Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Lỗi Nhịp Trái Tim (Thụy Vũ)

Chiều nay, chậm rãi bước bên nhau dạo mát quanh vườn, ngang luống hoa cánh chuồn đang nở rộ, chợt Hạ hỏi anh về sự thắc mắc của mình từ bấy lâu nay.

- Anh à! Sao nhà mình lại trồng loài hoa dơn sơ, tầm thường như loại cỏ dại này, mà không là hồng, cúc, lan, huệ, lưu ly, cẩm chướng... hay một loài hoa vương giả nào khác hả anh?

Thiệu Dân hơi khựng lại đúng một giây, rồi nhìn Hạ hỏi dò:

- Em hỏi chi vậy?

Hạ cũng lấy làm lạ cho cử chỉ không bình thường của anh. Tìm mua: Lỗi Nhịp Trái Tim TiKi Lazada Shopee

- Sao vậy? Em có nói sai điều gì à?

Anh hơi lựng khựng rào đón:

- Nhưng em hứa không được giận anh mới nói.

Hạ nhìn nhìn anh một lúc rồi cũng gật đầu, nhưng phải mất vài giây như suy nghĩ thật chu đáo mọi điều trước khi nói, với gương mặt đanh lạnh.

- Vì ngày trước lúc anh yêu Bích Ly, cô ấy nói rất ghét loài hoa này, vì nó vừa vô duyên vừa không hương sắc. Khi cổ chia tay anh chạy theo người khác, lúc đó anh rất tuyệt vọng chán đời. lại vừa oán hận cô ta, nên anh quyết định trồng nó để trả thù và nhìn nó mà nhớ đời cho sự ngu muội, mù quáng của mình khi đem trái tim nguyên sơ trao cho quỷ dữ.

Hạ nhìn anh lạ lẫm. Lúc này mặt anh dịu lại, nói tiếp:

- Nhưng theo thời gian, anh đã nghiệm ra rằng: cô ta không xứng đáng và thấy mình lúc đó thật trẻ con, nên anh quên ngay cô ấy trước khi cưới em. Rồi dần dần anh lại thấy loài hoa này cũng dễ thương, nên anh bảo chú Tám chăm sóc cẩn thận hơn.

Nói xong, anh nhìn cô nheo mắt:

- Anh đã nói thật tất cả rồi đó, em có tin không?

Hạ hỉnh mũi.

- Em tin anh, nhưng chưa là tất cả. Vì theo em biết, anh rất đào hoa.

Anh khịt mũi:

- Vậy em còn muốn điều tra gì nữa đây?

Hạ Ỡm ờ:

- Em muốn anh tự nguyện.

Anh gãi đầu như khó xử:

- Làm sao anh nhớ nổi mà khai.

Hạ trợn mắt kêu trời:

- Trời đất! Anh yêu hết người đẹp hiện diện trên đất này sao?

Anh nhăn nhó, giọng ỉu xìu:

- Làm gì có. Chỉ một mình em còn sắp tắt thở rồi, anh đâu dám đèo bồng.

Hạ chì chiết:

- Anh làm như hiền lắm. Về chuyện này còn phải xét lại.

- Thôi mà em, anh "tu" lâu lắm rồi, em không thấy sao?

Hạ nhìn vào mắt anh nói như tâm sự:

- Em biết anh "ghê" lâu lắm rồi, nhưng không biết tại sao vẫn cứ yêu. Anh thấy em có khờ dại lắm không?

- Đừng nói vậy, anh buồn chứ em. Yêu anh là em khôn ngoan đó chứ ở mà khờ. Em có biết bao nhiêu người muốn như em mà có được đâu.

- Anh cao giá dữ vậy sao?

Anh kéo Hạ Ôm vào lòng, âu yếm:

- Nhưng còn thua em xa.

