Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Từ Từ Dụ Dỗ

Văn án: Ban đầu cô là bệnh nhân của anh, sau này trở thành thực tập sinh của anh, cuối cùng lại làm vợ anh. Cô, từ lúc bắt đầu cho đến cuối cùng, đều chỉ có một mình anh, thủy chung chỉ một người. Nếu bạn đã quá chán ngán những cuốn truyện ngôn tình sủng ngọt, nơi mà nam chính dù lạnh lùng, cao ngạo với cả thế giới nhưng lại vô cùng si tình và yêu chiều duy nhất một mình nữ chính; hoặc là những cuốn truyện khi mà mục đích sinh ra của nữ chính là được cưng chiều, được nâng niu trong lòng bàn tay và bổn phận duy nhất của cô chỉ là để mặc cho nam chính hết lòng yêu thương, vậy thì bạn ơi, thật đáng tiếc nhưng cuốn tiểu thuyết này và bạn hẳn là không thuộc về nhau rồi~ Vâng, reviewer xin được hân hạnh giới thiệu, khi đọc cuốn sách này, đồng nghĩa với việc chúng ta đang đứng trước một nguy cơ hết sức lớn về tăng lượng đường trong máu cấp độ cảnh báo, nghẹn họng vì bánh gato và sẽ có một bàn thức ăn phong phú dành riêng cho các cẩu độc thân. Vậy nên, xin hãy cân nhắc kĩ và tuyệt đối thận trọng trước khi quyết định dấn thân nha! Năm 18 tuổi, Niệm Tưởng mọc răng khôn, lại còn mọc lệch, cô gái nhỏ dù cực kì sợ đau nhưng không còn lựa chọn nào khác ngoài đến bệnh viện cầu cứu bác sĩ nha khoa. Tại đấy, lần đầu tiên cô gặp Từ Nhuận Thanh, hiện đang thực tập tại Khoa răng hàm mặt, cũng duyên phận làm sao, trở thành bệnh nhân chính thức đầu tiên của anh. Người thanh niên bịt kín mặt, chỉ để lộ duy nhất đôi mắt điềm tĩnh, trong trẻo, sâu hun hút nhưng lại có tác dụng trấn an lạ kì đối với Niệm Tưởng. Răng, vẫn đau. Nhưng tim, lại càng hồi hộp thấp thỏm hơn. Ở cái tuổi 18, Niệm Tưởng lần đầu biết thế nào là rung động trước một người, gom hết dũng khí thổ lộ với người ta, nhưng đổi lại là...lời từ chối. Cô gái nhỏ chỉ biết trao vội cho chàng thanh niên cô thầm mến một nụ hôn thoáng qua, nụ hôn đầu, dù không biết nó có được tính là một nụ hôn không nữa. Bởi vì mặc dù chạm vào nhưng lại bị ngăn cách bởi ngón tay cái của người ta, ăn đậu hủ của trai đẹp quả nhiên cũng đâu có dễ a~ *** Sáu năm sau gặp lại, Niệm Tưởng khi ấy, sau bao lần nhụt chí mới gom hết dũng khí để đến bệnh viện niềng răng thì lại một lần nữa, trở thành bệnh nhân của Từ Nhuận Thanh. Trái đất quả nhiên là tròn, đi một vòng lớn, duyên phận vẫn đưa anh và em đến bên nhau. Chỉ là, Niệm Tưởng giờ đã không nhận ra anh. Cô không cách nào liên hệ chàng thanh niên trầm mặc ít nói nhưng vô cùng ấm áp, vô cùng đáng tin cậy ngày ấy với vị bác sĩ thanh lãnh, ngạo mạn, phúc hắc, nói câu nào khiến cô thấp thỏm câu đó ngày nay. Nhưng dù Niệm Tưởng chẳng nhận ra anh, thì Từ Nhuận Thanh anh lại nhận ra cô đấy. Sáu năm trước, anh nghĩ rằng cô còn quá trẻ, tình cảm chỉ là bộc phát nhất