Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Vạn Cổ Thần Đế (Phi Thiên Ngư)

800 năm trước, Minh Đế chi tử Trương Nhược Trần, bị vị hôn thê của hắn Trì Dao công chúa giết chết, thiên kiêu một đời, liền như vậy ngã xuống.

800 năm sau, Trương Nhược Trần một lần nữa sống lại, lại phát hiện đã từng giết chết hắn vị hôn thê, đã thống nhất Côn Luân Giới, mở ra đệ nhất trung ương Đế quốc, được xưng "Trì Dao Nữ Hoàng".

Trì Dao Nữ Hoàng —— thống ngự thiên hạ, uy lâm bát phương; thanh xuân vĩnh trú, bất tử bất diệt.

Trương Nhược Trần đứng ở chư Hoàng từ đường ở ngoài, nhìn Trì Dao Nữ Hoàng tượng thần, trong lòng bốc cháy lên hừng hực cừu hận liệt diễm, "Đợi ta trùng tu mười ba năm, dám gọi Nữ Hoàng xuống Hoàng Tuyền".***

1. Vạn Cổ Thần Đế của tác giả Phi Thiên Ngư có hay không? Tìm mua: Vạn Cổ Thần Đế TiKi Lazada Shopee

Vạn Cổ Thần Đế luôn có nhiều tuyến nhân vật: Diễn chính, diễn phụ, núp màn...

Diễn chính và phụ, tùy chương sẽ có từ 1 đến hơn 4 phe. Sở dĩ đến 4 phe là bởi phe chính và phe phản cũng không thuần nhất, có không ít toan tính trái ngược.

Diễn chính thường là main, nhưng ở không ít chương, lại dành cho nhân vật phụ. Như mấy chương huyết tuyệt quấy Nam thiên là điển hình.

Nhân vật núp màn luôn rất nhiều. Bọn yếu gà thì chỉ tò mò chém gió, hơn một chút thì chỉ là nhãn tuyến của các bên, hơn nữa thì vượt main đôi ba cấp độ, ngấm ngầm tính toán đục nước béo cò hay sẵn sàng trợ giúp giải vây.

Núp màn ngầu nhất là các vị ngồi chơi cờ. Các vị này ít ra tay, nhưng tạo nên nhiều cú bẻ lái ngoạn mục. Pha Kình tổ phế main là rõ rệt nhất. Điều này nhắc độc giả không quên rằng luôn có nhiều lớp sóng ngầm quẩn quanh từng diễn biến của truyện.

Vụ Bất tử huyết tộc tiến Côn Lôn giới để đòi công đạo cho main sau tin bị Trì Dao thôn phệ, có lẽ cũng chỉ là một pha diễn kịch. Chư thần các phái tin rằng main bị Trì Dao nuốt thật, thì nguy hiểm cho Trương Lão đầu mới giảm thấp.

Diễn biến mới nhất, độc giả chờ đón Khanh Nhi, Trì Dao ra mặt, chờ đợi cú va chạm của phe phái thiên đường giới với chỗ dựa của main. Nhưng thất đệ tử của Kình tổ cũng đang tìm giết main.

BKN suy đoán ra thân phận của Trương lão đầu, thì Kình và Thất có lẽ cũng không kém.

Cự đầu các phái cũng có thể cũng đoán ra 1-2, dù Thái thượng đã che đậy thiên cơ.

Sóng ngầm mỗi lúc 1 nhiều. Trương Nhược Trần không thể ngóc đầu trở lại, đó là mệnh lệnh của nhiều phe phái. Và ngược lại, "ai cũng có thể chết, trừ Trương Nhược Trần" cũng là mệnh lệnh đã từ rất lâu.

Lúc Trương Nhược Trần còn là thánh cảnh, các mệnh lệnh có mức delay khá rộng, nhưng nay đã lửa sém lông mày, buộc các bên phải quyết liệt.

2. Vạn Cổ Thần Đế của tác giả Phi Thiên Ngư giảng cố sự gì?

Trương Nhược Trần vốn là con trai độc nhất của một trong Cửu Đế tại Côn Lôn Giới. Năm 16 tuổi, khi hắn đang là thiên tài trẻ tuổi nhất của Côn Lôn Giới tu luyện đến Thiên cực cảnh thì bị vị hôn thê thanh mai trúc mã Trì Dao công chúa sát hại.

