Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tối Manh Xuyên Qua

Thể loại: ngôn tình, xuyên qua, cổ trang, vương gia, vương phi, HE. Cặp đôi: Tĩnh Huyền Phong & Cổ Tiếu Tiếu Thuộc hệ liệt: què-mù-câm-điên Tức các bộ Họa quốc nương nương (què) Tối “manh” xuyên qua (xuyên qua bị mù) Ách con nhóc chọc hồng trần (con nhóc câm chọc hồng trần) Điên tù hoàng (kẻ điên giam giữ hoàng đế)   “Tiểu manh nhi, ngươi lại đây.” ”Ngươi thử kêu lại một lần cho ta nghe xem nào? Người mù cũng có nhân quyền!” ”A, có mắt còn chưa có nhân quyền, huống chi ngươi” “……”  thèm vào (#‵′) (ta nghĩ tỉ ý chửi bậy :”>) ”Thị tẩm.” ”Ta là người mù, thị không được tẩm! Ngươi sớm đem ta hưu, tìm cái tai thính mắt tinh, tứ chi kiện toàn đi” ”Thị tẩm không cần mắt, còn nữa, ngọn đèn vừa tắt, cũng đều giống nhau” “……” (╰_╯)# (cái mặt cụa tỉ ý) *** May mắn nắm trong tay công nghệ chơi game siêu đẳng, Cổ Tiếu Tiếu có thể xin Diêm Vương gia một vé đi du hành xuyên không. Vốn bản tính dở hơi, úp úp mở mở để mong Diêm Vương có thể thương tình cho nàng xuyên trở về cổ đại làm một vị hoàng hậu quyền khuynh thiên hạ lại xinh đẹp thiên tiên, cộng thêm có tuyệt thế gì đó thì càng tốt. Thế nhưng bị Diêm Vương chơi một cú đau thấu xương. Trực tiếp để nàng xuyên thành vị nữ Ngự y duy nhất trong hoàn cung, tình cờ lại cứu một mạng của hoàng thượng được hắn đem về dưỡng dục, tuy cũng không có gì vượt khỏi những gì nàng muốn. Muốn có quyền thế có quyền thế, ở trong cung không một phi tần nào dám chọc giận nàng, muốn xinh đẹp có xinh đẹp, thế nhưng vì cớ gì nàng không thể xác định được, tại sao nàng xuyên qua một cái liền trở thành một ngự y mù ??? Cớ gì mù còn đi làm ngự y a ??? Vớ vẩn đến thế là cùng ! Chuyện đến đây là hết ư ? Nào có cuốn tiểu thuyết xuyên không nào dở hơi như vậy. … Chỉ có dở hơi hơn mà thôi. Nàng được hoàng thượng ‘ưu ái’ gả cho nhi tử mà ông yêu thương nhất – tam hoàng tử Tĩnh Huyền Phong. Nàng nghe cung nữ bảo, tam hoàng tử sinh ra từ nhỏ được hoàng đế bệ hạ thương yêu vô cùng, bộ dạng lại đẹp trai dọa người, hơn nữa tương lai cũng có thể lên ngôi vua. Thế là tròng mắt tỏa lấp lánh (mặc dù nàng chẳng thấy gì), thế chẳng phải là vừa ý nàng quá sao. Nàng ở trước mặt hoàng đế đồng ý hôn sự, hồn nhiên đắc tội tam hoàng tử đương không chấp nhận cái hôn nhân này, liền bị hắn ghim thành một con mực. Thử hỏi một nữ nhân như nàng, đáng buồn hơn là nữ nhân mù bị một tên nam nhân suốt ngày chinh chiến ở sa trường không biết mùi vị nữ nhân cởi sạch ngắm nghía nhéo ngắc bộ vị không được phát triển cho lắm ở phía trước, thử hỏi nàng có thể nàng sống tiếp được chẳng ? Tuy nhiên, tiểu cường còn thế sống huống chi Cổ Tiếu Tiếu nàng còn ngoan cường hơn cả tiểu cường ? Nghĩ như vậy làm khó nàng, bắt nàng trèo đèo lội suối, bắt nàng làm mồi nhử thú rừng, bắt nàng ngồi ngựa tới mức ói ra ngoài, nàng vẫn không chịu thua đâu. Thế nhưng ai nói cho Cổ Tiếu Tiếu biết cuộc đời gian khó của nàng khi nào mới kết thúc đây ? Nàng mới có tí ti tình cảm với tên không bằng cầm thú Tĩnh Huyền Phong một tí thì lại bị người ta đương trường đường đường chính chính cướp đi ? hơn nữa còn là địch nhân ? Tồi tệ hơn nữa là một chuyến ‘du lịch’ ngoại quốc này nàng vô tình cố ý chôm luôn tâm của vị quốc vương nọ luôn, thiệt khổ sở, tuy nàng biết nàng thiên tư hơn người, quốc sắc thiên hương, người gặp người thích, thế nhưng nàng đã có chồng rồi, không nghĩ đến việc phản bội hắn đâu a !! Cổ Tiếu Tiếu có thể là vị vương phi nhất phẩm xui xẻo nhất ở thời đại này mất, phu quân nàng chinh chiến thu về bốn tiểu thuộc địa, thế nhưng thuộc địa thứ nhất thì quốc vương bắt cóc nàng, quốc vương thứ hai thì có thù với phu quân lại dùng nàng làm con tin, quốc vương thứ ba vì muốn phu quân nàng nên hạ độc hắn cuối cùng làm nàng vạn dặm tìm phu thiệt cực khổ !!! Cũng may còn một nước… Mấy người này chắc chắn là hợp lực làm khó nàng mới lên địa vị đây mà. Nữ chính tính tình điên điên khùng khùng, dở hơi, nói nhiều, bị mù, nhưng lại học châm cứu, nhiều tình huống hóa nguy thành an cũng nhờ những có ưu điểm này a. Nam chính lúc đầu cưới nữ chính vì do bị phụ hoàng ép, thứ hai cũng vì thấy người điên như nàng thú vị, một đường tuy nói ngược đãi nàng thế nhưng cuối cùng cũng hạ mình hầu hạ người mù là nàng thôi, nàng còn nói hắn không bằng cầm thú. Thế nhưng sau này ở chung lâu ngày rồi lại sinh tình, hiển nhiên cảm thấy có nàng bên cạnh lải nhải cũng không tồi, tuy tính tình có chút điên khùng nhưng tâm địa thiện lương, lại có tài châm cứu tuyệt thế. Miễn cưỡng cũng coi như chấp nhận được. Không ngờ những vương quốc xung quanh thế mà rục rịch muốn cướp người từ trong tay hắn. Thiệt sự là coi trời bằng vun mà !!! Tình tiết truyện thì không có gì đặc sắc lắm, tuy nhiên có nhiều cái cười đứt hơi bởi vì tính điên của nữ chính, bởi vì nàng mù nên nhiều lần bị troll thê thảm lắm mà cứ ngu ngơ đưa đầu cho người ta ghẹo. Chắc bởi vì nàng hồn nhiên nên cho dù bị bắt cóc hay bị bắt làm con tin thì cũng bình an vô sự hơn nữa còn trở thành khách quý ở chỗ đó, thật sự chẳng có chút nào tự giác của một tù nhân. Anh nam chính thì tính tình bình thường lạnh lùng ít nói, từ nhỏ đã thích rong đuổi trên sa trường, lấy giết địch chiếm thuộc địa làm vui, thế nhưng vì gặp một cái điên khùng nữ chính, thế là từ đó đi trên con đường bắt nạt thê tử mù làm thú vui mới. Anh này cũng cưng chị nữ chính lắm, chị ấy mà có gì làm xoắn đít lên đi tìm, thế nhưng cũng nhiều lần bị hại. Vì nữ chính mà buông tha chiến trường, trở về hoàng thành an an ổn ổn sống qua ngày. Bởi vì khát khao được sáng mắt của nữ chính, cả hai trên đường đi tìm một con bướm trong mộng Cổ Tiếu Tiếu, từ đó phát hiện ra một số chuyện động trời, có nhiều suy đoán nhưng tác giả cũng không làm rõ, chỉ để người đọc tự do phát huy trí tưởng tượng mà thôi. Người đáng thương nhất trong truyện thật ra là vị vua nơi đất nước yên bình kia hay là người vì nàng mà từ bỏ hận quốc thù nhà, hoặc là người vì nàng mà an bày định mệnh chỉ có thể ngược đãi bản thân mình ? Đều vì một chữ tình mà thôi. Bởi vì truyện chỉ có 82   chương thôi, nên theo mình cũng ngắn, đọc giải trí thì ổn bởi hài lắm, không có cung đấu tranh đấu gì nhiều, chỉ có nam phụ hơi bị đáng thương, thích anh nam phụ lắm, thương nữ chính vô cùng vì nàng mà đầu hàng nước địch, bỏ đi thù hận, còn thật lòng chúc phúc nàng, cao cả biết bao a ~~~~ *** Trở thành người mù, thật sự là yêu cầu của nàng. Sưu —— mặc —— (gió lạnh thổi qua =_=”) Gió lạnh thổi qua, Cổ Tiếu Tiếu hai mắt trống rỗng không ánh sáng , hiện ra bộ dạng hóa đá đã mấy canh giờ. ※ ※ ※ Trước khi bạn Cổ Tiếu Tiếu hồi tưởng lại quá khứ máu tuôn lệ chảy, thỉnh mọi người tự giữ thật tốt tay nhỏ bé ——(để khỏi đập vào đâu í mak) —— liền theo một giây đã chết kia bắt đầu nói đi: ( ngôi thứ nhất tâm lý hoạt động ) Trong điện Diêm Vương, tiểu Diêm Vương cũng không ngẩng đầu lên hai tay vẫn dán chặt trên máy chơi game, không chút để ý nói —— “Ngươi đã dạy ta cách lưu điểm trò chơi như thế nào, liền cho ngươi cơ hội một lần sống lại, được ra điều kiện điều kiện “ Nhiệt lệ! Ta rốt cục có thể xuyên qua sao? ! Các học sinh, các sư phụ, những người sống còn chưa đến địa phủ thỉnh chú ý! Làm một trạch nữ chuyên về game cao hơn hết thảy, nắm giữ một môn công nghệ cao ở địa phủ là tối nổi tiếng! “Ta đời này không có theo đuổi gì lớn lao, nếu Diêm Vương gia như vậy nể tình… Ta như vậy nói nói a…” Lòng ta triều mênh mông huy đi nước mắt… Văn xuyên qua xem hơn, tám chín phần mười sau khi tỉnh lại không phải ở trên giường ai giãy dụa (=))) chính là cuốn vào chuyện cảm tình tranh cãi của lão hoàng đế ngoài thông suốt trong ép buộc, đúng! Ta tuyệt đối không thể rơi vào khuôn sáo cũ! Ta muốn trở thành… Phải có cá tính. “Nói đi, nhưng không được nói trước tương lai “ “…” Bị hắn phát hiện . Ta khẩn trương rất nhanh quyền đầu, mau mà cầu đi! Kỳ thật ta từ đáy lòng chính là muốn làm một cái hoàng hậu đại thần của Hoàng Thượng vừa vắng vẻ lại có quyền thế! Sống phóng túng không chịu ngược, đi lãnh cung… Có thể trực tiếp cùng Diêm Vương gia nói đi… Ô mặt, thật ngượng ngùng , hắc hắc hắc hắc, vì thế ta quanh co lòng vòng (khổ từ đây mà ra, haizzz) —— “Có ba điều kiện, ở hoàng cung ăn uống không lo, địa vị hiển hách, thân phận so với tần phi quý phi cái gì đều cao hơn, không cần nhìn sắc mặt người khác mà sống! Xinh đẹp thiên tiên, dáng người cao gầy, người gặp người thích nhưng cũng là người gặp người sợ! Tốt nhất là có bản lĩnh phòng thân như giết người không thấy máu, hơn nữa đi… Tốt nhất vĩnh viễn không nhìn thấy Hoàng Thượng, nhưng không hạn chế Hoàng Thượng rình coi ta! Hội báo xong.” Máy chơi game trong tay Tiểu Diêm Vương “Lạch cạch” một tiếng ở trên Diêm Vương án thượng (bàn), trong ánh mắt tựa hồ đối ta tràn ngập khinh bỉ… Này này này là có sự tình sâu xa a, ta thẹn thùng xoay xoay mũi chân. “Ba điều kiện lớn này của ngươi, tựa hồ bao hàm rất nhiều điều kiện nhỏ. “ Ta vội hướng tới ngẩng đầu, tự nhận ẩn tình đưa tình nháy mắt mấy cái, “Ngài là cao nhất, tư thế oai hùng hiên ngang, ngọc thụ lâm phong cao lớn uy mãnh Diêm Vương gia a, khó được xuyên qua một lần, làm ơn làm ơn , hãy nghĩ biện pháp đi…” Diêm Vương gia khóe miệng nhẹ nhàng giương lên, mở ra sách sinh tử tìm trong chốc lát, nhưng biểu tình vẫn là thực sung sướng , không ngại cực khổ. Mọi người thỉnh cảnh giác cao độ —— lời nói khách sáo vuốt mông ngựa này, vô luận trên trời! Dưới đất! Đều hảo dùng nha. … Qua 10 phút, Diêm Vương gia hướng ta cười quỷ dị “Một khi đã như vậy, bổn vương quyết định thỏa mãn yêu cầu vô liêm sỉ của ngươi, chúc đi đường vui vẻ. “ Giờ phút này, ta kích động căn bản không nói được gì, chỉ biết gật đầu như đảo tỏi, Diêm Vương chính là Diêm Vương, lão yêu chính là lão yêu! Cư nhiên hiểu được tâm ý ám chỉ của ta, ai về sau nói địa phủ không có nhân tính, ta liền chống lại! Sưu —— ta trở thành ta trở thành, ta là hoàng hậu! ——hoàng hậu của ta, ta đến đây —— =========================== Tiểu Diêm Vương quả nhiên không có nuốt lời, nhưng là… Thứ nhất: ở hoàng cung ăn uống không lo, địa vị hiển hách, thân phận so với tần phi quý phi cái gì đều cao hơn, không cần nhìn sắc mặt người ta mà sống! —— Đúng vậy, Cổ Tiếu Tiếu thành nữ ngự y duy nhất trong hoàng cung! Hơn nữa y thuật rất là cao minh… Nhớ ngày đó, năm ấy nàng mười ba tuổi ở trong rừng cây hái thuốc, trong lúc vô tình đã cứu Hoàng Thượng một mạng, sau khi Hoàng Thượng khỏi bệnh, liền đem nàng vô y vô dựa (ko thân thích nương tựa) mang về hoàng cung nuôi nấng, cho nên không ai dám đắc tội nàng, hơn nữa hậu cung, ngay cả hoàng thái hậu đối nàng đều là khách khách khí khí . Thứ hai: xinh đẹp thiên tiên, dáng người cao gầy, người gặp người thích nhưng cũng là người gặp người sợ! Phải kết hợp đủ ba điều: tốt nhất có bản lĩnh phòng thân giết người không thấy máu, hơn nữa đi… Tốt nhất vĩnh viễn nhìn không thấy Hoàng Thượng, nhưng không hạn chế Hoàng Thượng rình coi ta! —— về phần vì sao muốn như thế thì cùng nhau nói đi —— đầu tiên trí nhớ nói cho Cổ Tiếu Tiếu là rất nhiều người không muốn biết hậu cung bí sử, bất quá, nói không muốn người ta biết bí mật, còn không bằng nói là hậu cung bát quái kinh thế hãi tục… Về phần có đẹp hay không nàng cũng không biết được, bộ ngực vẫn có, tuy rằng không lớn, nhưng cây quất cũng là quýt, so với xuyên qua thành nam nhân tốt hơn nhiều. Cổ Tiếu Tiếu khóc không ra nước mắt, mắt trợn trắng —— Nữ ngự y Hơn nữa là một vị nữ ngự y hai mắt mù Thậm chí là một vị nữ ngự y hai mắt mù có y thuật cao siêu Sở trường, châm cứu. (=))) Vì sao? Cao nhân truyền thụ. Người mù vì sao cố tình muốn học châm cứu? Ngài không sợ đâm người chết sao? Rối rắm a. Nhớ tới nhất thủ lão ca, kia a Cho ta mượn, cho ta mượn một đôi tuệ nhãn (mắt) đi Nhất thiết phải để cho ta nhìn rành mạch rõ ràng chuyện hỗn loạn này a… Chính mắt nhất đổ hoàng thành mộng, Khách kéo khách kéo nát. (đại ý là vỡ mộng =)) ) Sờ sờ còn đi, cái bàn xúc cảm không sai. Đừng nói một đôi, cho ta mượn một cái! Một cái mắt cá vàng cận thị độ cao cũng được a! —— Tiểu Diêm Vương, ta nguyền rủa ngươi chơi game vĩnh viễn không qua cửa. (=)) đối với game thủ, còn lời nguyền nào ác hơn =)) ) Không không không, này không đủ ngoan Một lần nữa, khụ khụ… Tiểu Diêm Vương, Cổ Tiếu Tiếu chúc ngươi —— Làm cho lệ quỷ cắn chết! Làm cho sắc quỷ cắn tử! Đi đường bị kiến dẫm chết! Ăn cơm nóng quá mà tử! Uống miếng nước lạnh đều nghẹn chết ngươi! Ngươi đi tìm chết đi! ! —— ——————————– Bát quái mĩ hậu cung “Cổ ngự y, cung nữ của Như quý phi ở cửa chờ ngài đã hai canh giờ , chủ tử còn không nhích người?” Cửa phòng truyền đến tiếng cung nữ có vẻ khiếp sợ, chỉ vì hôm nay, thần sắc chủ tử nhìn qua có chút dị thường. Trùng hợp? Chủ nhân thân thể này cũng họ cổ, bất quá kêu cổ Tiểu Tiểu, Cổ Tiếu Tiếu hiện tại kỳ thực là “Giả” ngự y . Cổ Tiếu Tiếu sờ soạng nửa ngày mới đụng đến ngăn kéo đệ tam cách nội châm cứu hộp, không yên lòng ứng thanh, “Đi thôi “ Nàng nổi lên cảm xúc hồi lâu, chỉ vì chính mình làm đấu tranh tâm lý đến ba tiếng, rốt cục cũng có dũng khí bước bước đầu tiên ra ngoài thế giới… Chỉ nghe “Đông!” một tiếng, đầu gối cùng ghế dựa tiến hành tiếp xúc thân mật lần đầu tiên, cung nữ hai ba bước chạy tiến lên nâng, nghi hoặc nói, “Chủ tử, ngài như thế nào đụng vào?” “…” Buồn cười! Những lời này giống như đúng lý hợp tình hỏi nàng ——nhưng ngươi là người mù, như thế nào đi đường có thể không dùng mắt? —— này rất buồn cười . “Như quý phi thế nào không thoải mái?” —— ai? Ai nói người mù thính giác linh mẫn? Giờ phút này, Cổ Tiếu Tiếu tầm mắt trống rỗng dừng ở cung nữ cách mình ba thước. “Nô tỳ không biết,hình như là bệnh cũ đau đầu lại tái phát” “Nga…” Cổ Tiếu Tiếu nói như không nói, cái này dễ làm , xem ra là bệnh cũ Như quý phi lại tái phát. Cổ Tiếu Tiếu là nữ ngự y duy nhất trong cung, ngẫu nhiên cũng sẽ vì Hoàng Thượng châm cứu điều trị thân mình, cho nên, nhóm người ở hậu cung cũng sốt ruột, vì có thể được Cổ Tiếu Tiếu ở trước mặt hoàng thượng nói tốt vài câu, có bệnh hay không bệnh đều tìm nàng qua chắp nối tình cảm. Cổ Tiếu Tiếu được cung nữ nâng hạ nghiêng ngả lảo đảo tiêu sái tiến vào trong Như phi cung, nàng nghĩ muốn tận mắt xem văn vật cổ tích này đó, ai, nhưng chẳng phải đều như nhau. (đen ngòm ) “A, làm phiền Cổ ngự y tự mình đi một chuyến, mau ngồi” phòng trong truyền đến kiều hương mềm yếu ôn nhu. Còn nói lời này, ngài chẳng phải nói họ bảo ta đến. Cổ Tiếu Tiếu ngoài cười nhưng trong không cười giật nhẹ khóe miệng, tầm mắt lại lệch khỏi quỹ đạo, “Như quý phi đau đầu? Ăn phiến phân (tên thuốc, đừng hỏi ta là thuốc j =_=”) , nhất định trong mười hai giờ thế nào cũng không đau nữa “ Như quý phi vén sa mạn (màn) lên, ngồi dậy kéo Cổ Tiếu Tiếu ngồi vào trong giường, thần bí hề hề nhẹ giọng nói, “Phân này là thần dược gì?” “Một loại thuốc tây cực kì phổ biến, các đại dược điếm đều có bán, cả nước thống nhất bán lẻ giới 17 khối 5″ (cái nì cũng chịu) Cổ Tiếu Tiếu bình tĩnh như nước trát trát nhãn tình, nàng chính là cố ý , nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, có thể cùng cổ đại quý phi chuyện trò, cũng là cơ hội hiếm có. Như quý phi không rõ cho nên khơi mào đôi mi thanh tú, tựa hồ cũng thấy ra thái độ Cổ Tiếu Tiếu hôm nay khác thường. Nói, Cổ ngự y ngày thường nói không nhiều lắm, bình thường nàng nói không quá mười câu, vị ngự y này chính là lạnh như tiền, nhiều nhất đáp lại chỉ có —— nga, ân, có lẽ. Như quý phi cười gượng hai tiếng, ra lệnh làm nô tài trong tẩm cung lui ra sau, lại nắm tay Cổ Tiếu Tiếu đặt lên ngực, không khỏi che miệng ngượng ngập nói, “Không dấu gì Cổ ngự y, ta hôm nay thỉnh ngài lại đây… Là muốn hỏi ngài có gì mới có thể khiến bộ ngực này đầy đặn chút ” (hự, matxa chăng???) Cổ Tiếu Tiếu với lên một phen, mặt không chút thay đổi còn nghiêm trang nói, “Ngực của ngài còn lớn hơn gấp bồn lần so với ta, còn muốn lớn hơn? Ngài không sợ rủ xuống sao?” Như quý phi ngắm Cổ Tiếu Tiếu đang tự sợ dáng người khô quát của mình, xì cười trộm, tùy theo chầm chậm nói, “Ai hội ghét bỏ nơi này nhiều thịt nha, Tịnh quý phi chính là dựa vào chỗ này mới thường xuyên được Hoàng Thượng sủng hạnh, kỳ thật tư sắc kia còn chưa bằng một nửa của ta!” Cổ Tiếu Tiếu đồng dạng gật gật đầu… Hậu cung giống như văn phòng ở xã hội hiện đại, nói này thêm mắm dặm muối giảm béo nâng ngực mỹ dung, quả thật là định luật năm ngàn năm không thể phá vỡ hay thay đổi, chỉ khác nhau duy nhất một điểm, cổ đại một trăm nữ nhân vì một người nam nhân, trăm phương nghìn kế cố sủng, hiện đại lại là một nữ nhân mặc kệ tốt xấu trước tiên chiếm giữ một người nam nhân cho mình, rồi sau đó lại nhìn xem có thể hay không theo người khác tốt hơn so với cái trong tay mình. Mời các bạn đón đọc Tối Manh Xuyên Qua của tác giả Tiểu Hài Tử Ngươi Lại Đây.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tử Đằng Không Nở Lần Hai - Không Còn Là Nữ Phụ - Ka La Ra
Bốn năm bên nhau, đổi lại là nước mắt. Bảy năm bạn bè, đổi lại là nỗi đau còn hằn trên khuôn mặt. Người bạn thân tưởng như mãi mãi, người thương yêu tưởng như trọn đời. Năm tháng đi qua cuộc đời để lại hai tiếng: "Tưởng như..." Cô- Chu Tử Đằng, phải chăng là quá ngu như "bạn thân" cô đã mắng, hay là đã quá khờ như "người yêu" cô đã nói?! Hai người mà cô tin yêu hết lòng, lại quay ra đâm cô một nhát thật đau. Người yêu cô- Ngũ Ngạo Quân lại sau lưng cô ngoại tình với người cô xem như chị em ruột- Đường Vi Yên. Ngày Chủ nhật ấy, là một ngày không nắng. Bắt gặp cảnh hai người tằng tịu với nhau ngay chính tại nơi tình yêu cô chớm nở, cô chỉ im lặng, chỉ có một giọt lệ lăn trên má cô. "Hai người đã muốn bên nhau, được, tôi thành toàn cho hai người."