Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tân Nương Của Quỷ (Nhan Uyển Huyên)

Tôi càng lớn lại càng cảm thấy cuộc sống trở nên khỏ khăn hơn. Tới độ tuổi này rồi tôi mãi vẫn còn cô đơn chiếc bóng. Không phải tôi không tìm được người yêu nhưng không hiểu sao những người đàn ông từng thân cận với tôi đều gặp phải chuyện không may.

Mẹ tôi vì bức thiết muốn tôi lập gia đình, nên tháng cô hồn năm nay mẹ tôi lại muốn tôi cùng với một con quỷ...***

Câu nói của hắn làm tôi suýt chút nữa thì nhảy dựng lên. Tôi nuốt nước miếng, suýt chút nữa nói: "Không phải anh “không được” sao" nhưng những lời này đã bị tôi nuốt xuống trong bụng, uyển chuyển nói: "Em nghe lời anh, nếu anh muốn thì chúng ta liền làm như vậy đi."

​Cố Nam Phong nghe xong cảm thấy rất vui vẻ, muốn tiếp tục nữa.

​Mẹ kiếp, bình thường đều là tôi làm những chuyện không đứng đắn vwois hắn, nhưng bây giờ hắn thật sự muốn động vào tôi rồi, tôi ngược lại cảm thấy rất khẩn trương. Đầu óc tôi co lại, bật thốt ra một câu: "Không phải anh “không được” sao?" Tìm mua: Tân Nương Của Quỷ TiKi Lazada Shopee

​"Không được?" Cố Nam Phong nhìn tôi với vẻ mặt thâm trầm đến cực điểm: "Em tốt nhất nên đem những lời vừa rồi nói rõ ràng lại cho ta nghe."

​Thì ra cho dù là nam nhân ôn nhu cỡ nào cũng sẽ không chịu được nữ nhân nó hắn “không được”.

​Tôi lắp bắp nói: "Sau khi hai ta ở cạnh nhau, không phải anh vẫn luôn không động chạm vào em sao?"

​Tôi chỉ nói một câu kia, sắc mặt hắn đã càng ngày càng trở nên khó coi, tôi nhanh chóng giải thích "Kỳ thật em cũng không quá chú trọng chuyện này, cho dù anh “không được” thì cũng không sao đâu, ưm..."

​Cố Nam Phong đột nhiên cúi đầu xuống chặn miệng tôi lại. Hắn tra tấn tôi đến khi tôi sắp không thở nổi hắn mới chịu bỏ tôi ra, hắn ghé vào tai tôi, buồn bã nói: "Trước kia ta không động vào em, là vì ta chưa đoạt lại được chân thân của mình, ta không thể làm như vậy, hơn nữa lúc ấy thực lực của ta còn chưa khôi phục, không bảo vệ được em, nhưng bây giờ thì khác..."

​Hắn nói hết câu đã muốn tiếp tục nữa, tôi ngăn hắn lại, nói: " Vậy hiện giờ anh đã đoạt lại được chân thân của mình rồi à?"

​Tôi hỏi cái gì Cố Nam Phong cũng ậm ừ một tiếng. Cuối cùng chũng tôi cũng chính thức trở thành vợ chồng.

​Mấy ngày ở cùng Cố Nam Phong tôi cảm thấy rất vui vẻ, hắn nói hắn đã phát hiện ra người áo đen kia là ai và hắn cũng đã giúp tôi diệt trừ hắn rồi.

​Tôi tò mò hỏi: “Hắn ta là ai?”

​“Hắn ta là Lý Húc Dương.”

​Nghe được câu này tôi thấy rất bất ngờ. Tôi và hắn ta quen biết cũng chưa lâu, tại sao hắn ta lại muốn giết tôi?

​Cố Nam Phong giải thích: “Hắn là người tu đạo, hắn ta biết được tương lai em sẽ là người giết hắn nên hắn muốn giết em trước để diệt trừ hậu họa.”

