Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tình Nồng, Người Không Biết

“Từ trước đến nay, sân bay luôn là nơi lưu giữ rất nhiều chuyện cũ, có đau khổ triền miên vì chia ly khó gặp lại, cũng có truyền kỳ lãng mạn về vừa gặp đã yêu. Nơi này luôn xảy ra những chuyện mà người ta không tưởng tượng được, có ấm áp đan chéo cũng nỗi buồn hòa với cô đơn.”   Thời Thiên cùng Tùy Cẩn Tri có rất nhiều cơ hội gặp mặt “lần đầu tiên”, manh mối vốn đã sớm xuất hiện nhiều năm trước, giống như “thời gian” dùng rất nhiều sợ dây, bố trí các loại tình huống. Mặc kệ có xoay người hướng nào, cô đều không bỏ lỡ anh, bọn họ giống như nhất định phải gặp gỡ nhau.   Ở sân bay này, lần đầu tiên cô biết tên anh, là do “người quen cũ” giới thiệu. Lúc ấy anh còn là bạn của “người theo đuổi” cô, còn là nam thần luôn quên việc kéo rèm cửa mỗi khi thay đổi đồ ở đối diện căn hộ của cô. Lúc đó, quan hệ của bọn họ, là vừa mới gặp gỡ, là giao phó chăm sóc, là “người quen không thân” của nhau.   Vẫn ở sân bay này, lần nữa gặp gỡ, Thời Thiển cùng Tùy Cẩn Tri không may phải trở thành “khán giả” của một cuộc tình đau thương, mà người đàn ông trong đang níu kéo cô gái trong vở diễn này vừa hay là “bạn trai” hiện tại của Thời Thiển, cũng là anh bạn thân của Tùy Cẩn Tri.    Dù bị đẩy vào một tình huống vô cùng lúng túng, thế nhưng chính vì sự kiện này, mà Thời Thiển cùng Tùy Cẩn Tri chính thức bước vào mối quan hệ “thân thuộc.”   Cô cùng anh, vừa là hàng xóm, vừa là bạn, vừa là đối tác. Tất cả các vai trò này biến thành một cuộn len lớn, quấn quanh hai người, buộc cô và anh cùng chung một chỗ. Hơn nữa, Thời Thiển còn phát hiện ra, cơ trưởng Tùy lạnh lùng lại chính là đại thần phối âm Bác Diễn mà cô luôn hâm mộ.   Cô chính là “con diều” nhỏ theo đuổi âm thanh của anh suốt bao nhiêu năm, đối với cô, âm thanh của anh chính là loại rượu hảo hạng nhất, khiến cô say mê không thể thoát ra.   Vài lần gặp gỡ ở sân bay, những lần anh đưa cô bay qua các thành phố cùng những cuộc trò chuyện lúc đêm muộn trở thành vị rượu của thời gian, khiến tình yêu của anh lên men, tỏa hương nồng nàn trong không gian, khiến cô say theo trong đó.    Bọn họ không hẹn mà gặp, vượt qua năm dài tháng rộng, cho dù thế giới này có đối với cô ra sao, cũng chỉ có âm thanh cùng vòng tay của anh, là loại tâm dược duy nhất có thể chữa khỏi.   *** Thời Thiển là nữ kiến trúc sư, diện mạo xinh đẹp, khí chất dịu dàng, tính cách trầm ổn. Mặc dù không phải mẫu phụ nữ vừa gặp đã khiến người khác choáng ngợp nhưng lại toát ra sự thu hút của người trưởng thành.    Đối với Niên Mẫn, có lẽ là cảm thấy thích hợp, đồng thời muốn kiếm tìm một người cạnh bên, Thời Thiển mới quyết định quen. Thế nhưng, bởi vì tình cạn duyên mỏng, mà bọn họ chỉ có thể bước qua đời nhau. Ít nhất, bởi vì dừng lại đúng lúc mới không khiến cô tổn thương. Càng may mắn là, bởi vì có Niên Mẫn, Thời Thiển mới gặp được Tùy Cẩn Tri.    Thời Thiển cho rằng, “lần đầu tiên” gặp cơ trưởng Tùy là ngày đó ở sân bay, anh được Niên Mẫn nhờ cậy chăm sóc cô. Lại không biết rằng, từ rất lâu trước đó, anh đã xuất hiện trong cuộc sống của cô. Âm thanh của anh chính là liều thuốc xoa dịu những nỗi buồn trong trái tim cô, giúp cô vượt qua năm tháng đầy những ưu tư. Vậy nên, nếu thời gian đã cho cô cơ hội, cô nhất định nắm chắc, giữ anh lại cho riêng mình.    