Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Khí Đạo - Lục Lưu

LỤC LƯU

KHÍ ĐẠO

Dịch giả: HOÀNG MỘNG KHÁNH Với sự cộng tác của HOÀNG THÁI

VÀI LỜI VỚI BẠN ĐỌC

Khí tồn tại ra sao?

Thế nào gọi là Đạo?

Luyện công phải thế nào?

Từ xưa đến nay trên đất Thần Châu, biết bao nhà, biết bao người đã khổ công, dụng tâm đưa ra nhiều nhận định. Thật đúng là trăm nhà đua tiếng, trăm hoa đua nở. Tuy vậy quan điểm của mỗi nhà mỗi khác ai cũng chỉ nói về cái mình cho là đúng. Cái đúng - cái chưa đúng, sự linh hoạt dung hợp - sự gán ghép khiêm cưỡng, cái thật - cái giả, sự cởi mở - sự cố chấp.. đan xen vào nhau, khiến người đọc ngày nay thật bối rối khi nghiên cứu nền văn hoá cổ Trung Hoa. Trong bối cảnh đó, tiên sinh Lục Cẩm Xuyên đã dồn hết tâm huyết, ngụp lặn trong biển sách để đãi cát tìm vàng, tìm cái chân cái trọng, phân loại các học thuyết đồ sộ, để mở mang, làm rõ đại ý của các bậc tiền bối. Có thể nói cuốn sách này đã được ông “trực lọc huyết tinh viết văn chương”, nên giá trị của nó vô cùng độc đáo. Trong bối cảnh hiện nay, phong trào khí công của Việt Nam đang phát triển và muốn khẳng định bản sắc của mình thì sự ra mắt của cuốn sách lại càng cần thiết, bởi về lý, ai cũng biết luyện khí mà không rõ Đại Đạo (Mục Tiêu Lớn) thì lợi sẽ bất cập hại.

Khí Đạo là một rong những tác phẩm nổi tiếng, có thể nói là một viên ngọc trong “Tủ sách văn hoá cổ truyền Trung Hoa”, do NXB Thượng Hải xuất bản năm 1994. Chỉ sau 6 tháng, sách đã được giới khí công Trung Quốc rất hâm mộ. Chẳng những thế, ngay sau đó, loạt sách đầu tiên mang sang Nhật đã bán hết ngay và được các nhà khí công tên tuổi của Nhật Bản đánh giá rất cao.

Nhìn vào kho từ vựng Hán - Việt, những từ khí chất, khí khái, hào khí, dũng khí, khí thế, phong khí, khẩu khí, linh khí, khí hậu, khí tiết, văn khí, kiếm khí… cho chúng ta thấy, từ xa xưa người Đông Phương đã biết, khí là một cái gì đó tồn tại và phát huy tác dụng cụ thể trên tất cả các mặt hoạt động của con người. Có người nói thật chí lí, ai đã biết khí thì thấy đâu đâu cũng là khí. Vì vậy tác giả đã đưa ra một nhận định rất sâu sắc: “Khí vừa là cầu nối giữa hư không và thực thể, giữa vật chất và tinh thần, giữa sinh ra và mất đi, vừa là cầu nối giữa thời gian và không gian, giữa vĩnh hằng và biến hoá, giữa vạn hữu và nhất vô; tức là tất cả mọi hiện tượng hữu hình, vô hình của thế giới bao la, mà ngày nay chúng ta có thể nhận biết được, đều có liên quan đến khí. Vì thế khí học có thể được xem là Đại Đạo”. 