​“Vậy còn Tạ Linh Linh và mấy người kia?”

​“Ta đã giúp bọn họ siêu thoát rồi.”

​Tôi mỉm cười, nằm gọn trong lòng hắn. Tôi cảm thấy cho dù trời có sập xuống cũng sẽ có hắn bảo vệ tôi. Có hắn ở bên cạnh thật tốt.

​Nhưng rồi bỗng một đêm, Cố Nam Phong bỗng lặng lẽ rời đi, tôi không biết là hắn đi đâu như có lẽ hắn khống muốn để tôi biết nên tôi liền nhắm mắt giả bộ ngủ. Nhắc tới cũng kỳ, Cố Nam Phong vừa rời đi, tôi liền đột nhiên nghe thấy tiếng cửa chính mở.

​Chờ đến khi thân ảnh của Cố Nam Phong mất hút, tôi mới ngồi dậy, khoác thêm một cái áo rồi đi theo hắn. Tôi trốn ở một góc, lặng lẽ nhìn xuống dưới tầng. Một cô gái mặc váy dài màu đỏ đột nhiên xuất hiện trước mắt tôi.

​Trái tim tôi đập thình thịch, tôi nhanh chóng rụt đầu về bởi vì lúc tôi nhìn thấy cô ấy, cô ấy cũng đang nhìn về phía tôi, tôi không biết cô ấy đã phát hiện ra tôi chưa như tôi thấy ánh mắt của cô ấy trông rất đáng sợ.

​Cố Nam Phong đưa lưng về phái tôi, hắn đang nói chuyện với cô ấy.

​"Cao Nguyệt, sao ngươi lại đột nhiên xuất hiện ở đây?"

​Tôi thấy thanh âm của Cố Nam Phong có chút tức giận, tôi không biết hắn giận cái gì. Dù sao từ trước tới nay tôi chưa từng thấy hắn nói chuyện với ai lạnh lùng đến vậy.

​Thì ra người này là phu nhân Minh giới tên là Cao Nguyệt, trong lòng tôi suy nghĩ không biết quan hệ giữa bọn họ là thế nào, tôi chợt nghe thấy Cao Nguyệt nói: "Cao Nguyệt? Trước kia ngươi không có gọi ta như vậy? Sao? Mười năm không gặp ngươi liền quên ta rồi ư?"

​Sau đó tôi nghe thấy tiếng nói lạnh băng của Cố Nam Phong: "Phong phu nhân, thỉnh ngươi tự trọng."

​Tôi có chút tò mò, lén lút thò đầu ra nhìn bọn họ, tôi thấy sắc mặt Cao Nguyệt ửng hồng, cô ấy cúi đầu không biết đang nghĩ đến chuyện gì.

​Cố Nam Phong lạnh lùng nói: "Không có chuyện gì thì đừng đến quấy rầy chúng ta."

​Nói xong câu đó, hắn liền quay người muốn rời đi.

​"Ngươi đi đi, vĩnh viễn đừng trở về, giống như lúc ngươi vứt bỏ ta vậy!"

​Cao Nguyệt ngẩng đầu nhìn về phía Cố Nam Phong, nước mắt nhanh chóng chảy xuống hai gò má trắng nõn, chẳng mấy chốc cả khuôn mặt cô ấy đã bị che phủ bởi nước mắt.

​Tôi bị lời nói của cô ấy làm cho khiếp sợ, thật lâu sau vẫn chưa khôi phục lại được tinh thần, rốt cuộc thì giwuax cô ấy và Cố Nam Phong đã có chuyện gì? Sao Cao Nguyệt lại nói Cố Nam Phong vứt bỏ cô ấy? Tôi biết Cố Nam Phong không phải là người như vậy!

​Cố Nam Phong thở dài: "Chuyện đã qua thì cứ để nó qua đi, chúng ta phải sống vì tương lai."

