Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bước Tới Thảnh Thơi (Thích Nhất Hạnh)

Mục lục

Lời nói đầu. 8

Thi kệ thực tập chánh niệm.. 10

Thức Dậy... 10

Quơ Dép. 10 Tìm mua: Bước Tới Thảnh Thơi TiKi Lazada Shopee

Xuống Giường... 10

Bật Đèn... 11

Xếp Mền. 11

Mở Cửa Sổ... 11

Vặn Nước.. 11

Đánh Răng... 11

Súc Miệng. 12

Rửa Mặt.. 12

Vào Nhà Cầu.. 12

Đi Tiểu. 12

Rửa Tay.. 12

Tắm... 13

Cạo Tóc... 13

Rửa Chân.. 13

Soi Gương. 13

Mặc Áo... 13

Mặc Áo Nhật Bình.. 14

Khoác Áo Ca Sa. 14

Lên Xuống Cầu Thang. 14

Kệ Chuông (1)... 14

Kệ Chuông (2)... 14

Kệ Chuông (3)... 15

Nghe Chuông (1). 15

Nghe Chuông (2). 15

Nghe Chuông (3). 15

Xếp Giày Dép. 16

Vào Thiền Đường... 16

Đốt Lò.. 16

Đốt Nến.. 16

Quán Tưởng Trước Khi Lễ Bụt.. 16

Xưng Tán Bụt. 17

Xưng Tán Pháp. 17

Xưng Tán Tăng.. 17

Ngồi Thiền Sáng.. 18

Ngồi Thiền Tối.. 18

Ngồi Xuống. 18

Điều Thân. 18

Điều Chỉnh Hơi Thở.. 19

Thở (1). 19

Thở (2). 19

Thở (3). 20

Ngồi Thiền (1)... 20

Ngồi Thiền (2)... 20

Tê Chân Đổi Cách Ngồi.. 21

Thiền Hành.. 21

Chắp Tay Chào. 21

Nâng Bình Bát (1). 21

Nâng Bình Bát (2). 21

Nâng Bát Không... 22

Nâng Bát Đầy. 22

Chú Nguyện... 22

Xuất Sanh.. 22

Quán Niệm Trước Khi Ăn. 22

Trước Khi Ăn.. 23

Bốn Đũa Đầu.. 23

Ăn Cơm (1).. 23

Ăn Cơm (2).. 24

Nhìn Bát Cơm Đã Sạch Thức Ăn.. 24

Nâng Chén Trà Lên... 24

Rửa Bát (1)... 24

Rửa Bát (2)... 24

Rửa Bát (3)... 25

Quét Tước. 25

Quét Lá (1)... 25

Quét Lá (2)... 25

Tưới Cây Trong Chậu.. 25

Dọn Thiền Đường... 25

Cắt Hoa.. 26

Cắm Hoa... 26

Thay Nước Bình Hoa... 26

Tắm Bụt.. 26

Chùi Cầu Tiêu... 26

Đổ Rác (1).. 26

Đổ Rác (2).. 27

Làm Vườn. 27

Trồng Cây. 27

Nhổ Cỏ (1). 27

Nhổ Cỏ (2). 27

Nhổ Cỏ (3). 28

Nhổ Cỏ (4). 28

Tưới Cây (1). 28

Tưới Cây (2). 28

Tưới Cây (3). 28

Lặt Rau... 29

Mở Máy Vi Tính... 29

Nhấc Điện Thoại.. 29

Gắn Dây An Toàn... 29

Chít Khăn.. 29

Đi Xe Đạp.. 30

Trước Khi Rồ Máy Xe... 30

Giận (1)... 30

Giận (2)... 30

Giận (3)... 30

Nhìn Bàn Tay. 31

Khâu Áo. 31

Kệ Vô Thường... 31

Mười giới Sadi. 32

Giới thứ nhất là bảo vệ sinh mạng.. 32

Giới thứ hai là tôn trọng quyền tư hữu... 32

Giới thứ ba là bảo vệ tiết hạnh... 33

Giới thứ tư là thực tập chánh ngữ và lắng nghe... 33

Giới thứ năm là bảo vệ và nuôi dưỡng thân tâm, không sử dụng rượu, các chất ma túy và tiêu thụ những sản phẩm có độc tố... 34