Đọc “Khí Đạo”, ta thấy như được đọc tất cả các văn bản cổ xưa của nhiều triều đại nói về khí học trên nhiều lĩnh vực khác nhau; lời và ý của tác giả tuôn trào, đan lồng vào lời và ý của cổ nhân, khiến người đọc tưởng như đang ngồi nghe một cuộc đàm đạo sôi nổi vô tiền khoáng hậu. Những lời bàn, những lời phê thật tự nhiên, hàm súc uyên ảo, nhiều ý tưởng kỳ lạ, sáng tỏ đến mức người đọc không hiểu tại sao lại đơn giản như vậy. Những cái lạ cái hay đều thuộc về tác giả, còn cát sạn trong sách này đều do trình độ thấp kém của người dịch gây ra, xin bạn đọc lượng thứ và chỉ bảo. 

“Khí Đạo” gồm hai phần lớn: Luận thuyết về khí học và Đại triết khí đạo của Thái cực môn. 

Đọc phần đầu đã rất lý thú, vì phạm vi tác giả bàn thật rộng rãi, sâu sắc, những ai đã bước chân vào con đường tu dưỡng đều có thể thấy những ấu trĩ của mình và vận dụng để nhận thức lại về khí học. Trong những trường hợp như thế, thật thích đáng khi dùng thành ngữ “Vén mây mù mà thấy trời xanh”. Đặc biệt phần thứ hai lại càng quí giá gồm những quy tắc, nguyên lý về nhận thức, về tập luyện tu dưỡng của Thái cực môn (một trong 5 môn phái bí truyền không dạy ra ngoài của Đạo gia), được viết rất cô đọng mỗi lời nói mỗi chữ đều là tâm huyết của tác giả. Ba trăm bài mục hàm súc có giá trị chỉ đạo thực hành rất to lớn đối với bất cứ ai đã nhập môn khí công nhưng lại muốn đi đúng, đi xa trên con đường Khí Đạo. 

Chúng tôi chỉ mong rằng bản dịch sẽ đưa lại một ngọn gió mát lành góp sức vào phong trào khí công rộng lớn sau này của Việt Nam, góp phần kiện toàn thân tâm cho dân tộc mình. Có công pháp phong phú chân truyền biết đường lối chân chính trong luyện công, chúng ta sẽ có con người hoà khí, dung thông với thiên nhiên rộng lớn, đất nước sẽ có những điều chúng ta vẫn mong chờ… 

Xuân Mậu Dần

HOÀNG THÁI

Người chia xẻ:  Nhất Tâm

Người chia xẻ: 