Tám trăm năm sau, Nhược Trần trọng sinh sống lại trong thân thể một thiếu niên yếu ớt là cửu hoàng tử của Vân Võ Quận Vương, sinh sống tại một trong ngàn vạn cái Quận quốc ở phía đông Côn Lôn Giới, mà kẻ thù của hắn, Trì Dao công chúa, nay đã trở thành Nữ Thánh Hoàng thống nhất toàn bộ Côn Lôn Giới, địa vị cao đến không thể chạm tới.

Mang theo lòng thù hận sâu sắc khắc vào cốt tuỷ, Nhược Trần quyết tâm thay đổi số phận, cải biến thân thể yếu ớt của cửu hoàng tử, dốc lòng tu luyện để bản thân trở nên mạnh mẽ hơn, chờ đến ngày mặt đối mặt với kẻ thù của mình.

Thế nhưng, yêu càng nhiều thì hận càng sâu, hắn làm sao thoát ra khỏi sự ảnh hưởng của Trì Dao? Mà bên cạnh hắn cũng dần xuất hiện những nữ nhân hào kiệt khác. Đừng quên đây là truyện harem, thế nên Nhược Trần nhà chúng ta có không dưới… 9 nàng vợ đâu nha!

Tình tiết trong Vạn Cổ Thần Đế rất lôi cuốn hấp dẫn, Nhược Trần không có bàn tay vàng quá lố, tuy hắn tu luyện cực nhanh nhưng kẻ thù lại ở khắp nơi, thậm chí cũng bị những người thân cận nhất phản bội. Tác giả không hề ngại ngùng ngược main trong một số phân đoạn khiến độc giả tức muốn hộc máu, nhưng theo mình thì những tình tiết này đều hợp logic. Kiếp trước Nhược Trần cũng chỉ là một thiếu niên 16 tuổi, làm sao trọng sinh sống lại có thể thông minh sát phạt như một lão quỷ sáu ngàn tuổi cơ chứ?

***

Review Vạn Cổ Thần Đế:

Trương Nhược Trần vốn là con trai độc nhất của một trong Cửu Đế tại Côn Lôn Giới. Năm 16 tuổi, khi hắn đang là thiên tài trẻ tuổi nhất của Côn Lôn Giới tu luyện đến Thiên cực cảnh thì bị vị hôn thê thanh mai trúc mã Trì Dao công chúa sát hại.

Tám trăm năm sau, Nhược Trần trọng sinh sống lại trong thân thể một thiếu niên yếu ớt là cửu hoàng tử của Vân Võ Quận Vương, sinh sống tại một trong ngàn vạn cái Quận quốc ở phía đông Côn Lôn Giới, mà kẻ thù của hắn, Trì Dao công chúa, nay đã trở thành Nữ Thánh Hoàng thống nhất toàn bộ Côn Lôn Giới, địa vị cao đến không thể chạm tới.

Mang theo lòng thù hận sâu sắc khắc vào cốt tuỷ, Nhược Trần quyết tâm thay đổi số phận, cải biến thân thể yếu ớt của cửu hoàng tử, dốc lòng tu luyện để bản thân trở nên mạnh mẽ hơn, chờ đến ngày mặt đối mặt với kẻ thù của mình.

Thế nhưng, yêu càng nhiều thì hận càng sâu, hắn làm sao thoát ra khỏi sự ảnh hưởng của Trì Dao? Mà bên cạnh hắn cũng dần xuất hiện những nữ nhân hào kiệt khác. Đừng quên đây là truyện harem, thế nên Nhược Trần nhà chúng ta có không dưới… 9 nàng vợ đâu nha!

Tình tiết trong Vạn Cổ Thần Đế rất lôi cuốn hấp dẫn, Nhược Trần không có bàn tay vàng quá lố, tuy hắn tu luyện cực nhanh nhưng kẻ thù lại ở khắp nơi, thậm chí cũng bị những người thân cận nhất phản bội. Tác giả không hề ngại ngùng ngược main trong một số phân đoạn khiến độc giả tức muốn hộc máu, nhưng theo mình thì những tình tiết này đều hợp logic. Kiếp trước Nhược Trần cũng chỉ là một thiếu niên 16 tuổi, làm sao trọng sinh sống lại có thể thông minh sát phạt như một lão quỷ sáu ngàn tuổi cơ chứ?

