Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Kiếp Nạn Trời Định - Thượng Quan Ngọ Dạ

AudioBook Kiếp Nạn Trời Định   Cổ Tiểu Yên từ khi sinh ra được cảnh báo mang kiếp nạn trời định, thầy bói đã dặn dò kỹ lưỡng không được để cô rời bỏ quê hương. Nhưng cuối cùng, cô cũng vẫn rời khỏi đó, và từ khoảnh khắc này, bắt đầu một cơn ác mộng kinh hoàng… Ngôi nhà ma thần bí trong rừng sâu, sự kiện Điệp tiên giết người ly kỳ hãi hùng… Tất cả những sự việc quái dị này là do ma quỷ tác oai tác quái hay do con người biến thái gây ra? Hàng loạt những sự kiện kinh hoàng khiếp sợ dồn dập kéo đến, khi Cổ Tiểu Yên tỉnh lại, phát hiện ra khuôn mặt và thân phận của mình đã trở thành một người hoàn toàn khác: Lôi Hiểu - cô con gái độc nhất của Lôi Cận Nam - Tổng giám đốc Tập đoàn Quốc tế Vạn kim, người thừa kế số tài sản khổng lồ. Cổ Tiểu Yên không thể nào biết được đằng sau đáp án của câu đố giống như vực sâu vạn trượng, thần thám La Thiên bị cuốn vào vụ án ly kỳ cổ quái này. Khi sự việc đã được làm sáng tỏ, chân tướng sự việc khiến ai nấy đều kinh hoàng, tại sao lại xuất hiện hai Cổ Tiểu Yên, hai Lôi Hiểu? Tại sao những người may mắn sống sót trong vụ tai nạn giao thông, lại liên tục gặp điều bất trắc? La Thiên đã không còn sự lựa chọn nào khác, anh buộc phải nắm chặt tay lại, nghênh chiến cùng tử thần… “Kiếp nạn trời định” - Sức sống mới cho truyện kinh dị Trong dòng chảy mải miết của cuộc sộng hiện đại, con người muốn thoát ra khỏi sự nhàm chán của công việc, của nghĩa vụ, học hành… Họ tìm đến những cảm giác mạnh. Truyện kinh dị, phim kinh dị đáp ứng nhu cầu này. Nước Mỹ đi tiên phong trong lĩnh vực này. Họ đã gặt hái được nhiều thành công cả trong lĩnh vực nghệ thuật lẫn kinh doanh. Bây giờ nhiều nước trên thế giới cũng học theo. Họ không chỉ bắt chước đơn thuần mà còn sáng tạo, còn đưa những nét đặc trưng của đất nước mình, dân tộc mình vào đó, vì thế chúng có sức hấp dẫn hơn, mới mẻ hơn. Truyện kinh dị, phim kinh dị tồn tại và phát triển được bởi vì cho đến lúc này, vẫn chưa ai có câu trả lời hoàn toàn thuyết phục: Có ma hay không? Giới khoa học ra sức phủ định chuyện có ma, có cuộc sống thứ hai sau cái chết. Nhưng trước một số hiện tượng xẩy ra trong cuộc sống, họ cũng không giải thích được tại sao lại như vậy. Còn những người tin là có ma thì dường như không cần thuyết phục người khác. Họ cứ âm thầm nhấm nháp nỗi sợ hãi một cách thú vị trong sự huyền bí trên thế gian. Với hơn 1,3 tỷ người, đất nước Trung Hoa huyền bí không bao giờ thiếu người tài cũng như những truyện kinh dị. Với số lượng người đông như vậy, họ có thể tạo ra những trào lưu, những dòng xoáy, những hiện tượng, những con người nổi danh trên thế giới. “Kiếp nạn trời định” là một tổ hợp từ không lấy gì làm mới mẻ, hấp dẫn nếu nó không phải là tiểu thuyết kinh dị của một cái tên mới nổi như cồn ở Trung Quốc: Thượng Quan Ngọ Dạ. Cái tên này đọc lên nghe hơi trúc trắc, tạo cảm giác nghiêm nghị, già nua nhưng đấy lại là bút danh của một cô gái thế hệ 8X, xinh đẹp như một ngôi sao điện ảnh. Cái tên này còn xa lạ với người Việt Nam, còn với người