Nhóm: Kinh Thư Chính Thống Đạo Gia

Nguồn: dantocking.com

Đọc Sách

Vạn Cổ Đan Kinh Tị Tổ - Quảng Thành Tử
Vạn cổ đan kinh tị tổ“Phù lê tị tổ kim hoa bí quyết”Quảng Thành Tử sáng tácTiên ông Cát Huyền chúLời tựa của Tử Dương Trương Bá ĐoanÔi! Từ lúc trời đất chưa tách, Nhật Nguyệt chưa sáng, Âm Dương chưa lập, Ngũ Hành chưa phân, hỗn độn hoảng hốt, yểu minh hun đúc, trong có Linh Quang, ẩn tàng Chân Tinh. Nhất sinh Nhâm Quý, nhị vượng Bính Đinh, Bính Đinh hỏa phát, chiếu rọi Huyền Minh, sản xuất Canh Hoàng, đúc ra Kim Đình, Kim Đình dị thất, Mậu Kỷ chân hình. Cổ tiên đại thánh xưa, biết trong đại khối 6 có vật, trong khoáng thổ tàng Diên. Trong Diên sản Ngân, Ngân biến thành Kim, trong Kim sản Sa, trong Sa sinh Hống, Hống phun ra Tam Hoa, tên là Hoàng Nha, mà căn nguyên của thiên địa tạo hóa, tinh hoa của Âm Dương nhật nguyệt, vốn đều ở đó.Người chia xẻ:  Nhất TâmNgười chia xẻ: Nhóm: Kinh Thư Chính Thống Đạo Gia
Tử Thanh chỉ huyền tập - Bạch Ngọc Thiềm chân nhân
Tử Thanh chỉ huyền tậpBạch Ngọc Thiềm chân nhân sáng tácHuyền Quan hiển bí luận Một câu nửa cú liền thông huyền, dùng dì ngàn vạn thiên Đan Thư, nếu người ta không bị hình làm lụy, thì trước mắt liền là Đại La Thiên. Nếu muốn Luyện Hình Luyện Thần, thì cần biết Quy Căn Phục Mệnh. Cho nên nói: Quy Căn tự có Quy Căn Khiếu, Phục Mệnh còn tìm Phục Mệnh Quan. Nếu như người ta biết được chỗ chân thật của những Quan Khiếu đó, thì Quy Căn Phục Mệnh khó gì. Người chia xẻ:  Nhất TâmNgười chia xẻ: Nhóm: Kinh Thư Chính Thống Đạo Gia
Tu Chân Cửu Yếu - Lưu Nhất Minh chân nhân
TU CHÂN CỬU YẾULưu Nhất Minh chân nhân sáng tác Dịch: Trương Vô Kỵ Tựa  Tu chân cửu yếu Đạo tu chân là việc lớn nhất trong thiên hạ, cũng là việc khó nhất trong thiên hạ. Vì nó rất lớn và rất khó, nên cổ nhân đều gọi là việc hiếm có trong thiên hạ. Việc này, nếu không hiểu sâu tạo hóa, hiểu rõ Âm Dương, giữ chí lâu bền không đổi, tuần tự mà tiến, thì không thể thi hành được. Người học sau này, chẳng thèm nghiên cứu xem việc này là việc gì, chưa từng học đạo, mà liền muốn thành đạo; chưa từng học làm người, mà liền muốn làm Tiên. Chẳng lạ là người tu đạo như lông trâu, mà người thành đạo như sừng lân vậy.Người chia xẻ:  Nhất TâmNgười chia xẻ: Nhóm: Kinh Thư Chính Thống Đạo Gia
Thần Thất Bất Pháp
Thần thất bát pháp tự  Cổ tiên nói: “Đạo vốn vô vi mà pháp thì hữu vi. Như vậy đạo là thể, pháp là dụng, thể dụng đều đủ, tính mệnh song tu, tuần tự tiệm tiến, theo đó chưa từng có ai không thể nhập vào cõi huyền diệu của thánh hiền. Ta từ sau khi gặp được Khám Cốc, Tiên Lưu, biết được tính mệnh cần dùng pháp để tu, âm dương cần dùng pháp điều hòa, tạo hóa cần dùng pháp đọat ấy, tứ tượng cần dùng pháp để hợp lại, ngữ hàh cần dùng pháp để thâu tóm, hữu vi vô vi mỗi cái đều có phép tắc riêng, sai một ly đi một dặm. Đáng buồn, người tu chân trên đời không biết chính tà, đi vào bàng môn, lao đao suốt đời đến già vẫn không thành. Ta không dám chỉ biết lợi cho mình, đem hết những điều nghiệm được trong suốt cuộc đời viết thành Thần thất bát pháp (tám phép tu thần thất) để đúc kết những hiểu biết. Tuy lời tầm thường nhưng lý tinh vi, đến như vật liệu liệu lớn nhỏ, thước tấc dài ngắn, khuôn phép chừng mực,không gì không đủ. Đặc biệt cho rằng tu đạo nhằm tu luyện thần thất, thần thất hòan chỉnh thì đại đạo thành tựu, vĩnh viễn không thẫm lậu, thóat khỏi tai họa, nhập vào cảnh giói tự tại an nhiên. Nếu có người hỉeu biết, từ trong sách này tìm được sự dũng mãnh tinh tiến, hái lấy lọai dược liệu chân thật, theo pháp mà tu tạo, hòan thành thần thất, an thân lập mệnh, làm người nhàn vô sư trong vũ trụ, thì đó chính là mong ước của ta.Người chia xẻ:  Nhất TâmNgười chia xẻ: Nhóm: Kinh Thư Chính Thống Đạo Gia