Có khá nhiều độc giả cho rằng việc main của Vạn Cổ Thần Đế cứ bị phản bội, bị tác giả ngược tơi tả là việc không thể chấp nhận được và phán truyện dở, thì mình xin được nói đôi câu.

Có lẽ do thể loại truyện YY bàn tay vàng có main tàn nhẫn sát phạt không gì không làm được đã xuất hiện quá nhiều trong các truyện tiên hiệp gần đây khiến cho đa phần độc giả nghĩ rằng tiên hiệp phải nên như thế. Nhưng mà các bạn ơi, sự đa dạng phong phú về tính cách main và chủng loại truyện mới là thứ khiến độc giả tiên hiệp mê đắm không lối về.

Ngày xưa chúng ta từng say mê một Kiều Phong vì nghĩa quên mình, một Đoàn Dự dại gái không ai bằng trong Thiên Long Bát Bộ, một Tiểu Phàm dùng dằng giữa hai người con gái trong Tru Tiên, thì sao bây giờ chúng ta lại quay lưng với những main không thích giết chóc và xem trọng tình cảm như thế?

Mình thấy vẫn có rất nhiều độc giả đang mong ngóng chương mới của Vạn Cổ Thần Đế từng ngày, sao bạn không thử bỏ qua những định kiến và nhảy hố một lần xem sao?

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Vạn Cổ Thần Đế PDF của tác giả Phi Thiên Ngư nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Tân Phong Nữ Sĩ (Hồ Biểu Chánh)
Cô Hai Tân ngồi suy nghĩ một hồi rồi nói rằng: “Con muốn hoặc rủ chị em bạn của con hiệp nhau lập một trường nữ nhi học hiệu đặng đào tạo ra một đám con gái mới, có đủ tư cách cứng cỏi, cao thượng, như con gái bên Âu bên Mỹ, để giải thoát cái ách tôi mọi của đờn ông, họ hầm hầm quyết mang vào cổ chúng con hoài, hoặc lập một tờ nhựt báo mà vận động khuyến khích chị em gái phải đổi lòng sửa trí, phải kết đoàn, phải tranh đấu đặng lướt cho khỏi cái địa vị hèn hạ mà phong tục cứ buộc chúng con phải loi nhoi ở trong đó hoài, đặng chung đứng ngang hàng với đờn ông con trai trong xã hội”. Bà Đạo chắt lưỡi nói rằng: “ Trời ơi! Phận riêng của con còn chèm nhem đây, biết con lo cho thân được yên hay không mà, hơi nào mà lo cho thiên hạ nữa không biết” Cô Hai Tân nói: “Thưa má, phận con yên lắm có chèm nhem chỗ nào đâu, con đã nhứt định ở độc thân không thèm lấy chồng, thì thân con khỏe khoắn thong thả lắm. Mà ở đời phải có một cái mục đích gì để làm đường mà đuổi theo, thì sự sống mới có ý nghĩa, mới được vui vẻ. Con quyết lấy sự giải phóng phụ nữ mà làm mục đích cho sự sống của con. Nếu thầy với má thương con, thì cho phép con tự do mà làm việc ấy, là một việc không vô ích cho đời của con, mà cũng không vô ích cho xã hội đâu”.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Hồ Biểu Chánh":Chúa Tàu Kim QuyTại TôiĐỗ Nương Nương Báo OánHai Thà Cưới VợHai Khối TìnhKẻ Làm Người ChịuChị Đào, Chị LýNợ ĐờiHạnh Phúc Lối NàoAi Làm ĐượcÝ Và TìnhCười GượngVợ Già Chồng TrẻTỉnh MộngĐóa Hoa TànLời Thề Trước MiễuLòng Dạ Ðàn BàMẹ Ghẻ Con GhẻVì Nghĩa Vì TìnhCon Nhà GiàuCon Nhà NghèoTơ Hồng Vương VấnSống Thác Với TìnhĐoạn TìnhĂn Theo Thuở, Ở Theo ThờiTiền Bạc Bạc TiềnÔng CửTừ HônThiệt Giả Giả ThiệtNgười Thất ChíÁi Tình MiếuCay Đắng Mùi ĐờiCha Con Nghĩa NặngNam Cực Tinh HuyNặng Gánh Cang ThườngChút Phận Linh ĐinhBức Thư Hối HậnCư KỉnhLạc Đường - Hồ Biểu ChánhNgọn Cỏ Gió ĐùaNợ Tình - Hồ Biểu ChánhTân Phong Nữ SĩThầy Chung Trúng SốThầy Thông NgônĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tân Phong Nữ Sĩ PDF của tác giả Hồ Biểu Chánh nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Tấm Lòng Vàng (Nguyễn Công Hoan)
Này! Các anh! Thế nào nhỉ? Ở đám tế, muốn bảo đứng dậy, họ xướng thế nào nhỉ? Hơơơng. À phải... Nói xong, anh Tam khuỳnh hai tay ra đằng trước, dài giọng ra mà: - Hơơơng! Tiếng cười rầm rầm: - Kìa vua Zéro! Ngài có nghe tiếng không? Tìm mua: Tấm Lòng Vàng TiKi Lazada Shopee - Ngài lờ mãi! Ngài quỳ gan thế! Tiếng vỗ tay đôm đốp: - A hay! Hơơơng! Đức ơi! Hơơơng! Ơ nó cứ quỳ bạt mạng đi thôi! Anh em cười nôn ruột. Nhưng thầy giáo hất tay, bắt mọi người đi chơi xa. Từ lúc ấy, sân trường mới được vui vẻ. Chỗ này, vài anh đuổi nhau. Chỗ kia, vài anh rủ nhau đánh bi. Cạnh hàng rào anh Thơm nhồm nhoàm chiếc bánh tây. Ở góc trường, anh Lục hút thuốc lá vụng. Anh Đa, anh Banh khoác tay nhau, đi bách bộ, lầm bầm đọc bài chốc nữa. Anh Tý vạch xuống đất để hỏi anh Học bài tính vừa rồi. Chẳng còn ai để ý đến Đức đang quỳ ở góc lớp ba như ban nãy nữa. Ông giáo Chính ngồi ở bàn giấy, gấp quyển vở lại, gọi: - Đức! Anh lại gần đây. Rồi thầy nghiêm nét mặt, nhìn Đức. Đức, khoanh tay, cúi gầm, e lệ đến cạnh bàn thầy đứng im. Ông giáo trỏ quyển vở, trang nghiêm nói: - Anh không đáng tên là Đức! Anh ngẩng