Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Dòng Sông Hắc Ám

“Một ngày nào đó cô sẽ hiểu được thứ gì đang đến với cô. Nó không đến từ tôi đâu. Mà từ một trong số chúng, một trong những người mà cô tin tưởng… Sẽ thú vị lắm đây.” Đó là lời cảnh báo trước khi chết của kẻ sát nhân bệnh hoạn Melvin Royal dành cho Gwen Proctor. Có lẽ hắn nói đúng, nhưng chỉ một phần… Melvin đã nằm sâu dưới nấm mồ, còn Gwen phải tiếp tục đấu tranh để chữa lành những vết sẹo của quá khứ, giải quyết những mối đe dọa ở hiện tại và sẵn sàng cho một tương lai đầy bấp bênh. Liệu những thử thách mới, những âm mưu mới có thể đánh gục được người mẹ giàu lòng trắc ẩn và dũng cảm như sắt đá? Ở thế giới bên kia, liệu Melvin có thể có cơ hội chứng kiến Gwen sụp đổ và vụn vỡ hay không? Tiếp nối thành công của hai tập trước trong series ăn khách Stillhouse - Dòng sông hắc ám không chỉ đem tới cho độc giả những khoảnh khắc hồi hộp, gay cấn, mà còn cả những phút giây lắng đọng, xúc động và giàu chiêm nghiệm. ----- “Và tôi cần phải đối phó với hắn, bởi hắn đang đe dọa đến tính mạng của con tôi. Con tôi. Tôi chưa bao giờ có cảm giác mạnh mẽ như thế này trước đây - cảm giác muốn được bảo vệ Connor bằng mọi giá. Cảm giác ấy, ước muốn ấy, nó không hề mất đi, vẫn luôn chôn sâu bám rễ vào trong máu thịt của tôi.” ----- Tác giả Rachel Caine là một trong những tác giả ăn khách nhất thế giới với hơn năm mươi đầu tiểu thuyết nằm trong danh sách bán chạy, bao gồm hai series truyện dành cho tuổi thiếu niên là Ma cà rồng vùng Morganville và Đại Thư viện. Các dòng sách bà theo đuổi gồm có: tiểu thuyết giật gân, huyền bí, kỳ ảo hiện đại, khoa học viễn tưởng và tiểu thuyết siêu linh dành cho giới trẻ. Bà hiện sống cùng gia đình tại Fort Worth, bang Texas, Mỹ. *** Bốn ngày trước Khi giáo viên của Ellie White, cô Willingham, nói với cô bé rằng tài xế sẽ đến trường học sớm hơn thường lệ để đón cô bé, Ellie biết đó không phải toàn bộ sự thật. Bác Lou chưa bao giờ đến sớm như vậy cả, trừ khi cô bé bị ốm. “Tại sao ạ?” Cô bé hỏi. Cô bé thích đưa ra những câu hỏi mỗi khi có điều chưa rõ. Có thể cô bé chỉ mới sáu tuổi, nhưng bố đã dạy cô bé phải hỏi nếu không hiểu. Mẹ lúc nào cũng có chút xấu hổ bởi cô bé cứ làm theo lời dặn của bố một cách máy móc như vậy. “Cô e rằng… Cô e rằng đó là vì bố con đã nhờ bác ấy làm vậy.” Cô Willingham nói. Cô ấy là một phụ nữ da trắng tử tế với một lọn tóc màu bạc điểm xuyết trên mái tóc nâu, và cô là một giáo viên tốt. Mặc dù bố Ellie rất giàu có, cô chưa bao giờ đối xử với Ellie khác biệt so với những học sinh trong lớp. Kể cả khi Ellie có làn da màu nâu đậm, đậm hơn bất cứ bé gái nào khác ở đây - những cô bé có làn da trắng như những trang giấy. “Bố sẽ không làm vậy…” Ellie nói. “Có điều