Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Mối Bất Hòa Truyền Kiếp

Sau Vệ sĩ vô hình, tập tiếp theo trong bộ ba tiểu thuyết hình sự về thung lũng Baztan của tác giả Dolores Redondo tiếp tục dẫn người đọc đến với những con đường huyền ảo của xứ Basque u tối, mưa mù nhưng lại rất quyến rũ bởi núi non trùng điệp, rừng sâu hun hút  và sự hiện diện của những thế lực siêu nhiên.  Một năm sau vụ bắt giữ thủ phạm giết hại các thiếu nữ ở thung lũng Baztan, nữ thanh tra Amaia Salazar chờ đợi tham dự phiên tòa xét xử kẻ sát nhân. Nhưng hắn đã bất ngờ tự sát trong nhà vệ sinh của phòng xử án và để lại thông điệp “Tarttalo” được viết bằng máu. Đây không phải là trường hợp duy nhất, bởi trước đó một người đàn ông sau khi cưỡng hiếp và giết chết bạn gái của mình đã tự sát và để lại thông điệp khó hiểu này. Dường như ai đó đang thao túng hắn phạm tội. Và không dừng lại ở đó, thi thể nạn nhân sau khi bị sát hại đã bị cắt rời: một phần cánh tay được lưu giữ và bảo quản như một món quà lưu niệm, trong khi thủ phạm lại không hề nhớ gì về việc này. Một lần nữa, thanh tra Amaia Salazar quay về thị trấn quê hương Elizondo để điều tra về hàng loạt các vụ tử tự kỳ quái cũng như các vụ mạo phạm nhà thờ địa phương. Lần theo dấu vết, cô dần vén màn những bí mật kinh hoàng trong chính gia đình mình, cùng với quá khứ đeo bám và nỗi lo sợ cho cậu con trai mới chào đời khiến Amaia như muốn nổ tung. *** Tác giả Dolores Redondo sinh năm 1969, tại Saint-Sébastien, một tỉnh thuộc xứ Basque, Tây Ban Nha. Bà từng học chuyên ngành Luật, làm việc nhiều năm trong lĩnh vực thương mại trước khi trở thành tiểu thuyết gia. Với thành công của bộ ba tiểu thuyết hình sự đặc sắc về thung lũng Baztan, Redondo trở thành tác giả trinh thám được đọc nhiều nhất tại Tây Ban Nha năm 2017 Bà là một trong số ít tác giả Tây Ban Nha được đề cử giải thưởng CWA International Dagger 2015. *** Review Mối Bất Hòa truyền kiếp - Doroles Redondo người viết Nguyễn Quang Huy #Review_sách #Mối_Bất_Hòa_Truyền_Kiếp #Dolores_Redondo Cuốn thứ hai trong series Trinh thám TBN về Thung lũng Báztan xứ Basque gồm 3 tập. Trong phần này Amaia đã hạ sinh một bé trai. Trước khi nghỉ sinh Amaia tham dự phiên toà xét xử Jason Medina, kẻ giết hại sau đó cưỡng hiếp tàn nhẫn cô con gái vợ, Johanna Marquez ở phần một. Không ngờ Jason Medina tự sát trong nhà vệ sinh ngay tại tòa. Trước khi chết hắn để lại dòng chữ ký khó hiểu: TARTATLO. Sau khi nghỉ sinh, Amaia được giao điều tra một vụ mạo phạm các nhà thờ trong vùng. Đồ cúng lễ bị đập phá, nhà thờ bị húc đổ cửa. Đặc biệt là sự xuất hiện của các mẩu xương trẻ em trên gian cúng lễ. Giữa lúc cuộc điều tra mạo phạm đang gặp bế tắc, thì bỗng Amaia liên tiếp nhận được tin những kẻ phạm tội bạo hành, sát hại dã man các phụ nữ trẻ xinh đẹp đều tự sát sau đó. Tất cả đều để lại một dòng chữ ký khó hiểu kia. Trước khi tự sát chúng đều đòi được đích thân Amaia thẩm vấn, và nói rằng chúng chờ đợi điều gì đó. Linh cảm có điều bất thường, Amaia nhận ra có mối liên quan giữa đống xương ở nhà thờ với đống xương trong hang đá ở cuối phần