Thời Thiển là mẫu phụ nữ trưởng thành, lý trí. Cô hiểu rõ mình cần gì và muốn gì. Đối với chuyện tình cảm, càng thêm rõ ràng. Nếu đã không thể bên nhau, vậy thì dừng lại, không cần cãi vã, cũng không cần níu kéo. Nhưng nếu cô yêu một người, sẽ cố gắng hết sức vì người đó, vì anh vượt qua những nỗi tự ti cùng ám ảnh trong trái tim.   Tùy Cẩn Tri là cơ trưởng ưu tú của hàng không Bác Viễn, khiêm tốn ôn hòa, tính tình lạnh nhạt. Anh được người quen nhờ cậy mà chăm sóc Thời Thiển, lại không ngờ những lần đưa đón cô ở sân bay lại khiến cho trái tim anh rung động. Vì thế, khi có cơ hội, khi cô lần nữa trở thành đóa hoa chưa chủ, anh vội vàng tiến lên, giữ lấy cho riêng mình.    Bởi vì anh phát hiện ra, ở một thân phận khác, khi là đại thần phối âm Bác Diễn, Thời Thiển vẫn xuất hiện trong sinh mệnh anh, là con diều nhỏ đã theo anh rất nhiều năm. Anh dùng thanh âm của mình, trói trái tim cô lại. Lại dùng thân phận cơ trưởng Tùy, không cho anh chạy thoát khỏi vòng tay mình.    Tình yêu của anh nhìn bên ngoài có vẻ dịu dàng, thầm lặng, thế nhưng chỉ có anh và cô biết thứ tình cảm đó có bao nhiêu thâm, bao nhiêu nồng như một loại rượu từ từ thấm vào tim, xoa dịu hết các nỗi đau, dìu cô đi qua năm tháng.   ***   Đây là một câu chuyện tình yêu của những người trưởng thành, không mang màu hồng lãng mạn, cũng không mang theo sự nồng nhiệt của thanh xuân. Thay vào đó là lý trí, là sự chín chắn của những tâm hồn đã trải qua sương gió.    Mặc dù tình tiết không mới, nhưng cách tác giả xử lý các tình huống cực kỳ hợp lý, có vui có buồn nhưng được tiết chế ở mức độ vừa phải, dễ chịu.    Nếu bạn là những người có nội hàm, thích đọc những câu chuyện có chiều sâu, trong vị ngọt tình yêu mang theo dư vị của nỗi buồn, thì hãy đến nơi này, hy vọng “Tình nồng, người không biết” sẽ làm bạn say.  _____   “ “: Trích từ truyện được edit bởi rv-er.   Review by #Nghịch Thần - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Thành phố S đêm khuya sân bay, ánh trăng hoà thuận vui vẻ, đêm tối trút xuống bao phủ cả tòa ga sân bay, mà lâu nội, chỉ còn lại có linh tinh lữ khách ở đi lại. Thời Thiển kéo rương hành lý, có chút mệt mỏi dọc theo thông đạo bảng hướng dẫn phương hướng đi phía trước đi, cái này điểm đã là nàng ngày thường ngủ lúc. Hai ngày này đi công tác thật sự có chút mệt, chờ nàng đi tới tiếp cơ khẩu, nhìn một chút chung quanh trống trải hoàn cảnh, liền tùy ý tìm một chỗ vị trí ngồi xuống, nhắm mắt lại nghỉ ngơi. Trong đầu lăn qua lộn lại nghĩ những cái đó thiết kế bản vẽ, nghĩ phải nhanh một chút quyết định hợp lý nhất phương pháp giải quyết, cũng không biết trải qua bao lâu, bỗng nhiên ý thức được có người đến gần. Nàng hơi hơi nâng mí mắt, giây tiếp theo, nhìn đến đối phương hướng tới chính mình tầm mắt đi tới. Cái này trạm ly nàng vài bước ở ngoài nam nhân, người mặc áo khoác, hai chân thẳng tắp, đến nỗi gương mặt kia, tựa hồ cũng không thể dùng một ít lưu với mặt ngoài từ ngữ tới hình dung hắn, chỉ khóe môi một cái đơn giản độ cung, đều là ôn tú tuấn mỹ, phảng phất huy khai đêm vắng lặng, lệnh người xúc động mộ chi. “Chờ đã bao lâu, lần này đi thuận lợi sao?” Thời Thiển theo thường lệ bị này ôn nhã thanh triệt, lại làm người kinh diễm vô cùng thanh âm chấn một