thời, không phân biệt rõ thế nào là thích, chưa kể cô vẫn đang là học sinh cấp 3, việc học cấp bách hơn, nên đã thẳng thừng từ chối khi cô bày tỏ. Chỉ là, sau đó, anh đã hối hận rồi, đã nhanh chóng hối hận rồi... Sáu năm sau, nhớ mãi không quên cô, anh đối với Niệm Tưởng dù không phải là nhất kiến chung tình, nhưng nhất định đã tương tư thành tật. Gặp lại cô, phần duyên phận này, Từ Nhuận Thanh anh sao còn có thể để bản thân tiếp tục bỏ lỡ thêm một lần nữa đây. Vẫn có câu nói rằng" Gặp đúng người đúng thời điểm là hạnh phúc, gặp đúng người sai thời điểm là bi thương"* , nhưng mình nghĩ, chỉ cần là đúng người, nếu ta nguyện ý chờ đợi, dốc lòng kiên nhẫn chờ đợi, vậy thì chẳng phải sẽ luôn có thể biến sai thành đúng, biến tiếc nuối thành viên mãn hay sao?! Nữ chính Niệm Tưởng có thể nói là dạng tiểu bạch thỏ điển hình, ngoan ngoãn, hiền lành, đơn thuần, đúng là kiểu con gái chờ người ta đến bắt nạt trong truyền thuyết ????. Xinh đẹp đáng yêu nên bên cạnh cũng có vài cánh hoa đào, tiếc rằng "Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình", EQ thấp thậm chí cô còn chẳng nhận ra tâm ý của người ta, nên chuyện dĩ nhiên là đều không đi đến đâu, cho tới khi gặp được Từ Thuận Thanh thì...ờ, từ lúc này thì làm gì còn có sau đó nữa chứ haha. Mặc dù là kiểu con gái chậm nhiệt, rụt rè, nhưng một khi đã quyết định điều gì thì Niệm Tưởng cũng sẽ rất kiên định đấy. Tỷ như ngày còn thiếu nữ ngây thơ đó đã dũng cảm bày tỏ với bác sĩ chữa răng của mình, hay tỷ như bây giờ, trưởng thành rồi thì sau bao e ngại cũng thành thật đối diện với tình cảm của bản thân, muốn trở thành vợ bác sĩ hướng dẫn thực tập của mình vậy. Về phần Từ Thuận Thanh quả thật chính là mẫu đàn ông rất thích hợp để lấy làm chồng. Là kiểu con rể mà bất kì một ông bố vợ bảo bọc con gái nhất, soi mói nhất cũng chẳng thể chê trách được gì. Tình trường hoàn toàn là một tờ giấy trắng, cẩn thận, chu đáo, thành thục, tài năng, đáng tin, có sự nghiệp, có gia thế tốt. Quả thật là quá mức hoàn mỹ rồi. Điểm yếu duy nhất nếu có chắc chỉ là siêu cấp đẹp trai, nên rất hay mời gọi ong bướm đổ xô đến hút mật ????, nhưng xin bố vợ tương lai yên tâm, thanh niên 28 tuổi này vẫn luôn giữ thân như ngọc đấy nhé, có mộng tưởng gì cũng chỉ biết dành hết cho người con gái anh trót thương nhớ thôi... Với Niệm Tưởng, Từ Nhuận Thanh từng là mối tình đầu ngây ngô thuở thiếu nữ, là người yêu nồng nàn say đắm hiện tại, là thầy hướng dẫn thực tập tỉ mỉ nghiêm khắc, cũng là thần tượng trong nghề mà cô phấn đấu học hỏi, và rồi sẽ là người chồng, là người cô toàn tâm toàn ý tin tưởng, dựa dẫm, là bến đỗ cho cuộc đời cô. Anh là ngọn hải đăng dẫn chiếu đường cô đi, cũng nguyện là bến cảng che mưa chắn gió cho cô. Có một người đàn ông như vậy, dù anh luôn chỉ muốn bạn