- Một phút quẫn trí, cô nắm chặt con dao đã giấu sau lưng lao tới hai người họ. Đường Vi Yên nhanh tay hơn tát cô một cái rõ mạnh trước khi cô rút dao. Sau đó, cô chỉ kịp nhìn thấy con dao mình cầm trong tay bị Đường Vi Yên tước lấy cắm phập vào trái tim mình. Ngày chủ nhật hôm ấy, thật ảm đạm. Cô đã chết. Tưởng như vậy. Cho đến khi mở mắt lần nữa, cô chỉ thấy mình nằm trong một căn phòng trống trải chỉ có đúng một chiếc gương thật to ở chính giữa. Soi vào trong gương. Đó là một người khác... ... Cô đã xuyên không, vào một cô gái có tên giống hệt mình và là nhân vật nữ phụ có kết cục bi thương nhất trong cuốn tiểu thuyết mà ả ta đưa cô đọc... Hoa Tử đằng... đã một lần héo úa *** Đã có quá nhiều chuyện xảy ra. Những hận thù âm ỉ trong trái tim nay đang reo vang lên ầm ĩ trong tâm trí. Rốt cuộc ta của ngày hôm qua đã làm những gì tạo nên ta của ngày hôm nay? Ta đưa đôi mắt vô hồn nhìn thi thể của Mộc Diêu Tuyền nằm bất động trong vũng máu đỏ tươi. Cảm giác trống vắng đến lạ. Ôi, và giờ ta lại bắt đầu nhớ rồi sao? Nhớ về cái thuở niên thiếu khi ta thiếu nữ tóc xõa ngang vai, ra đường đùa vui với bè bạn tận hưởng tuổi trẻ, về nhà lại cười nói với gia đình tận hưởng tình thương. Đó là cái thời mà người ngoài vẫn còn hay thủ thỉ tấm tắc khen với nhau rằng: "Nhà họ Chung có con gái đầu đẹp như tiên, có con gái thứ xinh như hoa và có con trai út tuấn tú hơn người, ông bà Chung gia thật có phúc quá đi!" Đó là niềm hãnh diện của cha mẹ và cũng là sự tự hào của ta về gia cảnh êm ấm của mình. Vậy mà nhoáng một cái, tất cả mất sạch. Hai mươi ba năm yên vui của ta thì ra cũng chỉ như một đêm máu tanh sương gió. Ánh nhìn bi thương của mẹ, nét mặt thống khổ của cha và cả tiếng hét đau đớn đó của em trai, từng cái một như khảm sâu, như đục sâu, như khoét sâu vào tâm hồn ta cho đến khi nó đổ nát và vỡ tan. Tại sao trời lại tầm tã mưa hôm đó? Tại sao lại đổ nước xả trôi máu người nhà họ Chung thê thảm chết oan, lại xối nước rửa mờ dấu chân bọn nhà họ Lãnh tàn bạo càn quét? Tại sao trời lại mưa? Để thân ảnh người chị cõng người em vội vã chạy trốn đi trong màn mưa vũ bão càng thêm đơn độc đến đáng thương? Mưa rơi tẩy được tội ác của bọn chúng, nhưng mãi mãi không gột được nỗi hận trong lòng ta. ... Mời các bạn đón đọc Tử Đằng Không Nở Lần Hai - Không Còn Là Nữ Phụ của tác giả Ka La Ra.
Thân Biên (Nhân Quỷ) - Miêu Oa
Vào một ngày giữa tháng 10,  Thân Đồ Thành phát hiện ra huyết ngọc điệp. Trong một trò chơi hắn thấy tay của Điệp tiên, cũng từ ngày đó, Điệp tiên luôn xuất hiện bên cạnh hắn một cách quỷ dị.  Đầu tháng 12, nữ sinh Bạch Lộ của đại học Z ly kỳ tử vong, thi thể không thấy bóng dáng, có người chứng kiến trên xác chết có một cái huyết ngọc điệp. Ngay sau đó, phòng 308 trong ký túc xá xảy ra hiện tượng dây chuyền, mỗi khi có một người nhìn thấy người đã chết thì người đó cuối cùng cũng chết đi. Thân Đồ Thành cũng bị liên lụy, nhưng người xuất hiện trong giấc mơ kia rốt cuộc là ai? Là Điệp tiên? Hay là người hắn đã từng yêu? Bạn biết không? Internet kì thật rất nguy hiểm. Những nam sinh từng tham gia trò chơi chiêu quỷ lúc ấy, từng người một lần lượt chết đi, nguyên nhân đưa bọn họ tới họa sát thân rốt cuộc là Internet hay vẫn là Điệp tiên? Thân Đồ Thành nhìn bạn thân lần lượt tử vong, hắn quyết tâm tìm ra đáp án. Nhưng