Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bóng Tối Trỗi Dậy

Bởi một tấm bản đồ cũ nát giấu trong căn phòng bí mật của ngôi nhà cổ, Simon, Jane và Barney đã bất ngờ bị cuốn vào một cuộc phiêu lưu vừa đáng sợ vừa hứng thú. Bọn trẻ không ngờ có những kẻ xấu xa cũng đang thèm muốn chiếm lĩnh vật báu mà tấm bản đồ dẫn tới. Bởi cái ác trong hình vóc của Bóng tối đã trỗi dậy, và những đứa con nhà Drew vô tình đặt cuộc sống của chúng vào vòng nguy hiểm. Chén thánh thiêng liêng của vua Arthur huyền thoại chính là chiếc chìa khóa của cuộc truy tìm bí hiểm đó. Trên biển khơi, dưới đá thẳm - tập truyện đầu tiên trong bộ truyện kỳ ảo cuốn hút Bóng tối trỗi dậy của Susan Cooper, một tượng đài trong nền văn học thiếu nhi thế giới thế kỷ XX. “Susan Cooper là một trong số ít những nhà văn đương đại có một trí tưởng tượng mãnh liệt, khả năng kể chuyện và cái nhìn đạo lý cho phép bà sáng tạo ra một cuộc đối đầu lớn lao giữa cái thiện và cái ác, mô típ tâm điểm của mọi tác phẩm văn học kỳ ảo vĩ đại. Tolkien có điều đó, C.S.Lewis cũng vậy. Và Cooper là người tiếp bước họ.” - Psychology Today “Một câu chuyện dẫn ta tới đỉnh điểm hưng phấn, ngập tràn những huyền thoại, bí ẩn và hàm ý ngụ ngôn.” - Horn Book *** Tác giả Tác giả Susan Cooper   Susan Cooper được biết đến nhiều nhất với bộ tiểu thuyết kỳ ảo nổi tiếng Bóng tối trỗi dậy gồm năm tập: - Trên biển khơi, dưới đá thẳm; tải eBook - Bóng tối trỗi dậy (sách đoạt Huy chương Newbery 1974); - Phù thủy Xanh;  - Vua Xám (sách đoạt Giải Newbery 1976); - Bạc trên cây, ra mắt bạn đọc từ những năm 1960 và 1970 Bóng tối trỗi dậy miêu tả cuộc giằng co giữa hai thế lực Thiện và Ác, hay Ánh sáng và Bóng tối. Bộ tiểu thuyết này dựa trên truyền thuyết về vua Arthur, được viết chủ yếu cho độc giả trẻ. Các tiểu thuyết khác dành cho độc giả trẻ của bà: Seaward (Về phía biển) và Dawn of Fear (Bình minh của sợ hãi). Bà cũng viết ba cuốn dành cho thiếu nhi: Thím bò Bạc, Cô gái Selkie và Tam Lin; cả ba đều do Warwick Hutton minh họa. Cộng tác với diễn viên Hume Cronyn, bà soạn vở kịch Foxfire (Lửa Cáo) cho sân khấu Broadway và - dành tặng Jane Fonda - bộ phim truyền hình Dollmaker (Người làm búp bê), cả hai đều giành được giải Humanitas 1985. Sinh ra tại Buckinghamshire, nước Anh, Susan Cooper đã chuyển sang Mỹ từ năm 1963 và hiện sống tại Cambridge, Massachusetts. *** Cho đến trước ngày Đông chí lần thứ mười một diễn ra, cậu bé Will Stanton chẳng có gì phải lo lắng trong sự bao bọc êm ấm của cả gia đình. Ngoan ngoãn, chăm chỉ, hơi rụt rè và có vẻ của một “ông cụ non”, cậu út thứ bảy này đang hồi hộp chờ đón lễ sinh nhật với ước mong năm nay có tuyết rơi. Điều cậu bé không ngờ là đêm trước lễ sinh nhật toàn mang tới những dấu hiệu chẳng lành. Lũ thỏ vốn dĩ hiền lành trong chuồng bỗng trở nên khiếp sợ. Lũ quạ đột nhiên dáo dác tìm kiếm người. Một người đàn ông trông thật kỳ dị ẩn hiện. Những người hàng xóm như ông lão chăn bò George, ông chủ trang trại Dawson sao toàn nói những lời vu vơ khó hiểu. Và lần đầu tiên, những nỗi sợ hãi kéo đến khiến Will run rẩy, tưởng chừng phát điên lên khi ngủ một mình… Mọi chuyện đã bắt đầu thay đổi theo chiều hướng không tưởng tượng