Hạ vùi đầu vào ngực anh, thủ thỉ:

- Anh có biết là em yêu thích loài hoa cánh chuồn nhất trong các loài hoa không? Nên ngày đầu tiên bước về nhà chồng, luống hoa này đã đập vào mắt em trước nhất và đột nhiên em cảm thấy yêu ngôi nhà và cảnh vật ở đây vô cùng. Tuy hoa không có hương thơm ngào ngạt, mỏng manh dễ vỡ, nhưng rất thanh nhã tinh khôi. Anh nhìn kỹ xem, hoa thật quyến rũ mà lại dễ trồng. Dù bất cứ nơi đâu, chúng cũng sống được.

Thiệu Dân chưng hửng nhìn cô:

- Sao nào giờ anh không nghe em nói? Vậy là vô tình anh đã làm được một việc có ý nghĩa cho vợ anh rồi. Vậy thưởng anh đi chứ!

- Hổng dám đâu. Em còn chưa hỏi tội anh ở đó mà thưởng.

Thiệu Dân ngơ ngác:

- Ủa! Sao kỳ vậy, anh có tội gì?

- Không phải sao? Hồi đó anh còn không thèm nhìn mặt em méo, tròn ra sao nữa, chứ ở đó mà nói đến chuyện hoa lá cành. Hơn nữa anh trồng hoa là để trả thù chứ không phải vì em.

Anh nhăn mặt kêu lên:

- Trời! Vậy mà em cũng nói được. Anh giải thích chuyện này rồi, em còn muốn gì nữa?

Hạ cười khúc khích khi thấy mặt anh méo xẹo. Anh siết Hạ chặt hơn, thì thầm:

- Định ăn gian anh, phải không?

Hạ mắc cỡ đẩy anh ra, vì cô biết anh đang muốn hôn cô.

- Thôi đi mẹ nhìn thấy bây giờ.

Thiệu Dân lì lợm:

- Anh không sợ.

Hạ la lên, dọa:

- Anh làm em đau rồi nè.

Anh tưởng thật, buông Hạ ra ngay không dám đùa dai. Anh bảo:

- Vào nhà đi em, sắp tối rồi.

Một tuần lễ sau, Vọng Thường từ Đà Lạt vào lại Sài Gòn. Lúc này, Hạ thấy anh buồn hơn, lầm lì như chiếc bóng. Anh thường ra khỏi nhà rất sớm, mà về lại rất khuya, có khi say mèm. Mẹ chồng cô thấy vậy lo lắng hỏi, anh bảo bận giao dịch chuyện làm ăn.

Hôm nay cũng chỉ một mình Hạ Ở nhà, ai nấy đều có công việc riêng. Dì Tư thì đi chợ. Đang ngồi nghe nhạc nơi phòng khách, chợt chuông cửa reo lên. Tưởng dì Tư đi chợ về, Hạ đi ra mở cổng. Trước mặt cô không phải là dì Tư mà là Vọng Thường, cùng với hai người đàn ông lạ, khá thanh lịch và một cô gái thật đẹp. Một nét đẹp rực rỡ nhờ biết tận dụng phấn son và quần áo thời trang đắt tiền. Hạ gật đầu chào rồi cùng họ vào nhà. Vọng Thường làm một màn giới thiệu.

Anh vỗ vai người bạn tên Vĩnh là người đàn ông có nước da nâu đồng thật mạnh mẽ có nụ cười thật duyên. Còn người đàn ông cỡ tuổi Vọng Thường tên Thạch da hơi ngâm, đặc biệt anh ta có đôi mắt thật đen, tia nhìn rất dữ, gương mặt góc cạnh nét đàn ông đượm sương gió phong trần. Còn cô gái có cái tên thật kiêu kỳ: Mỹ Phụng.

Quay qua chỉ vào Hạ, anh nói với mọi người. Nghe thì đơn giản, nhưng tinh ý một tí ai cũng nhận ra bên trong câu nói có phần chua chát:

- Còn đây là Khiết Hạ, vợ anh Thiệu Dân, là chị dâu của tôi đó các bạn.

Anh nhấn mạnh từ "chị dâu" nghe rất nặng.

