Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ta Không Thành Tiên

Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Ta Không Thành Tiên của tác giả Thời Kính. Dù ngươi thành tiên, cũng không thoát nổi thanh kiếm này của ta -- Nàng cầm kiếm, tung hoành ngang dọc, vô số tiên nhân táng mạng dưới kiếm của nàng. Thế là những kẻ tò mò gọi chệch tên nàng là Tiên Kiến Sầu. Tiên Kiến Sầu, Tiên Kiến Sầu, tiên nhân nhìn thấy sẽ phát sầu. Sau đó bọn họ gọi nàng là "Kiến Sầu tiên tử". Nghe đồn, nàng từng có một vị phu quân, từng sát thê chứng đạo. Người phụ nữ Tiên Kiến Sầu này là người tiên hiệp tu tiên duy nhất không muốn thành tiên trong ba nghìn thế giới mênh mông. Ta Không Thành Tiên đã ra mắt bạn đọc đầy ấn tượng như thế.  Mang nhiều tình khúc huyền huyễn, truyện còn thêm sự lãng mạn ngọt ngào của ngôn tình khiến câu truyện càng trở nên thu hút và đầy mới lạ. *** [Review Truyện] Ta không thành tiên - Thời Kính Nội dung: ▼ Trong giai đoạn mình đang chán cả thế giới, không còn hứng thú với bất kỳ bộ truyện nào, mình đã bất ngờ nhìn thấy “Ta không thành tiên”. Ban đầu mình chỉ mang tâm thế đọc thử, không ngờ càng đọc càng thích. Không phải cảm giác thích đến phát nghiện rồi điên cuồng đọc, đó là thứ gì đó nhẹ nhàng, đủ thú vị, đủ bất ngờ. Khác với đại đa số các dòng thuần tiên hiệp, nhân vật chính của "Ta không thành tiên” mang giới tính nữ. Không phải loại người bị bức bách đến phát điên, khát cầu thực lực, kiên trì tu tiên; chẳng phải người gặp được kỳ ngộ mà bước lên tiên đạo; càng không phải nhân vật trọng sinh mang bàn tay vàng (buff) nghịch thiên đầy mình. Nhân vật nữ chính, Kiến Sầu, là một người phụ nữ phàm nhân đã có chồng. Đang khi tình cảm mặn nồng, lại biết mình mang thai, Kiến Sầu chưa kịp báo tin mừng cho trượng phu đã bị hắn ta giết chết để chứng đạo. Rốt cuộc tiên đạo là gì? Thế nào là tầm tiên vấn đạo? Thê tử mình ân ái mặn nồng cũng đang tâm giết chết, loại người này có thể thành tiên sao? Có lẽ một Kiến Sầu mồ côi cha mẹ, chưa kinh đủ trăm chuyện thế gian sẽ thấy điều này thật nực cười... Kiến Sầu sẽ làm gì? Mang theo chấp niệm báo thù điên cuồng mà tầm tiên vấn đạo, tìm giết phu quân bạc tình bạc nghĩa kia? Đúng, mà cũng không đúng. "Tôi không muốn cầu tiên vấn đạo, cũng không cần trường sinh bất tử, tôi chỉ muốn hỏi một câu: Vì sao?" Một Kiến Sầu kiên nghị, tư duy kín đáo, tính cách thú vị, hành sự khác người cứ như vậy mà bước lên con đường tu tiên. Một người phụ nữ đã có chồng con bước lên tiên đạo, hơn nữa còn có thiên phú không tệ, điều này quả thật thay đổi cái nhìn của nhiều người. Có thể chất tiên hiệp trong “Ta không thành tiên” không sánh được với những bộ nổi danh đình đám nhưng có sự cách tân, không đập nát tam quan nhưng đủ mới lạ. Đặc biệt, ưu điểm của tác giả là xây dựng nhân vật. Thú thật là, mình rất hiếm thấy bộ nào mà tác giả đi vào nội tâm nhân vật, trình bày cách suy nghĩ và tư duy thú vị như bộ này. Trong lúc buồn chán đến tột, chính điều hóm hỉnh nhẹ nhàng