Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tiểu Ôn Nhu

Nhà họ Hoắc có hai người con gái: Hoắc Tư Noãn và Hoắc Yên.    Hoắc Tư Noãn là chị cả, lại xinh đẹp hơn người, tài năng nổi bật. Cô là viên ngọc quý được cha mẹ nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa. Từ nhỏ cô đã ngoan ngoãn, thông minh, am hiểu lòng người, rất biết cách xã giao, đối nhân xử thế. Vì vậy cô luôn được cha mẹ thương yêu, hao tâm tổn sức bồi dưỡng để có thể trở thành một tiểu thư khuê các đúng mực, gia nhập vào tầng lớp thượng lưu.    Trái ngược với Hoắc Tư Noãn, Hoắc Yên là một cô bé từ nhỏ sinh ra đầu óc và phản ứng có chút chậm chạp hơn người. Cha mẹ dồn hết tình yêu thương cho chị gái, đối với Hoắc Yên thì hơi lạnh nhạt. Thế nhưng, cô vẫn là cô gái hiền lành nhu thuận, thiện lương thẳng thắn. Cô không hiểu chuyện khéo léo như Hoắc Tư Noãn, cũng không có gì là nổi bật hơn người, cô so với chị gái mình có thể nói là một trời một vực.    Lại nói, nhà họ Hoắc và nhà họ Phó có mối quan hệ thân thiết từ lâu. Chị em nhà họ Hoắc từ nhỏ đã chơi chung với con trai nhà họ Phó - Phó Thời Hàn. Hai nhà có hôn ước với nhau, mà người được chọn để làm vợ Phó Thời Hàn đương nhiên là Hoắc Tư Noãn được cha mẹ hết mực bồi dưỡng.    Phó Thời Hàn là con trai một trong nhà. Ông anh từng đi lính, cha anh là thủ trưởng trong quân đội. Vì vậy từ nhỏ anh đã được dạy dỗ phải luôn cư xử nghiêm chỉnh. Khi còn bé, anh gặp Hoắc Tư Noãn, hai người đều cư xử trưởng thành, khách sáo với nhau, nói chuyện nhạt nhẽo vô vị. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Lust Aveland)   Nhưng khi gặp Hoắc Yên, cô bé này nhỏ hơn anh và chị gái của mình một tuổi thì cô luôn hồn nhiên đáng yêu, ngọt ngào khả ái vô cùng. Điều đó khiến anh không kìm được mà trêu chọc cô, thường nghịch bím tóc của cô, cả hai ở gần nhau sẽ không có phút giây nào yên bình. Và chỉ khi ở cạnh Hoắc Yên, Phó Thời Hàn mới thoải mái, mới là chính mình.   Nhà họ Hoắc không tính là giàu có, chỉ có thể nói là thuộc hạng trung lưu. Hoắc Tư Noãn được cha mẹ chiều chuộng đến vô lý, tiền tiêu vặt của cô ta mỗi tháng cũng đủ để vắt kiệt tài chính trong nhà. Mục đích là để Hoắc Tư Noãn có thể chơi với các cậu ấm cô chiêu nhà giàu, gia nhập thượng lưu, xứng đáng gả cho Phó Thời Hàn. Hôn sự này, đối với cô ta mà nói, chính là một bước lên mây.   Nhưng từ đầu đến cuối, trong lòng Phó Thời Hàn chỉ có mình Hoắc Yên.    Từ nhỏ mẹ Hoắc Yên đã dặn cô phải để không gian riêng tư cho Phó Thời Hàn và Hoắc Tư Noãn. Nên khi hai người kia ở cùng nhau thì Hoắc Yên sẽ không làm phiền. Nhưng Phó Thời Hàn chỉ cảm thấy vui vẻ khi ở cùng Hoắc Yên mà thôi.    Qua những năm tháng thanh xuân ấy, cô gái nhỏ đã bước vào lòng anh lúc nào chẳng hay. Tuy cả hai có xa cách một năm do Phó Thời Hàn vào đại học, nhưng sau đó thì Hoắc Yên cũng đỗ cùng trường với anh.    