chút, mới cười nói: “Còn hành, chỉ là không tránh được gặp gỡ một ít loạn lưu.” Nàng che dấu nội tâm ngượng ngùng cảm xúc, ngày thường mặc kệ đụng phải chuyện gì nhi đều là vô cùng bình tĩnh, nhưng cố tình liền gặp như vậy một cái làm nàng động bất động liền túng đến không được đại thần. “Thật sự phiền toái ngươi, rõ ràng không phải ngươi đi làm nhật tử, còn cố ý……” “Ta cũng là mới vừa khai xong sẽ không lâu, lại đây tiện đường mang đoạn đường, đừng có khách khí như vậy.” Tĩnh mà trầm thanh âm chậm rãi chảy vào nàng trong tai, đồng thời cũng khởi tới rồi nâng cao tinh thần tuyệt hảo hiệu dụng. Thời Thiển đứng dậy, đang muốn đi kéo cái rương, hắn cũng đã chủ động vươn tay tới hỗ trợ, tay nàng chỉ không kịp dịch khai, đã bị nam nhân hơi nhiệt đầu ngón tay điệp đi lên, nàng kinh ngạc một chút, lập tức buông ra tay hãm, cả người đều như là qua điện. Lại lần nữa ngẩng đầu xem đối phương thời điểm, Tùy Cẩn Tri chỉ dường như không có việc gì mà nghiêng đi thân, nhẹ giọng đối nàng nói: “Đi thôi, đi gara.” Hai người một đường không nói chuyện, thực mau liền tới đến cửa thang máy, Thời Thiển liền đứng ở hắn bên người, cầm di động cho người ta hồi phục WeChat, cúi đầu tư thái khiến nàng lộ ra một đoạn oánh bạch như ngọc cổ. Nàng nháy đôi mắt, cong vút lông mi trên dưới kích động, không cười thời điểm, mặt mày chứa thanh lãnh thần - vận. Từ thang máy phản quang kính mặt, có thể nhìn đến Tùy Cẩn Tri ánh mắt tiệm thâm, an tĩnh mà nhìn chăm chú bên người nữ hài. Một lát, Thời Thiển như là nhận thấy được cái gì, tầm mắt từ di động thượng dịch khai, nhưng Tùy Cẩn Tri đã bay nhanh mà dời đi ánh mắt, chỉ là bên môi lưu có một mạt nhạt nhẽo ý cười. “…… Làm sao vậy?” Nàng hỏi. Tùy tiên sinh lại không có trả lời, mà là nhìn thoáng qua tầng lầu, chờ cửa thang máy mở ra về sau, đè lại ấn phím, làm nàng đi trước, động tác nhất phái nước chảy mây trôi, săn sóc lại chu đáo. Đèn đường mờ nhạt, bên ngoài sắc trời đã là thanh nặng nề áp xuống tới, lúc này, ngầm gara cũng trống vắng liền một bóng người đều không thấy được. Tùy Cẩn Tri đóng cửa xe, ghé mắt thấy nàng khấu hảo đai an toàn, lúc này mới phát động xe, nhẹ giọng dặn dò: “Còn muốn một giờ tả hữu mới có thể đến trung tâm thành phố, ngươi trước ngủ, một hồi ta kêu ngươi lên.” Thời Thiển rất muốn nói cái gì đó qua lại ứng, chính là, vừa định mở miệng thời điểm, liền phát hiện chính mình đã khẩn trương không được, lòng bàn tay tất cả đều là ướt nóng hãn. Mời các bạn đón đọc Tình Nồng, Người Không Biết của tác giả Đam Nhĩ Man Hoa.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Người Yêu Kẹo Ngọt - Xảo Lạc Chi
Tình yêu không thể hòa tan Tình yêu, dù thế nào đi nữa, cũng mang trong mình sự kỳ diệu và ngu ngốc đến lạ kỳ. Khác với thông lệ của những tiểu thuyết tình yêu “người lớn” đầy bất trắc, gian nan và rối rắm, Xảo Lạc Chi đã thổi hương vị “cổ tích” với bà Tiên kẹo và “Công chúa Feodora” màu nhiệm để mang đến cho Người yêu kẹo ngọt sắc màu lung linh huyền ảo vô cùng hợp gu với những trái tim lãng mạn của độc giả trẻ tuổi. Đậu Giáng, biệt danh “Đậu Tương đội sổ nghìn năm” là một cô gái hậu đậu, có thể gọi là “thiểu năng” trong con đường học tập nhưng lại có sự đam mê vô tận với thế giới kẹo ngọt. Cô luôn là tâm điểm trêu ghẹo và bắt nạt của bạn bè trong