Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Phần 2 (Nhĩ Căn)

Nhất niệm thành biển cả, nhất niệm hóa nương dâu.

Nhất niệm trảm nghìn Ma, nhất niệm giết vạn Tiên.

Chỉ có niệm của ta... là Vĩnh hằng.

Người ta thường nói rằng không có bất cứ thứ gì có thể vĩnh hằng nhưng thật ra vẫn còn có một ngoại lệ chưa bao giờ được biết đến...

Nhĩ Căn, với hai tác phẩm nổi bật là Cầu Ma và Tiên Nghịch, sẽ hứa hẹn đem đến một tác phẩm xuất sắc nữa cho chúng ta. Tìm mua: Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Phần 2 TiKi Lazada Shopee

***

Mạo Nhi Sơn là một ngọn núi ở bên trong Đông Lâm sơn mạch. Ở dưới núi có một thôn làng, dân phong ở đây thuần phác, thường cày ruộng mà sống, đoạn tuyệt với thế giới bên ngoài.

Một buổi sáng sớm...

Ở trước cổng chính của thôn trang, toàn bộ hương thân trong thôn đang đứng tiễn đưa một thiếu niên chừng mười lăm mười sáu tuổi. Thiếu niên này trông gầy yếu nhưng trắng trẻo sạch sẽ, thoạt nhìn rất là nhu thuận. Y phục trên người hắn chỉ là một bộ thanh sam bình thường nhưng đã bị phai màu trở thành màu trắng, hai mắt toát lên vẻ lanh lợi, trong sáng.

Hắn tên là Bạch Tiểu Thuần.

“Các hương thân phụ lão, ta phải đi tu tiên rồi, nhưng ta không nỡ xa các ngươi”. Vẻ mặt thiếu niên tràn ngập vẻ không nỡ, bộ dáng của hắn vốn nhu thuận, lúc này thoạt nhìn lại càng trở nên chất phác.

Các vị hương thân quay mặt nhìn nhau, cũng làm ra vẻ không nỡ rời xa hắn.

“Tiểu Thuần, cha mẹ ngươi mất sớm. Ngươi là... một đứa trẻ ngoan!!! Chẳng lẽ ngươi không muốn trường sinh? Trở thành tiên nhân là có thể trường sinh, có thể sống rất lâu. Đi thôi! Chim ưng con lớn lên, sẽ có một ngày cũng phải bay đi.” Một lão giả tóc hoa râm ở trong đám người bước ra, lúc nói đến ba chữ “đứa trẻ ngoan” thì giọng nói có chút ngập ngừng.

“Ở bên ngoài, gặp bất cứ chuyện gì ngươi đều phải kiên trì. Ra khỏi thôn rồi thì cũng đừng quay lại, bởi vì con đường của ngươi là ở phía trước!” Lão nhân hiền lành vỗ vỗ bả vai của thiếu niên.

“Trường sinh...”. Thân hình của thiếu niên rung lên. Hắn mạnh mẽ đứng dậy, ánh mắt kiên định.

Trong sự cổ vũ của lão giả này cùng với tất cả thôn dân có mặt, hắn nhẹ gật đầu mấy cái, liếc nhìn mọi người thật kỹ rồi quay người bước nhanh ra khỏi thôn.

Thấy thân ảnh của thiếu niên đã đi xa, mọi người trong thôn lập tức trở nên kích động. Vẻ lưu luyến trong mắt bị nỗi vui sướng thay thế. Lão giả mặt mũi tràn đầy hiền lành lúc trước giờ cũng đang run rẩy, nước mắt chảy thành dòng.

“Trời xanh có mắt, cái tên Bạch Thử Lang này, rốt cuộc cũng đi... Cuối cũng đã đi rồi! Là ai nói cho hắn biết đã nhìn thấy tiên nhân ở gần đây? Ngươi đã vì thôn mà lập được đại công đấy!"

“Tên Bạch Thử Lang này rốt cuộc đã chịu đi rồi. Đáng thương cho mấy con gà nhà ta! Chỉ vì nó sợ gà gáy sáng mà không biết đã dùng cách gì xui khiến một đám hài tử đi bắt gà, đem gà trong cả thôn ra ăn sạch sẽ...”

