Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Huyền Thoại Porasitus - Thảo Dương

Cuốn sách là câu chuyện về nàng công chúa chiến thần Anastasia - một trong những tác phẩm Việt Nam thu hút được nhiều sự quan tâm của cộng đồng mạng. Huyền thoại Porasitus hay còn có tên gọi quen thuộc là Legend of Porasitus là tác phẩm thuộc thể loại giả tưởng, dã sử của tác giả Thảo Dương. Tác phẩm đã được đăng tải trên mạng từ năm 2003 từ khi Thảo Dương mới chỉ 15 tuổi, và sau 11 năm Huyền thoại Porasitus đã trình làng bạn đọc dưới dạng sách giấy.  Câu chuyện về nàng công chúa chiến thần Anastasia này đã trở thành một trong những truyện mạng Việt Nam thu hút được nhiều sự quan tâm nhất của cộng đồng mạng với hơn 100 website đăng tải, nhiều kết quả tìm kiếm trên Google và đạt hơn 2 triệu lượt xem.  Huyền thoại Porasitus là truyện dài giả tưởng về một lịch sử không có thật, nơi tồn tại những quốc gia hùng mạnh mang hơi hướm của thời kỳ Trung Cổ. Câu chuyện bắt nguồn từ sự diệt vong của vương quốc Porasitus xinh đẹp trước vó ngựa xâm lăng của đế quốc Henki tàn bạo, đẩy số phận của nàng công chúa cuối cùng của hoàng triều Porasitus vào một cuộc trả thù thấm đẫm máu và nước mắt.  Những tham vọng quyền lực, những âm mưu xâm chiếm, những trận đánh nảy lửa, những trò đùa số mệnh, những tình cảm nội tâm dằn xé được cất giấu trong những trang sách sẽ làm người đọc phải choáng ngợp. Nét đặc sắc của Huyền thoại Porasitus trước hết nằm ở tài phác họa của tác giả khi xây dựng lên một xã hội với những quốc gia khác biệt rõ ràng về dân tộc, địa lý, phong tục, đặc trưng. Cách xây dựng nhân vật cũng là điểm mạnh của Thảo Dương khi đem vào Huyền thoại Porasitus hệ thống nhân vật đồ sộ với những phe phái, gia tộc, dòng dõi và đặc điểm khác nhau. Trải dài trong Huyền thoại Porasitus là những cuộc viễn chinh xâm lược của quân đội Henki và sau đó là những xung đột quân sự để bảo vệ lãnh thổ giữa Henki và Serazan. Xen lẫn vào đó là những cuộc minh tranh ám đấu trong triều đình đế quốc, không hoàng gia nào là không tồn tại tranh chấp chính trị và không quốc gia nào là tránh được xung đột lãnh thổ, chỉ là cái giá phải trả là to lớn bao nhiêu thôi. Huyền thoại Porasitus không chỉ là khúc bi ca về tình yêu mà còn ca ngợi những tình yêu sâu sắc mãnh liệt. Biết bao nhân vật trong truyện đã phải dằn vặt, đớn đau, thậm chí là hy sinh cả tính mạng vì tình cảm của mình. Thế nhưng tuyệt nhiên lại không có tình cảm nào nhuốm màu bi lụy.  Bằng trí tưởng tượng không có giới hạn, Thảo Dương đã viết nên một tác phẩm đậm tính anh hùng ca, có chút hơi hướm của những sử thi như Iliad và Odyssey với những trận chiến hào hùng, những con người mạnh mẽ và quả cảm, những âm mưu tranh đấu chính trị khôn lường và những tình cảm chân thành sâu sắc. *** Câu chuyện bi hùng này bắt đầu từ cái thuở xa xưa lắm rồi, khi mà cả tôi và bạn mới chỉ là những hạt bụi lơ lửng trong vũ trụ của sự sống, khi mà ma thuật vẫn bùng lên dưới tay những bậc thầy pháp sư tài ba và những chàng hiệp sĩ vẫn mải mê lao vào trận chiến với các loài quái vật để tìm kiếm vinh quang. Cái