Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nhặt Được Đại Thúc

Trên thế giới này, ngoài tiền, cám dỗ, tâm cơ và a dua nịnh bợ thì còn lại những gì? Hắn đã chịu đựng quá đủ rồi. Hắn muốn đào thoát khỏi cái nhà ngục kia. Nhưng khi thoát rồi hắn lại thấy trước mắt là một mảnh tối mịt. Một chiếc ô đưa ra, một cánh tay vươn tới, cản đi không ít mưa, cũng đồng thời giảm bớt sự rát buốt của những hạt mưa táp vào da thịt… Nam tử mê man nhìn lên, lại bị nước mưa khiến cho không cách nào nhìn rõ, chỉ mơ hồ nhận ra… đó là một người thiếu niên! *** Trên thế giới này, ngoại trừ tiền, cám dỗ, tâm cơ, a dua nịnh bợ, còn lại cái gì chứ? Nam tử hồn phi phách lạc bước trên đường lớn, trong lòng, trong đầu, tất cả đều là nghi vấn này. Hắn không hiểu… Không hiểu thế giới này, còn có cái gì là ngay thẳng. Nữ nhân vì tiền, có thể không tiếc hy sinh thân thể tiếp cận hắn. Những người trong hội đồng quản trị vì hoàn thành công việc, bắt buộc hắn phải tiếp nhận một nữ nhân hắn không hề yêu thương. Mỗi chủ quản các bộ phận, vì quyền thế mà nịnh nọt hắn, tâng bốc hắn. Sau ngày phụ thân qua đời, mẫu thân cũng nhẫn tâm bỏ mặc, hắn đã một mình sống trong cái thế giới đầy rẫy những kẻ xảo trá. Từ nhỏ, hắn đã phải tiếp nhận nền giáo dục tinh anh, muốn hắn không được tùy ý lộ ra bên ngoài cảm xúc bản thân. Nhưng bọn họ không biết, hắn muốn khóc thì sẽ mặc sức mà khóc, muốn cười thì sẽ bật cười thành tiếng, hắn không muốn kiềm chế. Nền giáo dục tinh anh ấy còn muốn hắn ở trên thương trường học cách khinh mạn người khác, dùng khí thế vương giả sẵn có của công ty gia đình mà hô phong hoán vũ. Nhưng bọn họ không biết, hắn chỉ thầm mong ước có được một cuộc sống thanh bạch mà thôi. Tất cả những thứ ấy từ xưa đã khiến cho người ta ao ước được như hắn, ngưỡng mộ hắn, đem hắn sùng bái như một vị thần, dùng mọi khả năng tiếp cận hắn. Nhưng không có ai hiểu rõ khát vọng từ sâu trong đáy lòng hắn cả. Bọn họ chỉ muốn biến hắn thành cỗ máy kiếm tiền, mỗi ngày đều thôi miên hắn rằng phải khiến công ty phát dương quang đại, không ngừng nhấn mạnh đây là thiên hạ do phụ thân hắn vất vả chiếm được, tuyệt đối không thể mất vào tay hắn. Kỳ thực… Hắn chính là vẫn luôn hâm mộ những người khác… Hắn chịu đủ rồi! Chịu đủ mỗi ngày nhìn thấy bọn người đó, luôn chủ động treo trên môi nụ cười giả dối. Chịu đủ mỗi ngày cướp đoạt sinh mạng kẻ khác, nhẫn tâm thôn tính công ty do người ta một tay vất vả tạo dựng nên. Hắn đã phải chịu đựng mọi thứ quá đủ rồi! Cho nên, lúc này đây hắn không cần để ý cái gì gọi là phát triển công ty nữa. Hắn phải thoát khỏi nơi ngục tù áp bức khiến cho hắn cơ hồ không thở nổi. Nhưng mà… Rời đi thế giới ấy, hắn mới nhận ra trước mắt là khoảng không mờ mịt. “Uy, ngươi muốn chết sao?” Một chiếc ô đưa