Giới thứ sáu là không sử dụng mỹ phẩm và đồ trang sức. 34

Giới thứ bảy là không vướng mắc vào các lối tiêu khiển trần tục. 35

Giới thứ tám là không sống đời sống vật chất sang trọng và xa hoa.. 36

Giới thứ chín là không ăn mặn và không ăn ngoài những bữa ăn của đại chúng.. 36

Giới thứ mười là không tích lũy tiền bạc và của cải... 36

Các thiên uy nghi.. 38

Chương 1 - Tôn kính Thầy và các vị có hạ lạp cao... 38

Chương 2 - Hầu Thầy... 39

Chương 3 - Đi theo Thầy... 42

Chương 4 - Tiếp nhận lời dạy của Thầy.. 43

Chương 5 - Nương tựa y chỉ sư. 43

Chương 6 - Nương tựa tăng thân. 44

Chương 7 - Sinh hoạt với chúng... 46

Chương 8 - Làm việc với tăng thân. 47

Chương 9 - Bảo vệ sinh môi. 50

Chương 10 - Đi, Đứng, Nằm và Ngồi... 52

Chương 11 - Vào chùa, tháp, chánh điện, thiền đường. 53

Chương 12 - Lễ lạy, tụng kinh... 54

Chương 13 - Ngồi thiền.. 55

Chương 14 - Đi thiền. 57

Chương 15 - Nghe pháp thoại... 58

Chương 16 - Học kinh và đọc sách.. 59

Chương 17 - Y, bát, tọa cụ và vật dùng cá nhân. 60

Chương 18 - Ăn cơm. 61

Chương 19 - Vào nhà tắm.. 63

Chương 20 - Vào cầu tiêu.. 63

Chương 21 - Giặt áo, phơi áo.. 64

Chương 22 - Ở trong phòng, ngủ nghỉ. 64

Chương 23- Thân Thứ Hai... 66

Chương 24 - Thỉnh chuông và nghe chuông... 67

Chương 25 - Dự pháp đàm... 68

Chương 26 - Dự thiền trà... 69

Chương 27 - Bẽ gãy thế tam giác. 70

Chương 28 - Đối trị cơn giận... 71

Chương 29- Nghe và nói điện thoại... 73

Chương 30 - Sử dụng máy vi tính... 73

Chương 31 - Làm việc trong bếp.. 74

Chương 32 - Đi ra ngoài.. 75

Chương 33 - Lái xe, đi xe hoặc đi bộ.. 76

Chương 34 - Tiếp xử với người cư sĩ. 78

Chương 35 - Đến nhà đàn việt... 79

Chương 36 - Hướng dẫn các khóa tu. 80

Chương 37 - Du phương cầu học. 81

Chương 38 - Thể dục thể thao. 82

Chương 39 - Thiền Buông Thư và thanh lọc cơ thể. 83

Chương 40 - Làm mới.. 84

Chương 41 - Soi sáng. 87

Lời cảnh giác và khích lệ của thiền sư Quy Sơn. 89

Ý thức Vô thường... 89

Tránh lề thói hưởng thụ.. 89

Giới là căn bản... 90

Sơ tâm cần nuôi dưỡng... 90

Phải nên liệu trước. 91

Nỗ lực tinh tiến. 92

Gần gũi bạn lành.. 93

Khẩn thiết dụng tâm. 93

Trai giới tinh chuyên. 94

Nuôi hoài bão lớn... 95

Nắm quyền tự chủ.. 95

Cùng đi với nhau. 96

Nói với người xuất gia trẻ... 98

Tâm thương yêu... 98

Môi trường tốt. 100

Sự nghiệp giác ngộ.. 102

Hạnh phúc bây giờ.. 105

Kiến thức không phải là tuệ giác... 106

Tu cho mọi người.. 108

Hạnh phúc và chánh niệm. 110