một. Cả hai đống xương này, những vụ tự sát với chữ ký ghê rợn kia tất cả đều cho thấy một âm mưu kinh hoàng, ghê rợn. Một âm mưu mà không ngờ lại có dây mơ rễ má đến những gì yêu thương nhất của Amaia, mà ban đầu chị cứ ngỡ chỉ là cơn ác mộng. Một lời khuyên cho ai đọc Mối Bất Hòa Truyền Kiếp là phải đọc phần một, Vệ Sĩ Vô Hình trước. Vì cuốn này có nhiều nội dung mà nếu không đọc phần một sẽ không thể hiểu được. Chẳng hạn như xác của Johanna Marquez có vết cắn chỗ cánh tay bị cắt cụt mà phải đến phần này nó mới được làm rõ. Dolores Redondo đã xây dựng nên không khí thung lũng Báztan còn đáng sợ hơn cả phần một. Nó vừa mang tính huyền bí, ma mị vừa mang tính kinh dị, đẫm máu rùng rợn. Bí mật trùng trùng bí mật, những cảnh hiện trường đẫm máu, bối cảnh ma mị, huyền bí hư hư thực thực và nỗi lo toan khi lần đầu tiên làm mẹ của Amaia tất cả đan xen vào nhau nhưng không hề rối, khiến mình bị cuốn hút đến không thể dứt ra. Sách dày hơn 500 trang tuy nhiên không hề khiến mình bị mệt mỏi và chán nản. Tình huống hồi hộp, rợn tóc gáy diễn ra liên tiếp. Nếu đã thấy quá khiếp sợ những cảnh hiện trường rùng rợn thì có thể được giải trí với chuyện tình giữa Thẩm phán Markina và Amaia. Vì công việc nên Amaia thường xuyên phải gặp gỡ chàng thẩm phán đẹp trai, quyến rũ, lịch thiệp nho nhã và anh ta cũng có ý định thả dê Amaia, dù biết thừa nàng đã có chồng. Những đoạn Amaia cũng thấy lòng xao xuyến trước Markina nhưng cố gắng kiềm chế đọc rất vui. Điều đó khiến câu chuyện toát lên vẻ chân thực. Ở phần này Amaia cũng gặp lại nàng tiên cô từng chỉ cho Amaia cái hang đá ở phần một. Nhiều bạn thích trinh thám thuần có lẽ rất ghét chi tiết nàng tiên cô này. Nhưng mình nghĩ với một vùng đất đậm nét huyền bí, thần thoại như thung lũng Báztan thì chuyện này là bình thường, miễn là nó không ảnh hưởng nhiều đến cốt truyện. Và chính nó tạo ra nét đặc biệt và cuốn hút của series này. Và cả phần 2 này mình cũng không đoán ra được hung thủ. Rất thú vị khi mình cảm tưởng như gặp lại Kẻ Nhắc Tuồng phần cuốn Mối Bất Hòa Truyền Kiếp này. Cùng một dạng hung thủ, cùng một phương thức tác động mọi người đọc xem sao nhé. Mối Bất Hòa Truyền Kiếp được dịch và biên tập tốt hơn nhiều so với phần một. Các đoạn khó hiểu ít hơn hẳn, mong cuốn ba sẽ được giảm thiểu. Điểm: 8/10 *** Mối bất hòa truyền kiếp là cuốn thứ 2 trong sery bộ 3 của Dolores Redondo. Tập 1 Vệ sĩ vô hình ta đã biết về thân thế, quê hương của nữ thanh tra Amaia Salazar cùng vụ án giết hại những thiếu nữ xảy ra tại thung lũng Baztán quê hương cô. Trong tập này những vụ án giết người tàn bạo lại xảy ra tại nơi đó, khởi đầu với những vụ mạo phạm nhà thờ, rồi những người phụ nữ bị giết hại dã man, 1 bên cánh tay bị cắt bởi một lưỡi dao sắc ngọt và biến mất khỏi hiện trường. Và những kẻ sát nhân đều đã tự tử, để lại 1 dòng chữ: Tarttalo. Tất cả các đầu mối đều chỉ ra 1 điều có 1 kẻ nào đó giật dây điều khiển chúng và nhắm tới nữ thanh tra Amaia. Sau một cuộc điều tra khá dài, diễn ra trong 550 trang giấy khổ lớn, ở tập này nghiệp vụ của Amaia và các đồng sự đã sắc bén hơn, khúc