Hạ miễn cưỡng gật đầu đáp lễ rồi viện cớ để cáo từ.

- Các anh chị cứ tự nhiên, tôi bận chút việc. Xin phép vào trong.

Vọng Thường đưa tay ngăn lại, mắt hơi nheo:

- Hạ ngồi chơi đã, lâu lâu mới có dịp rủ bạn bè về nhà chơi, chẳng lẽ Hạ không nhín chút thời gian nói chuyện cho vui với bạn bè tôi được sao?

Cách nói chuyện như ra lệnh của Vọng Thường làm Hạ khó chịu. Nhưng trước mặt người lạ, Hạ đành làm thinh nuốt giận.

Thấy vậy, anh bạn tên Vĩnh lên tiếng:

- Chị ngồi chơi cho vui, chúng tôi đều quen biết anh Dân cả. Nghe tin ảnh cưới vợ, nhưng đến hôm nay mới biết mặt. Bởi hôm đám cưới, chúng tôi đều bận công tác nước ngoài, nên không dự được. Thôi thì bây giờ gặp mặt làm quen cũng chưa muộn, phải không?

Thấy Vĩnh cởi mở, Hạ cũng dịu dàng:

- Không có chi. Nếu đã là người quen thì không có gì là muộn cả.

Vọng Thường kín đáo nhìn cô, rồi nhìn các bạn, mời:

- Mời các bạn uống nước.

Anh bưng ly nước cam đưa tận tay Hạ giọng ân cần:

- Hạ uống nước cam đi, rất tốt cho sức khỏe.

Hạ nhận ly nước rồi đặt xuống bàn. Cô thấy ngượng với ba đôi mắt đang tò mò nhìn mình nên đâm cáu. Nhất là Mỹ Phụng, tia nhìn sắc lạnh pha nỗi ghen hờn tức tối.

- Tôi lại không thích uống nước cam. Các anh, chị cứ tự nhiên.

Vọng Thường phật ý nhìn chỗ khác. Mỹ Phụng lại châm chọc:

- Cùng chung dưới mái nhà bao nhiêu năm mà sở thích của chị Hạ, anh cũng không biết thì quá tệ. Bởi vậy anh mới thua.

Vọng Thường trừng mắt nhìn cô, giọng gắt gỏng:

- Ai mượn em nhiều chuyện.

Mỹ Phụng quắc mắt lại anh định gây hấn.

Thấy tình hình hơi căng thẳng, Vĩnh giảng hòa:

- Cho tôi xin đi các bạn. Chỉ một ly nước thôi mà, đâu có gì phải ầm ĩ.

Vọng Thường rít thuốc liên tục, vẻ mặt khó đăm đăm, làm bầu không khí vui vẻ như chùn lại. Lúc này anh chàng tên Thạch mới lên tiếng, mắt nhìn Hạ chăm chăm không cần che giấu:

- Tôi cũng có nghe bạn tôi là Hoàng Đáng ca ngợi về chị khá nhiều, nên mới có dịp diện kiến, quả không sai. Anh Dân thật có mắt tinh đời

Mỹ Phụng xen vào, giọng mỉa mai:

- Tượng đá mà hôm nay còn mở miệng khen thì chị đúng là trên cả tuyệt vời.

Hạ nhíu mày suy nghĩ: "Cô đâu thù oán gì với cô ta, mà sao cô nàng cay cú trong từng lời nói? Được dịp là cô ta không bỏ qua một cơ hội nào. Đúng là thứ đàn bà lòng dạ hẹp hòi. Hạng người này cũng không nên kết thân làm gì chỉ tổ mang họa vào thân. Vậy mà Vọng Thường và những người bạn của anh sao có thể kết bạn được với cô ta không biết?"

Dứt dòng suy nghĩ, Hạ buông giọng lạnh lùng:

- Cám ơn lời khen tặng của các anh chị, tôi không dám nhận vì tôi cũng chẳng có gì đặc biệt.