Trung Quốc, nhất là với giới trẻ, đã trở thành thần tượng. Họ quý trọng, yêu mến cô cả vì tài năng và sắc đẹp. Thật là thú vị là cái cô gái trẻ trung, xinh đẹp lại tạo ra được những tác phẩm kinh dị, não nùng và vô cùng chững chạc. Những người nổi tiếng trong giới phê bình văn học, đạo diễn điện ảnh ở Trung Quốc đã dành cho cô những lời ca ngợi ở mức cao nhất. Ví dụ, Ngô Mạnh Thuần, Tổng biên tập Tập đoàn xuất bản ở Đài Loan viết: “Thượng Quan Dạ Ngọ là tác giả truyện kinh dị tài hoa nhất mà tôi từng gặp. Cô ấy sở trường về kể chuyện, tạo ra những dòng xoáy mê cung khiến bạn rơi vào bầu không khí hãi hùng không thể nào thoát ra được”. Còn Hoàng Lễ Hài, Nhà thơ, Nhà xuất bản ca ngợi: “Thượng Quan Ngọ Dạ là một cao thủ tạo ra sự hồi hộp, căng thẳng. Tác phẩm của cô rất kỳ quái, độc đáo, và thần bí; các chi tiết hấp dẫn, lôi cuốn; cách kể chuyện điêu luyện. Khí chất dịu dàng, ấm áp mà u buồn được thể hiện thống nhất một cách hoàn mỹ trong tác phầm của cô”. Nhận xét:​ Điểm cộng cho tác phẩm này là ngay từ đầu, tác giả đã làm người đọc thật sự ngộp thở với các tình tiết kì quái liên tục diễn ra trong truyện. Người ta còn chưa hết bàng hoàng về sự việc này thì một sự việc mới đáng sợ hơn đã lại ập đến. Dám cá khi đọc, bạn sẽ không ngớt rùng mình và lo sợ cho số phận nhân vật. Quái đản và lập di hết sức, Cổ Tiểu Yên đã một mình trải qua hết tất cả các biến động kinh hoàng mà số mệnh dường như lập sẵn để đùa giỡn với cô. Không một ai bên cạnh, không thể tin tưởng được người nào, cô hoàn toàn đơn độc trên con đường phía trước. Bạn phải đọc mới thấy được nội tâm của một cô gái trẻ phức tạp thế nào khi ở trong tình huống trớ trêu đó. Và thêm cảm phục nghị lực cũng như sức sống của cô gái này. Bên cạnh đó, điểm trừ cho tác phẩm là một kết cấu không cân đối. Người ta bàng hoàng và sợ hãi bao nhiêu ở phần đầu thì sẽ thất vọng bấy nhiêu ở phần sau. Có vẻ như bút lực của tác giả đã dồn quả nhiều và những tình tiết ở phần đầu dẫn đến phần sau, sự liên kết có phần lỏng lẻo và kém đặc sắc hơn. Tuy nói vậy nhưng nếu bạn thực sự thích thể loại kinh dị TQ, đây cũng là một lực chọn không tồi. Tôi đã từng mất ngủ một đêm khi đọc phần đầu tác phẩm ... So với Quỷ Cổ Nữ hay Hồng Nương Tử thì truyện của Thượng Quan Ngọ Dạ mang đến cho mình sự ám ảnh thật sự của một câu chuyện kinh dị. Tình tiết hấp dấn, gay cấn và cả ám ảnh rất hay nhưng chuyện cũng khiến cho mình không thật sự cảm thấy hài lòng. Ban đầu chuyện đưa ra khá nhiều giả thiết, đặt ra rất nhiều vấn đề nhưng cuối cùng vấn đề lại không được giải quyết một cách triệt để. Chỉ trong vài trang giấy cuộc ghi âm đã làm cho hầu hết tất cả nút thắt của chuyện được mở ra. Nó dường như là tác giả đang tự mình ấn định cho sự thật đơcj phơi bày thay vì nhân vật phải từng bước tìm kiếm. Dẫu vậy mình vẫn rất thích chuyện này nó mang một sắc thái kỳ bí và ám ảnh thực sự của một tiểu thuyết kinh dị nên có. Nếu bạn nào là fan của kinh dị thì đừng nên bỏ qua tác phẩm này nhé. Tin tôi đi,đây là một trong những tiểu thuyết kinh dị mà bạn không thể không đọc.Nó mang trong mình sự sợ hãi