cua cuối truyện đã không đến nỗi ngoặt gấp như tập 1. Lại một lần nữa vụ án liên quan đến quá khứ. Phải chăng có một Mối bất hòa truyền kiếp. Tuy đã giảm bớt những yếu tố siêu nhiên song những giấc mơ báo mộng vẫn khá nhiều trong chuyện. Đọc cuốn sách này không hiểu sao tôi không tập trung được với các tình tiết của các vụ án mà cứ mải mê với đời tư của Amaia, ngay từ đầu có các vụ án ghê rợn xảy ra song tôi không nhập tâm mà cứ chú ý vào sự kiện thiên thần nhỏ của cô ấy sắp ra đời. Rồi sự bất hòa với chị gái, rồi sự tán tỉnh của thẩm phán Markina không hiểu tác giả cho vào có ý đồ gì. Đọc cuốn sách này tôi ghê sợ người mẹ của Amaia, bà ta như một loại ác quỷ hiện về chứ không phải là bệnh nhân tâm thần. Đây là một mẫu nhân vật người mẹ khá lạ lẫm… Vẫn như tập 1 tôi đánh giá cao các yếu tố trong truyện , trừ trinh thám của tập 2 bộ sách của tác giả Doroles Redondo… Huỳnh Thu Giang *** Itxusuria Lần theo vệt nước mưa rỏ giọt từ mái hiên, thật dễ tìm ra ngôi mộ. Một hình người quỳ gối, lần tìm trong quần áo một cái bay và cái cuốc chim nhỏ để phá bỏ bề mặt rắn chắc của lớp đất đen. Đất bở tơi thành những cục mềm, ẩm ướt, tỏa mùi của gỗ và rêu. Một nhát nạo cẩn thận vài xen ti mét, để lộ những mảnh vải mục nát lẫn với đất. Người đó giật mảnh vải vốn là tấm phủ giường cũi, để lộ ra một cái xác quấn trong lớp vải dầu. Chỉ còn lại những mẩu dây thừng buộc chặt cái gói, in vết hằn sâu trên vải ở những chỗ siết chặt. Gạt những mẩu dây sang một bên, người đó lần mò tìm mép mảnh vải và cảm thấy nó được quấn vài lần. Xé một đầu cái gói, mảnh vải liệm mở toang như được cắt bằng dao. Đứa trẻ được chôn sấp, vùi vào lòng đất, những chiếc xương hình như được bảo quản tốt như chính lớp vải dầu, mặc dù lấm đất đen vùng Baztán. Duỗi thẳng bàn tay gần như che kín hình hài bé xíu, người đó ấn ngực đứa trẻ vào sâu hơn trong đất và giật cánh tay phải của nó ra khỏi hốc xương. Lúc cánh tay lỏng ra, xương đòn gẫy thành tiếng tách khẽ, giống như tiếng thở dài của ngôi mộ, một lời than van vì hành động báng bổ thánh thần. Như bỗng thấy bứt rứt, hình người mờ ảo đó chùn bước đứng dậy, nhét bộ xương vào lớp vải, rồi liếc nhìn cái xác lần cuối trước khi cào đất lấp lại ngôi mộ. Mời các bạn mượn đọc sách Mối Bất Hòa Truyền Kiếp của tác giả Dolores Redondo & Đinh Thanh Vân (dịch).

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ác Ý
“Hàng xóm nuôi con mèo lông trắng điểm nâu. Mèo nhà mà cứ thả rông, để nó chạy sang vườn mình bứt cây đi bậy, phiền toái vô cùng, không làm sao mà chịu đựng được.” Một nhà văn có bài tùy bút đăng báo, đại ý như vậy. Báo phát hành được vài hôm thì con mèo hàng xóm chết vì trúng bả. Tình cờ là, chủ nó bắt gặp bài tùy bút. Và vấn đề là, con mèo của chị ta lông trắng điểm nâu. Chiều hôm ấy, chị ta sang vườn nhà văn để tìm vết tích bả độc. Tối hôm ấy, nhà văn bị giết. Có một nhân vật nổi tiếng từng tiêu diệt rất nhiều người, thậm chí phá tan cả mấy băng đảng, chỉ để báo thù cho một con chó. Vậy đây, liệu có phải án mạng để báo thù cho một con mèo? Từ xuất phát điểm là vụ sát hại một nhà văn nhân