Vừa dứt câu, Hạ đứng dậy dù Vọng Thường đưa mắt nhìn cô không vừa ý.

- Xin lỗi, tôi có chút việc phải vào trong.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Lỗi Nhịp Trái Tim PDF của tác giả Thụy Vũ nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Buồng Khử (Jeffery Deaver)
Robert Moreno, một công dân Mỹ nhưng lại bài trừ Mỹ, bị một tay súng bí ẩn mưu sát tại Bahamas từ khoảng cách không tưởng. Lincoln Rhyme - nhà khoa học hình sự xuất sắc nhất nước Mỹ - và đồng sự Amelia Sachs được mời vào cuộc. Danh tính tay súng vẫn còn là ẩn số, nhưng một người tố giác nặc danh đã tiết lộ tổ chức giật dây phía sau chính là Cục Tình báo và Chỉ huy Quốc gia. Có kẻ đã cố tình điều chỉnh số liệu tình báo để kết tội Moreno là kẻ khủng bố và ra lệnh giết anh ta. Trong khi Amelia Sachs lần theo dấu vết của nạn nhân tại Manhattan, thì Rhyme đến thẳng hiện trường tại Bahamas để truy tìm “viên đạn triệu đô”. Khi các tình tiết của vụ án bắt đầu hé mở, cặp đôi này phát hiện ra mọi chuyện không đơn giản như vẻ bề ngoài. Có kẻ lén lút bám theo họ, thậm chí còn đi trước họ một bước trong suốt cuộc điều tra. Hắn sẵn sàng dọn sạch tất cả để che giấu tội ác - bằng chứng, nhân chứng và cả điều tra viên. Trong trận đấu trí rợn người giữa Lincoln với tên sát nhân máu lạnh, chiến thắng chỉ thuộc về kẻ thông minh và liều lĩnh hơn. Liệu họ có giành được công lý mà vẫn toàn mạng trở về?***Jeffery Deaver sinh ngày mùng 6 tháng 5 năm 1950, tại ngoại ô thành phố Chicago, bang Illinois. Ông có bằng cử nhân báo chí tại Đại học Missouri và bằng luật của trường Đại học Fordham. Ông từng là nhà báo, luật sư và ca sĩ hát nhạc dân ca. Trong sự nghiệp văn chương của mình, ông đã sáng tác hơn 30 cuốn tiểu thuyết, ba tập truyện ngắn và một cuốn sách phi hư cấu pháp luật. Với vốn hiểu biết phong phú và kinh nghiệm sống của mình, Jeffery Deaver cũng là diễn giả thường xuyên ở hàng trăm hội nghị văn chương trên toàn thế giới, bao gồm Liên hoan sách quốc tế Edinburgh, liên hoan văn học Emirates, Hội nghị các cây viết quốc tế xuất sắc. Tìm mua: Buồng Khử TiKi Lazada Shopee Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Jeffery Deaver":Buồng KhửBúp Bê Đang NgủCái Ghế TrốngCây Thập Tự Ven ĐườngGiai Điệu Tử ThầnHang Dã ThúKẻ Tầm DaKim Cương Đoạt MạngLưới Điện Tử ThầnNgười Biến MấtNỗi Kinh Hoàng Ở Solitude CreekNụ Hôn Lạnh LẽoThạch HầuVũ Điệu Của Thần ChếtĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Buồng Khử PDF của tác giả Jeffery Deaver nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Buồn Ơi Chào Mi (Françoise Sagan)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Buồn Ơi Chào Mi PDF của tác giả Françoise Sagan nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Buồn Như Thể Muốn Tan Ra (Dora Nguyen)