tới, một cánh tay vươn ra, vì nam tử mà ngăn cản không ít mưa, cũng giảm bớt sự rát buốt do nước mưa táp sâu vào da thịt. Nam tử mê man nhìn lên, lại bị nước mưa làm cho không cách nào nhìn rõ, chỉ lờ mờ nhận ra đó là một thiếu niên. “Ngươi dầm mưa như vậy sẽ bị ung thư phổi đó.” Thiếu niên ngồi xổm xuống, một gương mặt thanh tú hiện ra như muốn hù dọa nam tử. Nhìn gương mặt trước mắt, trong nội tâm nam tử tràn đầy dấu chấm hỏi. “Lạnh quá nên không nói được ư?” Trong cơn mưa tầm tã, giọng nói thiếu niên có vẻ thật mờ ảo, nhưng vẫn là truyền vào tai nam tử không sót chữ nào. “Nói cái gì?” Nam tử thật thà hỏi, hắn nên nói cái gì đây? Vừa mở miệng, chỉ thấy vẻ mặt thiếu niên đầy ngạc nhiên. “Hóa ra ngươi không phải kẻ câm điếc.” Thiếu niên khoa trương kêu to lên, sau đó mới kề sát vào mặt hắn một chút. “Ngươi trông rất tuấn tú a!” Không có chút nào là đang làm bộ khen ngợi, lời nói của thiếu niên khiến cho nam tử đột nhiên bật cười thành tiếng. “Cười gì hả? Lời ta nói hình như không có chỗ nào mắc cười hết.” Bộ dáng thiếu niên cứ như người bị bệnh thần kinh, không có chút nào tâm cơ, không có chút nào che dấu, không có chút nào làm ra vẻ, không có chút nào mục đích. Hết thảy sự đơn thuần của thiếu niên đã hoàn toàn chiếm được hảo cảm của nam tử. “Ta cũng không biết.” Nam tử lắc đầu, thành thật trả lời. Nhìn thiếu niên, không hiểu vì sao hắn muốn mỉm cười. Đây là một loại cảm giác rất kỳ lạ. “Đúng là quái nhân mà.” Lần này, đổi thành thiếu niên vừa cười vừa mắng. Thiếu niên khi cười rộ lên rất đáng yêu, gương mặt ửng hồng kèm theo hai lúm đồng tiền nho nhỏ trên má, ngũ quan thanh tú. Khi cau mày, từng sợi tóc đen nhánh sẽ rủ xuống hai bên, khả ái vô cùng… Cứ như thế, trong một khoảnh khắc, nam tử đã nghĩ đến thiên sứ. Khi thiếu niên đứng lên theo hắn, hắn lúc này mới phát hiện ra rằng thân người cả hai cách nhau khá nhiều. Đầu của thiếu niên chỉ đến bờ vai hắn mà thôi. Nam tử xoay người, giống như muốn bỏ đi. Thiếu niên vội vã đuổi theo. “Uy, ngươi đi đâu?” Nam tử cúi đầu nhìn thiếu niên, “Ta cũng không biết.” Dù sao… Trừ cái ngục tù kia, những nơi khác đối với hắn mà nói đều tốt hơn nhiều… Gì chứ? Sau vài giây suy nghĩ, thiếu niên kịp thời lấy lại tinh thần, nhưng nam tử chẳng biết từ khi nào đã rời khỏi cái ô của y. Thiếu niên lại mau chóng rượt theo. “Ngươi lạnh cóng thế này rồi còn muốn đi đâu?” Thiếu niên nhíu mày, vẻ mặt nghi hoặc. “…Ta cũng không biết.” Rủ mắt xuống, nam tử tịch mịch co rụt cổ lại, liên tục chà xát hai cánh tay lạnh như băng. Từ góc độ của thiếu niên, có thể nhìn rõ ánh mắt của hắn như là đang hồi tưởng lại một sự tình gì đó quá mức chịu đựng. “Uy, đại thúc, nếu như ngươi không biết, vậy đến nhà ta đi.” Thiếu niên đưa cho nam tử một sự lựa chọn mà y tự