Về chuyện hôn ước, Phó Thời Hàn đối với Hoắc Tư Noãn không mặn cũng không nhạt. Hôn ước là do người lớn lập ra, anh cũng đã nhiều lần nói với mẹ hủy bỏ nhưng chưa thành. Đến khi lên đại học, chuyện hôn ước được Hoắc Tư Noãn lan truyền, vì vậy trong mắt tất cả sinh viên thì Hoắc Tư Noãn và Phó Thời Hàn là một đôi.    Ngay cả Hoắc Yên cũng nghĩ như thế. Hoắc Yên vốn EQ thấp, không nhìn ra tình cảm của Phó Thời Hàn. Cô đơn thuần nghĩ anh đối tốt với cô như vậy, là vì thích chị cô. Anh quan tâm cô nhiều đến thế, là do anh là anh rể tương lai của cô. Đến khi Phó Thời Hàn khẳng định với Hoắc Yên là anh không có tình cảm với Hoắc Tư Noãn, thì Hoắc Yên vẫn không nhận ra tình cảm của anh   Hoắc Yên từ nhỏ đã không nổi bật, không được chú ý, rất dễ bị bỏ qua. Thế nhưng, Phó Thời Hàn chỉ liếc mắt một cái, lại có thể nhìn thấy cô giữa đám đông. Cô rất nhạy cảm, lại rất hiểu chuyện, ngoan ngoãn nghe lời. Mọi người đều hài lòng vì điều đó nhưng chỉ có Phó Thời Hàn là đau lòng vì cô. Tình cảm của anh thể hiện rất đơn giản, chỉ là quan tâm cô từng chút từng chút một, giúp đỡ mỗi khi cô cần, từ từ để cô nhận ra tình cảm của anh, từ từ khiến cô cũng động lòng với mình.    Nhưng mà thật khổ cho Phó Thời Hàn, ban đầu Hoắc Yên coi anh là anh rể. Sau khi anh khẳng định không muốn làm anh rể của cô thì Hoắc Yên nâng cấp cho anh thành anh trai luôn   Thật ra thì Hoắc Yên cũng có tình cảm với Phó Thời Hàn, nhưng tình cảm ấy nhẹ nhàng và EQ thấp nên cô chẳng thể nhận ra. Vậy con đường truy vợ gian nan này Phó Thời Hàn phải đi như thế nào đây? Mọi người hãy cùng đọc truyện để biết câu trả lời nha.    Khi đọc “Tiểu ôn nhu”, thì nhân vật gây nhiều thị phi nhất truyện là Hoắc Tư Noãn, mặc dù đáng trách nhưng cũng có phần đáng thương. Cô là con trong gia đình bình thường, nhưng một phần là do cha mẹ hết sức bợ đỡ, một phần là do mê đắm những xa hoa phù phiếm không thuộc về mình.    Thế nên, dù cô đã cố gắng tô vẽ bản thân thật hào nhoáng, tạo một lớp vỏ bọc thật hoàn hảo thì đến cuối cùng lại đánh mất giá trị thật sự của mình. Cô vẫn không thể có được người mình yêu, tâm nguyện cả đời cũng không thể đạt được, lại bị bạn bè người quen ghét bỏ. Nhưng cô vẫn phải tiếp tục sống như thế, bởi vì con đường này là do cô chọn, dù thế nào cũng phải tiếp tục bước đi.    Vì vậy, mọi người hãy lấy Hoắc Tư Noãn làm gương nhé, đừng vì yêu một người mà đánh mất bản thân mình. Đánh mất tình yêu thì có thể tìm lại, nhưng đánh mất bản thân thì rất khó để quay về.    ______   Review by #Anh Tần - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Một câu chuyện tình yêu mà nam chính có hôn ước với chị nữ chính nhưng trái tim lại ở chỗ nữ chính. Trong khi nữ chính không có gì nổi bật lại còn tư duy chậm chạp mà nam chính như ánh mặt trời tỏa sáng và thần tượng trong lòng các nữ sinh. Tất cả các sinh viên trong trường đều nói rằng, Phó Thời Hành là hotboy của trường đại học S có tính tình cao ngạo lạnh lùng, ổn trọng tự tin, nói chuyện với nữ sinh chưa bao giờ vượt quá ba câu. Chỉ có Hoắc Yến biết, năm đó Phó Thời Hàn ôm cô thế nào, dưới cây ngô đồng trước cửa nhà cô, không kiềm ngấu nghiến môi cô. Hoắc Yến thở không ra hơi, nhỏ giọng cầu xin vài tiếng, trái tim Phó Thời Hàn muốn nổ tung. Nữ chính thiên tiên bất túc (*) ngây thơ đáng yêu vs Đại ma vương cao ngạo tự phụ phúc hắc có lòng chiếm hữu mạnh. (*) Thiên tiên bất túc: Ý chỉ đứa bé sinh ra không khỏe mạnh nhưng lại không được chăm sóc cẩn thận. 【Thật ra Đại ma vương lạnh lùng vô tình cũng có chút dịu dàng mà mọi người không biết 】 Năm tuổi Hoắc Yên mới mở miệng nói chuyện, cho dù trưởng thành, vẫn có chút ngây thơ vụng về, đi đường rất chậm. Ngày nào đó, cô phát hiện có một chiếc Rolls-Royce đi theo đằng sau, đi còn chậm hơn cô. "Anh đang làm gì vậy?" Phó Thời Hàn cầm tay lái, đôi mắt đào hoa sáng rực rỡ, nhìn thẳng phía trước. Bình tĩnh phun hai chữ: "Tản bộ." Bắt đầu từ lúc đó, Hoắc Yên cảm thấy, đầu óc người đàn ông này, có bệnh. Thế là cô cố gắng hết sức chiều theo anh, dựa vào anh, không dám kích thích anh. Ngày nào đó sau khi cãi nhau, Phó Thời Hàn nói: "Đừng tức giận." Hoắc Yên quệt miệng:"Không tức giận, sao em phải tức giận với đồ ngốc chứ Mời các bạn đón đọc Tiểu Ôn Nhu của tác giả Xuân Phong Lựu Hỏa.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Cớ Sao Nói Không Yêu - Cố Tây Tước
*Trích đoạn đặc sắc [Khi nam chính được qua nhà người yêu] “Tối nay anh ngủ ở đâu?” “Anh hỏi thế là có ý gì?” “Chẳng có ý gì cả. Anh hỏi thế để chuẩn bị sẵn tinh thần thôi” Nguyễn Tĩnh che mặt giả vờ không biết, “Anh thích ngủ ở đâu thì ngủ.” “Anh nghĩ anh thích giường của em” Trong lòng Nguyễn Tĩnh giờ phút này đã bình tĩnh trở lại, cô còn có tâm trạng nói đùa “anh nhớ phải giữ gìn phong thái quý ông đấy!” Triệu Khải Ngôn ngồi bên cạnh gật đầu, “anh sẽ cố hết sức!” [Mặt dày] “Ngày mai mấy giờ anh lên máy bay?” “Bảy giờ sáng. Về đến nhà chắc là tối rồi.” “Anh muốn em tới đón không?” “Như vậy có phiền em không? Nhưng mà, phiền em vậy!” “A” [Khi mấy cái đuôi tìm đến tận cửa] “Tôi thích cô ấy” Anh đã nói chuyện điện thoại xong, khi nghe thấy cậu ấy, anh liền liếc mắt nhìn về phía Trương Hải Lâm. Hải Lâm không hiểu vẻ mặt bình tĩnh của đối phương là có ý gì, anh ta từ chối cho ý kiến sao? “Tôi thích Nguyễn Tĩnh” “Ờ, tôi là bạn trai của cô ấy.” Hải Lâm chính thức sụp đổ. [Hóa sói ngọt ngào] Tối hôm đó, Triệu Khải Ngôn có chút phóng túng tùy tiện. Anh cơ hồ vừa mới bước vào cửa đã bắt đầu hôn cô và cấp bách lột bỏ hết quần áo trên người cô ra. Qủa thật như thiên lôi đang lên cơn thịnh nộ! Ngày