thuở ấy, ở một vương quốc giàu đẹp mang cái tên định mệnh Porasitus, vào một đêm trăng sáng cuối mùa thu năm trị vì thứ tám của vua Devis, trong hoàng cung lộng lẫy vang lên tiếng khóc chào đời của một đứa trẻ … -Thưa bệ hạ, hoàng hậu đã hạ sinh một tiểu công chúa. - Cô tì nữ hấp tấp chạy ra ngoài hành lang, nơi vua Devis đang bước vòng quanh cả trăm lần, tưởng chừng sắp nổ tung vì lo lắng. Mặt ngài sáng lên trong niềm vui rạng rỡ khi vội chạy vào phòng, theo sau là hai vị tiểu hoàng tử : Leon, tám tuổi và Gan, sáu tuổi. Nhân đây cũng xin nói về hai vị hoàng tử này. Cả hai đều không phải là con của vị hoàng hậu hiện nay mà là của một hoàng hậu đã qua đời sáu năm trước sau khi sinh hoàng tử Gan. Leon có đôi mắt màu nâu nhạt, ấm áp, kiên định và mái tóc vàng kem hệt mẫu hậu. Thế nhưng cậu em Gan lại có mái tóc vàng sậm cùng đôi mắt sáng thông minh của phụ hoàng. Trong căn phòng hoàng gia, hoàng hậu trẻ với khuôn mặt ửng hồng ôm trong tay một cuộn chăn bao gọn thân hình bé nhỏ đáng yêu. Một bé gái. Đôi mắt xanh của tiểu công chúa mở to, đẹp như hai viên ngọc quý. Một khuôn mặt ửng hồng đã sớm có những đường nét của nhan sắc tuyệt mỹ trong tương lai. -Con ta sẽ là công chúa Anastasia. - Nhà vua tuyên bố. Trông ông vô cùng hạnh phúc. Vâng, hạnh phúc như bất kì người cha nào trên thế gian này. Hoàng hậu mỉm cười âu yếm: -Và con gái yêu của chúng ta nhất định sẽ trở thành một đại mỹ nhân… Lời của hoàng hậu chợt bị cắt ngang bởi hàng loạt tiếng la hét náo loạn bên ngoài vườn hoa. Một nữ tì hớt hải chạy vào báo, giọng đứt quãng: -Thưa bệ hạ, xin…xin người mau ra ngoài… Đức vua Devis nheo mày ngạc nhiên nhưng vốn đang vui vẻ, ông đứng dậy đi ra. Bên ngoài là một khung cảnh vô cùng ấn tượng. Vô số cánh hoa hồng màu đen thẫm đang từ trên trời tung xuống, cuộn lên trong những cơn gió mỏng. Một khung cảnh lạ lùng. Trăng sáng vằng vặc, làm nền cho một bóng người mặc áo choàng đen huyền bí đứng chót vót trên đỉnh tháp Bắc, ngọn tháp cao nhất trong cung điện. Người ấy không ngừng rải hoa xuống. Trên đỉnh tháp Nam ngay đối diện lại có thêm một người nữa mặc áo choàng đỏ sậm như máu, tay cầm đàn gảy nhịp nhàng. Điệu nhạc du dương nhưng buồn thảm não lòng với những nốt ngân dài như hơi thở của gió miết trên nền trời đêm. -Các người là ai?!? - Nhà vua Devis quát hỏi - Sao lại đến đây? Thay cho câu trả lời, người mặc áo choàng đỏ cất giọng hát tuyệt hay mà đem đến cảm giác rợn người: -Chúng ta đến để chúc mừng vì hoàng hậu đã hạ sinh tiểu công chúa xinh đẹp tuyệt trần. Chúng ta cũng đến để chia buồn cho vương quốc Porasitus đáng thương. Ngày tàn của các người sắp đến. Lời nguyền từ hàng trăm năm trước rằng, vương quốc của nhà vua bị giẫm tan dưới vó ngựa tộc người tàn ác phương Bắc xa xôi. Hãy khóc, hãy cầu nguyện… trước khi máu chảy, thấm ướt những cánh đồng, làm những chùm nho có mùi tanh và mặn chát… -Bệ hạ. - Hoàng hậu bế công chúa bước ra, yếu ớt phải nhờ tì nữ đỡ hai bên, mặt mày bà nhợt nhạt pha nỗi lo lắng kinh hoàng - Có chuyện gì thế ạ ? Đó là những ai vậy ? Họ hát cái gì thế ? -Ồ, chào công chúa đáng