tin rằng rất tốt. Sau đó, không đợi nam tử mở miệng, y liền chủ động nắm lấy bàn tay nam tử, chạy về phía trước. Nhà trọ của thiếu niên rất nhỏ. Bất quá trong mắt nam tử, nó lại rất ấm áp. Vừa vào nhà, hắn liền bị thiếu niên nửa đẩy nửa kéo vào phòng tắm, rồi lại bị thiếu niên đầy bá đạo ra lệnh phải tắm rửa. Cuối cùng, thiếu niên còn đưa cho hắn áo choàng tắm. “Ta tên Thần Hi, còn ngươi?” Thần Hi cười, ôm lấy thân thể nam tử vừa tắm rửa sạch sẽ, thỉnh thoảng lại lấy tay sờ lên mái tóc ướt sũng của hắn. “…Ta không biết.” Nam tử quay đầu đi, hiển nhiên là đang tận lực né tránh câu hỏi của Thần Hi. Né tránh… Nếu phải nói là né tránh, chi bằng nói rằng hắn đang trốn tránh. Hoặc là, còn trộn lẫn cảm giác chán ghét. Hắn chán ghét tên gọi của chính mình. Từ ánh mắt của hắn, Thần Hi có thể nhận ra điều đó dễ dàng. “Ta xin ngươi đó, đại thúc. Ngươi không nói tên của mình ra, vậy sau này ta làm sao xưng hô với ngươi?” “…” Nam tử có chút trầm tư, câu hỏi của thiếu niên rất đúng. Một lúc sau, hắn mới dùng giọng điệu nghiêm túc đề nghị: “Ngươi cứ gọi ta là đại thúc thì được rồi…” “Đại thúc… Ngươi kiên quyết như thế thật à? Nói tên ra một chút thì có chết ai đâu.” Tuy ngoài miệng phàn nàn bất mãn nhưng Thần Hi càng thêm thân thiết mà ôm chặt nam tử, thậm chí y còn vùi mặt mình vào ***g ngực ấm áp của hắn. “Đúng rồi, đại thúc. Ta cứ một mực gọi ngươi là đại thúc, nhưng ta còn chưa biết ngươi bao nhiêu tuổi.” “…Hai mươi tám.” “Ta vừa tròn hai mươi. Đại thúc hai mươi tám a? Quả nhiên là phù hợp với tuổi của đại thúc.” Thần Hi chuyển sang đùa nghịch với phần dưới cổ của nam tử, vừa nghịch vừa hỏi: “Đại thúc, vậy ngươi ở đâu?” “Không biết.” Lần này, nam tử cúi đầu xuống thật thấp, trong giọng nói lộ ra rõ ràng hắn đang bài xích bối cảnh của chính mình. Phi thường phi thường bài xích…. “Đại thúc, ngươi thật là… Cái gì cũng không nói, ta đây không thể đưa ngươi về được đâu.” Thiếu niên ngoài miệng phàn nàn nhưng khuôn mặt càng thêm vùi sâu vào ***g ngực ôn hòa của nam tử, “Đại thúc, ngươi không bị AIDS chứ?” “Không có.” Nam tử thành thật trả lời, trên mặt hiện rõ rất nhiều dấu chấm hỏi, “Sao lại hỏi như thế?” “À không, chẳng qua nếu đại thúc ở lại nhà trọ của ta thì ta ít nhất cũng phải xác định xem ngươi có mắc bệnh nan y hay không.” “Tại sao muốn ta ở lại nhà trọ của ngươi?” Nam tử vừa dứt câu hỏi, lập tức đổi lấy ánh mắt khinh thường của thiếu niên, “Đại thúc, câu hỏi của ngươi rất ngu a! Ta hỏi ngươi, ngươi bộ dáng nghèo nàn cổ hủ như vậy, ngươi cho rằng ngươi có thể đi đâu?” Nam tử nghiêng đầu suy nghĩ, phát giác thiếu niên nói rất đúng. Ngoài trừ ngục tù kia, hắn hình như không hề mua cho bản thân mình một nơi ở nào khác… “Được rồi, đại thúc, đừng hỏi mấy chuyện này nữa. Ta muốn