Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Hướng Dẫn tập luyện Thái Cực Quyền

Hướng Dẫn tập luyện Thái Cực Quyền

Nhẹ nhàng, khoan thai và mềm mại là một trong những đặc điểm nổi bật của môn Thái Cực Quyền ra đời từ Trung Quốc cách đây hàng ngàn năm. Ngày nay môn Thái Cực Quyền không chỉ được bảo tồn, lưu giữ và phát triển trên đất nước Trung Quốc mà nó đã vượt ra khỏi biên giới và được nhiều nước trên thế giới tiếp thu, đón nhận, coi đó như một môn thể thao vừa mang tính chất tập luyện để duy trì và tăng cường sức khoẻ, kéo dài tuổi thọ, vừa là một môn thể thao có thể làm phong phú thêm cho nền văn hoá thể chất thông qua những màn đồng diễn lên tới vài ngàn người trong các lễ hội văn hóa thể thao lớn của quốc gia, châu lục và thế giới.

Để giúp cho việc tập luyện môn Thái Cực Quyền được thuận lợi và nhanh chóng, đáp ứng phong trào ngày càng phát triển, Nhà xuất bản Thể dục thể thao xuất bản cuốn “Hướng dẫn tập luyện Thái Cực Quyền – 24 thức” do Lưu Hiểu Mai biên dịch dựa theo tài liệu nguyên bản của tác giả Thẩm Chí Vũ Trung Quốc. Đây là một cuốn sách có nội dung hay, mang tính phổ cập, phù hợp với nhiều đối tượng giới tính… đặc biệt rất phù hợp với người trung niên và người cao tuổi

