Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Người Đàn Ông Mang Tên Ove (Fredrik Backman)

Người đàn ông mang tên Ove năm nay năm mươi chín tuổi. Ông là kiểu người hay chỉ thẳng mặt những kẻ mà ông không ưa như thể họ là bọn ăn trộm và ngón trỏ của ông là cây đèn pin của cảnh sát. Ove tin tất cả những người ở nơi ông sống đều kém cỏi, ngu dốt và không đáng làm hàng xóm của ông. Ove nguyên tắc, cứng nhắc, cấm cảu và cay nghiệt.

Người đàn ông mang tên Ove lên kế hoạch tự tử. Nhưng những nỗ lực của ông liên tiếp bị phá đám. Bắt đầu từ việc một buổi sáng, một cặp đôi trẻ trung hay chuyện với hai đứa con cũng hay chuyện không kém chuyển đến gần nhà Ove và vô tình lùi xe đâm sầm vào tường nhà ông. Rồi đến con mèo hoang nhếch nhác, tình bạn không ngờ… cuộc sống của ông già mang tên Ove thay đổi hoàn toàn.

Mang chất trào lộng duyên dáng kiểu Bắc Âu nhưng cũng tràn đầy tính nhân văn, cuốn sách trở thành một hiện tượng toàn cầu với gần 3 triệu bản in được bán ra, và được dịch sang 40 ngôn ngữ. Bộ phim cùng tên chuyển thể từ cuốn tiểu thuyết đã được đề cử ở hạng mục phim nói tiếng nước ngoài hay nhất tại Oscar 2017.

***

Đông qua, xuân tới và Parvaneh thi đỗ bằng lái xe. Ông Ove dạy Adrian cách thay lốp xe. Cậu ta đúng là đã mua một chiếc Toyota, nhưng điều đó không đồng nghĩa cậu ta không thể cải tạo được, Ove đã giải thích như vậy với Sonja khi ông đi thăm bà vào một ngày Chủ nhật tháng Tư. Tiếp đó ông cho bà xem vài tấm ảnh chụp con trai của Parvaneh. Thằng bé bốn tháng tuổi nhanh như sóc. Patrick đã cố bắt ông dùng một chiếc điện thoại có chức năng chụp ảnh, nhưng Ove không tin chúng. Thay vào đó, ông đem theo trong ví một tập ảnh dày buộc bằng thun, và khoe với tất cả mọi người ông gặp. Kể cả những người làm việc ở cửa hiệu bán hoa. Tìm mua: Người Đàn Ông Mang Tên Ove TiKi Lazada Shopee

Xuân qua hè tới, khi mùa thu gõ cửa, nữ nhà báo phiền hà Lena dọn tới ở cùng anh chàng Anders đỏm dáng chạy xe Audi. Ove là người lái chiếc xe tải chở đồ cho chị ta. Ông không mấy tin tưởng vào những anh chàng kém cỏi trong việc lùi xe giữa hai dãy nhà sao cho không đụng vào thùng thư của ông. Tất nhiên, Lena không tin vào thiết chế hôn nhân, Ove kể với Sonja như vậy, kèm thêm một cái hừ mũi hàm ý rằng mấy người hàng xóm đã xì xầm không ít. Thế rồi mùa xuân tiếp theo, ông đến bên mộ bà và cho bà xem một tấm thiệp mời đám cưới.

Mirsad mặc bộ com-lê đen và run lẩy bẩy vì căng thẳng. Parvaneh phải cho cậu ta uống một chầu tequila trước khi cậu ta bước vào tòa thị chính. Jimmy đã đợi sẵn trong đó. Ove đóng vai phụ rể, ông đã mua một bộ cánh mới để mặc trong dịp trọng đại. Họ mở tiệc tại quán cà phê của Amel. Ông già béo lùn cố gắng phát biểu những ba lần, nhưng lần nào cũng chỉ lắp bắp được vài chữ vì quá xúc động. Mặt khác, ông ta đã lấy tên Jimmy để đặt cho một loại sandwich. Cậu thanh niên mập mạp coi đó là món quà tuyệt vời nhất mà mình từng được nhận. Jimmy tiếp tục sống trong ngôi nhà của mẹ cùng với Mirsad. Năm sau đó, hai người nhận nuôi một bé gái. Chiều nào Jimmy cũng đưa con bé sang nhà bà Anita chơi vào lúc ba giờ đúng, đều như vắt chanh, khi hai vợ chồng bà uống cà phê.