ngủ.” Thiếu niên ôm sát lấy nam tử, giống như đang ôm một con gấu bông. Vài giây sau, tiếng hít thở vững vàng của Thần Hi từ trước ngực nam tử không nặng không nhẹ mà truyền đến. Nam tử vốn không định đi ngủ, nhưng bên tai nghe được tiếng hít thở của Thần Hi, mí mắt không khỏi dần dần cảm thấy nặng nề. Lần đầu tiên, hắn không cần dùng thuốc ngủ đã có thể tự nhiên chìm vào trong mộng… Mời các bạn đón đọc Nhặt Được Đại Thúc của tác giả Si Nhân Mộng.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Socrates Thân Yêu - Cửu Nguyệt Hi
Cô là người anh nguyện đánh đổi cả sinh mệnh để yêu thương, bảo bọc. Anh mướt mải tìm kiếm cô mười năm, nhưng cô đã hoàn toàn thay đổi. Năm ấy lần đầu gặp cô, họ đều chỉ là những đứa trẻ. Năm ấy, bất ngờ chia lìa, cuộc đời anh như không còn nhìn thấy ánh sáng, Ngày hôm ấy cô nói: "Ngôn Tiểu Hỏa, anh chờ em chút nhé.". Và anh cứ như vậy, đứng giữa vùng đất tuyệt vọng đợi chờ cô ấy quay trở lại… *** Series tâm lý tội phạm  của tác giả Cửu Nguyệt Hi gồm có: - Archimedes thân yêu, - Freud thân yêu, - Socrates thân yêu. *** Câu lạc bộ LAX sau khi hoạt động trở lại, tuần lễ đầu tiên liền tổ chức tiệc cưới cho con trai của chủ tịch tập đoàn Hoa Thịnh, khách mời nườm nượp không dứt, bãi đậu xe như nơi triển lãm ô tô, những chiếc xe cao cấp xếp thành hàng. Sảnh tiệc nơi toà nhà chính vô cùng náo nhiệt, tưng bừng tiếng nói cười, phần nhiều là bạn làm ăn của hai gia tộc, những phòng riêng dùng để tiêu khiển ở toà nhà bên lại vô cùng yên tĩnh. Phần lớn nhân viên được điều tới toà nhà chính làm phục vụ, ở bàn lễ tân chỉ có một nhân viên mới tới. Cô nàng đang chán gần chết, nằm gục trên bàn chơi điện thoại di động. Bỗng nhiên, một trận gió lạnh đến thấu xương xông đến, cô nàng lạnh đến mức rùng mình một cái, tức giận nhìn xem tên đầu sỏ nào gây nên. Một cô gái cao gầy, mặc đồ trắng, cơ thể nghiêng qua một bên, xách theo một chiếc túi hình vuông màu đen tưởng chừng rất nặng , đẩy cửa tiến vào. Cô cầm không chắc, thêm lúc gió mạnh ùa đến, cánh cửa không chịu được, chính cô cũng giật mình, nhanh chóng lấy một tay ra sức giữ lấy cửa, một tay ôm khư khư cái túi màu đen kỳ quái. Nhưng gió vừa thổi đến, cô liền bị đẩy vào trong toà nhà, cửa kính bị đẩy mạnh đập lên tường một tiếng rất lớn. Cô gái lảo đảo lấy lại trọng tâm, nhìn về phía quầy lễ tân bằng vẻ áy náy. Cô gái lễ tân cũng nhìn cô, liền bắt gặp một cặp mắt trong veo màu hổ phách, to tròn tuyệt đẹp, hơi mơ màng. Khí lạnh xông vào, khuôn mặt cô gái nhỏ nhắn trắng nõn bị gió thổi đến đỏ bừng lên. Cô lễ tân trong lòng đầy khó chịu, muốn trừng mắt nhìn, nhưng nhớ ra mình chỉ là lễ tân nên âm thầm bĩu môi, gió lạnh như chiếc dao buốt giá, làm cô thật muốn mắng người. Cô gái một tay giữ chặt cửa, cố sức ngược gió đóng