“Hôm nay, năm mới đến rồi!” Âm thanh hoan hô, phấn khởi vang khắp thôn nhỏ. Thậm chí có người còn lấy ra cả chiêng trống, đánh lên rất là cao hứng.

Bên ngoài thôn, Bạch Tiểu Thuần còn chưa đi xa lắm. Hắn chợt nghe thấy âm thanh khua chiêng gõ trống từ trong thôn truyền ra, còn có cả tiếng hoan hô vang dậy. Hắn dừng lại, vẻ mặt có chút cổ quái, sau đó ho lên một tiếng, nương theo tiếng chiêng trống truyền tới, theo đường núi đi lên Mạo Nhi Sơn.

Ngọn Mạo Nhi Sơn này mặc dù không cao nhưng lại có nhiều bụi cỏ dại. Giờ là sáng sớm mà không gian vẫn tối đen, bốn bề yên tĩnh.

“Nghe Nhị Cẩu nói, mấy ngày hôm trước, lúc hắn bị một con lợn rừng đuổi theo tới chỗ này thì nhìn thấy trên bầu trời có tiên nhân bay qua…” Bạch Tiểu Thuần đi ở trên sơn đạo, trái tim đang nhảy lên thình thịch. Bỗng nhiên từ mé rừng truyền tới từng âm thanh rào rào giống như tiếng lợn rừng đang chạy. Âm thanh đến bất chợt khiến Bạch Tiểu Thuần vốn đã khẩn trương, lo lắng cảm thấy lạnh dọc cả sống lưng.

“Ai? Ai ở đó!” Tay phải hắn vội lấy từ trong bọc hành lý ra bốn cây búa, sáu lưỡi rìu. Chưa hết lo lắng, hắn lại lấy từ trong ngực ra một cây nhang màu đen, cầm chặt trong tay.

“Đừng đến đây, ngàn vạn lần đừng đến đây. Ta có búa, ta có rìu, nhang trong tay ta còn có thể triệu hoán thiên lôi, có thể dẫn tiên nhân hàng lâm. Ngươi dám đi ra, ta liền đánh chết ngươi!” Bạch Tiểu Thuần vừa run vừa hô to, kẹp chặt những thứ vũ khí kia, tranh thủ thời gian chạy theo đường núi. Dọc đường, những tiếng lách cách vang lên loạn hưởng, búa, đao bổ củi rơi xuống đầy đất.

Chắc là hắn đã quá lo lắng, vì những tiếng rào rào rất nhanh biến mất, sau đó cũng không thấy có dã thú nào chạy đến. Sắc mặt của hắn tái nhợt. Hắn lau mồ hôi lạnh, trong đầu đã có ý buông tha không tiếp tục lên núi nữa. Nhưng rồi hắn nghĩ tới cây nhang mình đang cầm trong tay, cây nhang của cha mẹ trước khi qua đời lưu lại cho hắn.

Nghe nói là do tổ tiên hắn khi xưa đã tình cờ cứu giúp một vị tiên nhân bị rơi xuống. Trước khi rời đi, vị tiên nhân đã để lại cây nhang này để báo đáp, còn nói sẽ nhận một người có huyết mạch Bạch gia làm đệ tử. Chỉ cần đốt nó lên là tiên nhân sẽ đến.

Trước đây, cây nhang này đã từng được hắn đốt lên hơn mười lần rồi nhưng cuối cùng vẫn không thấy vị tiên nhân kia đến. Điều này làm cho Bạch Tiểu Thuần bắt đầu hoài nghi vị tiên nhân kia có đến thật hay không. Hôm nay, hắn quyết định thử thêm một lần là bởi cây nhang này cũng không còn nhiều lắm, lại nghe người trong thôn nói cách đây vài ngày đã nhìn thấy có tiên nhân bay qua chỗ này.

Hắn leo lên núi vì biết đâu, ở gần thêm một chút thì tiên nhân sẽ nhận ra cũng không chừng.

