Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ác Quỷ Mùa Xuân

Một cánh hoa bên lề lập dị… Phần lớn những thiếu nữ lần đầu ra mắt đều mơ ước tìm được một đức ông chồng. Tiểu thư Pandora Ravenel thì lại có kế hoạch khác. Cô gái trẻ xinh đẹp đầy hoài bão thà ở nhà và vạch ra kế hoạch kinh doanh mới còn hơn trở thành một phần của mùa vũ hội London. Nhưng chỉ một đêm trong phòng khiêu vũ sáng lấp lánh, cô đã bị bẫy vào một vụ bê bối lớn với một anh chàng xa lạ điển trai. Một kẻ phóng đãng đầy hoài nghi… Sau nhiều năm thành công trong việc tránh xa bẫy hôn nhân một cách dễ dàng. Gabriel, Đức ngài St. Vincent, cuối cùng cũng bị cùm-chân lại bởi một cô gái nổi loạn vô phép nhất. Thật ra thì cô chẳng muốn dính dáng gì đến chàng cả. Nhưng Gabriel lại thấy mình không thể cưỡng lại ý chí kiên cường của Pandora. Anh sẽ làm bất cứ điều gì để có được cô, ngay cả khi cuộc hôn nhân của họ chỉ để thuận tiện hóa một ‘bản hợp đồng của quỷ’. Một âm mưu nguy hiểm… Sau khi chịu khuất phục trước vẻ phong trần cùng sự gợi cảm của Gabriel, Pandora đồng ý trở thành cô dâu của anh. Nhưng ngay sau đó cô phát hiện ra những nỗ lực kinh doanh của mình đã vô tình trở thành đồng minh cho một âm mưu nguy hiểm và chỉ có chồng cô mới có thể giữ cho cô được an toàn. Và khi Gabriel bảo vệ cô khỏi một kẻ thù còn chưa xuất đầu lộ diện, thì họ đã nhận ra ‘bản hợp đồng của quỷ’ giữa họ chính là sự khởi đầu tuyệt vời nơi thiên đường. ***   Evangeline, Nữ công tước của Kingston, bế cháu trai sơ sinh của mình ra khỏi bồn tắm cho trẻ con và quấn cậu bé trong một chiếc khăn mềm màu trắng. Cười khúc khích, đứa bé gồng đôi chân cứng cáp của mình và cố gắng đứng trong lòng bà. Đứa trẻ khám phá khuôn mặt và mái tóc của bà bằng bàn tay ướt át, và Evie bật cười trước sự âu yếm trìu mến của đứa cháu. "Nhẹ thôi nào, Stephen." Bà nhăn mặt khi cậu bé nắm lấy sợi ngọc trai kép quanh cổ bà. “Ồ, ta biết ta không nên đeo những thứ đó vào lúc tắm cho cháu mà. Quá nhiều c-cám dỗ.” Evie thường nói lắp, mặc dù bây giờ nó đã nhẹ đi rất nhiều so với thời bà còn trẻ.       “Thưa Đức bà,” cô bảo mẫu trẻ, Ona, kêu lên, chạy nhanh về phía bà. “Tôi lẽ ra phải nâng cậu chủ nhỏ Stephen ra khỏi bồn tắm cho bà. Một cậu bé mũm mĩm. Cậu ấy chắc như một viên gạch vậy”.       “Thằng bé không gây rắc rối gì cả,” Evie trấn an cô ta, hôn lên đôi má ửng hồng của đứa bé và cạy nắm tay đang túm chặt chuỗi vòng ngọc trai của cậu ra.       “Đức bà thật tốt bụng khi giúp chăm sóc đứa trẻ trong ngày nghỉ của bà vú.” Cô bảo mẫu cẩn thận bế đứa bé khỏi vòng tay của Evie. "Bất kỳ người giúp việc nhà nào cũng sẽ rất vui khi làm việc đó, vì bà có nhiều việc quan trọng hơn phải làm."       “Không c-có gì quan trọng hơn các cháu của ta. Và ta thích dành thời gian trong phòng trẻ - điều đó khiến ta nhớ lại khi các con ta còn nhỏ”.       