Tình trạng của ông Rune không có gì cải thiện. Có những lúc ông gần như không thể tiếp xúc được trong vài ngày liền. Nhưng mỗi khi cô bé con chạy vào nhà và vươn tay về phía bà Anita, một nụ cười mãn nguyện làm khuôn mặt ông bừng sáng. Lần nào cũng vậy.

Thêm nhiều ngôi nhà khác được xây dựng trong khu vực. Chỉ sau vài năm, nó đã trở thành một quận nội thành. Dĩ nhiên chuyện đó không làm cho Patrick khéo léo hơn trong việc mở cửa sổ hoặc lắp ráp mấy cái tủ áo của IKEA. Một buổi sáng nọ, anh chàng xuất hiện trước cửa nhà ông Ove cùng với hai người đàn ông trạc tuổi mình. Cả hai người đều mua nhà ở cách đó vài con đường, theo lời họ giải thích. Họ đang sửa nhà và gặp một chút khó khăn với những thanh rầm trên các bức tường ngăn. Họ không biết phải làm thế nào. Tất nhiên ông Ove có giải pháp cho vấn đề. Ông lẩm bẩm gì đó trong miệng giống như hai chữ “dốt quá”, rồi sang tận nơi chỉ cho bọn họ. Ngày hôm sau, một người hàng xóm khác xuất hiện. Rồi một người nữa. Một người nữa. Chỉ trong vài tháng, ông đã đi đến gần như mọi ngôi nhà trong bán kính bốn con đường để vá chỗ nọ sửa chỗ kia. Tất nhiên ông luôn càu nhàu vì sự bất lực của mọi người, nhưng lúc đứng một mình trước mộ Sonja, ông lại thủ thỉ với bà: “Đôi khi có chuyện để làm trong ngày cũng hay bà ạ.”

Các cô con gái của Parvaneh lần lượt ăn mừng sinh nhật, và trước khi mọi người kịp thắc mắc, cô bé ba tuổi dễ ghét đã trở thành một cô bé sáu tuổi. Ove đưa cô bé đến trường ngày đầu tiên. Cô bé dạy ông cách chèn biểu tượng mặt cười vào tin nhắn điện thoại, còn ông thì bắt cô bé hứa không được mách với bố là ông đã mua điện thoại di động. Cô bé tám tuổi dễ ghét không kém nay đã lên mười và tổ chức tiệc ngủ đầu tiên trong đời. Cậu em trai của chúng bày đồ chơi khắp căn bếp nhà ông Ove. Ông đã xây một cái bể nhỏ cho cậu bé nghịch nước trong sân nhà mình, nhưng khi có người gọi nó như vậy Ove đáp trả ngay rằng: “Nó là một hồ bơi, không nói nhiều!” Anders được bầu làm tổ trưởng tổ dân phố một lần nữa, còn Parvaneh thì mua một cái máy cắt cỏ mới cho bãi cỏ phía sau dãy nhà.

Hè chuyển sang thu, rồi thu qua đông tới. Vào một buổi sáng Chủ nhật tháng Mười một lạnh giá, gần tròn bốn năm sau cái ngày mà Parvaneh cùng Patrick lùi xe vào thùng thư của ông Ove, cô thức giấc với cảm giác như bị ai đó đặt một bàn tay lạnh ngắt trên trán mình. Cô nhỏm dậy, nhòm xuống qua cửa sổ phòng ngủ và xem giờ. Đã tám giờ mười lăm. Chỗ tuyết trước cửa nhà ông Ove vẫn nguyên xi không được dọn sạch.

