Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Trẫm Thật Mệt Tâm

Tên khác: TÂM TRẪM THẬT LÀ MỆT Tác giả: Mộc Yêu Nhiên Thể loại: Cổ đại, cung đình, nữ phẫn nam trang, nam chính trọng sinh, là vị vua lầy nhây level max, cường, hài, sạch, sủng, HE. Độ dài: 138 chương Tình trạng: Hoàn edit. Văn án: Trẫm sau khi bị bẻ cong mới biết được đối tượng mình yêu thích lại là một nữ nhân. Trẫm sau khi trọng sinh, mặc dù biết thần tử của mình chính là nữ nhân nhưng lại cố tình giả vờ là không biết. Trẫm kế vị nhiều năm nhưng vẫn còn là trai tân. *** Thái giám đại tổng quản bê một khay thẻ bài và hỏi: “Bệ hạ, đêm nay người muốn lật thẻ bài của vị tiểu chủ tử nào?” Trẫm nhìn mấy tấm thẻ bài bằng ngọc kia liền sâu kín nói: “Có thể lật thẻ bài của Thẩm ái khanh sao?” Thái giám đại tổng quản: “….” Bệ hạ, Thẩm đại nhân là nam nhân nha! *** Thẩm Ngọc đang muốn cởi bỏ buộc ngực để tắm gội thì lại luôn cảm giác có người đang nhìn trộm nàng… Bệ hạ phía trên nóc nhà: Ái khanh ơi là ái khanh, ngươi hãy nhanh chóng tiến hành bước tiếp theo a!!! --- Một Hoàng đế yêu thầm một người “nam nhân” suốt 8 năm trời, tự cong đến uất nghẹn bản thân, sưu tầm đầy một rương “tài liệu” nam nam, lại không dám tỏ bày sợ làm cho người kia nhục nhã tự sát. Chỉ đến khi Hoàng đế trúng độc nằm liệt giường suốt mấy năm, chỉ còn chút hơi tàn người kia mới áy náy mà thú nhận là nữ phẫn nam làm cho nội tâm Hoàng đế bùng nổ: đến khi trẫm sắp chết khanh mới chịu nói, trẫm đã nằm co quắp trên giường rồi, muốn đứng dậy cũng không nổi nữa rồi!!!! Mở đầu câu chuyện là cái chết của hoàng đế Phương Duệ, đăng cơ 8 năm đâu ai ngờ có một ngày vị minh quân lỗi lạc ấy lại chết trên tay mẫu thân thân sinh của mình bởi một loại độc hạ suốt 8 năm, ăn mòn ngũ tạng.  Trước khi chết, Phương Duệ được người “nam nhân” mình thầm thương thả cho một tin vừa vui vừa giận rằng người kia là nữ nhân. Hoàng đế vui vì mình không có đoạn tụ, lại cực kì tức giận vì nếu sớm biết nàng là nữ, chàng đã không ôm xuân cung đồ nam nam yy suốt 8 năm, giờ chàng sắp chết nàng nói cho chàng biết để làm chi nữa.  Có lẽ chấp niệm đem tiêu hủy đống “tài liệu nam nam” kia quá lớn, muốn đem chúng đổi thành nam nữ, hay nói đúng hơn là vấn vương người đó,  Phương Duệ được trọng sinh về năm năm trước, lúc mọi chuyện chưa đến mức không thể vãn hồi. Đời này của Phương Duệ chỉ có ba mục đích, thứ nhất là lật đổ Thái hậu, thứ hai là đưa Thẩm Ngọc tiến cung và thứ ba là làm một đời minh quân, tối thiểu là phải trở thành một minh quân trong suy nghĩ của dân chúng và Thẩm Ngọc. Vậy Thẩm Ngọc của Phương Duệ là ai?  Thẩm Ngọc, người giống như tên là một văn nhân ôn nhã như ngọc, trầm tĩnh uy nghi.  