Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nghịch Thiên Tà Thần

Bạn là một người rất thích những tác phẩm truyện tu luyện, tiên hiệp, huyền huyễn ? Bạn muốn tìm một bộ truyện dễ đọc mà lại có nhân vật chính mạnh, đánh đâu thắng đó ? Vậy Nghịch Thiên Tà Thần của tác giả Hỏa Tinh Dẫn Lực là lựa chọn không tồi chút nào dành cho bạn. Đây là một bộ truyện khá hot, sự nổi tiếng của nó, để vô số độc giả theo đuổi! Sơ lược Nhất đại thiên tài huyền mạch bị hao tổn trở thành phế vật, gia tộc vứt bỏ, thế nhân chế giễu, thậm chí đêm tân hôn bị người hạ độc… Huyền Thiên chí bảo, Luân Hồi Kính hiện, nghịch thiên cải mệnh, khởi động lại nhân sinh, mang theo cừu hận cùng tiếc nuối, thề phải đăng đỉnh lực lượng đỉnh phong! Chưởng Thiên Độc Chi Châu, thừa Tà Thần Chi Huyết, tu Nghịch Thiên Chi Lực. Nhất đại Tà Thần, quân lâm thiên hạ! Nội dung Nghịch Thiên Tà Thần chính là cố sự của một thiếu niên tên Vân Triệt dùng Thiên Độc Châu, nhận Tà Thần Huyết, tu Nghịch Thiên lực, quân lâm thiên hạ, đi lên nghịch thiên chi đồ. Các nhân vật trong truyện  Nam Chính : Vân Triệt ngay từ đầu liền bị hạ độc, đồng thời hôn thê bị cướp đi, một đường long đong không ngừng. Thế nhưng nhân họa đắc phúc, nhờ vào tính cách kiên nghị, không ngừng rèn luyện và tiến bộ, hắn cuối cùng đi đến con đường nghịch thiên! Nữ Tử : Ở bên trong quá trình trưởng thành của Vân Triệt, Hoả Tinh Dẫn Lực an bài rất tốt quá trình các loại nhân vật dung nhập, vừa hợp nhau lại càng tăng thêm tác dụng sức mạnh. Đặc biệt là quá trình tình cảm của Vân Triệt cùng các vị nữ chính, để cho độc giả muốn ngừng mà không được. Tập hợp đủ loại nguyên tố hậu cung, YY, huyền huyễn, xảo diệu dung hợp lại cùng nhau, thành tựu địa vị đệ nhất sảng văn ở Zongheng tiểu thuyết! Cơ duyên Thiên Độc Châu : Chí bảo khiến cho hắn bách độc bất xâm, đã bảo vệ tính mạng hắn rất nhiều lần. Tà Thần Huyết mang lại sức mạnh vô cùng lớn, từ đó tu nghịch thiên chi lực. Cảm nhận Truyện được tác giả viết chắc tay, trau chuốt, cảnh chiến đấu miêu tả rõ ràng, cốt truyện khá hay, tình tiết logic không quá khó hiểu. Chỉnh thể phong cách của tiểu thuyết mặc dù thiên hướng về tiểu bạch, sảng văn, nhưng nương theo lấy tình tiết không ngừng thúc đẩy Tác giả có vẻ khoái sắc hiệp nên nhân vật nữ nào dù vớ vẩn mấy cũng miêu tả rất khêu gợi. Thôi thì cứ tạm coi đây là ưu điểm nhỏ của truyện đi. Có tí nữ sắc cũng thêm màu sắc cho truyện. Tóm lại đây là một bộ truyện khá hay, đáng để cày cuốc khi rảnh rỗi vào mùa dịch này. Nguồn: Ligru.com *** Ý thức Vân Triệt dần dần thức tỉnh.  Sao lại thế này... Chẳng lẽ ta còn chưa chết sao? Rõ ràng là ta đã rơi xuống Tuyệt Vân Nhai, làm sao có thể còn sống! Với lại trên người vậy mà không có cảm giác đau đớn... Ngay cả cảm giác khó chịu cũng không có? Xảy ra chuyện gì?  Vân Triệt lập tức mở mắt ra, nhanh chóng ngồi bật dậy, bỗng nhiên nhận ra mình đang ở trên chiếc giường lớn mềm mại, phía trên giường là mạn liên màu đỏ thẫm rũ xuống, nhuộm đẫm không khí vui mừng.  - A! Tiểu Triệt! Ngươi... Ngươi tỉnh rồi!  Một tiếng nói kinh hỉ của thiếu nữ truyền đến bên tai hắn, theo đó, khuôn mặt nhỏ nhắn của một nữ hài xuất hiện trong tầm mắt của hắn.  Đây là một nữ hài nhìn qua chỉ có mười lăm mười sáu tuổi, một thân váy dài màu xanh biếc, khuôn mặt non mềm trắng hồng xinh đẹp, cặp môi hồng nhuận tươi đẹp căng mọng ướt át, chiếc mũi ngọc thanh tú yêu kiều, một đôi mắt đẹp lộ ra vô cùng mừng rỡ, giống như một hồ nước trong suốt, thanh triệt trong suốt, làm rung động lòng người. Cả khuôn mặt đều dịu dàng ôn nhu, xinh đẹp theo người. Tuổi còn nhỏ đã có phong thái như thế, có thể tưởng tượng sau khi lớn lên sẽ là xinh đẹp khuynh thành như thế nào.  Nhìn nữ hài gần trong gang tấc này, Vân Triệt nhất thời ngu ngơ một chút, hoàn toàn bật thốt ra theo bản năng:  - Tiểu cô?  Nữ hài nâng cổ tay trắng bóc như tuyết lên, bàn tay nhỏ bé như ngọc ấm áp đặt lên trên trán Vân Triệt, vẻ mặt nàng cũng càng thêm thả lỏng một chút, vui vẻ nói:  - Nhiệt độ cơ thể cũng gần như khôi phục lại bình thường, thật tốt quá, vừa rồi thiếu chút nữa bị hù chết. Tiểu Triệt, hiện tại trên người ngươi có chỗ nào không thoải mái không?  Đối mặt với con ngươi tràn đầy quan tâm vô bờ của thiếu nữ, Vân Triệt có chút ngây ngốc lắc đầu... Tinh thần hoàn toàn ở trong trạng thái phân li.  - Trước tiên ngươi cứ nghỉ ngơi trong chốc lát, ta lập tức đi nói cho gia gia ngươi. Hôm nay chính là ngày đại hỉ của ngươi, ngươi bỗng nhiên té xỉu, gia gia ngươi thiếu chút nữa phát điên rồi, vừa rồi tự mình đi ra ngoài mời Tư Đồ Đại Sư.  Thiếu nữ vội vàng cũng không nhận ra vẻ mặt khác thường của Vân Triệt, nàng ấn bả vai Vân Triệt làm cho hắn nằm lại trên giường, sau đó cước bộ rời đi vội vàng.  Cửa bị đóng lại, Vân Triệt lại từ trên giường ngồi dậy lần nữa, thoáng chốc hai tay ôm chặt lấy đầu mình.  Nơi này là Lưu Vân Thành, một thành nhỏ nhất ở Phía Đông thuộc Thương Phong Đế Quốc – một trong bảy quốc gia tại Thiên Huyền Đại lục, mà hắn, là tôn tử duy nhất của Ngũ Trưởng lão Tiêu Môn tại Lưu Vân Thành -- Tiêu Triệt! Năm nay vừa tròn mười sáu tuổi.  Đây là thân phận hiện tại của hắn.  Ký ức của hắn lập tức chồng lên ký ức tại Thương Vân Đại lục hơn hai mươi năm về trước, khiến hắn liền bừng tỉnh hiểu ra.  Ta là Tiêu Triệt... Vậy ký ức tại Thương Vân Đại lục kia lại là thế nào?  Chẳng lẽ là sau khi chết đi ở Thương Vân Đại lục, chuyển kiếp đến trên khối thân thể này?  Không đúng! Mình rõ ràng chính là Tiêu Triệt! Mọi thứ trong gian phòng này mình đều vô cùng quen thuộc, từ nhỏ đến lớn, tất cả ký ức đều rõ ràng, hết thảy mọi thứ đều là tự mình trải qua, tuyệt đối không phải là đánh cắp ký ức của người khác!  Chẳng lẽ toàn bộ tại Thương Vân Đại lục chỉ là một giấc mộng? Sau khi mình rơi xuống Tuyệt Vân Nhai thì chợt tỉnh mộng?  Nhưng ký ức tại Thương Vân Đại lục lại cũng vô cùng rõ ràng... Vậy ân oán tình thù trong hai mươi bốn năm kia, làm sao có thể là mộng chứ!  Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?  Vân Triệt... Hiện tại hẳn là Tiêu Triệt, sau một lúc lâu hắn bừng tỉnh hiểu ra, ánh mắt rốt cuộc từ từ bình tĩnh lại, suy nghĩ cũng từ từ rõ ràng.  