Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chuyện Người Tùy Nữ (Margaret Atwood)

“Sự Cám dỗ của Chuyên chế” là tên một cuốn sách của Jean-François Revel (1924-2006) tôi mượn đặt cho bài viết này bởi câu chuyện kỳ dị cay đắng và bóp nghẹt lồng ngực của Chuyện người tùy nữ có lẽ trước hết cảnh cáo ta về một tiềm năng mang tính dị truyền lịch sử của một thứ nhu cầu, ham muốn, và khả năng đáp ứng nhu cầu ấy nơi con người, cái hoàn toàn có thể diễn đạt như là sự cám dỗ của chuyên chế.

Cám dỗ chuyên chế lớn đến độ người ta thấy nó thấp thoáng đằng sau mỗi chân lý hay lẽ phải mà lịch sử từng biết đến.

Ở đây, đó là nền chính trị thần quyền của một “Nước Cộng hòa Gilead” - cái tên có lẽ là một kiểu chơi chữ: Cộng hòa do Chúa dẫn dắt. Khái niệm này bản thân nó là một trong những sản phẩm sáng tạo nhất của trí tưởng tượng: một nền cộng hòa trong khi chờ Chúa trở lại.

Đối với bất cứ ai chỉ cần một chút quan tâm đến thời sự thì đơn giản đó đã là một mẫu hình có trong thực tế, và tính sáng tạo kỳ quái của nó, tính tưởng tượng phi thường của nó, lại phải nhờ đến văn học làm môi trường phát lộ - như trong cuốn tiểu thuyết này.

Chuyện người tùy nữ tuy nhiên lại không đi con đường phân tích có tính chất sử thi các hiện tượng, các sự kiện và biến cố ở tầm mức ta quen hình dung về cái gọi là Lịch sử; việc này có đối chứng ở phần cuối của cuốn tiểu thuyết, không đánh số trang, như một phụ lục hay một vĩ thanh độc đáo dưới tiêu đề “Chú dẫn lịch sử về chuyện người tùy nữ”. Tìm mua: Chuyện Người Tùy Nữ TiKi Lazada Shopee

Toàn bộ câu chuyện chính tập trung vào thể hiện cái trải nghiệm của nhân vật người Tùy nữ, chính là người đã kể câu chuyện này. Và đây là một tác phẩm hiếm hoi cho ta thấy một trải nghiệm cá nhân có thể được mô tả thích hợp, trọn vẹn, sâu sắc và triệt để như thế nào.

Trước hết đó là một thực nghiệm gắt gao: tước bỏ những điểm chuẩn quen thuộc luôn dựng lên gợi lên cái nhìn từ bên ngoài hay là một hình thức cái nhìn bên ngoài về một con người: tên tuổi, những đặc điểm nhân thân và những chuỗi liên hệ xoay quanh, đi và đến từ những đặc điểm ấy.

Nhưng nói cho đúng thì đó không phải là sự tước bỏ, mà, giống như một ngọn đèn không cần tự soi sáng cái đui của nó, nhân vật người Tùy nữ kể chuyện đã đặt ta vào một quan hệ nội tiếp với ý thức của chị ta, vào bên trong cái nhìn của người kể chuyện, bên trong đôi mắt căng thẳng, lo âu, kìm nén và sắc sảo luôn bị chặn giữa “hai cái cánh” khi đi ra ngoài “để chúng tôi không thấy được, nhưng cũng không bị thấy” (tr.17), cũng là đôi mắt luôn luôn nhìn thấy những mảnh vỡ của quá khứ chính mình, những mảnh vỡ của đời sống, và của Lịch sử…

Sự tước bỏ ấy, hay là sự đặt ta vào bên trong cái ý thức cá nhân, cụ thể đặc thù mà vẫn vô danh ấy, lạ thay lại làm nổi bật lên, sắc nét một cách khó có thể sắc nét hơn, chính cái con người cá nhân đó.

Ngay từ những câu kể đầu tiên, người kể đã lôi chúng ta vào một con sông lười của dòng chảy tâm lý nhân vật, cái dòng ý thức của chị ta; nhưng chỉ đến vậy thôi: chúng ta không buộc phải lặn ngụp, chúng ta ngồi trên những chiếc phao để nghe con sông kể về chính nó như một thứ giáo cụ trực quan.