Thẩm Ngọc đỗ trạng nguyên khi rất trẻ, một đường làm thân tín của Hoàng đế đến chức Thái Thường Khanh. Thẩm Ngọc là nữ, vì sự hưng thịnh của phủ Thái Bảo, của gia tộc, vì sự ích kỷ của người lớn, hai mươi năm qua nàng chưa từng được sống dưới thân phận thật sự của mình. Truyện không đặt nặng vấn đề chính sự mà chỉ là quá trình “truy hậu” của Phương Duệ. Đầu tiên là vứt bỏ tôn nghiêm mặt mũi tìm cách phá bỏ sự xa cách vì đạo quân thần của Thẩm Ngọc, sau đó nói cho nàng rằng mình đã biết bí mật của nàng rồi, từng bước phá vỡ từng lớp áo giáp, từng giới hạn của nàng, đem chính mình nhét vào lòng Thẩm Ngọc, đến khi nào người thương tình nguyện vào cung thì mới thôi. Sống lại một lần, Phương Duệ mặt nào cũng mạnh hơn đời trước . Từ nghe, nhìn, văn, võ đến cả mặt cũng dày hơn hẳn, kinh nghiệm đeo bám rình mò tôi luyện suốt 8 năm cũng không phải nói bỏ là bỏ được: “Có thể từ cổng Nam Cung đi thẳng ra ngoài khoảng nửa nén hương rồi rẽ trái đi thêm một nén hương rồi lại rẽ phải đi thêm nửa nén hương nữa là đến phủ Thái Bảo, trong phủ Thái bảo sẽ có một người tên là Thẩm Ngọc”. rồi thì leo tường dỡ ngói nhìn trộm đến thuần thục, nhắm mắt lại cũng biết đường đi từ phòng tắm đến phòng ngủ của Thẩm Ngọc :v Khi chưa vạch mặt với nhau, Phương Duệ thích nhất những lúc Thẩm Ngọc hành lễ, lúc đó y có thể đường đường chính chính đỡ vai sờ tay ăn đậu hũ =) Theo cá nhân mình thì Phương Duệ đúng là một vị vua “ngộ nghĩnh” và có phần đa nhân cách tâm thần phân liệt, trước mặt quần thần Phương Duệ diễn xuất ngang tầm ảnh đế: uy nghi mặt lạnh, bá đạo nói một không nói hai, mưu mô tài trí vô cùng; còn ở trước mặt Thẩm Ngọc, Phương Duệ bắt đầu lộ bản chất: không cần thể diện, vô sỉ, nhây lầy và thích chiếm tiện nghi.  Đây đơn giản là một câu chuyện tình yêu gà bông ngây ngô của hai nhân vật chính, do là truyện trọng sinh nên mọi biến cố đều được biết trước và xử lý ổn thỏa, nếu bạn muốn thư giãn với một câu chuyện nhẹ nhàng và đáng yêu thì đây là một lựa chọn tuyệt vời. --- Phương Duệ biểu hiện chính trực, nhìn về phía Dung Thái, giống như có đồ vật rất quan trọng muốn giao cho hắn: "Dung Thái, trẫm yêu thích tìm kiếm cái lạ ngươi cũng biết, nhưng mà, hiện tại trẫm cũng nên kiên định, đồ vật trong đây, ngươi giúp trẫm xử lý, không nhiều lắm, chỉ có mười bản." Dung Thái: "..." Hắn thật sự muốn biết bệ hạ nói không nhiều lắm chỉ có mười bản, vậy bao nhiêu bản mới gọi là nhiều? Lúc đem hộp gỗ đưa cho Dung Thái, hắn vẫn còn luyến tiếc, rốt cuộc hộp gỗ này đã theo hắn suốt tám năm trời, nói như thế nào thì bên trong cũng tràn đầy hồi ức của hắn cùng Thẩm Ngọc. Hắn nhất định từ nay về sau đi đúng quỹ đạo, nếu còn lưu luyến những vật này, Phương Duệ sợ đến cuối cùng hắn vẫn cong. Đem hộp gỗ đặt lên tay Dung Thái, Phương Duệ nghiêm trang nói: "Nhớ kỹ mang hộp gỗ này trả lại cho trẫm.   