Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tặng Cho Thẩm Hữu Bạch - Tiểu Bát Lão Gia

 Văn án: Thẩm Hữu Bạch là kiêu ngạo, mà Từ Phẩm Vũ là thuộc về anh. "Sex is one of the nine reasons for reincarnation. The other eight are unimportant" * (Tình dục là một trong chín lý do để tái sinh. Tám cái còn lại không quan trọng.) Xin chào mọi người, mùa hè thật sự đã đến rồi nhỉ, nhiệt độ cũng thiệt là cmn nóng bức quá đi, nhưng đảm bảo với các bạn độc giả, dù có nóng thế nào thì tuyệt đối cũng không thể "nóng" bằng câu chuyện mà tui sắp rì viu sau đây ???? Nếu đã từng có chút để ý đến cái biệt danh reviewer này của tui, có lẽ mọi người cũng đã biết rằng tui là một thành viên lâu năm của #team_mê_thịt. Tuy vậy, dù là fan cuồng thịt, nhưng tui cũng rất kén chọn đấy, yêu cầu của tui còn phải là thịt chất lượng cao, tức là H+ phải có chiều sâu, có nội dung, có diễn biến. Tựu chung là dù yêu thịt, nhưng tui thuộc dạng#mê_thịt_có_tiết_tháo (à, để biết rõ hơn về cái "tiết tháo" này của tui, các bạn có thể đọc lại bài review về thịt chất lượng ngon tui từng viết. Link đây ạ:https://m.facebook.com/hoinhieuchu/posts/2445161605803514 - Một phút dành cho tự quảng cáo ????). Đấy, thành ra đam mê sắc nhưng những truyện H+ tui đã đọc thật ra không quá nhiều. Nhất là trong cái thời buổi mà Cục Văn Hóa bên Trung Quốc đang siết chặt quản lý thì việc tìm được một cuốn truyện H+ hấp dẫn càng trở nên khó khăn và bất khả thi làm sao. May mắn thay, tui lại mới vừa đãi cát tìm vàng, mèo mù vớ cá rán gặp được một cuốn truyện siêu sắc đáp ứng tương đối đầy đủ những yêu cầu khắt khe đó của mình. Sau khi hồ hởi đọc xong trong một đêm và tốn kha khá khăn giấy lau máu mũi, tui quyết định không thể để bản thân phải ấm ức chịu "nóng" một mình được, "ăn một mình đau tức, làm một mình cực thân", nhất định tui phải vì cộng đồng mê sắc mà lan rộng, chia sẻ cho mọi người cùng biết cùng thưởng thức mới được ???? Ngày đầu tiên nhập học tại trường cấp 3 tư thục Đức Trí, học sinh nhập học muộn Từ Phẩm Vũ đã giúp đưa một bạn học nam bị sốt vào phòng y tế, cô cẩn thận hỏi han và an ủi người nọ mấy câu, sau đó vội vã rời đi đăng ký, đến mặt mũi cậu ấy thế nào cũng chẳng nhìn kĩ, chuyện này về sau cô đã nhanh chóng quên đi. Nhưng người nọ thì cực kì để trong lòng. Mùi hương của cô, giọng nói của cô đã khơi dậy trong anh bản năng chiếm hữu sâu thẳm nhất, trở thành chấp niệm nơi đáy lòng Thẩm Hữu Bạch anh. Trăm phương nghìn cách tìm kiếm thông tin, đến lúc biết được tên của cô, lại cũng đồng thời biết được cô đã có bạn trai. Cao ngạo như Thẩm Hữu Bạch, tất nhiên không cho phép bản thân đi cướp đoạt một bông hoa đã có chủ. Chỉ là, dục vọng một khi đã bị khơi dậy, sao dễ dàng ngủ yên? Nó chỉ tạm thời bị vùi nén sâu trong đáy lòng, như một ngọn núi