Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cẩm Sắt

Edit: Yển Thể loại: Đam mỹ, 1×1, hài hước, ấm áp, một chút ngược, Truyện Cẩm Sắt của tác giả Priest là câu chuyện đam mỹ giữa nhân và yêu văn có chút cẩu huyết. Tiểu thụ là một ngụy quân tử còn tiểu công lại là một người cố chấp.  "Thức ăn nếu còn thừa, dăm ba hôm là phải mọc nấm, trái cây nếu nhét dưới đất, hai ngày là thối, nước trà để bên ngoài, qua đêm là không thể dùng nữa.Lòng người nằm trong bụng mấy chục năm, chẳng lẽ cũng sẽ thối rữa, biến chất… thậm chí hoàn toàn thay đổi?”  Thời buổi loạn thể hai người vốn là huynh đề giờ đúng giữa hai đầu chuyến tuyến đối nghịch nhau. Lòng thù hận cùng những khúc mắt nghi kỵ lẫn nhau đã đảy họ ngày càng xa nhau. Đến phút cuối cùng chợt nhận ra tuổi thơ mới là ước mơ mà họ theo đuổi. *** [Cảm nhận] Cẩm sắt – Priest Tháng Năm 13, 2015 ~ Mèo Con Ham Vui Thể loại: Đam mỹ, 1×1, hài hước, ấm áp, một chút ngược, Cẩu huyết nhân yêu văn bối cảnh tiên hiệp… Được rồi, là nhân vs yêu văn. Ngụy quân tử thụ vs cố chấp cuồng công Nguồn edit: https://thuyluunien.wordpress.com cp: Bạch Ly x Thi Vô Đoan . . Không sợ, không giận, không vội, đứa nhỏ Thi Vô Đoan không biết trời sinh khiếm khuyết gì đó mà tạo thành ba đặc trưng như vậy. Nó từ khi mới chập chững tập đi đã có xu hướng không sợ chết, ngày ngày quậy phá leo nóc lật ngói, vặt lông tiên tước cướp râu tiên nhân, không gì không dám làm. Ngược lại, Bạch Ly, một tiểu hồ ly yên tĩnh nghiêm túc, bị chọc cho vui vẻ thì sẽ nhẹ mỉm cười, không thì thành thành thật thật theo bước tiểu Vô Đoan trèo cây hái trái, bởi bế tắc mà hướng nội, nhưng bi quan trên mặt lại theo tiếng cười của người kia mà phai dần. Tưởng là cả đời cứ thế yên bình mà sống, ngờ đâu thiên mệnh giáng xuống, gieo rắc tai ương. Từ nay sư đồ âm dương cách biệt, bằng hữu vô tung, bản thân Thi Vô Đoan bị giam giữ 5 năm, luyện thành thuật toán – dàn trận pháp tính thiên cơ, trong lòng âm ỉ một âm mưu. Sau đó y bỏ trốn, trốn khỏi nơi đã từng là mái nhà yên ấm của mình. Trên hành trình lưu lạc, y gặp năm huynh đệ Cố Hoài Dương lập chí phản loạn, trở thành lão lục, từng chút từng chút vươn dài cánh tay, trở thành mối đe dọa của vương triều. Gặp được Nhan Chân tuân theo lời hứa của phụ thân trước lúc lâm chung, toàn tâm toàn ý củng cố vương triều cho hùng mạnh. Cũng gặp lại Bạch Ly. Nhưng mà, … “Thức ăn nếu còn thừa, dăm ba hôm là phải mọc nấm, trái cây nếu nhét dưới đất, hai ngày là thối, nước trà để bên ngoài, qua đêm là không thể dùng nữa. Lòng người nằm trong bụng mấy chục năm, chẳng lẽ cũng sẽ thối rữa, biến chất… thậm chí hoàn toàn thay đổi?” … Hắn có còn là thiếu niên năm đó để y mặc nhiên gọi “tức phụ”, y bảo hắn cười hắn liền nhếch khóe miệng hay không? Giữa Bạch Ly và Thi Vô Đoan, trong mười năm qua, ai chịu nhiều khổ sở hơn, nhiều tổn thương hơn, phẫn hận nhiều hơn, tạm thời không bàn đến, nhưng tuổi trẻ tâm cao khí ngạo, tự tôn cùng nghi kị không làm sao bỏ xuống được, không ai