Lao qua con đường nhỏ với chiếc áo choàng ngủ trên người và đôi dép bông dưới chân, cô gọi to tên ông. Cô mở cửa nhà ông bằng chìa khóa dự phòng được ông đưa cho, rồi lao vào phòng khách, loạng choạng trèo lên cầu thang với đôi dép ướt và quả tim đập thình thịch trong ngực. Cô dò dẫm đi vào phòng ngủ của ông.

Nom Ove như đang ngủ rất say. Cô chưa bao giờ thấy khuôn mặt ông thư thái đến thế. Con mèo nằm bên cạnh Ove, ngả đầu trên lòng bàn tay của ông. Khi trông thấy Parvaneh, nó chậm rãi đứng dậy, như thể chỉ đến lúc đó mới hiểu ra sự tình, và trèo lên lòng cô. Cả hai ngồi bên cạnh giường, Parvaneh vuốt ve mái tóc của ông cho đến khi đội cứu thương xuất hiện và nhẹ nhàng giải thích rằng họ cần phải đưa thi thể đi. Lúc đó cô mới chồm người tới trước và thì thào vào tai ông: “Hãy gửi tình yêu của cháu cho bác Sonja và cảm ơn bác ấy đã cho cháu mượn bác”. Rồi cô cầm cái phong bì to đề tên mình nằm trên chiếc bàn đầu giường và đi xuống cầu thang.

Trong phong bì đựng các thứ tài liệu, giấy chứng nhận, bản vẽ gốc của ngôi nhà, sổ tay hướng dẫn sử dụng đầu máy, sổ bảo dưỡng của chiếc Saab. Số tài khoản ngân hàng và hợp đồng bảo hiểm. Số điện thoại của một luật sư mà ông Ove đã “giao phó mọi thứ”. Cả một cuộc đời được sắp xếp như một tập hồ sơ. Như một bản bút toán kết sổ. Trên cùng là một lá thư dành cho cô. Parvaneh ngồi vào bàn bếp và đọc thư. Nó không dài. Như thể ông Ove đã biết mắt cô sẽ nhòa lệ trước khi đọc tới dòng cuối cùng.

Chiếc Saab được để lại cho Adrian. Mọi thứ khác được giao phó cho cô. Cô đã có chìa khóa ngôi nhà rồi. Con mèo ăn cá ngừ hai lần mỗi ngày và cần được cho ra ngoài để đi vệ sinh. Làm ơn tôn trọng chuyện đó. Một luật sư trong thành phố đang giữ các giấy tờ ngân hàng và những thứ khác. Có một tài khoản với số dư 11.563.013 krona 67 ore. Của bố bà Sonja để lại. Ông già có nhiều cổ phần. Ông ta keo kiệt kinh khủng. Tôi và Sonja không biết phải làm gì với khoản tiền đó. Các con cô sẽ nhận mỗi đứa một triệu khi chúng tròn mười tám tuổi, con gái của Jimmy cũng vậy. Phần còn lại là của cô. Nhưng đừng để cho Patrick đụng vào số tiền đó. Sonja sẽ thích cô. Đừng để cho những người hàng xóm mới của cô lái xe vào khu dân cư.