Sơ tâm là hảo tâm. 112

Viết thêm cho người xuất gia trẻ. 115

Những khó khăn... 115

Con đường thoát... 116

Ăn cơm có canh.. 118

Gia tài của Bụt. 119

Bạn đồng hành của bồ tát... 121

Phẩm vật hiến tặng.. 122

Tay trong tay... 124

Nguồn gốc và nội dung sách Bước Tới Thảnh Thơi. 126

Nghi thức tụng 10 Giới.. 132

1- Dâng Hương.. 132

2- Tán Dương.. 132

3- Lạy Bụt và Bồ Tát... 133

4- Trì Tụng. 133

5- Tác Pháp Yết Ma.. 136

6- Khai Thị. 137

7- Niệm Bụt... 141

8- Quy Nguyện... 141

9- Quay Về Nương Tựa. 143

10- Hồi Hướng... 143Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Thích Nhất Hạnh":Bốn Mươi Ba Công Án Của Trần Thái TôngAm Mây NgủAn Lạc Từng Bước ChânAn Trú Trong Hiện TạiBàn Tay Cũng Là HoaBồ Tát Tại Gia Bồ Tát Xuất GiaBước Tới Thảnh ThơiBụt Là Hình Hài - Bụt Là Tâm ThứcChỉ Nam Thiền Tập Dành Cho Người TrẻCho Đất Nước Đi LênCho Đất Nước Mở RaCon Đã Có Đường ĐiCon Đường Chuyển HóaCon Sư Tử Vàng Của Thầy Pháp TạngCửa Tùng Đôi Cánh GàiĐạo Bụt Nguyên ChấtĐạo Phật Áp Dụng Vào Đời Sống Hàng NgàyĐạo Phật Của Tuổi TrẻĐạo Phật Đi Vào Cuộc ĐờiĐạo Phật Hiện Đại HóaĐạo Phật Ngày NayĐạo Phật Qua Nhận Thức MớiĐể Có Một Tương LaiĐể Hiểu Đạo PhậtĐường Xưa Mây TrắngDuy Biểu HọcGiậnGiới Tiếp Hiện Chú GiảiHạnh Phúc Mộng Và ThựcHiệu Lực Cầu NguyệnHoa Sen Trong Biển LửaHơi Thở Nuôi Dưỡng Và Trị LiệuHướng Đi Của Đạo Bụt Cho Hòa Bình Và Môi SinhHương Vị Của Đất - Văn Lang Dị SửIm Lặng Sấm Sét - Kinh Người Bắt RắnKhông Diệt Không Sinh Đừng Sợ HãiKinh Kim Cang - Gươm Báu Cắt Đứt Phiền NãoKinh Người Áo TrắngKinh Pháp ẤnKinh Quán Niệm Hơi ThởNẻo Vào Thiền HọcNẻo Về Của ÝNghi Thức Tụng Niệm Đại ToànNgười Vô SựNhật Tụng Thiền MônNói Với Tuổi 20Phép Lạ Của Sự Tỉnh ThứcQuan Âm Hương TíchQuan Âm Thị KínhQuyền Lực Đích ThựcSám Pháp Địa XúcSen Búp Từng Cành HéSen Nở Trời Phương NgoạiSống Chung An LạcThiền - Chất Liệu Nuôi Dưỡng Trị Liệu Và Chuyển HóaThiền Hành Yếu ChỉThiền Sư Tăng HộiThiền Tập Cho Người Bận RộnThiết Lập Tịnh ĐộThơ Từng Ôm Và Mặt Trời Từng HạtThương Yêu Theo Phương Pháp Bụt DạyTiếp Xúc Với Sự SốngTình NgườiTố Thiều LanTrái Tim Của BụtTrái Tim Của Hiểu BiếtTrái Tim Của Trúc Lâm Đại SĩTrái Tim Mặt TrờiTruyện Kiều Văn Xuôi Dành Cho Người TrẻTừng Bước Nở Hoa SenTùng Bưởi HồngTuổi Trẻ, Tình Yêu, Lý TưởngTương Lai Thiền Học Việt NamTương Lai Văn Hóa Việt NamTýƯớc Hẹn Với Sự SốngVương Quốc Của Những Người KhùngBông Hồng Cài ÁoThả Một Bè LauNhững Con Đường Đưa Về Núi ThứuThiền Sư Khương Tăng HộiTâm Tình Với Đất Mẹ