Sau một lúc do dự, Bạch Tiểu Thuần lại cắn răng tiếp tục. Cũng may là ngọn núi này cũng không cao, chẳng bao lâu sau hắn đã lên đến đỉnh núi, há miệng thở phì phò. Đứng ở trên đó, hắn quay nhìn thôn trang hiện lên thấp thoáng dưới chân núi, thần sắc có chút cảm khái rồi cúi đầu nhìn đoạn hương đen chỉ còn bằng móng tay ở trong tay.

“Ba năm rồi... Cha mẹ phù hộ cho ta, lần này nhất định phải thành công!” Bạch Tiểu Thuần hít thở sâu, cẩn thận đem hương đốt lên. Gió lớn nổi lên bốn phía, bầu trời kéo mây đen dầy đặc. Từng tia chớp lóe lên sáng lòa, sấm nổ ầm ầm bên tai Bạch Tiểu Thuần.

Âm thanh vang dội làm cho thân hình của Bạch Tiểu Thuần run lên, hắn có cảm giác như lúc nào cũng có thể bị sét đánh chết. Trong một giây lát, hắn đã muốn phun nước miếng dập tắt cây nhang nhưng lại dằn lại vì không cam lòng.

“Ba năm rồi, ta đã đốt cây nhang này mười hai lần. Đây là lần thứ mười ba, lần này nhất định phải làm được. Tiểu Thuần ta không sợ, chắc sẽ không bị đánh chết đâu...”. Bạch Tiểu Thuần nhớ tới kinh nghiệm ba năm qua, không tính lần này, mười hai lần trước hắn đốt cây nhang thì mỗi lần đều có sấm chớp nổi lên như thế này, mà tiên nhân thì không thấy đến. Hắn vốn sợ chết, mỗi lần sấm chớp nổi lên là đều phun nước miếng dập tắt. Nhắc tới cũng kỳ, cây nhang này nhìn như bất phàm, nhưng lúc hắn phun nước vào là nó tắt ngay.

Trong lúc Bạch Tiểu Thuần còn đang hãi hùng khiếp vía, chật vật chờ đợi trong tiếng sấm thì ở bầu trời cách đó không xa có một đạo trường hồng đang gào thét, bay đến rất nhanh.

Trong đạo trường hồng này là một nam nhân trung tuổi. Nam tử này mặc y phục hoa lệ, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhưng thần sắc lại như phong trần mỏi mệt. Thậm chí, nếu nhìn kỹ thì có thể thấy hắn đang thực sự rất mệt mỏi.

“Ta rất muốn nhìn xem, rốt cuộc ngươi là cái dạng gì mà đốt một cây nhang suốt ba năm qua!”

Vừa nghĩ đến những gì mình đã trải qua trong ba năm vừa rồi, nam tử này liền nổi giận.

Ba năm trước, y phát giác có người đốt cây nhang mà mình đã cho đi lúc vẫn còn ở Ngưng Khí kỳ. Nhớ tới đoạn nhân tình ở chốn phàm trần năm đó y vội vàng bay tới.

Lần đó, theo tính toán của y thì rất nhanh sẽ tìm tới nhưng y lại không ngờ rằng, vừa mới nhận thấy mùi hương, còn chưa đi được bao xa thì cái khí tức kia đã biến mất trong nháy mắt, cắt đứt mối liên hệ. Nếu chỉ là một lần thì cũng thôi, nhưng trong ba năm qua, khí tức kia xuất hiện tới hơn mười lần làm cho y tìm kiếm nhiều lần mà lần nào cũng bị gián đoạn. Cứ tới tới lui lui như vậy, giằng co suốt ba năm...

Giờ phút này y đã thấy ngọn Mạo Nhi Sơn ở xa xa, thấy Bạch Tiểu Thuần đang đứng trên đỉnh núi. Trong chớp mắt y đã bay tới đỉnh núi, sau đó vung tay, đem que hương không còn nhiều lắm kia dập tắt.

Tiếng sấm liền im bặt. Bạch Tiểu Thuần sửng sốt, hắn ngẩng đầu nhìn vị trung niên đang đứng bên cạnh mình.