​Nói xong hắn muốn đi lên lầu. Lúc này tôi mới lấy lại tinh thần, nhanh chóng trốn vào phòng. Rồi tôi chợt thấy Cao Nguyệt vọt lên, ôm Cố Nam Phong từ phía sau, cô ấy áp mặt vào lưng Cố Nam Phong khóc nấc lên, trong miệng còn nói mấy lời gì đó.

​Cố Nam Phong đứng đấy bất động, thở dài, hắn cạy tay Cao Nguyệt ra, xoay người lại rồi cúi đầu nói gì đó với cô ấy.

​Lúc này tôi chẳng còn tâm tư muốn nghe bọn họ thì thầm nói cái gì, tôi chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi đây. Bởi vì Cố Nam Phong không phản bác lời nói của Cao Nguyệt, thậm chí có thể nói hắn chấp nhận cô ấy..., chẳng lẽ hắn thật sự đã bỏ rơi cô ấy sao?

​Tôi không tin Cố Nam Phong lại là người bạc tình phụ nghĩa như vậy, nhưng tôi càng tin vào hai mắt của mình hơn. Tôi lo lắng Cố Nam Phong sẽ phát hiện ra tôi nên tôi liền nhanh chóng trở về phòng.

​Đại khái là khoảng tầm ba phút sau, tôi nghe thấy trong phòng có tiếng mở cửa, tôi liền biết Cố Nam Phong vào phòng, tôi nhanh chóng giả bộ như đang ngủ. Không biết lúc tôi đi, Cố Nam Phong đã khuyên Cao Nguyệt như thế nào để cô ấy rời đi.

​Cố Nam Phong tới, hắn nhẹ nhàng vuốt má tôi, thở dài: "Kỳ thật giữa ta và cô ấy không giống với những gì em nghĩ đâu."

​Nghe hắn nói như vậy, tôi liền biết hắn đã phát hiện ra tôi. Tôi không gải vờ nữa mà dứt khoát ngồi dậy, hỏi: "Vậy giữa hai người đã có chuyện gì?"

​Nói xong, trong lòng tôi lại có chút khó chịu, nước mắt không nhịn được mà chảy xuống.

​Cố Nam Phong ngược lại còn nở nụ cười: "Được rồi, ta vẫn nên đem hết mọi chuyện kể cho em nghe."

​Tôi quên cả khóc, chờ Cố Nam Phong giải thích. Thì ra hắn, Phong Cương và Cao Nguyệt lớn lên bên nhau từ nhỏ. Quan hệ giữa mấy người bọn họ vốn rất tốt, nhưng về sau không biết có chuyện gì, Phong Cương muốn làm Quỷ Vương nên đã hại cả nhà ta. Vốn dĩ cha ta muốn ta lấy Cao Nguyệt, nhưng sau khi Phong Cương cướp được ngôi vị Quỷ Vương thì Cao Nguyệt liền gả cho hắn.

​Tôi suy đoán: "Có phải là Phong Cương thích Cao Nguyệt, nhưng Cao Nguyệt lại thích anh? Có phải bọn họ vì yêu mà sinh hận không?"

​Cố Nam Phong cười lắc đầu: "Ta không biết."

​Tuy hắn nói cho tôi biết chuyện này, nhưng có một việc tôi vẫn không hiểu, nên tôi liền hỏi: "Vậy chuyện Cao Nguyệt nói anh bỏ rơi cô ấy là sao? Có phải là trước kia hai người từng có hôn ước nên đã đã hứa hẹn gì với nhau rồi đúng không?"

​Tôi rất nghiêm túc hỏi hắn, nhưng Cố Nam Phong lại cười nói: "Em suy nghĩ nhiều quá. Chúng ta chỉ là thanh mai trúc mã, sau đó đôi khi cũng bị người khác trêu chọc, nhưng kỳ thật ta không có ý đấy. Với lại lúc ấy ta cũng không thích em nên cha ta muốn ta lấy cô ấy thì ta cũng không phản đối. Sau đó xảy ra chuyện, vấn đề này ta cũng nói rồi, cô ấy đã kết hôn."