lại cánh cửa, cuối cùng mưa yên gió lặng, tiếng nhạc lắng xuống, đại sảnh trở nên yên tĩnh, một trận ấm áp ngập tràn. Lễ tân liếc mắt nhìn cô gái khoác cái bao màu đen, cảm tưởng như giao dịch ngầm trong phim điện ảnh, nói một câu lấy lệ: "Hoan nghênh quý khách". Cô gái đưa ra một cuốn sổ nhỏ, giọng nói nhỏ nhẹ, thanh thanh, nghe rất êm tai: "Đây là giấy chứng nhận của tôi, tôi đã liên hệ với giám đốc của cô". Không phải là khách ah. Lễ tân thờ ơ nhận lấy, liếc nhìn bên cạnh tấm hình thẻ tuyệt đẹp. Chân Noãn. Lại nhìn đến nghề nghiệp, là pháp y?!!. Cô chậc lưỡi, cô gái thanh tú gầy yếu này, muốn làm gì chả được, sao phải làm cái nghề này?. Cô liếc nhìn Chân Noãn, hỏi: "Giám đốc của chúng tôi chưa nói rõ, phòng nào ạ?". "307." Lễ tân nhíu mày: "307 có khách rồi, phiền cô đợi chút ". "Có khách?". Chân Noãn vuốt lại tóc rối, có chút khó hiểu. "Chứng cứ phòng đó còn chưa được xử lý, sao có thể để khách vào?". "Cô đi mà hỏi quản lý ấy, tôi làm sao biết được?". Lễ tân nói rồi ngoáy tai, bạn bè của cô dâu đều ở đây, có ai lại vì cô ta mà đóng cửa căn phòng xa hoa đó chứ. Chân Noãn không nói nhiều, xoay người liền lên lầu. Ban ngày ít khách đặt phòng, hành lang vừa tối vừa tĩnh mịch tựa như đường hầm, cửa phòng 307 không đóng kín, để hở ra một khe nhỏ, bên trong ầm ĩ, tiếng trò chuyện không ngừng. Chân Noãn nhẹ nhàng gõ cửa, đợi vài giây, vì trong phòng vô cùng ồn ào nên không ai để ý đến cô. Cô đẩy khe cửa ra thêm một chút, trong phòng sang trọng mông lung, duy chỉ có ánh đèn chùm sáng ngời, hơn mười mấy người nam nữ vây quanh bàn xem đánh bài. ... Mời các bạn đón đọc Socrates Thân Yêu của tác giả Cửu Nguyệt Hi.
Vì Em Tiêu Diệt Tất Cả - Đinh Mặc
Truyện Vì Em Tiêu Diệt Tất Cả là một truyện mới được gửi đến bạn đọc trên trang đọc truyện online, một câu chuyện tình yêu với những khó khăn, những điều tưởng chừng như không thể nào trụ vững; tình yêu với những thử thách khiến ta nặng lòng. Đọc truyện mới này bạn sẽ được bước vào thế giới đầy những cung bậc cảm xúc khác nhau, cùng đọc và cảm nhận. Nhưng vào lúc này, anh đột nhiên đưa tay ôm cô vào lòng, thanh âm trầm thấp dễ nghe mang theo một tia bất lực: "Tối hôm đó, anh thấy em xém chút nữa bị giết chết, con chip của anh đã ngừng hoạt động vào giây phút ấy." Con chip ngừng chạy, đối với một người máy thì có ý nghĩa thế nào? "Đây là tình trạng trước giờ chưa từng xảy ra. Anh scan virus cả đêm, tiến hành chỉnh đốn lại cũng không thấy kết quả gì." Anh nói: "Cho đến khi em bị bắt, anh mới phát hiện, điều làm anh trở nên bất thường: Chính là em." "Nhưng mà Miểu Miểu..." Anh đột nhiên cúi đầu, thì thầm bên tai cô: "Miểu Miểu, anh phải làm sao đây? Người máy phải làm cách nào để yêu con người?" *** Trong game online, Từ Miểu Miểu lạnh