nổi đối với tuổi mười một của Will. Bắt đầu từ một cái vòng kim loại trên có hai đường cắt vuông góc chia hình tròn làm bốn phần đều nhau mà ông chủ trang trại Dawson trao cho, Will bắt đầu khám phá ra mình có một quyền năng đặc biệt, chẳng hạn cậu có thể tự tạo nên những ngọn lửa hoặc dập tắt nó bằng sự mong muốn. Và điều kinh ngạc hơn, cậu là một trong các Cổ Nhân, là người đầu tiên được sinh ra trong vòng năm trăm năm nay và cũng là người Cổ Nhân cuối cùng. Cho dù Will còn quá nhỏ, song sứ mạng đặt lên đôi vai cậu lại quá lớn, đó là phải cống hiến hết mình cho cuộc đấu tranh lâu dài giữa Ánh Sáng và Bóng Tối. Sự xuất hiện của Will đã hoàn thành một vòng tròn vốn phát triển từ bốn ngàn năm trước ở mọi vùng cổ xưa trên mảnh đất mà cậu đang sống: vòng tròn Cổ Nhân. Là người tìm Dấu hiệu, sứ mệnh của Will là tìm ra và bảo vệ sáu Dấu hiệu Ánh Sáng vĩ đại đã được các Cổ Nhân tạo ra trong hàng thế kỷ, chúng chỉ hợp lực được khi vòng tròn được khép kín. “Vì Bóng Tối, Bóng tối đang trỗi dậy. Kẻ Lang Thang đã lên đường, Kỵ sĩ đã lên ngựa, chúng ta đều đã thức giấc…”, tác phẩm Bóng tối trỗi dậy mang đến những không gian pháp thuật, hé mở những câu chuyện bí ẩn lôi kéo độc giả cuốn vào chuyến phiêu lưu xuyên qua các thế kỷ của cậu bé Will. Cuộc chiến đấu giữa Ánh Sáng và Bóng Tối quá dữ dội, dù không đơn độc, song Will dường như quá bé nhỏ khi đón nhận sứ mạng lớn lao của mình. Không ít lần cậu mắc sai lầm và vướng vào nguy hiểm. Nhưng chính trong những thử thách ấy, cậu bé mười một tuổi này càng thức tỉnh về nhiệm vụ của mình, nhất là khi tính mạng của những người thân trong gia đình bị đe dọa bởi sự tấn công từ Bóng Tối.… Tác giả Susan Cooper được đánh giá là một trong số ít nhà văn đương đại có trí tưởng tượng phong phú, năng lực kể chuyện và cái nhìn tâm linh trong việc sáng tạo cuộc xung đột quyết định giữa Thiện và Ác trên nền của sự kỳ ảo. Thế giới nhân vật trong Bóng tối trỗi dậy đầy ắp những bí ẩn lôi cuốn. Một cậu bé từ những run rẩy của tuổi mười một đã trở thành một vị cứu tinh cho cả thế giới. Một quý bà tưởng chừng có sức mạnh vô song có lúc đã phải thoái lui vì kiệt sinh lực. Một kẻ tâm phúc, trung thành của vị Cổ Nhân đã phản bội lại phe Ánh Sáng và mang lại những hậu họa khôn lường. Sức mạnh từ Bóng Tối. Sự phản kháng từ Ánh Sáng… Tất cả cùng tạo nên một tác phẩm kỳ ảo ấn tượng bậc nhất, phản ánh cuộc chiến muôn đời giữa thiện và ác. Tập hai Bóng tối trỗi dậy nằm trong bộ truyện năm tập cùng tên (Trên biển khơi dưới đá thẳm, Bóng tối trỗi dậy, Phù thủy cây, Vua Xám, Bạc trên cây) đã được các nhà làm phim Mỹ dựng thành phim có tựa "The Seeker" ( Quyền lực bóng đêm) và phát hành tại Việt Nam vào cuối năm 2007. Nữ nhà văn người Anh Susan Cooper sinh năm 1935, hiện sống tại Cambridge, Massachusetts. Bóng tối trỗi dậy là bộ sách quan trọng nhất trong sự nghiệp sáng tác của bà, đem lại cho tác giả các giải thưởng văn học danh tiếng cùng một vị trí vững chắc trong nền văn học thiếu nhi thế giới. Susan Cooper đã thổ lộ về cuốn sách này: “Tôi không tự nhủ mình đang viết truyện kỳ ảo. Tôi cũng chẳng tự nhủ rằng mình đang viết cho bọn trẻ. Tôi chỉ kể một câu chuyện mà thôi. Nói cách khác bạn đang sống trong thế giới ấy và kể lại những gì mình thấy. Tất nhiên, những gì bạn thấy bắt nguồn từ tiềm thức của chính bạn”. *** Bóng tối trỗi dậy là tập hai (cũng là cuốn được lấy tên cho cả series) trong bộ truyện kỳ ảo dành cho thiếu nhi gồm năm tập: Trên biển khơi dưới đá thẳm, Bóng tối trỗi dậy, Phù thủy cây, Vua Xám, Bạc trên cây của nhà văn Susan Cooper. Độc lập so với Trên biển khơi, dưới đá thẳm (ra mắt độc giả Việt Nam năm 2007)...   