​"Nếu hiện giờ cô ấy không kết hôn..., có phải là anh sẽ lấy cô ấy không?"

​Nghĩ đến khả năng này tôi liền cảm thấy rất khó chịu.

​Cố Nam Phong cười nói: "Em muốn nghe anh nói thật hay nói dối?"

​"Đương nhiên là nói thật rồi."

​"Được, nếu là nói thật thì ta cũng sẽ không lấy cô ấy. Bởi vì ta muốn báo thù cho cha ta, nên ta chẳng muốn quan tâm đến chuyện nữ nhi tình trường."

​Nói chuyện cùng Cố Nam Phong lâu như vậy, chúng tôi mới nằm ngủ, cứ như vậy, hai ngày trôi qua. Cố Nam Phong nói hắn có chuyện phải rời đi, Hạ Dương cũng đi cùng với hắn.

​Cố Nam Phong chưa đi được bao lâu thì ngay trong đêm đó. Tôi lại một lần nữa gặp Cao Nguyệt.

​Nhìn thấy bộ dáng thù địch của tôi, Cao Nguyệt nở nụ cười: "Ngươi đừng sợ, ta sẽ không động thủ với một người nhỏ yếu như ngươi, ta chỉ muốn hỏi ngươi mấy câu thôi."

​"Ngươi muốn hỏi cái gì?" Tôi khẩn trương nhìn chằm chằm vào cô ấy​

​"Ngươi thích Cố Nam Phong sao?"

​Cô ấy đang nói nhảm à? Nếu như tôi không thích hắn thì sao tôi lại cam tâm tình nguyện ở cùng với quỷ chứ?

​Tôi không chút do dự nói: "Đương nhiên là ta thích hắn rồi."

​Nghe tôi nói như vậy, Cao Nguyệt lại nở nụ cười: "Ngươi đã bao giờ nghĩ tới chuyện hắn là quỷ, hơn nữa còn là con trai của Quỷ vương, hắn có thể sống mãi, không chết không già, nhưng ngươi lại chỉ là một con người yếu đuối, nhỏ bé."

​"Ngươi muốn nói cái gì?"

​Tôi không tin cô ấy có ý tốt muốn nói cho tôi biết, chẳng là cô ấy muốn tôi rời xa Cố Nam Phong thôi.

​"Dĩ nhiên là ta muốn ngươi rời xa Cố Nam Phong, ta cũng là vì muốn tốt cho ngươi."

​Tôi cười nói, "Vậy thì ta cũng khuyên ngươi một câu, bây giờ người đã là vợ người khác rồi, cho dù ta không thể ở bên Cố Nam Phong mãi mãi nhưng chỉ sợ ngươi còn không so được với ta ý."

​Có lẽ Cao Nguyệt không ngờ tôi lại phản bác như vậy, cô ấy tức giận nói: "Nhiều người như vậy, ngươi nghĩ tại sao Cố Nam Phong lại chọn ở bên ngươi?"

​"Tại sao?"

​Cao Nguyệt cười lạnh một tiếng, không nói thêm gì nữa, tôi còn muốn hỏi cô ấy nhưng chớp mắt cô ấy đã biến mất.

​Cao Nguyệt đi rồi nhưng tôi lại ưu sầu không ngủ được. Cao Nguyệt sẽ không vô duyên vô cớ mà nói như vậy, lời của cô ấy nhất định là có nguyên do.

​Mấy ngày sau, Cố Nam Phong trở về, hắn nói Cao Nguyệt đã thiết kế để cô ấy và Phong Cương tan thành mây khói.

​"Trước khi đi, Cao Nguyệt đã nói với ta rồi." Cố Nam phong kiên định nói: "Bất luận em có biến thành bộ dạng gì, ta vẫn sẽ thích em. Hơn nữa, sau khi em chết cũng là quỷ rồi, chẳng phải chúng ta có thể vĩnh viễn ở cạnh nhau sao?"