Ove

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Người Đàn Ông Mang Tên Ove PDF của tác giả Fredrik Backman nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Tào Tháo - Thánh Nhân Đê Tiện Tập 1 (Vương Hiểu Lỗi)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tào Tháo - Thánh Nhân Đê Tiện Tập 1 PDF của tác giả Vương Hiểu Lỗi nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Tào Tháo - Thánh Nhân Đê Tiện (Tập 4) (Vương Hiểu Lỗi)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tào Tháo - Thánh Nhân Đê Tiện (Tập 4) PDF của tác giả Vương Hiểu Lỗi nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Tân Nương Của Quỷ (Nhan Uyển Huyên)
Tôi càng lớn lại càng cảm thấy cuộc sống trở nên khỏ khăn hơn. Tới độ tuổi này rồi tôi mãi vẫn còn cô đơn chiếc bóng. Không phải tôi không tìm được người yêu nhưng không hiểu sao những người đàn ông từng thân cận với tôi đều gặp phải chuyện không may. Mẹ tôi vì bức thiết muốn tôi lập gia đình, nên tháng cô hồn năm nay mẹ tôi lại muốn tôi cùng với một con quỷ...***Câu nói của hắn làm tôi suýt chút nữa thì nhảy dựng lên. Tôi nuốt nước miếng, suýt chút nữa nói: "Không phải anh “không được” sao" nhưng những lời này đã bị tôi nuốt xuống trong bụng, uyển chuyển nói: "Em nghe lời anh, nếu anh muốn thì chúng ta liền làm như vậy đi." ​Cố Nam Phong nghe xong cảm thấy rất vui vẻ, muốn tiếp tục nữa. ​Mẹ kiếp, bình thường đều là tôi làm những chuyện không đứng đắn vwois hắn, nhưng bây giờ hắn thật sự muốn động vào tôi rồi, tôi ngược lại cảm thấy rất khẩn trương. Đầu óc tôi co lại, bật thốt ra một câu: "Không phải anh “không được” sao?" Tìm mua: Tân Nương Của Quỷ TiKi Lazada Shopee ​"Không được?" Cố Nam Phong nhìn tôi với vẻ mặt thâm trầm đến cực điểm: "Em tốt nhất nên đem những lời vừa rồi nói rõ ràng lại cho ta nghe." ​Thì ra cho dù là nam nhân ôn nhu cỡ nào cũng sẽ không chịu được nữ nhân nó hắn “không được”. ​Tôi lắp bắp nói: "Sau khi hai ta ở cạnh nhau, không phải anh vẫn luôn không động chạm vào em sao?" ​Tôi chỉ nói một câu kia, sắc mặt hắn đã càng ngày càng trở nên khó coi, tôi nhanh chóng giải thích "Kỳ thật em cũng không quá chú trọng chuyện này, cho dù anh “không được” thì cũng không sao đâu, ưm..." ​Cố Nam Phong đột nhiên cúi đầu xuống chặn miệng tôi lại. Hắn tra tấn tôi đến khi tôi sắp không thở nổi hắn mới chịu bỏ tôi ra, hắn ghé vào tai tôi, buồn bã nói: "Trước kia ta không động vào em, là vì ta chưa đoạt lại được chân thân của mình, ta không thể làm như vậy, hơn nữa lúc ấy thực lực của ta còn chưa khôi phục, không bảo vệ được em, nhưng bây giờ thì khác..." ​Hắn nói hết câu đã muốn tiếp tục nữa, tôi ngăn hắn lại, nói: " Vậy hiện giờ anh đã đoạt lại được chân thân của mình rồi à?" ​Tôi hỏi cái gì Cố Nam Phong cũng ậm ừ một tiếng. Cuối cùng chũng tôi cũng chính thức trở thành vợ chồng. ​Mấy ngày ở cùng Cố Nam Phong tôi cảm thấy rất vui vẻ, hắn nói hắn đã phát hiện ra