lửa hung bạo luôn chực chờ dịp bùng phát mà thôi. Dầu vậy anh cũng lại không biết, Từ Phẩm Vũ, trong một lần bị ngã sây sát chân rồi tình cờ hội ngộ anh trong phòng y tế, giây phút anh cầm bông thấm cồn chấm lên đầu gối cô, giúp cô xử lý vết thương, thì trong lòng cô cũng bắt đầu nhen nhóm một khát khao mãnh liệt đối với anh, chính là mong muốn có được người con trai mà với cô như cánh chim thiên đường này. Một con chim thiên đường đẹp đẽ, rực rỡ không thuộc về trần thế bị Chúa trừng phạt giáng xuống nhân gian để đầu độc lòng của biết bao thiếu nữ. Nhưng anh lại là ai chứ, anh là Hội trưởng Hội học sinh trường, quyền lực, giàu có, đẹp trai, học giỏi bậc nhất, cao cao tại thượng, đám nữ sinh muốn quỳ dưới chân anh nhiều không đếm xuể; mà cô lại chỉ là một cô gái bình thường, gia thế tầm thường, khoảng cách giữa họ không phải chỉ là đoạn đường xa dằng dặc từ lớp K đến lớp A, mà chính là hai thế giới khác biệt nhau hoàn toàn. Thế nên, hai con người đó cứ lặng lẽ yêu thầm nhau, càng khao khát chờ mong lại càng không có được, càng không thể có được lại càng khăng khăng lưu luyến. *** Từ Phẩm Vũ chưa từng dám thẳng thắn với chính mình, vì sao phải chờ đợi. Nhưng lúc đứng trong phòng khách, nhìn thấy người kia, chỉ trong thoáng chốc mọi thứ đã trở nên rõ ràng. Chỉ bóng lưng mà thôi, nhưng Từ Phẩm Vũ dám chắc là anh. Cô phát hiện ra mình chưa từng quên đường nét của anh, trong lòng cô vẫn dán đầy thông báo tìm người. Bởi vì vẫn thích anh. Dù không cố thích anh nữa, nhưng lại giống như đi thẳng một mạch, chỉ nhắm mắt một cái cũng nghĩ tới anh. Dù cô đã tự tạo ra thói quen trả giá ngang bằng, nhưng chỉ cần anh xuất hiện, cô không cần báo đáp, chỉ muốn tặng tất cả cho anh. Cho nên, ngay lập tức cô lựa chọn né tránh anh. Tiếc là Từ Phẩm Vũ tự đánh giá cao khả năng trốn chạy của mình, cũng đánh giá thấp tình cảm của anh. So với nỗi mong nhớ xuất hiện lơ đãng của cô, thì từng nhịp thở của anh đều rừng rực khao khát. Từ Phẩm Vũ bước thật nhanh đến phòng rác, đổ tất cả rác rưởi vào bên trong thùng, đặt khay lên giá. Cô vừa đi về phía thang máy, vừa cầm tai nghe, gọi cho bộ phận dọn dẹp. Lúc ấn nút xuống của thang máy, cô loáng thoáng nghe thấy tiếng cửa mở, hoảng sợ, cô vội vàng quay đầu chạy về phía cầu thang thoát hiểm. Nhưng giày cao gót vừa gõ xuống bậc thang thì phía sau đã vang lên giọng nói làm cô sững người lại. “Từ Phẩm Vũ.” ... Mời các bạn đón đọc Tặng Cho Thẩm Hữu Bạch của tác giả Tiểu Bát Lão Gia.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tháng Sáu Trời Xanh Lam - Tâm Văn