Ona cười khúc khích khi Stephen với lấy chiếc mũ trắng xù trên đầu cô. "Tôi sẽ rắc phấn và mặc quần áo cho cậu ấy ngay bây giờ."       “Ta sẽ thu dọn đồ trong bồn tắm,” Evie nói.       “Thưa Đức bà, bà không cần làm điều đó." Rõ ràng là cô bảo mẫu đang cố gắng đạt được sự cân bằng hiệu quả giữa thái độ nghiêm khắc và cầu xin. "Không phải trong bộ váy lụa tuyệt đẹp của bà - bà phải ngồi trong phòng khách và đọc sách, hoặc thêu một cái gì đó." Khi Evie hé môi để tranh luận, Ona nói thêm một cách đầy ẩn ý, "Bà vú sẽ lấy đầu tôi nếu bà ấy biết tôi đã để bà giúp đỡ những việc mà tôi có thể làm được."       Bỏ cuộc.       Biết rằng Bà vú sẽ lấy đầu của cả hai người họ, Evie đáp lại bằng một cái gật đầu cam chịu, mặc dù bà không thể cưỡng lại việc lẩm bẩm, "Tôi đang đeo tạp dề."       Cô bảo mẫu rời khỏi phòng tắm với một nụ cười mãn nguyện, bế Stephen đến phòng trẻ.       Vẫn quỳ trên tấm thảm tắm trước bồn tắm, Evie đưa tay ra sau tháo dây buộc chiếc tạp dề bằng vải nỉ. Bà nghiêm túc nhận thức rằng không dễ dàng gì để đáp ứng kỳ vọng của những người hầu về cách cư xử của một nữ công tước. Họ quyết tâm không cho bà làm điều gì vất vả hơn là khuấy trà bằng một chiếc thìa bạc. Và khi đã là bà của hai đứa cháu, bà vẫn còn mảnh mai và cân đối - có thể dễ dàng nhấc một đứa trẻ sơ sinh trơn trượt khỏi bồn tắm, hoặc nô đùa với lũ trẻ qua vườn cây ăn quả. Mới tuần trước, bà đã bị người làm vườn la rầy vì đã trèo qua một bức tường đá xếp chồng lên nhau để lấy một vài mũi tên đồ chơi bị lạc.       Khi đang loay hoay với chiếc nút tạp dề cứng đầu, Evie nghe thấy tiếng bước chân phía sau. Mặc dù không có bất kỳ âm thanh hay dấu hiệu nào khác về danh tính của vị khách, nhưng bà biết đó là ai, ngay cả trước khi ông quỳ xuống sau lưng bà. Những ngón tay mạnh mẽ gạt tay bà ra, và nút thắt được giải phóng bằng một lực kéo khéo léo.       Một tiếng thì thầm trầm đục vuốt ve làn da nhạy cảm ở gáy bà. “Ta thấy chúng ta đã thuê được một bảo mẫu mới. Thật thú vị." Đôi tay nam tính thông minh luồn xuống bên dưới chiếc tạp dề đang nới lỏng, di chuyển một cách êm ái từ eo lên đến ngực bà. “Đúng là một tiểu yêu tinh. Ta đoán em sẽ ở đây.”       Evie nhắm mắt lại, tựa lưng vào giữa hai đùi dang rộng của ông. Một cái miệng dịu dàng, được thiết kế cho tội lỗi và cảm giác, lướt nhẹ trên cổ bà.       “Ta nên cảnh báo em,” giọng nói quyến rũ tiếp tục, “nên giữ khoảng cách với chủ nhân. Hắn ta là một kẻ dâm đãng khét tiếng."       Một nụ cười nở trên môi bà. “Tôi cũng từng nghe thấy điều đó. Anh ta có xấu xa như người ta nói không?”       “Không. Tệ hơn nhiều. Đặc biệt là đối với những phụ nữ có mái tóc đỏ.” Ông tháo vài chiếc ghim từ mái tóc của bà cho đến khi một bím tóc dài buông xuống vai bà. “Cô gái tội nghiệp - Ta e rằng hắn sẽ không để cho em yên.”       