Và người Tùy nữ không quên thỉnh thoảng lại nhắc nhở chúng ta về tình trạng đó. Chị ta sẽ bảo: “Tôi những muốn tin mình chỉ đang kể chuyện” (tr.59), hay: “Bên kia cửa là cuộc sống bình thường. Tôi sửa lại: bên kia cửa trông như cuộc sống bình thường” (tr.187), v.v…

Dường như để nhấn mạnh hành động kể, việc “Tôi” chuyển thành lời cái trải nghiệm của “Tôi” - một việc có tầm quan trọng sống còn, có giá trị bằng toàn bộ tương lai vô vọng trong hoàn cảnh của “Tôi” lúc đó, có giá trị đúng bằng sự sống còn bởi tách mình được khỏi cái thực tại kinh khủng thông qua hành động biến nó thành chuyện (vì tạm thời không có cách nào khác) và do đó, “ai tin được rằng chuyện kể chỉ là chuyện kể sẽ có cơ may cao hơn” (tr.59), có giá trị bằng sự tồn tại của những người thiết thân cho mình bởi hành động kể tạo lập người nghe và “Tôi kể, vì thế người tồn tại” (tr.356), người tạo thành thế giới cho tồn tại của “Tôi” - dường như để nhấn mạnh hành động kể quan trọng như thế nên người Tùy nữ hơn một lần đã ra sức làm rõ việc kể chuyện này.

“Đây là tái dựng…” (tr.183), chị ta cho thấy những câu chuyện trong câu chuyện; chị ta kể lại lời kể của người bạn gái thân Moira mà “không thể nhớ đúng từng từ, bởi không cách nào chép lại”, nhưng “tôi đã cố sao cho càng giống cô càng tốt. Cũng là một cách giữ cho cô sống” (tr.330).

Đó hoàn toàn không phải là điều nằm ở bình diện một mánh lới kể chuyện, hoàn toàn vượt qua cấp độ những thủ pháp của một người kể ý thức sâu sắc về hành động kể của mình. Tôi đã nói rồi: chị ta đưa chúng ta lên những chiếc phao (gì cũng được!) trên một dòng chảy của ý thức.

Có chuyện chị ta kể đến hai lần, liên tiếp; như chuyện chị ta ngủ với Nick lần đầu tiên; vừa kể dứt, chị ta bảo: “Tôi bịa ra đấy. Không phải thế đâu. Mà là thế này” (tr.350).

Hai lần kể cho cùng một câu chuyện - và ta thấy trong khoảng thời gian đó không phải là ta đứng yên hay dòng sông kia ngừng chảy, lại càng không quang cảnh kia lặp lại, cho dù vẫn chuyện đó thôi.

Vậy thì điều ta thấy ở câu chuyện được nhân đối ấy phải chăng là hai cái thực tại khác nhau, cho dù không khác đáng là bao, mà song song tồn tại? Hay phải chăng ở những khe hở giữa hai thực tại không trùng khít lên nhau đó ta lờ mờ thấy một thực tại thứ ba khác hẳn, không được rọi chiếu, không hiển ngôn?

Vâng, nếu có như vậy thì ta cũng không bao giờ biết được.

Mà câu chuyện bảo ta rằng nó kể về những thực tại mang tính ý hướng, những sự kiện chỉ trở nên thực tế bởi có một ý thức soi rọi vào bằng ý định và sự cố ý của mình, bởi có một ý thức đã kinh qua các sự kiện đó để biến chúng thành sự kiện, đã trải nghiệm chúng để liên kết chúng vào kinh nghiệm của chúng ta, biến chúng thành thực tế.

Và cái ý-thức-người-Tùy-nữ đó, trước khi kết thúc câu chuyện, càng tỏ ra day dứt hơn bởi tính trải nghiệm cá nhân mà hành động kể của chị bộc lộ:

“Tôi ước gì câu chuyện này khác đi. Tôi ước nó văn minh hơn. Tôi ước mình hiện ra trong đó tốt đẹp hơn, bớt do dự, bớt phân tâm vào những điều nhỏ nhặt. Tôi ước nó có đầu có đuôi hơn. (…) Thứ lỗi cho tôi vì chuyện này quá nhiều đau thương đến thế. Thứ lỗi cho tôi nó rời rạc từng mảnh vụn, như xác người kẹt giữa hỏa lực cánh sẻ hay ngũ mã phanh thây. Nhưng tôi nào có làm gì sửa được. Tôi cũng đã cố đưa vào ít thứ tốt lành rồi đấy. Hoa chẳng hạn, bởi chúng ta sẽ ra sao nếu không có hoa?” (tr.355-356)

Quả là có một số đoạn rất đẹp, sống động một cách độc đáo, về hoa, mà tôi tin bạn sẽ cảm thấy ở đấy chủ yếu là các chất liệu: nhựa cây, cánh hoa và lá vò nát trên ngón tay, màu đỏ tự nhiên một cách khó hiểu ở chỗ bông hoa rụng ra, v.v… chứ không phải những bức tiểu họa duyên dáng nào đó.

