Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Anh Vẫn Luôn Yêu Em

[VĂN ÁN 1] Hề Gia là một biên kịch nổi tiếng, không chỉ vì "tài năng" của bản thân mà còn vì nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành. Vừa là đại mỹ nhân, lại không có tai tiếng gì, điểm sáng to bự là còn độc thân!!! Mọi người đều không thể hiểu được, làm cách nào mà Hề Gia có khả năng biến tất cả bộ phim qua bàn tay biên kịch của mình đều trở thành "bom xịt" Khó hiểu hơn là dù cô có gây họa cho bao nhiêu kịch bản nhưng tài nguyên chưa bao giờ dừng lại. Điều làm cho cư dân mạng bát quái nhất chính là cô lại dám đắc tội với nữ diễn viên điện ảnh Khương Thấm, gia thế giàu có, diễn xuất tốt. Ân oán giữa Hề Gia và Khương Thấm cũng đủ làm nên một bộ phim cẩu huyết. Nhiều lần cư dân mạng hợp sức vẫn không thể nào tra được vị đứng sau Hề Gia là ai. Gần đây, Hề Gia bị chụp được ảnh ăn khuya cùng một người đàn ông tuấn tú khí chất bất phàm, sau đó còn tự mình đưa cô về chung cư, trước khi chia tay còn lưu luyến ôm hôn. Đại V vạch trần: "Người trong ảnh không ai khác chính là tổng giám đốc thần bí của Mạc thị, Mạc Dư Thâm". Cư dân mạng liền chụp màn hình: Theo tư liệu nào đó thì Mạc Dư Thâm đã kết hôn. Nhất thời, trên mạng có đủ các loại bát quái: #Vị_kim_chủ_phía_sau_Hề_Gia_hoá_ra_là_Mạc_Dư_Thâm #Biên_kịch_bình_hoa_lại_chen_chân_vào_cuộc_hôn_nhân_của_Mạc_thị_tổng_tài. Mạc Dư Thâm lại tự mình đính chính: "Vợ của tôi@Hề Gia bị mắc hội chứng Susaka, trí nhớ chỉ có mấy tiếng, kết hôn đã hai năm vẫn không nhớ tôi là ai, cứ cho rằng mình vẫn còn độc thân." Làm cho cư dân mạng sôi trào. *Hội chứng Susaka: Đây là một bệnh lý tự miễn dịch hiếm mà là đặc trưng của microangiopathy trong động mạch của ốc tai ở tai trong, võng mạc, dẫn đến mất và suy giảm thị lực, cũng như não thính giác, tự biểu lộ trong sự bất lực để duy trì sự cân bằng và mất trí nhớ. Bệnh nhân có hội chứng này sống theo nghĩa tối đa trong ngày, vì họ không nhớ gì về ngày hôm qua. (Nguồn:GG) [VĂN ÁN 2] Tại buổi tiệc tối của lễ trao giải, Mạc Dư Thâm được mọi người vây xung quanh như là trung tâm của vũ trụ. Ngay lúc mọi người đều cho rằng Hề Gia không nhớ ra Mạc Dư Thâm là ai, cô đi thẳng qua và và đưa tay ôm eo anh, gọi:"Ông xã!" Một câu giới thiệu vắn tắt:"Cho dù em có quên cả thế giới, em cũng sẽ liều mạng để nhớ anh". ~~~~~ Editor có lời muốn nói: Mình là editor chân ướt chân ráo mới vào nghề, đây cũng là bộ đầu tiên mình edit. Do mình không biết tiếng Trung mà chỉ chuyển ver từ convert nên chắc chắn sẽ có sai sót. Vì vậy, bạn nào có "thâm niên" trong làng edit thì bắt lỗi sai giúp mình nhé. Sài Gòn, không có mùa, ngày nắng đêm nóng, 03/03/2020 khai hố. Chúc các tiểu khả ái đọc truyện vui vẻ. *** Hề Gia là thiên kim tiểu thư của nhà họ Quý giàu có, từ nhỏ cô đã được ba mẹ và hai anh trai nuông chiều che chở, là bảo bối nhỏ được cả gia đình quan tâm yêu thương. Hề Gia xinh đẹp lại có xuất thân cao, cô chính là hình tượng bạch phú mỹ mà nhiều người phải hâm mộ.   Hề Gia là một nhà biên kịch, cô không cần nhọc lòng kế thừa sự nghiệp của gia tộc vì đã có hai anh trai lo lắng, cũng có thể thoải mái làm những việc mình yêu thích và cô đặc biệt đam mê cảm giác kích thích khi được đua ngựa lướt đi trong gió. Có thể nói, dường như ông trời đã cho cô tất cả những điều tốt đẹp nhất của cuộc đời này.   Mạc gia và Quý gia có ý định liên hôn, đối tượng là con trai của Mạc gia - Mạc Dư Thâm, một con người lạnh lùng, kiệm lời và cũng chẳng tỏ ra hào hứng với việc liên hôn này. Quý gia thì tôn trọng ý kiến của tiểu công chúa nhà họ, nếu Hề Gia không thích liền không ép buộc, dù sao cảm nhận của cô mới là quan trọng nhất.   Lần đầu tiên gặp Mạc Dư Thâm, Hề Gia đã bị thu hút bởi con người này, anh trầm ổn đứng đó mặc kệ dáng người vẫn là khí chất đều là hạc trong bầy gà, cả người tản mác ra mùi hormone thành thục, cằm tuyến rõ ràng, hầu kết lại gợi cảm hoàn mỹ, có thể thỏa mãn hết những yêu cầu về thẩm mỹ mà một người phụ nữ đòi hỏi ở người đàn ông.    Hề Gia nhìn trúng Mạc Dư Thâm liền quyết định liên hôn, nói cô thiển cận bị vẻ ngoài của anh mê đắm cũng được, chỉ là cô cảm thấy, anh chính là người cô cần.   Hề Gia biết Mạc Dư Thâm không thích liên hôn, đối với hôn nhân càng không có hứng thú vì bóng ma do ba mẹ để lại. Cô sợ anh không đồng ý kết hôn đành cùng anh chơi lạt mềm buộc chặt, ký một hiệp nghị ly hôn mà thời gian thực hiện là nửa năm sau ngày cưới.    Hề Gia tin rằng trong nửa năm này cô có thể bắt được trái tim anh, khiến anh cam tâm tình nguyện xé bỏ đơn ly hôn và sống cùng cô.   Thể rồi nửa năm trôi qua, tình cảm giữa Mạc Dư Thâm và Hề Gia vẫn bình đạm không tiến triển. Và cô bị bệnh. Một căn bệnh kỳ lạ khi bắt đầu chỉ là những cơn đau đầu lúc có lúc không, sau đó là từng mảnh từng mảnh ký ức bị phai nhạt và rồi sẽ có một ngày cả thính lực và thị giác đều biến mất.    Lúc đó, liệu cô còn nhớ rõ Mạc Dư Thâm? Liệu cô còn có nhớ, cô là ai?   Mạc Dư Thâm cùng Hề Gia kết hôn nửa năm, thời gian chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, anh chưa từng hiểu người vợ này cũng không có ý định tìm hiểu khi thời gian ly hôn đã sắp đến.    Đối với anh, cô xinh đẹp quyến rũ nhưng cũng đầy lạnh lùng và tỉnh táo, là đối tượng liên hôn hoàn mỹ khi không nhắc đến tình yêu. Thật ra cô và anh càng giống như đôi bạn tình thích hợp hơn là một cặp vợ chồng ân ái.   Mạc Dư Thâm chưa hề có ý định kéo dài cuộc hôn nhân này cho đến khi Hề Gia bị bệnh.   Hề Gia bị bệnh, một căn bệnh nan y chưa có thuốc chữa nhưng Mạc Dư Thâm chưa bao giờ thấy cô gục ngã hay yếu đuối. Cô lạc quan và hài hước, lúc nào cũng mạnh mẽ, kiên cường để bản thân không trở thành gánh nặng cho người khác.    Ký ức mất đi thì ngày ngày ghi bút ký, mỗi sáng thức dậy cô sẽ xem một lần, học thuộc thêm một lần để gợi lại trí nhớ, thính lực giảm sút thì xem hình ảnh video để nhớ rõ quá khứ, là cố gắng không ngừng để giữ lấy từng mảnh ký ức biến mất.         Hề Gia bị bệnh, ký ức trở nên hỗn loạn nên dường như cô chỉ hành động theo cảm tính, cô thích làm nũng với anh, sẽ giận dỗi chơi tiểu tính tình, còn sẽ ngọt ngào gọi anh hai tiếng “chồng ơi”. Chưa bao giờ cô ỷ lại anh như thế, cũng chưa bao giờ trái tim anh lại rung động đến vậy. (Bài viết được post full và sớm nhất tại LustAveland)   Hề Gia bị bệnh, cô không biết khi nào bản thân sẽ quên hết tất cả về Mạc Dư Thâm nên đặc biệt quý trọng thời gian bên cạnh anh, lúc nào cũng muốn ở bên anh. Cô sẽ đòi anh chở đi chơi, sẽ cùng anh ăn sinh nhật, khi rảnh rỗi lại cùng anh tản bộ mua khoai nướng.    Cô là người đầu tiên nắm chặt tay anh nói “Em luôn ủng hộ anh”, là người duy nhất dám lớn tiếng nói rằng “Sẽ yêu Mạc Dư Thâm cả một đời”. Kể từ giây phút đó, Mạc Dư Thâm liền biết, anh sẽ không bao giờ rời bỏ cô.     Bệnh tình của Hề Gia ngày càng nặng, thời gian lưu giữ ký ức của cô từ vài ngày xuống còn vài giờ, thính lực cũng dần dần biến mất, thế giới lại náo nhiệt ra sao, cô cũng không thể cảm nhận.    Rồi sẽ có một ngày, người cô yêu, rốt cuộc lại không nhớ nổi dáng hình. Cô không nhớ rõ anh, không nhớ tên anh, không nhớ anh là chồng của cô, cái gì cũng không nhớ rõ.    Rồi sẽ có một ngày, tất cả những ký ức quan trọng trong cuộc đời cô đều tan biến, sẽ chẳng giữ lại được điều gì…   Đã đến lúc cô trả lại tự do cho Dư Thâm.   Anh tốt như vậy, xứng đáng có một người vợ tốt hơn cô.    Về sau, cô có sinh hoạt của cô, anh cũng có sinh hoạt của anh, không biết sau này anh sẽ lấy một người vợ như thế nào, sẽ sinh mấy đứa con, anh nhất định là một người chồng, người cha tuyệt vời.    Chờ đến lúc đó, anh hẳn là đã quên cô, có lẽ như vậy cũng tốt…   Thật ra ngày Mạc Dư Thâm xé bỏ hiệp nghị ly hôn, anh đã quyết định sẽ ở bên Hề Gia cả đời.   Nếu cô không nhớ rõ anh, anh sẽ lấy thân phận khác lần nữa xuất hiện trong sinh mệnh của cô.   Nếu cô sợ liên lụy anh, vậy thân phận mới của anh sẽ là chàng trai tự kỷ bị bệnh giống cô. Một Hề Gia không thể nghe, một Mạc Dư Thâm không thể nói, đó còn không phải là trời kết lương duyên hay sao?   Nếu mỗi sáng dậy cô không nhớ anh, anh sẽ cùng cô xem video ảnh chụp, sẽ viết cho cô xem về kỷ niệm của từng ngày. Cô không cần phải cố gắng ghi nhớ, vì mọi miền ký ức anh sẽ nhớ thay cô…   Chỉ nguyện Hề Gia của anh cả đời bình an hỉ nhạc.    Mạc Dư Thâm, sau này cho dù em đã quên toàn thế giới, cũng sẽ liều mạng nhớ kỹ anh.   Liều mạng nhớ kỹ anh tốt như vậy, lại yêu em nhiều ra sao.   Liều mạng nhớ kỹ anh yên lặng làm bạn, nhớ kỹ anh quan tâm chăm sóc.   Liều mạng nhớ kỹ khoảng thời gian bình yên hạnh phúc em và anh cùng nhau trải qua.   Anh là biển sâu, em là ngôi sao, chỉ khi ngôi sao nhìn vào biển sâu mới thấy rõ dáng hình của mình. Mạc Dư Thâm, cảm ơn anh đã yêu em. . . . Cần bao nhiêu dũng khí để yêu một người chỉ nhớ rõ bạn đúng 24h? Mạc Dư Thâm sẽ kể cho bạn nghe.   Cần bao nhiêu kiên trì để ngày ngày nhắc lại ký ức cho một người đã quên hết tất cả? Bộ truyện này sẽ nói cho bạn biết.   Lại cần bao nhiêu may mắn để có thể cùng người mình yêu song hành đến cuối đời? Hãy để Hề Gia và Dư Thâm cùng chia sẻ với bạn nhé.    “Anh vẫn luôn yêu em” là một bộ truyện cảm động về tình yêu và sự hy sinh. Lời văn khi thì ngắn gọn xúc tích lúc lại truyền cảm lắng đọng, đưa người đọc từ cung bậc cảm xúc này đến cung bậc tình cảm khác. Mạch truyện diễn biến chậm rãi nhưng mạch lạc, hợp lý, hình tượng và chuyển biến tâm tư của các nhân vật được xây dựng một cách sâu sắc dễ để lại ấn tượng khó phai trong lòng của độc giả.    Tóm lại, nếu bạn muốn tìm một bộ truyện hay, ý nghĩa và cảm xúc thì đây sẽ là sự lựa chọn thích hợp dành cho bạn. _____   “ “: Trích dẫn từ truyện được edit bởi rv-er. Reviewer: Tuyết Tần - fb/ReviewNgonTinh0105 Mời các bạn đón đọc Anh Vẫn Luôn Yêu Em của tác giả Mộng Tiêu Nhị.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Đông Cung Thái Tử Là Đồ Ngốc - Hoa Tri Phủ
Ngoài hai nhân vật chính, các nhân vật phụ được khai thác rất tốt. Đó là một Hoa Xương Vương vì mưu cầu vương vị, vì hận thù mờ mắt, âm hiểm xảo trá, đến cuối cùng lại tự mình bỏ qua người thật lòng nhất. Đó là một Mộ Tử Xuyên tham vọng lớn, vừa muốn binh quyền lại vừa muốn mỹ nhân. Đó là thái tử phi Hoắc Thanh Thu vì yêu nhầm người mà mất nhà, mất cả trái tim. Điều tác giả làm tốt nhất trong “Đông cung thái tử là đồ ngốc” không phải những màn cung đấu hoành tráng, không phải những tình tiết hài hước giữa thái tử ngốc và đại cung nữ thông minh. Điều thành công nhất, có lẽ là chuyển biến tâm lý của Thẩm Tầm.  Không ai ngốc mười sáu năm, tỉnh lại liền có thể trở thành thiên tài, diệt loạn thần, ổn định triều cương, Thẩm Tầm cũng vậy. Chàng phải từ từ học hỏi, từng bước một trưởng thành để có thể xứng với những người yêu thương chàng. Đây là một bộ truyện thú vị, có vui, có buồn, có đấu võ đấu trí. Nếu bạn mê cung đấu, nếu bạn thích chết đi được chuyện tình chàng ngốc, thì mời nhảy hố nhé. Mời các bạn đón đọc Đông Cung Thái Tử Là Đồ Ngốc của tác giả Hoa Tri Phủ.
Điều Bác Sĩ Muốn - Tô Thụ
Điều Bác Sĩ Muốn có 33 chương, nhưng thời lượng mỗi chương ngắn, và không khí cũng rất thoải mái. Không có tiểu tam nam phụ mưu hèn kế bẩn, không có ngược nam ngược nữ, không có cảnh nóng cảnh nguội, chỉ có những mẩu chuyện nho nhỏ về cuộc sống hằng ngày, những hành động nhỏ nhặt mang nhiều ý nghĩa của những cặp đôi yêu nhau, và những suy nghĩ quan niệm về tình yêu. Thực ra, trong thực tế cuộc sống, việc cọc đi tìm trâu không hề hiếm. Ông bà ta ngày xưa dùng hình ảnh cái cọc để biểu thị cho người phụ nữ, là bởi vì quan niệm khi đó con gái phải là một thứ gì đó an an tĩnh tĩnh, bị động ở một chỗ. Nhưng thời đại bây giờ đã khác xưa rất nhiều, con gái cũng rất năng động, cũng có thể chủ động trong rất nhiều việc, kể cả là tình cảm. Tuy nhiên, cần phải nhớ một điều rằng, chỉ nên chủ động theo đuổi khi mình cảm thấy chắc chắn về tình cảm của bản thân, cũng như chắc chắn rằng chuyện mình sắp làm sẽ không ảnh hưởng đến cuộc sống hay công việc của người mà mình thích. Ít ra nếu không thành công cũng sẽ không khiến mình bị chán ghét. Bị từ chối cũng không sao cả, nhất định phải cho cả thế giới biết, cô đây là độc nhất vô nhị. Không phải là anh, thì sẽ là một người may mắn hơn anh! Mời các bạn đón đọc Điều Bác Sĩ Muốn của tác giả Tô Thụ.