cách vàng trong khu phố giàu sang, Keigo Higashino kéo tuột người đọc vào một lịch sử được viết lại bằng gian dối, một ma trận được vận hành theo nguyên tắc lấy oán trả ơn. *** Về tác giả Higashino Keigo có lẽ không cần phải đề cập nhiều vì đây hẳn là cái tên đã quá đỗi quen thuộc với độc giả trinh thám Việt Nam. Bằng lối viết đặc trưng đi sâu vào tâm lý của thủ phạm với văn phong giản dị, mộc mạc nhưng ẩn chứa tầng lớp ý nghĩa, Keigo đã cho ra đời không ít tuyệt phẩm độc nhất vô nhị chỉ tính riêng ở mảng văn học trinh thám. Và “Ác ý” chắc chắn là một trong số đó. Hidaka Kunihiko – một nhà văn nổi tiếng bị sát hại ngay tại nhà riêng, thi thể nhanh chóng được phát hiện bởi vợ và người bạn thân của anh, tác giả truyện thiếu nhi Nonoguchi Osamu. Không lâu sau, hung thủ bị bắt, nhưng câu chuyện chưa dừng lại ở đó, ẩn đằng sau tội ác tưởng chừng như bình thường ấy là một âm mưu hiểm độc, một “ác ý” đáng sợ đến ghê người. Mình xin không nhận xét gì thêm về tác phẩm này, vì sẽ tốt hơn nếu người đọc được tự mình trải nghiệm một cách trọn vẹn. Tuy nhiên, mình rất muốn chia sẻ một chút suy nghĩ cá nhân về nhan đề câu chuyện: “Ác ý” Đầu tiên cần hiểu “ác ý” ở đây nghĩa là gì? Theo cách hiểu của mình, “ác ý” nói đơn giản là ý muốn gây tổn thương cho người khác. “Ác ý” thường bắt đầu từ “ác cảm” (nghĩa là cảm giác ghét một ai đó), qua thời gian, “ác cảm” này vì nhiều nguyên nhân khác nhau, chủ quan có, khách quan có, đơn giản có, phức tạp cũng có, dần phát triển thành “ác ý”. Như nhận xét của nhà văn Natsuo Kirino, “ác ý” là một dòng chảy ngầm, là thứ mà ta không thể nhìn thấy bằng mắt, mà chỉ có thể cảm nhận khi đã ý thức được sự tồn tại của nó. Trong câu chuyện này, “ác ý” cũng khéo léo ẩn mình xuyên suốt tác phẩm, người đọc hẳn phải cực kỳ tinh tế mới nhìn thấy được sự hiện diện của nó trong từng câu chữ, từng lời nói. Nhưng không thấy không có nghĩa là không tồn tại. Keigo có tài đánh lừa độc giả, chơi đùa với tâm lý, cảm xúc và óc phán đoán của họ. Bạn nào đã đọc “Phía sau nghi can X” chắc sẽ không còn mấy xa lạ với trải nghiệm này. Tuy nhiên, sau mỗi lần bị tác giả xỏ mũi, bản thân người đọc có lẽ cũng tự ngộ ra được nhiều điều. Ví như, qua tác phẩm này, mình hiểu ra sự đáng sợ, sức tàn phá khủng khiếp mà “ác ý” có thể gây ra cho cuộc đời một con người. Nụ cười thân thiện bị lầm tưởng thành sự khinh miệt, lời nói vô tội vạ trở nên cái cớ để bắt đầu một cuộc cãi vả, sự quan tâm giúp đỡ bị ngộ nhận là thương hại, ban phát. Khi đã mang trong mình ác ý đối với một ai đó, chúng ta không thể đánh giá mọi thứ bằng cái nhìn khách quan nữa, mà qua lăng kính của sự hằn hộc, đố kỵ và thù hận. Một khi ác ý đã được hình thành, nó sẽ tiếp tục lớn dần, lớn dần, để rồi một ngày nào đó, khi thời cơ cho phép, nó trỗi dậy thống trị và xui khiến ta làm những việc tổn hại đến chính bản thân và người khác. Dĩ nhiên văn học thường mượn chuyện hư cấu để phóng đại một sự kiện, một vấn đề nào đó nhằm làm nổi bật quan điểm, góc nhìn của tác giả và thu hút sự quan tâm từ độc giả. Cá nhân mình vẫn tin rằng ác ý luôn luôn hiện