của “Ta không thành tiên” đã giữ chân mình lại. Đặt cạnh sự hài hước có khi là những dòng suy tư nặng lòng. Cách miêu tả tâm trạng và sử dụng từ ngữ là một thành công không nhỏ. Tất nhiên, trong vấn đề này không thể bỏ qua công lao của dịch giả. Dịch giả ấy hả, đó là những con người cần mẫn tỉ mỉ, kiên nhẫn dọn đường đầy sỏi đá để cho chúng ta những câu từ mượt mà nhất. Độc đáo, mới lạ, đủ chiều sâu, đủ hài hước. “Ta không thành tiên” với mình mà nói thì đáng đọc. *** Truyện Ta Không Thành Tiên của tác giả Thời Kính là một trong những tác phẩm tiêu biểu của tác giả Thời Kính. Thuộc thể loại Tiên Hiệp, Ngôn Tình, Huyền Huyễn. Nhân vật chính là Tạ Kiến Sầu, nhưng lại bị người đời gọi chệch thành Tiên Kiến Sầu, lời đồn xưa nàng bị phu quân nhẫn tâm ra tay giết thê chứng đạo. Truyện ta không thành tiên được đan xen những chi tiết yêu hận tình thù, được đánh giá là truyện tiên hiệp hay nhất hiện nay trong một rừng Tiên Hiệp. Có một câu chuyện kể về một nữ tử, đau lòng đến mức ở mênh mông ba nghìn giới, nàng chính là người duy nhất tu tiên nhưng lại không muốn trở thành tiên nhân. Nàng tên là Kiến Sầu, chỉ có hai chữ này mà thôi, sau khi yêu thương và gả cho Tạ Bất Thành, nàng đổi tên thành Tạ Kiến Sầu, gác kiếm vì hắn, cứu hắn khỏi nguy hiểm, vốn muốn mang đến cho hắn một gia đình đầm ấm, cho hắn tình yêu thương chân thành nhất. Nhưng hắn lại phản bội nàng, khiến tình yêu ấy một sớm một chiều tan biến trong thù hận. Đây là một câu chuyện kiếm hiệp, ngôn tình hay, nhưng tổng quan cho thấy Ta Không Thành Tiên thích hợp ở tag Tiên Hiệp hơn, bởi lẽ từ đầu đến cuối chỉ có hạnh, tu tiên, sự giả dối, không quá nhiêu yêu thương mùi mẫn. Tạ Bất Thành không những không biết ơn Kiến Sầu, mà còn dám ra tay với thê tử của mình, giết thê chứng đạo, muốn trở thành tiên nhân, mà gột rửa thất tình lục dục. Và quay mặt với nàng khi nàng đã mang trong bụng đứa con của hắn. Tạ Bất Thành hắn căn bản tham lam, hiểm ác như thế, không xứng đáng để trở thành một kẻ tu đạo, giết thê chứng đạo là một việc làm quá sức tàn nhẫn. Không thể nào làm cho độc giả yêu thích nổi con người của hắn. Còn nàng Tạ Kiến Sầu, trong tay cầm kiếm, tung hoành ngang dọc, vô số tiên nhân ở dưới tay của nàng mà bỏ mạng, người ta lại gọi nàng là Tiên Kiến Sầu. Tiên Kiến Sầu, nữ nhân tu tiên để trả thù tướng công bạc tình năm ấy, câu chuyện đa phần xoay quanh việc nàng tu tiên rồi tìm tiên nhân để giết, miễn là tiên nhân, trên đời này kẻ tốt hay xấu nàng đều không tha. Sau tiểu nhân đừng bao giờ gây thù chuốc oán với nữ nhân, nếu không muốn bị ăn hành dài tập. Tóm lại, câu chuyện Ta Không Thành Tiên, nội dung tiên hiệp đầy đặc sắc, giữa tình thù, liệu bọn họ có thể buông tay cho nhau một cơ hội hay sẽ cùng nhau đồng quy vu tận? Thứ đáng sợ nhất trên thế gian này là thù hận, nhưng người ta lại không nghĩ đến, tình yêu mới thật sự là điều đáng sợ, là ngọn nguồn bắt đầu mọi thứ.   *** "Ầm ầm ầm..." Mây đen cuồn cuộn lan đến tận chân trời, một tiếng sấm rền vang lên. Rào rào! Ngoài cửa sổ mưa ngày càng to, nước mưa như trút từ mái ngói đổ xuống, xối mạnh xuống mặt đất mấp mô toàn là nước đục ngầu. Gió thổi hai cánh cửa sổ chưa đóng chặt rung động không ngừng, phát ra tiếng động cành cạch. Kiến Sầu đang may vá trong nhà nghe thấy tiếng động này giật bắn mình, mũi kim suýt nữa đâm vào tay. Nhìn hai cánh cửa sổ không ngừng rung động, nàng luôn cảm thấy hơi kinh hãi, vội vàng đặt chiếc áo bào may được một nửa trong tay xuống, đi tới bên cửa sổ đóng hai cánh cửa vào. Cửa sổ đã đóng nhưng tiếng mưa rơi bên ngoài lại không nhỏ đi một chút nào. Thỉnh thoáng có tiếng sấm rền từ phía chân trời, càng ngày càng đến gần, dường như chạy qua trên nóc nhà của nàng. Kiến Sầu nghe tiếng sấm không khỏi thở dài. Đưa tay nhẹ nhàng xoa cái bụng còn chưa lộ rõ, trên gương mặt trắng như gốm của nàng lộ ra một vẻ dịu dàng chưa từng có. Có lẽ đây chính là điều tốt nhất ông trời ban cho mình. Mới cưới được ba tháng, Kiến Sầu cũng không nghĩ rằng mình lại có thể có thai sớm như vậy. Sáng nay cũng không biết làm sao tự dưng lại nôn ọe, nàng mời đại phu trong làng đến khám, đại phu lại không ngừng chúc mừng nàng. Kiến Sầu vặn hỏi một hồi lâu, đối phương mới cười nói nàng có thai rồi. Nàng sững sờ rất lâu không phản ứng lại, ngay cả cuối cùng trả tiền khám bệnh, tiễn đại phu về như thế nào, nàng cũng hoàn toàn không nhớ nổi. Kiến Sầu vốn là một đứa trẻ mồ côi chỉ có tên không có họ. Từ khi bắt đầu có trí nhớ, nàng đã biết mình không cha không mẹ, may mắn được người hảo tâm nhận nuôi mới có thể sống sót yên bình. Sau đó nàng gặp Tạ Bất Thần, khi đó hắn còn không phải tú tài mà chỉ là thiếu gia nhà họ Tạ. Trước đó hai người cũng không hề có nhiều cơ hội tiếp xúc, đến tận lúc gia cảnh nhà họ Tạ sa sút, Tạ Bất Thần bị kẻ thù đuổi giết, trùng hợp được Kiến Sầu cứu giúp, hai người mới xem như kết thành quan hệ gắn bó keo sơn. Ba tháng trước, cuối cùng bọn họ cũng dựng nhà ở ngôi làng nhỏ này, sau đó thành thân. Thế là Kiến Sầu cũng có họ, từ đó trở đi gọi là Tạ Kiến Sầu. Tạ Bất Thần làu thông tứ thư ngũ kinh, lúc ở nhà đã có chút tài danh, đã là đồng sinh. Sau đó hắn tham gia thi hương lại đỗ tú tài nền càng nỗ lực học tập. Hắn không nỡ để Kiến Sầu chịu khổ, từng nắm tay nàng nói, đợi hắn đạt được công danh cao hơn liền có thể làm quan, sau này Kiến Sầu cũng sẽ là một quan bà. Sáng sớm hôm nay Tạ Bất Thần đã lên huyện học. Trước kia đến giờ này hắn đã về ăn cơm rồi, nhưng hôm nay lại gặp đúng trận mưa to. Kiến Sầu nghĩ, hắn có mang ô, có lẽ là đường đi lầy lội không dễ đi cho nên mới chậm chạp không về. Đợi hắn về, nàng sẽ nói với hắn chuyện vui cực lớn này. Một nụ cười nhạt vẫn giữ bên khóe miệng, nghe tiếng mưa rơi rào rào xung quanh, nàng cũng không cảm thấy phiền lòng nữa. Từ bên cửa sổ quay vào, Kiến Sầu không cầm lấy kim chỉ mà thoáng nhìn thanh bảo kiếm vỏ da cá mập treo trên tường, đây là món đồ duy nhất đáng giá trong nhà, Tạ Bất Thần thà chết cũng phải mang đi. Nàng đi ra cửa