lên nhìn tôi đây. Đức sợ hãi, thưa: - Dạ! - Vở anh giữ rất sạch sẽ, sao không bài nào anh thuộc! Đức im lặng, không đáp. - Tôi nhận thấy độ ba tháng nay, anh đổi khác hẳn. Trước anh chăm chỉ bao nhiêu, nay anh lười biếng bấy nhiêu. Tại làm sao thế? Đức vẫn không đáp. - Tôi rất không bằng lòng. Các bạn anh đặt tên anh là vua Zẻro! Anh hay phải phạt! Anh có xấu hổ không? Thẹn thùng, Đức khẽ đáp: - Bẩm thầy, có. - À, có! Vậy sao anh không chịu học? Sao anh còn lười? Lười đến nỗi cả quần áo cũng để bẩn thỉu quá! Tôi tiếc cho anh rất sáng dạ. Anh phải biết, người sáng dạ đến đâu mà lười, cũng không bằng người tối dạ mà chăm. Tôi phạt anh là để anh sửa lỗi. Nhưng nếu anh không sửa lỗi, thì từ nay tôi không phạt nữa. Đức cảm động, hai mắt mọng những nước. Ông giáo nói tiếo: - Trước anh là một người học trò rất ngoan ngoãn. Tôi tưởng lên lớp này, anh vẫn ngồi đầu như năm ngoái ở lớp tư. Thế mà chỉ được một tháng, rồi anh đổi khác hẳn. Tuy trong lớp, anh không nghịch ngợm, anh chịu khó nghe, anh trả lời được những câu hỏi khó, nhưng đến bài học là anh không thuộc bao giờ, có khi bài làm, anh cũng bỏ dở. Giá anh chịu khó một tí đã đủ hơn anh em rồi. Vậy mà đến bây giờ, trong năm mươi người, anh ngồi thứ bốn mươi sáu! Anh có thấy rằng anh học lùi lại không? - Bẩm thầy, có. - Tại làm sao anh về nhà không chịu học? Có phải anh đã làm phiền cho cha mẹ tốn kém vì anh không? Nói xong, thầy im, nhìn Đức một lúc để cho lời nói ấy thấm thía đến tận đáy lòng Đức- Thì quả nhiên, ở mắt Đức, hai giọt nước ứa ra, to dần, rồi chảy dài xuống má. Nhưng thầy vờ mắng: - Anh còn cho là oan, phải không? Đức lấy vạt áo chùi nước mắt, đáp: - Bẩm thầy, không phải thế ạ. - Được, thầy me anh có nhà không? Rồi tôi đến chơi để mách rằng anh lười biếng. Đức nức nở, khóc to ra tiếng. Ông giáo lấy làm lạ, hỏi to: - Sao anh khóc? - Bẩm thầy, con có dám lười đâu. Thấy câu nói vô lý, thầy cau mặt lại. Nhưng rồi thầy cười gằn và hỏi vặn: - Hừ! Anh không dám lười! Thế tại làm sao không bài nào anh thuộc? Anh ở nhà làm gì? Đức run run đáp: - Bẩm thầy, tại ở nhà, con không được học. Rồi Đức òa lên khóc.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Nguyễn Công Hoan":Bước Đường CùngKép Tư BềnLá Ngọc Cành VàngLệ DungMột Đứa Con Đã Khôn NgoanNgười Ngựa, Ngựa NgườiNợ NầnOẳn Tà RroằnTấm Lòng Vàng Và Ông ChủTắt Lửa LòngTiểu Thuyết Nguyễn Công HoanTuyển Tập Truyện Ngắn Nguyễn Công HoanBơ VơDanh TiếtÔng ChủTấm Lòng VàngTruyện Ngắn - Nguyễn Công HoanĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tấm Lòng Vàng PDF của tác giả Nguyễn Công Hoan nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Tấm Lòng Vàng (Nguyễn Công Hoan)
Này! Các anh! Thế nào nhỉ? Ở đám tế, muốn bảo đứng dậy, họ xướng thế nào nhỉ? Hơơơng. À phải... Nói xong, anh Tam khuỳnh hai tay ra đằng trước, dài giọng ra mà: - Hơơơng! Tiếng cười rầm rầm: - Kìa vua Zéro! Ngài có nghe tiếng không? Tìm mua: Tấm Lòng Vàng TiKi Lazada Shopee - Ngài lờ mãi! Ngài quỳ gan thế! Tiếng vỗ tay đôm đốp: - A hay! Hơơơng! Đức ơi! Hơơơng! Ơ nó cứ quỳ bạt mạng đi thôi! Anh em cười nôn ruột. Nhưng thầy giáo hất tay, bắt mọi người đi chơi xa. Từ lúc ấy, sân trường mới được vui vẻ. Chỗ này, vài anh đuổi nhau. Chỗ kia, vài anh rủ nhau đánh bi. Cạnh hàng rào anh Thơm nhồm nhoàm chiếc bánh tây. Ở góc trường, anh Lục hút thuốc lá vụng. Anh Đa, anh Banh khoác tay nhau, đi bách bộ, lầm bầm đọc bài chốc nữa. Anh Tý vạch xuống đất để hỏi anh Học bài tính vừa rồi. Chẳng