gì đó không ổn.” Cô Willingham đưa mắt về phía Ellie, nhưng không nhìn thẳng vào cô bé: “Ừ thì, mẹ con bị ốm…” Cô nói. “Vậy nên ông ấy mới điều xe đến đón và đưa con tới bệnh viện nơi ông ấy đang ở cùng với mẹ con. Như vậy được rồi chứ?” Cô giúp Ellie mặc chiếc áo len dài tay. Chiếc áo này Ellie không thích, nhưng cũng không muốn bỏ lại. Tiếp đến là chiếc cặp sách. “Cô Willingham?” Ellie hỏi, ngước lên nhìn cô giáo của mình. “Cô đang khóc đấy ạ?” “Không, bé con ạ. Cô ổn mà. Đi nào. Ra khỏi đây thôi, bác ấy đang đợi.” “Nhưng bố có nhắc đến mật mã nữa chứ ạ?” “Ông ấy có nhắc đến mật mã…” Cô Willingham nói. “Mật mã của hôm nay là chim hét đen, phải không nào?” Ellie gật đầu. Thứ Năm là chim hét đen. Mỗi ngày sẽ là một loài chim nào đó, bởi vì cô bé rất thích chim và mẹ luôn luôn gọi cô bé là chim ruồi nhỏ do cô bé luôn phóng đi rất nhanh. Nhưng Chủ nhật mới là chim ruồi. Trước tiên, cô Willingham bước xuống bậc thềm của trường học để nói chuyện với bác Lou, bác đang đợi trong chiếc xe đậu ở khúc quành nằm giữa những bậc thềm và đài phun nước lớn làm bằng đá cẩm thạch. Nguyên tắc là Ellie không bao giờ được tới chỗ chiếc xe cho đến khi cô Willingham xác nhận rằng mọi thứ đều ổn. Cô và bác Lou nói chuyện rất lâu. Cô Willingham cứ khóc mãi không ngừng. Hôm nay thời tiết nóng và ẩm, nhưng đài phun nước trông rất mát mẻ và đẹp đẽ. Tia nước bắn ra từ những chiếc vỏ sò làm bằng bê tông, rơi vào một chiếc vỏ sò lớn hơn nằm ở chính giữa. Mẹ từng nói với Ellie rằng đã từng có một nàng tiên rất xinh đẹp sống ở trong vỏ sò, nhưng một vài bậc phụ huynh đã buộc nhà trường phải đưa nàng ấy ra ngoài, và giờ đây nàng ấy phải ở trong kho chứa đồ, điều này thật đáng buồn làm sao. Cô Willingham bước trở lại bậc thềm để đón lấy tay cô bé. Ellie ngước lên nhìn cô. “Mọi thứ sẽ ổn thôi…” Cô nói, nhưng giọng cô lạc đi. Đôi mắt cô đỏ lên. “Cô xin lỗi, bé con. Nhưng cô phải làm điều này. Cô cũng có gia đình của mình.” Ellie cảm thấy lo lắng cho gia đình của cô giáo. “Goa đình của cô ổn cả chứ, cô Willingham?” Cô bé không có ý định làm cho người phụ nữ phải khóc. “Ừ, Ellie ạ, họ sẽ ổn thôi. Con có thể giúp cô đảm bảo rằng họ sẽ ổn chứ?” Ellie không rõ mình phải làm điều đó như thế nào, nhưng cô bé vẫn gật đầu. Cô bé thích giúp đỡ mọi người, ngay cả khi cô bé không thực sự chắc chắn tại sao cô Willingham lại nghĩ rằng cô bé có thể giúp. Cô Willingham mở cửa xe và nâng Ellie lên. Đây vốn là công việc của bác Lou. Sau đó, người phụ nữ ôm lấy cô bé. “Hãy mạnh mẽ, Ellie. Con sẽ ổn cả thôi.” “Nhưng còn gia đình của cô thì sao ạ?” Ellie hỏi. “Cô không định đi với con để cùng giúp họ sao?” Cô Willingham bụm miệng, những giọt nước mắt lăn dài trên má, và cô chỉ còn biết lắc đầu. Cô đóng sầm cánh cửa