người áo đen kia là ai và hắn cũng đã giúp tôi diệt trừ hắn rồi. ​Tôi tò mò hỏi: “Hắn ta là ai?” ​“Hắn ta là Lý Húc Dương.” ​Nghe được câu này tôi thấy rất bất ngờ. Tôi và hắn ta quen biết cũng chưa lâu, tại sao hắn ta lại muốn giết tôi? ​Cố Nam Phong giải thích: “Hắn là người tu đạo, hắn ta biết được tương lai em sẽ là người giết hắn nên hắn muốn giết em trước để diệt trừ hậu họa.” ​“Vậy còn Tạ Linh Linh và mấy người kia?” ​“Ta đã giúp bọn họ siêu thoát rồi.” ​Tôi mỉm cười, nằm gọn trong lòng hắn. Tôi cảm thấy cho dù trời có sập xuống cũng sẽ có hắn bảo vệ tôi. Có hắn ở bên cạnh thật tốt. ​Nhưng rồi bỗng một đêm, Cố Nam Phong bỗng lặng lẽ rời đi, tôi không biết là hắn đi đâu như có lẽ hắn khống muốn để tôi biết nên tôi liền nhắm mắt giả bộ ngủ. Nhắc tới cũng kỳ, Cố Nam Phong vừa rời đi, tôi liền đột nhiên nghe thấy tiếng cửa chính mở. ​Chờ đến khi thân ảnh của Cố Nam Phong mất hút, tôi mới ngồi dậy, khoác thêm một cái áo rồi đi theo hắn. Tôi trốn ở một góc, lặng lẽ nhìn xuống dưới tầng. Một cô gái mặc váy dài màu đỏ đột nhiên xuất hiện trước mắt tôi. ​Trái tim tôi đập thình thịch, tôi nhanh chóng rụt đầu về bởi vì lúc tôi nhìn thấy cô ấy, cô ấy cũng đang nhìn về phía tôi, tôi không biết cô ấy đã phát hiện ra tôi chưa như tôi thấy ánh mắt của cô ấy trông rất đáng sợ. ​Cố Nam Phong đưa lưng về phái tôi, hắn đang nói chuyện với cô ấy. ​"Cao Nguyệt, sao ngươi lại đột nhiên xuất hiện ở đây?" ​Tôi thấy thanh âm của Cố Nam Phong có chút tức giận, tôi không biết hắn giận cái gì. Dù sao từ trước tới nay tôi chưa từng thấy hắn nói chuyện với ai lạnh lùng đến vậy. ​Thì ra người này là phu nhân Minh giới tên là Cao Nguyệt, trong lòng tôi suy nghĩ không biết quan hệ giữa bọn họ là thế nào, tôi chợt nghe thấy Cao Nguyệt nói: "Cao Nguyệt? Trước kia ngươi không có gọi ta như vậy? Sao? Mười năm không gặp ngươi liền quên ta rồi ư?" ​Sau đó tôi nghe thấy tiếng nói lạnh băng của Cố Nam Phong: "Phong phu nhân, thỉnh ngươi tự trọng." ​Tôi có chút tò mò, lén lút thò đầu ra nhìn bọn họ, tôi thấy sắc mặt Cao Nguyệt ửng hồng, cô ấy cúi đầu không biết đang nghĩ đến chuyện gì. ​Cố Nam Phong lạnh lùng nói: "Không có chuyện gì thì đừng đến quấy rầy chúng ta." ​Nói xong câu đó, hắn liền quay người muốn rời đi. ​"Ngươi đi đi, vĩnh viễn đừng trở về, giống như lúc ngươi vứt bỏ ta vậy!" ​Cao Nguyệt ngẩng đầu nhìn về phía Cố Nam Phong, nước mắt nhanh chóng chảy xuống hai gò má trắng nõn, chẳng mấy chốc cả khuôn mặt cô ấy đã bị che phủ bởi nước mắt. ​Tôi bị lời nói của cô ấy làm cho khiếp sợ, thật lâu sau vẫn chưa khôi phục lại được tinh thần, rốt cuộc thì giwuax cô ấy và Cố Nam Phong đã có chuyện gì? Sao Cao Nguyệt lại nói Cố Nam Phong vứt bỏ cô ấy? Tôi biết Cố Nam Phong không phải là người như vậy! ​Cố Nam Phong thở dài: "Chuyện đã qua thì cứ để nó qua đi, chúng ta phải sống vì tương lai." ​Nói xong hắn muốn đi lên lầu. Lúc này tôi mới lấy lại tinh thần, nhanh