trước nhìn cổng viện nhỏ hẹp, mong chờ Tạ Bất Thần xuất hiện trong màn mưa. Đây là một tiểu viện nhà nông rất đơn giản, mấy con ngỗng trắng bị nhốt trong hàng rào phên tre đang vui sướng kêu to trong mưa, thỉnh thoảng quay cái cổ dài lại rỉa lông, lâu lâu lắc người một cái, những giọt nước mưa sáng loáng như ngọc trên lông ngỗng bắn ra ngoài rực rỡ. Xuyên qua màn mưa dày có thể nhìn thấy dãy núi liên miên nhấp nhô cách đó không xa. Dãy núi màu xanh sẫm, bị nước mưa giội rửa dường như càng thêm đậm. Tiếng sấm rền vang vọng tới từ bên kia núi. Kiến Sầu một tay vịn khung cửa, một tay xoa bụng, đang do dự có nên cầm ô lên trường huyện tìm người hay không, trong màn mưa liền truyền đến tiếng bước chân ngày càng tới gần. Lộp bộp... Tiếng nước mưa xối vào ô giấy dầu cũng ngày càng gần. Một bóng dáng cao to chậm rãi hiện ra trong màn mưa mờ mịt, nước mưa từ mép ô chảy xuống như những chuỗi ngọc không ngừng rơi xuống đất đứt tung tóe, hòa lẫn với nước mưa xung quanh. Tạ Bất Thần lông mày dài, mũi rất thẳng, đôi môi mỏng, có một độ cong gần như lạnh lùng. Hơi nước ướt lạnh bám trên đầu mày khóe mắt hắn, dường như lại phủ thêm một lớp sương lạnh. Bàn tay cầm ô là tay cầm bút, thon dài trắng muốt. Kiến Sầu nhìn thấy hắn, trên mặt lập tức lộ ra vẻ mặt yên tâm, khóe môi bất giác cong lên: "Chàng về rồi". ... Mời các bạn đón đọc Ta Không Thành Tiên của tác giả Thời Kính.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Linh Vực - Nghịch Thương Thiên
Sách Nói Linh Vực   Thế giới ảo huyền mênh mông vô định, giữa vạn vật luôn biến đổi, ở đây giữa là thực hay là mơ, là ảo ảnh vô cùng hay sống động. Đó chính là thế giới trong truyện Linh Vực, một truyện đặc sắc được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện online. Trong linh vực mênh mông vô bờ có hải dương vô ngần vô tận cùng rất nhiều đại lục, có đủ loại sinh linh chủng tộc sống trong đó. Bọn họ đang không ngừng đột phá bản thân, vĩnh viễn truy tìm huyền diệu cuối cùng trong trời đất. Ở trong đó, đẳng cấp cùng các thế lực võ giả như bao trùm mọi hang cùng ngõ hẻm! Ở trong đó, thế lực cấp Thanh Thạch chỉ biết dựa vào thế lực khác mà tồn tại, bị chà đạp lên danh dự đủ kiểu. Những thế lực xuất hiện trong truyện được sắp xếp với nhiều đắng cấp, đứng đầu là cấp Hoàng Kim, chẳng những có được võ giả mạnh nhất trong trời đất, linh khí thần kỳ nhất, mỏ quặng giàu có và nhiều nhất, cấm địa bí cảnh huyền diệu nhất mà còn thống lĩnh cả các thế lực cấp Bạch Ngân, Xích Đồng, Hắc Thiết, Thanh Thạch. Chỉ cần có một lệnh ban xuống là đã có thể làm trời đất biến đổi, máu chảy thành sông làm hàng tỉ sinh linh hóa thành hư vô. Mà nhân vật chính Tần Liệt lại bị phong ấn mất ký ức mười năm, bị ông nội gửi nuôi ở một gia tộc thế lực cấp Thanh Thạch không thể bình thường hơn. Liệu cậu có thể vượt qua được những khó khăn, có thể đạt được mục đích cuối cùng không cùng theo dõi truyện tiên hiệp đặc sắc này nhé !!! Mời các bạn đón đọc Linh Vực của tác giả Nghịch Thương Thiên.