chịu thử thấu hiểu tâm tình đối phương, đơn độc bước trên con đường của mình. Ba chữ “Ta không sai” là tín ngưỡng? Hay là lời nguyền rủa? Mà thôi thúc từng người họ kiên trì theo đuổi lí tưởng của mình. Muốn mình mạnh lên không sai, muốn tự do không sai, muốn lật đổ vương triều thối nát không sai, muốn bảo tồn quốc gia xã tắc cũng không sai…. Vậy chiến tranh bùng nổ, bách tính lầm than, triệu tập ma quân, tiên đạo táng mạng trong nhân quả…. là ai sai? Vậy trúc mã thành tử địch, giương cung chĩa kiếm vào nhau, lấy đính ước làm vật dẫn thiêu rụi quá khứ hồn nhiên vô tư lự…. cuối cùng là ai đã sai? . . – “Tại sao ngươi không giết ta?” – “Bởi vì không còn tâm tình.” Mệt mỏi rồi chăng, cố chấp bao nhiêu năm, quay đầu nhìn lại bản thân còn cái gì? Ngoại trừ hồi ức vừa ngọt vừa đắng của tuổi thơ trên vùng núi tiên cảnh, cái tuổi mà mọi tủi thân oán trách đều được hóa giải bởi một nụ cười, không có hận thù, không có tổn thương, lại càng không có những bóng đen giam giữ tâm hồn… . . . [Một số trích đoạn] *Thi Vô Đoan* ” “Khoảnh khắc ấy tất cả ủy khuất, bi phẫn trong lòng Thi Vô Đoan đều hóa thành tiếng cười to như điên cuồng mà buột khỏi miệng. Thần phật thì thế nào? Thiên địa lại thế nào? Đã cho ta linh hồn, vì sao vây ta bên trong? Đã cho ta hai mắt, vì sao bắt ta không được nhìn xa? Đã sinh cho ta đôi tai, vì sao không nghe thấy nửa câu lời thật? Đã cho ta miệng lưỡi, cớ sao mọi chuyện bức ta nói năng thận trọng? Không được tự do! Không được tự do! Không được tự do!” “ *Bạch Ly* “Một lát sau, Bạch Ly bỗng nhiên tiến lên một bước, hai tay nắm bàn tay Thi Vô Đoan lộ trong gió đến lạnh buốt. Tay y cũng rất lạnh, chỉ có lòng bàn tay hơi ấm áp, liền dùng một chút ấm áp ấy để ủ ấm tay Thi Vô Đoan. Loáng thoáng để lộ ra một chút ý tứ nương tựa lẫn nhau.” *Còn có phần tình cảm như ruột thịt giữa sáu huynh đệ kết nghĩa* ” “Yên tâm?!” Cố Hoài Dương cơ hồ trừng lồi mắt, quay đầu thoáng nhìn Thi Vô Đoan đứng giữa tinh bàn giống như đang hiến tế cái gì đó, túm cổ áo kỵ binh, “Ta yên tâm cái gì? Đó là huynh đệ của ta, từ nhỏ được ta nhặt về, nuôi nấng đến bằng này, ta coi y như nửa con, ngươi bảo ta yên tâm cái gì!” “ “Thi Vô Đoan, sao ngươi có thể như vậy? Cố Hoài Dương đột nhiên định thần lại, quát: “Công thành! Công thành!” Sau đó hắn lại một ngựa làm đầu xông ra, chẳng mảy may cố kỵ thân phận chủ soái trung quân của mình, tầm mắt đều bị thứ gì đó chiếm hết, luôn cảm thấy hơi không rõ. Khó cầm nổi lòng, tim như đao giảo. Lục Vân Châu theo sát sau đó, Mạnh Trung Dũng còn thất thần, đột nhiên quay đầu lại, hỏi: “Tứ nương, tiểu lục đâu?” Không biết từ khi nào bụi đất trên mặt Lý tứ nương đều đã bị nước mắt gột sạch.” [Funfact] – Tiểu Vô Đoan có một tấm bản đồ, trên đó không có tên đường, không có chỉ dẫn, tất cả cột mốc đều là hàng ăn…. Bạch Ly hoài nghi trong mắt Vô Đoan, thành trì này chỉ là một quán ăn khổng lồ. – Tam ca của tiểu Vô Đoan thật ra coi Vô Đoan như con gái ruột mà bảo vệ khỏi móng vuốt