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Bước Tới Thảnh Thơi PDF của tác giả Thích Nhất Hạnh nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

An Nam phong thổ thoại (bản chép tay) - Trần Tất Văn lược biên
 An Nam phong thổ thoại (bản chép tay) - Trần Tất Văn lược biên
DUY MA CẬT - SỞ THUYẾT KINH - ĐOÀN TRUNG CÒN
SỰ TÍCH CỦA CUỐN KINH “DUY-MA-CẬT”LÀ NHƯ VẦY:(Lời của người trực tiếp viết Kinh cho “Bác” lúc bấy giờ)Vào dịp giữa hè 1988, gia đình tôi đang sắp sửa để dùng bữa cơm trưa, bỗng nhiên thấy một người con dắt người cha mù hai mắt tới xin ăn. Tôi vội vàng chào hỏi hai cha con và bảo rằng: “Mời hai cha con vào nhà uống nước nghỉ ngơi, thế nào gia đình cũng có ít nhiều gì về gạo cho cha con”.  Hai cha con cảm ơn rối rít, nhưng tâm trạng vẫn còn rụt rè. Tôi lại bảo: “Không việc gì cả, cứ tự nhiên, tôi cũng như ông, không có thì phải xin chớ sao?” Lúc đó, hai cha con đành mạnh dạn uống nước. Tôi bảo các con dọn cơm ra để ăn kẻo trưa. Hai cha con vội vã ra đi, nhưng tôi ngăn lại không cho và bảo: “Ở lại ít nhiều ăn với gia đình bữa cơm đạm bạc". Hai cha con thấy gia đình tôi mời niềm nở đành ở lại. Xong bữa cơm đạm bạc, tôi mời hai cha con nằm nghỉ kéo đi nắng quá.Thế là tôi lên nhà Thờ Học Kinh Tẩy Tâm. Người cha ở dưới nhà nghe tôi đọc hay quá. Khi đọc xong, tôi quay lại học chuyện với hai cha con và để biết ở đâu đến.Người cha nói với tôi là “Quê ở vùng Sơn cước cách xa lắm. Sao anh đọc sách gì mà nghe thật ý nghĩa?”.Tôi bảo: “Tôi đọc sách “Tẩy Tâm' cho thuộc”.Người ăn xin ấy lại hỏi tiếp tôi: “Như vậy anh theo Phật, Thánh”. Tôi bảo: “Tôi đang tập”.Kẻ ăn xin lại nói với tôi rằng: “À, như vậy, nhà tôi từ đời cố đến đời ông còn dự một quyển, nghe nói là quyển Kinh, không biết Kinh gì bằng Hán Nôm. Hiện tại cố đã mất, cha của tôi không còn, tôi thì mù hai mắt làm sao xem được. Thôi, hôm nào tôi quay lại đây, tôi sẽ tặng lại cho anh, nhờ người xem mà giữ lấy nó.”Nghe thấy nói là Kinh, tôi sẵn sàng.Quả nhiên ba ngày sau, hai cha con người mù đó cũng đến đúng giờ đó và, đưa cho tôi quyến Kinh bằng chữ Hán Nôm và dặn tôi bảo vệ lấy cuốn sách đó. Tôi nhận lời, và hỏi: “Hai cha con tên gì?”Người đó bảo: “Tôi tên là Tại”, con tôi tên là “Cư”.Tôi bèn giật mình, thật hay giả? Rồi mời hai cha con ở lại ăn cơm trưa với gia đình. Hai cha con từ chối, ra đi một mạch. Thấy vậy, các con tôi xúc một bơ gạo, chạy theo hai cha con và đổ vào đạy.Cách vài hôm, Bác (tên là "VƯƠNG ĐÌNH THỤ”. Mật danh “TÂM TUỆ HỌ VƯƠNG") đi Cửa Lò về, tôi liền kề đầu đuôi như vậy và dâng lên Bác cuốn sách Kinh bằng chữ Hán Nôm đó.Bác xem đi, xem lại nhiều ngày. Lúc