Tàn Bào - Phong Ngự Cửu Thư
Sách Nói Tàn Bào   Tên eBook: Tàn Bào Tác giả: Phong Ngự Cửu Thư Thể loại: Ma quái, Tiên hiệp, Văn học phương Đông   Nhóm dịch : Goncopius   Nguồn : 4vn.eu   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa eBook Tàn Bào Giới thiệu: Nếu bạn đã chán những bộ truyện YY, những bộ tu tiên nhàm chán, muốn đổi gió thì hãy đọc bộ Tàn Bào này. Truyện Tàn Bào không có tinh thần Tàu khựa chút nào. Mạch truyện của Tàn Bào diễn ra khá là chậm, đọc từ từ nó mới thấm vào người, có những đoạn khi đọc rồi phải khiến bản thân chúng ta suy nghĩ lại. Nhân vật chính trong Tàn Bào là Tả Đăng Phong, hắn trải qua nhiều chuyện, cảm tình chân thật tinh tế, thân tình, hữu tình, tình yêu, khi thì làm cho người ta thoải mái, khi thì khiến lòng người chua xót, khi thì làm cho người ta căm hận. Hắn vì người mình yêu sẽ............................. Hắn sống tại thời Dân quốc binh hoang mã lạc. Tuy rằng bản thân hắn là một người nắm được Đạo pháp tuyệt thế nhưng hắn không phải là Đạo Sĩ. Hắn sống một cuộc sống tự do, ở bên cạnh CHÍNH và TÀ. Cùng làm bạn với hắn chính là một lão Miêu ( Một con mèo già) chạy ra từ một tòa mộ cổ. Chính xác mà nói thì nó cũng không phải là mèo, nhưng không một ai lại biết nó có lai lịch gì. Nếu muốn biết thì hãy đọc Tàn Bào Mời các bạn đón đọc Tàn Bào của tác giả Phong Ngự Cửu Thư.  
Tiên Ngạo - Vụ Ngoại Giang Sơn
Tên Ebook: Tiên Ngạo (full prc, pdf, epub)   Tác Giả: Vụ Ngoại Giang Sơn Thể loại:  Tiên hiệp, Văn học phương Đông   Nhóm dịch: Hạo Thiên   Nguồn : vipvandan.vn   Ebook : Đào Tiểu Vũ eBook -  www.dtv-ebook.com   Ebook Tiên Ngạo full prc, epub Giới thiệu:   Tiên Ngạo là tác phẩm tiên hiệp được các độc giả Trung Quốc đánh giá hay như Phàm Nhân Tu Tiên nhưng ngắn gọn hơn, không kéo dài lê thê, tác phẩm đã viết và dịch xong với độ dài gần 1200 chương.   Tiên Ngạo, vào thời kỳ cận đại, Tu Tiên giới gặp nạn La Hầu. Đó là vào một vạn ba ngàn năm trước, có một vị cường giả nghịch thiên tên là Kiếm Lão Nhân thực lực siêu quần, đánh chết dư nghiệt quần tà thời thượng cổ. khiêu chiến Tiên Nhân và Tu La từ Tiên giới giáng lâm. có thể nói thiên hạ vô địch. Cuối cùng phi thăng Tiên giới, lưu lại sáu đại kiếm phái, sáu đại kiếm phái này hiện tại xưng bá sáu vực trong thiên hạ. đều là cường giả trong một trăm lẻ tám đại phái. Trong đó Đại đệ tử tập được Kiếm Khí thuật cương mãnh vô cùng, thành lập Liệt Thiên kiếm phái thuộc về chính phái, là một trong bảy đại môn phái chính đạo liên mình, lưu lại kiếm khí “ tu kiếm chí cực, Liệt Thiên thành tiên ” vạn năm truyền thừa, lấy cương mãnh cứng rắn mà xưng bá thiên hạ. Nhị đệ tử tập được Kiếm Linh thuật biến hóa từ Ngũ Hành mười hai hệ nguyên lực, lưu lại Hồn Nguyên kiếm phái thuộc về chính phái, chính là một trong những môn phái cầm quyển Thiên Đạo. Ngự sử Kiếm Linh, hấp thu lực nguyên tố. Dung nhập Ngũ Hành âm Dương mười hai nguyên lực vào kiếm. Một kiếm chém ra, phạm vi trăm dặm nguyên tố tụ tập. hoặc là hàn băng, hoặc là lửa. hoặc là tử điện. Cảnh giới cao nhất được xưng "Nhất kiếm sơn hà động, thiên địa chuyển thất biến", lấy pháp lực vô cùng mà nổi tiếng thiên hạ.   