​Nói xong hắn sờ lên đầu tôi, cười sủng nịnh.

​"Thế nhưng cho dù là vậy, anh cũng vẫn là một con quỷ đẹp trai, còn em thì đã trở thành một bà quỷ già khọm rồi."

​Cố Nam Phong lấy từ trong người ra một vật tròn tròn phát sáng: "Lúc đó, ta có thể dùng đến sức mạnh của Quỷ Vương, biến em trở nên trẻ mãi không già."

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tân Nương Của Quỷ PDF của tác giả Nhan Uyển Huyên nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Đỉnh Gió Hú (Emily Bronte)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Đỉnh Gió Hú PDF của tác giả Emily Bronte nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Định Đông Lăng (Phàn Lạc)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Định Đông Lăng PDF của tác giả Phàn Lạc nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Điều Tuyệt Vời Nhất Của Thanh Xuân (Bát Nguyệt Trường An)
“Dư Hoài” “Hử” “Trước đây cậu có thích tớ không?” Cậu ấy dịu dàng nhìn tôi, cười khì khì, cúi đầu gãi gãi gáy, giống như chàng trai 17 tuổi cấp 3 năm đó. Cũng tốt, vấn đề mà Cảnh Cảnh năm 17 tuổi phải hỏi, Dư Hoài năm 17 tuổi trả lời. Tìm mua: Điều Tuyệt Vời Nhất Của Thanh Xuân TiKi Lazada Shopee Rất lâu sau, Dư Hoài nhè nhẹ gật đầu. Bỗng chốc nước mắt tôi rơi ướt đẫm mặt. Thanh xuân là gì? Là những điều chưa dám nói, Những việc chưa dám làm, Những mơ hồ thoáng chốc chưa từng quên, Là khoảng thời gian không thể quay trở lại… dù chỉ một lần. Thanh xuân là gì? Là phát sáng cũng là tiếc nuối. Thanh xuân của chúng ta đều có một “ai đó”. Một cậu bạn cùng bàn bên được vây quanh bởi biết bao cô nàng, một cô bạn ngốc nghếch hay ngủ quên trong giờ học, hay thậm chí là một anh chàng lớp trên phía bên kia hành lang vẫn mỗi sáng rảo mắt qua phía bên này hành lang ấy. Ai cũng được và chỉ ở đó thôi... trong tim. Không hề dám mở lời kết bạn, mở lời yêu thương. Đem theo những cảm xúc non nớt với một tâm hồn mong manh của những cô cậu học sinh cấp 3 còn trẻ dại, chỉ dám đứng bên lề cuộc sống của người đó mà dõi theo, mà thương thầm nhớ trộm. Để rồi, những lời cần nói, không thể nói, những việc phải làm, lại không làm. Chỉ cho đến lúc thanh xuân từ lúc nào bỗng nhiên trôi qua vội vã, không một lời từ biệt, mới nhận ra rằng bản thân thực sự đã bỏ lỡ những gì. Tháng năm trôi đi, ai rồi cũng sẽ lớn. Chuyện ngày cũ, rồi chỉ là quá khứ mà thôi. Sớm muộn gì cũng mờ nhạt trong tâm trí, nhưng mỗi lần nghĩ lại chắc chắn đâu đó trong lòng vẫn còn rất nhiều những khoảng trống, những hoài niệm không tên. Nhưng cũng chẳng sao cả, bởi vì điều tuyệt vời nhất của thanh xuân chính là có một ai đó để đem theo trong tim đến mãi sau này. Điều tuyệt vời nhất của thanh xuân - câu chuyện thanh xuân không dành riêng cho ai. Mà dành cho thanh xuân của tất cả mọi người. Như một thước phim quay chậm, thật chậm, đọc Điều tuyệt vời nhất của thanh xuân để cùng bật cười với những ngốc xít, cùng bật khóc nơi những nuối tiếc và rồi nhắm mắt lại để thấy lòng mình trôi về những ngày thanh xuân đã và đang qua. “Điều tuyệt vời nhất của thanh xuân” là gì? Chẳng là gì cả! Chỉ là những mơ hồ như ánh mắt ấy, nụ cười ấy... Như cậu ấy! Vậy thôi!