đầu, tôi không giám hỏi. Sau nhiều ngày, tôi mạnh dạn hỏi: “Thưa Bác cuốn Kinh là gì?”Bác quay lại nói tôi rằng: “Chắc là Trời đã sai khiến cho Bác cháu ta có quyển Kinh này làm đèn sáng để dẫn dắt mọi người”.Tôi lại hỏi: “Quan trọng như vậy, thưa Bác?”Bác bảo: “Thật là quan trọng, những ai đã được đọc Kinh này thì ít nhiều cũng đã biết đúng nghĩa như thế nào là xuất gia? Tu ở nhà ra sao? Những lớp người này, ở thời hiện tại cũng có nhưng số lượng chăng được là bao”.Thế rồi, một hôm sau, Bác bao tôi lấy bút giây, đồng thành sách, Bác dịch ra nghĩa từng câu và bảo tôi viết. Khi xong, Bác khảo duyệt lại, nơi nào đúng, nơi nào sai để chỉnh sửa. Khi được Bác chấp nhận, Bác bảo tôi chép ra cho nhiều để thiên hạ đọc. Từ đó, tôi đã không biết bao đêm tranh thủ chép ra nhiều quyển để Thiên hạ có dùng. Riêng tôi đành một quyển.Đó, chính là sự tích của cuốn "DUY-MA-CẬT SỞ THUYẾT KINH" này vậy. Xin Thiện nam, Tín nữ lưu giữ và bảo vệ nó!Nguyễn Đắc Khôi
SỰ TÍCH CÁC LOÀI HOA - STOVICEK VRATISLAV - PHẠM BÍCH LIỄU DỊCH
 Từ rất lâu, lâu lắm rồi, Hoa Sen vốn là nữ hoàng của vương quốc loài hoa. Vì chìm đắm trong quá nhiều mơ ước, để mặc cho những con sóng của mặt hồ trêu đùa, trọc ghẹo nên Hoa Sen chẳng có một phút nào rảnh rỗi để quan tâm, săn sóc đến công việc của một nữ hoàng. Muôn loài hoa không còn đủ kiên nhẫn đứng nhìn nữ hoàng của mình chỉ suốt ngày mơ mộng rong chơi nên đã gửi thông điệp cầu xin Ngọc Hoàng tạo lập cho họ một vị nữ hoàng mới. Tuy nhiên, lời cầu xin của các loài hoa quá yếu ớt nên không tới được tai Ngọc Hoàng. Chính vì vậy, họ phải nhờ cậy đến họa mi bay lên đó mang thông điệp đến Ngọc Hoàng, họa mi tốt bụng giúp họ không ngại khó khăn nên cuối cùng Ngọc Hoàng cũng biết chuyện. Từ rất lâu, lâu lắm rồi, Hoa Sen vốn là nữ hoàng của vương quốc loài hoa. Vì chìm đắm trong quá nhiều mơ ước, để mặc cho những con sóng của mặt hồ trêu đùa, trọc ghẹo nên Hoa Sen chẳng có một phút nào rảnh rỗi để quan tâm, săn sóc đến công việc của một nữ hoàng. Muôn loài hoa không còn đủ kiên nhẫn đứng nhìn nữ hoàng của mình chỉ suốt ngày mơ mộng rong chơi nên đã gửi thông điệp cầu xin Ngọc Hoàng tạo lập cho họ một vị nữ hoàng mới. Tuy nhiên, lời cầu xin của các loài hoa quá yếu ớt nên không tới được tai Ngọc Hoàng. Chính vì vậy, họ phải nhờ cậy đến họa mi bay lên đó mang thông điệp đến Ngọc Hoàng, họa mi tốt bụng giúp họ không ngại khó khăn nên cuối cùng Ngọc Hoàng cũng biết chuyện. Ngài liền lệnh cho một vị thần xuống trần gian đánh thức hoa hồng, một loài hoa đẹp rực rỡ nhưng rất nhiều gai nhọn. Làn da của hoa hồng trắng như tuyết tạo nên một vẻ đẹp vô cùng trong sáng