Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thịnh Thế Sủng Phi

Thịnh Thế Sủng Phi kể đến Nguyên thái tử Lý Thần bị phế năm năm sau tập họp binh mã tiến sát kinh thành, buộc đệ đệ hãm hại mình là Nhân Tông đế nhường ngôi, đoạt lại tất cả thuộc về mình, thuận đường đoạt luôn hậu phi của hắn. Mà sủng phi của Tân Đế, vốn chính là tần phi Chu Thanh Nhược của Nhân Tông đế, nói ra, Tân Đế bất kể là trên giường hay dưới giường đều rất nam nhân, so với Nhân Tông hoàng đế mạnh hơn rất nhiều, nàng rất thỏa mãn. Diễn biến nhỏ trong truyện online: Xù lông Tân Đế: Grừ….! Bọn họ nói ta là Bạo Quân, ta liền giết giết giết. Chu Nhược Thanh: Ngoan, đó là ghen tỵ, chúng ta không tạo sát nghiệt, ta làm thịt viên cho chàng ăn. Tân Đế biến thân thành chó nhỏ đưa ra hai móng vuốt, mở đôi mắt ngập nước: tăng thêm, muốn hai viên. Xù lông Tân Đế: Grừ……! Bọn họ nói ta là hôn quân, tam cung lục viện chỉ biết cưng chiều một mình nàng. Chu Nhược Thanh: Ngoan, đó là ghen tỵ! Chúng ta không tạo ác nghiệt, ta làm thịt viên cho chàng ăn. Tân Đế biến thân thành chó nhỏ đưa ra hai móng vuốt, mở ra đôi mắt ngập nước: tăng thêm, muốn ba viên. Chu Nhược Thanh:…… Tân Đế: Lần trước nàng đã cho hai. 1. Góc nhìn nữ chính, nữ xuyên không. 2. Mặc dù không muốn nói, nhưng đây là văn sạch như trong Điền viên cốc hương. (chủ yếu cảm thấy đối với nữ chính có chút điểm công bằng…… Bạn đọc đọc xong chương 1 sẽ hiểu ý tứ của ta) 3. Nữ chính là người bình thường, không cần cầu mong sâu xa thông minh trâu bò gì đó (chủ yếu là bộ não tác giả nhỏ bé không viết được dạng văn quá cao siêu gì), chỉ là loại văn ung dung tự tại tiểu bạch thỏ ngọt ngào thôi. *** #Review THỊNH THẾ SỦNG PHI  Tác giả: Bích Vân Thiên Thể loại: Cổ đại, ít cung đấu, ngọt, sủng, song xử* (Ghi song xử rồi nha, đừng ai bay vào cmt hỏi nam nữ chính có sạch không là HQ giận đấy :<), nam siêu- siêu dễ thương, HE Số chương: 52 chương + 2 ngoại truyện  Tình trạng: Hoàn ------------- Có lẽ đối với bên ngoài, Vũ Đức tân đế Lý Thần là một bạo quân. Bức vua thoái vị, giam lỏng thái hậu, hoàng hậu. Chưa nói khi còn là thái tử thì có gian tình với phi tử của tiên đế, chính vì bị bắt tại trận mới khiến hắn bị phế truất ngôi thái tử, để đệ đệ mình lên ngôi.  Nhưng tất cả chỉ là lời đồn bên ngoài. Không ai biết được Lý Thần hắn đã trải qua những chuyện kia như thế nào. Khi còn trẻ không hiểu đấu đá cung đình, bị người ta hãm hại mang tiếng xấu, càng làm hắn đau lòng chính là bản thân làm phụ hoàng mình thất vọng, ám ảnh từ sự việc bắt gian kia đã khiến hắn mắc một chứng bệnh đó là “ghê tởm nữ nhân” kèm theo đó là một tính cách bạo lực đầy vặn vẹo.  Hầu hạ bên người hắn chỉ có thái giám và nam nhân. Tuy nhiên, vào cái ngày định mệnh diễn ra cung biến đó, đã có một người con gái bước lại gần hắn được. Người duy nhất khiến hắn không cảm thế ghê tởm - Chu Chiêu Nghi – Chu Thanh Nhược, một trong những phi tử của phế đế đương thời.  