giống các tác phẩm của Quỷ cổ nữ hay Hồng nương tử ,lại có sự bí ẩn và hồi hộp như các tác phẩm cả Sái Tuấn và còn có cả sự li kì như tác phẩm của Quách Tiểu Mạt.Câu chuyện mở đầu bằng không gian hoang vu và bí ẩn của rừng núi,câu nói khó hiểu của ông già bí ẩn về vận mệnh của Cổ Tiểu Yên,đàm khói đen,cái chết bất ngờ của đứa bé hay cô gái cần cưa,... chúng khiến câu chuyện trở nên tuyệt vời.Bạn sẽ thấy cực kì thỏa mãn vì ngay cả đến những chữ cuối,không khí của chuyện vẫn được giữ nguyên vẹn,không thiếu một chút nào. Bạn sẽ cảm thấy rất sợ hãi và tràn ngập hứng thú với những câu chuyện đầy li kì mà tác giả vẽ ra. Nhịp truyện đầy dồn dập, dẫn bạn đến bất ngờ này rồi đến bất ngờ khác, thôi thúc bạn muốn đọc thật nhanh để tìm hiểu tiếp chuyện gì sẽ xảy ra và đáp án cuối cùng là gì? Tác giả cũng đã cho ta thấy được sự thật tàn khốc của mặt trái đồng tiền. Xuyên suốt câu chuyện, chỉ bởi một chữ “tiền” – bao nhiêu người đã cho đi nhân cách của mình để rồi nhận lại được chẳng phải sự vui sướng gì mà chính là nỗi tủi nhục, hối hận luôn đè bám lấy. Có tiền người ta có thể làm được tất cả, nhưng mục đích cuối cùng khi đạt được rồi thì sẽ như thế nào? Hài lòng? Vui vẻ? Thoả mãn? Hạnh phúc? Không hề, ít nhất là đối với các cô, các cậu ấm kia. Trước sự hấp dẫn của đồng tiền, con người quên mất mình là ai, dần lạc phương hướng rồi đâm đầu vào vực sâu, không thể trèo lên cũng chẳng thể hối hận, bởi đã quá muộn. Nhân vật chính của truyện – Cổ Tiểu Yên, dù trải qua bao nhiêu chuyện nhưng cô vẫn không gục ngã hay bỏ cuộc mà nhất quyết phải tìm bằng được chân tướng sự thật. Do tính cách đó mà kẻ đầu sỏ của trò chơi này mãi mãi không bao giờ thắng. Tác giả đã sáng tạo nên một câu chuyện kinh dị, trinh thám đầy sức hấp dẫn, lôi cuốn, tác giả đã thổi một cơn gió mới cho thể loại truyện kinh dị này. Những tác phẩm mang phong cách kinh dị của văn học Trung Quốc luôn có một sức lôi cuốn, hấp dẫn người đọc một cách kỳ lạ. Một phần là do văn phong, cách viết, lối kể truyện, bối cảnh, cách miêu tả, những cảnh vật, cách xây dựng hình tượng nhân vật. Rất nhiều yếu tố làm nên sự kỳ diệu, lôi cuốn cho truyện. Và một phần cũng là do bản thân Trung Quốc đã là một nước có nhiều chuyện lạ kỳ, bí ẩn trong lịch sử xưa nay. Những câu chuyện kinh dị của Trung Quốc thật sự rất có sức gây ám ảnh. Ai đã từng đọc qua "Đèn lồng đỏ treo cao" hay "Tấm vải đỏ" thì chắc chắn sẽ hiểu rõ cảm giác ám ảnh này. Cái hay của những chuyện kinh dị Trung Quốc không nằm ở cách miêu tả, dùng lời lẽ, câu văn gây sợ hãi mà là cách đem đến nỗi sợ, sự ám ảnh từ tận trong tâm trí người đọc, những câu chuyện buộc người đọc tưởng tượng, tự suy nghĩ, khám phá rồi mang nặng ám ảnh về những mối thù, ân oán hay những oan khuất, lỗi lầm. Đó thật sự là đỉnh cao của những tác phẩm kinh dị mà không phải nền văn học của quốc gia nào cũng làm được. Mời các bạn đón đọc Kiếp Nạn Trời Định của tác giả Thượng Quan Ngọ Dạ.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Mô Kim Hiệu Úy: Cửu U Tướng Quân - Thiên Hạ Bá Xướng