Tiên Ngạo -  Vụ Ngoại Giang Sơn     Tam đệ tử tập được Thiên Nhân Hợp Nhất Ngự Kiếm thuật, lập nên Vạn Kiếm Ma tông, thuộc về Ma tông, một trong những môn phái cầm quyển liên mình Ma Đạo. hóa thiên địa vạn vật thành kiếm của mình. Rừng núi sông ngòi, lá cây khô cây cỏ. mưa gió lôi điện, tất cả làm kiếm cho ta. Cảnh giới tối cao được xưng "Thiên nhân hợp nhất, vạn vật là kiếm." Lấy quỷ dị vô cùng mà tung hoành thiên hạ.   Bội kiếm trong tay Kiếm Lão Nhân biến hóa thành yêu. tập được Luyện Kiếm thuật do Kiếm Lão Nhân sáng chế, truyền xuống Ma Kiếm Yêu tông, thuộc loại Ma tông, một trong những môn phái cầm quyển liên mình Yêu Ma Quỷ Quái. Đặc điểm là lấy bảo kiếm luyện hóa vào trong thân thể của mình, lấy kiếm hóa thân, từ người biến thành kiếm yêu. lại từ kiếm yêu hóa trở lại thân người, được xưng "Người tức là kiếm, kiếm cũng là người", lấy yêu ma dung hợp mà phá diệt thiên hạ. Sủng vật Đoạt Hồn Hủ cốt Cưu của Kiếm Lão Nhân, vốn là sủng vật của Hiên Viên Hoàng đế từ thời kỳ thượng cổ. sau này trong nạn La Hầu, nó phá mộ trong lăng Hoàng đế mà ra. khiến cho thiên hạ đại loạn. Kiếm Lão Nhân chính là một trong những Mình chủ của Tu Tiên liên mình, tiêu diệt vô số yêu tà. thu Đoạt Hồn Hủ cốt Cưu trông coi cổ mộ làm sủng vật của mình. Con yêu cưu này hóa thân đã lớn. tập được Cưu Kiếm thuật do Kiếm Lão Nhân sáng chế, lưu lại Hiên Viên kiếm phái, nguyên là tà đạo. Bảy ngàn năm trước. Trang Hưng tổ sư đại nho Vương Âm Dương nhập phái, dần dần biến thành chính phái, cũng là một trong liên mình chính phái. Người trong phái này thích lấy yếu đánh mạnh, lấy ít đánh nhiều, lấy chiến đấu làm quang vinh. Bọn họ có thể tạo thành Kiếm Cưu trận, hoặc là lấy kiếm hóa cưu. được xưng "Đấu hồn cưu. kiếm phong tử", lấy hung mãnh hiếu chiến mà xưng hùng thiên hạ. Mà Tâm Kiếm Thiền tông lại là Tâm Ma Tàn Ảnh mà Kiếm Lão Nhân lúc phi thăng tiêu diệt tâm ma vượt qua thiên kiếp lưu lại. Sau lại bị trưởng lão Tâm Ma tông phát hiện, tập được Tâm Kiếm thuật, ruồng bỏ Ma môn, sáng chế ra Tâm Kiếm Thiền tông, bị năm phái khác coi là nỗi nhục lớn nhất. Tuy rằng năm đại kiếm phái kia chia ra chính tà. chiến đấu tranh chấp với nhau không ngừng, nhưng chỉ cần đệ tử Tâm Kiếm Thiền tông vừa xuất hiện trên thế gian, lập tức năm phái hợp nhất, chính tà liên thủ toàn bộ tập trung tiêu diệt đệ tử Tâm Kiếm Thiền tông, không chết không thôi. Tâm Kiếm Thiền tông từ xưa đến nay đều lưu truyền theo hình thức một thầy một trò. bình thường không thấy tung tích của họ. nhưng chỉ cần bọn họ xuất hiện, ắt phái là nhân vật nổi tiếng cao cường, vang danh thiên hạ. Bởi vì trong tay bọn họ có Tâm Ma Tàn ảnh của Kiếm Lão Nhân. Vật ấy ghi lại kiếm thuật một đời của Kiếm Lão Nhân, chỉ cần được một môn kiếm thuật