hôm sau, Nguyễn Tĩnh chỉ có một cảm giác duy nhất, đó là cảm giác tê dại. Sau đó rất lâu, khi quan hệ giữa hai người càng thêm “tốt đẹp”, đồng thời cũng là lúc Nguyễn Tĩnh có thể hỏi đến vấn đề đó mà không thấy đỏ mặt nữa, cô đã hỏi một câu, “Sao hôm đó anh như dã thú vậy?” Câu trả lời của anh là, “ Em mặc váy trắng trông rất đẹp!” …………………… Truyện của Cố Tây Tước thì lúc nào cũng nhẹ nhàng rồi, bộ này cũng như thế. Không quá kịch tính nhưng vẫn đủ những tình tiết lên xuống làm người đọc chờ mong vào tình cảm của cặp nam nữ chính Triệu Khải Ngôn và Nguyễn Tĩnh.  Nguyễn Tĩnh thời còn đi học từng theo đuổi nam phụ Tưởng Nghiêm, như cô nói là hao hết mọi ý chí chiến đấu vì người đàn ông đó, để rồi sau này đối với tình yêu, Nguyễn Tĩnh luôn là một thái độ “ Vô dục vô cầu”. Cho đến khi gặp Triệu Khải Ngôn.  Lần đầu tiên là trên chuyến xe lửa khi cô về nhà. Lần thứ hai là khi đang tham quan giáo đường. Lần thứ ba là khi cô theo chị mình đi gặp bạn. Phải nói duyên phận của bọn họ đến một cách mà chính cả hai không thể ngờ đến.  Triệu Khải Ngôn đẹp trai, thời niên thiếu cũng thuộc dạng thích mạo hiểm, và là người khó nắm bắt. Đối với ai anh cũng đều giữ một thái độ nho nhã, lịch sự nên quả thật làm người khác không thể hiểu được suy nghĩ của anh. Chính vì cái bản tính như thế nên con đường theo đuổi vợ mới gian nan.  Cá nhân mình thấy đoạn theo đuổi khá dễ thương, Triệu Khải Ngôn mặc dù bản tính đối với người ngoài khá tự đại nhưng đối với Nguyễn Tĩnh lại không hiểu sao thấy “nhát gái” thế :v. Kiềm chế không được hôn phớt một cái xong lúng túng xin lỗi, mấy ngày sau sợ không dám gặp mặt người ta. Một lần khác lại cả gan hôn sâu hơn, xong lại xin lỗi nói lần sau không dám nữa =)). Nhiều lần muốn thổ lộ nhưng cứ lo sợ Nguyễn Tĩnh từ chối, đến khi không kiềm nén được nữa bày tỏ tình cảm với người ta, ai dè... bị từ chối thật =)) Thanh niên tự ái, thế là quay sang làm lơ các kiểu. Lơ thì lơ nhưng thấy cô cười cười nói nói với người khác thì lại phát cáu, cáu xong lại quay sang theo đuổi tiếp.  Còn nữ chính Nguyễn Tĩnh không phải cố ý “ngược” bạn Triệu Khải Ngôn, mà vì cô cảm thấy khi bản thân chưa xác định được cảm giác kỳ lạ trong lòng mình là gì, cô vẫn mong có thể làm bạn với anh. Nhưng khi cô đã rõ ràng mọi cảm xúc trong lòng thì cũng rất thẳng thắng đồng ý mối quan hệ này.  Những ai yêu mến phong cách truyện của Cố Tây Tước thì đừng bỏ qua hố này nhé :) ---------------- Review by Pisà - facebook.com/ReviewNgonTinh0105 Des by Tơ Tần *Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa Cre pic: Google/huaban
Môi Anh Đào - Khương Chi Ngư