dâm tặc aka Bạch Ly… – Bạch Ly thực ra y như con cún con ._. ***   LƯU Ý: Spoil "Cẩm sắt" mạnh. Chút cảm nhận về "Cẩm Sắt". Sau khi đọc xong Cẩm Sắt cảm giác chính là: ngược, ngược và ngược. Điều quan trọng phải nhắc 3 lần :))) Trong tất cả bộ truyện của Pi tôi đã đọc thì tôi sẽ đánh giá quyển này: - Thụ tàn nhẫn và sát phạt nhất. Hơn cả vị thất gia nào đó, y có thể vì toàn cục trước mắt mà hạ lệnh giết đi con thú gắn bó với y suốt một thời. Y cũng thực sự có thể vì toàn cục mà hạ tay với người y từng đặt hết tâm tư lên hồi nhỏ. - Công cố chấp, ngang tàn, tàn bạo nhất ( hai cái cuối không thể trách y được). Tình yêu của y chính là hận đến muốn giết chết người nọ lại thương hắn đến không giờ khắc nào là không muốn nhìn thêm một chút. - Cảnh H lại là tàn bạo và dày xé nhất (Thực sự đọc muốn trào hết cả nước mắt ). - Cũng là truyện tôi đọc khó hiểu nhất, hơn cả thời đại tân tiến máy móc của "Tàn Thứ Phẩm" hay lục địa thiên hoang của "Trấn Hồn". Do liên quan đến trận pháp và nhân vật chính là người trực tiếp đưa ra chiến thuật đánh trận. Vậy nên khi đọc tôi phải cố gắng lắm mới thông não được :((( Đồng thời hai anh đặc biệt có lòng tự tôn vô cùng lớn. Do đó mà từ đầu cho đến gần cuối truyện, cái đau chồng chất cái đau, cả khi mối quan hệ giữa cả hai đã gần như không thể cứu vãn, lại vẫn không người nào chịu nhường người nào. Đọc Cẩm Sắt giống như đi một chuyến tàu lượn thực sự. Không kể đến hồi nhỏ, Thi Vô Đoan luôn miệng gọi "tiểu tức phụ", bắt đầu từ khi họ gặp lại, cảnh đắng và ngọt đan xen. Kết thúc phân đoạn gặp nhau lần đầu, là cảnh tự đâm bản thân khiến người đọc đau thấu tâm can của Bạch Ly. "Thanh khuê phảng phất hút đầy máu trong ngực Bạch Ly bỗng nhiên rơi xuống đất, hóa thành một làn khói nhẹ, chỉ có vết máu lưu lại trên mặt đất, trong vết máu màu đen kia nở ra một đóa hoa trắng như tuyết" Kết thúc phân đoạn gặp nhau lần 2, là một mũi tên chất chứa bao sự điên cuồng, chấp mê của Bạch Ly xuyên vào cơ thể Thi Vô Đoan. "Hạ Đoan Phương ồn ào điều gì bên tai, đã không còn nghe rõ, Thi Vô Đoan bỗng nhiên cắm đầu xuống. Cây cung y dùng kia – ý nghĩ cuối cùng cũng từ trong đầu nhảy ra không nhanh không chậm – vẫn là cánh cung ta tự tay quấn" Đọc đến đây, con người không thể chịu được quá nhiều cảnh ngược như tôi thật sự muốn kêu lên, "Còn muốn ngược nhau đến bao giờ nữa!?". Thậm chí gặp được một đoạn ngọt ngắn không chỉ có Bạch Ly, cả bản thân tôi cũng đột nhiên có cảm giác "được sủng mà kinh" Quả nhiên, trái tim vừa hạ xuống chưa được bao lâu, đã vội vã bị treo lên vì cuộc gặp lại lần thứ 3. Trong cảnh này, điên cuồng đến không thể điên cuồng hơn, cũng đau không thể đau hơn. “Ta có gì không tốt.” Bạch Ly lúc nói lời này, vành mắt lại đỏ lên, vừa ủy khuất vừa phẫn nộ, “Thi Vô Đoan, ta có gì không tốt?” ..... “Bạch… Ly…” Y gần như gằn ra hai chữ này, “Giết ngươi… Ta…” “Giết ta rồi, ngươi cũng là của ta.” Kết thúc phân đoạn gặp lần 3, Thi Vô Đoan lạnh lùng bỏ lại Bạch Ly ở hang, một