Bóng tối trỗi dậy được nhận định là bí ẩn hơn, nhiều pháp thuật hơn, dữ dội hơn và là một trong những tiểu thuyết kỳ ảo xuất sắc nhất mọi thời đại. Câu chuyện được mở ra khi những sự kiện kỳ lạ đột nhiên xảy ra dồn dập ngay trước sinh nhật lần thứ 11 của Mill Stanton. Một lão già lang thang bí ẩn lởn vởn quanh làng. Quạ tấn công người. Trời lạnh bất thường. Thời gian dường như ngưng đọng. Hoang mang, cô đơn và không hề nhận thức được chuyện gì đang diễn ra, Mill buộc phải lao vào hành trình tìm kiếm sự thật, để rồi choáng váng nhận ra sứ mệnh của mình đã được định sẵn từ hàng ngàn năm trước... TRÍCH DẪN ĐẶC SẮC "Bóng Tối Trỗi Dậy là tác phẩm hiếm hoi vừa khiến độc giả xúc động trước cuộc sống thôn quê ấm áp hạnh phúc của gia đình Will, vừa kích thích họ bằng vô vàn nguy hiểm cậu phải đối mặt, thường trong những thế kỷ khác và vùng đất khác, Hoà trộn nhuần nhuyễn giữa truyền thống Anh và Celtic cổ với những truyền thuyết của vùng núi đồi thung lũng Buckinghamshire quê hương bà, Susan Cooper đã viết nên một tác phẩm kỳ ảo ấn tượng bậc nhất phản ánh cuộc chiến muôn đời giữa thiện và ác." - Margaret K. Mc Elderry Books "Cuốn tiểu thuyết có sự hài hoà như bản giao hưởng của Bethoven. mặc dù tràn ngập tính biểu tượng và phúng dụ nhưng câu chuyện và ý nghĩa hàm ẩn của nó lại rất trong sáng, dễ hiểu và tươi vui." - Horn Book "Độc lập với Trên biển khơi, Dưới đá thẳm, Bóng tối trỗi dậy còn bí ẩn hơn, nhiều pháp thuật hơn, dữ dội hơn và là một trong những tiểu thuyết kỳ ảo xuất sắc nhất mọi thời đại." - A. Solinas *** “Quá nhiều!” James hét lên, sập cánh cửa lại sau lưng. “Cái gì cơ?” Will hỏi. “Quá nhiều trẻ con trong cái nhà này, chứ còn gì nữa. Đúng là quá nhiều.” James đứng trên chiếu nghỉ cầu thang, mặt mũi hầm hầm nom như cái đầu máy xe lửa tí hon giận dữ, rồi bước thình thịch đến chỗ ngồi trên bệ cửa sổ và nhìn chằm chằm ra ngoài vườn. Will đặt quyển sách của mình sang một bên, co chân lên nhường chỗ cho anh. “Em nghe thấy có tiếng quát tháo,” cậu nói, tựa cằm lên đầu gối. “Có gì đâu,” James nói. “Lại là chị Barbara ngu ngốc thôi mà. Lên giọng bà chủ. Nhặt cái này lên, đừng động vào cái kia. Rồi lại đến lượt Mary chõ vào, lắp ba lắp bắp, lắp ba lắp bắp. Ai cũng tưởng cái nhà này thế là đủ rộng rồi, nhưng đi đâu cũng đụng phải người.” Cả hai cùng nhìn ra ngoài cửa sổ. Khắp nơi, tuyết nằm mỏng manh và khiêm nhường. Dải xám rộng cong cong kia là thảm cỏ, với những lùm cây rải rác trong vườn quả vẫn còn thẫm tối phía xa xa; những mảng vuông màu trắng là mái gara ô tô, mái kho thóc cũ, chuồng thỏ và chuồng gà. Xa hơn chút nữa chúng chỉ nhìn thấy những cánh đồng trải dài tít tắp của Trại Dawson lờ mờ sọc trắng. Bầu trời xám mênh mang mù mịt