trong đó là có thể khai tông lập phái, hưng thịnh vạn năm. được cho là một trong mười đại thần công tiên quyết mật điển của Tu Tiên giới. Mỗi lần Tâm Kiếm Thiền tông xuất hiện đều dẫn phát một trường gió tanh mưa máu, ngoại trừ năm đại kiếm phái, còn có vô số cường giả cũng chen chúc tới. cướp đoạt Tâm Ma Tàn Ảnh. Sau khi Kiếm Lão Nhân phi thăng. Đoạt Hồn Hủ cốt Cưu tự do tự tại, sống ở Miêu Sương địa vực. lấy con người làm thức ăn. mỗi ngày phái ăn mười người. Tuy nhiên nể tình Kiếm Lão Nhân, trong số mười người, nó sẽ tùy cơ lưu lại một người, chừa lại làm thức ăn ngày mai. Nhưng đặc biệt có một người, trong suốt một năm mỗi lần dựa theo phương pháp lựa chọn của Đoạt Hồn Hủ cốt Cưu vẫn không chết. Đoạt Hồn Hũ cốt Cưu hết sức hiếu kỳ, phát hiện ra người này một thân thiên phú thông mình, đã nhìn thấu phương pháp chọn lựa của Đoạt Hồn Hủ cốt Cưu. vì thế thu người này làm đệ tử, truyền thụ Cưu Kiếm thuật. Sau Đoạt Hồn Hủ cốt Cưu phi thăng, người này tự xưng Cưu Thần Tử. sáng tạo Huyền Nguyên phái, chính là tổ sư đời thứ hai của Hiên Viên kiếm phái, thuộc về tà phái Ma tông. Sau khi truyền thừa vài ngàn năm. môn phái dần dần suy sụp. Trang Hưng tổ sư đại nho Vương Âm Dương nhân duyên xảo hợp nhập phái, trở thành nhất đại tông sư, dần dần thay đổi pháp quyết của môn phái ngày càng trung hưng, mượn tiếng khai phái tổ sư Đoạt Hồn Hủ Cốt Cưu là sủng vật của Hiên Viên Hoàng đế sủng vật mà đổi tên lập phái. Sau đại chiến ngàn năm. tiêu diệt vô số. lấy Hiên Viên làm tên môn phái. Cuối cùng thiên hạ chỉ có một Hiên Viên kiếm phái. Dưới ảnh hướng của Vương Âm Dương, sau này dần dần Hiên Viên kiếm phái được người xem như môn phái chính đạo. trở thành nòng cốt của liên mình chính phái, từ đó hưng thịnh mãi tới bây giờ. Hiên Viên kiếm phái lấy Lục Kiếm. Tứ Khí. Tam Quyết. Nhị Thuật nổi tiếng thiên hạ. Bí mật lớn nhất kỳ thật là vô thượng thần khí Hiên Viên kiếm do Hiên Viên Hoàng đế lưu lại giấu trong sơn môn. Đây là sát chiêu cuối cùng, chỉ có vào lúc môn phái nguy cấp mới có thể sử dụng...   Thiếu niên Dư Tắc Thành nhờ vào nỗ lực và may mắn. chen chân vào được thế giới tu tiên, từ đó mở ra câu chuyện mà các bạn sắp sửa xem. Phân chia đẳng cấp trong truyện:   Phàm nhân tu tiên phái trải qua năm thời kỳ. mười lăm cảnh giới. Năm thời kỳ này chính là: Luyện Khí kỳ. Trúc Cơ kỳ. Kim Đan kỳ, Nguyên Anh kỳ. Hoàn Hư kỳ. - Mỗi một kỳ lại chia làm ba cảnh giới: Luyện Khí kỳ chia làm Dẫn Khí. Thai Tức. Tiên Thiên. Trúc Cơ kỳ chia làm Tố Thể, Dung Hợp. Linh Tịch. Kim Đan kỳ chia làm Kết Đan. Tâm Động. Long Hổ. Nguyên anh kỳ chia làm Thành Anh. Xuất Khiếu. Phân Thần. Hoàn Hư kỳ chia làm Nhập Hư. Độ Kiếp. Đại Thừa. - Mười lăm Cảnh giới tu tiên này. mỗi cảnh giới lại chia làm ba tầng: sơ cấp. trung cấp. cao cấp. lại thêm trạng thái đỉnh phong cuối mỗi thời kỳ trước khi đột phá. Cho nên mỗi thời kỳ chia làm mười tầng. Mời các bạn đón đọc  Tiên Ngạo của tác giả Vụ Ngoại Giang Sơn.