mình trở ra bên ngoài. Cũng là sau lần này, mọi chuyện rốt cuộc cũng trở nên tốt đẹp hơn. Người ngang tàn nên yên tĩnh lại cuối cùng cũng biết tự mình yên tĩnh, người nào sai cũng thực sự biết mình phải đặt xuống cái tôi mà nhận sai... Đọc mấy đoạn trên, quả thật Bạch Ly có cảm giác bị ngược nhiều hơn nhưng nếu đem ra so với Thi Vô Đoan, lại không thể nói rõ. Mỗi một phân đoạn gặp gỡ với Bạch Ly kết thúc, Thi Vô Đoan lại trầm lắng hơn rất nhiều. Ví như, sau phân cảnh 1, Thi Vô Đoan dù tuyệt tình với Bạch Ly như vậy nhưng y vẫn mong muốn đưa tay giữ lại đóa hoa trắng - vật duy nhất liên quan tới Bạch Ly còn sót lại. Lại bị con thỏ ăn mất, y từ đấy ngày đêm ôm theo con thỏ. Sau phân đoạn 2, Thi Vô Đoan đau đớn nhất không phải vết thương từ mũi tên mà là nỗi đau khi y nhớ đến cái cung người nọ cầm bắn lại vẫn là cái cung khi xưa y trao tặng. Đặc biệt sau khi không rõ tung tích Bạch Ly và con thỏ của y thì hơi thở đang dần yếu đi. Vô Đoan nghĩ, còn ai có thể bên cạnh y nữa ngoại trừ những con vật này? "Vẫn lạnh. Y cuộn tròn cả người, rốt cuộc, kêu loạn trong lòng chỉ còn lại một câu này- Vẫn lạnh." Cẩm Sắt tuy ngắn và hơi mờ nhạt song quả nhiên vẫn là truyện của Pi. So với những truyện khác, nhân vật phụ trong đây không được Pi miêu tả quá kĩ lưỡng. Nhưng qua mỗi một sự kiện, chi tiết nhỏ của dòng truyện đang trôi, lại phảng phất mang theo bi thương khiến tôi không khỏi nghẹn lòng suy nghĩ về số phận của từng người. Mỗi người đều ôm trong lòng mình một loại chấp niệm với vận mệnh khiến người đọc không khỏi xót xa. Còn ba từ "Ta không sai" chính là căn cơ để họ có thể yên tâm giữ lại loại chấp niệm ấy. "...bọn họ từ tiểu lục cho đến Bạch Ly, Nhan Chân, thậm chí những người đã chết, hoặc là chưa từng rời khỏi ấy, kỳ thật đều bị vây trên tế đài của câu dường như kỳ ngữ này, chẳng ai xuống được, chẳng ai động đậy nổi. Dần dà, ba chữ này phảng phất biến thành một miếng vá to tướng trên hồn phách của họ, một khi bóc ra, hồn phách những người này đều thành một bộ dáng – trống hoác." Còn khi đọc đến mấy đoạn pháp trận, đặc biệt là phân đoạn cuối, cảnh Thi Vô Đoan lấy thân mình tiêu diệt ma vật thực sự có gì đó hào hùng và tráng lệ khiến tôi bất giác run người giống như từng đọc "Sát Phá Lang" vậy. Nhưng lại không quá mức choáng ngợp và ngột thở như Sắt Phá Lang, có thể do trận đánh quy mô nhỏ và diễn biến hơi nhanh một chút. Như bao truyện khác của Pi, Cẩm Sắt thực sự là một rổ triết lý, khiến tôi khi đọc mấy dòng chữ mà không kìm được đọc lại lần thứ hai. "Chỉ có lúc này mới phát hiện, một trong những đầu sỏ bức mình đến tuyệt cảnh, chính là lòng mình" "Từ xưa đến nay, vô luận là tình cảnh nào, người hãm càng sâu, dùng tình càng chân thành, luôn cúi đầu trước tiên" Tổng kết: "Cẩm Sắt" khiến tôi da diết nhất hẳn là tình yêu giữa Bạch Ly và Thi Vô Đoan. Song khi truyện kết thúc, vẫn khiến tôi hơi có cảm giác hụt hẫng và thiếu thốn một cái gì đó. Nếu câu chuyện giữa họ có thể dài hơn một chút, đào sâu thêm các mạch tuyến truyện, các chi tiết một chút và nhân vật Bạch Ly có thể xuất hiện nhiều chút nữa thì chắc hẳn đây sẽ một trong những truyện của Pi khiến tôi khắc khoải mỗi khi nhớ về giống như "Sát Phá Lang" hay "Tàn Thứ Phẩm" vậy. Mời các bạn đón đọc Cẩm Sắt của tác giả Priest.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Kiếp Này Em Từng Có Anh - Trương Tiểu Nhàn
Câu chuyện nhắc tới rất nhiều chi tiết xoay quanh một bức tranh (2000 mảnh ghép lại) có tên là “Bầu trời Cherbourg” (tiếng Trung có nghĩa là bầu trời phía trên lâu đài tuyết). Đó là một bức tranh phong cảnh, một nhà hàng ở một thị trấn nhỏ nước Pháp. Nhà hàng gồm hai tầng, cổ kính, các bức tường đã xuống cấp, phần mái có vết ám khói. Trong phòng có một bàn ăn, một đôi nam nữ chắc là chủ nhà đang ngồi bên bàn ăn uống rượu vang. Đó cũng là ước mơ của một đôi nam nữ trong truyện, muốn có một nhà hàng của riêng mình. Cũng nhờ bức tranh đó mà họ luôn nhớ về nhau, luôn tìm thấy nhau dù phải xa cách. *** Anh có thể bảo vệ em suốt đời được không? Anh sẽ không bao giờ rời xa em. Anh ấy nói. Chỉ tiếc em không thể mãi mãi ở bên anh. Tại sao? Chẳng phải anh nói tuổi thanh xuân của người con gái có giới hạn hay sao? Em sẽ ở bên anh đến khi em tròn 30 tuổi. Tại sao lại là 30? Bởi quãng thời gian trước khi người phụ nữ bước vào tuổi 30 là quãng thời gian đẹp nhất. Sau đó, em sẽ phải... Ổn định cuộc đời mình. *** “Chẳng may tôi lại phát hiện thấy tấm chi phiếu mà cô viết trả anh ấy trong ví, nói cho cô hay, chính tôi đã đi đổi nó thành tiền mặt. Khoản tiền đó vốn là của anh ấy, nhưng tương lai sẽ là của tôi.” Chị ta lại nở nụ cười đắc thắng. Tôi đã đoán trước chính là chị ta, Văn Lâm nói anh lúc nào cũng để nó trong ví, chính chị ta đã lục ví sau khi anh ấy chết. “Cô có biết vì sao tôi hỏa táng anh ấy không?” Chị ta hỏi tôi. “Tôi không muốn anh ấy có mồ mả, đáng lẽ bình tro cốt cũng nên để trên chùa, nhưng tôi đã không thèm màng đến những lời phản đối của tất cả mọi người, đem bình tro cốt ấy về nhà. Chẳng phải vì tôi không nỡ rời xa anh ấy. Cô có biết nguyên nhân chính là gì không?” Chị ta bước tới trước mặt tôi, cơ thể dường như dán sát vào tôi, nhìn tôi chằm chằm nói. “Tôi không muốn để cô có cơ hội đến thắp hương khấn vái anh ấy. Anh ấy là chồng tôi, chết cũng là chồng của tôi.” Chị ta cay độc nhìn tôi cười khẩy. ... Mời các bạn đón đọc  Kiếp Này Em Từng Có Anh của tác giả Trương Tiểu Nhàn.
Lúc Gió Nổi, Nhớ Em - Giang Tiểu Lục
Lúc Giang Kiến Hoan và Tô Mạt ở bên nhau, anh là một học sinh nghèo ôm giấc mộng âm nhạc. Sau khi chia xa, anh trở thành nhạc sĩ có hàng triệu fan hâm mộ. Trong mắt công chúng, anh bí ẩn, lạnh lùng, tài hoa đầy mình. Nhưng không ai biết rằng, áo ngủ, sữa tắm, thậm chí là kem đánh răng của Tô Mạt đều giống hệt với mấy năm trước, chưa từng thay đổi.  Thời gian ngừng lại vì em. Nhà thiết kế bị phá sản ôm nợ x Bạn trai cũ là ngôi sao Mời các bạn đón đọc Lúc Gió Nổi, Nhớ Em của tác giả Giang Tiểu Lục.
Cá Mực Hầm Mật - Mặc Bảo Phi Bảo
"Hàn Thương Ngôn!" Cô khẽ ngẩng đầu lên: "Em thích anh." Là một tiểu thiên hậu xinh đẹp đáng yêu trong giới cover nhạc, Đồng Niên chưa bao giờ nghĩ mình lại trúng tiếng xét ái tình với một người đàn ông. Hơn thế nữa, người này hơn cô những 10 tuổi lận. Địa điểm lại vô cùng đặc biệt trong một lần đến quán chơi game, để rồi từ đó cô gái bé nhỏ theo đuổi bằng được ông chu về nhà mình. Cô cho rằng mình sẽ theo đuổi soái ca trong thế giới thực, không ngờ người này lại là một đại thân cao cao đỉnh đỉnh trong thế giới game chuyên nghiệp. Cô thích anh đến mức hận không thể có hai mươi lăm tiếng để ở bên cạnh anh, kề bên anh, nhìn anh tức giận, nhìn anh cười, nhìn anh nổi đóa,… hay đơn giản chỉ là nhìn anh chăm chú làm việc. Còn anh thì sao? “Ngoài biết anh tên là Hàn Thương Ngôn, em còn biết gì nữa?” Cô ngẩn ra, còn biết cái gì nữa à? Thực ra đều rất vụn vặt. Tư liệu về anh thật sự quá ít... “Hết rồi...” Cô thành thật giải thích, “Chỉ xem video phỏng vấn và thi đấu công khai của anh.” Anh yên lặng ba giây. Sau đó tiếp tục cất tiếng, “Hàn Thương Ngôn, sinh ngày 14 tháng 2 năm 1986 tại Nauy, năm 2004 đổi thành quốc tịch Trung Quốc, từng là tuyển thủ thể thao điện tử chuyên nghiệp, xếp hạng và thành tích đã có trên mạng, năm 2005 giải nghệ. Học mấy năm đại học, chuyên ngành thiết kế công nghiệp, sau khi tốt nghiệp thành lập câu lạc bộ K&K tại Mỹ, anh là người đầu tư số một, cũng là một trong những ông chủ của câu lạc bộ này. Từ năm 2013, sau khi thành lập K&K China, anh thường xuyên ở Trung Quốc.” Nội dung giới thiệu tỉ mỉ, những tư liệu ngay cả bách khoa toàn thư Baidu cũng không thể có... Mà được nói ra từ miệng anh, từng câu một, nói với cô. Dường như đang nói: Đồng Niên, hoan nghênh em đến với thế giới của anh. Hàn Thương Ngôn chưa bao giờ là một người hay biểu lộ cảm xúc tình cảm trong lòng, lãng mạn gì đó đối với anh đều không cần. Chỉ có một điều rằng, Đồng Niên em có muốn anh bao nhiêu, anh cũng muốn có em bấy nhiêu. Trừ em ra không cần ai khác cả. Cả cuộc đời dài như thế, anh sẽ dành hết cho em. Cá mực hầm mật – Cuốn tiểu thuyết muốn ngọt ngào, nhẹ nhàng như một gia vị thêm vào cuộc sống của chúng mình rằng “Tình yêu, đơn giản chỉ là như thế.”  *** Tớ đã từng nghe đâu đó, rằng yêu một người, không cần lý do, càng không cần thời gian. Thích một người, chỉ cần một giây hay một khoảnh khắc cũng đủ để cho ta khắc cốt ghi tâm, cả đời không quên.  Tình yêu mà Đồng Niên dành cho Hàn Thương Ngôn chính là như thế.  Đồng Niên vốn là một sing girl anime sở hữu hơn trăm ngàn người hâm mộ khi chỉ mới mười chín tuổi. Trong một lần giúp người bạn thân canh quán net, cô đã gặp Hàn Thương Ngôn. Anh sở hữu ngoại hình nổi bật cùng khí chất bất phàm. Cho nên, cô gái nhỏ Đồng Niên từ lần đầu tiên gặp anh đã trúng phải tiếng sét ái tình.  Đây cũng là lần đầu tiên cô biết yêu, hơn nữa là yêu một người mà mình chẳng hề hay biết. Thế nên, Đồng Niên vì muốn biết tên anh mà giả vờ nói với Hàn Thương Ngôn rằng anh đã trúng thưởng chương trình của quán net để có thể mượn chứng minh thư của anh. Vì muốn được add WeChat của anh mà tự đổi tài khoản của cô thành tên quán net khiến bao fan hâm mộ tưởng rằng cô bị hack mất tài khoản.  Lần gặp gỡ đầu tiên ấy diễn ra thật sự ngắn ngủi, nhưng đủ để Đồng Niên làm ra bao chuyện ngốc nghếch chỉ để gây được sự chú ý với Hàn Thương Ngôn. Sau lần ấy, Đồng Niên được biết Hàn Thương Ngôn có chơi một trò chơi mang tên GOD, cô liền mượn bạn thân tài khoản game để tham gia, mong được chạm mặt với người mà cô thích dù chỉ là trong game.  