“Tiên nhân?” Bạch Tiểu Thuần e dè hỏi bằng giọng nói có vẻ không chắc chắn, lại lén lút với lấy một cây búa ở sau lưng.

“Bổn tọa là Lý Thanh Hậu. Ngươi là hậu nhân của Bạch gia?” Ánh mắt của tu sĩ trung niên như điện, không để ý tới cây búa ở sau lưng Bạch Tiểu Thuần, mà bắt đầu đánh giá một phen. Y thấy kẻ trước mắt này lông mày xanh, đôi mắt đẹp, lờ mờ tương tự với cố nhân năm đó, tư chất cũng không tệ, vẻ phiền muộn ở trong đáy lòng cũng bớt đi một ít.

“Vãn bối đúng là hậu nhân của Bạch gia, tên là Bạch Tiểu Thuần.” Bạch Tiểu Thuần mở mắt nhìn rồi nhỏ giọng đáp. Tuy trong lòng hắn có chút sợ hãi, nhưng vẫn đứng thẳng.

“Ta hỏi ngươi, châm một cây nhang thôi, vì sao lại châm những ba năm!” Tu sĩ trung niên này nhàn nhạt mở miệng, hỏi tới vấn đề mà trong suốt ba năm qua y rất muốn biết.

Bạch Tiểu Thuần nghe thấy câu hỏi, đầu óc nhanh chóng chuyển động, sau đó làm ra bộ phiền muộn nhìn xuống thôn trang xa xa ở dưới chân núi.

“Vãn bối là một người trọng tình trọng nghĩa, không nỡ bỏ những hương thân kia. Mỗi lần ta đốt hương, bọn hắn đều không nỡ để ta rời đi. Hôm nay bọn hắn bởi vì ta rời đi mà vẫn còn bi thương đây này.”

Tu sĩ trung niên sững sờ. Cái nguyên do này lúc trước y không nghĩ tới, vẻ phiền muộn trong mắt đã mất đi thêm một ít nữa. Từ lời nói mà xem xét thì bản tính kẻ này cũng không tệ lắm. Nhưng khi y hướng ánh nhìn về phía dưới thôn, dùng thần thức đảo qua, nghe được tiếng khua chiêng gõ trống cùng với những câu hoan hô vì Bạch Thử Lang đã rời đi thì sắc mặt lại trở nên khó coi. Y cảm thấy đau đầu. Kẻ trước mắt này nhìn bề ngoài thì nhu thuận chất phác, cả người lẫn vật đều vô hại nhưng trong lòng lại chứa đầy những ý nghĩ xấu xa kỳ quái.

“Nói thật!” tu sĩ trung niên vừa trừng mắt, vừa quát lên như tiếng sấm làm Bạch Tiểu Thuần giật mình, sợ hãi tới mức thân thể run lên.

“Việc ấy cũng không trách được ta a. Cái cây nhang gì đó của ngươi, mỗi lần ta đốt lên đều kéo theo sấm sét, nhiều lần thiếu chút nữa là đánh chết ta rồi. Ta tránh thoát mười ba lần là đã rất không dễ dàng rồi.” Bạch Tiểu Thuần ra vẻ đáng thương nói.

Tu sĩ trung niên nhìn Bạch Tiểu Thuần, im lặng một lúc.

“Ngươi đã sợ như vậy, vì sao còn dám đi đốt nhang tới hơn mười lần?“ Tu sĩ trung niên chậm rãi nói.

"Ta sợ chết! Không phải tu tiên là có thể trường sinh sao? Ta muốn trường sinh a!” Bạch Tiểu Thuần ủy khuất nói.

Tu sĩ trung niên lại im lặng. Y cảm thấy chấp niệm của kẻ này cũng đáng khen, cứ ném tới môn phái ma luyện một phen xem sao, biết đâu tính tình lại có thể thay đổi ít nhiều. Vì vậy sau khi suy nghĩ một chút, y liền hất tay áo quấn quanh Bạch Tiểu Thuần rồi hóa thành một đạo cầu vồng bay thẳng về phía chân trời.

”Đi cùng ta.”