Lúc này mới là thời gian sáng sớm, bên ngoài trời còn chưa sáng choang. Hôm nay là ngày đại hôn của hắn và Hạ Khuynh Nguyệt, hai khắc chung trước, hắn bị tiểu cô đánh thức, thay một thân hỉ phục đỏ thẫm, sau đó uống một chén cháo do tiểu cô tự tay nấu, tiếp theo, hắn liền cảm giác toàn thân vô lực... Sau đó thì không biết gì cả.  Cho tới bây giờ mới tỉnh lại.  Lúc này, một mùi hương khác truyền đến từ bên môi hắn, Tiêu Triệt khẽ nhếch môi lên, sắc mặt lập tức khẽ biến.  Đây là... Thí Tâm Tán!!  Những năm ở Thương Vân Đại lục kia, có Thiên Độc Châu trong người nên Vân Triệt rõ vạn độc trong thiên hạ như lòng bàn tay, có thể nói trên đời không có loại độc nào mà hắn không biết, vô luận là độc gì, hắn chỉ cần khẽ ngửi một chút thì trong nháy mắt liền có thể phân biệt được tên và cấu thành của loại độc này. Đồng thời, có được Thiên Độc Châu nên hắn bách độc bất xâm, dù độc có lợi hại hơn nữa thì cũng không thể gây thương tổn cho hắn.  Thí Tâm Tán, lấy Tuyệt Hồn Thảo và Tử Văn Hải Đường chế thành, sau khi tan trong nước thì vô sắc vô vị, sau hơn vào cơ thể hơn mười giây liền đoạt đi sinh cơ của con người, trực tiếp bị mất mạng, thậm chí trên thi thể sẽ không hiện ra bất cứ dấu vết trúng độc nào.  Ánh mắt Tiêu Triệt lập tức âm trầm, trong nháy mắt hiểu ra.  Thì ra là, vừa rồi hắn không phải là hôn mê, hơn nữa sau khi uống chén cháo bị hạ Thí Tâm Tán đã bị độc chết! Chết đi luân hồi chuyển thế, sinh tại Thương Vân Đại lục, sau khi rơi xuống Tuyệt Vân Nhai tại Thương Vân Đại lục... Thế nhưng không ngờ có thể sống lại trên thân thể vừa chết đi ở kiếp trước!  Tuy rằng loại chuyện này nghe vào lên hoàn toàn chính là thiên phương dạ đàm, nhưng đây là khả năng duy nhất Tiêu Triệt có thể nghĩ đến!  Chờ một chút... Nếu nói như vậy, thân thể hiện tại của mình hoàn toàn không có năng lực kháng độc, vì sao vừa tiếp xúc Thí Tâm Tán mà bây giờ lại bình yên vô sự?  Một chút cảm giác khác thường truyền đến từ trong lòng bàn tay trái, Tiêu Triệt nâng tay trái mình lên, rõ ràng phát hiện trong lòng bàn tay vậy mà in một ấn ký lục sắc hình tròn.  Hình dạng, màu sắc, lớn nhỏ của ấn ký này... Rõ ràng là giống y chang Thiên Độc Châu!  Trước khi rơi xuống Tuyệt Vân Nhai, trong tuyệt cảnh hắn trực tiếp nuốt Thiên Độc Châu vào trong bụng, hắn hoàn toàn không biết làm như vậy sẽ dẫn tới hậu quả gì. Mà lúc này, ấn ký trên tay này, dường như Thiên Độc Châu cũng cùng hắn chuyển kiếp tới đây!  - Thiên Độc Châu...  Ngẩn người nhìn ấn ký rất giống Thiên Độc Châu này, Tiêu Triệt theo bản năng thầm đọc một tiếng.  Theo tiếng nói hắn thốt ra, ấn ký lục sắc trong lòng bàn tay bỗng nhiên phóng ra một đoàn quang mang bích lục, trước mắt hắn lập tức xuất hiện chút hoảng hốt không biết từ đâu tới, đại não có chút choáng váng, khiến hắn theo bản năng nhắm hai mắt lại, lúc hắn mở to mắt, thế giới chung quanh hắn đã biến thành lục sắc mênh mang.  Thế giới lục sắc này trống trải một vùng, nhìn không tới giới hạn, chung quanh tràn đầy khí tức độc mỏng manh thuộc về Thiên Độc Châu, Tiêu Triệt ngơ ngác một hồi lâu mới rốt cuộc hiểu ra, tinh thần của mình vậy mà tiến vào thế giới bên trong Thiên Độc Châu.  Hóa ra bên trong Thiên Độc Châu còn có thế giới rộng lớn như vậy! Càng không thể tưởng tượng được là mình bất kể hậu quả mà nuốt Thiên Độc Châu, thế nhưng lại khiến Thiên Độc Châu theo mình chuyển kiếp, dường như còn trở thành một bộ phận trong cơ thể mình!  Nếu có thể đi vào, vậy tất nhiên cũng có thể đi ra.  Tiêu Triệt nhắm mắt lại, ý niệm khẽ động, lập tức thế giới lục sắc chung quanh nhanh chóng giải tán, làm cho khi mở mắt ra lần nữa, trong tầm mắt đã là gian phòng quen thuộc kia.  Nhìn ấn ký màu xanh nhạt trong lòng bàn tay kia, Tiêu Triệt chậm rãi nở nụ cười... Tuy rằng không biết vì sao sẽ phát sinh chuyện khó có thể tin như vậy, nhưng mình chẳng những chết mà còn sống lại, còn có ký ức của hai đời. Có lẽ, là ông trời bất bình vận mệnh bi thảm hai đời của hắn, do đó có lòng từ bi cho hắn lại lấy được cơ hội trọng sinh lần nữa!  Tại Thương Vân Đại lục, Vân Triệt gặp phải tình cảnh vô số tuyệt đỉnh cường giả đuổi giết, tuy rằng cuối cùng vẫn bị mất mạng, nhưng một mình hắn khuấy động sóng gió trong thiên hạ phong vân, là cỡ nào uy phong! Nhưng thân thể hắn hiện tại lại rất bình thường... Nói không chút khách khí là vô cùng cặn bã.  Thiên Huyền Đại lục, Huyền Lực vi tôn. Tuy rằng Tiêu Triệt sinh tại Tiêu Môn, còn là tôn tử của Ngũ Trưởng lão Tiêu Liệt có thực lực mạnh nhất, nhưng hắn đã mười sáu tuổi rồi, Huyền Lực lại vẫn luôn kẹt tại Sơ Huyền Cảnh cấp một, từ bảy tuổi rưỡi hắn bắt đầu tu huyền, tám tuổi tiến vào Sơ Huyền Cảnh cấp một, sau đó suốt tám năm Huyền Lực không tiến bộ chút nào, tại trong Tiêu Môn chịu hết chế giễu. Sau này Tiêu Liệt mời được Đệ Nhất Y sư Lưu Vân Thành - Tư Đồ Doãn kiểm tra thân thể cho hắn, nhận được câu trả lời như sét giữa trời quang – không ngờ là hắn trời sinh huyết mạch bị tổn thương, hơn nữa tổn thương cực kỳ nghiêm trọng, gần như không thể chữa trị. Dưới trạng thái này, cả đời Tiêu Triệt chỉ dừng lại ở Sơ Huyền Cảnh cấp một, mặc cho cố gắng như thế nào, cũng không thể tiến thêm.  Cho dù liều chết tu luyện, cả đời cũng chỉ có thể đạt tới Sơ Huyền Cảnh cấp một. Tại Thiên Huyền Đại lục, người như vậy không thể nghi ngờ chính là tồn tại ở tầng dưới đáy, hoàn toàn trở thành một trò cười lớn của Tiêu Môn, nếu không phải gia gia Tiêu Liệt của hắn là Đệ Nhất Cường giả tại Tiêu Môn thậm chí trong toàn bộ Lưu Vân Thành hoàn toàn không ai nguyện ý liếc nhìn hắn một cái.  Tiêu Môn là một trong ba đại gia tộc tu luyện Huyền Lực tại Lưu Vân Thành, cường giả nhiều vô số kể, thế hệ trẻ nhân tài xuất hiện liên tục, ở trong đó có thể nói Tiêu Triệt có cũng được mà không có cũng chẳng sao, dù cho ngày nào đó hắn chết thì cũng chẳng mấy người quan tâm, nhưng hôm nay lại có người không tiếc dùng loại kịch độc Thí Tâm Tán không để lại dấu vết ngàn vàng khó cầu này giết hắn, dĩ nhiên, hiện tại Tiêu Triệt rất rõ ràng nguyên nhân.  Bởi vì hôm nay là ngày đại hôn của hắn và Hạ Khuynh Nguyệt.  