hữu trong cuộc sống, nhưng không phải là vô phương hóa giải. Bởi lẽ, suy cho cùng, ác ý xuất phát từ tâm mỗi người, do đó hoàn toàn có thể nhận biết và khống chế được (tuy không hề dễ dàng). Ngoài ra, tác phẩm còn là một hồi chuông cảnh tỉnh để mỗi người tự nhìn lại bản thân, phải chăng ở một khoảnh khắc nào đó trong cuộc đời, đã từng vô tình gieo rắc ác ý mà không hề hay biết. Đấy có thể là những lời nói xấu, những định kiến vô căn cứ mà ta tự ý áp đặt cho một ai đó. Và tác động của chúng đến cuộc đời người khác, bản thân ta khó bề kiểm soát được. Steven Nguyễn review *** Tự chấm điểm: 9đ + 0.5đ cho sự độc đáo Kunihiko Hidaka, một nhà văn nổi tiếng, bị sát hại tại nhà riêng ngay trước khi chuẩn bị chuyển đến sinh sống ở Vancouver. Những người đầu tiên phát hiện ra vụ án là Rie, vợ của nhà văn và Osamu Nonoguchi, bạn thân nhất của Hidaka. Cả hai người này đều có chứng cứ ngoại phạm. Nonoguchi thậm chí còn viết nhật ký về những gì đã diễn ra trước khi phát hiện ra cái chết của bạn mình. Thám tử Kyoichiro Kaga, người điều tra vụ án này, trùng hợp thay lại là đồng nghiệp cũ của Nonoguchi khi mà hai người trước đây từng cùng là giáo viên. Nhờ nhật ký của Nonoguchi cùng với khả năng điều tra của mình, Kaga đã nhanh chóng phát hiện ra thủ phạm khi cuốn truyện chỉ mới trôi qua một nửa. Thế nhưng, giống như trong tác phẩm Sự cứu rỗi của thánh nữ, Keigo đã cho thấy sự sáng tạo và tính nguyên gốc (original) của mình khi viết nên một tác phẩm trinh thám mà danh tính hung thủ không phải là bí ẩn lớn nhất. Trong tác phẩm này, thông qua cuộc đấu trí căng thẳng, thám tử Kaga đã giải mã được một kế hoạch cực kì tinh vi và nhờ đó, sự thật của quá khứ và hiện tại mới được làm rõ. Mặc dù chưa đọc hết tất cả các tác phẩm của Keigo, đặc biệt là Bạch dạ hành nhưng cuốn Ác ý này chắc chắn sẽ là một trong những cuốn mình recommend cho ai muốn đọc truyện của Keigo. Những bí ẩn trong truyện thực sự rất hay và độc đáo, đủ để cho thấy khả năng sáng tạo của Keigo. Tuy chưa thể đem lại cảm giác như sau khi đọc cuốn The Murder of Roger Ackroyd của Agatha Christie nhưng Ác ý cũng xứng đáng để bạn bỏ thời gian nếu muốn đọc một tác phẩm trinh thám có gì đó mới lạ Quang Huy review *** Vụ án xảy ra vào thứ Ba, ngày 16 tháng Tư. Hôm ấy, tôi rời khỏi nhà vào lúc 3 rưỡi chiều để đến nhà Hidaka Kunihiko. Nhà Hidaka cách chỗ tôi một ga tàu điện. Tuy từ ga phải đi xe buýt một chút, nhưng tính cả thời gian đi bộ cũng chỉ cần hai mươi phút là đến nơi. Bình thường, tôi cũng hay đến nhà Hidaka dù không có chuyện gì quan trọng, nhưng hôm ấy thì có chuyện đặc biệt. Chính xác hơn, nếu bỏ lỡ ngày này, tôi sẽ không được gặp cậu ấy một thời gian dài. Nhà Hidaka nằm trong khu dân cư được quy hoạch ngay ngắn. Khu này toàn nhà ở cao cấp. Thỉnh thoảng còn thấy những ngôi nhà có thể gọi là biệt thự sang chảnh. Khu vực này lúc trước vốn là rừng cây, nên có nhiều nhà cứ để nguyên cây cối coi như cây trồng trong vườn. Phía sau những bức tường là mấy cây họ sồi mọc um tùm, đổ bóng xuống mặt đường. Đường đi cũng không nhỏ hẹp gì, nhưng toàn bộ khu vực này