Dung Thái: "..." "Còn nữa, tìm mấy bản bình thường mang tới đây" Dung Thái lộ ra nghi hoặc, khó hiểu hỏi: "Bệ hạ, như thế nào là bình thường?" Bệ hạ nghiêm trang: "Nam nữ hoan ái." Dung Thái: "..." Hắn có nên tìm cho bệ hạ một thái y? ___________ " ": Trích dẫn từ truyện Review by #Hạ Dung Hoa - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Khải Nguyên năm thứ mười ba. Hồng đế băng hà, hoàng trưởng tử là thái tử Phương Duệ lên ngôi kế vị. Nói đến vị thái tử này, cũng là nhân vật truyền kỳ, thân mẫu có phân vị phi. Nhưng vì hoàng hậu vô tử, cho nên hắn mới được ký danh dưới danh nghĩa của hoàng hậu, trở thành hoàng trưởng tử. Tuổi còn trẻ lại học phú ngũ xa, long chương phượng tư, khí chất tự nhiên. (Yul: học phú ngũ xa nghĩa là học năm xe sách, học rộng hiểu nhiều, tri thức phong phú. Long chương phượng tư nghĩa là phong thái xuất chúng) Tại vị tám năm, để lại một đoạn truyền kỳ. Đêm đã khuya, nguyệt sáng như gương. Bên ngoài Đại Nguyên Điện truyền đến từng trận tiếng khóc, trong điện lại an tĩnh như không có người. Nếu kim rơi trên mặt đất, có lẽ cũng có thể nghe tiếng. Phương Duệ là hoàng đế, đăng cơ tám năm, cũng bị người bẻ cong tám năm. Suốt tám năm này, hắn bị bẻ đến nổi so với cái móc còn cong hơn, ngay lúc sắp chết, mới biết người hắn lén lút thích, lại là...... Nữ nhân! - Lúc phụ thân thần chuẩn bị thành thân thì bị ngã ngựa chết, mẫu thân thần là thông phòng, đang mang thai, lão phu nhân đem mẫu thân thần nhốt vào phòng chứa củi, chuẩn bị lạc thai (phá), nhưng tin tức phụ thân thần té ngựa bỏ mình truyền đến phủ, tổ phụ nghe xong tin dữ liền phun máu ngất xỉu, sau đó bệnh không dậy nổi, Thẩm gia không thể vô hậu, cho nên, vì muốn tổ phụ cố gắng chịu đựng, tổ mẫu mới nói với tổ phụ, mẫu thân thần đã có thai, chỉ là lúc thần được sinh ra, tổ phụ rất thất vọng, tâm trí rối bời không thể suy nghĩ thấu đáo, cho nên mới có thể nghĩ ra chuyện hoang đường như thế này. Phương Duệ không nói lên lời, nhất định hắn nghe nhầm. - Bệ hạ, thần tự biết mình mang tội không thể tha, dám lừa gạt người lâu như vậy, thần chỉ cầu bệ hạ nhẹ tay xử lý Thái Bảo Phủ, mặc kệ bệ hạ xử trí thần như thế nào, thần cũng không có nửa câu oán hận. Phương Duệ nhìn về phía Thẩm Ngọc đang quỳ ở mép giường, vẻ mặt bình tĩnh nói: - Thẩm ái khanh, rót cho trẫm một ly trà. Mời các bạn đón đọc Trẫm Thật Mệt Tâm của tác giả Mộc Yêu Nhiên.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ẳng, Ẳng, Phu Quân Là Trung Khuyển - Thập Nguyệt Vi Vi Lương
Truyện khá đơn giản những cũng rất mới lạ, khá hài hước, ko có âm mưu, dương mưu, tranh giành đấu đá, chủ yếu đọc giải trí. Nam chính siêu siêu dễ thương, si tình, đáng yêu, nữ chính xoay nam chính như "xoay chó"!!!  