***No. 1 Tôi tên là Cảnh Cảnh. Người thân đều nói tên này không hay, Cảnh nhi, Cảnh nhi, nghe giống như phải cật lực nén nhịn uất ức với ai vậy. Nhưng tôi thích cái tên này lắm. Tên có hay hay không chỉ là thứ yếu, điều quan trọng là trong cái tên này chứa đựng tâm ý. Bố mẹ tôi đều họ Cảnh, có lẽ lúc họ đặt tên cho tôi, trong đầu đều là “đoàn kết sức mạnh”, “kết tinh tình yêu” - những ý niệm đẹp đẽ như vậy, cho nên tôi được gọi là Cảnh Cảnh. Có điều sau đó họ ly hôn. Tôi cũng không chắc chắn với cách giải thích tên của mình, có phải chỉ là một bên tình nguyện hay không. No. 2 Năm tôi thi cấp ba gặp phải dịch SARS. Trong thời kỳ rối loạn lúc ấy, là một học sinh bình thường của một trường trung học cơ sở bình thường, tôi đúng là không phúc hậu tiêu tốn tiền tài quốc gia mà. Cuộc thi Tiếng Anh được bỏ qua phần nghe, độ khó đề thi Toán cũng được giảm bớt, đề thi môn Ngữ Văn trở thành đề văn của học sinh tiểu học, Vật lý, Hóa học được điều chỉnh xuống thang điểm thấp nhất trong tổng số điểm. Tóm lại, từ trước đến giờ nhiều lần tham gia cuộc thi thử nhưng bạn học Cảnh Cảnh chưa lần nào được đứng thứ ba cả lớp, vậy mà thi lên cấp đề thi chung lại được đứng thứ ba toàn trường. Sau đó, các bạn cùng lớp kéo tôi đến cửa tiệm Kỳ Hạm của Adidas và cửa hàng Lý Ninh1 chụp ảnh. Lý Ninh: Thương hiệu thể thao nổi tiếng của Trung Quốc, Lining. Lining được biết đến rộng rãi và bị chỉ trích nhiều với khẩu hiệu “biến tấu” của Adidas. Ngoài ra, logo hình chữ “L” của Li-Ning khá tương đồng với dấu ngoắc của Nike, trong khi khẩu hiệu “Nothing is Possible” (Không gì là không thể) chẳng khác biệt mấy so với “Just do it” (Cứ hành động đi!) của Nike. Họ nói bức ảnh này biểu đạt “Nothing is impossible” - Không gì là không thể. Sau đó lại để tôi đến trước cửa tiệm Nike giơ giấy bảng trúng tuyển màu đỏ của trường Chấn Hoa lên để chụp ảnh lưu niệm. Họ nói rằng tấm ảnh thể hiện tinh thần “Just do it” - Hãy làm đi nào! Tôi hỏi họ có hiểu hàm ý của cụm từ “Just do it” không, họ nói, sao lại không biết? Chính là giết nó! Cuối cùng tôi không thể “giết” được Chấn Hoa. Điều này để sau hãy nói đi. Với lại, trong giai đoạn tôi buồn bực lúc đó, nghe nói Adidas vì một sự việc gây kinh ngạc nào đó mà trong lúc giận dữ đã thay đổi khẩu hiệu thành “Nothing is Impossible”. Đây mới là chân tướng sự thật. Trên thế giới, điều duy nhất không thay đổi chính là sự thay đổi và điều duy nhất có thể trên thế giới này chính là điều không thể. No. 3 Khi điền nguyện vọng, tôi điền nguyện vọng ba mục, đó là ban cơ bản Chấn Hoa, ban tự túc Chấn Hoa, ban phân ban Chấn Hoa. Còn nhớ lúc phải nộp nguyện vọng, tôi là người cuối cùng nộp cho giáo viên. Che che giấu giấu, sợ bị người khác nhìn thấy. Phải biết là, người luôn luôn đứng đầu lớp chúng tôi cũng không dám đăng ký vào Chấn Hoa. Cô bạn ấy đã đắn đo rất lâu, cuối cùng vẫn chọn trường trung học trực thuộc đại học sư phạm; chỉ cần đăng ký nguyện vọng trường sư phạm, thi đỗ với số điểm chuẩn là cô bạn có thể được bớt 10 điểm. Lúc đó, trường sư phạm sử dụng phương thức này chính là đoạt đi một nhóm vốn có khả năng thi thi đỗ trường Chấn Hoa nhưng lại không tự tin với lực học xuất sắc của chính bản thân mình. Khi ấy, mỗi khi kết thúc một kỳ thi, các bạn lớp tôi đều nói đùa trước mặt cô ấy rằng, cô ấy là mầm non tương lai của Chấn Hoa. Chúng tôi không có ác ý, nhưng hồi lớp ba, cứ mỗi lần thi thử xong, cô ấy lại vì trò đùa này mà tức giận. Không ít người vì điều này mà cho rằng cô ấy cố tình gây sự. Nhưng tôi hiểu cô ấy, chúng ta không phải chịu trách nhiệm khi dùng mấy câu nói để tâng bốc người khác, song chẳng may ngã xuống sẽ chẳng có ai đến đỡ cô ấy. Về sau tôi kể với bố tôi chuyện này, bố tôi nói kiểu vuốt đuôi mà đánh giá rằng, Cảnh Cảnh à, khi đó con đã có đầy đủ điều kiện để có thể đỗ trường Chấn Hoa rồi, con có thể đứng dưới góc độ là mầm non của Chấn Hoa mà suy xét vấn đề, rất tốt. Bố thật cmn thối mà… Tôi chợt nhớ ra ông ấy là bố tôi, không phải là bạn cùng bàn, vội vàng nuốt lại câu thường nói với bạn bè vào trong bụng. Thực ra, quan hệ giữa tôi và bố tôi, rất giống “bạn cùng bàn”. No. 4 Điền nguyện vọng như vậy là do bố tôi kiên quyết. Mục tiêu của ông là giữ vững phân hiệu, cố gắng tự túc. Nói không chừng có thể đỗ vào ban cơ bản. Tôi ngắt lời ông. Bố ơi, nếu như loại chuyện đó thực sự xảy ra, nhất định sẽ phải trả bằng một cái giá nào đó, ví dụ như giảm tuổi thọ. Sau đó, dĩ nhiên tôi lại hồ đồ mà vào ban cơ bản. Ban cơ bản của Chấn Hoa đó! Đây căn bản là làm cuộc cho vay nặng lãi với lão Diêm vương, hơn nữa lại còn là mắc nợ nặng nề, mẹ nhà nó, lấy mạng của tôi đi! No. 5 Giáo viên chủ nhiệm của lớp tôi nói rằng, trong tất cả 13 lớp, chỉ có ba bạn đăng ký trường Chấn Hoa, một là Dư Châu Châu lớp 7, hai là Thẩm Sằn lớp 2, và người còn lại là tôi. Thẩm Sằn cuối cùng thi không thành. Nghe đồn rằng cô bạn ấy đi vệ sinh cũng mang theo quyển sách từ đơn, cụm từ để học thuộc, là một người rất lợi hại. Ba năm đổi lấy một ngày kết quả thế này, tôi không biết nên nói gì nữa. Vào một ngày mùa hè nắng to, lúc tôi ngồi xổm trước cửa nhà Khẳng Đức Cơ liếm cây kem ốc quế đậu xanh tránh nắng, ngẩng đầu lên vô tình nhìn thấy Thẩm Sằn đi ngang qua. Cô bạn ấy không mang ô, cũng không tránh ánh nắng gay gắt ngoài kia, vẫn như cũ đeo cái balo to, mặt mũi bóng nhẫy, trên trán có nổi mụn nữa.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Bát Nguyệt Trường An":Điều Tuyệt Vời Nhất Của Thanh XuânDưới Vòm Ký ỨcThầm Yêu- Quất Sinh Hoài NamXin Chào, Ngày Xưa ẤyĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Điều Tuyệt Vời Nhất Của Thanh Xuân PDF của tác giả Bát Nguyệt Trường An nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Điệu Tango Bí Hiểm (Jason Dark)