Với cuốn truyện dài đầu tay “Buồn như thể muốn tan ra”, Dung Keil lại xuất hiện với bút danh hoàn toàn mới: “Dora Nguyen”. Chúng tôi đã có một cuối tuần thực sự vui vẻ. Chúng tôi mua burger để ngồi ăn trên tàu về thành phố. Từ ga Kent, chúng tôi có thể mua được vé ưu đãi đi rất nhiều nơi. Lúc tàu chạy qua những nhà máy sản xuất xi măng, tôi mở túi lấy máy ảnh ra chụp lại. - Chứ ở Việt Nam người ta không sản xuất xi măng hả? - Jan là người vô cùng kiên nhẫn trong hành trình châm chích tôi.- Có, nhưng em không nghĩ thành phố này cũng có những nhà máy giống hệt ở nước em như thế! - Tôi thật thà thanh minh.- Chứ em nghĩ ở đây người ta không cần xây đường, xây nhà hả? Tìm mua: Buồn Như Thể Muốn Tan Ra TiKi Lazada Shopee Tôi nghĩ kĩ rồi: Khi châm chích tôi, Jan có lòng kiên nhẫn vô biên. Dora Nguyen sinh ra ở Việt Nam và sống trong tình yêu ở Malaysia. Cô là một cô gái nhỏ sở hữu nỗi tự ti rất lớn, thích viết lách và luôn mong có thể viết ra những điều không khiến chính bản thân mình thất vọng. “Trong tình yêu, dù niềm vui hay là nỗi buồn đều là những phút giây đáng giá” đã từng là thông điệp mà tác giả gửi gắm trong rất nhiều câu chuyện của mình. Các tác phẩm đã xuất bản:Yêu như một cái cây (4/2014)Cấp Visa cho trái tim (1/2014)Chuyện ngàn lẻ một độ - Nhớ (2013)***Tôi đã không mất quá nhiều thời gian để hoàn thành “Buồn như thể muốn tan ra” - cuốn truyện dài đầu tay của mình. Những kỉ niệm như đã được xếp đặt một cách ngay ngắn trong ngăn trang trọng nhất của trái tim, chỉ chờ đến ngày được mỉm cười qua từng câu chữ. Song hơn ai hết, tôi hiểu để có được những trải nghiệm đó hoàn toàn không phải điều dễ dàng và tôi thực sự muốn cảm ơn những người đã cùng tôi làm nên những ngày tháng ấy. Cảm ơn tòa soạn báo Điện tử Giáo Dục Việt Nam, Đại sứ quán Ireland tại Việt Nam và phòng Thương mại Ireland tại Hà Nội đã tổ chức cuộc thi “Tìm hiểu đất nước, con người và nền giáo dục Ireland”, tạo sân chơi cho những bạn trẻ mê viết lách và luôn mơ ước được hiểu sâu hơn nữa về đất nước của “cỏ ba lá”, của “khoai tây”, của “thánh Patrick” và những điều rất đỗi bình dị… Cảm ơn chị Trần Phương Mai - chuyên gia tư vấn, cán bộ liên lạc của Phòng Thương Mại Ireland - đã giúp đỡ tôi rất tận tình trong quá trình chuẩn bị giấy tờ làm visa, đặt vé máy bay, mua bảo hiểm; hỗ trợ tôi trước, trong và sau khoảng thời gian tôi sang Ireland học tập. Cảm ơn thầy Brendan, cô Carolyn, cô Youngsin đã chào đón tôi rất nhiệt tình và giúp tôi hòa nhập với môi trường học tập ở Trung tâm Ngôn ngữ thuộc Đại học tổng hợp Cork (UCC Language Center - University College Cork, Ireland). Cảm ơn hai bác Patricia và Matthew Mulcai vì sự quan tâm chu đáo, về những bữa sáng có mì hoặc phở, về những bữa tối có cơm Việt Nam, về sự thương yêu rộng lượng chắc chắn tôi sẽ không bao giờ có thể quên. Cảm ơn chị Quỳnh Vân và anh Đức Long, biên tập viên mảng truyện ngắn của tòa soạn báo Sinh viên Việt Nam - Hoa Học Trò đã cho tôi cơ hội được rèn giũa ngòi bút và thỏa sức vẫy vùng trong trí tưởng tượng của chính mình. Cảm