Trịnh Thất cô nương từ lúc sinh ra có ba ước nguyện: Ước nguyện đầu, phụ thân khỏe mạnh tình lạii; Ước nguyện hai, tên xấu xa hại phụ thân bị lúc nào cũng gặp xui xẻo! Ước nguyện ba, cầu cho Đại Bạch lấy được một  “cô vợ” xinh đẹp! Cố Diễn tiểu tử từ lúc sinh ra có ba ước nguyện: Ước nguyện đầu, cầu Trịnh Tiểu Thất không biết việc mình giả cho; Ước nguyện hai, cầu Trịnh Tiểu Thất không biết việc mình giả chó; Ước nguyện ba, cầu Trịnh Tiểu Thất không biết việc mình giả chó; Như thế, vô hạn, tuần hoàn... * Đại Bạch là chó của Tiểu Thất! *** Tiểu Thất thấy bộ dạng Cố Diễn vui vẻ, liền bị mơ hồ, nàng nghi ngờ hỏi: "Ngươi... Không có bị thương?" Cố Diễn gật đầu, "Đúng rồi, ta không có bị thương." Tiểu Thất vẻ mặt cứng đờ. Cố Diễn: "Ai nha nha, ta cũng không phải là lừa nàng a, ta chỉ nói là ta bị tập kích, ta xác thực bị tập kích a! Có điều không có bị thương là được. Cũng không nghĩ đến, nàng hiểu lầm." Cố Diễn nháy con mắt, Tiểu Thất nhìn lông mi hắn thật dài lại vụt sáng, lập tức cảm giác mình đến nơi này chính là chuyện cười. Nàng không do dự đứng lên: "Ngươi đã không có chuyện gì, kia ta đi trước." Cố Diễn thoáng cái ngã xuống, duỗi chân, "Ta bị thương, lòng ta bị tổn thương, nàng rõ ràng là đến xem ta, hiện tại không chịu để ý ta liền đi, nàng rõ ràng nói nàng yêu thích ta, nàng vừa mới nói xong." Ánh mắt Tiểu Thất phiêu nha phiêu, nghiêm túc: "Chúng ta là bằng hữu a, nghe nói ngươi bị thương ta tới thăm ngươi không phải là rất bình thường sao? Cha ta, cũng chính là Trịnh tiên sinh của ngươi để cho ta tới. Nếu không ta sẽ không tới." Ôi! Trịnh Tiểu Thất, nàng còn có thể giả vờ mãi sao! ... Mời các bạn đón đọc Ẳng, Ẳng, Phu Quân Là Trung Khuyển của tác giả Thập Nguyệt Vi Vi Lương.
Mây Đen Gặp Trăng Sáng - Đinh Mặc
Nét đẹp của cô gái trong truyện Mây Đen Gặp Trăng Sáng của tác giả Đinh Mặc giống như mặt trời nhỏ. Còn tôi là du khách nằm dưới ánh dương ấm áp đó Vì được chiếu sáng, khi ngẩng đầu lên ánh mắt đã đỏ hoe. Và rồi một câu chuyện ngôn tình sủng lãng mạn bắt đầu từ đây... *** Tôi cưỡi motor chở Đàm Giảo, chạy thẳng tới nhà họ Chu. Dọc đường đi, cô ấy gọi điện cho Thẩm Thời Nhạn nhưng không có ai nghe máy. “Tên đó chắc là đang bận nên không nghe điện thoại của tôi.” Cô hơi tức giận nói. Tôi qua kính chiếu hậu nhìn thấy hai mắt cô ấy trợn to, nói: “Tên đó không liên lạc được, coi như xong, còn có tôi.” Cô ấy ‘Ừ’ rồi đưa tay hơi rụt rè nắm lấy áo tôi. Tôi nhìn về phía trước nói: “Giữ chặt lấy.” Sau đó tôi lên ga, cô ấy nhẹ hít một hơi, rồi ôm chặt lấy eo tôi, đầu tựa lên vai tôi. Tôi không nói lời nào, nghênh đón ánh mặt trời hừng hực, chạy thẳng về phía trước. “Ô Ngộ, anh học lái xe găn máy sao? Cũng trong một năm này?” “Không, lúc học cấp ba tôi đã biết chạy rồi.” Tôi nói: “Khi đó trong nhà không có tiền, không thể mua, nên tôi đã học lái.” “Ừ.” ... Mời các bạn đón đọc Mây Đen Gặp Trăng Sáng của tác giả Đinh Mặc. Người đăng: dtv-ebook
Thiên Tài Cuồng Phi - Băng Y Khả Khả