”Đi đâu? Bay quá cao rồi...” Bạch Tiểu Thuần thấy mình đang bay trên trời, phía dưới là vực sâu vạn trượng thì sắc mặt nó tái nhợt, quăng búa ra, gắt gao ôm chặt lấy đùi của vị tiên nhân.

Tu sĩ trung niên nhìn xuống chân của mình, bất đắc dĩ nói.

“Linh Khê Tông.”Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Nhĩ Căn":Tam Thốn Nhân GianTiên NghịchTiên Nghịch - Phần 2Tiên Nghịch - Phần 3Tiên Nghịch - Phần 4Tiên Nghịch - Phần 5Ngã Dục Phong ThiênNhất Niệm Vĩnh HằngNhất Niệm Vĩnh Hằng - Phần 2Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Phần 3Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Phần 4Ngã Dục Phong Thiên - Phần 2Ngã Dục Phong Thiên - Phần 3Ngã Dục Phong Thiên - Phần 4

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Phần 2 PDF của tác giả Nhĩ Căn nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Chiếc Áo Màu Rêu Xanh (Phan Thái Yên)
Tập truyện ngắn Chiếc Áo Màu Rêu Xanh này gồm có: Vùng Biên Giới Im Lặng Hương Sen Châu Thổ Trôi Sông Từ Khi Trăng Là Nguyệt Chiếc Áo Màu Rêu Xanh Màu Hải Đảo Người Đàn Bà Trong Phố Cổ Nhiều Khi Muốn Quay Về Về Với Cơn Mưa Dạ Khúc Thục Nữ Ðêm Sáng Màu Trăng Mưa Tren Phố Suối Snoqualmie Lục Hà Nhà Có Cây Ngô Đồng Mộ Gió Cuối Năm Ở Đồng Bằng Người Đưa Thư Ở Cabramatta Tết Ở Cao Lãnh Câu Chuyện Ở Đầu Sông Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Chiếc Áo Màu Rêu Xanh PDF của tác giả Phan Thái Yên nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Chỉ Yêu Mình Em (Thị Kim)
Cố Tuần: Theo đuổi rồi đá, đá lại theo đuổi, em chơi vui lắm hả? Tưởng chừng Hổ Phách là người phức tạp nhưng hóa ra là người rất đơn giản. *** Phòng ngủ chính và phòng khách trống không là vì Cố Tuần muốn để cho Hổ Phách tự bày trí theo sở thích của mình, thế nhưng trong phòng khách cái gì cũng có, Hổ Phách bị Cố Tuần bế đến giường đôi, vẫn còn rất mù mịt: “Anh nói vậy là có ý gì?” Cố Tuần cười như không cười: “Không có ý gì cả, chỉ là thấy có nên khiến em nhớ lại hay không?” Tìm mua: Chỉ Yêu Mình Em TiKi Lazada Shopee Trong phòng không mở đèn, chỉ có ánh sáng yếu ớt ngoài cửa sổ hắt vào, Cố Tuần cầm tay Hổ Phách đặt lên cơ bụng mình, cởi từng cái nút áo ra, “Lúc cởi nút áo lần đó em cũng như thế này…” Ngón tay Hổ Phách nóng lên, muốn rút tay về, da mặt nóng hổi, phủ nhận: “Em không có.” “Em dám nói nói em không có à?” Cố Tuần áp xuống một nụ hôn nóng bỏng, như dấy lên ngọn lửa trong người cô. Váy bay đến chân giường.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Thị Kim":Ba Con Uyên Ương, Một Đôi LẻChâu Viên Ngọc ẨnChỉ Yêu Mình EmMay Mắn Gặp Lại Khi Chưa GảMỹ Nhân Khó GảThâu Trọn Gió XuânTình Bất Yếm TráTrầm Hương TuyếtĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Chỉ Yêu Mình Em PDF của tác giả Thị Kim nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Chí Tôn Tiên Đạo (Lãnh Hàn Tình Thiên)