lùng, nhanh nhẹn, nhạy bén, gặp thần giết thần gặp phật giết phật, là "Thiên nhân trảm" nổi tiếng trên các diễn đàn game lớn tiếng tăm lẫy lừng. Ở hiện tại, cô ngược lại chưa từng giết ai cho đến năm 23 tuổi. Không khí giữa hè nóng như lửa đốt. Từ Miểu Miểu vô cùng buồn chán ngồi trước cửa hàng, cô cảm thấy chiếc tháp truyền hình cao vút bên kia chẳng khác nào một cái lò nướng. Thời tiết như vậy thì nên cùng bạn bè tụ tập chơi game suốt buổi chiều, nhưng cô lại bị chị hai kéo ra đây đi dạo. Bà chị rất hăng hái, dứt khoát muốn ra ngoài hít thở một lát. Ánh nắng càng lúc càng gắt gao, chiếu lên chiếc quần short màu trắng của cô tựa hồ như muốn xuyên thấu qua làn da. Cô ngẩng đầu, tia nắng chói mắt kia làm cô căn bản không mở mắt nổi... Hừng đông. Phòng thí nghiệm dưới lòng đất của một quốc gia năng lượng cao chẳng khác gì phế tích, bầu không khí mục nát cùng sắc đêm, xông vào mũi là mùi súng thuốc khó chịu. Một người đàn ông cao lớn, gầy gò, lặng lẽ đứng sừng sững, đang gia tăng tốc độ hủy hoại của hạt phân tử. Trên tay anh cầm thanh kiếm laser màu lam, phát ra tia sáng lấp lánh. Nhìn gần, anh chẳng qua chỉ là chàng thanh niên mười mấy tuổi, máu tươi nhuộm đỏ gương mặt xinh đẹp trắng ngần, nhưng anh lại làm như không có gì, kiên định giơ thanh kiếm laser lên. Trước mặt anh là ba tên bán thú cấp S, là kẻ thù của loài người. Bởi vì sự biến dị do tia bức xạ gây ra nên chúng có sức tấn công cực kỳ mạnh. Còn cấp S, chính là cấp bậc hung dữ và mạnh mẽ nhất trong bán thú tộc. Tối qua, đội cảnh vệ đặc nhiệm của loài người tiến hành càng quét đám người thú xâm lược này một cách khó khăn. Cho đến khi anh sử dụng hạt phân tử gia tốc loại tốt nhất khiến cho tám mươi tên bán thú cùng lúc ngã xuống, thế cục mới có thể xoay chuyển. Nhưng đội cảnh vệ cũng hi sinh hết toàn bộ, chỉ còn lại một chàng thiếu niên. Còn đối phương có những ba tên. Chàng thiếu niên vốn không hề sợ chết, anh cười lạnh trong lòng, nhất định phải cùng đem theo bọn chúng chết chung. Nói thì chậm làm thì nhanh, một tên bán thú bay đến như bão táp! Hai mắt chàng thiếu niên phút chốc đỏ ngầu, vừa nhấc kiếm lên liền đâm trúng cơ thể cứng rắn của tên bán thú. Hai tên còn lại thừa cơ xông đến, hướng về phía chàng thiếu niên đại khai sát giới! Hết cách, một tay anh bám lấy quả bom bên hông, ý muốn chết chung cùng bọn chúng. "Ui da!" Một thanh âm trong trẻo nũng nịu đột nhiên vang lên, hoàn toàn khác biệt với trận chiến ác liệt ở đây. Một người ba thú đều kinh ngạc! Ngẩng đầu nhìn về phía phát ra tiếng động, đám thú nhất thời mặt xám như tro... Chúng chỉ kịp nhìn thấy một đốm sáng màu vàng kim rất chói, nhanh như mưa sao băng, đập thẳng xuống đỉnh đầu của chúng... ... Mời các bạn đón đọc Vì Em Tiêu Diệt Tất Cả của tác giả Đinh Mặc.