Lần đầu tiên Tô Khả Tây gặp Lục Vũ, là năm cô mười bảy tuổi. Khi ấy là học kỳ đầu của lớp mười một, nhà trường có tổ chức một buổi tham quan ngoại khóa. Khi đến địa điểm tham quan, Tô Khả Tây lại không nhớ vị trí xe của lớp mình ở đâu. Kết quả là cô đi nhầm lên xe của lớp khác, cũng nhờ vậy mà gặp được Lục Vũ. Lại nói, Tô Khả Tây ở trường Gia Thủy thường cùng bạn thân của mình đi đánh nhau khắp nơi, vì vậy cô rất rất rất thiếu sự rụt rè mà một thiếu nữ thường có. Lần đầu gặp Lục Vũ, Tô Khả Tây đã bị vẻ ngoài đẹp trai và khí chất hơn người của anh hớp hồn. Cô hỏi anh vị trí xe lớp mình, khi đi còn không quên hôn trộm Lục Vũ một cái. Tô Khả Tây và Lục Vũ học khác lớp nhau, nhưng điều đó không ngăn cách được tình yêu "nhất kiến chung tình" của cô dành cho anh. Tô Khả Tây theo đuổi anh một cách nhiệt tình, nhưng đổi lại Lục Vũ lại từ chối cô thẳng thừng. Anh lấy cớ không thích con gái tóc dài, tuy rằng anh chỉ viện cớ nhưng Tô Khả Tây thực sự cắt tóc ngắn. Trước sự theo đuổi đầy kiên trì của cô, anh cũng đã chấp nhận tình cảm ấy. Cả hai ở bên nhau một năm, thì đột nhiên Lục Vũ lại biến mất. Anh không nói không rằng mà chuyển trường, thậm chí đổi cả số điện thoại, không ai có thể liên lạc được. Anh giống như bốc hơi khỏi thế giới này vậy, Tô Khả Tây không thể gặp anh lần nào. Mãi đến khoảng hai tháng sau, Tô Khả Tây tình cờ gặp lại Lục Vũ trong bệnh viện. Thời gian không lâu gì mấy, nhưng cô cảm thấy anh rất khác khi xưa, giống như là hai người khác biệt vậy. Lục Vũ giống như cố tình tỏ ra xa cách, không muốn có quan hệ gì với cô, nhưng Tô Khả Tây làm sao có thể để yên được. Lục Vũ lùi một bước, cô liền tiến hai bước, để xem xem anh có trốn được cô hay không? Mời các bạn đón đọc Môi Anh Đào của tác giả Khương Chi Ngư.
Nương Tử, Ta Yêu Em - Xích Ma ĐL
Về vấn đề ‘Phá vỡ bối cảnh lịch sử’, Truyện được mượn bối cảnh đất nước Đại Việt trong những năm đầu thời vua Lê Thánh Tông. Lưu ý nho nhỏ là mình chỉ ‘mượn’ bối cảnh thôi, hình tượng nhân vật, các sự kiện xảy ra trong truyện đều là do sự hư cấu mà nên. Sở dĩ có dòng lưu ý này là để cho các bạn dễ hình dung được cảnh đất nước khi nhân vật xuyên không về quá khứ, hoàn toàn không lấy Lịch Sử của đất nước làm nền móng nha. Nên nếu các bạn thấy những tình huống, nhân vật như vua, hoàng tử, công chúa,… hay những địa danh, vùng miền, trang phục không giống, không có thật trong lịch sử triều đại Hậu Lê thì là vì mình đã hư cấu toàn bộ, không hề có giá trị thực tế nhé ^^ Lục Tiếu Trình: “Quận chúa, ngươi vì sao vẫn khăng khăng đòi lấy ta? Dù sao ta…” Lê Hinh: “Ý ta đã quyết, ngươi đừng hòng ngăn cản.” Lục Tiếu Trình: “…” ~o0o~ Lục Tiếu Trình: “Ngươi ngày đó biết ta là nữ nhi, sao vẫn quyết định…” Quyết định đâm đầu vào vậy a? Lê Hinh: “Vì sao tướng công là nữ nhi, ta lại không thể cưới? Nếu không phải ta làm vợ của ngươi, thì đừng hòng là người khác.” “…” “Còn chuyện gì thắc mắc?” “Nương tử, ta yêu em!” Mời các bạn đón đọc Nương Tử, Ta Yêu Em của tác giả Xích Ma ĐL.
Năm Tháng Vô Định - Gặp Em Ngày Xuân Phân - Dư Lạc Thuần
Tuổi trẻ, họ có những bồng bột, háo thắng, và phạm sai lầm. Ba người bọn họ: Một lạnh lùng, một điềm tĩnh, một hào hoa, bọn họ phong lưu, trăng hoa, thật tâm yêu một người phụ nữ là chuyện nực cười nhất thiên hạ. Vậy mà ông trời lại se duyên cho họ, tưởng chừng hạnh phúc là mãi mãi nhưng rốt cuộc lại khiến ba người phụ nữ ấy tổn thương sâu nặng.  "Ba người đàn ông chúng ta, đều theo đuổi người phụ nữ của riêng mình... cuối cùng lại làm họ tổn thương." *** Trong một lần truy sát, hắn vô tình gây tai nạn làm một gia đình chết thảm. Trước khi chết, người cha đã van nài hắn cứu con mình. Kể từ đó hắn nhận nuôi cô.  Một ông trùm nguy hiểm nhất thế giới lại cưng chiều cô như bảo vật. Hắn muốn, cô không bao giờ biết được sự thật về cái chết của bố mẹ mình. Nhưng cây kim trong bọc cũng có ngày lòi ra, hắn làm sao có thể giấu được bí mật cả đời. Cô căm hận hắn mà bỏ đi, hắn điên cuồng tìm kiếm nhưng đều thất bại. 5 năm sau, cô trở thành cảnh sát tài giỏi, hắn là mục tiêu của cô! Trong đầu cô chỉ có hai lý do sống: 1, tống hắn vào tù. 2, khiến hắn phải đau khổ cả đời. Một vòng lẩn quẩn yêu hận suốt mười bốn năm, sủng có ngược có. Đối với hắn cô là bảo vật, còn đối với cô, hắn là kẻ thù giết cha mẹ không đội trời chung. *Xuân phân, theo lịch Trung Quốc cổ đại, là điểm giữa của mùa xuân,  nó là một trong hai mươi tư tiết khí trong nông lịch và tiết khí này bắt đầu từ điểm giữa(20-21/3) mùa xuân. *** Khi Diệp Dao còn nhỏ, được An Thực lấy họ mình đặt cho cô, gọi là An Dao. Đối với cô, An Thực vừa là ân nhân vừa là người thân, nên cô rất quý mến hắn. Có lần Lăng Nghị hỏi “An Thực, cậu cảm thấy cô bé này thế nào?” Hắn điềm nhiên đám “Dễ nuôi!” Lăng Nghị lại hỏi “Nghe nói hai người rất ít nói chuyện?” An Thực lườm anh một cái “Chuyện nhà tôi cậu quan tâm làm gì?” “À...chuyện-nhà-cậu? Được được, người ngoài như tôi không nên tìm hiểu nội tình sâu bên trong.” Lăng Nghị lại giở giọng gian tà ra. Thật ra, đa phần, hắn và cô rất ít khi gặp mặt trong nhà, nhưng chỉ cần hắn ở nhà cả ngày, An Dao sẽ liên tục làm phiền, nói rất nhiều. Những ngày đầu hắn cảm thấy rất phiền phức nhưng dần dần cũng thấy quen. Buổi sáng trước khi đi học, cô cùng An Thực dùng buổi sáng “Chú à, sắp tới ngày họp phụ huynh.” Khi An Thực đăng ký nhập học tiểu học cho An Dao, đã dùng thân phận người giám hộ duy nhất. Thấy An Thực trầm ngâm không trả lời, cô hiểu chuyện nói tiếp “Nếu chú không muốn đi cũng không sao đâu. Cháu sẽ nhờ chị Tố Nghi.” ... Mời các bạn đón đọc Năm Tháng Vô Định - Gặp Em Ngày Xuân Phân của tác giả Dư Lạc Thuần.