Sách Nói Mô Kim Hiệu Úy: Cửu U Tướng Quân Series "Mô Kim Hiệu Úy" là kiệt tác mới nhất của Thiên Hạ Bá Xướng, có thể sánh vai cùng bộ truyện nổi tiếng "Ma thổi đèn" ở thể loại thám hiểm truyền kỳ! Bộ truyện là phần nối tiếp của bộ tiểu thuyết Ma Thổi Đèn với nhân vật chính là tổ 3 người trộm mộ nổi tiếng trong MTĐ: Hồ Bát Nhất, Răng Vàng, Tuyền Béo, với tình tiết ly kì, hấp dẫn, thêm nhiều  nội dung hành động nhưng vẫn không hề biến chất, chắc chắn sẽ không làm các bạn thất vọng. *** Những năm 80 của thế kỷ trước, "Nhóm ba người" mô kim hiệu úy quyết định rửa tay gác kiếm tu chí làm ăn.  Không ngờ trong một lần ba người đi Tây An thu mua đồ cổ văn vật bị một người tên là Mã Lão Oa Tử chủ tâm hãm hại, thiếu chút nữa bỏ mạng.  Trong lúc vô tình vào Tần Vương Huyền Cung, thoát chết trong đường tơ kẽ tóc, còn thu thập được từ trong mộ hoang một hộp sắt mạ vàng. Hộp sắt mạ vàng là một bộ kim sách (sách vàng), là bảo vật trấn quốc của Tây Hạ, trải qua mấy nghìn năm chưa hề bị hư hại. Vật này vừa xuất hiện liền chấn động khắp giang hồ. Tổ ba người mô kim phát hiện bí mật kinh thiên động địa được lưu giữ từ nghìn năm trước. Bọn họ lại một lần nữa lên đường, chuẩn bị tiến vào "Vong giả thế giới" (thế giới người chết), nghênh đón bọn họ chính là một hành trình u tối đầy mê hoặc! *** "Kim bài" giám chế Trần Quốc Phú: Chữ cái đầu tiên của bộ sách được viết, ta giành mua bản quyền chuyển thể điện ảnh và truyền hình, lúc nhìn thấy chữ cái cuối cùng của sách, tác phẩm hoàn thiện, ta liền cảm thấy lúc trước mình thật may mắn!  Ta còn nghĩ tới một chữ: Đáng giá! Đạo diễn trứ danh Ô Nhĩ Thiện: Trong tác phẩm của Thiên Hạ Bá Xướng, mỗi người, vật đều vô cùng tươi mới, vô cùng có sức sống. Đám người "Mô Kim Hiệu Úy" có tình có nghĩa, có dũng có mưu, thoải mái đi về giữa hai giới âm dương sinh tử. Thiên Hạ Bá Xướng dùng óc tưởng tượng thiên tài của mình, sáng tạo một không gian mà con người có thể tự do xuyên qua giữa thế giới thực và thế giới kỳ ảo. Diễn viên nổi tiếng Trần Khôn: Thiên Hạ Bá Xướng luôn là tác giả mà tôi trân trọng, trí tưởng tượng của anh ta, năng lực điều khiển chuyện xưa của anh ta, phong cách ngôn ngữ của anh ta, cá nhân tôi đều vô cùng thích thú và tán thưởng. Diễn viên nổi tiếng Hoàng Bột: Điện ảnh của chúng tôi dựa vào "cao nhan giá trị" (bộ mặt được đánh giá cao), mà câu truyện đặc sắc của Thiên Hạ Bá Xướng, kỳ thật cũng là một loại "cao nhan giá trị". Editor:  Một chút về nguồn gốc tên truyện: Từ ngàn năm trước, ở Trung Quốc đã có nghề trộm mộ, gồm bốn phái là Mô Kim, Phát Khâu, Ban Sơn đạo nhân và Xả Lĩnh. Mô Kim và Phát Khâu vốn từ một mạch mà ra nên thủ đoạn trộm mộ cũng gần tương tự nhau, Mô Kim có bùa Mô Kim không sợ tà ma, Phát Khâu có Ấn Phát Khâu, bên trên khắc tám chữ: Thiên quan tứ phúc, bách vô cấm kỵ”, cả hai đều được coi là bảo vật trấn phái. Đến thời Tam quốc, hai phái ấy được Tào Tháo sử dụng như một đội chuyên đi đào mộ. Tào Tháo đặt ra hai chức quan là Mô Kim Hiệu Úy và Phát Khâu Trung Lang Tướng để hợp thức hóa việc đào mộ quật mả của mình.   Mời các bạn đón đọc Mô Kim Hiệu Úy: Cửu U Tướng Quân của tác giả Thiên Hạ Bá Xướng.