cuối cùng Điệp tiên xuất hiện ở trước mặt hắn, đến tột cùng là người lương thiện mà hắn yêu, hay là ác quỷ mà hắn hận? *** Khu Lão Thành nằm ở phía Bắc thành phố Z có rất nhiều con hẻm nhỏ cổ xưa tĩnh mịch, chúng nó đan xen khắp nơi, dấu vết thời gian khắc sâu trên phiến đá xanh, khi bước vào bên trong phảng phất như có thể nhìn thấy màu sắc của năm tháng. Sớm tinh mơ, Thân Đồ Thành mang theo hai phần điểm tâm trở về nhà, Cố Phán Hảo đã thức dậy, cậu đang tưới hoa trên ban công. “Đồ ăn đặc sản của thành phố Z đây, cơm nóng cộng thêm sữa đậu nành”. Thân Đồ Thành giơ cái túi trong tay vẫy vẫy về phía Cố Phán Hảo, “Còn nóng hổi”. Cố Phán Hảo đáp một tiếng, đặt bình tưới xuống rồi đi vào phòng khách. Cậu đang mặc T-shirt của Thân Đồ Thành, nó rộng hơn so với vóc người của cậu, vì vậy để lộ một khoảng lớn da thịt trên vai. Cậu đi đến gần, hương thơm hoa sen như có như không cũng theo đó bay đến, Thân Đồ Thành gãi đầu mũi, nói: “Chốc nữa theo anh ra ngoài mua quần áo”. Lúc này, hai người đã trở về từ núi Ngưu được một tháng, từ khi Cố Phán Hảo ăn vào liên nhục tự tay Thân Đồ Thành đưa đến thì hình dáng mờ ảo ngày càng rõ ràng, đến hiện tại, cơ thể của cậu đã không khác gì với người thường. Chỉ là phiền não cũng theo đó mà đến, đầu tiên chính là vấn đề thức ăn______từ nghìn năm trước, Cố Phán Hảo vẫn sống dưới dạng “hồn phách”, mọi người đều biết hồn phách không cần ăn uống, vì thế từ lâu Cố Phán Hảo đã quên sạch khái niệm “ăn”, nên từ lúc bắt đầu có thân thể, cần suy nghĩ đến việc dùng thức ăn để duy trì chức năng hoạt động của cơ thể. Có một lần, Thân Đồ Thành được cha gọi về gấp, hắn buộc phải trở về nhà một chuyến, ba ngày sau hắn trở lại, vừa mở cửa thì liền nhìn thấy Cố Phán Hảo sắc mặt tái mét nằm trên ghế sô pha, dọa đến hắn thiếu chút nữa mất đi lý trí. Hắn run rẩy ôm lấy Cố Phán Hảo rồi chạy như bay đến bệnh viện, mà kết quả kiểm tra lại khiến hắn dở khóc dở cười, hóa ra trong ba ngày hắn rời đi, cậu không ăn chút cơm nào. ... Mời các bạn đón đọc Thân Biên (Nhân Quỷ) của tác giả Miêu Oa.
Dữ Quỷ Vi Thê (Làm Vợ Của Quỷ) - Quỷ Sách
Mẹ gọi điện thoại kêu Ngụy Ninh về nhà,bất ngờ khi vừa về tới nhà thì hắn đã bị mẹ ép phải kết hôn, Nhưng càng không ngờ tới đối tượng mà mẹ hắn bắt kết hôn là  một bài vị — đó là một thiếu niên đã chết năm 13 tuổi *** Biên tập đánh giá: Gần đây Ngụy Ninh không gặp may, không chỉ bị cô bạn gái hẹn hò nhiều năm đá mà còn bị gặp chuyện đen như mực. Buồn bực vì xui xẻo, hắn bị một cuộc điện thoại của mẹ gọi về ngôi nhà đã rời đi nhiều năm Không nghĩ đến thứ đang đợi Ngụy Ninh chính là một cuộc âm hôn. Hoang đường hơn nữa chính là hắn là đàn ông mà lại kết hôn với một thiếu niên đã chết năm 13 tuổi! Nhiều năm qua vẫn thấy hổ thẹn với cậu thiếu niên đã chết Ngụy Ninh bất đắc dĩ đành đồng ý… Từ đây về sau bắt đầu những ngày sống chung với quỷ Lối suy nghĩ của tác giả độc đáo, xây dựng bầu không khí tốt, miêu tả cảnh quỷ thần sắc sảo, giật gân nhưng không dọa người. Cái gọi là bát vị tương hợp, thiên tác chi mỹ, đại khái chính là nhân duyên giữa ngụy an và A tích. Mặc kệ sinh tử, bỏ qua giới tính, trốn cũng không thoát được. Một loại hương vị của số mệnh tràn ngập. Hãm sâu trong đó không chỉ là Ngụy Ninh làm vợ của quỷ, còn kéo thêm người bạn tốt Ngụy Thời và người ngoài Trần Dương. Tình cảm nam nam chưa dứt của quỷ tình này nên phát triển như thế nào? *** Tác giả: Tác phẩm này chia ra thành ba cố sự độc lập, từng cố sự đều có liên quan một chút với nhau, do một đầu mối xuyên qua tạo thành tác phẩm hoàn chỉnh, cuối cùng kết thúc công việc. mùa hè quá nóng, trời nắng chang chang, viết thử một câu chuyện của quỷ hẳn là không kinh khủng, chủ yếu vấn là xu hướng ấm áp =.