yêu nhất trên đời. - Người ban nãy hát tiếp, giọng vui hơn một chút, có điều đó lại là một niềm vui xa vắng - Nàng sinh ra khiến thế gian như vào mùa xuân rực rỡ tuyệt vời. Nhưng sắc đẹp là thuốc độc, nhuốm đầy máu tươi dưới vó ngựa của những chiến binh tóc đen tuyền... -Im ngay! - Nhà vua giận dữ - Mi là ai mà dám vô lễ đến nhường ấy! Mi dám nguyền rủa con gái ta sao ?!? -Ôi, bệ hạ, hắn ta hát giống như một lời tiên tri vậy. - Hoàng hậu thoáng rùng mình, lo sợ ôm con gái bé nhỏ vào lòng như sắp có ai đến cướp mất của bà món quà tuyệt diệu này. Linh cảm của một người mẹ về tương lai đen tối đang chờ đứa con thơ ngây khiến bà tưởng chừng nghẹt thở vì kinh hãi. Trước khi có bất cứ sự phản ứng phòng vệ nào của mọi người đang có mặt, người mặc áo choàng đen đã nhảy khỏi đỉnh tháp cao chót vót, đáp xuống ngay trước mặt gia đình hoàng tộc. Một chàng trai còn rất trẻ. Sở dĩ chúng ta có thể khẳng định điều đó cho dù chàng che kín nửa mặt bằng thứ khăn voan đen ấy là vì sắc trong veo như thủy tinh của đôi mắt xám ánh bạc để lộ ra. Trong và sáng. Chắc hẳn là một người con trai tuấn tú. Chàng chăm chú nhìn công chúa bé nhỏ và công chúa cũng mở to mắt nhìn lại. -Chào người yêu dấu của ta. - Chàng trai dịu dàng nói. Hoàng hậu vừa định thần được đã thét lên thất thanh và lùi lại sau lưng chồng trong khi hàng trăm cận vệ hoàng gia ào đến chĩa thẳng mũi thương vào người vị khách lạ lùng vừa xuất hiện. -Mi là ai?!? - Nhà vua gầm vang như sư tử đang bảo vệ con thơ. -Ta là kẻ lãng du mà ông không bao giờ muốn biết... - Giọng người đó bỗng chuyển thành một thứ âm thanh buốt giá sâu thẳm. -Cái gì ? Ai ? Nhưng người tự xưng là kẻ lãng du không quan tâm đến đức vua nữa, chàng mỉm cười trìu mến nhìn cô bé trong cuộn chăn nhỏ: -Ta đến đây vì em, người yêu dấu ạ. Định mệnh của chúng ta là ở đây. Nhưng chưa đến lúc, mười sáu năm nữa ta sẽ quay lại và mang em đi... -Hỗn xược ! Bắt lấy hắn! - Nhà vua quát. Ngài nghĩ bấy nhiêu chuyện lạ lùng thế là quá đủ! Còn nhanh hơn cơn gió vùng thảo nguyên, chàng trai kì lạ biến mất trong một làn khói mỏng màu trắng bạc. Công chúa Anastasia bất chợt nhoẻn cười ngây thơ. Và đôi mắt màu ngọc lam bừng sáng hơn bao giờ hết. Đôi mắt trẻ thơ … Đôi mắt định mệnh … đã bắt đầu dõi nhìn cuộc đời đầy biến động, đau thương. Bấy giờ đến lượt người mặc áo choàng đỏ chậm rãi bước đến, mái tóc dài màu nâu hạt dẻ tung bay phía sau lưng, huyền hoặc, phong thái ung dung, tao nhã. Mọi người cảnh giác lùi lại, không hẳn vì sợ hãi mà là bởi thứ khí thanh khiết toả ra từ con người này thật quá sức tưởng tượng của người bình thường. Chàng trai tóc nâu mỉm cười thật dịu dàng, khuôn mặt được che kín bởi một chiếc mặt nạ bạc: -Tôi đến vì lời tiên tri. Mười sáu năm nữa, vương quốc này sẽ trở thành nấm mồ lớn nhất chưa từng có, bị san bằng dưới vó ngựa của tộc người phương Bắc. Hãy nhớ điều đó. Kẻ lãng du chỉ mang lại buồn thương cho công chúa mà thôi. Cả gia đình hoàng tộc mở to mắt hãi hùng nhìn người vừa thốt ra những lời độc địa ấy. Đó không chỉ là những lời tiên tri mà đúng như lời hoàng hậu nói, nó cứ như là sự nguyền rủa. Nhưng chàng trai thì dường như chẳng quan tâm đến nỗi sợ hãi mà mình vừa gieo rắc, đôi mắt màu xanh đẹp như màu ngọc lục bảo tinh khiết nhất đang ấm áp nhìn sinh linh bé bỏng vừa chào đời, nói trìu mến: -Tạm biệt công chúa xinh đẹp nhất trên đời, cầu cho trái tim nàng không được làm từ băng tuyết. Người mặc áo choàng đỏ thoáng mỉm cười và rồi cũng biến mất nhẹ như làn gió ôn hoà. Vua Devis ôm hoàng hậu vào lòng, vỗ về trấn an. Mắt ông dấy lên nỗi phiền muộn lo lắng. Niềm vui ban nãy dường như đã bị chôn vùi ở sâu, sâu lắm trong nỗi lòng sóng gió của ông lúc này. Cho dù hai người đó là ai thì công chúa Anastasia cũng đang bị đe doạ bởi những lời tiên tri mơ hồ. Là một người cha, đức vua không thể cho phép ai hại đến con gái mình. Và với tư cách một vị vua, ông sẽ làm hết khả năng để bảo vệ con. Công chúa Anastasia cười khúc khích thật lạ lùng trước nỗi lo lắng của những người xung quanh. Cô bé không ngủ li bì giống phần lớn những em bé sơ sinh khác. Điều đó khiến cho chúng ta cảm giác mơ hồ là dường như bé hiểu được câu chuyện từ nãy đến giờ … Điềm báo hay sao ? Chương 2 Thời gian trôi khe khẽ, nhẹ nhàng như những cơn gió ngày ngày vẫn ve vuốt cỏ xanh trên các thảo nguyên bao la của vương quốc Porasitus hiền hoà. Vậy mà đã mười lăm năm trôi qua, lời tiên tri mà hai con người năm xưa từng nói đang đến gần. Đức vua Devis và hoàng hậu ngày đêm lo lắng. Đức vua cảm thấy mình bất lực quá, ngài không biết phải làm gì để ngăn số mệnh đến gần và chạm bàn tay độc ác vào đứa con gái bé bỏng của mình. Nỗi u phiền đã nhuộm bạc mái tóc của ngài. Và trong khi các bậc tiền bối đang lo lắng như vậy thì những con người trẻ tuổi vẫn không hề hay biết… -Anastasia! - Một chàng trai chừng hai mươi tuổi chạy vào cung điện Lency vừa mới xây dựng dành cho nàng công chúa yêu quý của đức vua Devis. Tóc vàng mềm như tơ, đôi mắt nâu ấm, không ai xa lạ, đó chính là nhị hoàng tử Gan, một trong hai niềm hi vọng của thế hệ tiếp theo thuộc hoàng tộc vương quốc Porasitus. Gan đang cố tìm cô em Ana xinh đẹp nhưng nghịch ngợm của mình trốn trong những dãy phòng trang nhã. Cung điện này được xây bằng đá cẩm thạch trắng, có những hàng cột cao hình múi khế, thoáng đãng, khắp nơi là phù điêu chạm khắc chân dung một thiếu nữ trẻ vô cùng xinh đẹp. Mái tóc nàng mềm mại, ôm lấy khuôn mặt thanh tú, đôi mắt đầy thần khí … công chúa Anastasia. Gan dừng bước trước bức tượng bằng người thật của em gái mình, chàng chạm tay lên đôi môi của bức tượng, mắt sáng long lanh một thứ tình cảm lạ lùng. Không ai có thể khẳng định cụ thể nó là gì, nhưng, có thể cam đoan rằng một người anh trai không bao giờ nhìn em gái mình như thế. -Anh! - Một tiếng gọi trong veo vang lên chẳng khác nào tiếng chuông bạc. Gan giật mình rụt tay lại, vừa kịp lúc cô gái, người được tả trong tất cả các bức tượng và tranh ở cung điện này, xuất hiện ở cuối căn phòng rộng lớn. Gan lập tức nở một nụ cười trìu mến, chứa chan yêu thương: -Ana, anh tìm em mãi. -Có chuyện gì vậy, anh? - Ana tung tăng chạy quanh anh trai, rực rỡ và rạng ngời như một tia nắng hiếu