Mô Kim Quyết: Quỷ Môn Thiên Sư - Thiên Hạ Bá Xướng
Những năm 60 của thế kỉ XX, một phong trào sục sôi, cuồng nhiệt cuốn qua khắp mọi miền đất nước (Trans: Tức là Trung Quốc). Tôi và Tuyền béo, bộ binh bọn tôi bị phân công về tham gia sản xuất kiến thiết tại Hắc Long Giang, binh đoàn nông khẩn, nông trường số 17 của sư đoàn 3. Mắt thấy mùa đông sắp đến, lão trung đội trưởng an bài ba người là tôi cùng Tuyền béo và nhân viên liên lạc trực ở lại để trông coi vật tư, còn mình thì dẫn theo những người khác rời khỏi nông trường. Mấy người chúng tôi ở lại trông coi nông trường, phát hiện củi gỗ trong nhà kho ngày càng ít. Băng tuyết phủ kín núi, củi lửa chính là mạng sống của mỗi người. Thì ra là do một con hồ ly kiếm chuyện báo thù, lén lút lấy đi củi. Ít hôm sau, một trận bão tuyết trước giờ chưa từng thấy ập đến, mấy người dự tính úp sọt con hồ ly, chẳng ngờ gặp phải một đàn sói từ Siberia tới đang tán loạn chạy bão, vì chạy thoát thân nên đi theo con hồ ly chui vào một cái hang đất, nhưng mà lại nhầm lẫn đâm đầu vào một cổ mộ từ thời nhà Liêu bị che giấu từ vạn năm trước… *** Ngươi xem chuyện dưới vòm trời này, thật khó có thể chỉ một câu hai câu mà nói rõ được. Trên dưới 5000 năm lịch sử, qua nhiều thời kì nhiều thời đại cao nhân không ít, có người khởi đầu không hề dễ dàng, ví dụ nói đến Hàn Tín, người đó bản lĩnh tài giỏi ai mà không biết? Nhưng mà khi mới sinh ra, sớm đã phải chịu nhiều nhục nhã đến gập cả lưng, cho đến sau này được lên đài phong tướng, lấy cớ tu sửa sạn đạo để hoạt động bí mật, bố trí mai phục khắp nơi nhằm vây khốn Bá Vương, thẳng một hơi dồn ép đến sông Ô Giang buộc Hạng Vũ phải tự vẫn (Trans: Sở Bá Vương Hạng Vũ). Vậy mới nói, cuộc đời Hàn Tín thật gọi là lắm thăng trầm, khi lên voi lúc xuống chó, đầu đội trời chân đạp đất, cuối cùng lại thế nào? Vừa tiến cung đã bị Lã Hậu chém chết. Hàn Tín còn như vậy, huống chi là người thường? Cuộc đời này, có người trước bần sau phú, lại có người trước phú sau bần, đều là không giống nhau. Đời người gặp nhiều gian nan trắc trở, không ai thuận buồm xuôi gió một lèo cả. Năm ấy có một gia đình giàu có, ở địa phương đó có thể nói là không ai sánh kịp, phú giáp một phương, phòng ở không hết, buôn bán cực lớn, trong nhà có không biết bao nhiêu là tiền với tiền. Lão đương gia quyên tiền mua lấy một chức quan, do đó được mọi người gọi là lão viên ngoại, đối nhân xử thế đặc biệt tốt, thích làm việc thiện, kính lão thương bần, ai có khó khăn để ông ta biết, nhận định sẽ được ra tay cứu giúp. Tu cầu sửa lộ, trợ giúp kẻ nghèo, đông thí áo bông, hạ thí dược thang, cửa nhà quanh năm mở ra giúp đỡ nơi ăn chốn ở cho mọi người, người nghèo không có gì ăn, không có nơi để ở đều tìm đến đây, ngươi nói xem, bây giờ cái gì cũng không có, thì chỉ cần cháo bột ngô với màn thầu cũng là quá đủ, có thể ăn không thể mang theo. Việc trợ giúp chúng sinh này thật không dễ dàng gì, một ngày, hai ngày, mười ngày nửa tháng, lại quanh năm đều làm như thế, vậy phải gánh lấy chi phí nhiều như thế nào? Viên ngoại gia người này một đời không làm gì khác, suốt ngày chỉ làm việc tốt, cho nên mọi người đều gọi viên ngoại gia là Bồ Tát sống, hoặc gọi là đại thiện nhân, tìm khắp trên trời dưới đất