Evie rùng mình trong khoái cảm quen thuộc khi bà cảm thấy ông hôn dọc theo một bên cổ bà. "T-tôi nên xử trí với anh ta như thế nào?"       “Như mọi khi,” ông nói giữa những nụ hôn.       Một tiếng cười khúc khích bất lực thoát ra khỏi bà khi bà xoay người trong vòng tay ông để đối mặt với ông.       Ngay cả sau ba thập kỷ kết hôn, trái tim của Evie vẫn lỗi nhịp khi nhìn thấy chồng bà, trước đây là Đức ngài St.Vincent, giờ là Công tước của Kingston. Sebastian đã trưởng thành thành một người đàn ông hào hoa với vẻ ngoài vừa đáng sợ vừa chói mắt. Kể từ khi lên làm công tước mười năm trước, ông đã có được một phẩm giá xứng đáng với một người có quyền lực đáng kể của mình. Nhưng không ai có thể nhìn vào đôi mắt xanh nhạt cuốn hút ấy, sống động với những tia lửa và băng giá, mà không nhớ rằng ông đã từng là kẻ gian ác nhất nước Anh. Ông ấy vẫn vậy - Evie có thể chứng thực điều đó.       Thời gian đã đối xử với Sebastian một cách chiều chuộng, và sẽ luôn như vậy. Ông là một người đàn ông đẹp, gầy và thanh lịch, mái tóc vàng nâu của ông  giờ được phớt nhẹ màu bạc ở thái dương. Một con sư tử ngủ đông, người mà không ai có thể vượt qua ngoại trừ với nguy cơ của chính họ. Sự trưởng thành đã cho ông một vẻ ngoài lạnh lùng, uy quyền sâu sắc, cảm giác của một người đàn ông đã từng nhìn thấy và trải nghiệm đủ để ông hiếm khi có thể bị vượt mặt. Nhưng khi có thứ gì đó thích thú hoặc chạm vào ông, nụ cười của ông vừa rực rỡ vừa không thể cưỡng lại được.       “Ồ, em đấy ư,” Sebastian nói với giọng hơi ngạc nhiên, dường như đang suy nghĩ về việc cuối cùng ông đã quỳ gối trên tấm thảm phòng tắm với vợ trong tay như thế nào. "Ta đã chuẩn bị để gỡ rối cho một cô hầu gái đầy kháng cự, nhưng em là một trường hợp khó khăn hơn.”       “Anh có thể cám dỗ em,” Evie vui vẻ đề nghị.       Chồng bà mỉm cười, ánh nhìn rực rỡ của ông nhẹ nhàng di chuyển trên khuôn mặt bà. Ông vuốt lại một vài lọn tóc thanh thoát đã chuyển từ màu hồng ngọc sang màu mơ mềm mại. “Tình yêu của anh, anh đã cố gắng làm điều đó trong ba mươi năm nay. Nhưng bất chấp những nỗ lực tận tâm của anh . . . ” Một nụ hôn ngọt ngào gợi tình sượt qua môi bà. “. . . em vẫn có đôi mắt ngây thơ của bông hoa bên lề nhút nhát mà anh đã bỏ trốn cùng. Em không thể cố gắng trông có một chút mệt mỏi ư? Hay vỡ mộng chẳng hạn?” Ông lặng lẽ cười trước những nỗ lực của bà và hôn bà lần nữa, lần này với một áp lực đầy trêu chọc, cảm giác khiến mạch máu bà đập nhanh hơn. Mời các bạn đón đọc Ác Quỷ Mùa Xuân của tác giả Lisa Kleypas.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Dụ Quân Hoan (Tự Thị Cố Nhân Lai)