xe, và đó là khi Ellie biết rằng có điều gì đó thực sự không ổn. Cô giáo Willingham đã nói dối, nhưng cô bé không biết tại sao cô phải làm vậy. Và rồi Ellie nhận ra rằng điều này còn tồi tệ hơn những gì cô bé nghĩ, bởi mặc dù chiếc xe trông giống với chiếc xe vẫn thường đưa đón cô bé, nó không hề có mùi dừa mà cô bé vẫn yêu thích. “Bác Lou?” Cô bé cất tiếng gọi người tài xế. Tiếng chốt cửa xe vang lên nặng trịch. Cô bé có thể nhìn thấy người đàn ông đang ngồi ở ghế trước, đó là một người to lớn đội chiếc mũ lưỡi trai. Ngồi ở băng ghế sau, Ellie cảm thấy mình nhỏ bé hơn bình thường, và khi chiếc xe bắt đầu di chuyển, cô bé nhanh chóng thắt dây an toàn; bác Lou không bao giờ cho xe chạy cho đến khi cô bé thắt dây an toàn xong xuôi. “Bác Lou? Có chuyện gì với mẹ cháu vậy? Cô Willingham nói rằng…” Cô bé ngừng lại câu hỏi bởi lẽ người đàn ông đang lái xe không phải bác Lou. Đôi mắt nhìn vào cô bé trong gương chiếu hậu không phải là của bác ấy. “Thắt dây an toàn vào.” Ông ta nói. Còn bác Lou sẽ luôn nói xin hãy. “Cháu đã thắt rồi…” Cô bé nói. Cô bé cảm thấy sợ hãi, nhưng cô bé sẽ không thể hiện điều đó ra ngoài. “Bác có biết mật mã không?” “Chim hét đen.” Ông ta nói. “Phải không?” “Bác là ai?” “Tôi là người sẽ đưa cháu đến một nơi nào đó thật an toàn…” Ông ta nói. “Cũng giống như mong muốn của bác Lou vậy. Được rồi chứ?” “Cháu sẽ gọi cho bố.” Ellie nói, và rồi mở khóa cặp sách để lấy chiếc điện thoại di động. Nó không có ở đó. Cô bé biết rằng mình không được để điện thoại lung tung. Chiếc điện thoại rất đắt tiền, quan trọng, và cô bé luôn luôn để nó ở trong chiếc túi đó. Cô bé cảm nhận được nước mắt đang chực trào ra, nhưng cô bé sẽ không để mình khóc. Họ muốn cô bé phải khóc, bất kỳ ai đã lấy mất chiếc điện thoại. Bất kỳ ai đang chơi trò chơi đểu cáng này. “Bác là ai?” “Không ai cả.” Người lái xe nói. “Giờ thì ngồi im và yên lặng đi.” Ông ta lái chiếc SUV vào trục đường chính. Cô bé cố gắng nhìn xem họ đang đi đâu, nhưng nhanh chóng bị mất phương hướng; cô bé chưa bao giờ phải chú ý đến những điều như thế này trước đây. Ngôi trường đã khuất sau quả đồi, và ông ta rẽ ngoặt nhiều hơn, cô bé hoàn toàn không biết họ đang ở đâu. Cô bé không biết phải làm gì. Bố luôn nói với cô bé rằng có rất nhiều người xấu ở ngoài kia, và cô bé không nên đi với họ nếu họ không biết mật mã. Thế nhưng, ông ta biết nó, và cô bé cũng không thể nhấn nút “cuộc gọi khẩn cấp” nếu không có chiếc điện thoại nào ở đây. “Để cháu đi.” Cô bé nói. Cô bé cố gắng để giọng mình nghe giống với giọng của mẹ: lạnh lùng và tự tin. “Bác có thể dừng xe ở đây.” “Im mồm.” Người lái xe nói. “Giữ yên lặng. Nếu còn ồn ào, tao sẽ dán miệng mày lại.” Điều đó thậm chí còn khiến cô bé hoảng sợ hơn việc phải ngồi trên một