Nguồn: sachhaymienphi.com

Đọc Sách

Triết Thuyết Ohsawa
Triết Thuyết OhsawaNăm 1987, bác Nguyễn Văn Sáu ở Sài Gòn có gửi biếu Nhóm Gạo lứt Hà Nội 3 tập “Triết thuyết Ohsawa” Đây là những cuộc thuyết luận của Tiên sinh tại Pháp những năm 1964-1965. Ngày nay nền chính trị của thế giới đã có những thay đổi hết sức sâu sắc, điều mà Tiên sinh đã tiên đoán trước bằng dịch lý Âm Dương. Những điều ghi lại trong những quyển sách này đều là chân lý, mà thời gian chỉ làm cho nó thêm sáng tỏ. Đối với chúng tôi, tài liệu này là một trong những tài liệu hết sức quý báu của nhóm, rất có giá trị đối với những ai muốn tìm học môn “Âm Dương học” hay là “Đạo học Phương Đông”. Môn này do Tiên sinh Ohsawa khởi xướng (đúng ra nó đã có từ ngàn xưa, còn tiên sinh chỉ là người chứng minh lại một cách mới mẻ, sống động và dễ hiểu hơn) nó bổ ích và thực tiễn cho bất cứ ái khao khát Chân Thiện Mỹ.Không tiện giữ nó làm “Bảo bối” của riêng mình. Ngày nay chúng tôi mong nó được phổ biến sâu rộng, để ích nước lợi nhà, hầu báo đáp ơn đức mà Tiên sinh đã công hiến cả cuộc đời để phổ biến học thuyết Âm Dương cho hậu thế.
Làm Thế Nào Để Sống Vui
Làm Thế Nào Để Sống VuiLàm thế nào để sống vui là điều mà ai ai cũng quan tâm đến; nhưng định nghĩa sống vui thì không mấy ai biết đến và mỗi người lại quan niệm một cách khác nhau. Dưới đây là quyển sách “Làm thế nào để sống vui” của tiên sinh Ohsawa, do NXB Tổng Hợp Khánh Hoà in năm1992, đây là quyển sách nguyên tác của tiên sinh, in lần đầu, sau 1975 được nhiều người quan tâm:Lời nói đầu: Tôi tin rằng chẳng ai làm được việc gì quan trọng nếu không có dạ dày thật tốt, và nếu không ăn được mọi thứ trên đời thì quả là bất hạnh. Riêng tôi, nhờ hiểu rõ nguyên lý quân bình Âm Dương của phương pháp Thực dưỡng, giờ đây tôi có thể ăn uống bất cứ thứ gì mình thích mà vẫn giữ được sức khoẻ và hạnh phúc. Trong đời mình, tôi đã gặp quá nhiều người khốn khổ, ngày nào cũng có người đến nhờ tôi xem bệnh….
Hải Thượng Lãn Ông
Hải Thượng Lãn ÔngLê Hữu Trác vốn có tên cúng cơm là Huân, biểu tự Cận Như, bút hiệu Quế Hiên, Thảo Am, Lãn Ông, biệt hiệu cậu Chiêu Bảy, cuộc đời ông phần nhiề gắn bó với ở quê mẹ thôn Bàu Thượng, xã Tĩnh Diệm, huyện Hương Sơn, phủ Đức Quang, trấn Nghệ An. Ông là con thứ bảy của tiến sĩ Lê Hữu Mưu và phu nhân Bùi Thị Thưởng.Dòng tộc ông vốn có truyền thống khoa bảng; ông nội, bác, chú (Lê Hữu Kiều), anh và em họ đều đỗ Tiến sĩ và làm quan to. Thân sinh của ông từng đỗ Đệ tam giáp Tiến sĩ, làm Thị lang Bộ Công triều Lê Dụ Tông, gia phong chức Ngự sử, tước Bá, khi mất được truy tặng hàm Thượng thư (năm Kỷ Mùi 1739). Khi ấy, Lê Hữu Trác mới 20 tuổi, ông phải rời kinh thành về quê nhà, vừa trông nom gia đình vừa chăm chỉ đèn sách, mong nối nghiệp gia đình, lấy đường khoa cử để tiến thân. Nhưng xã hội bấy giờ rối ren, các phong trào nông dân nổi dậy khắp nơi. Chỉ một năm sau (1740), ông bắt đầu nghiên cứu thêm binh thư và võ nghệ, “nghiên cứu trong vài năm cũng biết được đại khái, mới đeo gươm tòng quân để thí nghiệm sức học của mình” (Tựa “Tâm lĩnh”). Chẳng bao lâu sau, ông nhận ra xã hội thối nát, chiến tranh chỉ tàn phá và mang bao đau thương, làm ông chán nản muốn ra khỏi quân đội, nên đã nhiều lần từ chối sự đề bạt. Đến năm 1746, nhân khi người anh ở Hương Sơn mất, ông liền viện cớ về nuôi mẹ già, cháu nhỏ thay anh, để xin ra khỏi quân đội, thực sự “bẻ tên cởi giáp” theo đuổi chí hướng mới.Nội dung bao gồm y lí, chẩn trị, phương dược, trình bày có hệ thống, kết hợp lý luận với thực tiễn, phân tích chứng minh rõ ràng, như bàn về Thủy Hỏa thì có cuốn Huyền Tẩn Phát Vi, bàn về khí huyết có cuốn Khôn Hóa Thái Chân, trị các bệnh ngoại cảm thì có Ngoại Cảm Thông Trị, biện biệt tạp chứng thì có Bách Bệnh Cơ Yếu, chẩn đoán thì có Y Gia Quan Miện, biện luận thì có Đạo Lưu Dư Vận, vận khí có Vận Khí Bí Điển … cho đến các loại phụ khoa (Phụ Đạo Xán Nhiên), nhi khoa (Ấu Ấu Tu Tri) đều viết một cách tinh thông, giầu kinh nghiệm.Tuy chịu ảnh hưởng của y học Trung Hoa nhất là Phùng Thị nhưng Lãn Ông đã có óc sáng tạo vận dụng y lí hợp với hoàn cảnh khí hậu và thể chất của người Việt Nam và đã sử dụng thuốc Nam để chữa bệnh, như ở các cuốn Lĩnh Nam Bản Thảo, Bách Gia Trân Tàng và Hành Giản Trân Nhu. Nhận định về Lĩnh Nam không có thương hàn, Lãn Ông đã lập ra nhiều phương thang mới ghi ở cuốn Ngoại Cảm Thông Trị. Đặc biệt trong 2 cuốn Dương Án và Âm Án, ghi lại những y án và phân tích về những bệnh đã chữa khỏi hoặc không chữa được. Cuốn Châu Ngọc Cách Ngôn để lại cho chúng ta những điều căn dặn rất bổ ích về chẩn đoán trị liệu và những sai lầm tai hại cần tránh.Thân thế và sự nghiệp của Lãn Ông đã có một ảnh hưởng rất lớn đối với giới Đông y Việt Nam cả về mặt đạo đức và chuyên môn.
Nội Lực Tự Sinh
Nội Lực Tự SinhMột vị thiền sư già mắc chứng xuất huyết ở não, một ống chân bị bại, lại mang chứng tiểu tiện bất cấm, vì sợ phạm tội bất kính trước Phật đài mỗi khi lễ bái hoặc tham thiền nên đến nhờ tôi chữa bệnh. Sau khi thăm bệnh tôi ra thực đơn ghi thêm cách kho 12gr cá với nước tương để dùng 2 lần mỗi tuần. Thấy vậy nhà sư bối rối bảo rằng: — Khó lòng quá, suốt đời tôi không bao giờ ăn cá cả, đã 75 năm rồi! Tôi điên đầu vì vấn đề này!!! Tôi nghĩ nát nước…Tôi liền thay thế món cá bằng thứ rễ cây bồ công anh. Bốn mươi ngày sau, vị sư già trở lại, khoẻ mạnh như một chàng trai. Nước tiểu đã giảm đến hai phần ba, ông đi lại như thường rồi. Tuy nhiên để khỏi băn khoăn, tôi phái một trong những môn sinh của tôi đến tại chùa để quan sát cách nấu nướng và lối ăn uống của vị thiền sư như thế nào. Lúc trở về, người môn sinh ấy trình rằng: — Lạ quá! Canh nấu với miso thì lõng bõng cả nước là nước, cơm thì nửa sống nửa chín, món bồ công anh xào khô thì để cả củ như lẻ củi tròn… Úi chà chà! Thế mà vị lão sư ăn một cách điềm nhiên. Một lần nữa tôi lại điên đầu!!! Thực đơn há chỉ ở tầm quan trọng thứ yếu mà thôi ru? Tầm quan trọng chính yếu là ở đức tin? là ở nội tâm? là ở sinh khí?