Nàng, Dạ Nhược Ly, tuyệt thế thiên tài vạn năm không gặp của Thiên Tinh đế quốc, ngoài ý chết đi rồi xuyên qua ngàn năm trước, linh hồn nhập vào thân nhị tiểu thư xác tướng quân phủ không thụ sủng. Nàng, Vân Vãn Ca, vốn nên được hưởng ngàn vạn sủng ái, nhưng một ngày kia, ngoại công(ông ngoại) mất thế, hoàng hậu tiểu di(dì) bị phế, mất đi tất cả sự bao che, nàng cũng không còn là hòn ngọc quý của tướng quân phủ. Nhưng khi nàng trở thành nàng, lại gây nên bao nhiêu sóng gió trên đại lục này ? Tại cái nơi phụ thân chỉ vì ích lợi, cùng người khác bày mưu hợp kế đem mẫu thân bán cho người ta làm tiểu thiếp, thì, nàng không tiếp tục do dự mà mang theo mẫu thân cùng nha hoàn thiếp thân khẩn trương thoát khỏi tướng quân phủ. Mười năm sau, nàng trở về một lần nữa, nàng đã danh chấn thiên hạ, cũng sở hữu đại gia nghiệp, đến nỗi hoàng đế cũng sợ hãi ba phần. Vì vậy, một lần nữa đối mặt cùng thân nhân ngày xưa, nàng chỉ giương nhẹ khoé môi, anh mắt cuồng ngạo, mà nói : “Ta đã từng nói qua, nếu ngày đó ta bất tử, sớm muộn sẽ có một ngày ta  cho các ngươi chết không chỗ chôn, hiện tại, ta trở về báo thù , các ngươi, đã chuẩn bị tốt sao?” *** Lạc Sơn Lĩnh, chính là một lãnh địa khá hẻo lánh của Lạc Nguyệt Quốc, có lẽ là do hoàn cảnh địa lý chung quanh, có rất nhiều mạo hiểm giả tới đây. Nghe nói, lãnh chúa Lạc Sơn Lĩnh, là một vị Thần Vương cường giả, có uy vọng tương đối cao tại Lạc Sơn Lĩnh, nhưng Lạc Sơn Lĩnh, cũng là một lãnh địa cường giả vi tôn, chỉ cần ngươi có thực lực, bất kể là sát phạt, diệt tộc, giành đồ vật đều được cho phép. Nếu không có thực lực? Thật xin lỗi, Lạc Sơn Lĩnh đó là nơi ngươi táng thân. Lúc này, trong Lạc Sơn Lĩnh, tại Tinh Nguyệt Thành, lại nghênh đón hai khuôn mặt xa lạ, mặc dù Tinh Nguyệt Thành thường xuyên có người thành trấn khác đến đây, vậy mà, hai người này, thế nhưng không khỏi hấp dẫn tầm mắt của người qua lại trên đường… Chỉ thấy nữ tử đó, bạch y thịnh tuyết, phong hoa tuyệt đại, giữa hai hàng lông mày của nàng hiện ra một tia cuồng ngạo bẩm sinh, phảng phất như nàng chính là vương giả thiên địa, duy ngô độc tôn. Nam tử còn lại là một bộ hồng y, tuấn mỹ tuyệt thế, như là yêu nghiệt, tựa hồ lúc cười một tiếng liền có thể mê hoặc lòng người, thế nhưng, chỉ có lúc nam tử nhỏ giọng trò chuyện với nữ tử bên cạnh, mới sẽ lộ ra nụ cười mị hoặc kia. Nam tử này cũng hàng ngàn hàng vạn phong hoa, mà bóng dáng hai người sánh vai đi tới, để cho những người nhìn thấy đều không khỏi tự chủ than nhẹ một tiếng. Một đôi bích nhân thật xứng đôi, bọn họ sống lâu như vậy, cũng chưa từng thấy qua, hai người tuyệt thế như thế, mà cái cảm giác hài hòa giữa bọn họ kia, không phải là bất luận kẻ nào cũng có thể chen vào. Bỗng nhiên, nữ tử đó dừng lại trước một tòa kiến trúc trang nghiêm xa hoa, nàng khẽ ngẩng đầu lên, lập tức, năm chữ to phòng đấu giá Tinh Nguyệt trên bảng hiệu ra rõ ràng ở trong con ngươi đen của nàng. ... Mời các bạn đón đọc Thiên Tài Cuồng Phi của tác giả Băng Y Khả Khả.
