Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Kim Hỏa Đan quyết - Tây Lương Trí Nhất Tử Hứa Tín Lương

Kim Hỏa Đan quyết 

Tây Lương Trí Nhất Tử Hứa Tín Lương sáng tác 

Tiêu Tương ngư phụ Thường Tuân Tiên hiệu đính

Tự viết tựa

Đạo tu Tiên, nguồn gốc đã lâu vậy. Trên thì Hoàng Lão mở đầu, dưới thì các chân nhân diễn phái, thánh thánh tương truyền, sư sư tương thụ, núi rừng thành thị, đời chẳng thiếu người. Cuối cùng thì đạo thuật bắt đầu, nên huyền ảo mạc trắc, vi diệu khó biết. Dù là bậc thông minh thượng sĩ, mà kẻ thành đạt lại hiếm vậy! Huống gì kẻ kém hơn đây? 

Ôi Đạo, là sinh tử đại sự, ngoài thì đến cùng về cái lí Thiên Địa Nhật Nguyệt giao cấu, trong thì rõ cái cơ nam nữ Âm Dương tạo hóa, nhưng nếu không có thầy truyền, sao có thể tự ngộ, cho nên người học Đạo rất nhiều, mà người thành Đạo rất ít. Điều này không có gì khác, chỉ tại được truyền với không được truyền vậy! 

Người tu luyện đời nay, chỉ xem Đan Kinh, không cầu khẩu quyết, chưa gặp chân truyền, uổng ngươi khô tọa, lấy mù dẫn mù, mà không biết đều rơi vào ngoan không. Đối với Đan Kinh của các tổ, những cái truyền như nhập thất hạ thủ, cái lí Âm Dương thuận nghịch, chỉ xem là việc thanh tĩnh hư vô! Tu Đạo như vậy, cũng như xem hoa trong gương, khác gì đáy nước mò trăng? Vất vả uổng công, thực đáng than tiếc. 

Tôi tự biết ngu độn, thiên phú không thông minh, nhưng cố học là ở mỗi người, tự vấn tự tỉnh, cầu bước vào chốn Hi Di, nguyện lên được Tử Dương Đường. Phỏng thánh tầm chân đi khắp xuyên nhạc, may trời không bỏ, gặp được Thánh Sư, được nghe cái diệu của [Tham Đồng] [Ngộ Chân], được chỉ cho ý nghĩa của [Chu Dịch] [Âm Phù], được xiển minh hào quẻ, thông suốt huyền cơ, mới hay, Kim Đan Đại Đạo không ngoài Âm Dương mà thôi.

Nhưng người mong cầu học Đạo thì mười người có tám chín người, mà cầu được nhập thất đăng đường, thì trăm không được một. Tôi vừa được chân truyền, sao dám dấu diếm? Sau đây đem sở đắc hàng ngày, cùng lời thầy truyền thụ, ý nghĩa về Trúc Cơ Luyện Kỷ, Đắc Dược Hoàn Đan, Ôn Dưỡng Diện Bích, Thoát Thai Liễu Đương, không tránh trời phạt, trực tiếp thuật mà không ẩn dấu. Theo thứ tự làm thành thơ, cộng thành một quyển, trong phân ra 16 bài thất ngôn tứ vận, án theo Nhị Bát thuật số, tượng theo một cân Chân Kim; 64 bài tuyệt cú, án theo 64 quẻ, để tượng theo Chu Thiên Hỏa Hậu; một bài Tây Giang Nguyệt, án theo số Thái Ất, để tượng theo một hạt Kim Đan. Đến như Đỉnh Khí Tiên Hậu, Dược Vật Cân Lạng, Hỏa Hậu Tiến Thoái, đều có ở trong. 

Rồi đặt tên là [Kim Hỏa Đan quyết]. Vì chí yếu của tu Đan, không ngoài hai chữ “Kim Hỏa”. Vì “Hỏa” là gốc của Đại Đan, “Hỏa” không “Kim” thì không sáng, “Kim” không “Hỏa” thì không hóa, Hỏa Kim giao luyện, trong chớp mắt, kết thành một hạt như Thử Mễ, gọi là “Kim Đan”. Đẹm một hạt này thái mà nuốt, nuốt vào Ngũ Nội, cầm phục Âm Hống của ta, như mèo bắt chuột, như ưng vồ thỏ, từ đây không thể chạy mất vậy! Sau đó vận Âm Phù Dương Hỏa, trừu thiêm tiến thoái, dưỡng dục Chân Khí, hóa thành Kim Dịch Chi Chất. 

Phàm trong khi vận Hỏa, đột nhiên cảm thấy Vĩ Lư có vật xông thẳng vào sống lưng, Song Quan rõ ràng có âm thanh, nghịch thượng Nê Hoàn, tiếp xúc hàm trên, hạt hạt giáng nhập trong miệng, hình như trứng gà, thơm hương ngọt ngào, gọi là “Ngọc Dịch Hoàn Đan” . Từ từ nuốt về Đan Điền, kết thành Thánh Thai, mười tháng công đủ, 600 quẻ xong, lọc sạch quần Âm, thể hóa Thuần Dương, kim cân ngọc cốt, thoát thai thần hóa, từ đây nhập xuất., diện bích cửu niên, tiếp tục luyện Thần Đan Đại Dược, công thành hành mãn, tự nhiên hình thần câu diệu, Tính Mệnh cùng viên mãn, dữ đạo hợp chân, biến hóa không thể dò vậy! Cổ thánh cưỡng gọi là “Cửu Chuyển Kim Dịch Đại Hoàn Đan”. 