còn ai để ý đến Đức đang quỳ ở góc lớp ba như ban nãy nữa. Ông giáo Chính ngồi ở bàn giấy, gấp quyển vở lại, gọi: - Đức! Anh lại gần đây. Rồi thầy nghiêm nét mặt, nhìn Đức. Đức, khoanh tay, cúi gầm, e lệ đến cạnh bàn thầy đứng im. Ông giáo trỏ quyển vở, trang nghiêm nói: - Anh không đáng tên là Đức! Anh ngẩng lên nhìn tôi đây. Đức sợ hãi, thưa: - Dạ! - Vở anh giữ rất sạch sẽ, sao không bài nào anh thuộc! Đức im lặng, không đáp. - Tôi nhận thấy độ ba tháng nay, anh đổi khác hẳn. Trước anh chăm chỉ bao nhiêu, nay anh lười biếng bấy nhiêu. Tại làm sao thế? Đức vẫn không đáp. - Tôi rất không bằng lòng. Các bạn anh đặt tên anh là vua Zẻro! Anh hay phải phạt! Anh có xấu hổ không? Thẹn thùng, Đức khẽ đáp: - Bẩm thầy, có. - À, có! Vậy sao anh không chịu học? Sao anh còn lười? Lười đến nỗi cả quần áo cũng để bẩn thỉu quá! Tôi tiếc cho anh rất sáng dạ. Anh phải biết, người sáng dạ đến đâu mà lười, cũng không bằng người tối dạ mà chăm. Tôi phạt anh là để anh sửa lỗi. Nhưng nếu anh không sửa lỗi, thì từ nay tôi không phạt nữa. Đức cảm động, hai mắt mọng những nước. Ông giáo nói tiếo: - Trước anh là một người học trò rất ngoan ngoãn. Tôi tưởng lên lớp này, anh vẫn ngồi đầu như năm ngoái ở lớp tư. Thế mà chỉ được một tháng, rồi anh đổi khác hẳn. Tuy trong lớp, anh không nghịch ngợm, anh chịu khó nghe, anh trả lời được những câu hỏi khó, nhưng đến bài học là anh không thuộc bao giờ, có khi bài làm, anh cũng bỏ dở. Giá anh chịu khó một tí đã đủ hơn anh em rồi. Vậy mà đến bây giờ, trong năm mươi người, anh ngồi thứ bốn mươi sáu! Anh có thấy rằng anh học lùi lại không? - Bẩm thầy, có. - Tại làm sao anh về nhà không chịu học? Có phải anh đã làm phiền cho cha mẹ tốn kém vì anh không? Nói xong, thầy im, nhìn Đức một lúc để cho lời nói ấy thấm thía đến tận đáy lòng Đức- Thì quả nhiên, ở mắt Đức, hai giọt nước ứa ra, to dần, rồi chảy dài xuống má. Nhưng thầy vờ mắng: - Anh còn cho là oan, phải không? Đức lấy vạt áo chùi nước mắt, đáp: - Bẩm thầy, không phải thế ạ. - Được, thầy me anh có nhà không? Rồi tôi đến chơi để mách rằng anh lười biếng. Đức nức nở, khóc to ra tiếng. Ông giáo lấy làm lạ, hỏi to: - Sao anh khóc? - Bẩm thầy, con có dám lười đâu. Thấy câu nói vô lý, thầy cau mặt lại. Nhưng rồi thầy cười gằn và hỏi vặn: - Hừ! Anh không dám lười! Thế tại làm sao không bài nào anh thuộc? Anh ở nhà làm gì? Đức run run đáp: - Bẩm thầy, tại ở nhà, con không được học. Rồi Đức òa lên khóc.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Nguyễn Công Hoan":Bước Đường CùngKép Tư BềnLá Ngọc Cành VàngLệ DungMột Đứa Con Đã Khôn NgoanNgười Ngựa, Ngựa NgườiNợ NầnOẳn Tà RroằnTấm Lòng Vàng Và Ông ChủTắt Lửa LòngTiểu Thuyết Nguyễn Công HoanTuyển Tập Truyện Ngắn Nguyễn Công HoanBơ VơDanh TiếtÔng ChủTấm Lòng VàngTruyện Ngắn - Nguyễn Công HoanĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tấm Lòng Vàng PDF của tác giả Nguyễn Công Hoan nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Sống Nhờ (Mạnh Phú Tư)