Đồng Niên vì thích Hàn Thương Ngôn, nên dù cô đối với game hoàn toàn không hiểu biết gì, nhưng lại quyết tâm luyện tập để có thể chơi cùng với anh.  Đồng Niên thích Hàn Thương Ngôn, nên dù cô có chơi tệ thế nào, vẫn mặt dày dùng mọi cách để gửi lời mời, hi vọng anh có thể chơi cùng mình.  Cô thích anh đến thế, nhưng mà cơ hội để gặp lại Hàn Thương Ngôn lại vô cùng, vô cùng ít ỏi. Cô chỉ có thể dùng game để có thể tiếp cận anh, đến gần anh một chút mà thôi.  Trong một lần Đồng Niên đến một thành phố khác để dự sự kiện, cô lại vô tình biết được Hàn Thương Ngôn tham gia một đội thi đấu thể thao điện tử ở gần đó. Cô liền đến nơi thi đấu để xem và vô tình gặp lại anh. Hàn Thương Ngôn nhìn thấy Đồng Niên, anh liền nhận ra cô là cô gái trực quán net ngày nào. Hơn nữa, Hàn Thương Ngôn ở lần gặp gỡ này đã biết được rằng, Đồng Niên thích anh.  Hàn Thương Ngôn hiển nhiên không thể thích một cô gái chỉ mới gặp lần thứ hai. Nhưng những thành viên khác trong đội của anh lại hiểu lầm Đồng Niên và anh đang hẹn hò, luôn miệng gọi cô là "Chị dâu". Cho dù cô luôn muốn giải thích với mọi người, nhưng hầu như chẳng thay đổi được gì.  Qua những lần tiếp xúc với đội thi đấu thể thao điện tử của Hàn Thương Ngôn, Đồng Niên mới biết hóa ra anh không phải là thành viên thi đấu bình thường, mà anh là thần Gun trong truyền thuyết.  Thần Gun là ai chứ? Là người từ mười năm trước sở hữu thành tích thể thao điện tử vô cùng xuất sắc. Anh từng giành hơn mười chức vô địch quốc tế, có mặt trong nhiều bảng xếp hạng thế giới và có hơn triệu fan. Dù mười năm trước điều kiện thể thao điện tử trong nước cực kì hạn chế, nhưng anh năm đó đã thắng vô số giải đấu, khoác quốc kỳ vinh danh tổ quốc trước đấu trường thế giới.  Nhưng khi anh và đội của mình đang trên đà chiến thắng, nổi bật như mặt trời ban trưa thì đột nhiên, anh tuyên bố giải nghệ rồi lặn tăm suốt mấy năm trời. Những năm gần đây, Gun đã xuất hiện với tư cách là nhà sáng lập một câu lạc bộ thể thao điện tử. Đối với những người trong câu lạc bộ, Gun là một người không gần nữ sắc. Câu lạc bộ của anh không hề có một thành viên nữ, ngay cả người quản lý cũng là một người phụ nữ đã kết hôn. Những tưởng rằng, sẽ chẳng hề có người con gái nào có thể bước vào thế giới của anh được, Hàn Thương Ngôn cũng nghĩ như vậy. Vì thế mà đối với tình cảm chân thành của Đồng Niên, anh không bày tỏ thái độ gì, không nhiệt tình cũng chẳng xa lánh. Anh nói với cô rằng, anh không có ý định có bạn gái.  Đồng Niên cứ như vậy mà trở thành thiếu nữ thất tình. Cô tưởng rằng duyên phận giữa cô và anh đã chấm hết rồi, cả hai cả đời này cũng chẳng gặp nhau nữa. Nhưng Hàn Thương Ngôn lại trở thành đối tượng xem mắt của chị họ Đồng Niên. Mà Đồng Niên lại được người nhà mai mối cho em trai Hàn Thương Ngôn. Người em trai này cũng là thành viên của đội thể thao điện tử, hiển nhiên nhận ra cô và nói với hai gia đình rằng Đồng Niên là bạn gái của Hàn Thương Ngôn, khiến mọi người vô cùng ngạc nhiên.  Nhưng kỳ lạ là, Hàn Thương Ngôn không hề phủ định điều đó, mặc nhận với người nhà rằng cô là bạn gái của mình. Mối quan hệ của cả hai cũng từ đó mà gần gũi hơn phần nào, cô và anh dần đến gần nhau hơn. Nếu dựa theo lời của Hàn Thương Ngôn thì Đồng Niên là một người con gái hiếm hoi bước qua cuộc đời và đồng hành cùng anh trong thời gian lâu đến vậy.  Đồng Niên từ đó trở thành bạn gái trên danh nghĩa của Hàn Thương Ngôn, cô cũng rất vui vẻ sử dụng danh phận này để ở bên cạnh anh, làm cho anh rất nhiều việc. Ví như lặn lội đường xa mặc thời tiết xấu để đi sân bay đón anh, hay thay anh giải thích với ông nội anh về nghề nghiệp mang tên thể thao điện tử. Khi ấy, cô tỉ mỉ nói về sự nghiệp của anh, mong ông có thể chấp nhận nghề nghiệp này của anh, nhưng cô không biết rằng Hàn Thương Ngôn cũng đã lắng nghe tất cả những gì cô nói về mình.  