Cô tên là Hạ Vi Lam, chỉ là một cô gái bình thường, không mang vẻ đẹp yêu kiều, cũng chẳng có được tình yêu của mọi người, thậm chí đến một gia đình yên ấm cũng không có. Năm 12 tuổi, cô được bố dẫn đến một ngôi nhà mới, có một người mẹ kế và một người anh trai tên là Tần Thiên Lãng. Năm 15 tuổi, nhân lúc Tần Thiên Lãng say rượu, nửa đêm thanh vắng, trong phòng tắm, Hạ Vi Lam "dụ dỗ" thành công Tần Thiên Lãng. Đây chẳng qua là một cái bẫy mà cô rắp tâm sắp đặt từ rất lâu, vì ghen tức với sự ưu tú của anh. Năm 18 tuổi, Hạ Vi Lam đỗ đại học, đố kỵ với người bạn cùng phòng, đã rắp tâm cướp người bạn trai. Nhưng kết cuộc tất cả đều không liên quan đến tình yêu, sau khi tốt nghiệp một năm, người bạn trai cô cướp được cũng rời bỏ cô. Cô đau khổ, bắt đầu không còn tin vào tình yêu, bắt đầu cuộc sống bình lặng như mặt nước không chút gợn sóng. Cho đến khi Tần Thiên Lãng từ nước ngoài trở về, bắt đầu bước vào cuộc sống của cô, thế là trong trái tim cô, một lần nữa tình cảm như gió thổi mây vờn quay trở lại. Thế mới nói, số mệnh vô thường luôn là úp tay là mây, ngửa tay là mưa, biến hoá khôn lường khiến người ta khó lựa chọn, vốn là anh em một nhà mà lại trở thành người tình ngọt ngào. Có lẽ tình yêu đẹp nhất luôn cần trải qua tranh chấp giữa sinh và tử mới chịu yên, một tai nạn bất ngờ dường như lại khắc một dấu hỏi vào kết cục, khi tỉnh lại cô được thông báo anh đã chết... *** 10 giờ sáng, ánh nắng hắt qua cửa kính vào thẳng phòng. Gió thổi phất phơ tua rua của rèm cửa, tạo ra nhịp sóng rất đẹp. Vi Lam cảm thấy nắng rất chói mắt. Cô nhắm mắt lại, rồi lại mở ra, phát hiện thấy mình đang ngủ trong căn hộ của Thiên Lãng, trên chiếc giường rộng có hoa hồng tím đó. Còn đang ngơ ngác, chưa nghĩ ra được tại sao mình lại ở đây. Mang máng nhớ rằng, tối qua hẹn gặp Phương Mộ Tình ở quán bar “Firebird Heaven”. Hai người chia tay trong sự hậm hực. Cô một mình ở lại uống rượu. Sau đó, dường như là nằm mơ, mơ thấy đêm hôm Sở Hàm rời xa cô từ ba năm trước đó. Cô đau lòng vô cùng, khóc một trận rất đã. Mặc dù là một giấc mơ, nhưng cảm giác khóc lại chân thực như vậy. Tỉnh dậy, cảm giác ức chế dồn nén trong lòng dường như đã vơi bớt, chỉ có điều nỗi đau vẫn còn ở đó. Cô mặc quần áo vào, đứng dậy ra phòng ăn. Thiên Lãng đi làm rồi. Như thường lệ trên bàn vẫn đặt một cốc sữa, mấy miếng bánh mỳ phết bơ đã nướng sẵn. Một cảm giác ấm áp len lỏi trong lòng Vi Lam. Trong cuộc đời 27 tuổi, e rằng chỉ có Thiên Lãng mới chu đáo, chăm sóc cô như vậy. Anh còn nhớ cô thích ăn bánh mỳ phết bơ, cũng biết cô không thích ăn sáng, chính vì thế dùng phương thức không lời này, để cô biết được cách chăm sóc sức khoẻ cho mình. Gọi điện thoại đến cơ quan, mới biết Thiên Lãng đã xin nghỉ hộ cô. Cả ngày hôm đó, Vi Lam không ra khỏi căn hộ của anh. Tối đến, Thiên Lãng đã về. Vi Lam đã nấu một bữa tối rất thịnh soạn, mỉm cười với anh: “Mau lại thử tay nghề của em đi, xem có tiến bộ hơn lần trước hay không?” ... Mời các bạn đón đọc Tháng Sáu Trời Xanh Lam của tác giả Tâm Văn.