là đường một chiều. Tính an toàn cũng là một tiêu chuẩn đánh giá chăng. Khi nghe Hidaka mua nhà ở khu này mấy năm trước, tôi đã nghĩ bụng quả nhiên là vậy. Bởi những thiếu niên lớn lên ở khu vực này đều từng mơ ước được sống ở đây. Nhà của Hidaka chưa đến mức biệt thự xa hoa, nhưng chắc chắn là quá rộng cho hai vợ chồng. Mái nhà kiểu Irimoya1 truyền thống của Nhật, nhưng lại có cửa sổ lồi, cửa ra vào hình vòm, cửa sổ tầng hai trang trí những chậu hoa theo thiết kế phương Tây. Có lẽ đây là kết quả của việc dung hòa đồng đều ý kiến của hai vợ chồng. Không, nếu nghĩ đến bức tường gạch trần, thì chắc ý kiến của người vợ được thông qua nhiều hơn. Lúc trước, cô ấy từng thổ lộ muốn thử sống trong một ngôi nhà như lâu đài châu Âu. Đính chính, không phải vợ. Là vợ trước. Đi dọc theo bức tường gạch đó, đến trước cánh cổng cũng đắp những viên gạch nằm ngang, tôi bấm chuông gọi. Nhưng chờ mãi cũng không có tiếng trả lời. Nhìn lại, không thấy chiếc SAAB của Hidaka ở bãi đỗ xe. Tôi nghĩ cậu ấy đã ra ngoài. Đang tìm cách giết thời gian, tôi nhớ ra cây hoa anh đào. Trong vườn nhà Hidaka có trồng một cây hoa anh đào cánh kép, lần tôi đến mới đây, hoa đã nở được ba phần. Từ hôm đó cũng đã gần mười ngày trôi qua, không biết nó thế nào rồi. Tuy là nhà người ta nhưng tôi ỷ mình là bạn thân, nên tự ý bước vào. Lối đi vào cửa rẽ nhánh giữa chừng, dẫn đến phía Nam căn nhà. Tôi đi theo đó và vòng ra vườn. Hoa anh đào đã rụng kha khá nhưng vẫn còn lại số cánh hoa đủ để thưởng lãm. Có điều, đây không phải lúc để tôi ngắm hoa vãn cảnh. Có một người phụ nữ lạ mặt ở đó. Cô ta cúi gập người, dường như đang nhìn mặt đất. Trang phục đơn giản, quần jeans, áo len, trên tay cầm thứ gì như miếng vải trắng. “Này, cô ơi...” Tôi lên tiếng. Người phụ nữ có vẻ giật mình, nhìn về phía này rồi đứng phắt dậy. “À, xin lỗi.” Người phụ nữ nói. “Là vì cái này bị gió thổi, bay vào vườn. Hình như chủ nhà đi vắng, tôi cũng thấy thật ngại, nhưng...” Nói rồi cô ta cho tôi xem món đồ cầm trên tay. Một chiếc mũ trắng. Trông cô ta khoảng hơn ba mươi lăm tuổi. Mắt, mũi, miệng đều nhỏ, một gương mặt đơn điệu. Sắc mặt không tốt lắm. Tôi hơi nghi ngờ, vừa có một cơn gió mạnh đến mức thổi bay cả mũ sao? “Trông cô nhìn chằm chằm mặt đất...” “Vâng, à, do bãi cỏ đẹp quá nên tôi cứ nghĩ bụng không biết người ta đã chăm sóc ra sao.” “Ừm, tôi không rõ lắm. Đây là nhà người bạn thân của tôi nên...” Cô ta gật đầu. Có vẻ cô ta biết tôi không phải chủ nhân ngôi nhà. “Xin lỗi anh.” Cô ta cúi đầu rồi băng ngang qua tôi, đi về phía cánh cổng. Khoảng năm phút sau thì phải, tôi nghe tiếng động cơ ô tô ở phía bãi đỗ xe. Có lẽ Hidaka đã về. Tôi quay lại chỗ cửa ra vào. Đúng lúc chiếc SAAB màu xanh thẫm đang lùi vào bãi. Hidaka ngồi ở ghế tài xế nhận ra tôi, khẽ gật đầu. Cả Rie ngồi ghế bên cạnh cũng mỉm cười cúi chào. “Xin lỗi cậu. Tôi định ra ngoài mua sắm chút đỉnh mà kẹt xe quá. Chịu thua.” Vừa bước xuống xe, cậu ấy giơ tay trước mặt tỏ ý xin lỗi. “Chờ lâu không?” “Cũng không lâu lắm. Tôi tranh thủ ngắm cây anh đào.” ... Mời bạn đón đọc Ác Ý của tác giả Higashino Keigo.