Jason Dark khởi đầu sự nghiệp viết văn của mình vào năm 1966 với một tiểu thuyết giả tưởng. Sau đó, ông tiếp tục viết một vài tiểu thuyết hình sự và Western, cho tới khi sáng tác ra nhân vật John Singlair, một chàng thám tử tại London, nhân viên của Scotland Yard. Đối tượng theo dõi, diệt trừ của John không phải là những tội phạm bình thường. Cùng các bạn bè, cây thánh giá thần và khẩu Beretta bắn đạn bạc, John Singlair là một chuyên gia đuổi ma diệt quỷ. Thành công của những chuyến phiêu lưu mà John thực hiện đã đẩy sáng kiến thành một loạt truyện với số lượng độc giả không ngừng tăng. Jason Dark sử dụng tất cả mọi “ngóc ngách” của thế giới bí hiểm, từ những huyền thoại cổ đại bao trùm châu lục như quỷ Medusa, ma cà rồng, cương thi... những câu chuyện của đạo Thiên Chúa, đạo Phật, đạo Hồi, các nhóm đạo Á, Mỹ, Âu, những truyền thuyết của từng địa phương cụ thể, trộn lẫn với những lý thuyết khoa học viễn tưởng hết sức hiện đại như trường thời gian, các trường vật chất, dòng điện sinh học cực mạnh... Chất huyền thoại được tác giả dùng để “xử lý” những vấn đề thời sự nóng bỏng theo một nhân sinh quan dương bản: bảo vệ môi trường, giữ gìn nền tảng gia đình, giữ gìn lòng tin vào cái thiện... Trong mỗi một tiểu thuyết, tác giả cho người anh hùng của mình ra trận tại một địạ điểm cụ thể tại các nước châu Âu và kể cả các địa điểm tại châu Phi, châu Mỹ. Những yếu tố đặc thù trong những huyền thoại của địa phương được sử dụng làm nền tảng cho một cuộc đụng đầu quyết liệt giữa cái tốt và cái xấu. Mạch chuyện nhanh gọn là sức thu hút chính. Những nét miêu tả tuy thoáng qua song sắc sảo về phong cảnh, tập tục của địa phương cũng tạo nên một khía cạnh hấp dẫn khác. Một điểm cần nhấn mạnh trong loạt truyện John Singlair là giới hạn tuân thủ Luật Bảo vệ Thanh Thiếu niên của nước Đức được tác giả Jason Dark luôn luôn giữ vững: rất hấp dẫn, song không quá đẫm máu, không quá căng thẳng, không quá nhiều xác chết. Cái tốt, cái dương bản luôn vượt lên, luôn chiến thắng bản thân mình, đạt tới những đỉnh cao mới.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Jason Dark":Bàn Tay Gã Đao PhủBi Kịch Người SóiBức Tường Đá Kinh HoàngCâu Đố Bí HiểmCon Quái Vật Sau Những Nụ HoaCon Quỷ ĐấtĐiệu Tango Bí HiểmNhóm Đạo WyangĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Điệu Tango Bí Hiểm PDF của tác giả Jason Dark nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.