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi - Tiêu Thất Gia
ố Nhược Vân từ khi sinh ra đã là phế vật của Thanh Long Quốc, cha nương nàng đều mất từ khi nàng còn nhỏ, nàng chính là làm mất hết toàn bộ thể diện của phủ Tướng quân.Cuối cùng vì người khác tranh cãi mà bị gia gia đánh chết, cho dù đấy không phải lỗi của nàng. Sống lại một lần nữa, nàng không còn là tiểu thư phế vật lúc trước. Mang theo chí bảo bên người cùng khế ước với tứ đại thần thú, cho dù là đệ nhất cao thủ của Thanh Long quốc cũng muốn làm người dưới trướng nàng. Đan dược? Tính là cái gì, nàng tùy tay có thể luyện chế một đống. Đê Giai (cấp thấp) Linh Khí rất cường đại sao? Ngay cả vũ khí mà thủ hạ của nàng sử dụng đều là Cao Giai (cấp cao) Linh Khí. Ngươi có cao cấp Linh Thú? Thật có lỗi, phía sau nàng Thánh Thú đã thành thiên quân vạn mã, chấn áp tất cả hào hùng! Chính là ai có thể nói cho nàng, nam nhân yêu nghiệt cường đại này là chuyện gì xảy ra! Vì sao lại mặt dày mày dạn dây dưa nàng, càng là thề không bỏ qua! *** Nguyên nhân vô hắn, chỉ vì ngày mai đó là Thái Tử điện hạ ngày sinh. Nếu này đây hướng, Cố Nhược Vân thân là một giới phế vật, tham không tham gia cũng không cái gọi là, nhưng mà hiện giờ tình huống lại không giống nhau. Lần này thân là Thái tử sư phụ một người Luyện Khí Tông cường giả sẽ tiến đến tham gia, hơn nữa sẽ vì Thanh Long Quốc trẻ tuổi nhóm tiến hành năng lực thí nghiệm, có thực lực giả liền có thể gia nhập Luyện Khí Tông trở thành ngoại môn đệ tử. Phải biết rằng Luyện Khí Tông ở đại lục có cực kỳ cường hãn địa vị, ở chỗ này cũng chỉ có Đông Phương thế gia nhân tài có thể không sợ hãi Luyện Khí Tông thực lực, lại cũng gần là như thế, nếu có thể tiến vào Luyện Khí Tông, đó là một người ngoại môn đệ tử cũng sẽ bị người hâm mộ. Cho nên, bệ hạ sớm đã hạ đạt mệnh lệnh, vô luận là ai đều cần thiết đi trước hoàng cung tham dự Thái tử ngày sinh. Bất đắc dĩ cố lão tướng quân mới phái người đi tìm Cố Nhược Vân rơi xuống. Đương nhiên, luôn luôn dưới tình huống Luyện Khí Tông như vậy thế lực sẽ không đối đãi nhận người, trừ phi giống như Thái tử giống nhau thiên phú dị bẩm, cho nên lúc này đây liền cố lão gia tử cũng không biết kia Luyện Khí Tông chân chính mục đích. ... Mời các bạn đón đọc Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi của tác giả Tiêu Thất Gia.