là chính mình, bảo bọc bạn hết mức trong vòng tay của anh, nhưng bạn lại vẫn sẽ nguyện ý vì anh mà phấn đấu trở nên dũng cảm hơn, tốt đẹp hơn. Chính là một Từ Nhuận Thanh của riêng Niệm Tưởng. Vậy nên, mỗi độc giả khi đọc xong cuốn truyện này, có lẽ sẽ đều có một khát khao, đó là bản thân cũng có thể trở thành "Niệm Tưởng" (nhớ nhung) của một người nào đó~ Ngoài những nhân vật chính, "Từ từ dụ dỗ" còn có một dàn nhân vật phụ đặc sắc và thú vị. Nào là trợ lý Âu Dương của Từ Nhuận Thanh, sinh ra để bị ai đó bắt nạt ????. Nào là cô y tá Phùng Giản, hủ nữ hàng thật giá thật thích bát quái. Và hiển nhiên không thể không nhắc đến bố vợ tương lai của Từ Nhuận Thanh, Niệm phụ, thật sự là bác quá quá đáng yêu rồi. Thú vui lớn nhất của Niệm cha trước khi con gái có bạn trai là trêu chọc cô, mà khi con gái có bạn trai rồi thì mới biết, cái người ông vẫn tùy tiện bắt nạt đó thực ra luôn là hòn ngọc quý mà ông vẫn nâng niu trân trọng hết mực đấy. Cái kiểu lo lắng xoắn xuýt của ông khi biết củ cải trắng nhà mình bỏ công chăm sóc vun trồng suốt 24 năm bị nhòm ngó và có nguy cơ bị ăn sạch, thật sự là buồn cười chết đi được ấy ????. "Từ từ dụ dỗ", thật ra, truyện y như tên, quả thật có diễn biến...vô cùng chậm rãi, chính là phong cách thường thấy của tác giả Bắc Khuynh, cho lửa cháy âm ỉ, nam chính dùng phương thức nước ấm nấu ếch xanh mà theo đuổi nữ chính, nếu ai thấy hợp thì sẽ rất thích, nhưng ai thấy không hợp thì hẳn sẽ cho rằng nó nhạt, nhất là những bạn đọc thiếu kiên nhẫn xin hãy dẹp sang một bên ạ ????. Truyện mặc dù ngọt, nhưng không phải cái kiểu ngọt gắt, mà giống như khi thưởng thức một chiếc bánh Tiramisu thượng hạng, sau khi cắn, miếng bánh sẽ từ từ tan ra trong khoang miệng, và rồi vị ngọt lan toả đến từng xúc giác, thấm vào từng cơ quan của bạn. Nó cũng đúng là một câu chuyện nhẹ nhàng điển hình: không có kịch tính, máu chó hay bất kì gay cấn cua gắt nào; mang đến cho bạn cảm giác vô cùng dễ chịu, thoải mái, tựa như là chúng ta lấy một chiếc lông vũ, khẽ khàng khều lên lòng bàn tay, có chút ngứa, cũng có chút xao xuyến bồi hồi; quả thật là một câu chuyện tình yêu rất thích hợp để dành đọc vào những ngày đầu thu, tiết trời dịu nhẹ nhưng vẫn còn chút nắng chói chang và oi bức của mùa hè như thế này. Vì thế, xin mời chúng độc giả yêu sủng ham ngọt nhiệt tình nhảy hố ạ ^^. P/s: Truyện này được editor gắn mác hơi sắc, nhưng mà mị nói thật, đến nửa miếng thịt cũng chả có mà xơi đâu, #team_mê_thịt giải tánnnnnnnn!!! *, Trích dẫn truyện Thương Ly, Tuyết Linh Chi. Mời các bạn đón đọc Từ Từ Dụ Dỗ của tác giả Bắc Khuynh.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Cơ Giáp Khế Ước Nô Đãi - Do Đại Đích Yên