Em Là Ngoại Lệ - Đinh Mặc
Truyện Em Là Ngoại Lệ đưa bạn đến một khoảnh khắc khác, những cú chạm vào góc khuất của tình yêu. Đây là chuyện tình yêu của những năm tháng ngồi trên giảng đường đại học, là những gì còn đọng lại trong góc khuất tâm hồn.  Truyện là những dòng tâm sự nhẹ nhàng của tác giả Đinh Mặc là nỗi lòng của người con gái khi đứng trước ngưỡng cửa tình yêu, bỡ ngỡ, hồi hộp, lo sợ lại có chút bâng khuâng, yêu thương đó lại có chút không đành lòng, nhung nhớ đó nhưng chẳng dám nói ra... Đọc truyện ngôn tình này, bạn dễ dàng bị thu hút bởi lối viết văn rất mượt, đẹp và gần gũi, mộc cũng có chút hoa mỹ của tác giả Đinh Mặc. Đọc, hiểu, cảm nhận và chiêm nghiệm câu chuyện đẹp, thoảng dư vị tình yêu này để rút ra được những lý thuyết riêng cho mình. *** "Ảnh Tử, chiều mai lớp mình hẹn nhau đi chơi, cậu đi không?" Tôi thoáng hồi hộp rồi cố hỏi với giọng điệu bình thản: "Định chơi trò gì à? Có bao nhiêu người đi?" Ở đầu dây bên kia, Tiểu Trư cười nói: "Còn chơi gì khác ngoài đi ăn và hát karaoke? Mấy bạn học cũ cũng đi đấy. Cả những bạn năm rồi không gặp cũng đi luôn. Rốt cuộc cậu đi hay không?" "Để tớ xem đã, gần đây tớ hơi bận." Tôi cười, "Vậy nhé, bái bai!" Sau khi cúp máy, ngón tay tôi vuốt ve đường cong kim loại trên điện thoại. Tôi hít sâu một hơi, tôi đã tốt nghiệp được một năm rồi sao? Buổi tối, sau khi đi ăn cùng Cảnh Dương, anh lái xe đưa tôi về nhà . Đứng dưới lầu, anh nhẹ nhàng ôm tôi, giọng nói anh tràn ngập yêu chiều: "Ảnh Ảnh, ngày mai là thứ bảy, em muốn đi leo núi không?" "Ngày mai em đi gặp bạn cũ. Để tuần sau nhé anh!" Tôi mỉm cười. Anh nhìn tôi, môi anh mấp máy nhưng lại không nói gì. Anh chỉ dịu dàng xoa đầu tôi và nói khẽ: "Ngày mai về nhớ gọi điện cho anh." . Tôi mở laptop rồi làm việc đến tận bốn giờ sáng mới hoàn thành bản kế hoạch phải nộp vào sáng chủ nhật . Tôi làm vậy chỉ vì muốn tham gia buổi gặp mặt của bạn bè thời đại học thôi sao? Tôi miễn cưỡng thả người lên giường rồi ngủ thiếp đi. Khi tôi tỉnh dậy đã là mười một giờ, tôi chăm chú nhìn vào cô gái tóc dài gầy gò trong gương. Cô gái có một đôi lông mày đẹp đẽ, đôi môi đỏ tươi, trang điểm nhẹ nhàng, trông trẻ trung nhưng cũng không kém sự trưởng thành. Nhưng cho dù thế nào, tôi cũng không thể quay lại quãng thời gian là một sinh viên đại học nữa rồi. Tôi cảm thấy đau xót, trong lòng lại nổi lên một sự chờ mong khó đè nén. Một năm rồi, không biết lần này tôi có được gặp anh không? Hứa Mạc Thành .… Mời các bạn đón đọc Em Là Ngoại Lệ của tác giả Đinh Mặc.
Cửu Cốt Chiến Thần Quyết - Hắc Thạch
Có thể thấy tác phẩm Cửu Cốt Chiến Thần Quyết - một tuyệt phẩm tiên hiệp hay nhất đến từ tác giả Hắc Thạch. Bối cảnh truyện hot diễn ra từ 15 năm trước hắn là một quân nhân trong lực lượng đặc nhiệm Liên Hoa trong một lần thực hiện nhiêm vụ quốc tế giải cứu con tin ở i rắc thất bại hắn đã bị ám ảnh bởi cái chết của những đứa trẻ nên khi hết nhiệm vụ hắn đã xin xuất ngũ, trở về đất cảng đô thị, được chị Hai liên tục mời gọi hắn đã thành cánh tay đắc lực, một sát thủ có số bên cạnh chị Hai mà bất cứ bang hội nào cũng sợ, *** Trong một khách sạn xa hoa,bản nhạc balass nhẹ nhàng hòa quyện với tiếng đàn violon trầm bổng tạo nên một điệp một điệp khúc du dương.