Truyện Chí Tôn Tiên Đạo là một truyện khá đặc sắc và hấp dẫn, truyện được tác giả Hàn Lãnh Tình Thiên chắp bút và xây dựng. Đây là truyện thực sự khơi gợi trí tưởng tượng và sáng tạo của con người; không phải là những mô típ cổ đại quen thuộc mà đây là thế giới trong tương lai, với sự tiến bộ của người, nơi mà con người bắt đầu một hành trình mới, ở đó có những thứ đan xen nhau, có chút lạ lẫm nhưng lại có chút gần gũi thân quen. Truyện huyền huyễn đặc sắc này lấy bối cảnh Công nguyên năm 2500, thế giới bộc phát chiến tranh hạt nhân, cả địa cầu bao phủ trong một mảnh sương khói phóng xạ, văn minh loài người cơ bản bị hủy diệt. Một ngàn năm sau, địa cầu chậm rãi khôi phục sinh cơ, do chịu ảnh hưởng bởi chiến tranh hạt nhân nên thể tích địa cầu bành trướng gấp mấy lần, bề mặt địa cầu rộng hơn bây giờ hàng chục lần. Loài người lần nữa sinh sôi, bất quá văn minh khoa học kĩ thuật cũng đã hoàn toàn xuống dốc, văn minh tu chân thành chủ lưu của thiên hạ. Lúc này đại địa Hoa Hạ xuất hiện thập đại chính tà môn phái. Chính phái thất đại môn phái phân biệt là: Côn Lôn Phái, Không Động Phái, Thục Sơn Phái, Thiên Sư Đạo, Trường Sinh Môn, Bồ Đề Tông, Vạn Phật Tự. Tà đạo tam đại môn phái là: Thiên Ma Giáo, Âm Dương Tông, Vạn Quỷ Tông. Chính tà hai phái không ngừng tranh đấu với nhau, nhân gian đâu đâu cũng tràn ngập ngọn lửa chiến tranh! Một đứa tre vừa được sinh ra đã bị bỏ rơi, mang trên mình Cửu Âm Tuyệt Mạch, nó sẽ sống thế nào, cách nào để trở thành cường giả? Thánh nhân thì như thế nào? Chuyện xưa chúng thần chi chiến? Yêu, ghét, hận, thù. Sư trò có thể có tình cảm chăng? Đọc truyện để hiểu rõ hơn và bước vào thế giới đầy nhưng điều bí ẩn này.***Khắc nói kiếp đã qua, tiết thẳng tới trời cao đã muốn trở thành chân chính hỗn nguyên thánh nhân, pháp lực vừa được bất khả tư nghị nông nỗi, hai mắt quan khán đại thế giới, xa ở hỗn độn trung phát sinh chiến sự cũng khó lấy né ra hắn hai mắt! Vài cái thánh nhân bên trong, nữ oa đối hắn trợ giúp lớn nhất, thông thiên lần chi, hắn cùng thông thiên xem như một loại hợp tác quan hệ, còn lại thái thượng lão quân, a di đà phật, bồ đề tổ sư bọn người cùng tiết thẳng tới trời cao không có đánh quá giao tế, mà để cho tiết thẳng tới trời cao thống hận chính là nguyên thủy thiên tôn! Tìm mua: Chí Tôn Tiên Đạo TiKi Lazada Shopee Nguyên thủy thiên tôn năm lần bảy lượt tính kế tiết thẳng tới trời cao, bổ thiên thời điểm lại tự mình ra tay, nếu không nữ oa tới đúng lúc, chỉ sợ tiết thẳng tới trời cao thực sự có thể chết ở nguyên thủy thiên tôn trong tay! “Nguyên thủy a nguyên thủy, ta hiện tại cũng đã thành thánh, ngươi chờ ta đi!” Lập tức tiết thẳng tới trời cao thân thể nhoáng lên một cái thế nhưng hướng tới ba mươi ba thiên ở ngoài hỗn độn mà đi! Hắn vượt qua nói kiếp thành tựu thánh nhân, cả người cùng phía trước so sánh với đã muốn có một cái chất đề cao, trong cơ thể đích thực nguyên đã muốn đều chuyển hóa vi hỗn độn lực, đối với đường lớn lĩnh ngộ cũng tăng lên tới tân cảnh giới, lúc này hắn cùng trước kia căn bản không thể đồng nhất mà thôi, nhẹ nhàng