Hạ Khuynh Nguyệt bằng tuổi hắn, cũng chỉ có mười sáu tuổi. Tuy tuổi còn nhỏ như thế nhưng nghe nói nàng ta tu luyện Huyền Lực đã đạt tới Sơ Huyền Cảnh cấp mười, sắp đột phá Sơ Huyền để bước vào Nhập Huyền Cảnh. Có thể vào năm mười sáu tuổi sẽ đạt tới cảnh giới đó, nàng ta là người đầu tiên của Hạ gia trăm năm qua xuất sắc như vậy, chẳng ai trong thế hệ đồng lứa tại Lưu Vân Thành có thể so sánh với nàng ta. Thậm chí có đồn đãi, nếu nàng tiến cảnh vẫn duy trì liên tục như vậy, mấy chục năm sau, Hạ Khuynh Nguyệt có khả năng trở thành người đầu tiên của Hạ gia từ trước tới nay bước vào Địa Huyền Cảnh... Thậm chí, còn có khả năng đạt tới Thiên Huyền Cảnh – cảnh giới mà trong trăm năm chưa bao giờ có ai tại Lưu Vân Thành dám hy vọng xa vời!  Càng mấu chốt hơn nữa, Hạ Khuynh Nguyệt chẳng những có thiên phú kinh người, dung nhan càng sắc nước hương trời, là đệ nhất mỹ nữ được Lưu Vân Thành công nhận. Gần như tất cả các thanh niên tài tuấn có chút tư bản tại Lưu Vân Thành đều ái mộ, thèm thuồng nàng ta, nếu Hạ gia chọn rể, phỏng chừng người tới cửa đủ để xếp hàng từ Bắc Môn đến Nam Môn của Lưu Vân Thành.  Thiên chi kiêu nữ có thiên phú cùng dung mạo có thể nói là đệ nhất Lưu Vân Thành thế nhưng phải gả cho phế vật nhất Tiêu gia thế hệ này, hơn nữa ngay cả một chút tiền đồ về sau cũng chẳng có, không biết bao nhiêu người tại Lưu Vân Thành dậm chân đấm ngực, oán giận không thôi... Này hoàn toàn chính là một đóa hoa sen ngạo thế cắm vào bãi phân trâu mà người khác chẳng thèm liếc nhìn lấy một cái!  Đương nhiên những người mê luyến Hạ Khuynh Nguyệt rất ghen ghét Tiêu Triệt, đa số đều không cam tâm... Cho nên có người dùng độc giết hắn, hiện tại Tiêu Triệt nghĩ đến hoàn toàn không thấy kỳ lạ.  - Quả nhiên hồng nhan họa thủy.  Tiêu Triệt xuống giường đứng lên, khẽ lầm bầm lầu bầu một tiếng. Nhưng nghĩ đến dung mạo khuynh thành của Hạ Khuynh Nguyệt, hắn nhếch miệng nở nụ cười:  - Không ngờ có thể lấy được lão bà như vậy, thật sự là bắt đầu không sai.  Kèm theo quyển sách, đặt ra cấp bậc Huyền Lực, từ thấp đến cao là: [Sơ Huyền Cảnh → Nhập Huyền Cảnh → Chân Huyền Cảnh → Linh Huyền Cảnh → Địa Huyền Cảnh → Thiên Huyền Cảnh → Vương Huyền Cảnh → Bá Huyền Cảnh → Quân Huyền Cảnh → Thần Huyền Cảnh →? ], mỗi một cảnh giới phân chia từ cấp một đến cấp mười. Mời các bạn đón đọc Nghịch Thiên Tà Thần của tác giả Hỏa Tinh Dẫn Lực.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hương Vị Của Đất - Văn Lang Dị Sử
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết Huyền ảo Hương Vị Của Đất - Văn Lang Dị Sử của tác giả Thích Nhất Hạnh. Văn Lang là nhà nước đầu tiên của Việt Nam trong lịch sử, được cai trị bởi các vua Hùng. Nước Văn Lang được hình thành vào khoảng năm 2879 TCN và kết thúc vào năm 258 TCN bởi An Dương Vương. Từ đây hình thành quan niệm dân gian coi nước Văn Lang đời Hùng Vương ra đời cách ngày nay khoảng hơn 4000 năm và thường được sách báo nói tới 4000 năm văn hiến. Hương Vị Của Đất hay Văn Lang Dị Sử là 14 truyền thuyết, thần thoại trong kho tàng văn học dân gian Việt Nam, được thiền sư Thích Nhất Hạnh viết lại, thêm vào những yếu tố mới, đặc sắc và đầy kịch tính. Những câu chuyện được sắp xếp một cách logic theo thời gian, giúp bạn hiểu hơn về nguồn gốc con Rồng cháu Tiên, cũng như hiểu hơn về thời kỳ đầu dựng nước và giữ nước của dân tộc. BBT xin trích đăng lời nhận xét của đọc giả Nguyễn Đình Tráng về tác phẩm Hương vị của Đất: "Như vậy chỉ trong một thời gian ngắn, tôi đã đọc xong cuốn truyện Hương vị của đất (Văn Lang dị sử) của tác giả Nhất Hạnh. Đây là cuốn truyện tập hợp những truyền thuyết, thần thoại trong kho tàng văn học dân gian Việt Nam, được tác giả sáng tạo tiếp nối những phần còn thiếu của thần thoại. Thông qua cuộc đối thoại giữa nhân vật Diệu và Ân cuối cuốn sách, tác giả muốn thể hiện quan điểm: “Chúng ta có thể sáng tạo tiếp nối những câu chuyện thần thoại, bởi chúng được truyền lại không phải do một người sáng tạo, trái lại đã được đi qua sự trau chuốt của nhiều thế hệ. Và nếu công việc trau chuốt kia có giá trị, tự khắc hình thái trau chuốt được đại chúng chấp nhận. Còn nếu đó chỉ là những uốn nắn vụng về thì chẳng ai dùng để ca hát và truyền tụng. Đại chúng sẽ tức khắc loại những uốn nắn vụng về kia để tìm lại hình thái mà họ ưa thích.” Thông qua nhân vật Diệu, tác giả cho rằng chúng ta cần thêm các yếu tố mang nguồn gốc Ấn vào trong những thần thoại để lấy lại sự cân bằng, tại vì từ trước đến nay, những câu chuyện thần thoại ấy đều có quá nhiều hình ảnh, từ ngữ mang tính cách Tàu nhiều hơn (như những cái tên Loa Thành, Kim Quy, Linh Quang Thanh Thảo Thần Nỏ, Thanh Giang Sứ Giả,…) trong khi khu vực đất nước chúng ta xưa kia là khu vực giao tiếp giữa hai nguồn văn minh Ấn (Phạn) và Trung. Dựa trên quan điểm ấy, tác giả đã sáng tạo thêm các nhân vật, các danh từ, tên gọi mang tính cách Ấn như Nãgarãja (tên của Lạc Long), công chúa Sita (con của Long Vương, em gái của Sơn Vương và Thủy Vương), hình ảnh bầy tiên nữ, trong đó có tiên nữ Âu Cơ, đến từ cõi trời Phạm Thiên (Brahma), hình ảnh chim thần guada (hình ảnh của cung điện Cổ Loa), thủy quái maraka, … Tuy nhiên, tác giả cũng thông qua 1 nhân vật khác là Ân để thể hiện quan điểm rằng những sự sáng tạo tiếp nối không thể chỉ là những công việc tô điểm về mặt hình thức có tính cách tiểu thuyết hóa, nó phải dựa trên những dữ kiện đưa ra trong thần thoại và trong lịch sử để khám phá những sự thật lịch sử. Ví dụ như chuyện Thánh Gióng, thần thoại này có thể là 1 thần thoại đánh dấu sự bắt đầu sử dụng vũ khí bằng sắt, hay thần thoại về nỏ thần đánh dấu tài quân sự của ta thời đó đã sáng tạo ra vũ khí mới là cây nỏ, thần thoại Loa Thành thể hiện tài năng xây dựng của ta thời đó, đã xây được 1 công trình quân sự lớn trên 1 nền đất yếu như ở Phong Châu, … Đọc những câu chuyện sắp xếp 1 cách có logic theo thời gian, tôi đã hiểu thêm về nguồn gốc hình thành nòi giống Tiên – Rồng của đồng bào ta và các diễn biến lịch sử sau đó. Có những chi tiết, những dữ kiện tôi đọc được trong những mẩu chuyện mới hơn so với câu chuyện ấy nhưng đọc ở 1 cuốn sách khác (có thể là chi tiết hay dữ kiện đó đã có trong thần thoại nhưng bây giờ tôi mới được biết), cũng có chi tiết khác đi 1 chút, và tất nhiên là có cả những chi tiết hoàn toàn mới (có thể do chính tác giả sáng tạo tiếp nối mà ra). Một số chi tiết tôi thấy mới, hay là cũ nhưng bây giờ tôi mới được biết, có thể kể đến như là: + Chi tiết tiên nữ Âu