lớp, đặc biệt là cô gái kiêu căng An Lạp. May thay, anh hùng lớp trưởng Tống Chân Hi điển trai luôn xuất hiện đúng lúc để cứu “mỹ nhân”. Chính vì vậy, Đậu Giáng luôn trăn trở mọi cách để “lừa” Tống Chân Hi ăn viên kẹo màu nhiệm để anh yêu thương và phục tùng, chiều chuộng cô vô điều kiện. Nhưng sự đời trớ trêu lại khiến Cung Trạch Minh - đệ nhất xếp hạng từ trên xuống vốn lạnh lùng, kiêu căng và đặc biệt sợ hãi sự mang lại ô uế của Đậu Giáng - lại nuốt phải viên kẹo thần trong lớp học nấu ăn. Tình yêu không thể hòa tan, nhưng siêu nhân Cung Trạch Minh của trường Sâm Vĩnh lại có thể tan chảy! Đôi môi có vị kẹo bông ngọt ngào nhất, nước mắt có vị nước dâu tây hảo hạng, ngón tay có vị thơm ngon của kẹo nho… Cuộc sống của Đậu Giáng như lật sang trang mới với “sự mời gọi hấp dẫn” của ba anh chàng cực điển trai: Một Cung Trạch Minh siêu nhân, một Tống Chân Hi với mái tóc xoăn quyến rũ và một Lý Băng Thụy suốt ngày dính lấy câu tỏ tình yêu thương cô. Liệu Đậu Giáng sẽ nghiêng về ai? Liệu phép thuật của Bà Tiên Kéo có là thật và diệu kỳ đến thế? Tình yêu của đôi trẻ nào sẽ đâm hoa? Một cuộc tình trẻ con nhiều đấu khẩu, hiểu lầm, hiểm nguy mà cũng rất mực yêu thương chân thành thật sự là những thước phim rất đẹp và trong sáng khiến tâm hồn của mỗi chúng ta như được sống lại thời kỳ trẻ dại và ấm áp vô cùng.“Hừ! Em nhớ đấy! Vì anh yêu em, nên từ hôm nay trở đi em chính là số một! Số một độc nhất! *** Tôi cố gắng hết sức để chạy, đầu tôi không ngừng quay ngang quay dọc, dáo dác nhìn xung quanh để tìm kiếm bóng dáng của Cung Trạch Minh. Cung Trạch Minh, cậu ở đâu? Từ trước đến nay tôi chưa bao giờ vận động mạnh như vậy, bây giờ đôi chân yếu ớt của tôi không thể nâng đỡ nổi thân hình mập mạp của tôi nữa. Nhưng tôi không dám dừng lại, cảm giác sợ hãi bủa vây ở trong lòng như một chiếc roi không ngừng thúc giục tôi, khiến tôi tiếp tục tiến lên phía trước. Tôi sợ, sợ rằng Cung Trạch Minh sẽ tan chảy ở một nơi nào đó mà tôi không biết mất! Ôi... Đồ ngốc! Đồ ngốc! Cái đồ đại ngốc này! Chạy đi đâu rồi không biết! Cái tên Cung Trạch Minh này, rốt cuộc chạy đi đâu nhỉ? Nếu... nếu... nếu cậu ấy bị tan chảy ở một nơi nào đó, thì mình phải làm thế nào! Tôi chạy đến con đường nhỏ ở trong trường, đây là nơi mà tôi đã gặp thần kẹo, đây cũng là lần đầu tiên được cảm nhận hơi ấm mà Cung Trạch Minh mang lại cho tôi. Những hàng cây rậm rạp, ngăn đi ánh nắng như thiêu như đốt của mặt trời, đem lại cảm giác mát mẻ cho con đường nhỏ trải đầy đá. Còn có những cơn gió nhè nhẹ, len lỏi qua những tán lá, đem lại sự tươi mát của thiên nhiên. Nhưng trong không khí mát mẻ này, tôi lại không cảm nhận được hơi mát nào, từng hạt mồ hôi vã ra chảy ròng ròng xuống hai bên má. Cung Trạch Minh, rốt cuộc là cậu ta đi đâu nhỉ? Tôi hoàn toàn không biết, chỉ biết dựa theo bản năng chạy đến tất cả những nơi hiện lên trong đầu tôi, để tìm kiếm bóng dáng của Cung Trạch Minh. Từ thư viện mà Cung Trạch Minh thường hay lui tới đến bãi cỏ yên tĩnh sau khu nhà kí túc của giáo viên, đến những con đường nhỏ đầy cây xanh, tôi đều chạy qua đó, để tìm kiếm. Trường Sâm Vĩnh mặc dù không lớn lắm, nhưng nó cũng không hề nhỏ, lần này tôi tìm kiếm, hầu như là đã chạy một vòng quanh trường. ... Mời các bạn đón đọc Người Yêu Kẹo Ngọt của tác giả Xảo Lạc Chi.