chiếc xe lạ hoắc và không có điện thoại ở bên, nhưng cô bé sẽ không để người đàn ông này biết được điều đó. Cô bé sẽ không khóc. Cô bé nhìn xung quanh và cố gắng nghĩ ra việc khác để làm. Cánh cửa không thể mở. Phần kính cũng thế. Chiếc SUV được gắn kính tối màu, cũng giống như chiếc xe của bác Lou; nó có tác dụng chống nắng. Nhưng nó cũng được tạo ra để mọi người không thể nhìn được vào bên trong. Ellie nhận ra một điều cực kỳ tồi tệ. Cô bé là cái bóng ngồi bên trong một chiếc xe màu đen, đằng sau những ô cửa tối màu, không ai có thể nhìn thấy, và cô bé không biết phải làm gì tiếp theo. Khi cô bé bắt đầu gào thét để tìm kiếm sự giúp đỡ từ những chiếc xe chạy qua, người lái xe rẽ vào đường nhánh, đỗ xe dưới một cây cầu nằm giữa những tán cây xanh rì, dán băng dính quanh miệng cũng như quanh tay và chân cô bé. Ông ta đưa cô bé vòng ra phía sau chiếc SUV. Phía sau trống trơn, chỉ có một chiếc túi ngủ có in hình các công chúa Disney. Cô bé hét lên dưới lớp băng dính, ngọ nguậy và cố gắng để thoát ra, nhưng ông ta đặt cô bé lên chiếc túi ngủ và lắc đầu. “Đi ngủ đi…” Ông ta nói với cô bé, rồi quệt mồ hôi trên mặt. “Chúng ta còn một quãng đường dài phía trước. Mày chú ý cách cư xử và tao sẽ cho mày ăn trong một vài giờ tới. Mấy ngày nữa mày sẽ trở về nhà cùng một câu chuyện thật hay ho để kể.” Bố đã luôn dặn cô bé rằng: “Nếu rơi vào tay kẻ xấu, đừng bao giờ tin lời chúng nói.” Cô bé hoàn toàn không tin rằng chúng sẽ đưa mình trở về nhà. Cô bé thật sự sợ hãi khi thấy mình bắt đầu sổ mũi và khó thở với băng dính dán kín miệng. Vì vậy, cô bé nằm yên hít thở, chậm rãi, đều đặn. Cô bé vẫn còn hoảng sợ, lại thêm kiệt sức nữa, và cuối cùng, cô bé nhắm mắt lại và cố gắng giả vờ như mình đang ở một nơi nào đó khác, được trở về nhà với mẹ. Một cách khó nhọc, cô bé giả vờ rằng mình đang ngủ thiếp đi và cuộn người lại trên đùi của mẹ. Khi tỉnh lại, cô bé rất muốn nói với người đàn ông rằng mình muốn đi vệ sinh, nhưng ông ta thì lại đang nói chuyện điện thoại, và họ đang ở trong một khu rừng, vào giữa đêm tối. Ông ta thấy cô bé ngồi dậy. Ông ta quay đầu lại. Và rồi qua tấm kính chắn gió ô tô, cô bé trông thấy tấm biển báo “phía trước có lối ngoặt” cùng với luồng ánh sáng bừng lên xung quanh nó. Luồng ánh sáng đang chiếu thẳng về phía bọn họ. Cô bé cố hét lên về phía ông ta, nhắc ông ta coi chừng chiếc xe, nhưng ông ta chỉ cau mày và nói: “Tao đã nói là im…” Và rồi chiếc xe kia đâm sầm vào họ, tất cả lộn nhào và vỡ vụn; cô bé nghĩ mình đã nghe thấy người đàn ông hét lên. Cứu với, Ellie muốn nói điều đó, nhưng cô bé quá sợ hãi và quá đau đớn, rồi người đàn ông ngưng la hét, mọi thứ đều trở nên im bặt. Mời các bạn mượn đọc sách Dòng Sông Hắc Ám của tác giả Rachel Caine & Yến Nhi (dịch).

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Án Mạng trên Sông Nile - Agatha Christie
Linnet Ridgeway sở hữu trong tay tất cả mọi thứ mà bất cứ một người nào cũng có thể lấy làm ghen tị: tuổi trẻ, sắc đẹp, sự thông minh, của cải và một vị hôn phu rất xứng với cô. Rồi một ngày nọ, người bạn thân nhất của của Linnet Jackie đưa vị hôn phu điển trai của mình là Simon Doyle đến, để xin Linnet cho anh một việc làm. Giờ thì chính Linnet và Simon lại đi hưởng tuần trăng mật với nhau, trên một chuyến tàu dạo quanh sông Nile. Bất chợt, Linnet bị giết hại, Jackie trở thành đối tượng bị tình nghi hàng đầu nhưng cô không hề có khả năng thực hiện được điều ấy. Không chỉ dừng lại ở đó, thủ phạm lần lượt ra tay thêm với hai vị khách nữa trong đoàn. Đúng là một vụ án bí hiểm, không có manh mối, nhân chứng, và đoàn khách du lịch dường như cũng không có mối quan hệ với nạn nhân. Tuy nhiên, không có điều gì có thể lọt khỏi tầm mắt của thám tử lừng danh Hercule Poirot. *** Agatha Christie sinh năm 1890 tại Torquay, Anh. Cha bà tên là Frederick Miller, nên tên khai sinh của bà là Agatha Miller. Hồi còn nhỏ, Agatha không được tới trường mà chỉ được gia đình thuê gia sư về dạy dỗ tại nhà.    Là một đứa trẻ nhút nhát, khó có thể diễn tả chính xác ý kiến của mình, ban đầu bà tìm đến âm nhạc như một cách giải tỏa tâm sự và sau này là viết sách. Năm 1914, bà kết hôn với Archie Christie, một phi công chiến đấu. Trong khi đức lang quân bận rộn chiến đấu ngoài chiến trường thì bà làm y tá trong bệnh viện. Chính trong thời kỳ này, ý tưởng viết tiểu thuyết trinh thám đã nảy sinh trong tâm trí bà. Chỉ một năm sau bà đã hoàn thành cuốn tiểu thuyết đầu tay mang tên Những bí ẩn vùng Styles, nhưng phải tới 5 năm sau nó mới được xuất bản (1920). Agatha Christie được mọi người tôn vinh là Nữ hoàng truyện trinh thám. Trong suốt cuộc đời mình, bà đã sáng tác 66 tiểu thuyết, rất nhiều truyện ngắn, kịch và hàng loạt tiểu thuyết tình cảm lãng mạn với bút danh là Mary Westmacott. Vở kịch Chiếc bẫy chuột của bà có lẽ là vở kịch trinh thám hay nhất thế giới. Một số tác phẩm của bà đã được chuyển thể thành phim, nổi bật là bộ phim Murder on the Orient Express (Án mạng trên chuyến tàu tốc hành phương Đông) đã đoạt giải thưởng Hàn lâm năm 1974. Tác phẩm của bà được dịch ra hơn 100 thứ tiếng.    Trong suốt cuộc đời mình, nữ nhà văn Agatha Christie luôn căm ghét bạo lực và máu. Bà thường thú nhận rằng không biết gì về những công cụ giết người thông thường. Thậm chí bà cũng chưa từng một lần tiếp xúc với một kẻ giết người. Mời các bạn đón đọc Án Mạng trên Sông Nile của tác giả Agatha Christie.
Đứng Trong Bóng Tối - Shannon McKenna
"Đứng trong bóng tối" của Shannon McKenna là tác phẩm đan xen hài hòa giữa yếu tố tình cảm lãng mạn và trinh thám gay cấn. Nhân vật chính của tác phẩm là Connor McCloud. Anh có tình yêu bao năm dành cho Erin - con gái của cựu cấp trên. Connor cảm thấy mình là nguyên nhân khiến cho Erin đau khổ, khi đã đưa người bố tham nhũng của cô vào tù. Thêm nữa, anh còn đánh đập dã man một gã đàn ông khác ngay trước mắt cô. Những điều ấy khiến Erin tổn thương sâu sắc. Biết Novak và gã tay sai Georg Lusch - những kẻ từng đe dọa cuộc sống của Erin, đã trốn thoát khỏi nhà tù liên bang, Connor lo lắng hơn bao giờ hết. Không nhận được sự giúp đỡ từ FBI, anh tự mình tìm cách bảo vệ cô. Erin không nghĩ rằng cô cần tới sự bảo vệ, nhất là từ người đàn ông lạnh lùng mà cô đã si mê từ khi còn là một thiếu nữ. Nhưng Connor vẫn một lần nữa bước vào cuộc sống của cô với vai trò một vệ sĩ. Đặc biệt, đó lại là người cô đã mê đắm từ lâu. Cô