những bông tuyết nhất định không rơi. Khắp khung cảnh ấy, chẳng có màu sắc nào hiện lên rõ rệt. “Còn bốn ngày nữa là đến Giáng sinh,” Will nói. “Ước gì tuyết rơi cho tử tế.” “Và mai là sinh nhật em rồi đấy.” “Ừm.” Cậu cũng đã định nói đến chuyện đó, nhưng như thế thì giống một lời nhắc nhở quá. Mà món quà cậu mong muốn nhất trong ngày sinh nhật lại là một thứ không ai có thể tặng được: đó là tuyết, tuyết phủ trắng xóa như tấm chăn dày tuyệt đẹp, và món quà đó chưa bao giờ xuất hiện. Ít nhất năm nay còn có tuyết rơi lắc rắc trên nền trời xám xịt, còn hơn là không có gì. Bỗng cậu nhớ ra nhiệm vụ: “Em vẫn chưa cho thỏ ăn. Anh có muốn đi cùng không?” Đi giày, mặc áo khoác và quàng khăn ấm xong xuôi, hai đứa vất vả len qua căn bếp ngổn ngang đồ đạc. Đài đang phát một bản nhạc giao hưởng; chị cả Gwen vừa thái hành vừa hát; mẹ cúi xuống bếp lò, khuôn mặt đỏ hồng rạng rỡ. “Lũ thỏ!” Bà hét lên khi nhìn thấy hai đứa. “Đem thêm cỏ khô ngoài trại về nhé!” “Chúng con đi đây!” Will hét lên trả lời. Khi cậu đi qua bàn, chiếc đài đột nhiên nhiễu sóng rú lên chói tai. Cậu giật nảy người. Bà Stanton la lên: “Vặn NHỎ cái thứ đó xuống.” Ra khỏi nhà, không khí bỗng im ắng hẳn. Will lấy một xô thức ăn viên từ chiếc thùng để trong kho thóc sực mùi gia súc ra - thực ra nó vốn không phải là kho thóc, mà chỉ là một cái lán dài, thấp lè tè, lợp mái ngói, đã từng là chuồng ngựa. Hai anh em giẫm trên lớp tuyết mỏng ra đến dãy chuồng thỏ đóng bằng gỗ dày, để lại những dấu chân đen sì trên nền đất đông cứng. Đang mở cửa chuồng để đổ thức ăn vào máng, Will chợt khựng lại, cau mày. Bình thường, lũ thỏ hay nằm co cụm im thin thít ở các góc chuồng, chỉ những con tham lam mới đến chúi mũi vào ăn. Hôm nay trông chúng có vẻ bồn chồn và bất ổn, đi đi lại lại, xô vào thành chuồng gỗ; một vài con thậm chí còn sợ hãi nhảy bật về phía sau khi cậu mở cửa. Cậu tiến về phía con thỏ cưng của mình, con Chelsea, với tay định âu yếm vuốt ve dưới tai nó như mọi khi, nhưng nó giật lùi lảng tránh và co rúm vào một góc, đôi mắt viền hồng ngước lên đờ đẫn và khiếp hãi. “Này!” Will lo ngại nói. “Anh James này, nhìn mà xem. Có chuyện gì với nó thế nhỉ? Tất cả lũ thỏ nữa?” “Chúng nó có vẻ vẫn bình thường với anh đấy chứ.” “Quái, em lại không thấy thế. Cả lũ cứ bồn chồn thế nào ấy. Cả con Chelsea nữa. Nào, thỏ ngoan, lại đây đi…” Nhưng chẳng ích gì. “Lạ thật,” James quan sát và nói hơi tò mò. “Anh cá là tay em có mùi lạ. Chắc là em chạm tay vào cái gì đó mà lũ thỏ không thích. Cũng giống như lũ chó và hạt hồi ấy, nhưng kiểu khác thôi.” “Em chưa chạm vào cái gì cả. Thực ra, em vừa mới rửa tay xong thì gặp anh.” “Đấy thấy chưa,” James nói ngay. “Rắc rối là ờ chỗ đấy. Chúng chưa bao giờ được ngửi thấy mùi em lúc sạch cả. Chắc là tất cả bọn chúng đều chết vì sốc đấy.” “Ha ha, buồn cười thật,” Will xông vào James, và chúng vừa vật lộn vừa cười sằng sặc trong lúc cái xô rỗng đổ lăn lông lốc trên nền sân cứng. Nhưng khi hai anh em đi về, cậu liếc nhìn lại thì thấy lũ thỏ vẫn nháo nhác, không chịu ăn mà mở to mắt chằm chằm nhìn theo cậu với vẻ sợ hãi kỳ lạ. Mời các bạn đón đọc Trên Biển Khơi, Dưới Đá Thẳm của tác giả Susan Cooper & Song Hạnh (dịch).