Và không phải là những biểu lộ trữ tình.

Trong câu chuyện của Người Tùy nữ này không có hy vọng, không có tương lai, cho nên những khi hoa hiện lên trong trải nghiệm cá nhân căng thẳng của chị ta thì nó hiện lên như những biểu tượng trong mơ của cả hai điều ấy, đồng thời cũng biểu trưng cho các ký ức về những gì gọi là hy vọng và tương lai.

Hoa đó chính là hoa “ước gì” và hoa “Thứ lỗi cho tôi…” trùng điệp trong đoạn văn trích ở trên.

Người Tùy nữ lăp lại “ước gì” và “xin thứ lỗi” ngay trước một đoạn tàn bạo đến cực điểm - trường đoạn chị ta kể về buổi hành quyết định kỳ được gọi là “Cứu chuộc đàn ông”. Bạn sẽ phải tưởng tượng cảnh một người còn sống bị một nghìn con mèo nhà xé xác.

Nhưng ở đây tôi muốn nói đến sự lặp lại những khẳng định về hành động kể, về việc kể chuyện - sự lặp lại rõ ràng cố ý của Người Tùy nữ.

Đúng là có sự tô đậm, rất phong cách, một nét nữ tính trong những ước gì và xin thứ lỗi đó.

Tuy nhiên không chỉ là như vậy.

Trở lại một chút phần lời kể ở trang 59, đã trích ở trên, chị ta đã phân định rõ ràng: “Tôi những muốn tin mình chỉ đang kể chuyện. Tôi cần tin thế. Tôi phải tin thế…”, song ngay sau đó thì: “Đây không phải tôi đang kể chuyện. Đây cũng là tôi đang kể chuyện, trong đầu mình; trong lúc vẫn đang sống tiếp.”

Như vậy, không thể rõ ràng hơn: trải nghiệm cá nhân phải là một trải nghiệm ở cấp độ thứ hai - cấp độ của ý thức nhận thức về chính nó, cũng như truyện kể luôn luôn là truyện kể về một câu chuyện (“Ngày xửa ngày xưa, có một ông vua…”).

Chính là ở cấp độ đó thì một tính ý hướng của ý thức trải nghiệm mới có được sự xác nhận, bằng sự tách rời tương đối với cái thực tại mà nó kinh qua và quan trọng hơn - như trong bối cảnh của Người Tùy nữ, đặc biệt trong những cảnh như cơn cuồng loạn đám đông một buổi “Cứu chuộc đàn ông” - bằng sự tách rời với một tính ý hướng bị mặc định, bị ám thị thôi miên và do đó mà hợp thức hóa những kinh nghiệm mà mình không muốn, xác nhận một ý thức nào đó bên ngoài ý chí mình.

“Tôi ước gì…”, “Xin thứ lỗi cho tôi…” - bởi thế - là cất lên tiếng nói của một câu chuyện khác bên kia câu chuyện đang kể đây, tiếng nói chống lại sự cám dỗ của việc thích nghi với một thực tại “có quá nhiều đau thương đến thế” này, sự thích nghi mà chính Người Tùy nữ đã có lúc rơi vào, khi chị ta có được Nick giống như “một vợ dân khai khẩn”, một người đàn bà thoát khỏi chiến tranh và kiếm được một người đàn ông; mà chị ta phải thốt lên: “Sửng sốt biết bao, khi thấy người ta tập quen được những gì, miễn là có tí bù đắp” (tr.362).

Câu chuyện của Người Tùy nữ do đó là câu chuyện của một người đàn bà chống lại sự cám dỗ.

Mà không phải người đàn bà đối diện những cám dỗ thông thường ai cũng nghĩ đến ngay.

Ở đây, Người Tùy nữ kể câu chuyện của mình chống lại một Sự Cám dỗ của Chuyên chế.