biết mình phải giữ khoảng cách với anh nhưng từ sâu thẳm tâm hồn cô là những khao khát mãnh liệt. Cô muốn để anh bước vào thế giới của mình thêm một lần nữa... Nhưng cả hai một lần nữa phải đối mặt với hiểm nguy, khi những kẻ giết người đưa Connor và Erin vào mục tiêu cho một kế hoạch trả thù. Họ cố gắng hết sức để bảo vệ bản thân và tình yêu của mình. Đứng trong bóng tối lôi cuốn người đọc bởi cốt truyện gay cấn, hồi hộp đan xen yếu tố trinh thám và các chi tiết lãng mạn. Bên cạnh đó, tác giả Shannon MacKenna thành công trong việc xây dựng hình tương nhân vật. Connor là hình mẫu anh hùng điển hình, đầy rắc rối, âm thầm mang trong mình những nỗi đau và chờ đợi một người phụ nữ định mệnh đến vực anh dậy. Còn Erin, người con gái với vẻ ngoài lạnh lùng xa cách, lại chính là người phụ nữ hoàn hảo cho nhiệm vụ đưa anh trở lại với chính mình. Truyện truyền tải thông điệp nhân văn sâu sắc về sự gắn kết trong tình bạn, tình thân gia đình, tình yêu. Shannon McKenna là một trong các tác giả ăn khách do New York Times bình chọn. Thể loại ưa thích của cô là lãng mạn kết hợp với yếu tố trinh thám, điều tra. Trong đó, nổi tiếng nhất là series về nhân vật McClouds. Tập đầu tiên của series này - Sau những cánh cửa đóng kín - đã phát hành ở Việt Nam năm 2014. Đứng trong bóng tối đến với độc giả Việt đầu tháng 2 này.  *** C onnor đậu xe, tắt máy, ngồi đó chịu đựng cơn thèm thuốc đau đớn. Chẳng có lý do chính đáng nào để không đi mua cho mình ít sợi thuốc và giấy cuộn. Anh đã từ bỏ chúng để làm hài lòng Erin, nhưng anh không phải là bạn trai hay chồng, thậm chí cũng không phải là vệ sĩ của cô ấy, vậy thì tại sao chứ? Anh chẳng là gì của cô ấy. Chết tiệt. Đó là lý do anh cần khói thuốc. Nhưng anh không thể, như thể lời hứa đó là ràng buộc mong manh cuối cùng của anh với cô. Chỉ cần đốt một điếu thuốc là thừa nhận anh chưa bao giờ có cô. Anh không thể đối mặt với ý nghĩ đó. Không thể nào. Erin đã không liên lạc với anh sau vụ tắm máu từ hơn tuần trước. Cô đã hạ gục hắn cực kỳ dứt khoát, nên anh đoán có lẽ cô phải chuẩn bị cho phiên tòa. Nhưng anh không thể chờ đợi lâu hơn. Mang nhẫn đính hôn đi loanh quanh đã làm hao mòn thần kinh của anh. Anh cảm giác như đang có một quả bom sắp nổ tung trong túi quần. Anh bước ra khỏi xe, chà xát các cơ ở đùi luôn bị chuột rút mỗi khi anh căng thẳng, mà dạo gần đây xảy ra khá thường xuyên. Anh nhìn chằm chằm vào kích thước đồ sộ, dữ tợn của nhà tù liên bang. Nơi này luôn khiến anh bồn chồn, giống như bệnh viện. Anh đoán có lẽ đó là toàn bộ vấn đề. Anh phải chờ đợi rất lâu và mệt mỏi. Anh lôi mấy mẩu giấy kẹt trong túi ra gấp vài con vật, một nỗ lực vô nghĩa nhằm giữ cho tâm trí luôn bận rộn để không tập trung vào điều ngu ngốc anh đang làm. Bao nhiêu hy vọng sai lầm, vô ích của anh đang trông chờ ở nó. Cuối cùng tên anh cũng được gọi. Anh có cảm giác lo lắng, phát bệnh trong dạ dày, gần giống lúc anh đi gặp bác sĩ hay nha sĩ. Anh chạm phải ánh mắt tăm tối của Ed Riggs qua lớp kính ngăn dày uỵch. Anh có vẻ khập khiễng hơn bình thường. Anh buộc mình phải bước đi nhịp nhàng hơn. Erin được thừa hưởng đôi mắt to màu nâu từ ông. Kỳ lạ khi bắt gặp đôi mắt đó, rất giống, nhưng cũng rất khác trên gương mặt cứng như đá của Ed Riggs, áp điện thoại vào tai và chờ đợi. Connor cũng nhấc ống nghe ở phía anh. “Chào Riggs.” Ánh mắt của Riggs rất dữ tợn. “McCloud.” Có rất nhiều cách để tiếp cận. Nhưng tất cả đều có vẻ ngu ngốc. Riggs gầm gừ thiếu kiên nhẫn. “Không có nhiều thời gian đâu, nên nếu cậu cần nói gì thì phun ra đi.” ... Mời các bạn đón đọc Đứng Trong Bóng Tối của tác giả Shannon McKenna.