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Đường Dần Tại Dị Giới
Hắn có một thân công phu siêu quần bạt tụy, trong thế giới hiện thực không đất dụng võ, chỉ còn cách làm sát thủ. Tình cờ đến được Dị giới vào thời thế hỗn loạn, trên chiến trường phát huy thực lực. Tên hắn là Đường Dần, chuyện của hắn như chỉ tồn tại trong truyền thuyết... Dị Giới không tồn tại, xuyên việt không có khả năng, xin chớ bắt chước! "Nếu có thể xuyên không thì về sớm gọi mình đi nữa"! Hắn có một thân siêu quần bạt tụy công phu, nhưng ở hiện thực thế giới bên trong nhưng vô dụng Võ chỗ, chỉ có thể làm không thể lộ ra ngoài ánh sáng sát thủ. Mà đi đến hỗn loạn không chịu nổi Dị Giới, tại ngươi chết ta sống trên chiến trường hắn thực lực lại đạt được trình độ lớn nhất phát huy. Ở chỗ này, hắn có thể không chút kiêng kỵ vung vẩy vũ khí trong tay; ở chỗ này, làm sinh tồn, hắn không có lựa chọn nào khác đi đến đầu kia thuộc về hắn chính mình Vương Giả Chi Lộ. *** Thành Đô, đêm khuya. Đường Dần ngồi ở một nhà tên là ‘Dạ hỏa’ phòng khiêu vũ quầy bar trước uống rượu. Đây là hắn đến Thành Đô ngày thứ năm. Hắn thích rượu, cũng thích nhà này phòng khiêu vũ trong hoàn cảnh, càng thích nghe bên trong nổi lên bản tình ca. “Một mình ngươi?” Một vị hơn hai mươi tuổi cô nàng ngồi vào Đường Dần bên cạnh, mỉm cười nhìn hắn. Đường Dần dáng dấp anh tuấn đẹp trai, da trắng nõn, lông mày rậm mắt to, khóe miệng trời sinh thượng thiêu, cho dù ở hắn phụng phịu thời điểm cũng giống đúng đang mỉm cười, hé ra đẹp trai khuôn mặt tươi cười rất dễ làm cho sinh lòng hảo cảm, đương nhiên, đó là đúng người xa lạ mà nói, đúng người quen biết hắn mà nói, hắn cười, đúng sẽ cho người cảm giác rợn cả tóc gáy. Bởi vì hắn là sát thủ, giết người không chớp mắt sát thủ. Đường Dần quay đầu, không giải thích được nhìn cô nàng, không hiểu hỏi ngược lại: “Chúng ta quen biết à?” Cô nàng dáng dấp không tính là xinh đẹp, nhưng là tuyệt đối không khó xem, trên người mặc mát mẻ lộ ra nội y, phía dưới là nóng bỏng quần chip, lộ ra hai cái hấp dẫn lại thon dài đùi đẹp, khêu gợi quần áo khiến nàng dáng người quyến rũ thoạt nhìn càng thêm mê người. Cô nàng mỉm cười, lắc đầu, nói ra: “Ta là nơi này người phục vụ, đã liên tục chừng mấy ngày xem một mình ngươi qua đây uống rượu.” “A!” Đường Dần lắc lắc chén rượu trong tay, cười ha hả không có nói thêm nữa. Đầu óc của hắn rất thông minh, chí ít so với người bình thường muốn thông minh nhiều lắm, đúng có thể khiến cho hắn chú ý người có thể đã gặp qua là không quên được, cho dù là chỉ nhìn quá liếc mắt, lại trải qua mấy năm sau đó. Chỉ là trên cái thế giới này có thể khiến cho hắn chú ý cũng không có nhiều người. Đường Dần khuôn mặt tươi cười dụ cho người thân cận, thật là đi đón xúc hắn thời điểm, sẽ gặp tinh tường cảm giác được khuôn mặt tươi cười phía sau lạnh lùng, cái loại này từ trong khung thấu đi ra ngoài lạnh lùng. “Nghe giọng nói ngươi không phải là Thành Đô người nữa?! Tới Thành Đô làm cái gì? Đi công tác à?” Cô nàng tựa hồ đối với Đường Dần rất cảm thấy hứng thú, đúng lạnh lùng của hắn cũng làm như không thấy, tựa như quen hỏi. Đường Dần nhìn chén rượu trong tay, vẫn như cũ trầm mặc không nói gì. Hắn không muốn hiểu người, tuyệt không sẽ đối