Tu Chân Chi Giới - Phong Lai
"Nhân đạo thì sao? Yêu đạo lại thế nào? Ta có thể phụ cả thiên hạ này cũng sẽ không phụ ngươi" "Chứng minh điều đó sao?" "Tất cả đều chẳng còn kịp nữa rồi" "Đời này ta không yêu, không hận lại càng không buồn không vui" "Còn ngươi thì thế nào?" Gặp được là duyên, đi qua đời nhau là định mệnh đã an bài. ---- “AAAAAA” “Ngươi tỉnh lại cho ta...” “Ta còn chưa có cho phép ngươi chết...” “Ngươi dám chết ta đem cả thiên hạ đại đạo này chôn cùng ngươi…….” *** Một đường phi kiếm Kỳ Phong vì có tâm sự nên không nói gì với Kiến Huân sư huynh mà là lựa chọn trầm mặt. Kiến Huân tựa hồ cũng cảm nhận được tiểu sư đệ của mình có tâm sự nhưng tiểu sư đệ không nguyện ý nói ra, hắn cũng không thể làm bộ mặt dày đi hỏi. Hắn là tôn trọng sự riêng tư của tiểu sư đệ nhà mình a. Hôm nay có rất nhiều chuyện xảy ra Kỳ Phong cũng không còn tâm trạng tụ tập cùng các vị sư huynh, tạm biệt Kiến Huân sư huynh hắn tự mình đi về hướng Đan Phong. Trở lại tiểu phòng đánh lên cấm chế Kỳ Phong mới có thể thở phào nhẹ nhõm. Thả người xuống giường lúc này Kỳ Phong mới có thời gian suy nghĩ về những gì xảy ra. Hôm nay nếu như hắn không lợi dụng tử khí thì không có khả năng dễ dàng giải quyết tên Trúc Cơ đó nhanh như vậy mà phải là một hồi chiến đấu cùng đỗ máu, đừng nói động tĩnh lớn đưa tới người khác chú ý mà ở hắn tu vi cực lực áp chế trước mặt người khác cũng sẽ bị bại lộ lúc đó hắn nhất định không thể giải thích với tông môn vì cái gì tu vi hắn lại cao như vậy. Cũng may mà hắn ngay lặp tức làm ra quyết định sử lý nhanh tên cái kẻ muốn giết hắn. Kỳ Phong nghĩ đến đây thôi đã thấy sợ rồi. ... Mời các bạn đón đọc Tu Chân Chi Giới của tác giả Phong Lai.
Nắng Ấm - Thanh Yên Vị Tán
Chỉ vì người ấy là em, cho nên anh mới có thể yêu sâu đậm như vậy. Tô Thanh Hiểu từng có một mối tình như cổ tích trong những năm tháng thanh xuân tươi đẹp với hoàng tử Tiêu Bạch. Đáng tiếc, hoàng tử chọn đi cùng công chúa mà rời bỏ lọ lem đến một nơi thật xa. Và chàng kỵ sĩ thật sự dành cho lọ lem đã đến. Anh chính là Thẩm An Trình. Mà nói đến Thẩm An Trình là ai? Chính là một thanh niên cuồng yêu vợ. Nhưng hành trình đem cô dâu nhỏ về nhà của anh quả không dễ dàng gì. Tận mắt chứng kiến đoạn tình cảm của Thanh Hiểu cùng Tiêu Bạch từ lúc mặn nồng đến khi tan vỡ, đó là điều cỡ nào đau lòng với anh. Bởi vì, tình yêu của anh chỉ có thể chôn dấu trong lòng mà không thể nói ra. Cho đến khi, ông trời cho anh cơ hội, cũng là lúc hai người họ chia tay nhau. Chờ đợi, yêu thương, theo đuổi... Cuối cùng, Thẩm An Trình cũng có thể ôm được người đẹp về dinh. Mà kết hôn rồi, anh cũng chỉ là "ông xã Trình Trình" trong bóng tối của Thanh Hiểu mà thôi. Ai bảo, anh là nhân vật "hô mưa gọi gió" ở thành phố này làm gì. Có một người chồng quyền lực và chống lưng khủng như thế, Thanh Hiểu nào đâu dám khoe khoang lung tung. Mọi người mà biết, thể nào cũng bổ nhào vào cô cho xem. Vậy nên, "ông xã Trình Trình" - anh chịu khó thiệt thòi chút nha ????????  