Nay đem pháp này, trình bày ở sau, không dám gò khuôn những bậc đã thành, mà lưu lại để kẻ sơ học tham cứu, ngõ hầu khiến người học biết được một đời, hiệu nghiệm trong tương lai, mà không mê lầm bàng môn đường rẽ. Sao chép vì chính pháp in ấn, thay nhau truyền thụ, cùng chứng Thánh Quả. Y theo mà thi hành, tin mà theo đó, vận luyện toàn thân, Đan thành Cửu Chuyển, hình bay lên Thiên Khuyết, gọi là Chân Nhân. Lúc ây, mới là lúc đại trượng phu công thành danh toại, mà việc tu Tiên mới xong vậy!

Người chia xẻ:  Nhất Tâm

Người chia xẻ: 

Nhóm: Kinh Thư Chính Thống Đạo Gia

Nguồn: dantocking.com

Đọc Sách

Chung Lữ truyền đạo tập
Chung Lữ truyền đạo tậpChính Dương Chân Nhân Chung Li Quyền Vân Phòng thuậtThuần Dương Chân Nhân Lữ Nham Động Tân tậpHoa Dương Chân Nhân Thi Kiên Ngô Hi Thánh truyềnLữ tổ toàn thư tu chân truyền đạo tập tiểu tự Xưa đời Nghiêu Thuấn có 16 chữ: Nhân tâm duy nguy, Đạo tâm duy vi, duy tinh duy nhất, doãn chấp quyết trung, thành tổ của việc truyền tâm. Sau này Khổng môn truyền thụ, cũng chỉ nhất quán nhất ngôn. Nếu truyền đạo chắc không cần đa thuyết. Nhưng Tử Cống nói: “Phu tử nói về Tính với Thiên Đạo, không thể truyền được”. Sách [Trung dung] thuật lại lời Trọng Ni, phần nhiều trong [Luận ngữ] không chép, ý là lúc đó thuyết về Tính và Thiên Đạo đã rõ, nên phần lớn là bí mật không truyền.Người chia xẻ:  Nhất TâmNgười chia xẻ: Nhóm: 
Chỉ Huyển Thiên - Lã Động Tân
“Chỉ huyển thiên” thi chú – Chú giải thơ trong sách “Chỉ huyển thiên”Tác giả: Lã Động TânNgười chú: Bạch Ngọc Thiềm Bài tự Ta vốn là người tinh thông Nho học, lên kinh ứng thì, giữa đường được gặp gỡ Chính Dương tiên ông, người thương xót chỉ cho ta tu luyện đại đạo, nhờ đó ta bèn từ bỏ công danh. Ban đầu, ta có lòng ngờ vực, sau được chỉ rõ mới tỉnh ngộ, lại tìm đến hỏi thánh sư, băng rừng lội suối, đi đến tận Chung Nam, rạp đầu xin hỏi nguồn căn của đạo. Người không trách cái lỗi trước của ta, truyền cho ta “Thái thượng vô lượng độ nhân diệu kinh”, và “Đan phòng bí quyết”, dặn dò nhấc nhở ta nhiều lần, dạy ta náu thân, âm thầm tu luyện đại đạo, luyện hái hoàn đan, thóat đường sinh tử, nhập vào cõi vô sắc vô thanh, ung dung dạo chơi chốn trường sinh. Ta nghe lời người, cảm thấy vui mừng và kính cẩn, rạp đầu bái tạ ân của người, rồi từ biệt thánh sư vân du chốn đời trần, nguyện sẽ độ cho trăm người thành đạo, quay về phụng sự đạo chân. Không ngờ đám người mê muội ở trần thế chỉ biết ghét chết mà không chịu cầu tìm cái sống, không ngộ ra huyền cơ, không hiểu diệu lý, ngược lại còn sinh lòng phỉ báng. Kẻ chấp trước mà ôm ấp dục vọng sai trái, kẻ uống lấy kim thạch, thảo mộc, thôi thì đủ kiêu ngu si, đến nỗi sa vào cõi mê, đến già chết vẫn không biết hối hận. thật đáng tiết vô cùng. Ta vốn thương xót họ mà không thể cứu với, bèn riêng làm ra sách “Chỉ huyền thiên”, cất giữ trong thach thất ở thành Châu Thanh, cúi đầu vái trời rồi phất áo ra đi. Bậc quân tử ngày sau gặp được sách này, chính là có mối duyên ba đời. Nhận lĩnh bí quyết của ta ắt phải mũ miện áo xống chỉnh tề, có đủ hương (nhang), hỏa (lửa), đèn và thủy (nước), vào giữa đêm thanh tĩnh quay mặt về hướng sao Bắc Đẩu, dốc lòng cảm tạ các bậc cao chân, ngày ngày kiên trì thành tâm, cảm kích đấng tiên thánh. Như vậy sẽ tự có bậc minh sư gợi mở tỉ mỉ, rõ ràng về các việc tiến thoái thủy hỏa, cân lạng của thuốc; sau khi tỏ tường, hãy bắt đầu ẩn thân tu luyện long hổ đại đan, thoát thai nhập khẩu, tiếp thêm mệnh sống, kéo dài tuổi thọ, dồn đuổi ma quái. Tu được ba nghìn ngày thì công hạnh viên mãn, đột ngột được triệu bay lên,tiêu dao ngoài cõi vật, thọ ngang cùng trời, không khác gì ta cả.Người chia xẻ:  Nhất TâmNgười chia xẻ: Nhóm: