Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Einstein Và Vũ Trụ PDF - Phan Thành Long (NXB Trung Tâm Học Liệu 1972)

Khi bước vào sự nghiệp của mình, Einstein đã nhận ra cơ học Newton không còn có thể thống nhất các định luật của cơ học cổ điển với các định luật của trường điện từ. Từ đó ông phát triển thuyết tương đối đặc biệt, với các bài báo đăng trong năm 1905. Tuy nhiên, ông nhận thấy nguyên lý tương đối có thể mở rộng cho cả trường hấp dẫn, và điều này dẫn đến sự ra đời của lý thuyết về hấp dẫn trong năm 1916, năm ông xuất bản một bài báo về thuyết tương đối tổng quát. Ông tiếp tục nghiên cứu các bài toán của cơ học thống kê và lý thuyết lượng tử, trong đó đưa ra những giải thích về lý thuyết hạt và sự chuyển động của các phân tử. Ông cũng nghiên cứu các tính chất nhiệt học của ánh sáng và đặt cơ sở cho lý thuyết lượng tử ánh sáng. Năm 1917, Einstein sử dụng thuyết tương đối tổng quát để miêu tả mô hình cấu trúc của toàn thể vũ trụ. Cùng với Satyendra Nath Bose, năm 1924-1925 ông tiên đoán một trạng thái vật chất mới đó là ngưng tụ Bose-Einstein của những hệ lượng tử ở trạng thái gần độ không tuyệt đối. Tuy cũng là cha đẻ của thuyết lượng tử, nhưng ông lại tỏ ra khắt khe với lý thuyết này. Điều này thể hiện qua những tranh luận của ông với Niels Bohr và nghịch lý EPR về lý thuyết lượng tử.Khi ông đang thăm Hoa Kỳ thì Adolf Hitler lên nắm quyền vào năm 1933, do vậy ông đã không trở lại nước Đức, nơi ông đang là giáo sư ở Viện Hàn lâm Khoa học Berlin. Ông định cư tại Hoa Kỳ và chính thức trở thành công dân Mỹ vào năm 1940. Vào lúc sắp diễn ra Chiến tranh thế giới lần hai, ông đã ký vào một lá thư cảnh báo Tổng thống Franklin D. Roosevelt rằng Đức Quốc xã có thể đang nghiên cứu phát triển "một loại bom mới cực kỳ nguy hiểm" và khuyến cáo nước Mỹ nên có những nghiên cứu tương tự. Thực sự, nó đã dẫn đến sự ra đời của Dự án Manhattan sau này. Einstein ủng hộ bảo vệ các lực lượng Đồng minh, nhưng nói chung chống lại việc sử dụng phát kiến mới về phân hạch hạt nhân làm vũ khí. Sau này, cùng với nhà triết học người Anh Bertrand Russell, ông đã ký Tuyên ngôn Russell–Einstein, nêu bật sự nguy hiểm của vũ khí hạt nhân. Einstein làm việc tại Viện Nghiên cứu Cao cấp ở Princeton, New Jersey cho đến khi ông qua đời vào năm 1955.Einstein đã công bố hơn 300 bài báo khoa học và hơn 150 bài viết khác về những chủ đề khác nhau, ông cũng nhận được nhiều bằng tiến sĩ danh dự trong khoa học, y học và triết học từ nhiều cơ sở giáo dục đại học ở châu Âu và Bắc Mỹ. Ông được tạp chí Times gọi là "Con người của thế kỷ". Những thành tựu tri thức lớn lao của ông đã khiến tên gọi "Einstein" đã trở nên đồng nghĩa với từ thiên tàiEinstein Và Vũ TrụNXB Trung Tâm Học Liệu 1972Phan Thành Long115 TrangFile PDF_SCAN

Nguồn: dantocking.com

Đọc Sách

Không gian N chiều là gì?
Không gian n chiều là một trong những sáng tạo quan trọng vào bậc nhất của các nhà toán học. Nhờ có nó mà khoa học có thêm một công cụ nghiên cứu đắc lực. Bọn duy tâm phản động thì đã từng lợi dụng thành tựu khoa học này đề nói đến những « chiều » mà chỉ có các đấng thần linh mới nhận thức được. Còn những người hiểu biết ít về toán học thi, tuy không tin bọn duy tâm, nhưng cũng thường băn khoăn về các «chiều » thứ tư, thứ năm v.v... Bởi vậy, chủng tôi viết quyền sách nhỏ này nhằm phổ biến thành tựu khoa học nói trên cho những người có trình độ toán kớp 10. Quyền sách có thể phục vụ các đối tượng sau đây:- Các đồng chí giáo viên toán cấp II có thể đọc nó đề nâng cao thêm hiểu biết và do đó sâu sắc hơn trong việc học tập và giảng dạy toán học.- Các đồng chí giáo viên toán cấp III cũng có thể tìm thấy ở đây những kiến thúc mới mà lúc ở trường Đại học kiêng có thì già trình bày; ngoài ra các đồng chỉ có thể sử dụng làm tài liệu ngoại khóa cho học sinh giỏi lớp 10.– Các đồng chí làm công tác triết học có trình độ toán khoảng lớp 10, có thể qua quyền sách nhỏ này mà hiểu thêm vấn đề không gian và thời gian).Phổ biến một kiến thức toán học hiện đại bằng các công cụ sơ cấp là một điều khó khăn. Bởi vậy, quyền sách này chắc không tránh khỏi có nhiều thiếu sót. Mong rằng độc giả sẽ đóng góp nhiều ý kiến cho tác giả.Hà-nội, ngày 20-8-1963NGUYỄN CẢNH TOÀN
Danh nhân toán học - Lê Hải Châu
Trong cuốn này tác giả giới thiệu những nét chính về cuộc đời và sự nghiệp của các nhà toán học nổi tiếng trên thế giới. Công trình của họ đã đánh dấu những mốc phát triển của toán học từ thời trước công nguyên (với Pitago, Ơclit...) đến thời cận đại (với Lbaseprki, Galoa...). Cuộc đèri và sự nghiệp của các nhà toán học là những tấm gương sáng về tinh thần lao động say mê, bền bỉ, tinh thần thực sự cầu thị, óc dám nghĩ, đảm khai phủ những con đường mới đầy chông gai, đức tính hi sinh; tinh thần xả thân vì khoa học, vì lí tưởng; tình bạn chân thành; tinh thần nhân đạo cao cả v.v..Và vượt lên tất cả là tinh thần lao động sáng tạo không ngừng, đến phút cuối cùng của cuộc đời vẫn chưa ngừng lao động sáng tạo.Cuốn sách này nhằm phục vụ người đọc có trình độ phò thông vệ toàn, nên tác giả chủ yếu giới thiệu các nhà toán học cơ tin trong chương trình phù thủng.Ngoai ra tác giả cùng núi đến một sĩ, nhà toán học khác nhut Lobasepxki, Galoa, vì cuộc đời và sự nghiệp của họ có nhiều nút độc đáo, đầy kịch tinh, chúc chắn sẽ đem lại cho bạn đọc những bài học bồ ích.Đề tiện việc tra cứu, chúng tôi sắp xếp tên các nhà toán học theo thit t: chi củi,Nhà Xuất Bản Giáo Dục mong bạn đọc gửi cho những nhận xét vì nội dung sách đề có thể sửa chữa Trung lần in sau. Xin chân thành cảm ơn các bạn.
Sách Địa Dư (có bản đồ)
SÁCH ĐỊA DƯVề phép Địa dư1. Địa dư là phép dạy về Trái đất. 2. Địa dư có 2 thứ:Một là Địa dư Bác vật, dạy về mặt đất, biển, sông và núi là thế nào.Hai là Địa dư Bang giao, dạy giới hạn phương nọ, phương kia, các tỉnh và các thành.3. Sách nầy chia ra làm bốn phần:Phần thứ nhứt: Dạy chung về Trái đất.Phần thứ hai: Dạy về Đông phápPhần thứ ba: Dạy về Đại pháp và các miền thuộc địa Đại pháp.Phần thứ bốn: Dạy về các Phương, các nước khắp cả hoàn cầu.
Bổn Dạy Phép Toán
Ta in cuốn sách này, chẳng có ý in sách dạy cho đủ mọi sự về Phép Toán; có ý in bổn nhỏ tóm lại mọi đểu cần kíp hơn và có ích hơn trong Phép Toán mà thôi. Song ta muốn chỉ phải nói theo cách nào, mà làm các phép cho nhằm cho trúng. Ta đã bỏ những cách cho đặng biết, khi làm một Phép Toán rồi, mÌnh có làm cho nhằm cách h.I. không. Làm vậy vì sợ nói ra nhiều điều lắm, thì làm cho những học trò mới tập học Phép Toán lấy làm rối trí chăng.