Ở một góc khuất người đàn ông anh tuấn khoác trên mình tây trang xa xỉ càng tôn thêm tướng mạo bất phàm,,..Ngũ quan tinh xảo,môi mỏng kiêu ngạo ẩn dưới mày kiếm tinh tú,dáng người siêu chuẩn ..mỗi cử chỉ giơ tay nhấc chân đều điên đảo mê người..tay phải khẽ đung đưa li rượi làm nổi bật dòng nước đo đỏ dưới ánh đèn hoa lệ.. Thỉnh thoảng từng cơn gió đong đưa tấm rèm cửa,như mời gọi ánh bạch nguyệt vào phòng,trên chiếc giường được làm bằng mộc tử đàn theo phong cách cổ xưa,một thân hình kiều nữ thiếp đi sau trận mây mưa vừa nãy,miệng vẫn còn vương vấn nụ cười thoả mãn. Người đàn ông khẽ liếc về phía giường nở một nụ cười hài lòng rồi rút từ trong túi chiếc iphone red: - cho xe tới đón anh. Cất chiếc iphone red vô túi hắn từ từ tiến lại giường,nhìn cặp thỏ ngọc đang phập phồng sau chiếc váy ngủ được làm bằng chất liệu lụa tơ tằm vạn phúc,hắn ngồi xuống đưa bàn tay xoa lên kiều đồn căng mọng và co dãn,bất chợt tiếng ưhm..bật ra từ miệng cô gái,hắn cúi xuống hôn nhẹ lên bờ môi căng mọng rồi nhếch mép đứng dậy. Đưa tay lên hắn liếc qua chiếc Ogival Gold đã gần 11h đêm,thò tay vô túi ngực hắn rút ra một quyển 10 ngàn usd thảy nhẹ xuống giường rồi hắn bước đi. Rời khỏi bậc tam cấp hắn bước xuống đường,một chiếc audi r8 đang chờ hắn,thanh niên lái xe chạy lại mở cửa rồi cúi xuống chào hắn" Thạch Ca" hắn lặng lẽ lên xe,thò tay vô túi quần hắn rút ra bao thăng long mềm lấy một điếu đưa lên môi,cầm chiếc zippo gold định châm nhưng hắn dừng lại. - anh em có mặt hết chưa? - đã đông đủ rồi Thạch ca,Long ca và Hùng ca cũng vừa đến. Châm điếu thuốc rít một hơi thật sâu,hắn nheo mắt nhìn hàng cây bên đường. 15 năm trước hắn là một quân nhân trong lực lượng đặc nhiệm Liên Hoa trong một lần thực hiện nhiêm vụ quốc tế giải cứu con tin ở i rắc thất bại hắn đã bị ám ảnh bởi cái chết của những đứa trẻ nên khi hết nhiệm vụ hắn đã xin xuất ngũ,trở về đất cảng,được chị Hai liên tục mời gọi hắn đã thành cánh tay đắc lực,một sát thủ có số bên cạnh chị Hai mà bất cứ bang hội nào cũng sợ, 10 năm trước,Sáu Quýt một đàn anh khét tiếng giới giang hồ phía nam,muốn tổ chức đại hội đen thống nhất giới hắc đạo nam bắc,trước đại hội mọi bang hội đều đình chiến,nếu bang hội nào cố tình vi phạm sẽ bị xoá sổ. 10 ngày ngắn ngủi đình chiến,hắn đưa Thu Phương người tình của hắn đi du lịch châu âu,nhưng hắn đâu có biết Thu Phương đã được Sáu Quýt mua chuộc để đưa hắn đi tách khỏi Chị Hai,ở nhà Sáu Quýt đã thuê sát thủ ám sát chị.nhận được hung tin hắn vội vã trở về,với nghiệp vụ hắn được đào tạo không mất bao thời gian hắn đã tìm ra hung thủ và đã đồ sát tất cả. Vì khử tất cả những kẻ có liên quan tới nên hắn được bầu làm Long Đầu của đất bắc,mặc dù là giới hắc đạo nhưng chưa bao giờ hắn để quân cán đụng tới người dân và tham gia vào hàng trắng và buôn lậu vũ khí nên địa vị ngày càng được củng cố vững chắc,10 năm tại vị hắn sở hữu gần chục quán hát và 2 bar lớn với vài chục triệu mỹ kim trong nhà băng. 10 năm bất ổn đã qua,hắn muốn thống nhất giới hắc đạo bắc nam nên đưa ra ý tưởng đặt làm Long Đầu Trượng.biểu hiện tối cao của Lão đại giới hắc đạo,đêm nay cũng là lúc Long Đầu Trượng được đặt bên mỹ quốc về cập Phượng Cảng. ... Mời các bạn đón đọc Cửu Cốt Chiến Thần Quyết của tác giả Hắc Thạch.