ơn Zbooks đã đặt lòng tin ở một trải nghiệm hoàn toàn mới mẻ của tôi, đã cho “Buồn như thể muốn tan ra” một cơ hội được xuất hiện trước bạn đọc. Cảm ơn ông bà, bố mẹ, anh trai, chị dâu, Chuột Chít và Sherman đã luôn ở bên động viên, cổ vũ trên mỗi bước đường tôi đi. Cảm ơn bạn đã chọn mua và đọc cuốn sách này khi mà Dora Nguyen chỉ là một cái tên rất lạ, rất mới. Trong cuộc đời mình, tôi luôn mong có thể viết ra những điều không khiến bản thân mình phải thất vọng. Nhưng hơn tất cả, tôi mong bạn - những người đã tin tưởng chọn cuốn sách này - sẽ có thể tìm thấy những câu chuyện bạn luôn muốn nghe, những điều trái tim bạn luôn muốn được an ủi.Gửi từ Malaysia, Dora NguyenĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Buồn Như Thể Muốn Tan Ra PDF của tác giả Dora Nguyen nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Buồn Làm Sao Buông (Anh Khang)
Cuộc đời vốn nhiều nỗi buồn, hẳn vậy. Có điều, tôi lại dành khá nhiều nỗi buồn của những ngày còn trẻ cho duy nhất một điều - là Tình yêu. Nghe qua có vẻ vị kỷ, bởi ngoài kia còn biết bao điều đáng để chùng chân, nặng lòng và nghe nước mắt lưng tròng rơi, tại sao cứ phải cố chấp vì tình yêu đã cũ mà tự làm mòn xói đi cảm xúc của mình? Chắc bởi vì có những ký ức dù đã hao gầy cách mấy nhưng giống như không khí vậy, cứ phải nhắc đi nhắc lại, tựa hơi thở một phút phải đủ chừng ấy lần. Chỉ cần thiếu mất sẽ không thở được, thậm chí phải ngừng nhịp tim đi. Thế nên, chừng nào còn thở là chừng ấy còn nhớ và buồn. Đều đặn. Bình lặng. Kiên tâm. Ký ức sở dĩ không thể mất mát là bởi chúng ta còn quá trẻ trước trăm năm, những ngày đã qua xem ra ít ỏi lắm nếu so với con đường còn dài trước mắt. Vì lẽ đó mà những lần đầu tiên chạm ngõ ký ức luôn để lại trong lòng những xốn xang, bần thần và khắc sâu hơn cả. Cái nắm tay đầu tiên, nụ hôn đầu tiên, người thương đầu tiên... nghiễm nhiên trở thành không khí tiếp thở cho ta mỗi ngày. Dẫu rằng chuyện hai đứa mình ngày xưa ấy, nhắc lại bây giờ chỉ thấy toàn những đổi thay. Có buồn đến thế, có thở dài nhiêu khê, thì chuyện cũ - người xưa của khoảng thanh xuân đầu tiên sẽ luôn được trí nhớ gọi về. Vậy thì liệu bạn có thể đọc những dòng viết dưới đây bằng tất cả sự vị tha của mình - như một người-chớm-già vị tha cho đôi sợi tóc bạc len lén mọc trên mái đầu xanh? Bởi trước khi kịp già, hẳn ai trong chúng ta cũng phải trải qua dăm ba ngày trẻ như thế, chỉ thấy bản thân một mình bầu bạn với nỗi buồn, nỗi cô đơn, nỗi cự tuyệt... Tất cả đều bắt nguồn từ lúc người ấy bỏ đi, để lại riêng ta cùng với miên trường niềm thương thân vị kỷ. Xin hãy hiểu cho đỉnh điểm cao nhất của cô đơn không phải là một mình, mà là trong tim đã có sẵn một người nhưng bên cạnh thì trăm ngàn người không ai giống vậy. Chúng ta đều biết ơn đời sống đã thi ân quá nhiều cho phần số của mỗi người. Được sống, đã là một ơn may, nhưng đôi khi trong bản vẽ phước phận cũng chệch