Nguyễn Chí Hoan

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Chuyện Người Tùy Nữ PDF của tác giả Margaret Atwood nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Một Đời Đáng Giá Đừng Sống Qua Loa (Tinh Vân Đại Sư)
Cuộc đời mỗi người thành hình vào cái ngày được sinh ra, nhưng chỉ thực sự có hồn vào ngày người đó bắt đầu sống cho đàng hoàng, cẩn thận. Cuộc sống này giống như xây một ngôi nhà, vững chãi hay cheo leo, suy cho cùng là ở cách mỗi người lựa chọn đầu tư vào những “hạng mục” quan trọng: Đầu tư vào BẢN THÂN, từ sức khỏe tinh thần đến cơ thể, bởi chúng ta là điểm tựa vững chắc nhất cho chính mình trên hành trình cuộc đời. Đầu tư vào SỰ NGHIỆP, không phải để lưu danh với đời, mà để sự tồn tại của bản thân có ý nghĩa, không trở thành gánh nặng của người khác. Đầu tư vào GIA ĐÌNH, bất kể là gia đình từ khi chúng ta sinh ra, hay gia đình ta tự xây dựng sau này, bởi tình thân đẹp đẽ sẽ nuôi dưỡng ra một trái tim bao dung. Đầu tư vào BẠN BÈ, bởi chúng ta là tổ hợp của 5 người bạn thân nhất. Đi với ong sẽ tìm thấy hoa. Đi với ruồi sẽ ra bãi rác. Có người trân trọng cuộc đời như xây một ngôi nhà kiên cố, chẳng ngại đào từng tấc đất thô, chọn từng viên gạch tốt, mồ hôi rơi xuống lúc cần lao để không phải đổi bằng nước mắt sau này hối hận. Có người qua loa với cuộc đời, tránh né khó khăn trong hiện tại, vì ngại khó sợ đau mà trú tạm dưới gốc cây, rồi có ngày sức tàn lực kiệt, giông bão ập tới lại phải chịu lạnh trong mưa gió. Thời gian sẽ mang tuổi trẻ đi rất mau, nhưng sẽ còn giữ lại rất lâu những gì tuổi trẻ chúng ta đã sống. Tìm mua: Một Đời Đáng Giá Đừng Sống Qua Loa TiKi Lazada Shopee “Đừng chết ở tuổi 25, nhưng đến 75 mới được đem chôn.” Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Một Đời Đáng Giá Đừng Sống Qua Loa PDF của tác giả Tinh Vân Đại Sư nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Madam Chic, Rất Thần Thái Rất Paris (Jennifer L. Scott)
Sau thành công của 20 Bí mật sành điệu từ Madame Chic và At home with Madame Chic - Thanh lịch từ những khoảnh khoắc đời thường, Jennifer quay lại với bạn đọc bằng Madame Chic - Rất thần thái, Rất Paris. Trong cuốn sách mới nhất của series về Madame Chic này, Jennifer tiết lộ sức mạnh của thần thái, cách chăm sóc dung mạo và chuẩn mực hành xử có thần thái với bản thân và mọi người xung quanh trong cuộc sống: làm sao để trang điểm tự nhiên mà vẫn lịch sự; làm thế nào để có dáng điệu thanh thoát và bước đi uyển chuyển, nhẹ nhàng; làm thế nào để mỗi cuộc trò chuyện đều có được không khí thoải mái và vui tươi; và làm thế nào để mỗi ngày bạn đều là bạn trong phiên-bản-thần-thái-nhất… Bạn không cần phải dùng hàng hiệu và cư xử sang chảnh để trở nên có thần thái. Thần thái nằm trong sự lựa chọn mỗi ngày của mỗi chúng ta. Từng khoảnh khắc của mỗi ngày sẽ là một thử thách. Bạn sẽ phải chất vấn bản thân trước mỗi ngả đường và phải luôn nỗ lực vươn tới lựa chọn tốt nhất. Bạn sẽ trải qua rất nhiều lần thất bại và có thể sẽ chẳng bao giờ hoàn hảo. Nhưng bạn đã theo đuổi những điều tốt đẹp, và đến cuối cùng, bạn sẽ sống một cuộc đời viên mãn đủ đầy. “Không quan trọng cuộc đời trước kia của bạn thế nào. Không quan trọng bạn đã lớn lên ra sao. Không quan trọng bạn hành xử kiểu gì vào ngày hôm qua, hay thậm chí là chỉ một giờ trước. Không quan trọng gia đình bạn là những người như thế nào. Không quan trọng nếu bạn bè bạn không quan tâm đến việc này. Không quan trọng dù gia đình bạn không hiểu bạn. Quan trọng là tất cả chúng ta đều có khả năng thay đổi và biến-đổi.” - Jennifer L. Scott - Tìm mua: Madam Chic, Rất Thần Thái Rất Paris TiKi Lazada Shopee Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Madam Chic, Rất Thần Thái Rất Paris PDF của tác giả Jennifer L. Scott nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Không Sợ Đêm Đen Bởi Trong Lòng Có Ánh Sáng (Mễ Tô)
Không Sợ Đêm Đen Bởi Trong Lòng Có Ánh Sáng “Trong bất cứ hoàn cảnh nào, chúng ta đều có một quyền tự do sau cuối, đó là quyết định thái độ của bản thân.” Đứng trước nỗi thất vọng: Có người khóc òa đau đớn, có người học được cách thôi đặt kỳ vọng vào người khác. Đứng trước những mất mát: Có người mãi than vãn về những bất hạnh đó, có người lại thấy mình vẫn còn may mắn vì nhận ra giá trị của những gì mình đang có. Đứng trước gian nan: Có người chùn bước hoặc loay hoay tìm lối thoát, có người dấn bước với tất cả ý chí, sức mạnh và dũng cảm đương đầu mọi thử thách. Tìm mua: Không Sợ Đêm Đen Bởi Trong Lòng Có Ánh Sáng TiKi Lazada Shopee Đứng trước thất bại: Có người suy sụp muốn buông xuôi, có người vượt lên, vững vàng bước tiếp con đường của mình với một bài học quý giá thêm vào hành trang trải nghiệm cuộc sống. “Không sợ đêm đen bởi trong lòng có ánh sáng” - một cuốn sách, một tâm niệm dành tặng cho tất cả những ai đang đặt những bước chân đầu tiên trên con đường tự lập, để mỗi chúng ta hiểu rằng: Có ánh sáng của lòng từ bi sẽ không sợ những đoạn đường đời đầy cám dỗ. Có ánh sáng của trí tuệ sẽ không sợ lạc vào ngõ cụt bế tắc phương hướng Có ánh sáng của sự kiên trì sẽ không sợ đi mãi mà không đợi được bình minh. Chúng ta giống như những bức tường, có va vấp với bão giông cuộc đời, có những khe nứt, nhưng đó cũng là nơi ánh sáng chiếu vào. Đến sau cùng, chúng ta vẫn là người quyết định và làm chủ cuộc đời mình. Hoặc hờ hững khuất phục, làm khán giả và cảm nhận cuộc đời mình qua định nghĩa, qua cách nhìn của người khác. Hoặc hăng hái nhập cuộc và hiểu rõ hơn cuộc sống qua những trải nghiệm của bản thân.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Không Sợ Đêm Đen Bởi Trong Lòng Có Ánh Sáng PDF của tác giả Mễ Tô nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Không Có Đời Bất Công Chỉ Có Mình Thụ Động (Vương Thi Vũ)
“Mèo thích ăn cá, nhưng lại không biết bơi. Cá thích ăn giun nhưng lại không thể lên bờ.”… Nghe có vẻ thật BẤT CÔNG nhưng thế giới lại công bằng ở chỗ: con người chúng ta đều có THỜI GIAN như nhau. Trong 20 năm đầu đời, nhiều người sống như “hậu truyện” của cha mẹ, “ngoan” theo cái gọi là chuẩn mực xã hội. Họ đã quá mất thời gian vào những lý tưởng mà người khác đặt ra. Vậy nên đừng vội than trách đời bất công, mà hãy bắt đầu học lấy sự chủ động, làm chủ cuộc đời mình: - Chủ động học hỏi, để càng có thêm kiến thức, càng làm phong phú nội tâm thì tinh thần càng độc lập vững vàng. - Chủ động kết giao với những người xuất sắc, để học được những tinh hoa từ họ, nhưng vẫn giữ lại bản tâm của mình. Tìm mua: Không Có Đời Bất Công Chỉ Có Mình Thụ Động TiKi Lazada Shopee - Chủ động làm việc, trước là để tự nuôi được bản thân, sau mới có động lực duy trì đam mê hứng thú với cuộc sống. Cuộc đời này bất công hay công bằng, đều nằm ở việc chính mỗi