Xử Án Trong Tu Viện - Robert Van Gulik
Robert Van Gulik (1910-1967) là một nhà Đông phương học uyên thâm, từng học Pháp luật và Ngôn ngữ phương Đông tại Hà Lan; năm 1935 nhận học vị tiến sĩ nhờ công trình nghiên cứu về Ấn Độ, Tây Tạng (Trung Quốc) và Viễn Đông. Những năm tiếp theo, liên tục làm công việc của một quan chức ngoại giao tại Trùng Khánh, Nam Kinh (Trung Quốc), Tôkyô (Nhật Bản) và một số nước khác; cuối đời trở thành đại sứ Hà Lan tại Nhật Bản. Ông là tác giả của hàng loạt cuốn sách nổi tiếng về văn hóa phương Đông, như “Trung Quốc cổ đại cầm học”, “Kê Khang cầm phú”, “Trung Quốc hội họa giám thưởng”, “Địch công án”, “Xuân mộng tỏa ngôn”, “Bí hí đồ khảo”, Trung Quốc cổ đại phòng nội khảo”… Celebrated Cases of Judge Dee (Địch Công Án/ Những cuộc điều tra của quan Địch) gồm 16 tập. Một loại tiểu thuyết trinh thám - công án về quan án Địch Công được xây dựng dựa trên nguyên mẫu của tể tướng Địch Nhân Kiệt (630 - 700) một nhân vật có thật sống vào đời nhà Đường thế kỷ thứ VII. Sinh tại Tĩnh Châu, phủ Thái Nguyên (Sơn Tây) Địch Nhân Kiệt đã làm quan tại các địa phương dưới các chức vụ huyện lệnh, Pháp tào Tham quân, Tuần phủ,Thứ sử. Năm 47 tuổi ông về kinh đô Trường An làm Đại lý thừa Tự khanh rồi lần lượt được thăng lên Thị ngự sử, Thị lang bộ Công, thượng Thư tả thừa, hai lần làm Trung thư lệnh (tể tướng) và đô đốc dưới quyền nữ hoàng đế Võ Tắc Thiên. Phẩm chất đạo đức và tài phá án của ông đã được người đời ca tụng sủng ái đến mức như huyền thoại. Không những là người có hiểu biết về pháp luật, về tâm lý con người, Địch Công còn biết cả kiếm thuật, võ thuật lẫn chữa bệnh, một quan toà cổ đại Trung Quốc mang dáng dấp của Sherlock Holmes... Cùng với bốn hộ vệ mưu trí, dũng cảm, xả thân vì chủ như Hồng Lương, Mã Tôn, Triệu Thái và Tào Can - những giang hồ hảo hán được ông giác ngộ và cho đi theo, Địch Công đã phá được rất nhiều vụ án ly kỳ. Robert Van Gulik cũng khéo léo đưa vào bộ tiểu thuyết trinh thám này những nét văn hóa, lịch sử, phong tục của Trung Quốc.  *** Địch Công kỳ án là bộ tiểu thuyết 16 tập thuộc dòng trinh thám quan án. Nội dung tác phẩm xoay quanh nhân vật Địch Nhân Kiệt và các trợ thủ thân tín, cùng những vụ kỳ án muôn màu muôn vẻ ông đã phá giải trên hành trình thăng tiến từ một Huyện lệnh lên đến chức Tể tướng. Có thể nói, tác giả đã hội tụ và đúc kết những gì tinh hoa nhất của hai dòng trinh thám phương Đông và phương Tây vào kiệt tác Địch Công kỳ án. Bộ tiểu thuyết được viết theo phong cách đậm chất duy lý, đồng thời cũng là tác phẩm trinh thám phương Tây đầu tiên đi theo mô tuýp trinh thám quan án và mang lại sức sống mới cho dòng trinh thám đậm chất phương Đông này. Nhờ vậy mà đến tận bây giờ, Địch Công kỳ án vẫn giữ vị trí độc tôn đặc biệt, là tác phẩm thành công nhất trong dòng trinh thám quan án. Mời các bạn đón đọc Xử Án Trong Tu Viện của tác giả Robert van Gulik.