khiến cho họa mi phải đem lòng say mê ngay từ cái nhìn đầu tiên. Ngây ngất trước vẻ đẹp của hoa hồng, họa mi sà xuống muốn vuốt ve những cánh hoa trắng mịn nhưng lại phải thu mình lại ngay. Trời đất, những cái gai sắc nhọn đâm ngay vào ngực họa mi một cách không thương tiếc khiến dòng máu đỏ từ ngực họa mi chảy nhuộm đỏ cả cánh hoa hồng. Từ đó trở đi hoa hồng đỏ trở thành Nữ hoàng của các loại hoa bên cạnh rất nhiều loại hoa đủ màu sắc khác.Vào một ngày chớm đông, lúc mà các vị thần tiên của loài hoa đang trút bỏ những tràng hoa héo tàn trên đầu để đến trú ngụ trong khu vườn thần kì, thì Hoa Hồng, vị nữ hoàng các loài hoa quyết định tổ chức một buổi dạ hội lớn trong lâu đài. Buổi dạ hội này dự định sẽ kéo dài đến tận ngày mà thần Pan- vị thần của đồng cỏ và gia súc thổi cây sáo thần kỳ báo hiệu mùa xuân đang về trên hạ giới.Hàng triệu loài hoa tuyệt đẹp nô nức tụ họp trong buổi dạ hội đó thật là đông đủ với hàng triệu vẻ đẹp rực rỡ khác nhau. Những nàng tiên bé nhỏ cũng không quên rủ các nàng công chúa xiêm y rực rỡ cùng các chàng hoàng tử tuấn tú mặc những áo choàng dài bên ngoài áo giáp sáng loáng và chiếc mũ tinh tế trên đầu đến. Trong khu vườn của lâu đài, những quý bà đáng kính đang đi dạo với dáng vẻ nghiêm trang trong những chiếc váy dài xòe rất đẹp. Vẻ duyên dáng, kiêu sa của họ hiện cả trên đôi mắt long lanh, ở nụ cười e lệ giấu sau những chiếc quạt bằng long chim. Các nàng công chúa thì hớn hở, xách váy chạy chân trần trên những thảm cỏ xanh mướt của vườn hồng. Còn các bà tiên đang ung dung đi dạo quanh hồ nước trong xanh. Phía xa xa, trên thảo nguyên, vài chú thị đồng đanh chơi trò đánh trận bằng những chiếc gai và dùng cây cỏ làm cung tên bắn lên bầu trời trêu trọc lũ cò bạch.Rồi bàn đêm kéo xuống, hằng hà sa số những ngôi sao lấp lánh chiếu sáng cho lâu đài. Bằng một cử chỉ rất tinh tế, nữ hoàng của các loài hoa lệnh cho dàn kèn đồng tấu lên những bản nhạc du dương. Và thế là muôn loài hoa bắt đầu khiêu vũ trong lâu đài và cả ở bên ngoài. Họ nhảy rất điêu luyện và hấp dẫn như những vũ công thực thụ. Tiếng nhạc hòa lẫn tiếng cười tạo nên một không khí thật vui nhộn khiến những giọt nước hồ, những con bướm đủ màu sắc trong vườn, những chú ngựa xinh đẹp và những chú chim duyên dáng cũng muốn hòa mình vào điệu nhảy đó. Khi điệu nhảy kết thúc, nữ hoàng Hoa Hồng rung nhẹ chiếc vòng tay yêu cầu mọi người im lặng rồi bằng giọng nói rành mạch, người nói:- Xin chào mừng các vị khách quý đã đến dự. Ta mong các vị sẽ có những đêm ngày vui vẻ khó quên ở buổi dạ hội dành cho các loài hoa trong lâu đài của ta. Bên cạnh đó, ta cũng muốn bày tỏ một