Việc Chu Thanh Nhược gặp được Lý Thần cũng là do tình cờ thôi, vốn là trốn loạn binh, muốn tìm kiếm tì nữ thân cận của mình, nhưng không may lọt vào mật thất thông đến điện mà Lý Thần “đang phát bệnh”. Rất buồn cười là nàng nhìn xung quanh, thấy mọi thứ bị tàn phá, nên nghĩ là do phản quân làm ( nguyên là do bạn tân đế nào đó lên cơn điên thích đập phá đồ đạc đó:v ). Còn người đang nằm thong thả uống rượu kia chắc là vị hoàng tử nào đó. Thế là lòng thương người nổi lên, nàng ngồi “tâm sự mỏng” với hắn ta. Cũng nhờ đoạn tâm sự mỏng đó mới kéo đến nhân duyên của hai người bọn họ.  Tân đế trong mắt quần thần, nhất là những trung thần phò tá hắn đều cảm thấy hắn là một minh quân, lúc nào cũng chăm chỉ lo việc nước, lo đến nỗi quên luôn việc nhà, quên luôn việc khai chi tán diệp. Và với một kẻ luôn chán ghét phụ nữ như Vũ Đức tân đế, thì việc phát hiện có một nữ nhân có thể lại gần hắn  khiến cho trung thần phò tá hắn mừng ra nước mắt, quyết định vạch ra kế hoạch “hiến mỹ nhân”.  Chu Thanh Nhược là một nữ nhân có gia giáo, vì thế để nàng trên lưng mang cái mác phi tử hoàng đế tiền triều mà cam tâm tự nguyện đến bên cạnh Lý Thần, quả thật là không thể không nhờ đến sự bạc bẽo của phế đế Nhân Tông kia. Nhưng vì ngay từ đầu nàng không trông mong gì ở hoàng đế, vì vậy cũng rất bình thản tiếp nhận việc ở bên cạnh Lý Thần. Từ đây cuộc đời nàng đã bước sang một trang mới, có thể nói là trời quang mây tạnh, con đường trở thành sủng phi bắt đầu. Nàng một bước trở thành Huyên Phi. Phải nói là Tân đế Lý Thần của chúng ta cực kỳ - cực kỳ đáng yêu, hành động như một thanh niên mới lớn vừa biết yêu ấy các bạn à. Điển hình là bạn tân đế nào đó rất dễ xấu hổ, mỗi lần Chu Thanh Nhược nói gì đó ngọt ngào, hay nhìn nàng cười thôi là mặt cũng như hai tai hắn sẽ hồng hồng, đỏ đỏ lên ngay. Hay là như đoạn miêu tả này trong truyện:  “Có điều Chu Thanh Nhược nhận thức hơi trễ, bởi vì ngay lúc này bên cạnh nàng có một nam nhân đang nằm, mà nam nhân này đang làm chuyện như một thiếu niên vừa mới vào thời kỳ trưởng thành hay làm, chính là len lén cầm tay Chu Thanh Nhược..., sau đó giống như chạm phải điện mà buông ra, rồi sau đó lại sờ lên, rồi buông ra.  …trong đêm tối Hoàng đế cũng không phát giác ra mình, y thế mà lộ ra vẻ mặt thẹn thùng như thiếu niên mới biết yêu.  Cứ như vậy, tối hôm ấy Hoàng đế cứ lặp đi lặp lại cầm tay, rồi buông ra, đến cuối cùng ngay cả Chu Thanh Nhược muốn giả bộ ngủ cũng không nhịn được phải giả vờ tỉnh lại, Hoàng đế vì thế mới ôm tay nàng ngủ thiếp đi.” Hay là mấy ngày Chu Thanh Nhược có nguyệt sự, phải qua phòng khác ngủ, bạn nhỏ Lý Thần sẽ mặt mày tỉnh bơ, nửa đêm lon ton mang gối qua phòng nàng ngủ ké với một lý do như thế này : “ Trẫm thấy trời muốn mưa, lát nữa sợ sẽ có sấm chớp, trẫm lo nàng sợ hãi”, trong khi bên ngoài chỉ có chút mây thôi nha :v  Đó là còn chưa nói Lý Thần là người cực kỳ bao che khuyết điểm, cực kỳ bảo bọc Chu Thanh Nhược. Vào một buổi sáng Phế đế cùng hoàng hậu chỉ bắt nàng hành lễ, chiều hôm đó đã bị giáng xuống làm Khang vương. Trong cung mỗi lần có chuyện cầu tình, hay cần dập tắt cơn giận của hoàng đế, chắc chắn mọi người sẽ nghĩ ngay đến Huyên Phi. Vì ai ai cũng biết, dù hoàng đế có tức cỡ nào, gương mặt âm lãnh cỡ nào thì trước mặt Huyên Phi luôn là ôn hòa, dễ hình dung là một con chó nhỏ đấy :v  Mình khá thích tính cách nam nữ chính trong truyện. Nam chính mặc dù yêu chiều nữ chính nhưng vẫn không quên việc nước, lại thêm biểu hiện như trai tân mới biết yêu kia, làm cho mỗi tối hai anh chị ở bên nhau cứ làm mình xoắn xít hết cả lên. Cứ ôm ôm, hôn hôn, sờ sờ, nắn nắn nhưng lại không dám làm tới, một phần vì ngượng ngùng, một phần vì sợ đối phương không chấp nhận v..vv  Nữ chính không phải quá thông minh, sắc sảo, nhưng tính tình trầm ổn, không bốc đồng, biết nghĩ vì đại cuộc và luôn có một niềm tin vững chắc với nam chính ( xem đoạn nam chính gặp nạn sẽ hiểu nha). Các tuyến nhân vật phụ cũng làm mình rất ấn tượng, nó là nét chấm phá đau thương có, thương cảm có, làm chán ghét cũng có.  Một Khang Vương phi (nguyên là hoàng hậu của phế đế) vô liêm sĩ, một phế đế Nhân Tông ( lúc này là Khang Vương) nhu nhược, vừa đáng ghét vừa đáng thương, hay một Lý trắc phi (Đức phi của phế đế) mang trong lòng một tình yêu làm người ta thương xót. Thật sự đọc đến khúc Lý trắc phi quyết định từ bỏ tình yêu rời đi, làm mình thật sự muốn rơi lệ.  “-Lý Trắc phi đi ra thật xa, nhìn lại Minh Hòa cung cũ nát cảm xúc ngổn ngang trăm mối, nói với tiểu thế tử, "Thế tử gia, chúng ta quỳ lạy tổ mẫu và phụ vương con đi, về sau sợ rằng. . . . . . Cũng sẽ không trở lại nữa rồi. Thái hậu vẫn luôn chú trọng giáo dục cho tiểu thế tử, cho nên tiểu thế tử ngược lại được nuôi thành người rất hiểu chuyện, gương mặt tiểu thế tử u mê, nhưng khi bé nhìn gương mặt nghiêm khắc của Lý Trắc phi thì không dám dị nghị gì, hướng đến trước viện Thái hậu khấu đầu, nhìn dáng vẻ đứa bé như vậy, mắt Lý Trắc phi rốt cuộc cũng rưng rưng, yên lặng nói, bảo trọng. . . . . . Không hẹn gặp lại.” Đọc truyện này đôi khi làm cảm xúc ngổn ngang quá, mình nghĩ nên để mỗi người tự cảm nhận thì hơn.  ----------------- Review by Hôn Quân - lustaveland.com Bìa: #Họa Gian Phi *** Chu Thanh Nhược bị nhốt trong tủ đồ đã hai ngày rồi, đói đến mức đầu váng mắt hoa, thật sự đã không chịu đựng được nữa, mặc dù nàng biết thế giới bên ngoài tủ là cảnh tượng long trời lở đất, cảnh chém giết đầy trời giống như quỷ dữ từ địa ngục sống lại, quân phản loạn sớm đã chiếm lấy hoàng cung rồi, có lẽ đi ra ngoài chính là chết, nhưng bây giờ nàng cứ tiếp tục ngây ngốc ở đây cũng chỉ sống đến ngày mai, không bằng dứt khoát mạo hiểm một lần, có lẽ có thể may mắn chút ít? Thời tiết khá u ám, mây đen đầy trời, mặt trời bị che khuất, tỏa ra ánh sáng khá yếu ớt, Chu Thanh Nhược lạnh quá run lên một cái, đều nói quân phản loạn cũng giống như lũ cường đạo (cướp), dọc theo đường đi đốt lửa giết người chuyện gì cũng làm, nếu mình mà gặp phải.... Nàng còn nhớ rõ ngày đó nàng chải đầu bên song cửa sổ, cung nữ Linh Ngọc sắc mặt tái nhợt chạy vào, mở miệng nói: “Chủ tử không xong rồi, sáng sớm hôm nay cửa thành đã bị phá, quân phản loạn đã đánh vào hoàng cung rồi.” Chu Thanh Nhược cả kinh thất sắc, “Bệ hạ và Thái hậu đâu?” Ánh mắt Linh Ngọc mang theo vài phần thương hại, “Chủ tử, tối hôm qua Bệ hạ và Thái hậu đã xuất cung từ mật đạo rồi..., bây giờ không phải là lúc nói chuyện này, chủ tử người núp vào bên trong tủ, nô tỳ đi ra bên ngoài xem tình huống một chút.” “Em ra bên ngoài có thể gặp chuyện không?” Linh Ngọc tự tin cười nói, “Chủ tử, người cũng biết ca ca em là lính tiên phong, lúc này bên ngoài rất rối loạn, dù tánh mạng y có bị gì nhất định cũng sẽ tới tìm em, em đi tìm Hoa ca ca, y thông thuộc nhiều đường, sau đó xem xem có thể làm sao cứu chủ tử ra ngoài.” “Linh Ngọc!” Chu Thanh Nhược cảm giác chuyện không đơn giản như vậy, nhưng Linh Ngọc rất nhanh đã đưa nàng vào trong nội thất đẩy vào trong tủ quần áo, sau đó không nói tiếng nào liền rời khỏi. Cứ như vậy đã qua hai ngày, cũng không thấy Linh Ngọc trở lại tìm nàng, ngược lại tẩm điện của nàng, lại bị người ta cướp sạch sẽ. Về phần tại sao chỗ nàng ẩn thân lại không bị lục soát, thật ra thì cũng do may mắn, Chu Thanh Nhược ở trong viện này gọi là Thủy Vân Gian, cách chánh điện khá xa, gần với hướng Ngự hoa viên, nghe nói từng là chỗ ở của sủng phi tiền triều, bên trong có rất nhiều vật dụng của tiền triều vẫn còn lưu lại, ví như chiếc tủ lim hiện tại nơi nàng đang ẩn thân được sơn màu trắng đồng màu với bức tường, được đặt sau chiếc giường khắc hoa, bao quanh bức tường, người bình thường căn bản không chú ý tới, lúc ấy nàng còn cảm thấy kỳ lạ, dĩ nhiên, đây cũng là nguyên nhân tại sao Linh Ngọc lại an trí nàng ở đây, bí mật an toàn. Chu Thanh Nhược nếu quyết định đi ra ngoài dĩ nhiên cũng không phải là người dài dòng, gắng gượng nhấc cơ thể cứng ngắc đứng dậy nhẹ nhàng đẩy cánh cửa, nhưng ngoài ý muốn là đẩy thế nào cũng không nhúc nhích, nàng lại tăng sức đẩy thêm một chút, nhưng vẫn không mở ra! Đột nhiên nàng nhớ đến lúc mấy người phản quân kia vào bên trong thất không biết người nào đã nói một câu, cái giường này có phải là làm bằng gỗ tử đàn hay không? Một người khác nói chém một nhát chẳng phải biết ngay? Sau đó nàng liền nghe được tiếng gỗ rơi rớt xuống, chẳng lẽ là cây cột giá giường đã đè cửa tủ rồi? Mời các bạn đón đọc Thịnh Thế Sủng Phi của tác giả Bích Vân Thiên.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Chỉ Được Yêu Mình Anh - Nam Lăng
Tên ebook: Chỉ Được Yêu Mình Anh (full prc, pdf, epub) Tác giả: Nam Lăng Thể loại: Hiện đại, Lãng mạn, Ngôn tình, Văn học phương Đông Người dịch: Lê Thúy Thanh Bình Số trang: 472 Kích thước: 16 x 24 cm Ngày xuất bản: 28 - 2 - 2014 Giá bìa: 129.000 ₫ Công ty phát hành: Sách Việt Nhà xuất bản: NXB Văn Học Chụp pic: chubbycheeks Type: gin.poe, rainbowrose, jinty129, Black Kiwi, pychan Beta: kararoxbee Nguồn: luv-ebook.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa sách Chỉ Được Yêu Mình Anh - Nam Lăng  Giới thiệu: Cô gái hai mươi sáu tuổi đang thất nghiệp gặp phải một ông chủ tai quái. Mối quan hệ giữa CEO mỹ nam của khách sạn đầu ngành trong cả nước VIVS với anh chàng cấp dưới đẹp trai đã trở thành một câu đố lớn chưa có lời giải. Không hiểu vì lý do gì mà một cô nhân viên mới đi làm còn chưa đến hai tháng đã có cuộc thương thảo riêng với CEO mỹ nam, nội dung chỉ gói gọn trong mấy chữ: “Tôi muốn cô làm