Nhân vật chính trong tự truyện Sống nhờ (1942) là Dần gọi thế bởi cậu sinh vào giờ Dần. Dần sống ở nông thôn, một làng quê tỉnh Hải Dương; mồ côi cha từ lúc chưa sinh, lên sáu tuổi mẹ đi lấy chồng. từ ấy, Dần sống với bà nội và với các cô chú bên nội: rồi lại chuyển sang bên ngoại, với ông bà và các cậu, dì. Một thế giới họ hàng gồm cả hai bên nội ngoại thật là đông đúc, nhưng Dẫn vẫn rất thiếu tình thương. Chỉ vài ba tình cảm hiếm hoi của một người cô, một người mợ và hai phía ông - bà không thể làm ấm lên được bao nhiêu bầu không khí lạnh lẽo bao lấy một đứa trẻ mồ côi. Giữa những mắng mỏ, hắt hủi, đánh đạp. Dần chỉ còn tìm được nguồn an ủi và chỗ dựa là bà nội - người cho đến tuổi già còm cõi, gần đất xa trời vẫn còn góp nhặt từng đồng cho Dần đi học, và cố đỡ vực cho một đại gia đình trong suy sụp vì những đứa con phá tán cơ nghiệp bởi cờ bạc và rượu chè. “Sống nhờ” trong thế giới người thân, bị đun đẩy qua lại giữa hai bên nội ngoại, Dần từ nhỏ đã quen cảnh sống vất vưởng, lang thang. Lớn lên một chút, Dẫn cũng được đi học, cả chữ Nho và chữ Quốc ngữ, trước là ở trong làng, sau được gửi lên tỉnh. Nhưng thói quen lêu lổng và nỗi nhớ nhà khiến Dần chẳng thể nào chí thú trong việc kiếm chữ. Sao nhãng việc học, Dần tìm đến những đam mê của một tuổi trẻ cô đơn, buồn tẻ. Và, đến lúc mấp mé tuổi lớn, trong cảnh sa sút của gia đình và bao người thân lần lượt ra đi, Dần mới chợt giật mình thấy phải nuôi dần cái chí tự lập để thoát ra khỏi thân phận “sống nhờ”. Trên mạch hồi ức của đứa trẻ từ tuổi lên sáu xa mẹ đến tuổi mười lăm chuẩn bị bước vào đời, luôn luôn in bóng hình ảnh người mẹ trong quyến luyến và cách xa. Trên mạch hồi ức của đứa trẻ từ tuổi lên sáu xa mẹ đến tuổi mười lăm chuẩn bị bước vào đời, luôn luôn in bóng hình ảnh người mẹ trong quyến luyến và cách xa. Đọc Sống nhờ để hiểu một tuổi thơ xót xa buồn khổ trong xã hội cũ. Xót xa không phải chỉ do tình cảnh mồ côi cha và mẹ đi lấy chồng. Mà vì cả một bối cảnh xã hội, do sự mưu sinh vất vả và sự mờ mịt của tương lai mà rất vắng thiếu tình yêu. Và để thấy, việc thay đổi trạng huống bơ vơ, buồn khổ, để cho mọi tuổi thơ được sống đầm ấm, êm vui dẫu có Cách mạng tháng Tám vĩ đại, vẫn không dễ chút nào. Tìm mua: Sống Nhờ TiKi Lazada Shopee Đọc Sống nhờ, để thương cảm và chia sẻ với biết bao tuổi thơ bất hạnh; và để mong mỏi cho mỗi tuổi thơ như thế có được một chỗ dựa, một ý chí vươn lên tự lập mà thoát ra khỏi cảnh “sống nhờ”, dưới bất cứ hình thức nào. Cuốn sách là kết đọng mười năm tuổi thơ của một người giàu nhận xét, giàu xúc cảm - nhà văn Mạnh Phú Tư. Phải đọc vào truyện, phải soi vào mỗi trang chữ mới sống hết được các cảnh đời, mới cảm nhận được hết cái dư vị chua xót nhưng cũng đầy chất thơ trong một hồi tưởng và hình dùng, theo tôi nghĩ, khó ai đạt được sự sắc nét và thiết tha đến thế. Sống nhờ, dẫu trong dạng tự truyện xen hồi ức, nhưng Mạnh Phú Tư vẫn rất biệt tài trong tạo dựng các cảnh đời và khắc họa các chân dung - từ những ông chú, bà cô, ông cậu, bà mợ và hai phía ông bà nội ngoại trong gia đình Dần, đến những ông thầy: thầy lang, thầy phù thủy, thầy đồ Nho đồ Tây, rồi các loại bạn bè từ bé đến lớn của Dần, trong đó có đến ba cô… người yêu, đều chưa vượt tuổi vị thành niên. Có thể nói, Mạnh Phú Tư đã giúp cho người đọc hiểu, không kém Ngô Tất Tố, Nam Cao về đời sống làng quê Việt Nam xưa, trong cả bề mặt và bề sâu các vấn đề xã hội, phong tục và tâm lý dường như nghìn năm không đổi của nó. Đọc Sống nhờ từ tuổi bé, rồi nhiều lần đọc lại Sống nhờ qua các lứa tuổi, niềm hứng thú trong tôi gần như không giảm. Có thể nói đó là một trong số ít cuốn sách tiêu biểu và sáng giá của văn học hiện thực Việt Nam trước 1945. Cuốn sách viết về tuổi thơ, nhưng là để cho tất cả mọi lứa tuổi, tất cả những ai đã qua tuổi thơ cùng đọc. Giáo sư Phong LêĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Sống Nhờ PDF của tác giả Mạnh Phú Tư nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.