tay khiến đọng lại những vết lem tựa nước mắt rơi phải làm nhòe. Bởi thế, cuộc đời - về cơ bản - không hề buồn, nhưng từ khi người xuất hiện, nó mới buồn miên mải. Có điều thiên hạ cứ suốt ngày bảo “chán đời” xong vẫn phải sống tiếp đó thôi. Vậy thì mạnh miệng nói “chán người” cũng có buông bỏ được người đâu? Tìm mua: Buồn Làm Sao Buông TiKi Lazada Shopee Câu hỏi ấy tôi đã từng tự hỏi trong suốt những ngày mà lòng còn hướng về riêng-duy-nhất-một-người. Rồi chợt nhận ra, có những kỷ niệm xứng đáng cho chúng ta phải tranh đấu không ngừng với thời gian, với lòng người, với sân si thương giận... để nắm giữ nó đến trời cùng đất tận. Nhưng, trời cùng đất tận, rốt cục cũng không đáng sợ bằng một chữ - Quên. Thế nên, cũng phải đến một lúc nào đó, lòng bỗng thấy nhẹ tênh như nắng chiều la đà sắp rớt và thấy từ xa có bóng người khuất dần vào hoàng hôn chuyển tối. Tắt ngóm. Tắt lòng. Thế là cũng xong. Có những nỗi buồn ta quẩn quanh trong ấy, có những kỷ niệm dù thiết tha đến vậy hay có những con người ta đắm say cách mấy, cũng phải đến ngày học cách buông tay. Vì bạn biết đó, chúng ta chỉ có hai tay, nếu cứ dùng dằng níu kéo những điều đã mất thì còn sức lực nào nữa để nắm thật chặt thật chắc hạnh phúc? Phải học cách buông bỏ nỗi buồn để đôi tay thảnh thơi mà nâng chiều niềm vui sắp tới... Bởi buồn hay vui, buông hay giữ, đều do ở lòng mình! Tác giả: Xuất thân là một học sinh chuyên Văn của Trường Trung học Phổ thông Chuyên Lê Hồng Phong Tp. Hồ Chí Minh, Quách Lê Anh Khang được nhiều bạn bè đồng trang lứa biết đến với các thành tích nổi bật như Huy chương vàng Olympics Truyền thống 30/4, Thủ khoa kỳ thi Học sinh Giỏi Thành phố, Giải III Học sinh Giỏi Quốc gia và được tuyển thẳng vào Đại học Khoa học Xã hội & Nhân văn. Trên nền tảng đó, Anh Khang đã tiếp tục rèn luyện ngòi bút trong những năm tháng là sinh viên khoa Báo chí và Truyền thông của trường bằng việc trở thành cộng tác viên thường xuyên cho nhiều tờ báo. Ngay từ khi còn trên ghế giảng đường, anh đã là cây bút quen thuộc với nhiều độc giả của báo Doanh nhân Sài Gòn Cuối tuần. Đây cũng là tờ báo anh đã công tác trong hơn 4 năm trước khi chuyển sang phụ trách biên tập cho tạp chí Her World hiện nay. Vừa là phóng viên, vừa công tác trong lĩnh vực PR - Marketing, thỉnh thoảng Anh Khang còn lấn sân sang vai trò người dẫn chương trình và sáng tác nhạc. Vì “ôm đồm” nhiều việc như thế mà mọi người đã gọi tác giả trẻ này bằng biệt danh “Tắc kè đa tài” (như tên một bài báo từng viết về anh). Ngày trôi về phía cũ là tập tản văn đầu tay của Anh Khang. Sau quyển sách này, anh sẽ tiếp tục đến với độc giả qua một số truyện ngắn và tiểu thuyết, theo đuổi sự nghiệp sáng tác như một nhà văn thực sự - niềm đam mê từ thời niên thiếu của anh.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Buồn Làm Sao Buông PDF của tác giả Anh Khang nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.