Ngu Quân Duệ thề rằng sẽ nuôi nấng và cưng chiều Diệp Tố Huân; Quyết giữ nàng bên người, mãi không thả Không phải vì lòng dạ chàng xấu xa… Dĩ nhiên, nếu như Diệp Tố Huân thích, Chàng sẵn sàng mang tim mình đi xào nấu đủ món —— dâng cho nàng thưởng thức.*** Tìm mua: Dụ Quân Hoan TiKi Lazada Shopee “Ngu Quân Duệ, ngươi buông ta ra, buông ta ra...” Diệp Tố Huân ở trong mộng khóc rống lên, liều mạng đẩy, chống cự lại người ở phía trên, cũng chống cự lại dục vọng trong cơ thể mình. ”Không buông.” Trong mộng, khuôn mặt của người ở phía trên nàng bởi vì kích tình mà vặn vẹo, nàng nhìn không rõ diện mạo thật sự của người kia, nhưng nàng cảm giác được thống khổ sâu trong nội tâm của chủ nhân khuôn mặt kia, chủ nhân của khuôn mặt đang thì thào nói: “Tố Tố, đừng rời khỏi ta.” Hắn không ngừng trêu đùa nàng, dùng lực quyến rũ, một đôi tay như mang theo lửa, đôi tay đó đi đến chỗ nào là da thịt chỗ đó dấy lên từng trận nóng bỏng, vừa chua xót lại vừa ngứa, trăm vị tạp trần khó phân biệt. ”Ngươi đừng trêu đùa ta, được không?” Đẩy cánh tay không có lực buông xuống cạnh người, khăn trải giường bị xoắn lại thành một đoàn, giọng nói trong tiếng khóc trừ kháng cự, còn là cầu xin sau khi bất đắc dĩ trầm luân.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Dụ Quân Hoan PDF của tác giả Tự Thị Cố Nhân Lai nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Dụ Quân Hoan (Tự Thị Cố Nhân Lai)
Ngu Quân Duệ thề rằng sẽ nuôi nấng và cưng chiều Diệp Tố Huân; Quyết giữ nàng bên người, mãi không thả Không phải vì lòng dạ chàng xấu xa… Dĩ nhiên, nếu như Diệp Tố Huân thích, Chàng sẵn sàng mang tim mình đi xào nấu đủ món —— dâng cho nàng thưởng thức.*** Tìm mua: Dụ Quân Hoan TiKi Lazada Shopee “Ngu Quân Duệ, ngươi buông ta ra, buông ta ra...” Diệp Tố Huân ở trong mộng khóc rống lên, liều mạng đẩy, chống cự lại người ở phía trên, cũng chống cự lại dục vọng trong cơ thể mình. ”Không buông.” Trong mộng, khuôn mặt của người ở phía trên nàng bởi vì kích tình mà vặn vẹo, nàng nhìn không rõ diện mạo thật sự của người kia, nhưng nàng cảm giác được thống khổ sâu trong nội tâm của chủ nhân khuôn mặt kia, chủ nhân của khuôn mặt đang thì thào nói: “Tố Tố, đừng rời khỏi ta.” Hắn không ngừng trêu đùa nàng, dùng lực quyến rũ, một đôi tay như mang theo lửa, đôi tay đó đi đến chỗ nào là da thịt chỗ đó dấy lên từng trận nóng bỏng, vừa chua xót lại vừa ngứa, trăm vị tạp trần khó phân biệt. ”Ngươi đừng trêu đùa ta, được không?” Đẩy cánh tay không có lực buông xuống cạnh người, khăn trải giường bị xoắn lại thành một đoàn, giọng nói trong tiếng khóc trừ kháng cự, còn là cầu xin sau khi bất đắc dĩ trầm luân.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Dụ Quân Hoan PDF của tác giả Tự Thị Cố Nhân Lai nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Tượng Đồng Đen Một Chân (Xuân Đức)