Nếu Như Anh Yêu Em - Hiểu Nguyệt
"Khi trái tim... đã có chốn về, có những lãng mạn chỉ là ấm áp, có những ấm áp chỉ là lãng mạn, và có những điều chẳng là gì, không còn là gì nữa..." Cuộc đời này nếu chỉ còn lại trong giây lát thì em còn nợ một câu: "Em yêu anh!" Một mối tình "tay ba" đầy rung động và quyến rũ của ba con tim, nhưng trong đó thật sự chỉ có hai người yêu nhau. Mối tình đầu của Đồng Đồng đó là một câu chuyện tình rất buồn nhưng lại thật sâu sắc và khó quên. Mãi cho đến vài năm sau, đôi khi bất chợt nhớ lại, Đồng Đồng lại cảm thấy lòng mình quặn lên một nỗi đau thật day dứt và khó tả, một nỗi đau mang tên Mộng Hàn và những lúc như thế thì cô lại càng khẳng định được rằng cô vẫn còn yêu Mộng Hàn rất nhiều... Dù cho anh ra đi để lại cho cô bao nhiêu câu hỏi mà không bao giờ có lời giải đáp. Anh đến và đi khỏi cuộc sống của đời cô nhanh như một cơn gió thoảng, mặc dù tình yêu với anh không được trọn vẹn và chỉ mang đến cho cô nước mắt và khổ đau nhưng những ngày tháng ngắn ngủi được ở bên cạnh anh đối với cô đó là những tháng ngày êm đềm và hạnh phúc nhất. Đôi khi Đồng Đồng tự hỏi: "Tình yêu là gì chứ? Khi mới quen biết nhau, tình yêu là những lời hứa hẹn, là những nụ hôn nồng nàn, là sự cháy bỏng khi lần đầu tiên chạm vào nhau, sự xa lạ, dường như đã dung hòa ngọn lửa trong nhau, đã từng là sự theo đuổi duy nhất trong cuộc đời tôi. Nhưng bây giờ, tôi đã hoàn toàn thất vọng đối với hai chữ tình yêu này, không có tình yêu, hôn nhân với tôi cũng chỉ là một ảo tưởng." Sự mong nhớ, sự chờ đợi đã khiến trái tim cô trở lên khô cằn, và cô tưởng như đã "không thể yêu" thêm được ai từ khi Mộng Hàn bỏ đi. Cuộc sống với một trái tim băng giá... lại khiến nhiều trái tim rung lên vì cô. Nhưng cô lại không thể đáp lại bất kỳ một ai bởi... yêu... hận với cô là Mộng Hàn. Càng yêu bao nhiêu cô lại càng hận anh bấy nhiêu. Vì trong tim Đồng Đồng chỉ có một hình bóng duy nhất đó là Mộng Hàn, cô biết được điều này khi cô và anh chia tay. Chỉ khi xa nhau, chỉ khi trải qua bao nhiêu thăng trầm của cuộc sống cô mới hiểu thấu trái tim mình. Ba năm sau... Đồng Đồng gặp lại một Mộng Hàn hoàn toàn khác. Người khiến cô càng hận lại càng yêu... Tình yêu của cô và Mộng Hàn như một trò "cút bắt" người này đuổi theo người kia, cứ thế như một vòng tròn mà không sao thoát ra được. "Nếu như anh yêu em" là một câu hỏi nghi hoặc của Đồng Đồng mà cần Mộng Hàn giải đáp, và sự giải đáp của anh chính là "Anh yêu Em"... Sự xa cách chỉ làm bùng ngọn lửa tình yêu của hai người và khiến hai người hiểu