từng bước đó là hàng tỉ lý xa, sau một lát liền chạy tới ba mươi ba thiên ở ngoài! Giờ phút này nguyên thủy thiên tôn thông thiên giáo chủ đang ở hỗn độn trung đại chiến, hai người đều là bàn cổ hóa thân, thần thông pháp lực chẳng phân biệt được cao thấp, nguyên thủy thiên tôn bàn cổ phiên cùng thông thiên giáo chủ tru tiên tứ kiếm cũng là cùng cấp bậc bảo vật, giờ phút này bàn cổ phiên hóa thành một đạo ô quang cùng tru tiên tứ kiếm giao triền ở tại cùng nhau, mà nguyên thủy thiên tôn cùng thông thiên giáo chủ bản nhân cũng là dùng ra đủ loại đạo thuật tiến công đối phương, lẫn nhau đều là đạo môn thủ đoạn, hỗn độn trung không ngừng có quang hoa, tiếng sấm, khí lãng truyền đến!Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Chí Tôn Tiên Đạo PDF của tác giả Lãnh Hàn Tình Thiên nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Chí Tôn Phượng Hậu - Vạn Kiếp Trầm Luân (Điệp Hạ Vô Ưu)
Nàng là Phượng hoàng xích - Phượng đại công chúa, một trong bốn người mang mệnh Phượng hoàng. Nàng là nữ sát thủ tay nhướm máu người. Nàng tài hoa bậc nhất, xinh đẹp vô cùng. Hắn là một nam nhân tuấn mỹ cực độ. Tìm mua: Chí Tôn Phượng Hậu - Vạn Kiếp Trầm Luân TiKi Lazada Shopee Hắn là ngốc tử Vương gia, vô cùng đáng yêu. Có đôi khi, hắn lại phúc hắc, âm hiểm khiến người khác kinh sợ. Bên trong lớp vỏ nhu nhược, yếu đuối kia là trí thông minh tuyệt đỉnh, võ công siêu phàm, mỹ mạo hơn người. Bên trong con người ngốc nghếch kia lại là một nam nhân âm độc, nguy hiểm, tuấn mỹ khiến người hít thở không thông. Sự xuất hiện của hắn khiến nàng không muốn trở về. Sự xuất hiện của nàng làm đảo lộn mọi kế hoạch của hắn. Hai mảnh đời, hai số phận, hai thế giới... Liệu họ có đến được với nhau? *** Hello mọi người, lại là Hạ đây:v. Hôm nay Hạ ngoi lên để giới thiệu cho bộ truyện mới (thật ra cũng không mới lắm). Đó là bộ Tứ Hoàng Sắc (2): Lãnh đế lừa thê. Truyện kể về cặp đôi Long Kỳ Chu x Lâm Vỹ Hạ (Hạ Khuynh Nhan). Lần này Hạ viết về oan gia nhé (văn án thì cứ lên tường Hạ kiếm). Trình văn còn non nên mấy bạn khó tính thông cảm dùm Hạ, có nhận xét thì cũng nhẹ nhàng chút, chủ yếu để Hạ rút kinh nghiệm thôi, đừng làm quá thành war nhé. Truyện hiện được đăng độc nhất trên trang Wattpad của Hạ, với số chương hiện tại là 16 (sẽ còn tăng nữa). Lịch đăng không cố định, hễ rảnh là đăng chứ không thể đăng đều đặn mỗi ngày như xưa nhé, một tuần có thể đăng từ 2-3 chương (vì năm nay Hạ bận sấp mặt ra ấy????????). Mọi người thông cảm dùm. Hết rồi:v, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ! ❤️ P/s: Thật ra Hạ còn định viết thêm một bộ về Nam Cung Hạo, nội dung cũng lên hết rồi mà bận quá, nên dẹp nghỉ khỏe đi:vvvv. Nhưng nếu ai muốn đọc thì cmt nhé, nếu Hạ rảnh sẽ ra chương đầu của bộ này thử xem. Love all, thân ái! ❤️Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Chí Tôn Phượng Hậu - Vạn Kiếp Trầm Luân PDF của tác giả Điệp Hạ Vô Ưu nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.