Thẩm An Trình vất vả lắm mới có thể làm chồng-người-ta nên khỏi nói cũng biết yêu thương và sủng vợ như thế nào rồi. Vợ muốn chơi trò bí mật thì bí mật, muốn diễn kịch thì diễn kịch, muốn mập mờ thì mập mờ... Kiểu gì anh đây cũng chiều. Cho đến khi, mối tình đầu năm 17 tuổi Tiêu Bạch quay về, muốn nối lại tình xưa cùng vợ anh... Lúc ấy, An Trình anh không muốn làm "ông xã Trình Trình" trong bóng tối nữa, anh đây phải bước ra ánh sáng và tuyên bố cho mọi người trên thế giới này biết "Tô Thanh Hiểu là vợ của Thẩm An Trình và Thẩm An Trình thuộc quyền sỡ hữu của Tô Thanh Hiểu". Ai cũng không được nhây vào đâu nha :v :v Đọc ngang đây ắt hẳn mn sẽ lo lắng không biết nữ chính có lằng bà nhằng với tình xưa không đúng không nhỉ? Vậy thì xin hãy yên tâm ha. Thanh Hiểu tuy có chút ngốc nghếch đáng yêu nhưng vô cùng dứt khoát và rõ ràng trong tình cảm. Khi xác định kết hôn cùng An Trình, cô đã một lòng một dạ với anh rồi. Tên Tiêu Bạch kia quay về cũng chỉ là tự mình đa tình mà thôi. Vì thế, câu nói đầu tiên sau khi gặp lại nhau của cô cùng Tiêu Bạch chính là "Tôi đã kết hôn". Trực tiếp - cắt đứt hy vọng. Nhưng mà tên này chưa chịu từ bỏ, lại còn muốn đi cà phê nói chuyện nhẹ nữa cơ. Mà xui cái là chưa kịp nói vô vấn đề chính đã bị "ông xã Trình Trình" của người ta phi con xe mui trần mới toanh cực ngầu đến đón về rồi ???????? Tiêu Bạch không hề biết, đoạn tình cảm tốt đẹp khi ấy đã mất đi thì không cách nào hàn gắn lại được. Và hơn hết, bây giờ bên cạnh Thanh Hiểu đã có một An Trình yêu vợ sủng vợ đến vô cùng. Thanh niên cuồng vợ này còn thích chơi mấy trò như diễn ân ái trong bóng tối nè, thích biến mình thành anh hùng đi cứu vợ yêu nè và đặc biệt hơn là thích khoe khoang sự soái ca siêu ngầu siêu choảnh của mình với tình địch nữa :v :v. Hơi lầy một tí nhưng mà mình thích Ha ha Buồn cười nhất chính là tên trợ lý của An Trình ấy, công việc thư ký đàng hoàng thế kia mà sao khi rơi vào tay của đại boss Trình thì toàn ba cái việc theo dõi, lén lút, báo cáo tình hình của vợ boss không à. Đáng thương ghê luôn ???????? Nhìn chung, "Nắng ấm" chỉ đơn giản là một câu chuyện ngắn về cuộc sống sau hôn nhân của Thanh Hiểu - An Trình cùng chút sóng gió cho dư vị yêu thương thêm sâu đậm mà thôi. Vì là truyện ngắn nên nội dung không quá nhiều nhưng đủ cho người đọc cảm nhận được tình yêu của boss Trình dành cho vợ mình. Thích nhất là những phân đoạn khi Thanh Hiểu gọi tên anh là "Trình Trình", nghe thế nào cũng cảm thấy tình cảm vô đối luôn ý. Truyện ngọt ngào sủng-sạch-sắc nữa nên rất thích hợp cho những bạn nào muốn đổi gió sau những câu chuyện dài đầy mệt mỏi. Văn phong tác giả nhẹ nhàng, ấm áp và lời dịch cũng khá mượt nữa. Nhưng hố chống chỉ định cho những thanh niên FA nhé, đọc xong GATO lắm luôn đó nha :) *** Từ ngày đó Tiêu Bạch không