chóng trốn vào phòng. Rồi tôi chợt thấy Cao Nguyệt vọt lên, ôm Cố Nam Phong từ phía sau, cô ấy áp mặt vào lưng Cố Nam Phong khóc nấc lên, trong miệng còn nói mấy lời gì đó. ​Cố Nam Phong đứng đấy bất động, thở dài, hắn cạy tay Cao Nguyệt ra, xoay người lại rồi cúi đầu nói gì đó với cô ấy. ​Lúc này tôi chẳng còn tâm tư muốn nghe bọn họ thì thầm nói cái gì, tôi chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi đây. Bởi vì Cố Nam Phong không phản bác lời nói của Cao Nguyệt, thậm chí có thể nói hắn chấp nhận cô ấy..., chẳng lẽ hắn thật sự đã bỏ rơi cô ấy sao? ​Tôi không tin Cố Nam Phong lại là người bạc tình phụ nghĩa như vậy, nhưng tôi càng tin vào hai mắt của mình hơn. Tôi lo lắng Cố Nam Phong sẽ phát hiện ra tôi nên tôi liền nhanh chóng trở về phòng. ​Đại khái là khoảng tầm ba phút sau, tôi nghe thấy trong phòng có tiếng mở cửa, tôi liền biết Cố Nam Phong vào phòng, tôi nhanh chóng giả bộ như đang ngủ. Không biết lúc tôi đi, Cố Nam Phong đã khuyên Cao Nguyệt như thế nào để cô ấy rời đi. ​Cố Nam Phong tới, hắn nhẹ nhàng vuốt má tôi, thở dài: "Kỳ thật giữa ta và cô ấy không giống với những gì em nghĩ đâu." ​Nghe hắn nói như vậy, tôi liền biết hắn đã phát hiện ra tôi. Tôi không gải vờ nữa mà dứt khoát ngồi dậy, hỏi: "Vậy giữa hai người đã có chuyện gì?" ​Nói xong, trong lòng tôi lại có chút khó chịu, nước mắt không nhịn được mà chảy xuống. ​Cố Nam Phong ngược lại còn nở nụ cười: "Được rồi, ta vẫn nên đem hết mọi chuyện kể cho em nghe." ​Tôi quên cả khóc, chờ Cố Nam Phong giải thích. Thì ra hắn, Phong Cương và Cao Nguyệt lớn lên bên nhau từ nhỏ. Quan hệ giữa mấy người bọn họ vốn rất tốt, nhưng về sau không biết có chuyện gì, Phong Cương muốn làm Quỷ Vương nên đã hại cả nhà ta. Vốn dĩ cha ta muốn ta lấy Cao Nguyệt, nhưng sau khi Phong Cương cướp được ngôi vị Quỷ Vương thì Cao Nguyệt liền gả cho hắn. ​Tôi suy đoán: "Có phải là Phong Cương thích Cao Nguyệt, nhưng Cao Nguyệt lại thích anh? Có phải bọn họ vì yêu mà sinh hận không?" ​Cố Nam Phong cười lắc đầu: "Ta không biết." ​Tuy hắn nói cho tôi biết chuyện này, nhưng có một việc tôi vẫn không hiểu, nên tôi liền hỏi: "Vậy chuyện Cao Nguyệt nói anh bỏ rơi cô ấy là sao? Có phải là trước kia hai người từng có hôn ước nên đã đã hứa hẹn gì với nhau rồi đúng không?" ​Tôi rất nghiêm túc hỏi hắn, nhưng Cố Nam Phong lại cười nói: "Em suy nghĩ nhiều quá. Chúng ta chỉ là thanh mai trúc mã, sau đó đôi khi cũng bị người khác trêu chọc, nhưng kỳ thật ta không có ý đấy. Với lại lúc ấy ta cũng không thích em nên cha ta muốn ta lấy cô ấy thì ta cũng không phản đối. Sau đó xảy ra chuyện, vấn đề này ta cũng nói rồi, cô ấy đã kết hôn." ​"Nếu hiện giờ cô ấy không kết hôn..., có phải là anh sẽ lấy cô ấy không?" ​Nghĩ đến khả năng này tôi liền cảm thấy rất khó chịu. ​Cố Nam Phong cười nói: "Em muốn nghe anh nói thật hay nói dối?" ​"Đương nhiên là nói thật rồi." ​"Được, nếu là nói thật thì