Cơ là người trong bầy tiên nữ xuống trần chơi, nhưng do Âu Cơ nếm phải đất ở trần gian mà vướng tục, không thể quay về trời cùng các tiên nữ khác được. + Chi tiết 2 người anh em giống nhau trong câu chuyện Sự tích trầu cau, người anh tên là Tân, người em là Lang, con trai của 1 vị quan lang họ Cao – 1 người con nuôi của vua Hùng, còn vợ của người anh tên là Thiên Thảo, con của 1 vị giáo sư họ Lưu – 1 người giao thiệp rộng, biết nói và biết viết 4 thứ tiếng, luôn sốt sắng muốn làm sáng tỏ những chủ trương văn hóa của Long Vương (Tức Lạc Long Quân đã lên ngôi dưới thủy cung) và Âu Cơ. + Câu chuyện Sự tích Bánh chưng, Bánh giầy, Lang Liêu nhờ nằm mơ thấy mẹ, mẹ gợi ý làm 1 thứ bánh tượng trưng cho đồng lúa, 1 thứ tượng trưng cho bầu trời xanh để tiến vua (chứ không phải nằm mơ thấy ông Tiên chỉ bảo cách gói 1 thứ bánh tượng trưng cho mặt đất, 1 thứ tượng trưng cho bầu trời mà tôi đã được đọc trước đó). + Chử Đồng Tử và Tiên Dung lấy nhau nhưng không lên làm vua như tôi được biết mà sống tại Hà Lõa – một vùng đất xa kinh thành, được Đồng Tử và Tiên Dung phát triển lên thành một thị trấn giàu có chứ không còn là 1 vùng quê nghèo, ít người sinh sống như trước,… + Sơn Vương và Thủy Vương là hai anh em, con trai Long Vương. Sita là con gái Long Vương, luôn muốn hòa giải hận thù của hai anh em nên đã chịu nhiều khổ đau, thiệt thòi,… + …… Có tất cả 15 câu chuyện thần thoại được sắp xếp theo thứ tự thời gian cuốn sách đề cập, trong đó, tôi vẫn luôn ghi nhớ câu chuyện Chìm Châu (tức chuyện Mị Châu – Trọng Thủy) đậm nét. Có lẽ bởi câu chuyện gắn liền với những bài học quá sâu cay của cha ông ta trong việc dựng nước, giữ nước mà con cháu bây giờ không bao giờ được quên lãng: Nàng Mị Châu ngây thơ, trong trắng đã quá tin chồng mà vô tình làm hại đất nước (đến khi nước mất nhà tan, nàng mới nhận ra Trọng Thủy là kẻ phản bội, quân xâm lược kia là quân Triệu, chứ không phải quân Tần như lời lừa dối của chồng). Trọng Thủy là 1 kẻ yêu say đắm, chân thành với Mị Châu nhưng vì tham vọng của cha mà phải làm theo. Và bài học sâu cay nhất là sự chủ quan của An Dương Vương, ỷ vào nỏ thần, vào sự phù trợ của Long Vương, của các thế lực siêu nhiên mà bỏ bê phòng ngự, bỏ bê quân sự, giặc đánh sắp đến nơi rồi vẫn bình thản đánh cờ. Trước đó, An Dương Vương còn gạt đi ý kiến của tướng Cao Lỗ đề xuất không muốn để hai nước Triệu – Âu Lạc kết thông gia vì nghi ngờ 1 âm mưu nào đó đến từ kẻ có tham vọng xâm lược, đã tiến đánh và thất bại 1 lần nay lại tỏ ra thiện ý muốn hòa hiếu, kết thông gia: Tôi kể người nghe chuyện Mị Châu Trái tim lầm chỗ để trên đầu. Nỏ thần vô ý trao tay giặc Nên nỗi cơ đồ đắm bể sâu. (Tố Hữu). Tôi kể người nghe chuyện An Dương Ỷ thế siêu nhiên, chẳng tự cường Chủ quan, không biết giặc nham hiểm Nên nỗi nước nhà bể tang thương. Những sáng tạo tiếp nối, tôi thấy thú vị với danh từ mới mẻ này. Các bạn có đồng ý về quan điểm sáng tạo tiếp nối những câu chuyện thần thoại không??? Hãy bày tỏ ý kiến của mình nhé!!!" *** Tóm tắt Cuốn tiểu thuyết Hương Vị Của Đất - Văn Lang Dị Sử của tác giả Thích Nhất Hạnh là một tập hợp 14 truyền thuyết, thần thoại trong kho tàng văn học dân gian Việt Nam, được tác giả sáng tạo tiếp nối những phần còn thiếu của thần thoại. Cuốn sách bắt đầu bằng câu chuyện về nguồn gốc con Rồng cháu Tiên, khi Lạc Long Quân kết duyên với Âu Cơ, sinh ra 100 người con. 50 người con theo cha xuống biển, 50 người con theo mẹ lên núi. 50 người con theo cha xuống biển được gọi là Tiên Nữ, 50 người con theo mẹ lên núi được gọi là Lạc Hầu. Tiếp theo là câu chuyện về Thánh Gióng, một cậu bé bình thường bỗng nhiên lớn lên nhanh như thổi để đánh giặc Ân. Sau khi đánh thắng giặc, Thánh Gióng bay về trời. Cuốn sách tiếp tục với các câu chuyện về Nỏ Thần, Trầu Cau, Bánh Chưng, Bánh Giầy, Chử Đồng Tử và Tiên Dung, Mị Châu - Trọng Thủy,... Review Cuốn tiểu thuyết Hương Vị Của Đất - Văn Lang Dị Sử của Thích Nhất Hạnh là một tác phẩm văn học có giá trị, mang lại cho người đọc nhiều hiểu biết về nguồn gốc con Rồng cháu Tiên, cũng như về thời kỳ đầu dựng nước và giữ nước của dân tộc. Tác phẩm được viết với văn phong trong sáng, dễ hiểu, phù hợp với nhiều đối tượng độc giả. Các nhân vật trong truyện được xây dựng sinh động, có cá tính riêng, góp phần làm cho câu chuyện thêm hấp dẫn. Điểm nổi bật của cuốn sách là sự sáng tạo tiếp nối của tác giả. Thích Nhất Hạnh đã thêm vào các yếu tố mang nguồn gốc Ấn vào trong những thần thoại, giúp cho câu chuyện thêm phong phú và hấp dẫn hơn. Tuy nhiên, các yếu tố sáng tạo này vẫn dựa trên những dữ kiện đưa ra trong thần thoại và trong lịch sử, nhằm khám phá những sự thật lịch sử. Một số chi tiết sáng tạo của tác giả trong cuốn sách có thể kể đến như: Chi tiết tiên nữ Âu Cơ là người trong bầy tiên nữ xuống trần chơi, nhưng do Âu Cơ nếm phải đất ở trần gian mà vướng tục, không thể quay về trời cùng các tiên nữ khác được. Chi tiết 2 người anh em giống nhau trong câu chuyện Sự tích trầu cau, người anh tên là Tân, người em là Lang, con trai của 1 vị quan lang họ Cao – 1 người con nuôi của vua Hùng, còn vợ của người anh tên là Thiên Thảo, con của 1 vị giáo sư họ Lưu – 1 người giao thiệp rộng, biết nói và biết viết 4 thứ tiếng, luôn sốt sắng muốn làm sáng tỏ những chủ trương văn hóa của Long Vương (Tức Lạc Long Quân đã lên ngôi dưới thủy cung) và Âu Cơ. Câu chuyện Sự tích Bánh chưng, Bánh giầy, Lang Liêu nhờ nằm mơ thấy mẹ, mẹ gợi ý làm 1 thứ bánh tượng trưng cho đồng lúa, 1 thứ tượng trưng cho bầu trời xanh để tiến vua (chứ không phải nằm mơ thấy ông Tiên chỉ bảo cách gói 1 thứ bánh tượng trưng cho mặt đất, 1 thứ tượng trưng cho bầu trời mà tôi đã được đọc trước đó). Chử Đồng Tử và Tiên Dung lấy nhau nhưng không lên làm vua như tôi được biết mà sống tại Hà Lõa – một vùng đất xa kinh thành, được Đồng Tử và Tiên Dung phát triển lên thành một thị trấn giàu có chứ không còn là 1 vùng quê nghèo, ít người sinh sống như trước,… Có thể nói, Hương Vị Của Đất - Văn Lang Dị Sử là một cuốn sách đáng đọc đối với những ai muốn tìm hiểu về nguồn gốc con Rồng cháu Tiên, cũng như về thời kỳ đầu dựng nước và giữ nước của dân tộc. Mời các bạn mượn đọc sách Hương Vị Của Đất - Văn Lang Dị Sử của tác giả Thích Nhất Hạnh.
Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên của tác giả Lão Bà Đại Đại. Tóm tắt Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên là một tiểu thuyết huyền huyễn, hài hước của tác giả Lão Bà Đại Đại. Câu chuyện kể về hành trình tu hành của nhân vật chính Đậu Trường Sinh. Đậu Trường Sinh là một tiểu bộ khoái bình thường, không có gì nổi bật. Hắn có một người bạn thân tên là Vương Phi Tuyên, cũng là một tiểu bộ khoái. Hai người cùng nhau tham gia Long Môn đại hội, nhưng chỉ có Đậu Trường Sinh là người ứng cử duy nhất. Sau khi tham gia Long Môn đại hội, Đậu Trường Sinh trở thành người bị nghi ngờ là Thiên Sát Cô Tinh. Hắn bị mọi người đồn đại là đã giết chết những người ứng cử khác. Trên thực tế, Đậu Trường Sinh không hề liên quan đến cái chết của những người ứng cử khác. Hắn chỉ là một nạn nhân của số phận. Tuy nhiên, Đậu Trường Sinh lại có một bí mật. Hắn có một hệ thống tên là "Thiên Sát Cô Tinh". Hệ thống này có thể giúp Đậu Trường Sinh tăng tu vi mỗi khi có người chết. Vì vậy, mỗi khi có người chết, tu vi của Đậu Trường Sinh lại tăng lên. Điều này khiến cho mọi người càng nghi ngờ Đậu Trường Sinh là Thiên Sát Cô Tinh. Đậu Trường Sinh quyết tâm tìm ra kẻ giết người thực sự và minh oan cho bản thân. Cùng với Vương Phi Tuyên, Đậu Trường Sinh đã bắt đầu cuộc hành trình của mình. Review Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên là một tiểu thuyết có cốt truyện hấp dẫn, hài hước và nhẹ nhàng. Câu chuyện xoay quanh hành trình tu hành của nhân vật chính Đậu Trường Sinh. Đậu Trường Sinh là một nhân vật chính có tính cách đáng yêu, lạc quan và luôn nỗ lực vươn lên. Hắn là một người có chí tiến thủ, không ngại khó khăn, gian khổ. Đậu Trường Sinh cũng là một người có tấm lòng nhân hậu, luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác. Nhân vật phụ trong truyện cũng được xây dựng khá tốt, mỗi người đều có cá tính và câu chuyện riêng. Các nhân vật phụ góp phần tạo nên sự hấp dẫn cho câu chuyện. Lối viết của tác giả Lão Bà Đại Đại mượt mà, dễ đọc. Tác giả cũng có sự đầu tư kỹ lưỡng về mặt nội dung, tạo nên một câu chuyện lôi cuốn và hấp dẫn. Đánh giá chung Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên là một tiểu thuyết huyền huyễn, hài hước đáng đọc. Câu chuyện có cốt truyện hấp dẫn, nhân vật thú vị và lối viết lôi cuốn. Nếu bạn thích thể loại tiểu thuyết này, thì đây là một tác phẩm mà bạn không nên bỏ qua. Một số điểm cộng của tiểu thuyết: Cốt truyện hấp dẫn, logic Nhân vật chính có tính cách đáng yêu, lạc quan Các nhân vật phụ được xây dựng tốt Lối viết mượt mà, dễ đọc Một số điểm trừ của tiểu thuyết: Một số tình tiết hơi cường điệu Kết thúc hơi vội vàng Dưới đây là một số điểm nổi bật của tiểu thuyết: Cốt truyện hấp dẫn, lôi cuốn, có nhiều tình tiết bất ngờ. Nhân vật chính Đậu Trường Sinh có tính cách đáng yêu, lạc quan, luôn nỗ lực vươn lên. Lối viết mượt mà, dễ đọc, có nhiều tình tiết hài hước. Nếu bạn đang tìm kiếm một tiểu thuyết huyền huyễn, hài hước, thì Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên là một lựa chọn không tồi. *** Năm 10 Đại Chu Vĩnh Thái, ngày 23 tháng 5. Thế mà xuyên việt rồi, trở thành tiểu bộ khoái Lục Phiến môn thuộc vương triều thời phong kiến, thân phận hơi thấp, có điều không sao cả, tạo giấy, thổi thủy tinh ta đều hiểu, Đại Chu các ngươi chuẩn bị xong chưa? Thủ phủ của các ngươi tới đây. Ngày 24 tháng 5. Sau ngày đầu tiên đi làm, mới phát hiện thế giới này có Tiên, là thế giới Tiên Hiệp, thủ phủ thì tính là gì? Ta đã sớm quên, ta muốn thành Tiên, khoái lạc vô biên, chỉ là vì sao kim thủ chỉ vẫn chưa tới? Ngày 25 tháng 5. Sau khi hoàn toàn tiếp nhận trí nhớ của dân bản địa, đột nhiên phát hiện một chuyện không tốt, ta do cửu đại thượng tông Âm Cực tông điều động đến Đại Chu nằm vùng, mục đích là phá hủy vương triều Đại Chu, mà điều quan trọng nhất chính là ta bị Minh Ngục Đại Chú khống chế, lại không có kim thủ chỉ. Ngày 26 tháng 5. Sau khi ta cẩn thận nghiên cứu, ta phát hiện một chuyện vui sướng, Minh Ngục Đại Chú là chuyện của dân bản địa, có liên quan gì với người xuyên việt như ta, liên tục vài ngày không phát hiện ra kim thủ chỉ, sau khi thử qua nhiều loại phương pháp, ta từ bỏ. Ngày 27 tháng 5. Sư phụ tiện nghi Âm Cực tông liên lạc với ta, muốn ta nỗ lực thật tốt, tranh thủ lập công, sớm ngày trở thành ngân chương bộ khoái của Lục Phiến môn, đến lúc đó tông môn sẽ không keo kiệt, khen thưởng rất nhiều. Ta chỉ đồng ý qua loa, nếu như vương triều sắp tận thế, ta cũng phải cố gắng một phen, nhưng bây giờ Đại Chu đang ở thời thịnh thế, trong triều có minh quân, trời yên biển lặng, ta nghe bộ đầu từng nói ngay cả Lục Phiến môn ta mà Âm Cực tông cũng đánh không lại. Ngày 28 tháng 5. Ta đã tính xong, chờ cho quen thuộc với thế giới này, sau đó giả chết thoát thân đi về phương Nam, rời xa địa bàn của Âm Cực tông rồi lăn lộn, tin rằng một người xuyên việt cao quý như ta coi như không có kim thủ chỉ, cũng nhất định có thể treo lên đánh dân bản địa của giới này. Ngày 29 tháng 5. Hôm nay ra ngoài bắt trộm, một vị lão huynh bộ khoái bất hạnh gặp nạn, trộm cũng chưa bắt được, hành động cực kỳ thất bại, chỉ là ta phát hiện ra kim thủ chỉ rồi, thì ra hảo hữu tử vong thì có thể gia tăng tu vi. Ngày 7 tháng 6. Nhiều ngày rồi không có viết nhật ký, gần đây vẫn luôn tương đối bận bịu, cộng thêm đều là một số việc lặt vặt, cũng không có ghi chép, hôm nay lại ra ngoài bắt trộm, là kẻ trộm lần trước, lần này chúng ta bắt thành công, nhưng mà lại chết một vị lão huynh bộ khoái, giá trị tu vi +200. Ngày 15 tháng 6. Hôm nay ra ngoài trở về, lại chết một vị lão huynh bộ khoái, sau khi tan làm bị thân nhân người chết chặn lại, tuy nhiên không có bị đánh, nhưng vẫn quá mức tức giận. Là người trong công môn, đây là chức vị rất phong hiểm, bắt trộm hi sinh cũng chẳng phải là chuyện thường xảy ra, cũng bởi vì không đến một tháng ba người cùng ta làm nhiệm vụ bị chết, liền nói là bị ta khắc chết. Còn nói ta là sao chổi? Con người thật quá đáng. Giá trị tu vi +300. Ngày 17 tháng 6. Hôm qua xin nghỉ một ngày, không đi làm, vốn muốn bình tĩnh lại một chút, cũng không nghĩ tới sư phụ tiện nghi tới khiển trách ta một chầu, nói ta ra tay quá hắc, có nỗi khổ trong lòng, áp lực lớn, giết một tên giải sầu là được rồi, vì sao lại giết đến ba người, như vậy sẽ dễ dàng bại lộ. Tâm trạng càng không tốt, ta chỉ là một tiểu bộ khoái nha, cái chết của bọn hắn có quan hệ gì với ta? Thế nhân hiểu lầm ta quá sâu. Trong lòng bảo bảo rất ấm ức Mời các bạn mượn đọc sách Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên của tác giả Lão Bà Đại Đại.
Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Vũ Thánh)
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết Huyền ảo Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Vũ Thánh) của tác giả Tái Nhập Giang Hồ. Lam Tinh phát sinh sự kiện quỷ dị, số lượng lớn người Lam Tinh bị một cỗ lực lượng thần bí ảnh hưởng, hồn phách tạm thời xuyên qua đến thế giới khác. Đây là một thế giới bao trùm bóng tối, quỷ dị mọc thành bụi. Không chỉ có giá hàng kỳ cao vô cùng, mà còn có rất nhiều Tà Linh lặng yên ẩn hiện. Đồng thời, từng thế lực khác nhau tranh đấu lẫn nhau, giang hồ báo thù, tầng lớp dưới khổ không thể tả. Dương Phương vốn là bác sĩ chủ trị của bệnh viện tâm thần, cũng tại một lần sự kiện quỷ dị đã xuyên qua đến đây. May mắn thay, hắn phát hiện trên người mình đã thức tỉnh một bảng độ thuần thục. Chỉ cần càng không ngừng nâng cao độ thuần thục, thì có thể tăng lên cảnh giới của bản thân. Hắn âm thầm phát triển, dưới chân thi hài chồng chất, trong vô thức đã bước lên một con đường Cẩu Thánh. *** Võ đạo:  Nhất phẩm -Thập phẩm Siêu phẩm(3 cấp)  Thánh linh(3 cấp) Bất diệt Vương giả Siêu thoát... ______________________________________________ Chú ý 1:Main chỉ có bảng độ thuần thục khác người khác. Còn lại giống nhau hết. Bảng chỉ giúp số liệu hóa chứ không tăng bất kỳ chỉ số gì. Chú ý 2: Tên truyện có chữ "cẩu" nhưng nội dung chả liên quan đến "cẩu đạo" tý gì. *** Tên cũ là: Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh - Tác giả đổi thành tên mới: Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh Một sự kiện kỳ ​​​​lạ đã xảy ra trên Lam tinh, một số lượng lớn người trên Lam tinh đã bị ảnh hưởng bởi một lực lượng thần bí nào đó, hồn phách của họ tam thời xuyên qua đến một thế giới khác. Thế giới này là một thế giới bao trùm trong bóng tối và đầy rẫy những điều kỳ lạ, ngoài ra còn có rất nhiều Tà Linh âm thầm qua lại, đồng thời các thế lực đang tranh đấu gắt gao với nhau, ngoài ra còn có giang hồ báo thù rửa hận, dân chúng tầng lớp dưới thì khổ không thể nào tả nổi. Dương Phóng vốn là một bác sĩ điều trị của bệnh viện tâm thần, bản thân hắn ở sau một lần trải qua một sự cố kỳ lạ mà xuyên qua tới đây, cũng may hắn phát hiện trên người mình đã thức tỉnh một cái bảng thông thạo, chỉ cần hắn không ngừng nâng cao độ thành thạo là hắn có thể nâng cao cảnh giới của bản thân lên. Hắn âm thầm phát triển (trưởng thành), xác chết chất đống dưới chân, trong bất tri bất giác hắn đã dấn thân vào con đường trở thành Cẩu Thánh. Bình luận của độc giả: - Truyện cực cuốn, main sát phạt quyết đoán, thích nhất tính cách giấu nghề của main, hi vọng chuyện này không bị drop giữa chừng. - Truyện hay, main dứt khoát đọc siêu cuốn. - Công nhận tác giả bẻ hay thật, như sáo lộ mấy bộ khác là main không bị phát hiện đâu, đơn giản là dàn nhân vật phụ mất não :)), nhưng trong truyện này chính vì bị phát hiện như này lại hợp lý hóa tuyến tính của truyện. - Truyện rất hay, main thấy thằng nào lèm bèm, tính toán là thịt ngay, bất kể quen hay không, rất thích tính cách main, làm việc theo khả năng chứ không có bị nóng đầu lên làm bừa. - Truyện rất cuốn luôn, mong ko bị gẫy giữa chừng, lâu lắm mới có bộ hay thế này. - Càng về sau càng hay ko vướng bận ai. - Sát phạt quyết đoán, đụng tới là mút liền, không phải suy nghĩ nhiều, rất hợp khẩu vị. *** Phương Thị. Thanh Long sơn bệnh viện tâm thần. Sáng sớm, liền có một xe cảnh sát đứng tại bệnh viện tâm thần trước. "Ta TM không phải bệnh tâm thần, ta là người bình thường, ta nói là thật, ta lập tức liền phải chết, ta không thể vào ngủ, ta một khi chìm vào giấc ngủ liền sẽ xuyên qua, lại xuyên qua quá khứ, ta liền sẽ chết, các ngươi muốn xem lấy ta chết sao, hỏi tới hỏi lui có cái gì tốt hỏi, nhanh cho ta tiêm vào một con thuốc kích thích, đừng để ta đã ngủ!" Một người có mái tóc bệnh rụng tóc, mí mắt biến thành màu đen nam tử trung niên, tại mấy tên thám tử cùng đi, tại một vị người mặc áo khoác trắng, chừng hai mươi thanh niên bác sĩ trước mặt cuồng loạn gào thét, một đôi mắt bên trong tất cả đều là tinh mịn tơ máu, tựa hồ mấy ngày mấy đêm đều không ngủ đồng dạng. "Các ngươi làm sao lại không tin, các ngươi đây là xem mạng người như cỏ rác, ta thật sẽ xuyên qua, thật sẽ chết, nhanh cứu ta, nhanh mở cho ta thuốc kích thích a. . ." Nam tử trung niên tiếp tục gọi nói. Trước mặt Dương Phóng lại một mặt cổ quái, nhìn chăm chú lên trước mắt nam tử trung niên, lại nhìn một chút đưa trung niên nam tử này tới ba vị thám tử. "Bệnh nhân là lúc nào xuất hiện loại bệnh trạng này?" Dương Phóng hỏi. "Đêm qua gia hỏa này đến đây báo cảnh cũng đã là dạng này, đúng, gia hỏa này một đêm không ngủ, cái này không đồng nhất thật sớm chúng ta đem hắn mang tới." Một vị thám tử lộ ra cười khổ. Hắn là Dương Phóng cao trung đồng học. Gọi là Trương Minh Minh. Dương Phóng nhìn về phía trước mắt bệnh nhân, mỉm cười nói, "Đúng, ngươi nói đều đúng, ta hoàn toàn tin tưởng ngươi sẽ xuyên qua sự tình, mời ngươi lãnh tĩnh một chút, ân, ngươi tên là gì? Nhà ở ở nơi nào, ngươi còn có thể nhớ tới sao? Trước đừng có gấp, từ từ suy nghĩ, chậm rãi trả lời." Đối đãi bệnh tâm thần người bệnh, hết thảy đều muốn thuận suy nghĩ của hắn tới. Chậm rãi tiến hành khuyên bảo. "Ta gọi Trịnh Phương Hoa, hôm nay 42 tuổi, liền ở tại Phương Thị, là một thuỷ điện thợ máy, trong nhà không có những người khác, chỉ có một mình ta, ta nói là thật, thật sẽ xuyên qua, đúng, ngươi mau nhìn cánh tay của ta, trên cánh tay có ít chữ, một khi cái số này đi đến cuối cùng, ta liền sẽ lần nữa xuyên qua." Nam tử trung niên bờ môi run rẩy, vội vàng nhanh chóng vén tay áo lên, đem cánh tay phải đưa cho Dương Phóng quan sát. Dương Phóng nhìn thoáng qua. "Đừng xem, chúng ta sớm tại tối hôm qua liền nhìn, không có cái gì." Trương Minh Minh lắc đầu nói. "Xin hỏi một chút cái số này là dạng gì?" Dương Phóng thăm dò tính tiến hành hỏi thăm. "Các ngươi không nhìn thấy? Các ngươi tại sao không thấy được? Ta đã biết, là hệ thống, cái này nhất định là cái kia hệ thống, cứu ta, nhanh nghĩ biện pháp cứu ta. . ." Nam tử trung niên lần nữa trở nên kích động lên. "Ngươi trước đừng kích động, từ từ sẽ đến, có lẽ ta lập tức liền sẽ nhìn thấy, đúng, cái số này ngươi có thể vẽ ra đến để cho ta nhìn một chút sao?" Dương Phóng thử nghiệm trấn an đối phương. Nam tử trung niên vội vàng từ một bên mang tới giấy bút, nhanh chóng viết một chuỗi số lượng. 0 trời 0 lúc 5 phân 28 giây. 27 giây 26 giây . . . "Chính là như vậy, nó đang không ngừng đếm ngược , chờ đến thời gian này đi đến, ta liền sẽ mê man, một khi mê man, thật sẽ xuyên qua, ta trước đó đã xuyên việt rồi, ta không có lừa các ngươi, các ngươi phải tất yếu tin tưởng, nếu ai nói dối, ai liền chết cả nhà. . ." Nam tử trung niên khủng hoảng nói. Mời các bạn mượn đọc sách Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Vũ Thánh) của tác giả Tái Nhập Giang Hồ.