động của mùa xuân. Những lọn tóc màu nâu hạt dẻ gợn sóng mềm mại rủ xuống vai, nàng nở nụ cười xinh đẹp và hướng đôi mắt sáng ngời về phía người đối diện. Ở cạnh nàng những bức tượng và phù điêu trở nên thô cứng và dường như hơi ghen tức. Làm sao chúng có được đôi mắt long lanh nhường ấy ? Làm sao chúng có được nụ cười e ấp như đoá hoa hồng vừa hé nở buổi ban mai kia ? Nàng công chúa mới mười lăm tuổi tràn đầy sức sống hạnh phúc. Khi nhìn nàng, ai cũng bất giác thấy ấm áp và vui sướng lạ lùng. -Phụ vương muốn em về chính cung ngay, khách từ vương quốc Henki đã đến rồi. -Việc đó đâu liên quan đến em. - Công chúa bướng bỉnh nói, ngón tay thon của nàng quấn quấn một sợi tóc nâu mềm mại - Họ đến hay ở là chuyện của phụ vương và hai anh mà. Gan cố tỏ ra cương quyết một chút, chỉ một chút thôi: -Nào, mọi người đang đợi. Phụ vương muốn em có mặt thì em nên làm điều đó, Ana à. Nhìn thấy vẻ van nài của anh trai, Ana đành tiếc nuối ngắm nhìn vườn hoa rộng lớn đầy thú vị xung quanh một lần nữa rồi nàng nhún vai: -Được rồi, em sẽ đi với anh, không phải vì khách khứa gì đâu. Mà vì anh đấy, em sợ anh gặp rắc rối với phụ vương thôi. ... Mời các bạn đón đọc Huyền Thoại Porasitus của tác giả Thảo Dương.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thôn Thiên Ký
Viêm Hoàng Cổ Vực, hạo hãn vô biên, vô tận trong năm tháng sinh ra rất nhiều Thái Cổ Tiên Yêu, xé rách thiên địa, siêu thoát Tam Giới Ngũ Hành. Càng có vạn vật Thần Linh, trời sinh Thần thể, xuyên toa hư không, nghịch loạn Âm Dương, không gì không làm được. Hiện nay là Tiên Đạo thịnh thế, vạn pháp thông thiên, chúng sinh tu đạo, yêu nghiệt hoành hành! Đông Ngô thái tử Ngô Dục, trong tuyệt cảnh được phía đông tuyệt thế Chiến Tiên chi y bát, từ đó hoành không xuất thế, nghịch thiên quật khởi. Hàng tỉ người đời trong lòng, hắn là phổ độ chúng sinh Đế Tiên! Đầy trời Tiên Phật trong mắt, hắn là thôn phệ thiên địa Yêu Ma! *** Viết xong một chương này, 《 Thôn Thiên Ký》 liền triệt để đã xong.  Nếu như chưa có xem Phong Tử sách cũ《 Long Huyết Chiến Thần》, khả năng liền sẽ không cuối cùng xuất hiện cái kia cá nhân là ai, đó là Long huyết nhân vật chính.  Quyển sách này không phải đặc biệt dài, tổng cộng550 vạn tự, đổi mới không tính chậm, đã viết không đến hai năm thời gian.  Câu chuyện so sánh nguyên vẹn, xa hơn sau khuếch trương thế giới đã không có ý nghĩa, nên ghi câu chuyện đã viết xong.  Khiến cho nó ở chỗ này chấm dứt.  Ta là ghi huyền huyễn xuất thân, Long huyết thành tích thật tốt quá, ta nghĩ ghi một chút không giống nhau.  Cho nên, đã viết tiên hiệp câu chuyện.  Quyển sách này là của ta một cái nếm thử, có lẽ có rất nhiều không hoàn thiện địa phương, mời đại gia thứ lỗi.  Gần nhất hai quyển sách đều tại ghi, cho nên so sánh mệt mỏi, đến nay cuối cùng kết thúc, ta cũng nhẹ nhàng thở ra, có thể chuyên tâm ghi《 Thánh Long Đồ Đằng》.  Tại viết sách trên đường, ta cũng một mực ở tiến bộ, đi tăng lên chính mình, đem kinh nghiệm tổng kết tại tác phẩm mới bên trên.  Thôn Thiên Ký có không ít so Long huyết tốt địa phương, hi vọng mới Thánh Long Đồ Đằng, có thể rất tốt.  