cũng không thấy người nào tốt được bằng viên ngoại gia. Mặc dù lão tổ tiên nhà này cũng đã từng tại kim điện được thụ phong ban thưởng, nhưng đến thế hệ này của viên ngoại gia, sớm đã từ quan không làm nữa, chỉ một lòng lo liệu việc kinh doanh buôn bán. Bởi vì thường nói “từ bất chưởng binh, tình bất lập sự, nghĩa bất lập tài, thiện bất chưởng ấn” (Trans: ý nói người hiền lành không động binh đao, người tình cảm thì không dựng chuyện,... bản tính thế nào thì sẽ không làm việc trái với lương tâm mình.), những người thật sự tốt sẽ không nguyện ý ra làm quan, quan trường sóng gió chìm nổi nhiều sự tình không thể theo ý mình mà làm, không phải vì muốn lương tâm không bị vấy bẩn mà không nguyện ý làm việc xấu thì có thể không làm. Nói tóm lại người này là một người thiện lương từ trong ra ngoài, từ đầu xuống chân, từ tim chạy sang phổi. Bất quá tục ngữ có câu “nhân bất thập toàn”, chớ nhìn viên ngoại gia đã là đại lão gia tiền nhiều vạn quán, bản thân ông ta cũng có sự tình buồn phiền riêng, sự tình đó là gì vậy? Chính là không có con! Viên ngoại gia trong lòng nói ra: “Bà nói xem ta cũng không làm điều gì thất đức, tu cầu sửa lộ, ăn chay niệm phật, thế nào mà ta lại vẫn không thể có một đứa con? Không nhất thiết phải là con trai, dù cho có là một cô nương đi nữa cũng được rồi! Tại sao đều không có lấy một đứa cơ chứ! Trong nhà không có người nối dõi, sau này ta nhắm mắt xuôi tay, gia nghiệp vĩ đại này biết để cho ai? Bất hiếu hữu tam, vô hậu vi đại (Trans: Trong ba điều bất hiếu, tuyệt hậu không có con là tội lớn nhất.), sau này xuống âm tào địa phủ gặp liệt tổ liệt tông ta biết ăn nói thế nào đây?” Sau khi nói ra những suy nghĩ lâu nay, trong tim lão đầu như có vết dao cứa, mùi vị đầy tội lỗi. Đôi vợ chồng già ngồi cạnh nhau, cũng không làm gì khác, chỉ biết người này oán hận người kia. Viên ngoại gia nhìn phu nhân đầy chướng mắt, lão phu nhân nhìn viên ngoại gia cũng đầy khó chịu. Một ngày này viên ngoại gia lại ngồi trong nhà chính mà lắc đầu rồi thở dài, nói với phu nhân: “Bà đừng thấy người ngoài đều gọi ta là đại thiện nhân, thế nhưng cũng có kẻ lén lút nói sau lưng để ta nghe thấy được, bà biết họ nói gì không? Người ta nói ta làm việc thiện để che giấu những tội ác bí mật, người trước người sau đều giống nhau, nói rằng ta làm việc tốt để cho người ngoài nhìn mà thôi, chứ không phải thật tâm thiện lương, nếu thật tâm thì không thể không có con nối dõi. Ta nghĩ trên trời có mắt, thần phật có linh, đáng ra phải cho ta có một đứa con mới đúng, nghĩ đi nghĩ lại, người phải trách chính là mụ già nhà bà, bà xem bà theo ta đã bao nhiêu năm rồi, ta lấy bà về để làm gì? Bà thế nào mãi không chịu đẻ lấy một đứa? Vẫn đừng có nói đến là sinh con trai, bà nghĩ đi, nghĩ cho kĩ đi, theo ta đến tận bây giờ, liền đến một cái rắm cũng không thả ra nổi!” Viên ngoại gia nói những lời đó, thật khiến phu nhân không thể nghe nổi, tại sao thế? Đánh người đừng đánh mặt, mắng người chớ mắng lâu, phu nhân từ khi vào cửa đến nay chưa từng sinh đẻ được, nên sợ nhất là bị người ngoài nhắc đến chuyện này, ngày thường chúng hạ nhân vô ý nhắc tới đều đủ mất mặt rồi. Mời các bạn đón đọc Mô Kim Quyết: Quỷ Môn Thiên Sư của tác giả Thiên Hạ Bá Xướng.