Văn Lang Chiến Sự
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết Huyền ảo Văn Lang Chiến Sự của tác giả Nguyễn Đức Thông. Văn Lang Chiến Sự gồm có: Đại Phá Quân Trụ Lịch Sử Về Phù Đổng Hai Miền Văn Lang Phân Tranh Long Phụng Hiệp Nghĩa Câu Chuyện Hồng Trần Nói về Quốc Tổ Hùng Vương. Cùng Bách Việt khai dựng lập lên nước Văn Lang hùng mạnh rộng lớn. Giết chết ba con Yêu Tinh Quỉ dữ. Mộc Tinh, Ngư Tinh, Hồ Tinh, cùng vô số Tướng Lĩnh Yêu Tinh. Cũng như con cái, cháu, chắt, chút, chít, của ba con Chúa Tể Yêu Tinh lên đến hàng vạn vạn. Vì thế con cháu Văn Lang là mối thù truyền kiếp của chúng có cơ hội là chúng hảm hại. Không bằng cách nầy cũng bằng cách khác. Nhất là ở các giai đoạn thời kỳ cuối các thời Hạ Hùng Vương. Thời kỳ mạc pháp Văn Hóa Cội Nguồn không còn. Nền Quốc Đạo biến mất, các quyền cơ bản con người cũng mất theo. Nước Văn Lang rơi vào cảnh tối tăm, dân chúng lạc vào tà ma ác đạo. Nguy hiểm nhất là Linh Hồn ba con chúa tinh ác Quỷ cũng như con cái cháu chắt của chúng đầu thai làm người không những ở Phương Bắc Nhà Chu, mà còn đầu thai ở Bắc Văn Lang, có cơ hội là chuyển xây tình thế hảm hại con cháu Tiên Rồng nhân loại Đồng Bào nói chung, con cháu Văn Lang nói riêng. Gây ra bao thảm cảnh tan thương chết chóc chiến tranh loạn lạc cùng khắp. Nhất là cảnh chiến tranh tương tàn nồi da nấu thịt ở dân tộc Văn Lang. Chúng không để yên cho Bách Việt Văn Lang  hưởng thái bình an lạc nhất là những cuộc nổi lên nội chiến kinh hồn. Dân tộc Văn Lang con cháu Tiên Rồng, con dân Quốc Tổ Vua Hùng phải chịu cảnh Đồng Bào nồi da nấu thịt. Ác Quỉ giành lấy chính quyền  biến dân tộc Văn Lang  thành dân tộc nô lệ dưới sự dày xéo nanh vuốt của chúng. Sức mạnh của Loài Ác Quỉ là chúng đầu thai làm người Phương Bắc chuyển xây tình thế xua quân xâm lược Phương Nam. Làm cho đất nước Văn Lang đầu rơi máu đổ. Chiến Tranh đói nghèo lạc hậu khốn khổ vô cùng. Nhất là sự lừa dối cũng như sự độc tài độc trị tàn bạo cai trị thảm khốc của chúng. Có khi chúng sanh ra trên đất nước Văn Lang. Rồi tạo lên cảnh nồi da nấu thịt. Như Cha Con Doãn Thường chẳng hạn nổi lên chiếm lấy Bắc Văn Lang, biến Bắc Văn Lang trở thành Trung Thổ Trung nguyên. Nước Văn Lang Bắc Nam chinh chiến. Dân tộc Bách Việt Văn Lang con cháu Tiên Rồng con dânVua Hùng tàn sát lẫn nhau. Gây ra cảnh Đồng Bào tương tàn. Cha con anh em, dòng họ chém giết lẫn nhau nhà tan cửa nát. Chúng đầu độc Văn Hóa ảo tưởng, nhất là Văn Hóa mê tín dị đoan, chúng nhập đồng nhập xác nói ra những điều xàm bậy làm mê muội con người. Lũ ác Quỉ lạm dụng ngôn từ trau chuốt bóng bẩy đầu độc dân chúng nhất là văn hóa Thần Quyền tôn thờ Thần Thú, Cầm Thú, Thần Vật  làm cho dân chúng quên Cội quên Nguồn. Quên đi truyền thống Nguồn Cội anh linh Tiên Rồng Dân Tộc. Làm cho xã hội luôn đi vào hổn loạn xuống cấp đạo đức chỉ biết tranh hơn, tranh thua hận thù tham lam tàn bạo. Chậm phát triển dẫn đến đói nghèo lạc hậu. Chiến tranh truyền miên dân chúng luôn rơi vào cảnh khốn khổ nhiều mặt tinh thần lẫn vật chất, nhất là về mặt độc tài độc trị hết sức tàn bạo. Với phép thuật thần thông đa ngôn xảo ngữ của các loài Yêu tinh Quỉ dữ đầu thai chuyển kiếp làm người chúng gây ra không biết bao nhiêu thảm cảnh chiến tranh nồi da nấu thịt. Như Cha Con Doãn Thường chẳng hạn, đã đánh lừa được lòng ham muốn của con người. Đánh lừa được Bách Việt Bắc Văn Lang. Nhất là những giai cấp khốn khổ chạy giặc từ Phương Bắc di cư sang Bắc Văn Lang. Bọn ác Quỉ Cha Con Doãn Thường đêm trăm nghìn cái lợi dụ dỗ dân chúng. Lợi thì như núi non biển cả nhưng không còn cái răng để mà ăn. Vì mất tất cả không những về vật chất mà còn lẫn cả tinh thần, thậm chí những quyền cơ bản con người như quyền sanh sống, quyền tự do, quyền mưu cầu hạnh phúc không còn. Chỉ biết than trời khóc đất. Những loài ác Quỉ sanh ra làm người lợi dụng lòng tin nơi chúng dân. Chúng hiện thân ra như một đấng con Trời lên ngôi Thiên Tử. Chúng muốn dân chết là chết, cho dân sống là sống không ai dám cải chỉ biết răm rắp nghe theo tin theo. Nhưng chúng không hiểu một điều, đã là Thiên Tử con Trời thời không tàn sát sanh linh nhất là con người. Luôn đem lại sự công bằng bình đẳng cho con người bảo vệ những quyền thiêng liêng con người mà Tạo Hóa đã ban cho. Những quyền bất khả xâm phạm. Thiên Tử  Con Trời thời sống theo Thiên ý Cha Trời Thiên luật Vũ Trụ không tạo ra cái cảnh nồi da nấu thịt, mà luôn đêm lại hòa bình thịnh vượng cho muôn dân. Thiên Tử Con Trời không có cảnh đi xâm lược mà luôn luôn tôn trọng chủ quyền độc lập của nhau hòa hiếu lẫn nhau. Thiên Tử  Con Trời cũng có sự cạnh tranh nhưng sự cạnh tranh công bằng bình đẳng thi đua tiến hóa vương lên đỉnh cao của thời đại theo khuôn khổ Hiến Pháp Luật Pháp, Đạo Pháp chân chính cho phép. Không phải cạnh tranh hủy diệt lẫn nhau, thôn tính lẫn nhau. Thiên Tử Con Trời không có cảnh độc tài độc trị độc bá thiên hạ tranh giành thiên hạ, biến thiên hạ vào cảnh nô lệ, cướp  đất đai thuộc địa gây ra cảnh chiến tranh đầu rơi máu đổ. Những kẻ đầy lòng dã tâm tham vọng mưu đồ xưng vương xưng bá không phải Thiên Tử con Trời, mà chỉ là Yêu Tinh Quỉ dữ đầu thai. Bành trướng tham tàn ác bá độc tài đọc trị chém giết đồng loại đây chỉ là những kẻ ngụy Thiên Tử tự xưng là con Trời hầu lừa bịp dân chúng. Thật ra những Thiên Tử tự xưng giả hiệu nầy chỉ là những kẻ thắng xưng là Vua thua cho là Giặc Xem đi xét lại Giặc với vua cũng chỉ là một thứ chẳng khác gì nhau. Những Thiên Tử tự xưng giả hiệu con Trời  đầy rẫy trong thời đại Phong Kiến. Nhất là thời đại Phong kiến Thần Giáo. Phong Kiến Địa Chủ, Phong Kiến Vua, Chúa. Nhờ vào phép thuật tu luyện hàng nghìn năm trở thành đa ngôn xảo ngữ lừa dối con người dẫn con người vào con đường tối tăm không biết đâu là phải trái Thiện ác. Như Cha Con Doãn Thường chẳng hạn sử dụng từ ngữ bóng bẩy lời nào cũng có lợi cho dân. Để  đánh lừa được lòng ham muốn con người. Biến giả thành chân. Che đậy  lớp võ bọc bên ngoài. Che đậy sự tham lam tàn bạo nanh vuốt của loài ác Quỉ. Chúng gây ra cho con cháu Tiên Rồng Bách Việt Dân Tộc Văn Lang bao cảnh chiến tranh nồi da nấu thịt, hết nô lệ nầy đến nô lệ khác, hết thời kỳ khốn khổ nầy đến thời kỳ khốn khổ khác làm tiêu tan đất nước Văn Lang Từ thời gần cuối Nhà Chu. Kéo dài cho đến ngày nay  hơn hai  nghìn năm mấy trăm năm. Sự lạm sát