Những năm này, ta cũng đi qua không ít đường quanh co, thử một chút mới thứ đồ vật, đến hôm nay, ta xác thực không phải vừa bắt đầu viết sách khi đó, có thể điên cuồng bạo càng Phong Tử.  Tâm là có, chính là thể lực theo không kịp.  Bất quá, sách mới trước mắt mới chỉ, vẫn là mỗi ngày4 chương, ngẫu nhiên còn có bạo càng, mấy tháng này rất mệt a, bất quá ta thích thú.  Viết sách, đối ta thì là vui vẻ sự tình.  Thôn Thiên Ký cùng Long Huyết Chiến Thần, bởi vì cùng một cái nhân vật phản diện mà liên tiếp cùng một chỗ, cộng đồng cấu thành Phong Tử Thế Giới Quan.  Đối với Long câu chuyện, ta còn không có ghi đủ, cho nên Thánh Long Đồ Đằng xuất hiện.  Nó là Long Huyết Chiến Thần tỷ muội quyển sách, nhưng sẽ không là Long Huyết Chiến Thần.  Bởi vì, ta không giống nhau, tác phẩm cũng không giống nhau.  Lúc tuổi còn trẻ, am hiểu kích tình sảng khoái, hiện tại lại nguyện ý đem nhân vật ghi được càng mảnh trí, càng đầy đặn, cự tuyệt thủy cùng nhân vật vẻ mặt hóa.  Ngô Dục câu chuyện, là ta đối Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không tưởng tượng, ta ưa thích Trung Quốc văn hóa, ưa thích Long, ưa thích cái này thần lời nói trong truyền thuyết, khắc ở chúng ta người Châu Á thực chất bên trong nhân vật.  Từng nam hài, đều có một cái Tôn Ngộ Không mộng. Cho nên ta để cho Ngô Dục kế thừa hắn cái này mộng, trong cái thế giới này đi về phía trước.  Mỗi cá nhân đều nên có đánh vỡ thông thường tinh thần, đừng làm cho khuôn sáo đã hạn chế chúng ta tưởng tượng lực, người còn sống cả đời, hay là muốn tiêu sái một chút.  Có lẽ, đây là ta truy tìm chính là Tề Thiên tinh thần.  Quan hệ tới loại tinh thần truy tìm, Thôn Thiên Ký lý đã viết xong.  Tương lai sách của ta lý, còn có thể có nghịch phản, có phá hư thông thường, có nhiệt huyết, có kịch đấu.  Lộ còn có thể dài, ta hội không ngừng tiến bộ, ta khát vọng có thể viết ra tác phẩm hay hơn, đến hồi quỹ đại gia, đây là ta tánh mạng ý nghĩa.  Tại đây, cảm tạ tất cả chứng kiến Thôn Thiên Ký, ưa thích qua bên trong nhân vật các độc giả!  Tại đây, cảm tạ tất cả ủng hộ qua ta, cho ta cổ vũ các huynh đệ tỷ muội!  Tại đây, càng thêm cảm tạ, theo Long huyết bắt đầu, liền ưa thích tác phẩm của ta các bằng hữu!  Sáng tác lộ, có các ngươi làm bạn, là ta lớn nhất vinh hạnh.  Không biết nên như thế nào hồi báo, ta chỉ có thể lại dùng tâm một chút, đem Thánh Long Đồ Đằng viết xong.  Chúng ta, tại‘ Thánh Long Đồ Đằng’ gặp.  Long Thần cùng Ngô Dục, đang tìm kiếm lấy vĩnh hằng tiến lên chi lộ, kế tiếp, lại nhìn chúng ta Khương Tự Tại giật mình người nghe nói mạo hiểm câu chuyện.  Đến quyển sách này, ta càng thành thục, lúc này đây, ta hi vọng ghi chính là một quyển từ đầu tới đuôi đều vô cùng tinh trí tác phẩm.  Mà không phải phía trước tốt, đằng sau dài dòng.  Trước mắt mỗi ngày đổi mới 4 chương, ngẫu nhiên bạo càng10 chương, đổi mới có thể cam đoan.  Mới hành trình, cùng một chỗ kề vai sát cánh đi về phía trước a.  Ta yêu sáng tác, cảm ơn các vị.  Phong Thanh Dương, vẫn là Phong Tử...    Mời các bạn đón đọc Thôn Thiên Ký của tác giả Phong Thanh Dương.