rằng họ sinh ra để dành cho nhau. Tưởng Nhược Phàm - người thứ ba trong cuộc tình này, nghĩ mình đã thắng trong cuộc chiến "tình yêu" độc chiếm con tim của Đồng Đồng và anh tin tưởng rằng anh là người sẽ làm cho Đồng Đồng hạnh phúc nhất. Nhưng Tưởng Nhược Phàm không biết rằng, người mà Đồng Đồng mãi mãi yêu lại chính là Mộng Hàn, cho dù hai người có thể xa cách nhưng họ luôn hướng về nhau.. Có một câu nói đã trở thành chân lý: "Con đường tình yêu muôn đời vẫn thế". Chỉ có hai người cùng bước về phía trước... dù bao dung hay cố gắng bao nhiêu thì trên con đường đó người thứ ba vốn không thể tồn tại dù chỉ là chiếc bóng và tiểu thuyết "Nếu như anh yêu em" đã lý giải cho điều này. *** Lâm Uyển Uyển mang thai rồi! Tin này đối với Uông Tường mà nói thì vừa mừng vừa lo. Hơn một năm nay, tình cảm giữa anh ấy và Uyển Uyển sớm đã nhạt nhẽo đi. Người phụ nữ từng kết thúc tình cảm mười mấy năm giữa anh ấy và vị hôn thê, khiến anh ấy có một cảm giác nói không nên lời. Ngoại trừ cảm giác đổ mồ hôi trên giường ra, thì anh ấy chỉ cảm thấy trong lòng họ không chỉ chưa từng gần nhau, mà ngược lại càng ngày càng xa cách. Cô ấy luôn thích so sánh, trước đây cô ấy so sánh anh ấy với Mộng Hàn, sau này cô ấy lại so sánh anh ấy với bất kỳ người đàn ông nào bên cạnh… Có một độ anh ấy thường xuyên đi công tác xa nhà, gần như không muốn trở về căn nhà mà họ chung sống. Hai chữ “chia tay” anh ấy không phải chưa từng nghĩ tới, nhưng anh ấy cuối cùng vẫn không thể nói ra được. Anh ấy sợ, anh ấy không cam tâm, anh ấy không muốn thừa nhận việc ban đầu anh ấy bỏ rơi người phụ nữ có tình cảm mười mấy năm để đổi lấy cô ấy là một sai lầm, kết cục như vậy anh ấy không chịu đựng nổi. Tâm trạng anh ấy hôm nay vẫn rất tốt, tình trường không được như ý, sự nghiệp được như ý, anh ấy vừa được đề bạt là Phó Giám đốc bộ phận tiêu thụ, không chỉ là lương cơ bản sẽ tăng lên ba nghìn đồng. Tình như vậy, lương cơ bản và thưởng cuối năm thôi, một năm cũng có mười lăm, mười sáu vạn rồi, thêm vào tiền thưởng nhóm mỗi tháng, nhà lầu xe hơi cách anh ấy không còn xa nữa. Anh ấy thậm chí cảm thấy đứa con này chính là đến cứu anh ấy, có lẽ từ nay về sau tất cả sẽ khác, hạnh phúc từng xa xôi, cuối cùng vẫn không hoàn toàn bỏ rơi anh ấy. Lúc anh ấy về tới nhà, Uyển Uyển đang ngồi trên ghế sofa, sắc mặt lạnh như băng. Vừa mang thai, thân hình cô ấy đã thướt tha yểu điệu như vậy, anh ấy không kiềm chế nổi ham muốn lao đến ôm cô ấy, báo tin vui cho cô ấy. ... Mời các bạn đón đọc Nếu Như Anh Yêu Em của tác giả Hiểu Nguyệt.