Viên Ngọc Của Hoàng Đế - Robert Van Gulik
Tiếp tục với series Địch công án, với nguyên mẫu là Địch Nhân Kiệt, của Robert van Gulik, lần này là tiểu thuyết "Viên ngọc của hoàng đế" Bối cảnh truyện xảy ra ở Phổ Dương (cũng là bối cảnh một số tác phẩm khác như Thi nhân và sát nhân, Nối tình duyên). Trong cuộc đua thuyền rồng truyền thống hàng năm, người đánh chiêng của chiếc thuyền đang dẫn đầu bất ngờ gục xuống khi chỉ còn cách đích vài chục mét. Trong quá trình điều tra cái chết bí ẩn này, một phụ nữ bị đâm chết trong ngôi nhà hoang, tiếp theo xác một học sinh du đãng tìm thấy dưới chân tường. Cuối cùng là một án mạng nữa. Những vụ án này do nhiều hung thủ hay một hung thủ gây ra. Câu hỏi sẽ chỉ được giải đáp ở phần cuối tác phẩm. Năm 669, Địch Công vẫn giữ cương vị Huyện lệnh Phổ Dương. Dân chúng trong huyện vô cùng háo hức trước ngày hội đua thuyền rồng. Ngay trước khi thuyền chạm đích, một trống thủ bỗng nhiên tử nạn. Những kẻ mê tín rỉ tai nhau một truyền thuyết xa xưa, rằng hàng năm Nữ thủy thần đều bắt một nam tử làm cống vật. Nhưng viên ngỗ tác lại đưa ra một kết luận khác. *** Robert Van Gulik (1910-1967) là một nhà Đông phương học uyên thâm, từng học Pháp luật và Ngôn ngữ phương Đông tại Hà Lan; năm 1935 nhận học vị tiến sĩ nhờ công trình nghiên cứu về Ấn Độ, Tây Tạng (Trung Quốc) và Viễn Đông. Những năm tiếp theo, liên tục làm công việc của một quan chức ngoại giao tại Trùng Khánh, Nam Kinh (Trung Quốc), Tôkyô (Nhật Bản) và một số nước khác; cuối đời trở thành đại sứ Hà Lan tại Nhật Bản. Ông là tác giả của hàng loạt cuốn sách nổi tiếng về văn hóa phương Đông, như “Trung Quốc cổ đại cầm học”, “Kê Khang cầm phú”, “Trung Quốc hội họa giám thưởng”, “Địch công án”, “Xuân mộng tỏa ngôn”, “Bí hí đồ khảo”, Trung Quốc cổ đại phòng nội khảo”… Celebrated Cases of Judge Dee (Địch Công Án/ Những cuộc điều tra của quan Địch) gồm 16 tập. Một loại tiểu thuyết trinh thám - công án về quan án Địch Công được xây dựng dựa trên nguyên mẫu của tể tướng Địch Nhân Kiệt (630 - 700) một nhân vật có thật sống vào đời nhà Đường thế kỷ thứ VII. Sinh tại Tĩnh Châu, phủ Thái Nguyên (Sơn Tây) Địch Nhân Kiệt đã làm quan tại các địa phương dưới các chức vụ huyện lệnh, Pháp tào Tham quân, Tuần phủ,Thứ sử. Năm 47 tuổi ông về kinh đô Trường An làm Đại lý thừa Tự khanh rồi lần lượt được thăng lên Thị ngự sử, Thị lang bộ Công, thượng Thư tả thừa, hai lần làm Trung thư lệnh (tể tướng) và đô đốc dưới quyền nữ hoàng đế Võ Tắc Thiên. Phẩm chất đạo đức và tài phá án của ông đã được người đời ca tụng sủng ái đến mức như huyền thoại. Không những là người có hiểu biết về pháp luật, về tâm lý con người, Địch Công còn biết cả kiếm thuật, võ thuật lẫn chữa bệnh, một quan toà cổ đại Trung Quốc mang dáng dấp của Sherlock Holmes... Cùng với bốn hộ vệ mưu trí, dũng cảm, xả thân vì chủ như Hồng Lương, Mã Tôn, Triệu Thái và Tào Can - những giang hồ hảo hán được ông giác ngộ và cho đi theo, Địch Công đã phá được rất nhiều vụ án ly kỳ. Robert Van Gulik cũng khéo léo đưa vào bộ tiểu thuyết trinh thám này những nét văn hóa, lịch sử, phong tục của Trung Quốc.  *** Địch Công kỳ án là bộ tiểu thuyết 16 tập thuộc dòng trinh thám quan án. Nội dung tác phẩm xoay quanh nhân vật Địch Nhân Kiệt và các trợ thủ thân tín, cùng những vụ kỳ án muôn màu muôn vẻ ông đã phá giải trên hành trình thăng tiến từ một Huyện lệnh lên đến chức Tể tướng. Có thể nói, tác giả đã hội tụ và đúc kết những gì tinh hoa nhất của hai dòng trinh thám phương Đông và phương Tây vào kiệt tác Địch Công kỳ án. Bộ tiểu thuyết được viết theo phong cách đậm chất duy lý, đồng thời cũng là tác phẩm trinh thám phương Tây đầu tiên đi theo mô tuýp trinh thám quan án và mang lại sức sống mới cho dòng trinh thám đậm chất phương Đông này. Nhờ vậy mà đến tận bây giờ, Địch Công kỳ án vẫn giữ vị trí độc tôn đặc biệt, là tác phẩm thành công nhất trong dòng trinh thám quan án. Mời các bạn đón đọc Viên Ngọc Của Hoàng Đế  của tác giả Robert van Gulik.