mong muốn rất khiêm tốn: ta sẽ rất thích thú nếu trong lúc diễn ra những buổi dạ hội tiếp theo được nghe các vị kể về những chuyện cổ tích trên thế giới.Và đến khi kết thúc chúng ta cùng bình chọn xem câu chuyện nào là hay nhất. Bây giờ ai muốn bắt đầu nhỉ?Muôn loài hoa nghe xong nhìn nhau, bàn luận nhưng chẳng ai có đủ dũng cảm để bắt đầu. Một nàng công chúa nhỏ đội trên đầu chiếc vương miện màu tím của hoa Violet, tỏ vẻ nhút nhát giấu mình một cách vội vã vào đám đông và vô tình đánh rơi một chiếc hài. Dù không muốn, nhưng nàng đành quay lại tìm chiếc hài bị tuột khỏi chân. Nữ hoàng Hoa Hồng thấy vậy liền gọi và hỏi:- Công chúa Violet, loài hoa yêu thích của hoàng hậu Marie Louise, nàng sợ điều gì vậy? Nàng là loài hoa chuyên khoe sắc khi mùa xuân đến chẳng lẽ lại không có điều gì kể với mọi người hay sao? Có người kể với ta rằng nàng được sinh ra nhờ nước mắt của Adam nhỏ xuống và nàng còn là một thông điệp bí mật của tình yêu. Nào, đừng có e lệ như vậy. Hãy kể cho mọi người nghe những câu chuyện tình mà các chàng trai thổ lộ với nàng.Trước sự khuyến khích của nữ hoàng Hoa Hồng, công chúa Violet càng đỏ mặt, e lệ cúi đầu. Nhưng nụ hôn ngọt ngào, tình cảm của nữ hoàng Hoa Hồng khiến nàng thêm dũng khí. Bằng giọng nói dịu dàng nàng bắt đầu kể. Và đây là câu chuyện đó.
VÀO THIỀN - DOÃN QUỐC SỸ
Tôi chẳng nhớ là mình đã đi vào Thiền tự bao giờ, chỉ biết rằng những ý tưởng nhuốm màu Thiền đã nhật tích nguyệt lũy thấm dần vào tôi như những giọt nước rơi liên tục làm lõm phiến đá. Xưa có lần nghe chuyện kể ngài Tuệ Trung đời Trần tu mà vào tiệc vẫn ăn thịt cá. Em gái ngài là Khâm Từ hoàng hậu ngạc nhiên hỏi: “Anh đã tu Thiền mà còn ăn mặn làm sao thành Phật được?” Ngài cười đáp: “Phật là Phật, anh là anh, anh chẳng cần làm Phật, cũng như Phật chẳng cần làm anh!”... Lời nói thật hồn nhiên phá chấp. Lần khác nghe kể thầy Đạt Ma Huệ Năng nói gánh nước bổ củi cũng là Thiền (Vận thủy, ban sài, công phu đệ nhất). Gần đây tôi đọc cuốn Nẻo Về Của Ý của Thầy Nhất Hạnh cũng có đoạn tác giả nói quét nhà, lau cầu tiêu mà lòng thơ thới, mà hồn phơi phơi tức thị cũng là Thiền rồi. Mở đầu đoạn này – tôi còn nhớ – Thầy Nhất Hạnh tả một thằng bé con vừa ngồi ăn cơm với quả trứng vừa ngắm trời mưa và đã gợi tả được trạng thái vô tư thơ thới – trạng thái Thiền – của thằng bé con nhà nghèo đó. Trên các sách báo gặp bất kỳ đoạn nào, bài nào nói về Thiền tôi cũng đọc, rồi cái gì hợp với mình thì nhớ (nhiều khi chỉ nhớ mang máng) còn cái gì rơi vào quên lãng ắt là những cái vô bổ với tạng mình. Tôi vẫn nghĩ một cách rất chủ quan rằng thái độ đọc Thiền như vậy mới thật là… Thiền.