Mong Ước Lâu Bền - Trúc Âm
Một tình yêu tuổi trẻ cuồng nhiệt của đôi nam thanh nữ tú - giữa cô gái xinh đẹp thông minh, quyết đoán, có gia cảnh nghèo hèn với chàng trai tuấn tú, con cháu một gia tộc giàu có, nắm giữ những trọng điểm kinh tế và chính trị của Trung Hoa Đại Lục. Họ bị ngăn cản bởi tay một bà mẹ quyền lực, song luôn quyết tâm đến cùng cho dù sau này có chuyện gì sảy ra họ cùng sẽ ở bên nhau suốt đời. Không phải bởi tiền bạc hay quyền lực chi phối cô bé Lọ Lem đi tìm "con rùa vàng", thế mà cô đã bỏ đứa bé mới chưa đầy 2 tháng tuổi, ra đi với tấm vé du học Úc, không một lời từ biệt và chỉ để lại lời nhắn: " Sáu năm, đợi đến một ngày em có thể đứng ngang hàng với anh, em sẽ trở lại tìm anh!" 6 năm sau, Thừa Nghiệp - một doanh nghiệp lớn mới thành lập mở rộng thị trường tại Trung Hoa đại lục, nhanh chóng bứt phá, vượt qua những tập đoàn hùng mạnh nhất trong nước, chiếm lĩnh thị trường. Giới truyền thông không tìm ra bất cứ thông tin nào về tổng giám đốc của Thừa Nghiệp - họ chỉ biết đến bà tổng giám đốc dước cái tên Cherry, hành sự kín đáo, trước nay chưa từng xuất hiện trên các phương tiện truyền thông, ngoài ra không ai biết gì hơn... Chàng trai vẫn đợi 6 năm, cho đến ngày cô trở về, thành một bà tổng giám đốc cao sang, quyền quý thì cũng là lúc anh chính thức nói lời chia tay cô. Nhưng cô không từ bỏ, quyết định theo đuổi anh đến cùng, thì tình cờ phát hiện anh đang ở bên "vợ và một đứa con trai"... Sáu năm cô đi đã sảy ra những chuyện gì, liệu mong ước ở bên nhau trọn đời liệu có còn là quá muộn? *** Hai người không nói chuyện nữa mà chỉ ngồi trầm ngâm. Nhân viên phục vụ đánh xe của Khả Nhi đến trước cửa. Khả Nhi hỏi: -Trên đường em về nhà có đi qua khách sạn của anh, tiện đường nên chúng ta cùng đi chứ? Dương Phàm không từ chối liền mở cửa xe cho Khả Nhi, lấy tay chặn nóc xe để Khả Nhi ngồi vào trong ghế lái rồi mới đi vòng lại và ngồi vào ghế bên cạnh. Vừa khởi động xe thì Khả Nhi nhận được điện thoại. Cô nhìn vào màn hình…là mẹ cô đang gọi. Khả Nhi lập tức nghe máy. -Khả Nhi…- Tần Tuyết Liên hốt hoảng: -Con mau vào bệnh viện nhân dân ngay! -Bệnh viện?- Khả Nhi giật mình, sốt ruột hỏi: -Mẹ làm sao thế? Có phải khó chịu ở đâu không? Bác sĩ nói thế nào?-Mẹ không sao, là Tương Vũ…- Tần Tuyết Liên thở dài: -Tương Vũ ngốc nghếch…nó cắt cổ tay tự tử con ạ! Vừa mới được đưa vào phòng cấp cứu, còn đang hôn mê. Cô chú Triệu gặp phải cú sốc này đã sụp đổ hoàn toàn. Còn cả Lập Lập nữa, nó mới có 4 tuổi… Khả Nhi kinh hoàng: -Tương Vũ tự sát? Con đến ngay đây!- ném điện thoại xuống, Khả Nhi hốt hoảng khởi động xe, bàn tay run rẩy dữ dội, phải khởi động xe mấy lần mới được. Dương Phàm nắm chặt lấy tay Khả Nhi: -Để anh lái xe cho. Em gọi điện cho mẹ hỏi cho rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? ... Mời các bạn đón đọc Mong Ước Lâu Bền của tác giả Trúc Âm.