Tên Sát Nhân Mercedes - Stephen King
Một buổi sáng sớm u ám tháng Tư,  một chiếc Mercedes điên cuồng cày qua đám đông hàng trăm người thất nghiệp đang bồn chồn xếp hàng chờ đợi tại một hội chợ việc làm. Tám người chết, mười lăm người bị thương. Tên sát nhân máu lạnh biến mất tăm như thể đã bốc hơi khỏi mặt đất. Cho đến một ngày, Hodges – thanh tra chính của vụ án – bất ngờ nhận được một bức thư khiêu khích từ thủ phạm của vụ thảm sát – tên Sát nhân Mercedes, và ông nhanh chóng nhận ra mình đã bị lôi kéo vào một cuộc chơi mèo vờn chuột với khoản đặt cược là tính mạng của hàng nghìn người dân vô tội. Hồi hộp, gay cấn và cũng không kém phần ám ảnh, Tên sát nhân Mercedes sẽ đưa bạn vào một cuộc rượt đuổi đầy rẫy hiểm nguy với những bất ngờ thót tim. Hãy sẵn sàng trước khi bắt đầu cuộc hành trình, vì cuốn sách sẽ khiến bạn chỉ muốn được đọc liền một mạch.   “Về khả năng thộp lấy cổ họng độc giả và không để cho họ có bất cứ lựa chọn nào khác ngoài miệt mài đọc tiếp, King không có đối thủ.” - Guardian *** Stephen King (sinh ngày 21 tháng 9 năm 1947) là nhà văn người Mỹ thiên về thể loại kinh dị hoặc giả tưởng rất được tán thưởng khắp thế giới, đặc biệt với mô-típ biến đổi những tình huống căng thẳng bình thường thành hiện tượng khiếp đảm. Những cốt truyện kinh dị và lối viết đa dạng của King đã giúp giới phê bình chấp nhận thể loại kinh dị giả tưởng là một thành phần của nền văn học trong thế kỷ 20. Cuối năm 2006, tổng số sách ông đã bán có khoảng 350 triệu cuốn. Stephen King là người đi tiên phong trong việc xuất bản "sách điện tử" (e-book) trên mạng internet. Ông đã đoạt nhiều giải thưởng văn học, kể cả giải Hugo cho tác phẩm Danse Macabre (1980) và Giải thưởng Tưởng niệm O. Henry cho truyện ngắn The Man in the Black Suit (1994). Tác phẩm mới nhất của ông là Lisey's Story, đã đạt mức bán chạy nhất nhiều tuần liền. Hầu hết tất cả các tác phẩm của ông khi tung ra đều đạt mức bán chạy nhất, nhưng có người gọi ông chỉ là một kẻ "viết truyện rùng rợn", như một cách chê bai thể loại văn học bình dân. Các tác phẩm của Stephen King đã được dịch và xuất bản tại Việt Nam: Lái Xe Bự - Stephen King Người Đàn Ông Vận Đồ Đen - Stephen King Blaze - Stephen King Năm 1922, năm ác báo - Stephen King Dặm Đường Xanh - Stephen King (Dặm Xanh - Stephen King) Nó - Stephen King Tên Sát Nhân Mercedes - Stephen King ... *** Ngày 9-10 tháng Tư, 2009 Augie Odenkirk có một chiếc Datsun đời 1997 vẫn hoạt động tốt dù đã chạy nhiều, nhưng xăng dầu thì đắt đỏ, nhất là với một người thất nghiệp, trong khi City Center thì ở tít mạn bên kia thành phố, vì vậy gã quyết định bắt chuyến xe buýt cuối cùng đêm đó. Gã xuống xe lúc mười một giờ hai mươi với chiếc ba lô trên lưng và cái túi ngủ cuộn tròn dưới một bên nách. Gã chắc mẩm đến ba giờ sáng sẽ được sướng mê trong cái túi ngủ nhồi lông. Đêm vừa ẩm ướt vừa rét buốt. “Chúc may mắn nhé, anh bạn,” tay tài xế nói khi gã xuống xe. “Nhất định anh phải được gì đó vì là người đầu tiên có mặt.” Chỉ có điều đâu phải thế. Khi Augie lên đến đỉnh của lối đi rộng và dốc đứng dẫn vào hội trường lớn, gã thấy một lố ít nhất cũng hơn hai chục người đã chờ sẵn ngoài cửa, vài người đứng, còn hầu hết là ngồi. Những cây cọc với dải băng KHÔNG BƯỚC QUA màu vàng đã được dựng lên, tạo thành một lối đi ngoằn ngoèo quặt ngược gấp đôi lại, như một mê cung. Augie đã quen với những thứ này ở các rạp chiếu phim và cái ngân hàng mà hiện gã đã rút quá cả số dư, và hiểu mục đích của chúng: để nhồi được càng nhiều người vào một không gian bé tí càng tốt. ... Mời các bạn đón đọc Tên Sát Nhân Mercedes của tác giả Stephen King.