La Tiểu Lâu bất ngờ trùng sinh đến 4000 năm sau. một thời đại cơ giáp. Nhưng khi làm chiến sĩ cơ giáp thì cuộc sống của hắn lại rất gian nan. Khi không thích ứng được nữa hắn đã bị bắt kí một khế ước nô lệ. Nhìn nam nhân kia cường đại bá đạo, La Tiểu Lâu phi thường thức thời khuất phục…   (Tên riêng qua từng bản edit khác nhau sẽ khác nhau) Tên người Yates = Athes = Á Đặc Tư (bạn của La Tiểu Lâu, chiến binh cơ giáp) Siever = Tây Thụy Nhĩ (Thụy Minh thú) Road = La Đức Carlos = Cáp Đốn (trung tướng) Abel = Á Bá (chế tạo sư cơ giáp) Gerald = Thánh Kiệt Lạp Nhĩ Đức (Hoàng kim thú) Althon = Thánh Ngải Bá Nạp (vua của Artodis, bố St. Gerald) Maxime = Mark Asim (123 – anh trai 125) Tina = Vi Toa Welder = Uy Đức Tên riêng khác Dị dung sở = Viện dị thú = Viện dị dạng Tinh cầu Grey = Bụi tinh hệ Lan Đạt = Renda Đặc Lai Tư = Teles = Theles A Đặc Đế Tư = Artodis = Ethedis Xảo Khắc Lực = Socola *** Một ngàn năm đã trôi qua, coi như đại cường nhân mang gien SSSS Nguyên Tích cũng đã trở thành lão nhân. Dù vậy, trong mắt La Tiểu Lâu, hắn luôn là người tuấn mỹ nhất, đẹp trai nhất. Vương vị của hắn đã sớm truyền cho Nguyên Dục, còn hai đứa trẻ khác của họ cũng đã có cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn. Lúc này, khi ánh mắt trời dần tà xuống, trong phòng chỉ có hắn và La Tiểu Lâu. Tất cả mọi người đều bị Nguyên Tích nhốt ở bên ngoài, hắn không cho phép bất luận kẻ nào vào quấy nhiễu. Nguyên Tích nhìn La Tiểu Lâu yên lặng nằm trên giường, hắn từ từ quỳ gối trên tấm thảm thật dày, dầu vết ngàn năm ở ngực đang tản phát ra nóng rực, phảng phất có thể đả thương da. Nhưng hắn không cảm giác được, có một loại đau đớn còn khắc sâu hơn vạn phần đang làn tràn toàn bộ cơ thể hắn. La Tiểu Lâu rốt cục rời đi hắn, sẽ không mở mắt ra hướng về phía hắn mỉm cười, sẽ không dâng lên thức ăn hợp khẩu vị của hắn nhất, sẽ không lúc hắn ngã bệnh thì dung túng hắn đủ điều, sẽ không hôn hắn, nói với hắn, ta yêu ngươi. ... Mời các bạn đón đọc Cơ Giáp Khế Ước Nô Đãi của tác giả Do Đại Đích Yên.
Cỏ Dại - Thị Kim
Cuộc sống trãi qua nhiều thăng trầm đã luyện cho Hàm Quang một bản lĩnh hơn người nhìn thấu sự đợi, tay cầm chén rượu uống cười sang sảng rạng ngời chói lóa : “Nếu sau này ta chết, hãy chôn xác ta trong rừng mai. Khi gió xuân sang năm thổi đến, ta muốn nở nhành hoa đầu tiên.” *** Bốn người ra khỏi trấn nhỏ, quay lại hướng cây cầu nhỏ kia. Hoắc Thần đột nhiên dừng bước, nói với Thiệu Lục: “Ngươi và Thừa Ảnh về trước, ta nói chuyện với Hàm Quang một lát.” Trái tim Hàm Quang lập tức đập thịch một cái. Thiệu Lục lên tiếng: “Điện hạ, thần cho người đứng ở xa bảo vệ.” Thiệu Lục và Thừa Ảnh thi lễ xin cáo lui. Trong đêm tối không thể nhìn rõ nét mặt của Thừa Ảnh, nhưng Hàm Quang cảm nhận được bước chân của huynh ấy chậm chạp hơn so với trước đây. ... Mời các bạn đón đọc Cỏ Dại của tác giả Thị Kim.