của những loài Ác Quỉ giết hại con người quá lớn. Làm kinh động đến các Tần Trời. Phật - Thánh - Tiên - Thần - Chúa. Vì thương nhân loại Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa đầu thai xuống trần. Diệt trừ Yêu Tinh Quỉ dữ  trừ hậu họa cho con người. Nhưng diệt được ác quỉ nầy thời liền mọc ra ác Quỉ khác. Thái bình thịnh trị không được bao lâu thời chiến tranh loạn lạc trở lại. Làm khốn khổ con cháu Tiên Rồng. Dân Tộc Văn Lang hết nghìn năm nầy đến nghìn năm khác. Nhất là các thời kỳ cuối thời Hạ Hùng Vương. Từ thời thứ 13 Hùng Việt Vương: Tuân Lang: 569 đến 506 trước công nguyên. Trở xuống đến thời Hùng Duệ Vương: Huệ Lang thứ 18 cuối thời Hạ Hùng Vương 306. Rồi  đến  thời Âu Lạc 258 trước công nguyên. Khốn khổ kéo dài cho đến tận ngày nay. Trong các cuộc chiến tranh xâm lược bành trướng quân thù. Thời chiến tranh xâm lược Văn Hóa là  độc hại nhất Nguy hiểm nhất. Nhất là thứ Văn Hóa làm cho con người mất đi tự chủ. Mất đi truyền thống anh linh dân tộc Lạc Cội Lạc Nguồn. Làm cho dân tộc rã rời đoàn kết. Đạo đức xuống cấp đánh mất lương tâm con người. Làm cho con  người không phân biệt được đâu là đúng sai nữa. Thậm chí anh em tàn sát nhau mà vẩn cho là đúng, mà còn cho đó là vinh. Cái vinh đáng sợ làm sao một nhác đao chém xuống anh em vui mừng chiến thắng. Sự sai lầm nào cũng phải có ngày tỉnh ngộ chấm dứt, sự khô cằn nào cũng phải có ngày đâm chồi nẩy lộc. Dân tộc Việt Nam khốn khổ bao nhiêu thời vui sướng lại bấy nhiêu. Văn Hóa Cội Nguồn xuất hiện thời Chân - Giả, Trắng – Đen, Chính Nghĩa - Phi Nghĩa sáng tỏ. Mặt Trời Văn Hóa Chánh Đẳng Chánh Giác ra đời thời nhân loại mới đi vào ổn định bình yên kéo dài rất lâu có thể nói thế giới nhân loại đi vào cảnh thiên đàng cực lạc trần gian nói chung Việt Nam nói riêng trong một niềm vui thái bình thịnh trị an lạc. Trên mảnh đất Địa Long Vũ Trụ  hình chữ  S  tức là nước Việt Nam Con Cháu Rồng Tiên sẽ nở hoa Chánh Đẳng Chánh Giác. Tiến tới Chủ nghĩa Thiên Quyền Nhân Chủ đại đồng Long Hoa hội tụ. Rồng Tiên Tỏa Sáng ra đời. Quốc Tổ Vua Hùng. Dân tộc Việt Nam. Nước Việt Nam chóa ngời rạng danh khắp cùng thế giới. Việt Nam chữ S đất phù sa Nằm giữa Âm - Dương  Cốt Long Hoa Thánh Địa anh linh  từ muôn thuở Bừng lên rực rỡ khắp hà sa Văn Hóa Rồng tiên Đường Chính Nghĩa Cội Nguồn tỏ rạng Cội Ông Cha Bổn phận thế thiên hành phụng sự Thái bình an lạc khắp Âu Ca. *     *     * Sống trên Địa Cốt Long Hoa Phải là Thiên Sứ cho nhà Rồng Tiên Trời ban Đất Việt  Linh Thiêng Tiên Rồng nòi giống uy quyền từ đây. *         *         * Ở cuối thời đại Kinh Dương Vương. Hùng Vương Quốc Tổ ra đời từ Văn Hóa Phong Kiến Thần Giáo. Chuyển sang giai đoạn Văn Hóa Cội Nguồn Thánh Giáo. Trong triều nội Vua không làm theo ý các Triều Thần. MÀ CHỈ LÀM THEO HIẾN PHÁP, LUẬT PHÁP, ĐẠO PHÁP điều hành đất nước. Có nghĩa là xóa bỏ đi Độc Tài Độc Trị  không làm theo ý kiến cá nhân, cũng như nghe Triều Thần mà chỉ làm theo HIẾN PHÁP, LUẬT PHÁP, ĐẠO PHÁP. Nền QUỐC ĐẠO bí mật của Triều Đại Văn Lang. Nền Hiến Pháp, Luật Pháp, Đạo Pháp. Không truyền xuống dân, mà chỉ truyền xuống Vương Quan lấy đó để trị dân, dạy dân. Ở vào thời đó chữ viết  còn quá thô sơ lạc hậu. Nên không thể lưu chép thành Kinh Văn được. Nên dẫn đến tam sao thất bổn HIẾP PHÁP, LUẬT PHÁP, ĐẠO PHÁP, dần dần biến mất. Nước Văn Lang mất đi nền Văn Hiến Quốc Đạo Văn Lang liền trở về thời Phong Kiến Thần Giáo. Như thời đại Kinh Dương Vương chẳng khác gì Phong Kiến Thần Giáo, cũng như Phong Kiến Vua, Chúa ở Phương Bắc kéo dài hơn 10 nghìn năm trong các thời kỳ Phong Kiến. Phong Kiến Thần Giáo độc tài độc trị. Phong Kiến Vua Chúa độc tài độc trị là những lập luận giáo điều  của mỗi cá nhân các Triều Thần mà Vua thường nghe theo và làm theo. Còn Văn Hóa Cội Nguồn là Văn Hóa Thánh Giáo không dựa trên ý tưởng riêng mỗi người để tâu lên vua. Mà là nền HIẾN PHÁP, LUẬT PHÁP, ĐẠO PHÁP. THIÊN LUẬT TẠO HÓA không ai có quyền tự đặc ra hoặc hủy diệt đi. THIÊN LUẬT TỰ NHIÊN VŨ TRỤ chính là nền Quốc Đạo dân tộc Văn Lang. Mà các Vua Hùng lấy đó thay nhau làm nền tản cho sự trị quốc. Đã là Thiên Tử con Trời thời phải thuận theo Thiên Luật vũ Trụ, Thiên Ý Cha Trời sống theo Văn Hóa Cội Nguồn, luôn bảo vệ quyền con người quyền thiêng liêng Tạo Hóa đã ban cho. Sống theo Hiến Pháp, Luật Pháp, Đạo Pháp công bằng bình đẳng ai cũng như ai. Không có cảnh độc tài độc trị tốm thâu quyền lực lạm sát vô tội. *** Tóm tắt Tiểu thuyết "Văn Lang Chiến Sự" của tác giả Nguyễn Đức Thông kể về lịch sử của nước Văn Lang, từ thời đại Kinh Dương Vương đến thời đại Âu Lạc. Tác giả cho rằng, lịch sử của nước Văn Lang là một cuộc đấu tranh giữa hai thế lực: thế lực của yêu tinh quỷ dữ và thế lực của Tiên Rồng. Thế lực của yêu tinh quỷ dữ là những linh hồn của ba con yêu tinh Mộc Tinh, Ngư Tinh, Hồ Tinh, cùng con cái, cháu chắt của chúng. Chúng luôn tìm cách tiêu diệt con cháu Tiên Rồng, chiếm lấy đất nước Văn Lang. Thế lực của Tiên Rồng là những người con của Quốc Tổ Hùng Vương. Họ là những người có lòng yêu nước, yêu dân, luôn sẵn sàng bảo vệ đất nước Văn Lang. Trong suốt chiều dài lịch sử của nước Văn Lang, hai thế lực này đã nhiều lần giao tranh với nhau. Có lúc thế lực của yêu tinh quỷ dữ chiếm ưu thế, có lúc thế lực của Tiên Rồng chiếm ưu thế. Tuy nhiên, cuối cùng, thế lực của Tiên Rồng luôn chiến thắng, bảo vệ được đất nước Văn Lang. Đánh giá "Văn Lang Chiến Sự" là một tiểu thuyết lịch sử có nhiều điểm mới lạ. Tác giả đã đưa ra một cách nhìn mới về lịch sử của nước Văn Lang, đó là lịch sử của một cuộc đấu tranh giữa thiện và ác, giữa chính nghĩa và phi nghĩa. Tiểu thuyết có cốt truyện hấp dẫn, lôi cuốn, với nhiều tình tiết gay cấn, hồi hộp. Các nhân vật được xây dựng khá tốt, có tính cách rõ ràng, phù hợp với bối cảnh lịch sử. Tuy nhiên, tiểu thuyết cũng có một số hạn chế. Một số tình tiết trong tiểu thuyết có phần phi logic, khó hiểu. Ngoài ra, tiểu thuyết còn sử dụng nhiều thuật ngữ chuyên môn, cần có kiến thức nền tảng về lịch sử để có thể hiểu rõ. Một số điểm nổi bật của tiểu thuyết Cách nhìn mới về lịch sử của nước Văn Lang Cốt truyện hấp dẫn, lôi cuốn Các nhân vật được xây dựng khá tốt Một số hạn chế của tiểu thuyết Một số tình tiết phi logic, khó hiểu Sử dụng nhiều thuật ngữ chuyên môn Mời các bạn mượn đọc sách Văn Lang Chiến Sự của tác giả Nguyễn Đức Thông.