Võ Đạo Tông Sư
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết Huyền ảo Võ Đạo Tông Sư của tác giả Mực Thích Lặn Nước. Thứ nhất, đừng cười tên sách. Thứ hai, đừng cười bìa sách. Thứ ba, đừng cười giới thiệu vắn tắt. Nếu như mọi người bên trên ba câu nói hiểu ý nở nụ cười, nói rõ phong cách quyển sách nên rất thích hợp các ngươi. Ở chỗ này, võ đạo không còn là hư vô mờ mịt truyền thuyết, mà là thiết thiết thực thực truyền thừa, đi qua cùng khoa học kỹ thuật đối kháng về sau, triệt để sáp nhập vào xã hội, đã có đủ loại võ đạo trận đấu, văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị! Lâu Thành đạt được võ đạo một đại lưu phái đoạn tuyệt truyền thừa về sau, hướng về ước mơ ban đầu, hướng về quang vinh trong lòng, từng bước một tiến lên, trong đô thị vẫn có hào hiệp, đương kim thời đại dựa vào anh hùng! *** Tóm tắt Võ Đạo Tông Sư là một tiểu thuyết huyền ảo kể về hành trình của Lâu Thành, một chàng trai trẻ có ước mơ trở thành võ đạo tông sư. Lâu Thành sinh ra trong một gia đình nghèo khó, nhưng từ nhỏ đã có thiên phú võ thuật. Anh được một cao nhân võ lâm thu nhận và truyền thụ võ công. Sau khi trưởng thành, Lâu Thành bắt đầu hành tẩu giang hồ, tìm kiếm những người có cùng chí hướng với mình. Anh cũng tham gia các cuộc thi võ thuật để khẳng định tài năng của mình. Trong quá trình hành tẩu, Lâu Thành đã gặp gỡ nhiều người bạn mới, đồng thời cũng phải đối mặt với nhiều nguy hiểm. Anh đã phải cố gắng hết sức để vượt qua mọi thử thách, để đạt được ước mơ của mình. Review Võ Đạo Tông Sư là một tiểu thuyết có cốt truyện hấp dẫn, lôi cuốn, có nhiều tình tiết bất ngờ. Nhân vật chính Lâu Thành được xây dựng rất thành công. Anh là một người có tài năng, nghị lực và lòng kiên trì. Lâu Thành là một hình tượng anh hùng đáng ngưỡng mộ. Tác phẩm có nhiều tình tiết hành động gay cấn, hấp dẫn. Các trận chiến được miêu tả chân thực, sống động, mang lại cho người đọc cảm giác mãn nhãn. Ngoài ra, tác phẩm còn đề cao những giá trị nhân văn như lòng dũng cảm, ý chí kiên cường, tinh thần thượng võ, khát vọng công lý, chính nghĩa. Điểm cộng của truyện Cốt truyện hấp dẫn, lôi cuốn, có nhiều tình tiết bất ngờ. Nhân vật được xây dựng rất thành công, có cá tính riêng biệt. Hành động gay cấn, hấp dẫn, các trận chiến được miêu tả chân thực, sống động. Đề cao những giá trị nhân văn cao đẹp. Điểm trừ của truyện Đôi khi có những tình tiết hơi phi lý, khó tin. Một số đoạn văn có thể bị trùng lặp. Nhìn chung, Võ Đạo Tông Sư là một tiểu thuyết huyền ảo đáng đọc, mang đến cho người đọc những trải nghiệm thú vị. Dưới đây là một số nhận xét của độc giả về tác phẩm: "Truyện rất hay, lôi cuốn, hấp dẫn. Nhân vật Lâu Thành được xây dựng rất thành công, là một hình tượng anh hùng đáng ngưỡng mộ." "Truyện có nhiều tình tiết hành động gay cấn, hấp dẫn. Các trận chiến được miêu tả chân thực, sống động." "Tác phẩm đề cao những giá trị nhân văn cao đẹp, mang đến cho người đọc những suy ngẫm sâu sắc." Nếu bạn là một fan hâm mộ của thể loại huyền ảo, thì Võ Đạo Tông Sư là một tác phẩm mà bạn không nên bỏ qua. *** Lâu Thành cỡ nào nhĩ lực, không cần tận lực liền nghe rõ ràng Hà Tử cùng Diêm Tiểu Linh đối thoại, suýt nữa cười lên tiếng. Có người thì hành tẩu tiết mục ngắn tay, có người thì là hành tẩu tiết mục ngắn. . . Hắn thần sắc bình thản gật đầu nói: "Vậy ta trở về nhìn xem trong bưu kiện cho, suy nghĩ một chút lại cho trả lời chắc chắn." "Phiền phức học trưởng." Hà Tử không mất tự nhiên mỉm cười. Vào phòng, Lâu Thành trước đem bưu kiện sự tình để ở một bên, cho Nghiêm Triết Kha phát tin tức nói: "Ngươi nói ngươi ca là có ý gì?" Nữ hài rất mau trở lại phục, "Mười ngón đan xen chống đỡ cái cằm" nói: "e mm mm. . . Hẳn là mục tiêu mới mới động lực đi, lúc trước hắn điên cuồng luyện võ, tập trung tinh thần nghĩ là đền bù dượng tiếc nuối, dẫn đầu Tùng Đại võ đạo xã cầm cái quán quân, vì chuyện này thậm chí nguyện ý bất kể đại giới." "Đạt tới mục tiêu về sau, có lẽ liền có chút động lực không đủ đi. . . Ta đoán. . . Dù sao thuần túy vì mạnh lên vì võ đạo người cơ hồ không có, cho dù có, cũng cần khác kích thích." Nàng nói một hơi đống lớn, Lâu Thành đương nhiên là biểu thị đồng ý: "Ừm, 'Long Vương' tính tương đối thuần túy, nhưng cũng muốn 'Võ Thánh' loại này mạnh kích thích tồn tại mới có thể đi đến bây giờ cấp độ." "Anh ta đại khái là tại chiến loạn địa khu tìm tới nhân sinh mới ý nghĩa đi, ừ, hơn phân nửa là dạng này." Nghiêm Triết Kha "Chậm chạp gật đầu" . "Cái này cũng không tệ lắm." Lâu Thành hồi tưởng đi qua chứng kiến hết thảy, thở phào nhẹ nhỏm nói, "Chờ ca của ngươi nhờ vào đó ma luyện ra, phóng qua Long Môn, trở thành Ngoại Cương, cho dù ở chiến loạn địa khu cũng sẽ không có cái gì quá lớn nguy hiểm." ". . . Thân là 'Ôn thần' 'Tai hoạ' ngươi không có tư cách nói câu nói này." Nghiêm Triết Kha "Mờ mịt ngồi yên" . Đối với cái này, Lâu Thành chỉ có thể "Che mặt thở dài" .   Mời các bạn đón đọc Võ Đạo Tông Sư của tác giả Mực Thích Lặn Nước.
Vô Địch Thăng Cấp Vương - Khả Ái Nội Nội
Trạch nam Lâm Phi xuyên qua đến Dị Giới Đại Lục... Thực thần kỳ Đan Dược? Lão Tử bình thường làm đồ ăn vặt ăn... Rất lợi hại Võ Công Bí Tịch? Lão Tử có thể đóng gói bán ra... Cái gì... Ngươi là tuyệt thế Thiên Tài? Lão Tử đánh liền là các ngươi này đó Thiên Tài... Vì cái gì ta sẽ như vậy lợi hại... Bởi vì ta có 1.0 bản gốc thăng cấp Hệ Thống. *** Lâm Phi là người ở thế giới hiện đại. Sinh viên đã tốt nghiệp đại học chưa bao lâu nhưng đã có được công việc đáng ước mơ. Có thể nói cuộc đời anh đến lúc ấy luôn thoải mái và bình yên. Nhưng mọi chuyện lại chấm dứt vào một lần anh nằm mơ thấy bản thân trở thành Hoàng đế, người đứng đầu văn võ bá quan, sở hữu tam cung lục viện. Mỹ nhân kề bên, thức ăn sơn hào hải vị, rượu ngon gần sát. Một cuộc sống muốn gì có nấy. Có lẽ vì nằm mơ quá hạnh phúc khiến Lâm Phi bất ngờ tỉnh dậy, nhưng nhìn ngó xung quanh lại cảm thấy có gì không đúng.  Dưới giường không được trải nệm mềm mà thay vào loại gỗ cứng ngắt. Gian phòng hiện đại bị biến đổi, trang trí như thời cổ đại. Thân thể này cũng vô duyên vô cớ đau nhức, như bị thương rất nặng vậy. Khi bình tĩnh thì mới có thể dung hòa được tất cả ý thức đang tràn vào đầu hắn. Bản thân chỉ chợp mắt ngủ mà đã xuyên không. Còn nhập vào thân chủ cũng tên Lâm Phi, năm nay hắn ta mới 17 tuổi. Là đệ tử ngoại môn của môn phái đứng thứ hai ở vương triều Bất Lạc tên Thần Võ Môn. Nói rõ ràng hơn thì thân chủ này hoàn toàn không có bối cảnh hay xuất thân đặc biệt gì. Nhưng sự thật chính là địa vị Tam thiếu gia Lâm gia, còn là kẻ vô cùng trăng hoa. Thích trêu hoa ghẹo nguyệt. Đối với thế giới mới, liệu Lâm Phi có thích ứng được và tương lai sẽ gặp những gì ?   Mời các bạn đón đọc Vô Địch Thăng Cấp Vương của tác giả Khả Ái Nội Nội.