một mình tìm Tô Thanh Hiểu nữa, nhiều lắm là chuyện công việc ngẫu nhiên gặp ở văn phòng. Trái lại mỗi lần nhìn thấy Tiêu Bạch, Mạt Nhiên đều ra vẻ si mê. Ngày đó, Mạt Nhiên rốt cục cảm thấy kỳ quái, vì sao mỗi lần ánh mắt của ông chủ đều dừng ở trên người Tô Thanh Hiểu. “Thanh Hiểu, khai báo thành thật, cậu và ông chủ mới có phải có quan hệ mập mờ gì không?” Thừa dịp lúc nghỉ trưa, Mạt Nhiên lén đến gần Thanh Hiểu, nói bên tai cô. Lúc này Thanh Hiểu đang hạnh phúc nhìn chăm chăm tin nhắn Thẩm An Trình gửi đến cho mình, Hiểu Hiểu, buổi tối về nhà anh nấu cơm cho em. Tô Thanh Hiểu ngẩng đầu, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Mạt Nhiên, “Cậu nói Tiêu Bạch?” “Ừ ừ.” Mạt Nhiên gật đầu như trống bỏi. “Mối tình đầu.” Thanh Hiểu không hề kiêng dè, dù sao cũng là quá khứ, ai không có đoạn tình cảm thất bại chứ. Mạt Nhiên trái lại đưa ra vẻ mặt bị sét đánh, thật lâu vẫn chưa lấy lại bình tĩnh. “Nhưng mà tớ đã không còn thương anh ta từ lâu, anh ta cũng không còn thương tớ, nhiều lắm coi như là bạn bè.” Thanh Hiểu tiếp tục nói, Mạt Nhiên thở dài, sau đó nhìn bóng dáng ảm đạm của ông chủ ở cửa rời đi. Đây là tình huống gì hở? ... Mời các bạn đón đọc Nắng Ấm của tác giả Thanh Yên Vị Tán.
Thật Ư? Thật Ư? Phải Là Hồng Phai Xanh Thắm
Hồng phai xanh thắm ý chỉ thời điểm cuối xuân hoa rụng lá đâm chồi, hàm ý mùa xuân qua đi nhưng thời gian vẫn trôi, hoa tàn nhưng cây vẫn đâm chồi nảy lộc. Ý tác giả là tiếc thương hồng nhan, tiếc cho thời gian vẫn trôi, cuộc sống vẫn tiếp diễn còn nhan sắc tuổi trẻ người con gái lại chóng lụi tàn. Truyện kể về một cô nhân viên công vụ ở tòa án xuyên về cổ đại trong thân phận một thứ nữ nhà quan. Mẹ đẻ là di nương bị hại chết, cha ruột sủng thiếp, giả nhân giả nghĩa. Trong hoàn cảnh như vậy, nữ chính với thân phận đứa bé 4 tuổi đã cố gắng sinh tồn, dùng sự khôn khéo để đấu tranh cho hạnh phúc của mình. Truyện không mang tính chất YY, nữ chính xuyên không phải siêu nhân thánh nữ, chỉ khéo léo cư xử cho phù hợp hoàn cảnh, ngoài ra tính cách nàng vô cùng đáng yêu, suy nghĩ hài hước. Nam chính là một lãng tử quay đầu, để có thể cưới được nữ chính anh đã phải vận dụng rất nhiều quỷ kế. Tác giả cũng lồng vào truyện những suy nghĩ đánh giá về cuộc sống cổ đại với nhiều so sánh rất dí dỏm thông qua cái nhìn của nữ chính. Đôi lời editor: Nếu yêu thích điền văn cổ đại, đây là một câu chuyện vô cùng phù hợp với bạn. Đứng đầu top 100 ngôn tình theo view tính đến 11/2013 trên Tấn Giang và là điền văn duy nhất lọt top, truyện đã làm mình tò mò đến mức quyết định dấn thân vào sự nghiệp edit để có thể đọc truyện. Và quả thực câu chuyện đã không làm mình thất vọng. Đây là một câu chuyện sinh động với dàn nhân vật chính phụ phong phú, đủ màu sắc, cá tính, với các mối quan hệ, mâu thuẫn và cách giải quyết. Bạn sẽ thấy ở đây những nhân vật rất " đời ", một nữ chính xuyên không nhưng không toàn