người phụ nữ của tôi!” Tình yêu không có người đúng kẻ sai, cũng chẳng tồn tại thứ được gọi là “sai thời điểm”, nhưng cần phải không ngừng cố gắng, nỗ lực. Người có thể kiên trì đến cùng mới chính là người yêu thương bạn nhất. Một số trích đoạn đáng yêu: “Bạn tốt Mễ Mễ: Thượng, chúc mừng cậu cuối cùng cũng đã tìm được chủ nhân đích thực! Thượng Linh: Tại sao không phải tìm được một người đàn ông mà lại là chủ nhân? Mễ Mễ: Bởi vì hắn ta là gay nên sẽ không thể phát sinh quan hệ nam nữ với cậu được, cũng giống như nuôi chó hay nuôi rùa vậy đó! Liệu cậu có thể XX một con rùa được hay không?” Tác giả Nam Lăng: - Thế hệ: 8X - Cung: Thủy Bình - Chuyên ngành: Dương cầm - Sở thích: Đi du lịch và ăn đồ ăn ngon - Sở trường: Dương cầm, hát và ăn uống - Màu sắc ưa thích: Xanh nước biển - Diễn viên yêu thích nhất: Lee Jun Ki - Con vật ghét nhất: Muỗi và chuột - Châm ngôn: Hãy đưa tôi một cây bút, tôi sẽ mang cả thế giới đến cho bạn! Nam Lăng chuyên viết về những câu chuyện tình yêu ngọt ngào, lãng mạn. Cô không chọn “bad boy” làm nhân vật chính trong các tác phẩm của mình mà thường xây dựng hình tượng những anh chàng “cực phẩm”. Đối với Nam Lăng, những anh chàng “bad boy” là để ngược đãi, còn nữ chính phải được yêu chiều. Cô có rất nhiều truyện ngắn và tiểu thuyết đã được đăng trên các tạp chí và xuất bản thành sách tại Trung Quốc. Một số tác phẩm tiêu biểu: - Chỉ được yêu mình anh; - Trái tim màu hổ phách - Ông chủ là cực phẩm; - Chỉ là thế thân thôi sao? … Mời các bạn đón đọc Chỉ Được Yêu Mình Anh của tác giả Nam Lăng.
Diệm Nương - Hắc Nhan
Diệm Nương         Thông Tin     Tác giả: Hắc Nhan  Thể loại: Cổ đại, Ngôn tình, Tiểu thuyết, Văn học phương đông. Dịch giả: Nguyễn Đức Vịnh Kích thước: 13.5 x 20.5 cm Số trang: 310 Ngày xuất bản: 01-06-2013 Giá bìa: 77.000 ₫ Công ty phát hành: Cẩm Phong Books Nhà xuất bản: NXB Văn Học Chụp pic: bombu87 Beta: Tiểu Phương Phương Edit ebook: Dâu Lê Nguồn: www.luv-ebook.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu Sống chết bên nhau, tâm đầu ý hợp, vì hắn, nàng nguyện lòng chịu đựng. Dù là bao đau khổ, dù là bao lời nói triền miên, đều không đủ để biểu đạt tình yêu của nàng đối với hắn. Nhưng, trong mắt hắn, nàng chưa từng là gì cả. Ngẫm lại, bỏ cuộc có lẽ sẽ dễ chịu hơn một chút, nhưng tất cả những gì đã làm trước đó sẽ trở thành uổng công, tình đã đậm sâu nào còn đâu oán trách… Tùy tiện bỏ cuộc, quả thực nàng không làm được, vậy thì, đi theo hắn tới tận nơi góc bể chân trời, chắc là được rồi chăng?     Tác giả: Hắc Nhan Bút danh: Hắc Nhan Sinh nhật: Bí nấu với mật, tạm thời vẫn muốn giữ kín. Chòm sao: Xử nữ Nhóm máu: B Chỗ ở hiện tại: Quý Dương, Trung Quốc. Cá tính: Có người bạn nói rằng: “Chỉ có cậu đi thích ứng với xã hội, mà không để cho xã hội thích ứng với cậu”. Tính quái gở: Có người nói đó là tự phong bế mình lại. Tự phong bế mình á? Đương nhiên không phải rồi, là lười đó. Câu cửa miệng: Tôi lười… Tác giả thích nhất: Hoàng Dịch Nghệ sĩ thích nhất: Lý Vũ Xuân Thể loại tiểu thuyết thích nhất: Ngược luyến, nhưng kết thúc nhất định phải là kết thúc có hậu. Các tác phẩm của Hắc Nhan: - Diệp Thanh Hồng - Diệm Nương - Mộng hoa xuân - Nhật ký gái gọi - Nhãn Hương Nguyệt