với hắn nói hơn một câu. Đang ở cô nàng cảm giác lúng túng thời điểm, một cái bàn tay đột nhiên từ Đường Dần phía sau đưa ra ngoài, đặt tại trên vai của hắn, đồng thời, thô thanh thô khí thanh âm sau lưng hắn vang lên: “Cậu em, ngươi ngồi vị trí này có người chiếm, nhường một chút nữa!” Nghe vậy, Đường Dần cùng một bên cô nàng không hẹn mà cùng nữu quay đầu lại. Chỉ thấy ở Đường Dần đứng phía sau có bốn gã ăn mặc dáng vẻ lưu manh thanh niên, khác không khiến cho Đường Dần chú ý của, nhưng này bốn quả lại quang lại phát sáng đại ngốc đầu phá lệ bắt mắt, dường như bốn ngọn đèn đèn lớn độn bài ở phía sau hắn. Thấy rõ ràng bốn người này, cô nàng trên mặt của liền lộ ra vẻ chán ghét, nhưng trong ánh mắt lại mang theo vài phần kính nể cùng e ngại. Đường Dần đầy mặt mờ mịt, nói ra: “Ta vẫn luôn là ngồi ở chỗ này.” “Luôn luôn?” “Đúng vậy!” Đường Dần chính sắc nói ra: “Đã năm ngày.” “Hắc hắc...” Đưa tay đè xuống bả vai hắn đầu trọc hán tử cười lạnh một tiếng, dùng ngón tay cái dựa vào xuống dưới cái mũi của mình, nói ra: “Mẹ nó, huynh đệ chúng ta đều ở đây dặm lăn lộn năm năm. Người trẻ tuổi, thức thời mau nhanh khốn nạn, đừng tìm phiền toái, không phải có khổ cho ngươi đầu ăn!” Đang khi nói chuyện, hắn cầm quần áo vạt áo hơi vén lên, lộ ra đừng ở y xuống dưới một thanh giấu đao. Đường Dần hai mắt trực câu câu nhìn đao, sau một lúc lâu, hắn dường như khiếp đảm mà nuốt nước bọt, đứng lên hình, hàm cười nói: “Chỗ ngồi này đúng là của ngươi.” Nói, hắn cầm chén rượu lên, hướng đi xa xa bàn trống. “Ha ha ——” nhìn Đường Dần ‘Chạy trối chết’ bóng lưng, bốn gã đầu trọc đại hán cuồng tứ mà cười to lên. Sau đó, thân thể nhoáng lên, đều ngồi vây quanh ở cô nàng tả hữu. Cô nàng đúng Đường Dần nhu nhược hoàn toàn thất vọng, nhìn nữa này bốn gã đầu trọc, trên mặt chán ghét tình càng tăng lên, nàng làm bộ đứng dậy muốn đi, cầm đầu tên kia đầu trọc hán tử một tay lấy cổ tay của nàng nắm, cợt nhả mà hỏi thăm: “Đẹp đẽ đẹp đẽ, đi đâu? Thế nào chúng ta thứ nhất ngươi muốn đi a?” Cô nàng dùng sức bỏ qua đầu trọc hán tử tay của, tức giận nói ra: “Ta muốn đi công tác!” Đầu trọc hán tử ngoài cười nhưng trong không cười mà nói ra: “Vừa mặt trắng nhỏ kia tại đây ngồi thời điểm, ngươi cũng không có muốn đi công tác ý tứ, vẫn cùng hắn vừa nói vừa cười, thế nào huynh đệ chúng ta thứ nhất ngươi sẽ đi công tác, đẹp đẽ đẹp đẽ, ngươi quá không cho huynh đệ chúng ta mặt mũi nữa!” “Đúng, đúng!” Mặt khác ba người đầu trọc hô theo. Cô nàng nhận thức bốn người này, biết bọn họ là vùng này nổi danh cuồn cuộn, tựa hồ vẫn cùng địa phương đại hắc bang tổ chức có quan hệ, đối với bọn họ vừa đáng ghét, lại không dám đắc tội. Nàng thở sâu, dịu dàng nói: “Các ngươi rốt cuộc muốn làm gì nha!” Đầu trọc hán tử cười nói: “Cũng không ý tứ gì khác, liền là muốn mời ngươi uống chén rượu.” Vừa nói chuyện, hắn nghiêng người tiếp cận đồng bọn gật đầu. Một tên đầu trọc hội ý, từ trong túi móc ra một chai rượu đỏ, ngã tràn đầy một ly, đổ lên cô nàng trước mặt của. Cô nàng hơi biến sắc, lắc đầu nói ra: “Ta không biết uống rượu...” Không đợi hắn nói xong, đầu trọc hán tử ngắt lời nói: “Ta mời ngươi uống rượu, cho dù là chỉ uống một hớp cũng là ý đó, nói cách khác đúng không để cho ta mặt mũi