Ba Con Uyên Ương, Một Đôi Lẻ - Thị Kim
Đây chỉ là truyện nhảm Sư phụ nói, nước phù sa không chảy ruộng người ngoài, bảo ta chọn một người trong số mười sáu vị sư huynh, sư phụ sẽ làm chủ cho ta. Ta không chút nghĩ ngợi mà chọn Vân Châu, kết quả mọi người nói “bông hoa nhài cắm bãi phân trâu”. Sau này ta mới biết, thì ra “nước phù sa” là chỉ các vị sư huynh, “bãi phân trâu” mới là nói ta. Rút kinh nghiệm xương máu, ta quyết định nên vì Vân Châu sư huynh làm bà mối một lần, nhất định phải tìm một vị tiên nữ để xứng đôi với “bông hoa nhài” là hắn, lập công chuộc tội. Để công bằng, nhân tiện ta cũng quan tâm đến Giang Thần sư huynh, với tính tình của hắn, ta thấy chỉ có tìm một Dạ Xoa cô nương mới có thể khống chế hắn. Không ngờ, ý tốt của ta đắc tội cả hai vị sư huynh … *** Cô ta cười tươi như hoa, thành thạo cho ta uống một viên thuốc, ta âm thầm kinh hãi, nhưng chỉ đành bó tay, không biết vừa rồi cô ta dùng ám khí gì, hẳn là có tẩm độc, giờ phút này ta toàn thân vô lực. “Tiểu Mạt, ngươi chớ có trách ta. Thật ra, sau này ngươi sẽ phải cảm kích vì ta đã thành toàn cho ngươi và Vân Châu. Ngươi đến với hắn, ta đến với Giang Thần, người yêu nhau đến được với nhau, chẳng phải quá tốt sao?” Ta sợ hãi không tự chủ được, không hiểu rốt cuộc cô ta muốn gì. Cô ta cười ôm ta vào phòng, đặt ta trên giường. “Một lát nữa Vân Châu sẽ đến, ngươi cùng hắn gạo nấu thành cơm, từ nay nên vợ nên chồng có phải tốt không?” ... Mời các bạn đón đọc Ba Con Uyên Ương, Một Đôi Lẻ của tác giả Thị Kim.
Ẳng, Ẳng, Phu Quân Là Trung Khuyển - Thập Nguyệt Vi Vi Lương
Truyện khá đơn giản những cũng rất mới lạ, khá hài hước, ko có âm mưu, dương mưu, tranh giành đấu đá, chủ yếu đọc giải trí. Nam chính siêu siêu dễ thương, si tình, đáng yêu, nữ chính xoay nam chính như "xoay chó"!!!  Trịnh Thất cô nương từ lúc sinh ra có ba ước nguyện: Ước nguyện đầu, phụ thân khỏe mạnh tình lạii; Ước nguyện hai, tên xấu xa hại phụ thân bị lúc nào cũng gặp xui xẻo! Ước nguyện ba, cầu cho Đại Bạch lấy được một  “cô vợ” xinh đẹp! Cố Diễn tiểu tử từ lúc sinh ra có ba ước nguyện: Ước nguyện đầu, cầu Trịnh Tiểu Thất không biết việc mình giả cho; Ước nguyện hai, cầu Trịnh Tiểu Thất không biết việc mình giả chó; Ước nguyện ba, cầu Trịnh Tiểu Thất không biết việc mình giả chó; Như thế, vô hạn, tuần hoàn... * Đại Bạch là chó của Tiểu Thất! *** Tiểu Thất thấy bộ dạng Cố Diễn vui vẻ, liền bị mơ hồ, nàng nghi ngờ hỏi: "Ngươi... Không có bị thương?" Cố Diễn gật đầu, "Đúng rồi, ta không có bị thương." Tiểu Thất vẻ mặt cứng đờ. Cố Diễn: "Ai nha nha, ta cũng không phải là lừa nàng a, ta chỉ nói là ta bị tập kích, ta xác thực bị tập kích a! Có điều không có bị thương là được. Cũng không nghĩ đến, nàng hiểu lầm." Cố Diễn nháy con mắt, Tiểu Thất nhìn lông mi hắn thật dài lại vụt sáng, lập tức cảm giác mình đến nơi này chính là chuyện cười. Nàng không do dự đứng lên: "Ngươi đã không có chuyện gì, kia ta đi trước." Cố Diễn thoáng cái ngã xuống, duỗi chân, "Ta bị thương, lòng ta bị tổn thương, nàng rõ ràng là đến xem ta, hiện tại không chịu để ý ta liền đi, nàng rõ ràng nói nàng yêu thích ta, nàng vừa mới nói xong." Ánh mắt Tiểu Thất phiêu nha phiêu, nghiêm túc: "Chúng ta là bằng hữu a, nghe nói ngươi bị thương ta tới thăm ngươi không phải là rất bình thường sao? Cha ta, cũng chính là Trịnh tiên sinh của ngươi để cho ta tới. Nếu không ta sẽ không tới." Ôi! Trịnh Tiểu Thất, nàng còn có thể giả vờ mãi sao! ... Mời các bạn đón đọc Ẳng, Ẳng, Phu Quân Là Trung Khuyển của tác giả Thập Nguyệt Vi Vi Lương.