Vãng Hương Nguyệt - Hắc Nhan
Vãng Hương Nguyệt           Thông Tin       Tác giả : Hắc Nhan Thể loại : cổ đại, ngược ái, HE, ngôn tình, tiểuthuyết, văn học phương đông. Số chương : 10 + 4 PN Convert : Daisy (ttv) Nguồn: kubylscorpio.wordpress.com Đăng: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com     Giới Thiệu     Kỹ nữ, thời gian trôi qua, chờ đợi phía trước là thê lương lúc tuổi già.   Nàng biết, nhưng ngoại trừ dùng hết sức lực để sống, nàng không còn sức lực chống cự tất cả những thứ vận mệnh gia tăng trên người. Hắn, là vương gia cao cao tại thượng, một người tồn tại như thần. Lại bởi vì yêu phải một người nam nhân yếu đuối ích kỷ thiếu chút nữa bị hủy hoại. Nàng coi hắn là ánh trăng trên bầu trời, chỉ cần có thể xa xa nhìn ngắm, đó là một loại hạnh phúc. Hắn lại coi nàng như bùn dính trên thân, như cái gai trong lòng, không trừ không thể ngủ yên. Sau khi trừ đi, hắn mới biết được, không phải nàng không rời được hắn, là hắn không rời được nàng. Lời tác giả:   Kỹ nữ, xưa nay luôn bị thế nhân khinh thường. Không phải hoa khôi tài nữ, tất cả đều là những người giãy dụa sinh tồn trong gian khổ. Kỳ thật chuyện xưa này viết ra có vẻ cố hết sức, dù sao nam chủ vô luận dung mạo, địa vị cùng tâm tính, nữ chủ thật sự kém quá xa. Muốn đem hai người gom lại cùng nhau, ngay cả chính tôi đều có chướng ngại tâm lý. Nhưng câu chuyện này tôi quả thật rất muốn viết, huống chi, trên cõi đời này, có chuyện gì không thể xảy ra?   Lời người edit :   Mình đọc một mạch hết câu chuyện này, nam chủ nữ chủ đều không hoàn hảo nhưng đã để lại trong mình cảm xúc rất sâu đậm, chỉ có một từ “cảm động” thôi.   Tiết tử:   Mưa xối ẩm ướt hoa đào, trong rừng sương mù tầng tầng lớp lớp. Mấy gian nhà tranh đơn sơ lẳng lặng nằm trong rừng đào, giống như một người ẩn sĩ, trong tịch liêu lộ ra vài phần thản nhiên. “Ngươi… thực phải đi về?” Thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng, ngữ khí ôn nhu, mang theo thản nhiên u buồn, bay ra theo động tác mở cửa sổ gỗ. Bóng người chớp lên, một nam tử áo xanh đi vào phía trước cửa sổ, ánh mắt sâu thẳm lọt vào sâu trong rừng đào. Mắt dài mi đậm, nam nhân như ánh trăng thanh nhuận động lòng người, chu sa chí giữa mi tâm diễm đỏ như lửa, nhưng không xinh đẹp, chỉ vì dung nhan tinh thuần ôn nhã tô thêm một tia mị sắc. “Ngươi biết, ta không thể không đi.” Giọng nam trầm thấp hùng hậu ở phòng trong vang lên, có nồng đậm bất đắc dĩ. Khóe môi nam tử áo xanh hơi cười, ánh mắt sâu thẳm yên lặng nổi lên một chút chua sót.”Một khi đã như vậy, lúc trước cần gì đến trêu chọc ta?” “Nhạn Bắc…” Trong tiếng thở dài tang thương mỏi mệt, một nam nhân áo đen đến bên cửa sổ, từ phía sau gắt gao ôm lấy nam tử áo xanh, gương mặt tuấn mỹ cương nghị tựa như điêu khắc, bất lực cúi đầu vào gáy người trước mặt.”Ngươi phải nhớ, cho dù như thế nào, trừ ngươi ra, ta sẽ không đem người khác để vào trong mắt, bỏ vào trong lòng.” Thờ ờ với cái ôm cùng lời lẽ của người phía sau, nam tử áo xanh lạnh