Tác giả Xuân Đức cũng nói: bạn có quyền tin hoặc không tin vào những điều mà tôi sắp kể. Việc đó không sao, bởi chính tôi, khi chấm hết trang viết cuối cùng cũng chợt thấy bần thần. Tôi tự hỏi, liệu người đọc có thể tin được vào những điều mình kể không? Tôi loay hoay định sửa lại bản thảo, chợt nhớ đến lời dặn của thầy: đừng cố tìm cách làm cho người ta tin, hãy xem xem mình nói có thật lòng không? Thưa bạn, hãy coi như tôi đang làm cổ tích vậy. Còn gì gian khổ và nghiệt ngã bằng sự tự biết về mình. Người không tự biết mình, như chuyện dân gian vẫn kể, là người lúc nào cũng tỏ ra thông thạo tất cả mọi chuyện, là người chỉ thích nói cho người khác nghe mà không bao giờ chịu lắng nghe người khác nói, là người chỉ cắm cổ cắm đầu mà viết chứ chẳng bao giờ chịu khó đọc những trang viết của người xung quanh. Tôi tin cả tôi lẫn các bạn không có ai như vậy cả. Nếu bạn tò mò muốn biết thì tôi sẵn sàng bất cứ lúc nào cũng có thể dẫn bạn đến thăm chơi cái xóm Linh Linh ấy, nơi có một người đàn ông lấy bảy bà vợ mà cũng là bảy chị em ruột. Còn các thầy mo và những phép thư của họ thì sao? Xin tranh thủ kể trước ra đây một trường hợp., một trong rất nhiều của truyện này. Vào năm 1962, có một người đàn ông chột mắt, tuổi cao, râu dê, cưỡi một con ngựa cùng với vợ, tự xưng là Tổng vương từ ngoài vùng đất Hàm Nghi vào. Dọc theo các bản dân tộc, người vợ đi trước một ngày dùng thuốc độc thư cho nhân dân bị ốm. Các thầy mo trong bản không có cách gì chữa được vì đó là một loại độc đặc biệt. Ngày hôm sau, tên Tổng vương ấy đi ngựa đến, dùng phép giải độc. Dĩ nhiên người được chữa khỏi bệnh phải trả tiền rất cao hoặc trả bằng các vòng bạc. Uỷ ban hành chính của các xã dân tộc đã cấp báo về huyện. Nhận thấy lão thầy mo kia có bằng chứng phạm pháp, huyện đã lệnh cho công nhân khai thác gỗ Bãi Hà kết hợp với dân quân vây bắt tên Tổng vương ấy. Chuyện đó ở quê tôi ai ai cũng biết. Có một thời gian, đặc biệt là trong chiến tranh, hiện tượng các thầy mo có phần giảm đi. Nhưng hiện nay, không hiểu vì lý do gì, cách chữa bệnh bằng phép thổi bỗng lan tràn, thậm chí không phải chỉ ở các thầy mo trên rừng mà còn lây ra vài ba thầy kiểu đó ở dưới xuôi. Rồi những sự kiện trả thù nhau bằng phép thư cũng trở nên rùng rợn hơn. Đã có địa phương xảy ra thành vụ án lớn... Tôi lược kể những điều ấy không phải để biện minh cho câu chuyện mình sắp kể, mà muốn nói rằng, dù sao cái xóm Linh Linh kia vẫn đang còn đó, và bản thân tôi vẫn đang ở đây, thì cái câu chuyện này không thể không buột mồm kể ra được. Người ta học nói đã khó rồi, nhưng khi đã biết nói thì học sự nín lặng còn khó khăn hơn. Ví thế, tôi xin các bạn bỏ chút thì giờ nghe tôi kể. Tìm mua: Tượng Đồng Đen Một Chân TiKi Lazada Shopee Chuyện rằng, ngày xửa ngày xưa...Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tượng Đồng Đen Một Chân PDF của tác giả Xuân Đức nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Tượng Đồng Đen Một Chân (Xuân Đức)