năng và cố gắng xoay chuyển số phận bằng sự khéo léo, một nam chính đầy khiếm khuyết nhưng yêu thương và thấu hiểu nữ chính. Một gia đình tuy có sóng gió nhưng vượt qua sóng gió là đoàn kết, gắn bó, là hậu phương vững chắc. Mình nghĩ điểm nổi bật của truyện này so với nhiều cuốn điền văn khác hay truyện xuyên không khác là ở nữ chính. Cách tác giả xây dựng suy nghĩ nữ chính rất hài hước, đáng yêu và logic. Các mâu thuẫn hấp dẫn, cách xử lý cũng hấp dẫn và không lê thê. Hi vọng, các bạn cũng sẽ có cùng cảm nhận với editor khi đến với câu chuyện này.Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, mình nghèo từ rồi :P! *** Cuối tháng tư, hoàng đế khẩn cấp điều Cố Đình Diệp làm trấn thủ sứ vùng Lưỡng Hoài, nắm quyền chỉ huy quân vụ toàn địa phương, lệnh khẩn lập tức lên đường. Hành lý đã chuẩn bị xong từ sớm, tâm tình Minh Lan suy sụp, nhét vào hà bao bên người Cố Đình Diệp chút tuyết tân đan cùng tố nhung hoàn. Cố Đình Diệp liếc mắt nhìn, hai loại này một hạ hỏa, một vượng hỏa, hắn vừa buồn cười lại vừa cảm động, liền cầm tay Minh Lan dịu dàng nói: “Nếu như thấy không vui thì về nhà mẹ đẻ ở mấy ngày, không phải lo người bên ngoài bàn tán.” Trước đó hắn đặc biệt tới phủ Thịnh một chuyến, không biết là nói gì đó với hai vị phụ nữ một trung niên một lão niên bên kia. Vương thị cho vợ Lưu Côn tới truyền lời, đại ý là đồ tiện nhân Thải Hoàn kia xử lý tùy ý, lúc nào cũng hoan nghênh Minh Lan về nhà mẹ đẻ dưỡng thai. Lão phu nhân thì lại tự tay viết một phong thư, lời ít ý nhiều tóm lại trong một câu ‘hết thảy cẩn thận, không cần phô trương.’ Minh Lan xoay lòng bàn tay nắm lấy tay của hắn, chỉ nắm được ba ngón tay thô ráp. Nàng cố gắng khuyên giải: “Chàng không cần lo cho em, có Đồ nhị gia cùng bao nhiêu thủ hộ che chở em, đừng nói là ngăn mấy đầy tớ trong nhà, có muốn đi cướp tiền trang cũng được.” Nàng nhớ tới nguy hiểm lần trước khi ngự sử xuôi nam, không nén được lo âu trong bụng, lại khẽ nói: “Chính là chàng mới phải cẩn thận hơn đó. Quân sĩ phải mang đủ số, không được ra vẻ ta đây dũng cảm, em đã dặn Tạ Ngang không được rời chàng quá ba thước.” Cố Đình Diệp hiểu lòng nàng, mỉm cười nói: “Chồng em dẫn theo tổng cộng nửa doanh trại kỵ binh dũng mãnh đấy.” Còn chưa kể có thể điều binh ở Lưỡng Hoài. “Ở bên ngoài, chàng phải giữ sức khỏe, không được uống nước lã, không được ăn món lạ dân dã, không được phong phanh, cẩn thận trúng gió, trời lạnh chàng mặc áo da hươu hai lớp mềm này ở bên trong, em bị kim đâm hết mấy ngón tay mới may xong đó, không cho chàng vứt đó làm vật trang trí.” Minh Lan làm bộ giơ ra mười ngón tay trắng mềm như tuyết, kỳ thực trong lòng nàng lo lắng cực kỳ, chỉ đành dặn dò luôn mồm. Giờ nàng làm vợ người ta đương lúc vào cầu, chẳng mảy may có chút nào ý nghĩ đổi nghề sang làm quả phụ đâu. ... Mời các bạn đón đọc Thật Ư? Thật Ư? Phải Là Hồng Phai Xanh Thắm của tác giả Quan Tâm Tắc Loạn.