Giờ Này Anh Ở Đâu? - Mary Higgins Clark
Ngày của Mẹ. Điện thoại reo. Mười năm trước, Mack MacKenzie biến mất. Anh hứa hằng năm sẽ gọi về nhà vào Ngày của Mẹ. Mười năm sau, Leesey Andrews mất tích. Cô hứa hằng năm sẽ gọi về nhà vào Ngày của Mẹ. Đó phải chăng chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên? Và trong vòng mười năm ấy, đã có đến ba cô gái khác cũng bỗng dưng "bốc hơi". Em gái của Mack, Carolyn MacKenzie, quyết tâm tìm cho ra anh trai. Cô không ngờ mong muốn đó lại đẩy mọi chuyện trở nên rối rắm. Liệu cô có khám phá được sự thật khi muôn vàn khó khăn liên tục ập đến? Chưa kể, cảnh sát còn dồn hết mọi nghi ngờ trong tất cả các vụ mất tích của những cô gái vào Mack. Hoang mang tột cùng, một câu hỏi cứ xoáy sâu trong đầu Carolyn: "Giờ này anh ở đâu?" *** Nữ hoàng truyện trinh thám Mỹ Mary Higgins Clark đã gửi tới độc giả yêu mến một câu chuyện hấp dẫn về hành trình khám phá bí ẩn trong bi kịch gia đình cô gái trẻ Carolyn Mackenzie. Cuộc truy tìm để lại những hậu quả khủng khiếp. Giờ này anh ở đâu là tiểu thuyết trinh thám về mối quan hệ chồng chéo, các tình huống căng thẳng. Bắt đầu bằng một bi kịch gia đình nhuốm màu bí ẩn, kết thúc bất ngờ và đau đớn, nhưng Giờ này anh ở đâu cũng không thiếu những chi tiết ấm áp tình người. Bên cạnh đó, những diễn biến nội tâm phức tạp của nhân vật được lồng ghép khéo léo giữa mạch truyện gay cấn thể hiện tài năng đỉnh cao của tác giả. Tất cả những điều này khắc họa nên nét đặc sắc nổi trội cho tác phẩm... Mary Higgins, sinh năm 1929 ở Mỹ, đã làm nhiều công việc khác nhau trước khi đến được với nghề viết văn. Cha mất sớm, hoàn cảnh khó khăn nên ngay khi học xong trung học, Mary phải lo giúp gia đình bằng cách nhanh chóng tìm một công việc. Bà đã làm thư ký rồi làm tiếp viên hàng không trước khi lập gia đình với Warren Clark. Lấy chồng một thời gian sau, Mary mới có thể theo đuổi sự nghiệp văn chương bằng nghề viết báo. Mary Higgins Clark được mệnh danh là Nữ hoàng truyện trinh thám. Hơn ba mươi năm sáng tác, với nhiều tác phẩm được dựng thành phim, bà đã tạo cho mình một sự nghiệp đáng tự hào với nhiều giải thưởng và vinh quang. Hầu hết các tác phẩm của Mary Higgins Clark đều trở thành sách best-seller như: Where are the children? (Con chúng ta đâu?), The cradle will fall (Lộ diện), A cry in the night (Tiếng thét trong đêm), No place like home (Không đâu bằng nhà mình), Two little girls in blue (Hai cô bé trong đại dương) *** Một năm sau. Khi kiểm tra sổ sách, chúng tôi biết rằng Elliott đã cướp của chúng tôi cả một gia tài. Rõ ràng, như Altman đã huênh hoang, rằng Mack đã nhận ra có điều gì đó bất ổn với quỹ ủy thác của anh, và nhận thức đó đã phải trả giá bằng chính sinh mạng của anh. Thật là một phép lạ khi Leesey vẫn còn sống sót. Cô ấy bị trói chặt trên cái sàn nhà dơ bẩn ấy trong mười sáu ngày đêm, không thể động đậy được. Altman cứ hết dọa dẫm sẽ giết chết cô ấy rồi lại nhiếc móc cô về việc đã nhảy vào chiếc SUV bên