Xuân Về Đế Hậu - Hàm Kỳ
Triệu Chân xuất thân nhà võ, được Tề quốc công sủng ái mà lớn lên.Từ nhỏ nàng đã lăn lộn trong quân doanh, sau này lại lập không ít chiến công, là anh hùng người người kính trọng. Nàng là nữ tướng quân oai hùng, không sợ trời không sợ đất, tính tình sảng khoái. Từ nhỏ đến lớn, chỉ có thứ nàng không muốn, chứ không có điều khiến nàng không thể. Mặc dù là một nữ anh hùng, thế nhưng Triệu Chân có một tính xấu, đó là mê trai. Thế nên, kiếp trước nàng mới bị nam sắc của Trần Chiêu mê hoặc, khờ dại mà thú chàng, còn vì chàng giành thiên hạ, cuối cùng từ bỏ lưng ngựa, cam chịu làm một con chim bị nhốt trong hoàng cung. Lần nữa trẻ lại, Triệu Chân đã tự hứa với bản thân sẽ không để Trần Chiêu mê hoặc. Thế nhưng, người xưa có câu, nghiện ngập thì có thể cai, mà mê trai thì dù đầu thai cũng khó hết. Thế nên, kết quả Triệu cô nương vẫn bị nam sắc của Trần Chiêu khiến cho thất điên bát đảo, trong lúc nàng chưa kịp nhận ra, đã bị giam hãm trong lưới tình của chàng.  Hơn nữa, nàng còn phát hiện ra rất nhiều bí mật của chàng. Hoá ra, những năm tháng đã qua ấy, nàng đã hiểu lầm chàng như thế. Hoá ra, trong lớp cát bụi thời gian ấy, có một tình yêu bị vùi lấp. May mắn là số phận cho bọn họ một cơ hội để quay lại, một lần nữa viết lên thời gian giai thoại tình yêu của mình. Trần Chiêu là lục hoàng tử không được sủng ái, mẫu phi xuất thân thấp kém lại sớm qua đời. Nếu không phải chàng có tư sắc, thì lão hoàng đế sẽ không bởi lấy lòng Triệu Chân mà gả chàng qua phủ Quốc Công. Đối với Trần Chiêu, cùng nàng kết thành phu thê chính là một sự giải thoát. Chàng ngưỡng mộ nàng - nữ anh hùng của dân tộc, chàng thích nàng lưu manh, thẳng thắn, thích một người sẽ trực tiếp nói ra. Bọn họ, đã từng ân ái đến thế nhưng rồi điều gì khiến cho cảm tình ấy chẳng còn như lúc ban đầu? Có lẽ là bởi vị trí của nàng quá cao, còn thân phận chàng lại quá thấp, khiến cho lòng người không phục, đâm bọn họ sau lưng. Có lẽ, bởi vì nàng quá tin tưởng tướng lĩnh của mình, khiến chàng khó nói ra những lời thẳng thắn. Có lẽ, bởi vì thiên mệnh của chàng là bước lên ngôi cửu ngũ, khiến cho những mưu toan cứ dần chia cách hai người.  Nửa đời trước, chàng cùng nàng vẫn luôn khắc khẩu, ồn ào đến mức khó lòng dàn xếp nhưng lại không muốn tách ra. Bởi vì vốn dĩ, trong lòng bọn họ vẫn luôn có đối phương. Thế nên, một lần nữa trở về, có thêm thời gian, cởi bỏ khúc mắc, tình yêu sẽ hiện ra, rốt cục Trần Chiêu cùng Triệu Chân cũng hiểu được quý trọng lẫn nhau, ân ái một đời. Nam nữ chính đều là những người thông minh, nhưng vì hoàn cảnh lớn lên khác nhau nên cách biểu đạt cũng khác nhau. Triệu Chân giống như anh mặt trời rực rỡ, thẳng thắn quyết liệt, còn Trần Chiêu lại giống như ánh trăng êm dịu, ôn nhu. Bởi vì chưa tìm được khoảng thời gian giao nhau mà luôn đối chọi. Thế nhưng, mặt trăng ôm lấy mặt trời là quy luật tự nhiên, chỉ cần tìm được thời điểm chính xác, chân tình sẽ hiện ra. Ngoài cặp đôi nhân vật chính, các nhân vật phụ cũng rất đa dạng. Nhất là cháu ngoại cùng nhi tử của nam nữ chính cực kỳ đáng yêu. Hội nhân vật phụ chỉ có nhây hơn chứ không có nhây nhất. Đáng thương nhất là anh hoàng thượng, nghe đồn bản thân là do thái thượng hoàng lừa thái thượng hoàng hậu uống xuân dược mới được sinh ra, nên mỗi ngày đều phải tìm cách nịnh nọt, làm nũng mẫu hậu. Tác giả xử lý các tình huống gia đình khá thú vị, vừa hài vừa tình, lại cực kỳ thẳng thắn. Mạch truyện nhanh, cách viết tốt, điểm trừ duy nhất có lẽ là việc Triệu Chân và Trần Chiêu không “già” lại mà sống trong thân phận mới nên cảm giác hơi loạn. “Xuân về đế hậu” là một câu chuyện có thể khiến bạn cảm thấy vô cùng sảng khoái khi đọc. Có thể thỏa mãn từ sắc nữ đến các thanh niên nghiện ngọt, thích sủng và khoái nam nữ cường. Vì thế, hãy nhảy hố dù chưa có bản edit nhé, cv dễ đọc lắm nên đừng bỏ qua chuyện tình bỉ bựa của vợ chồng thái thượng hoàng nhé. Mời các bạn đón đọc Xuân Về Đế Hậu của tác giả Hàm Kỳ.
Chàng Rể Hồ Tiên - Tử Văn
Nàng là Vũ Dương Quận chúa, nhan sắc tựa đóa phù dung, cành vàng lá ngọc dịu dàng, Mười năm trước, tuyết rơi, ngoài ngôi miếu đổ nát cứu được một tiểu bạch hồ, Từ đó, duyên phận gắn kết nàng và “Nó”…. Trên chợ, một nam tử ngồi bán tranh, một thân áo trắng khó giấu vẻ tuấn lãng, Đối mặt với ác bá, hắn điềm nhiên không sợ hãi, bóng dáng đó lặng lẽ tiến vào chiếm giữ lòng nàng, Nàng vì giúp hắn hả giận không cẩn thận bị thương, giúp rồi mới biết, thì ra hắn là kẻ ‘thâm tàng bất lộ’. Sau đó, vào ban đêm, hắn đến Vương phủ, chỉ để lại cho nàng thuốc chữa thương, Đồng ý thay nàng vẽ tranh chúc thọ, hơn nữa còn thuần phục ngựa hoang, mua nó cho nàng. Phát hiện hắn mặt lạnh lòng mềm, y thuật trác tuyệt, nàng cầu xin hắn chữa trị cho thứ Vương phi, Nhưng hắn lại hung hăng cự tuyệt, còn tỏ rõ cùng người trong hoàng thất ‘không đội trời chung’, Hiểu cho khúc mắc về oán hận của hắn, nàng không thể làm gì khác hơn là tự đi tìm thần y khác. Sau khi quỳ gối trên tuyết lạnh đến nỗi hôn mê, tỉnh lại thấy ánh mắt nan giải của hắn, Thì ra, muốn hắn phá lệ cứu người không phải không được, mà là nàng trước hết phải dâng lên chính mình. . . . . . *** "Mẫu thân, người có thể hay không đồng ý cho con một chuyện?" Bánh butdinh ca ca của nhà ta nói với ta, "Thứ bảy cùng chủ nhật con đi đến trường học đá cầu, người có thể cho con tự đi không?” Ta lập tức ngây ngẩn cả người, bởi vì ta chưa bao giờ nghĩ đến cho hắn một mình đi đến trường, mặc dù từ nhà tới trường đi bọ đại khái mất 5 phút đồng hồ, nhưng nghĩ đến phải đi qua dòng người hàng xe ngựa chạy, cuối cùng ta không yên tâm. "Tốt như vậy sao? Con có thể tự đi không?" Ta hỏi ngược lại hắn. "COn có thể. con đã trưởng thành, sẽ tự mình băng qua đường, cũng sẽ nhìn xe." Nhìn hắn, lòng của ta đang giao chiến, cuối cùng ta chỉ có thể nói cho hắn biết, "Dù sao đến thứ bảy còn có mấy ngày, để cho mẫu thân suy nghĩ một chút." Sau khi về nhà, ta cẩn thận suy nghĩ vấn đề này, có lẽ bởi vì thời đại mới đã đến, chúng ta làm cha mẹ đã quá bảo vệ con cái, lo lắng cái kia sợ cái này, cho nên mới nuôi ra đứa trẻ hết sức lệ thuộc. ... Mời các bạn đón đọc Chàng Rể Hồ Tiên của tác giả Tử Văn.