này!” Cô nàng biết bọn họ những người sống tạm bợ coi trọng nhất đúng mặt, nếu như hôm nay bản thân không uống chén rượu này, bọn họ chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ. Để phái bọn họ, cô nàng bất đắc dĩ, đem tâm đưa ngang một cái, nói ra: “... Vậy ta chỉ uống một hớp.” “Tốt, tốt, tốt! Ha ha ——” đầu trọc hán tử đắc ý cười ha ha, liên tục gật đầu. Cầm chén rượu lên, cô nàng lấy dũng khí, ngửa đầu uống một hớp rượu lớn. Rượu xuống bụng, một cay độc vị từ trong dạ dày luôn luôn vọt tới tóc của nàng ti, nàng cảm giác mình hơi thở thì đều đã phun ra lửa, trắng noãn khuôn mặt cũng liền biến thành màu đỏ, này hầu gái lang dáng dấp thoạt nhìn càng thêm kiều diễm động nhân. Đầu trọc hán tử thấy mắt đều nhanh thẳng, một hồi lâu mới hồi phục tinh thần lại, vỗ tay cười to, liên thanh nói ra: “Tửu lượng giỏi, tửu lượng giỏi, ha ha, lại uống một hớp, tới, lại uống một hớp!” “Ta...” Cô nàng còn muốn từ chối, nhưng đầu trọc hán tử cũng cầm chén rượu lên, cứng rắn đi trong miệng của nàng rót. Thoáng qua trong lúc đó, còn dư lại hơn phân nửa ly rượu đều bị cứng rắn rót vào cô nàng trong bụng, sắc mặt của nàng cũng càng phát ra phì hồng. Nàng xóa sạch xóa sạch khóe miệng rượu dấu vết, thở hổn hển nói ra: “Ta hiện tại có thể đi được chưa?” Đầu trọc hán tử cùng vài tên đồng bọn liếc nhau, không hẹn mà cùng lộ ra cười xấu xa, gật đầu nói: “Tốt! Ngươi đi giúp nữa!” Nghe nói lời này, cô nàng như trút được gánh nặng, vội vàng đứng lên hình, thế nhưng nàng vừa nãy vừa đứng lên, chợt cảm thấy thiên toàn địa chuyển, dường như toàn bộ thế giới đều đã bay lên. Nàng đứng thẳng không được, thân thể ngay cả hoảng, sau cùng lại ngồi trở lại đến ghế trên, suy nghĩ choáng váng trầm trầm, lại đau lại sưng, lúc này nàng rốt cục ý thức được không được bình thường, mình tửu lượng lại kém, cũng không đến mức như thế chăng tể, đối phương khẳng định ở rượu dặm hạ mê huyễn dược các loại từ đông sang tây. Có thể nàng hiện tại mới nghĩ rõ ràng điểm này cũng đã chậm, ý thức một chút xíu ở trong óc nàng biến mất, ngồi ở ghế trên, thân thể lung lay lắc lắc, biểu hiện trên mặt dại ra, thỉnh thoảng lại nhìn mọi người chung quanh cười khúc khích. Gặp đã đắc thủ, bốn gã đầu trọc hán tử trên mặt cười xấu xa càng đậm, cho nhau nháy mắt, ba chân bốn cẳng đem cô nàng đở lên tới, còn thỉnh thoảng lại nói ra: “Uống nhiều rồi nữa! Không thể uống cũng không cần uống nha, chúng ta đưa ngươi đi nghỉ ngơi!” Bốn gã đầu trọc hán tử cái dụng tâm thức không rõ cô nàng đi qua sàn nhảy, thẳng tiếp cận phòng khiêu vũ đi cửa sau đi. Bọn họ bên này phát sinh tất cả, đều bị cách đó không xa Đường Dần nhìn rõ ràng. Hắn có cổ phát động, nghĩ xông lên phía trước đem bọn họ cản lại, bất quá rất nhanh hắn liền đem này cổ phát động ép xuống, mình không phải là người lương thiện, không cần thiết đi cứu người nào, () gây phiền toái chẳng khác nào vì mình gây nên phiền phức. Tuy rằng lý trí chiếm thượng phong, bất quá, cô nàng thân ảnh của cũng không ngừng ở trong đầu hắn hiện lên, để hắn có chút tâm phù khí táo. Đáng chết! Đường Dần ở trong lòng thầm mắng một tiếng, hắn đáng ghét loại này phát động không bị khống chế cảm giác. Ngửa đầu một cái, đem rượu trong ly uống sạch sẽ, lập tức hắn giơ tay lên tới, đánh ra một giòn giã hưởng chỉ. Cách đó không xa một tên người nữ phục vụ đã đi tới, hàm cười hỏi: “Ngài, có cần gì không?” “Rượu!” Đường Dần dứt khoát nói ra. “Rượu gì?” Người nữ phục vụ bị hắn chọc cười, tới phòng khiêu vũ, tám chín phần mười cũng là chút rượu. “Rượu mạnh!” “Phục ngươi thêm?” “Có thể!” “Một ly?” “Một chai!” Người nữ phục vụ ngẩn người, nghi ngờ xem mắt Đường Dần, dừng một chút mới hàm cười nói: “Tốt, ngài, xin chờ một chút!” Không lâu sau, cô nàng bưng khay đi trở về, đem một chai phục ngươi thêm phóng tới Đường Dần trước mặt của, sau đó lại thâm sâu sâu nhìn hắn một cái, phương chậm rãi đi ra ngoài. Mở che, Đường Dần đảo mãn một ly, chỉ ngửa đầu một cái, rượu trong ly đã bị hắn uống cạn. Rượu nồng độ cao xuống bụng, hình như vô số cây đao, ở trong cơ thể hắn cắt tới vạch tới, hắn nhắm mắt lại, ngón tay ở trên bàn gấp rút gõ. Qua một hồi lâu, hắn chậm rãi giương đôi mắt, trong nháy mắt đó, phảng phất có hai đạo tinh quang từ ánh mắt hắn giữa bắn ra, chỉ là rất ngắn, lóe lên rồi biến mất. Uống xong một chai cao độ vào hè ngươi thêm sau, Đường Dần loạng choạng lắc lư đi lại khách sạn nghỉ ngơi! ... Mời các bạn đón đọc Đường Dần Tại Dị Giới - Lục Đạo.
Nhẫn Thuật Trà Trộn Dị Giới - Hóng Heart
Truyện Nhẫn Thuật Trà Trộn Dị Giới của tác giả Hóng Heart là truyện thuộc thể loại tiên hiệp với nhân vật chính là một gã nghiện game, cuộc sống của hắn chỉ có game và những chiến thuật game. Mới chơi trò Naruto thì bị hút vào đại lục Ma Võ, nhập vào một tên thư sinh khá vô dụng. Cuối cùng, hắn bi ai phát hiện, thân thể này quá nát: tu luyện cũng bằng thừa. Phúc lợi duy nhất Lâm Hàn được thừa hưởng là tên thư sinh trước kia đã giúp một mỹ nữ, hay nói đúng hơn là một tiên tử trần gian, có vẻ thần thông quảng đại vô cùng. Tiên tử hứa chữa thương xong đưa hắn về nhà, nhưng lại quỷ dị mất hết tu vi, quỷ dị đến với hắn. Càng quỷ dị hơn khi hệ thống mà hắn có trong game thức tỉnh, giúp hắn có được nhẫn thuật, soi sáng cho hắn một con đường. Mà quỷ dị nhất thì là khi hắn có được con đường của mình, thì cũng là lúc tiên tử rời đi. Tìm lại nàng! Nhất định phải tìm lại nàng! Mối tình thư sinh và tiên tử, trong truyền thuyết toàn là bi kịch. Đọc truyện sẽ rõ. Mời các bạn đón đọc Nhẫn Thuật Trà Trộn Dị Giới của tác giả Hóng Heart.
Vô Địch Thiên Hạ - Thần Kiếm
Cường giả, vĩnh viễn đều là tịch mịch, chỉ có chiến thắng tịch mịch, mới có thể vô địch Thiên Hạ! Vũ Hồn thế giới, trong cơ thể có được Vũ Hồn mới có thể tu luyện Đấu Khí trở thành một gã chiến sĩ, mà vốn là có được siêu cấp Nghịch Thiên Vũ Hồn Hoàng Tiểu Long tại Vũ Hồn Giác Tỉnh lúc, lại bị gia tộc loại người ngộ nhận là là bình thường biến dị Vũ Hồn. Nhưng là có được "Bình thường" biến dị Vũ Hồn Hoàng Tiểu Long lại một lần lại một lần triển lộ kinh người thiên phú, một lần lại một lần đánh bại cái gọi là siêu cấp thiên tài, một lần lại một lần lại để cho gia tộc cùng cả cái Vũ Hồn thế giới khiếp sợ! *** Nếu ai đã yêu thích bộ Thiên Tôn Trùng Sinh thì không lạ lẫm gì với anh chàng tác giả này nữa rồi. Đây là bộ tiếp theo sau của thằng tác giả (tưởng rằng anh chàng này đã Rửa tay chậu vàng, gát Bút giang hồ) Mời các bạn đón đọc Vô Địch Thiên Hạ của tác giả Thần Kiếm.