ngoài Woodshed khi hắn bảo cô rằng Nick đã gửi hắn đến để lái xe đưa cô về nhà. Hắn chỉ cho cô một vài hớp nước mỗi ngày. Đói và bị mất nước, cô ấy ở trong tình trạng cực kỳ nguy kịch khi được đưa vào bệnh viện. Cũng giống như mẹ thức trắng đêm bên cạnh tôi, cha và anh của Leesey cũng thức trắng trong phòng bệnh của cô ấy, vỗ về và van xin cô ấy hãy quay trở lại với cuộc sống. Gia đình Andrews đã trở thành những người bạn rất tốt của chúng tôi. Bác sĩ David Andrews, cha của Leesey, thường xuyên mời mẹ và tôi dùng cơm tôi ở câu lạc bộ của ông tại Greenwich. Tình bạn của họ là sự an ủi rất lớn khi mẹ và tôi phải chiến đấu với nỗi đau về cái chết của Mack. Tôi biết chúng tôi là nguồn giúp đỡ Leesey khi cô ấy phục hồi cảm xúc từ thử thách khủng khiếp mà cô phải chịu đựng. Mẹ đã bán căn hộ ở Sutton Place và hiện đang sống trên đường Central Park West. Tôi chú ý thấy rằng bác sĩ David thường xuyên đến dùng cơm tốì và đi xem hát với bà. ... Mời các bạn đón đọc Giờ Này Anh Ở Đâu? của tác giả Mary Higgins Clark. Người đăng: 0
Hãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến 2: Ám Lân - Đinh Mặc
Chỉ một chút nữa thôi là hắn sẽ bắt được tôi. Nhưng chuyện này tôi sẽ không bao giờ để xảy ra. Tôi là hình cảnh Giản Dao, vợ của giáo sư Bạc Cận Ngôn. Trên núi có một người kỳ lạ không bao giờ nói chuyện với ai cả vô cùng ngạo mạn. Nghe nói ai ta là một thần thám. Vì sao tôi biết rõ như vậy ư? Bởi vì tôi đã gặp anh ấy rồi. Nhưng bây giờ anh ấy... Đừng nói nữa...tôi biết rất rõ mọi chuyện, cái gì tôi cũng biết. *** Tiếp nối Hãy nhắm mắt khi anh đến, Ám Lân mang màu sắc hoàn toàn khác, bi thương, u ám và ghê rợn hơn rất nhiều. Vì vậy, nếu bạn đã hài lòng với kết thúc ở Hãy nhắm mắt khi anh đến và không thể chịu đựng những mất mát, tàn khốc của Ám Lân vui lòng back. Mở đầu câu chuyện trong Ám Lân này là một vụ án xảy ra ở một thành cổ yên bình chưa từng có bất kỳ vụ án nghiêm trọng nào. Một vụ giết người đầy man rợ với hơn 40 nhát chém trên cơ thể và mặt vô cùng điên cuồng. Đó giống như là sự “bình tĩnh lại phẫn nộ, kiềm chế mà cuồng loạn”, tàn nhẫn đến mức khiến người khác khiếp sợ. Nhưng ở đâu có tội ác thì ở đó nhất định có công lý. Bóng tối cho dù che khuất hết thảy thì khi ánh sáng đến cũng là nó lúc trần trụi trước chính nghĩa. ... *** Còn nhớ khi đó con bé mới 3 tuổi, cái đầu nho nhỏ, cánh tay mập mạp, ánh mắt đen láy. Ai từng gặp cũng khen con bé xinh đẹp. “Cô nhóc xinh đẹp này lớn lên nhất định sẽ là mỹ nhân.” Khi đó, tôi luôn vui sướng, kiêu ngạo. Đông Sinh kế thừa ưu điểm của tôi và chồng, trong mắt tôi, từ nhỏ con bé đã là đứa vô cùng xinh đẹp. Hơn nữa khi còn nhỏ, con bé còn thông minh như vậy. Lúc nào cũng phải mẹ ôm, dính lấy tôi không chịu buông tay. Điều này khiến cho cha con bé ghen không ít, nhưng có cách nào chứ, con bé là linh hồn, là miếng thịt trong tim tôi. ... Mời các bạn đón đọc Hãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến 2: Ám Lân của tác giả Đinh Mặc.