Tiên Nghịch - Nhĩ Căn
AudioBook Tiên Nghịch   Vương Lâm một cái thiếu niên bình thường, tình cờ có được 1 cái danh nghạch trắc thí vào 1 môn phái tu tiên xuống dốc của Triệu quốc, vì thiếu linh căn, vì một hiểu nhầm tai hại, vì một khối thiết tinh và nhờ có được một “thần bí hạt châu”. Hắn đã bước lên con đường tu tiên và trên con đường tu tiên hắn sẽ đối mặt với chuyện gì? Tu tiên là nghịch thiên hay thuận thiên? Tu tiên là vô tình hay hữu tình? *** Nhân vật chính là Vương Lâm, thuộc dạng lãnh khốc, quyết đoán, cơ trí, nhưng nhiều lúc cũng điên cuồng vì gia đình, đạo lữ, quê hương của mình. Phải nói quá trình tu tiên của Vương Lâm trong truyện này mới thật sự gọi là tu tiên (trước giờ mình đọc mà đem lại cảm giác tiên hiệp đúng nghĩa chỉ có 2 bộ, một là Phàm Nhân Tu Tiên, hai là Tiên Nghịch, chắc là do 2 bộ này mình đọc đầu tiên nên cảm giác đặc biệt hơn.) Từ một phàm nhân tư chất không được, tiên duyên khó cầu, đến khi gặp kỳ ngộ, rồi từng bước từng bước gian nan trên con đường tu hành, trải qua bao nhiêu khó khăn, nguy hiểm, vui có, buồn có. Có lúc phải đoạt xá sống lại, có lúc phải chứng kiến người thân, bạn bè lần lượt ra đi, có khi vì sinh tồn phải ẩn nhẫn, có khi lại bất chấp tính mạng vì lý tưởng, mục tiêu… Hay có lúc được vạn người kính ngưỡng, có lúc lại cùng cả thiên hạ là địch… Từ một thiếu niên mong ước tu tiên đơn giản chỉ vì hiếu kỳ, vì sự kỳ vọng của cha mẹ, đến khi bất chấp trở thành một ma đầu tàn nhẫn để báo thù, rồi lại nghịch thiên, tranh đấu, từng bước lên đỉnh phong để tìm cách phục sinh thê tử. Rất nhiều màu sắc, cảm xúc, triết lý nhân sinh được truyền tải trong truyện. Truyện này đoạn đầu hơi thiếu hấp dẫn nhưng càng về sau càng hay, nhất là từ khúc cảm ngộ ý cảnh để Hóa Thần. Truyện đặc sắc ở những lúc hóa phàm, luận đạo, những lúc thi triển “mộng đạo” thuật, đoạn sống với Lý Mộ Uyển hay sống với con trai Vương Bình một đời….Tất cả đều rất sâu sắc. Nhiều đoạn đọc khiến ta cảm giác nhân sinh như mộng ảo, đời người sinh lão bệnh tử có gì quan trọng, thiên đạo vô tình mấy ai hiểu rõ, luân hồi chỉ là một vòng tròn, kẻ không hiểu bị lạc chẳng lối ra, người ngộ rồi chọn điểm nào cũng được giải thoát. “Người trong thiên địa, phải có cái tâm nghịch hành… kẻ hiểu rõ trắng đen trải qua trăm năm cũng chỉ như khách qua đường… đời là giống mộng, vui thì sao… mà buồn thì sao…” Tiên Nghịch – Nhĩ Căn. Truyện đặc sắc ở những lúc hóa phàm, luận đạo, Ngộ đạo, những triết lý nhân sinh được truyền tải trong truyện,những lúc thi triển “mộng đạo” thuật, đoạn sống với Lý Mộ Uyển hay sống với con trai Vương Bình một đời….Tất cả đều rất sâu sắc. Nhiều đoạn đọc khiến ta cảm giác nhân sinh như mộng ảo, đời người sinh lão bệnh tử có gì quan trọng, thiên đạo vô tình mấy ai hiểu rõ, luân hồi chỉ là một vòng tròn, kẻ không hiểu bị lạc chẳng lối ra, người ngộ rồi chọn điểm nào cũng được giải thoát.   Mời các bạn đón đọc Tiên Nghịch của tác giả Nhĩ Căn.