuyên Không, Văn học phương Đông Nguồn: diendanlequydon.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa eBook Băng Nữ Sủng Phu Giới thiệu: Hắn trong một lần vô tình xuyên việt về thời hiện đại. Nàng là một sát thủ lạnh lùng, bí ẩn trong một lần đã vô tình cứu một người từ trên trời rơi xuống. Mời các bạn đón đọc Băng Nữ Sủng Phu của tác giả Mị Dạ Thủy Thảo.
Phù Sinh Ngoại truyện - Sa La Song Thụ
Tên eBook: Phù sinh ngoại truyện: Bảy đêm (full prc, pdf, epub) Tác giả: Sa La Song Thụ Thể loại: Huyền ảo, Ngôn tình, Văn học phương Đông Người dịch: An Lạc Group (Đặng Hương Thảo, Chu Thanh Nga)   Kích thước: 16 x 24 cm   Ngày xuất bản: 19 - 6 – 2014   Giá bìa: 110.000 ₫   Số trang: 338   Công ty phát hành: Huy Hoàng   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Chụp pic: kimkhanh3597   Type: sagelc91, ushu    Beta: kimkhanh3597   Tạo prc: Dâu Lê   Nguồn: luv-ebook.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Phù Sinh Ngoại truyện Giới thiệu   Phù sinh ngoại truyện   Bảy đêm   Bảy câu chuyện nhân sinh khiến hoang mạc tuôn chảy suối lành SEVEN NIGHT OF FLEETING LIFE Bộ sách thu hút từ nội dung đến hình thức, mang một vẻ đẹp lãng mạn huyền hoặc rất riêng biệt, khiến người đọc vừa lật giở trang sách đầu tiên, đã như bị hút vào một cõi hư thực xa xăm. Câu chuyện Phù Sinh - tải eBook và Phù Sinh ngoại truyện - Bảy đêm của Sa La Song Thụ ngay sau khi phát hành đã đưa cô vào danh sách 30 nhà văn triệu phú Trung Quốc năm 2013, cùng với những tên tuổi quen thuộc như Mạc Ngôn, Giang Nam, Hàn Xuyên Tử... Năm 2009, “Câu chuyện phù sinh” bắt đầu đăng kỳ đầu tiên trên diễn đàn “Tiểu thuyết hội”. Năm 2010, “Câu chuyện phù sinh” xuất bản lần đầu với con số ấn tượng 100.000 bản in. Năm 2011, tổng lượng tiêu thụ của “Câu chuyện phù sinh” đã vượt ngưỡng 300.000 bản. Năm 2013, “Câu chuyện phù sinh” đưa tác giả lọt vào danh sách 30 nhà văn triệu phú Trung Quốc trong năm. Một quán nhỏ “Không Dừng”, một tách trà Phù Sinh, mang trong mình những câu chuyện không bao giờ kết thúc… Trong chuyến du lịch trăng mật, cô chủ yêu cây và Ngao Xí đã lạc bước trên sa mạc Sahara hoang vu bất tận. Trong lúc lang thang mất phương hướng, họ đã gặp phải sáu quái nhân áo đen bí ẩn, thân thế đáng ngờ. Vì một cơ duyên lạ lùng, vợ chồng cô yêu cây đã tham gia vào một cuộc hành trình nguy hiểm của đám quái nhân áo đen bằng những câu chuyện kể, hy vọng có thể đánh thức nữ hoàng Ila và tòa thành Bảy Đêm đã vùi sâu trong cát. Bảy đêm, bảy câu chuyện, liệu có thể đưa tòa thành Bảy Đêm bí ẩn trở lại với nhân gian? Và sáu quái nhân áo đen kia, họ là ai? Đêm của những câu chuyện, bắt đầu từ đêm nay… Tác giả Sa La Song Thụ Nữ, chòm sao Xạ Thủ, nhà văn tự do, yêu thích thời trang và nghệ thuật ẩm thực, có sở trường thu nhập các tình tiết đáng nhớ từ những chuyến đi và trong tưởng tượng. Tiểu thuyết của cô vừa mang nét cổ điển tinh tế lãng mạn, lại mang vẻ đẹp hiện đại theo phong cách visual, văn chương tuyệt đẹp, phóng khoáng bay bổng, đậm màu sắc manga. Chỉ một cuốn “Cậu chuyện phù sinh” đã đưa Sa La Song Thụ vào danh sách 30 nhà văn triệu phú Trung Quốc năm 2013, cùng với những tên tuổi quen thuộc như Mạc Ngôn, Giang Nam, Hàn Xuyên Tử… Mời các bạn đón đọc Phù Sinh Ngoại truyện của tác giả Sa La Song Thụ.