người nỗ lực giữ thăng bằng cho cán cân ấy. - Nếu không có nhan sắc, không có xuất thân giàu có, thì phải có kiến thức, có tài ăn nói, có các mối quan hệ, bằng không sẽ trở nên nghèo hèn. - Nếu có nhan sắc, có tiền bạc, thì phải có lương tâm, có tự tôn, bằng không sẽ để mình sa đọa. - Nếu có tài năng, có quan hệ, thì phải đi cùng nỗ lực duy trì, chắt lọc, bằng không cuối cùng hoài phí. Mỗi người đều tiềm ẩn những giá trị riêng. Có người may mắn được gia đình ủng hộ từ nhỏ mà phát triển. Có người phải tự khai thác bản thân. Dù đi theo con đường ngắn hay dài, vòng hay thẳng, hành trình mà chúng ta trải qua đều nhằm nâng tầm giá trị chính mình để sống một cuộc đời đáng giá. “BẤT CÔNG” có 7 chữ, “ĐÁNG GIÁ” cũng vậy, bạn chọn sống cuộc đời như thế nào, chấp nhận đánh đổi những gì, sẽ nhận được 7 chữ tương ứng. Mã hàng 8936186542237 Tên Nhà Cung Cấp Skybooks Tác giả Vương Thi Vũ Người Dịch Minh Thu NXB NXB Thế Giới Ngôn Ngữ Tiếng Việt Trọng lượng (gr) 320 Kích Thước Bao Bì 13.5 x 20.5 cm Số trang 304 Hình thức Bìa Mềm Sản phẩm bán chạy nhất Top 100 sản phẩm Kỹ năng sống bán chạy của tháng Giá sản phẩm trên Fahasa.com đã bao gồm thuế theo luật hiện hành. Bên cạnh đó, tuỳ vào loại sản phẩm, hình thức và địa chỉ giao hàng mà có thể phát sinh thêm chi phí khác như Phụ phí đóng gói, phí vận chuyển, phụ phí hàng cồng kềnh,... Chính sách khuyến mãi trên Fahasa.com không áp dụng cho Hệ thống Nhà sách Fahasa trên toàn quốc “Mèo thích ăn cá, nhưng lại không biết bơi. Cá thích ăn giun nhưng lại không thể lên bờ.”… Nghe có vẻ thật BẤT CÔNG nhưng thế giới lại công bằng ở chỗ: con người chúng ta đều có THỜI GIAN như nhau. Trong 20 năm đầu đời, nhiều người sống như “hậu truyện” của cha mẹ, “ngoan” theo cái gọi là chuẩn mực xã hội. Họ đã quá mất thời gian vào những lý tưởng mà người khác đặt ra. Vậy nên đừng vội than trách đời bất công, mà hãy bắt đầu học lấy sự chủ động, làm chủ cuộc đời mình: - Chủ động học hỏi, để càng có thêm kiến thức, càng làm phong phú nội tâm thì tinh thần càng độc lập vững vàng. - Chủ động kết giao với những người xuất sắc, để học được những tinh hoa từ họ, nhưng vẫn giữ lại bản tâm của mình. - Chủ động làm việc, trước là để tự nuôi được bản thân, sau mới có động lực duy trì đam mê hứng thú với cuộc sống. Cuộc đời này bất công hay công bằng, đều nằm ở việc chính mỗi người nỗ lực giữ thăng bằng cho cán cân ấy. - Nếu không có nhan sắc, không có xuất thân giàu có, thì phải có kiến thức, có tài ăn nói, có các mối quan hệ, bằng không sẽ trở nên nghèo hèn. - Nếu có nhan sắc, có tiền bạc, thì phải có lương tâm, có tự tôn, bằng không sẽ để mình sa đọa. - Nếu có tài năng, có quan hệ, thì phải đi cùng nỗ lực duy trì, chắt lọc, bằng không cuối cùng hoài phí. Mỗi người đều tiềm ẩn những giá trị riêng. Có người may mắn được gia đình ủng hộ từ nhỏ mà phát triển. Có người phải tự khai thác bản thân. Dù đi theo con đường ngắn hay dài, vòng hay thẳng, hành trình mà chúng ta trải qua đều nhằm nâng tầm giá trị chính mình để sống một cuộc đời đáng giá. “BẤT CÔNG” có 7 chữ, “ĐÁNG GIÁ” cũng vậy, bạn chọn sống cuộc đời như thế nào, chấp nhận đánh đổi những gì, sẽ nhận được 7 chữ tương ứng.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Không Có Đời Bất Công Chỉ Có Mình Thụ Động PDF của tác giả Vương Thi Vũ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.