Quá khứ của anh, tưởng chừng chính anh đã lãng quên nhưng nay lại được những lời nói của Đồng Niên mà khơi lên bao xúc cảm. Từng lời từng lời của cô, không chỉ khiến anh nghiêm túc hồi tưởng về quá khứ của mình, còn khiến anh nhận ra rung động trong lòng. Hóa ra, không phải anh hoàn toàn không có tình cảm với cô. Vì vậy, Hàn Thương Ngôn liền biến mối quan hệ của cả hai từ giả thành thật, bắt đầu một quá trình sủng sủng sủng không lối thoát :3 "Cá mực hầm mật" là một câu chuyện tình yêu hết sức ấm áp và ngọt ngào, kể lại quá trình từ khi Đồng Niên gặp gỡ Hàn Thương Ngôn lần đầu cho đến lúc cả hai chuẩn bị kết hôn. Truyện có độ dài vừa phải cùng văn phong nhẹ nhàng pha chút dí dỏm của tác giả Mặc Bảo Phi Bảo nên truyện thật sự rất thích hợp để giải nhiệt trong những ngày hè nóng bức thế này. Tớ rất thích nhân vật nam chính Hàn Thương Ngôn. Anh đã tự nhận mình là một người tính tình rất tệ, không lãng mạn, không có kỳ nghỉ, không có trò tiêu khiển, không thích hợp làm bạn trai, cuộc sống của anh chỉ gắn liền với sự nghiệp và câu lạc bộ thể thao điện tử. Hàn Thương Ngôn đã bao lần tự hỏi, rốt cục vì sao Đồng Niên lại thích anh? Nhưng khi đã hẹn hò chính thức cùng Đồng Niên, anh đã học cách thay đổi những thói quen vốn có của mình. Anh vốn khô khan không lãng mạn, nhưng lại đồng ý dành thời gian nhàn rỗi để đến trường cùng Đồng Niên, để cô có thể trải qua tình yêu vườn trường. Vì cô, mà anh có thể thay đổi bản thân để trở nên phù hợp với cô nhất có thể, rồi từ đó cùng nhau nắm tay đi đến cuối đời.  Vậy nên, nếu các bạn cần một câu chuyện ngọt ngào để giải nhiệt trong thời gian này thì nhanh nhảy hố nhé ^^ Mời các bạn đón đọc Cá Mực Hầm Mật của tác giả Mặc Bảo Phi Bảo.
Tẫn Hoan - Xuân Phong Lựu Hỏa
Câu chuyện này kể về hành trình chinh phục cùng một người đàn ông của cùng một cô gái, sự khác nhau có chăng chính là thời gian và hoàn cảnh. Ngày đó là tuổi trẻ, yêu đương cuồng nhiệt nhưng môi trường còn quá trong sáng. Ra đời rồi, gặp con sóng to đầu tiên, không cẩn thận bị nó đánh vỡ. Khương Nghiên là một phóng viên, cô chính trực liêm chính, muốn đem nhiệt huyết của mình mang đến khán giả “chân tướng sự thật”. Chân tướng đó đã khiến cho cô và người đàn ông cô yêu thương xuất hiện rạn nứt. Không phải không tin tưởng, không phải yêu không đủ, mà chính là không dám đối mặt. Có quá nhiều khó khăn, có quá nhiều ngăn trở, khiến cho Khương Nghiên dù không đành lòng cũng phải cách xa. Ba năm là một khoảng thời gian đủ để một người xác định được cái gì đối với mình là quan trọng nhất. Thế nên, Khương Nghiên trở về, bằng lòng chấp nhận để anh trừng phạt, chỉ mong mối tình đầu có thêm một cơ hội. Lục Lẫm nào có thể xuống tay với cô, ba năm qua đã đủ hành hạ anh đến không còn hình dạng. Anh chỉ là muốn cho cô một bài học, tình yêu không chỉ có ngọt ngào, còn có khó khăn và cay đắng. Nhưng tình yêu là của hai người, phải là cả hai cùng nhau cảm nhận, cùng nhau xác định có thể tiếp tục vượt qua hay không. Nếu đã hiểu rõ mọi thứ, tốt đẹp và hạnh phúc sẽ chỉ còn là vấn đề thời gian. Anh cho em thời gian, nếu đã xác định rồi thì hãy về đây, anh sẽ giữ mọi thứ y nguyên như lúc em rời đi, kể cả bản thân anh. “Sẽ cùng nhau đi khắp mọi nơi chứ?” Là lời tỏ tình Lục Lẫm dành cho Khương Nghiên. Không phải là “anh yêu em”, không phải là “hãy ở bên anh”, mà chính là “cùng nhau đi khắp thế gian”. Bên nhau, cả đời. … Mời các bạn đón đọc Tẫn Hoan của tác giả Xuân Phong Lựu Hỏa.