ta cũng sẽ không lấy cô ấy. Bởi vì ta muốn báo thù cho cha ta, nên ta chẳng muốn quan tâm đến chuyện nữ nhi tình trường." ​Nói chuyện cùng Cố Nam Phong lâu như vậy, chúng tôi mới nằm ngủ, cứ như vậy, hai ngày trôi qua. Cố Nam Phong nói hắn có chuyện phải rời đi, Hạ Dương cũng đi cùng với hắn. ​ ​Cố Nam Phong chưa đi được bao lâu thì ngay trong đêm đó. Tôi lại một lần nữa gặp Cao Nguyệt. ​Nhìn thấy bộ dáng thù địch của tôi, Cao Nguyệt nở nụ cười: "Ngươi đừng sợ, ta sẽ không động thủ với một người nhỏ yếu như ngươi, ta chỉ muốn hỏi ngươi mấy câu thôi." ​"Ngươi muốn hỏi cái gì?" Tôi khẩn trương nhìn chằm chằm vào cô ấy​ ​"Ngươi thích Cố Nam Phong sao?" ​Cô ấy đang nói nhảm à? Nếu như tôi không thích hắn thì sao tôi lại cam tâm tình nguyện ở cùng với quỷ chứ? ​Tôi không chút do dự nói: "Đương nhiên là ta thích hắn rồi." ​Nghe tôi nói như vậy, Cao Nguyệt lại nở nụ cười: "Ngươi đã bao giờ nghĩ tới chuyện hắn là quỷ, hơn nữa còn là con trai của Quỷ vương, hắn có thể sống mãi, không chết không già, nhưng ngươi lại chỉ là một con người yếu đuối, nhỏ bé." ​"Ngươi muốn nói cái gì?" ​Tôi không tin cô ấy có ý tốt muốn nói cho tôi biết, chẳng là cô ấy muốn tôi rời xa Cố Nam Phong thôi. ​"Dĩ nhiên là ta muốn ngươi rời xa Cố Nam Phong, ta cũng là vì muốn tốt cho ngươi." ​Tôi cười nói, "Vậy thì ta cũng khuyên ngươi một câu, bây giờ người đã là vợ người khác rồi, cho dù ta không thể ở bên Cố Nam Phong mãi mãi nhưng chỉ sợ ngươi còn không so được với ta ý." ​Có lẽ Cao Nguyệt không ngờ tôi lại phản bác như vậy, cô ấy tức giận nói: "Nhiều người như vậy, ngươi nghĩ tại sao Cố Nam Phong lại chọn ở bên ngươi?" ​"Tại sao?" ​Cao Nguyệt cười lạnh một tiếng, không nói thêm gì nữa, tôi còn muốn hỏi cô ấy nhưng chớp mắt cô ấy đã biến mất. ​Cao Nguyệt đi rồi nhưng tôi lại ưu sầu không ngủ được. Cao Nguyệt sẽ không vô duyên vô cớ mà nói như vậy, lời của cô ấy nhất định là có nguyên do. ​Mấy ngày sau, Cố Nam Phong trở về, hắn nói Cao Nguyệt đã thiết kế để cô ấy và Phong Cương tan thành mây khói. ​"Trước khi đi, Cao Nguyệt đã nói với ta rồi." Cố Nam phong kiên định nói: "Bất luận em có biến thành bộ dạng gì, ta vẫn sẽ thích em. Hơn nữa, sau khi em chết cũng là quỷ rồi, chẳng phải chúng ta có thể vĩnh viễn ở cạnh nhau sao?" ​Nói xong hắn sờ lên đầu tôi, cười sủng nịnh. ​"Thế nhưng cho dù là vậy, anh cũng vẫn là một con quỷ đẹp trai, còn em thì đã trở thành một bà quỷ già khọm rồi." ​Cố Nam Phong lấy từ trong người ra một vật tròn tròn phát sáng: "Lúc đó, ta có thể dùng đến sức mạnh của Quỷ Vương, biến em trở nên trẻ mãi không già."Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tân Nương Của Quỷ PDF của tác giả Nhan Uyển Huyên nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Tận Hiến (Richelle Mead)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tận Hiến PDF của tác giả Richelle Mead nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.