Mật Mã Thanh Minh Thượng Hà Tập 2 - Dã Văn Bưu
“Mật mã Thanh MinhThượng Hà - Vô số âm mưu và những cuộc tàn sát ẩn chứa trong hoạ phẩm kiệt tác ngàn năm”. Bộ tiểu thuyết Mật mã Thanh minh thượng hà được hư cấu từ bức tranh cổ “Thanh minh thượng hà đồ”, bản gốc thời Tống của Trương Trạch Đoan. Các câu chuyện trong đó được dựng lên từ chính các nhân vật được vẽ trong bức tranh cổ. Bức tranh có 824 nhân vật vô danh, giờ đây mỗi nhân vật đều có tên có họ. Họ cải trang, mai phục trong ghe thuyền xe kiệu cho tới quán rượu quán trà. Quang cảnh tưởng chừng như thái bình thịnh trị, kì thực nguy hiểm đang rình rập bốn bề. Trong tiếng rao của người bán hàng rong, những tên gián điệp, thích khách của các nước Kim, Liêu, Tây Hạ, Cao Ly đã dần dần nhập cuộc, 824 nhân vật sống dậy từng người từng người một, chỉ còn đợi chiếc thuyền chở khách trôi qua gầm cầu cong cong kia, thước phim về sự sụp đổ của vương triều Bắc Tống sẽ được mở màn. Đây chính là mỹ cảnh tuyệt đẹp nhất về sự thịnh trị của nhà Bắc Tống, hơi thở của sự diệt vong đang ẩn khuất trong khói sóng trên dòng Biện Hà: “Chính giữa bức tranh, giữa đám tàu thuyền tấp nập trên Biện Hà, một con thuyền trông bình thường như bao con thuyền khác đang từ từ trôi qua gầm cầu, thế nhưng vì không kịp hạ cọc buồm xuống, chiếc thuyền như sắp đâm vào cầu tới nơi. Trên thuyền mọi người tay chân cuống loại, bên bờ kêu hô ầm ĩ, trong cơn hỗn loạn, một bóng lạ lướt qua, một trận khói sương mù mịt ập tới, đến khi khói tan sương nhạt, trên thuyền chỉ còn lại 24 thi thể, tất cả mọi người đều chỉ biết há hốc miệng không tin vào mắt mình...” Một cục diện li kỳ chưa từng có dần dần hiện ra, tình tiết đan xem, các đầu mối gắn kết, 824 nhân vật từ từ bướcra, kể cho bạn nghe bí mật về một vương triều ẩn náu trong Thanh Minh Thượng Hà. *** “Giữa hương hoa đủ sắc màu, anh hùng đắm say mê mải; chàng phong lưu đệ nhất trên đời…“ Một giọng nữ đang hát. Giữa trưa ngày Thanh minh, trong gian đầu chái phía tây tầng ba của quán Tôn Dương ngã ba phố Hương Nhiễm và đại lộ Biện Hà, có hai người khách đang ngồi uống rượu, bên cạnh họ là một ca nữ. Cô là Trì Liễu Liễu, tuổi ngoài hai mươi, mặc áo choàng gấm thêu hoa văn lá sen viền mép, áo hơi cũ, bên trong là áo chẽn lụa tím, với áo lót lụa thêu hoa bách hợp và đai lụa hồng bó ngực, cô mặc váy lụa tím, cũng hơi cũ. Trì Liễu Liễu tuy là người miền Nam nhưng cô không được xinh lắm bởi khuôn mặt hơi vuông vuông, nước da rám nắng vì hay phải đi khắp các phố các ngõ kiếm sống. Riêng đôi mắt lá răm của cô thì long lanh rất có hồn. Phong trần gió bụi cũng khiến giọng ca của cô hơi thé không thật ngọt ngào nữa, kể cả hát những bài mà cô rất thích. Tuy nhiên Trì Liễu Liễu có trí nhớ rất tốt, cô nhớ được mười mấy bài trường ca, vài trăm bài hát dùng trong yến tiệc xã giao, cô gảy đàn tì bà cũng rất tuyệt. Trì Liễu Liễu cũng rất có bản lĩnh, không e dè, không bao giờ bị nhầm lẫn sai sót. Bài hát “Viên lý viên” hôm nay thì lại càng thuộc lòng vì cô đã hát đến vài trăm lần rồi, nhưng không hiểu sao cô lại vài lần quên lời và hát lạc giọng, tay đàn cũng bấm nhầm phím, thậm chí cô muốn ném đàn đi cho xong. Vất vả lắm cô mới hát xong đoạn cuối cùng của bài “Viên lý viên”. Trì Liễu Liễu không phải ca kỹ chính cống nên cô khó mà vào “làng nghề”, các kỹ viện hay ban ca kịch không nhận cô. Cô chỉ quen diễn một mình, và cũng dám đi một mình đến các yến tiệc tụ hội để diễn, để giúp vui cho thiên hạ, kinh thành gọi cô là “kỳ lộ nhân” hoặc “đả tửu tọa”[3]. Quán Tôn Dương là một trong bảy mươi hai chính điếm[4] trong hệ thống tửu lâu ở Biện Kinh, họ thuê vài chục ca kỹ chính cống, lẽ ra Trì Liễu Liễu không thể vào đây hát, nhưng vì mọi ngày cô có mối quan hệ tốt với vị chủ quản và các bác cao niên nên đôi khi vào ban ngày cô có thể vào diễn, nếu đông khách mà ca kỹ nội bộ không đủ để phục vụ. ... Mời các bạn đón đọc Mật Mã Thanh Minh Thượng Hà Tập 2 của tác giả Dã Văn Bưu.