lùng cười, “Có từng nhớ rõ, ngươi cũng nói qua, cả đời này, trừ bỏ ta, ai ngươi cũng không cần?” Nam nhân áo đen cứng đờ, ngẩng đầu, cảm xúc thống khổ cùng mâu thuẫn đan xen trên mặt, nhưng lớn nhất vẫn là kiên nghị. “Thực xin lỗi, Nhạn Bắc, thực xin lỗi…” Dường như biết chính mình sắp mất đi một thứ rất quan trọng, hắn lại bất lực, vì thế chỉ có thể bối rối hôn người trong lòng, mặt, gáy, môi… Khát vọng lưu lại chút gì đó, “… Ta không có cách nào trơ mắt nhìn nương ta buồn bực mà chết, không có cách nào…” Cho nên chỉ có thể lựa chọn hy sinh người hắn yêu nhất, hy sinh tình cảm giữa bọn họ. Đờ đẫn chịu đựng ý đồ khơi mào thân thể của nam nhân, nam tử áo xanh mặt không chút thay đổi nhìn hoa đào ướt sũng ngoài cửa sổ, từng màn nhớ lại theo trước mắt chảy qua… Có lẽ bởi vì trí nhớ quá mức tốt đẹp, cho nên càng thêm phụ trợ thống khổ hiện tại của hắn. “Đủ rồi! Yến Tử Kỷ.” Trên mặt hắn ngưng tụ băng sương, một phen đẩy ra nam nhân phía sau, nhanh chóng di chuyển đến nơi đối phương đụng chạm không tới. Nghĩ đến khối thân thể này từng ôm chính mình rất nhanh sẽ đi ôm một nữ nhân, hơn nữa cả đời nhất thế, hắn liền cảm thấy trong lòng bốc lên oán giận khó có thể bình ổn. “Nhạn Bắc…” Yến Tử Kỷ vươn tay, lại phát hiện không bắt được người trước mắt. Phượng Nhạn Bắc cười lạnh.”Yến Tử Kỷ, ngươi cho Phượng Nhạn Bắc ta là một đồ đĩ bảo đến thì đến, bảo đi thì đi sao?” Hai chữ “đồ đĩ” dường như thoát ra từ trong kẽ răng. Nói xong, hắn bỗng nhiên xoay người mở ra cửa gỗ bước đi, không để ý tới Yến Tử Kỷ kêu gọi. Đờ đẫn nhìn bóng dáng thon dài tuấn bạt biến mất sâu trong rừng hoa đào ướt đẫm, thật lâu… Yến Tử Kỷ vô lực buông tay xuống. Ngoài cửa sổ, mưa phùn bay tán loạn, thỉnh thoảng làm rụng mấy cánh hoa đào phấn hồng. Ai ngờ, mùa xuân vừa tới, mà tình cũng đã tan…       Tác giả: Bút danh: Hắc Nhan Sinh nhật: Bí nấu với mật, tạm thời vẫn muốn giữ kín. Chòm sao: Xử nữ Nhóm máu: B Chỗ ở hiện tại: Quý Dương, Trung Quốc. Cá tính: Có người bạn nói rằng: “Chỉ có cậu đi thích ứng với xã hội, mà không để cho xã hội thích ứng với cậu”. Tính quái gở: Có người nói đó là tự phong bế mình lại. Tự phong bế mình á? Đương nhiên không phải rồi, là lười đó. Câu cửa miệng: Tôi lười… Tác giả thích nhất: Hoàng Dịch Nghệ sĩ thích nhất: Lý Vũ Xuân Thể loại tiểu thuyết thích nhất: Ngược luyến, nhưng kết thúc nhất định phải là kết thúc có hậu. Các tác phẩm của Hắc Nhân: - Diệp Thanh Hồng -  Diệm Nương - Mộng hoa xuân - Nhật ký gái gọi - Vãng Hương Nguyệt
Bị Độc Thân - Triệu Cách Vũ
Bị Độc Thân Thông Tin   Tác giả:   Triệu Cách Vũ Thể loại:   Ngôntình, tiểu thuyết, hiện đại,   văn học phương đông Dịch giả:   Phan Lưu Ly Công ty phát hành:   Sách Việt Nhà xuất bản:   NXB Văn Học Ngày xuất bản:   15-04-2012 Kích thước:   14.5 x 20.5 cm Số trang:   464 Giá bìa:   98.000 VNĐ Nguồn: diendanlequydon.com Đăng: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com   Giới Thiệu     Không phải tất cả mọi thiếu nữ đều có ảo tưởng cổ tích của riêng mình sao? Chẳng phải mỗi cô gái đều có ước mơ về một tòa lâu đài của riêng mình ư? Nàng tiên cá, cô bé