Mở To Đôi Mắt Xinh Đẹp Của Em - Liễu Uyển Hồng
Mở to đôi mắt xinh đẹp của em là câu chuyện về một cô gái 8x xinh đẹp trên hành trình đến với nước Mỹ để tìm kiếm tình yêu đích thực. Tại thành phố náo nhiệt này, cô đã may mắn khi nhận được tình cảm cùng lúc từ hai người đàn ông và khiến cả hai phải lao vào một cuộc chiến kịch liệt để chinh phục hoàn toàn trái tim cô gái. Một bên là chàng trai người Mỹ lãng mạn ”đến tận xương tủy”, lúc nào cũng tràn đầy mê lực hấp dẫn người đối diện. Một bên là chàng trai người Trung Quốc - một con người luôn lặng lẽ chăm sóc cô, ân cần, tỉ mỉ, tinh tế, ấm áp đến tận đáy trái tim. Quyết định hoàn toàn thuộc về cô gái trẻ! Thế giới này đang dùng người phụ nữ Trung Quốc để làm trò tiêu khiển... Ở Las Vegas, phàm đã là yêu thì sẽ cháy đến tận cùng... Trong đường hầm tình yêu thêm một lần nữa diễn lại điều vô cùng lãng mạn... Kỳ thực, hôn nhân mới là tấm gương phản chiếu nhân cách con người... Trong cuộc đời, có một cảm giác lôi cuốn khiến cho đàn ông cảm thấy bội phản là có lý... Là người đàn ông chưa trưởng thành hay là cô gái quá ngây thơ? Một người đàn ông cao thượng đem đến cho cô niềm hy vọng. Trong cuộc chiến tình cảm này, trí tuệ Trung Quốc hoàn toàn chiến thắng! *** Buổi sáng hôm Ngô Vũ được thả, sau một đêm mưa bão điên cuồng, cành cây và lá nằm vương vãi khắp mặt đất. Cơn bão đã đi qua, không gian trở nên trong lành và thoáng đãng. Khi ánh mặt trời đầu tiên chiếu xuống mặt đất, vạn vật bỗng chốc hồi sinh. Mùa hè ở Mi-chi-gân, sau những trận mưa bão dữ dội, nước trong các con sông chảy qua vùng nông thôn vẫn chưa rút đi hết. Nước lấn ra khỏi bờ, tạo nên những trận lũ có sức phá hoại lớn, khiến mọi người không kịp phòng bị. Dự báo thời tiết hôm đó đã thông báo có lũ tràn về. Nhưng khi đi ra ngoài, Tuyết Nhung nhìn lên trời, thấy trời xanh mây trắng, thời tiết có vẻ hiền hòa, nên cho rằng đài khí tượng có lẽ đã nhầm. Ngày hôm đó không chỉ là ngày Ngô Vũ ra tù, mà còn là ngày một tạp chí nổi tiếng của Mĩ xuất bản tập san của một tuần mới. Vài ngày trước, Tổng biên tập của tạp chí này đã gọi điện báo cho Tuyết Nhung biết cô đã được chọn vào danh sách năm mươi phụ nữ có sức ảnh hưởng lớn của năm, hơn nữa ảnh của cô còn được chọn làm trang bìa. Nhờ sự nỗ lực của Tuyết Nhung và hiệp hội của cô, hiện giờ đã có 102 trường cấp ba ở Mĩ đã đưa hoặc quyết định sẽ đưa những bài giảng về tình yêu và hôn nhân vào các tiết học, mười lăm trường đại học Mĩ đã coi môn học về tình yêu và hôn nhân là môn học bắt buộc. Tuyết Nhung cũng đã khiến xã hội Mĩ nhận thức được những khó khăn và đau khổ mà những phụ nữ trẻ phải đối mặt khi ly hôn. Cô cũng đang cùng cơ quan lập pháp thảo luận sửa lại luật ly hôn, nhằm đem đến sự bảo vệ nhiều hơn nữa cho những người phụ nữ. Khi nhận được tin này, ý nghĩ đầu tiên lóe lên trong đầu Tuyết Nhung là sẽ cho Ngô Vũ biết. Vậy nên, từ sáng sớm, cô đã lái xe đến hiệu sách ưa thích. Nhìn thấy tờ tạp chí có bìa là ảnh của mình trên giá, cô nhanh chóng lấy xuống rồi đi thẳng đến quầy thanh toán. Sau khi thu tiền xong, đưa lại tờ tạp chí cho cô, nam nhân viên phục vụ đột nhiên ngẩng đầu lên, hết nhìn cô rồi lại nhìn vào tờ tạp chí nói: “Tôi rất ủng hộ cuộc cách mạng của cô dù tôi là đàn ông!” Anh ta vừa nói dứt lời, cả hai người cùng bật cười vui vẻ. Sau đó, Tuyết Nhung hân hoan lái xe đến thẳng tòa án. ... Mời các bạn đón đọc Mở To Đôi Mắt Xinh Đẹp Của Em của tác giả Liễu Uyển Hồng.