= *** Trong phòng im ắng, Ngụy Ninh không nói lời nào, “Ngụy Tích” cũng duy trì trầm mặc, dường như có một loại không khí giằng co giữa hai bên. Ngụy Ninh vươn tay đẩy “Ngụy Tích” vẫn cứ đè trên người mình: “Cậu nói cái này vô ích, giả vờ không hiểu cũng vô dụng, cậu không ngốc như vậy, ý của anh cậu rất rõ ràng.” Ngụy Ninh một lời nói thẳng “Ngụy Tích” không khờ dại, cũng không phải không hiểu sự đời như vẻ ngoài của cậu. “Ngụy Tích” vẫn cúi đầu không chút kháng cự, tùy anh đẩy cậu sang một bên, cậu ngồi trên giường nhìn xuống, Ngụy Ninh đứng trên vũng nước bẩn, trên gương mặt trắng bệch hiện lên một nụ cười: “Anh biết rõ vậy, nhưng thế thì sao?” “Ngụy Tích” lắc đầu, dường như không đồng tình với việc Ngụy Ninh vẫn ngoan cố như vậy: “A Ninh, anh biết rõ em là quỷ nên đừng nghĩ đến việc có thể thuyết phục em. Chẳng lẽ Ngụy Thời không nói với anh cái này, hay anh quên rồi?” Ngụy Thời có nói không cần nói lý với quỷ, nhất là với những đứa oán khí nặng, chấp niệm sâu, nói cũng vô ích. Bọn chúng cầu không được, quên không xong, yêu không được, hận cũng không đành, sau khi chết hóa thành chấp niệm. Do đó mấy người âm hồn bất tán là do khi sống họ kiên định ở một mặt nào đó, hoặc là người vô cùng chấp nhất, sau khi chết rồi liền đi ngăn cản việc mà người sống muốn làm, chặn những thứ mà họ muốn, cứ ở lại như vậy, tồn tại như vậy. Lúc Ngụy Thời nói đến đấy thì hỏi Ngụy Ninh: “Anh Ninh, anh nghĩ xem chuyện này đáng sợ thế nào?” ... Mời các bạn đón đọc Dữ Quỷ Vi Thê (Làm Vợ Của Quỷ) của tác giả Quỷ Sách.
Dưới Vòm Ký Ức - Bát Nguyệt Trường An
Tựa xuất bản của tác phẩm này là Đã nhiều năm như vậy. Chuyện xưa của trường Trung học Chấn Hoa Nhân vật chính: Lý Nhiên (xuất hiện ở "Điều tuyệt nhất của chúng ta"), Trần Kiến Hạ (Xin chào, ngày xưa ấy), và Sở Thiên Khoát Các nhân vật chính bắt đầu bước vào cuộc sống học sinh cấp ba. Sở Thiên Khoát, Dư Châu Châu, Lâm Dương đều xuất hiện. Trần Kiến Hạ và Dư Châu Châu ngay từ đầu đã là bạn cùng bàn. *** Khi Trần Kiến Hạ ngồi xổm ở góc tường khóc không ra nước mắt, vừa đúng lúc Vu Ti Ti cầm bình nước từ cửa sau bước ra, đằng sau là người bạn mới cùng bàn của cô nàng, hai người cười cười nói nói lại còn nắm tay. Vu Ti Ti và bạn cùng bàn nhìn thấy Lý Nhiên và Kiến Hạ ở góc tường thì kêu lên một tiếng "a" không lớn không nhỏ. Vu Ti Ti ngừng lại, ánh mắt nhìn quanh Kiến Hạ, Lý Nhiên, thấy Lý Nhiên cầm máy CD chuyển tới chuyển lui nhét vào trong lòng Kiến Hạ, biểu cảm trên mặt vô cùng kì lạ. Trong đầu Kiến Hạ nổ "ầm" một tiếng. Vừa mới vào trường đã dây dưa lằng nhằng với thiếu niên bất lương với cái đầu quấn đầy băng gạc, lại bị bí thư chi Đoàn bắt gặp ngay tại trận, Kiến Hạ không biết nên giải thích thế nào. Lý Nhiên nhìn Vu Ti Ti trong thoáng chốc, khóe miệng khinh miệt nhếch lên. "Lâu rồi không gặp." Vào thời khắc hoang mang rối bời như thế này, giọng điệu của Lý Nhiên vẫn khiến cho Kiến Hạ thất thần, kiểu giọng điệu muốn ăn đòn khiến cô bất giác nhớ lại trận cãi vã của hai người trong phòng y tế. Vu Ti Ti khôn khéo không để ý đến Lý Nhiên, ánh mắt lạnh băng nhìn trực tiếp lên người Kiến Hạ. "Trần Kiến Hạ, cậu làm gì vậy?" Kiến Hạ sợ hãi đứng lên, "Tớ..." ... Mời các bạn đón đọc Dưới Vòm Ký Ức của tác giả Bát Nguyệt Trường An.