Tác giả Xuân Đức cũng nói: bạn có quyền tin hoặc không tin vào những điều mà tôi sắp kể. Việc đó không sao, bởi chính tôi, khi chấm hết trang viết cuối cùng cũng chợt thấy bần thần. Tôi tự hỏi, liệu người đọc có thể tin được vào những điều mình kể không? Tôi loay hoay định sửa lại bản thảo, chợt nhớ đến lời dặn của thầy: đừng cố tìm cách làm cho người ta tin, hãy xem xem mình nói có thật lòng không? Thưa bạn, hãy coi như tôi đang làm cổ tích vậy. Còn gì gian khổ và nghiệt ngã bằng sự tự biết về mình. Người không tự biết mình, như chuyện dân gian vẫn kể, là người lúc nào cũng tỏ ra thông thạo tất cả mọi chuyện, là người chỉ thích nói cho người khác nghe mà không bao giờ chịu lắng nghe người khác nói, là người chỉ cắm cổ cắm đầu mà viết chứ chẳng bao giờ chịu khó đọc những trang viết của người xung quanh. Tôi tin cả tôi lẫn các bạn không có ai như vậy cả. Nếu bạn tò mò muốn biết thì tôi sẵn sàng bất cứ lúc nào cũng có thể dẫn bạn đến thăm chơi cái xóm Linh Linh ấy, nơi có một người đàn ông lấy bảy bà vợ mà cũng là bảy chị em ruột. Còn các thầy mo và những phép thư của họ thì sao? Xin tranh thủ kể trước ra đây một trường hợp., một trong rất nhiều của truyện này. Vào năm 1962, có một người đàn ông chột mắt, tuổi cao, râu dê, cưỡi một con ngựa cùng với vợ, tự xưng là Tổng vương từ ngoài vùng đất Hàm Nghi vào. Dọc theo các bản dân tộc, người vợ đi trước một ngày dùng thuốc độc thư cho nhân dân bị ốm. Các thầy mo trong bản không có cách gì chữa được vì đó là một loại độc đặc biệt. Ngày hôm sau, tên Tổng vương ấy đi ngựa đến, dùng phép giải độc. Dĩ nhiên người được chữa khỏi bệnh phải trả tiền rất cao hoặc trả bằng các vòng bạc. Uỷ ban hành chính của các xã dân tộc đã cấp báo về huyện. Nhận thấy lão thầy mo kia có bằng chứng phạm pháp, huyện đã lệnh cho công nhân khai thác gỗ Bãi Hà kết hợp với dân quân vây bắt tên Tổng vương ấy. Chuyện đó ở quê tôi ai ai cũng biết. Có một thời gian, đặc biệt là trong chiến tranh, hiện tượng các thầy mo có phần giảm đi. Nhưng hiện nay, không hiểu vì lý do gì, cách chữa bệnh bằng phép thổi bỗng lan tràn, thậm chí không phải chỉ ở các thầy mo trên rừng mà còn lây ra vài ba thầy kiểu đó ở dưới xuôi. Rồi những sự kiện trả thù nhau bằng phép thư cũng trở nên rùng rợn hơn. Đã có địa phương xảy ra thành vụ án lớn... Tôi lược kể những điều ấy không phải để biện minh cho câu chuyện mình sắp kể, mà muốn nói rằng, dù sao cái xóm Linh Linh kia vẫn đang còn đó, và bản thân tôi vẫn đang ở đây, thì cái câu chuyện này không thể không buột mồm kể ra được. Người ta học nói đã khó rồi, nhưng khi đã biết nói thì học sự nín lặng còn khó khăn hơn. Ví thế, tôi xin các bạn bỏ chút thì giờ nghe tôi kể. Tìm mua: Tượng Đồng Đen Một Chân TiKi Lazada Shopee Chuyện rằng, ngày xửa ngày xưa...Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tượng Đồng Đen Một Chân PDF của tác giả Xuân Đức nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.