Lọ Lem, công chúa Bạch Tuyết cùng các chàng hoàng tử chẳng phải đều là khát vọng cháy bỏng, tuyệt đẹp nhất của chúng ta khi còn niên thiếu sao? Khi còn nhỏ, chúng ta luôn cho rằng tình yêu rất tuyệt diệu và đều tưởng tượng rằng, mình là một nàng công chúa, và rồi một ngày, một chàng hoàng tử nào đó sẽ cưỡi trên lưng chú bạch mã, đi tới cung điện để cầu hôn mình. Lúc ấu thơ, chúng ta luôn nghĩ rằng tình yêu là một lẽ tự nhiên, và trên thế giới này nhất định sẽ có một chàng hoàng tử chỉ thuộc về riêng mình và đang chờ đợi mình. Chàng hoàng tử ấy chắc chắn phải rất đẹp trai, giàu có và chung tình! Hồi ngây thơ, bé dại, ta thường ngưỡng mộ những đôi giày cao gót, son môi, nước hoa cũng như các loại túi xách đắt tiền của chị và mẹ. Chúng ta hay lén lút xỏ chân vào đôi giày to hơn cỡ chân mình đến vài chục số rồi đi đi lại lại trong nhà. Cũng có khi chúng ta xịt trộm một chút nước có mùi thơm quyến rũ và mộng mơ lên người vì muốn sớm được tận hưởng cảm giác khi đã trưởng thành. Lúc ấy, chúng ta tin chắc rằng, những đồ vật thuộc về một người phụ nữ quý phái giàu có, sau khi trưởng thành, chúng ta kiểu gì cũng sẽ sở hữu được. Và rồi chúng ta trưởng thành. Chúng ta nỗ lực học tập, ra sức làm việc, sau đó, thực sự có được những món đồ xa xỉ, đắt tiền mà mình hằng khát khao thuở nhỏ như nước hoa, giày thủy tinh, túi xách hàng hiệu... và rồi chúng ta trở thành người phụ nữ chạy theo vật chất không hơn không kém! Người ta vẫn nói "thiếu nữ hoài xuân"! Tòa lâu đài trong trái tim được chúng ta mở tung cửa lớn để chờ đợi chàng hoàng tử mà số phận đã định cho mình bước chân vào. Ai trong chúng ta cũng mong muốn được trải qua một mối tình oanh oanh liệt liệt, thiên trường địa cửu! Nhưng đến khi thực sự tìm được chàng hoàng tử để yêu đương, hẹn hò, chúng ta lại phát hiện xung quanh hoàng tử đầy ắp những chú ếch, thế là dần dần chúng ta đánh mất chính mình. Lúc đó trái tim dần dần cũng không thuộc về bản thân nữa. *** Quá trình đàn ông yêu phụ nữ như sau; Yêu - sợ - thấy phiền phức – rời xa. Còn quá trình phụ nữ yêu đàn ông là: Không bận tâm - thích - yêu - chân tình khó dứt. Thời điểm người đàn ông rất yêu người phụ nữ, có khả năng lúc đó người phụ nữ còn chưa phải lòng anh ta. Nhưng lúc người phụ nữ dần dần thích rồi chuyển thành yêu ngườí đàn ông thì cũng là lúc người đàn ông chán người phụ nữ và chuẩn bị chạy mất. Tình yêu của người đàn ông là quá trình biến một con thiên nga lộng lẫy dần dần thành một con cóc ghẻ xấu xí. Tình yêu của ngưòỉ phụ nữ là quá trình biến một chú ếch xấu xí thành hoàng tử điển trai. Khi ở cùng một người đàn ông, bạn chính là tất cả của anh ta, khi rời xa người đàn ông, bạn chẳng là cái gì hết. Khi ở củng người phụ nữ, bạn chính là tất cả của cô ấy, khi rờí xa người phụ nữ đó, bạn vẫn là toàn bộ của cô ấy. Tình yêu của đàn ông có thể đo lường bằng danh lợi và địa vị, còn tình yêu của người phụ nữ là đánh đổi bằng danh dự và mạng sống. Đàn ông tự hào khi có được người phụ nữ tốt, phụ nữ tự hào khi họ giữ được người đàn ông tốt. BỊ ĐỘC THÂN - "Chúng ta vẫn cứ nên yêu sau khi đã trưởng thành" –