Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Trao Thâm Tình Cho Em

Văn án 1: Đêm tốt nghiệp cấp ba năm đó. Bạch Đồ: Tần Thâm, em yêu anh suốt đời. Gương mặt Tần Thâm tràn đầy sắc xuân, hôn Bạch Đồ một cái, cười nói: Anh cũng thế. Nhưng… Ngày hôm sau Bạch Đồ im hơi lặng tiếng rời đi, anh không hiểu tại sao lại bị vứt bỏ… Mặt Tần Thâm phẫn nộ: Miệng của phụ nữ, đúng là gạt người! Văn án 2: Trong buổi họp lớp. Có bạn học nhìn thấy Bạch Đồ mấy năm nay không xuất hiện, sau khi kinh ngạc vẫn không quên liếc trộm Tần Thâm vài lần. Lúc trước hai người bọn họ yêu nhau đến chết đi sống lại, trung học Hoa Thành không ai không biết. Nhưng về sau không hề thấy bóng dáng của Bạch Đồ, Tần Thâm cũng im lặng không nói về Bạch Đồ. Tâm tư bát quái của mọi người lại dấy lên… Lý Thần Tinh lại gần, lặng lẽ hỏi Bạch Đồ: “Này, cậu và Tần Thâm hai người các cậu…” Vì che giấu bối rối, Bạch Đồ nói một câu: “Chia tay rồi, chia tay rồi, đã sớm chia tay rồi…” Sau khi tàn cuộc. Bạch Đồ ra ngoài trong nháy mắt bị người kéo qua chặn trên cửa xe, người nọ từ từ hít sâu một hơi bên cổ cô, hơi thở cực kỳ mệt nhọc. Một lát sau, đôi môi mỏng cọ xát bên tai cô, khẽ hỏi: “Chia tay rồi? Hửm?” “Sao tôi không biết?” Cơ thể Bạch Đồ run rẩy, bị Tần Thâm cọ có phần nhạy cảm… Tần Thâm cụp mắt, ra vẻ lười biếng tựa cơ thể lên người Bạch Đồ. “Có phải đêm đó kỹ thuật của tôi không tốt đúng không? Hửm?” Bạch Đồ che mặt, anh nói chính là đêm đầu tiên mấy năm trước… Phụ trương: HE, tâm thân đều sạch. Nửa vườn trường nửa đô thị Muộn tao ngạo kiều nam VS tiểu thành thục nữ chủ Tag: ngọt văn, yêu sâu sắc. Lục soát chữ mấu chốt: Nhân vật chính: Tần Thâm, Bạch Đồ | Vai phụ: | Cái khác: Một câu giới thiệu vắn tắt: Cơ bụng đều cho cậu nhìn trộm cả rồi, cậu vẫn không chịu trách nhiệm sao. Ở phần Mục lục có vài câu ngắn được trích trong điệu Chiết quế lệnh. *** Tiểu thuyết Trao Thâm Tình Cho Em kể về câu chuyện của Bạch Đồ, một cô gái xinh đẹp, tài năng nhưng lại có một tuổi thơ bất hạnh. Cô được nhận nuôi bởi một gia đình giàu có, nhưng lại bị cha mẹ nuôi đối xử lạnh nhạt. Trong một lần đi du lịch, Bạch Đồ gặp gỡ Tần Thâm, một chàng trai lạnh lùng, ít nói. Tần Thâm là một chàng trai giàu có, thành đạt nhưng lại có một quá khứ đau buồn. Bạch Đồ và Tần Thâm nhanh chóng nảy sinh tình cảm với nhau. Tuy nhiên, tình yêu của họ gặp phải nhiều sóng gió. Cha mẹ nuôi của Bạch Đồ không chấp nhận Tần Thâm vì gia cảnh của anh không môn đăng hộ đối. Cuối cùng, Bạch Đồ và Tần Thâm đã vượt qua mọi khó khăn để đến được với nhau. Họ sống hạnh phúc bên nhau, cùng nhau xây dựng một gia đình ấm áp. Đánh giá nội dung Tiểu thuyết Trao Thâm Tình Cho Em có nhiều điểm đáng chú ý, bao gồm: Cốt truyện hấp dẫn, nhiều tình tiết bất ngờ. Cốt truyện của truyện xoay quanh mối tình oan gia ngõ hẹp của Bạch Đồ và Tần Thâm. Cốt truyện được xây dựng chặt chẽ, nhiều tình tiết bất ngờ, khiến người đọc không thể rời mắt khỏi trang sách. Nhân vật được xây dựng chân thực, có chiều sâu. Các nhân vật trong truyện được xây dựng chân thực, có chiều sâu, từ nhân vật chính Bạch Đồ và Tần Thâm đến các nhân vật phụ như Mạc Tử Kiên, Mạc Tử Lăng,... Mỗi nhân vật đều có những nét tính cách riêng, khiến người đọc cảm nhận được sự sống động của họ. Giọng văn nhẹ nhàng, lãng mạn. Tác giả Tiểu Trang Chu có giọng văn nhẹ nhàng, lãng mạn, giúp truyện trở nên dễ đọc và dễ cảm nhận. Kết luận Tiểu thuyết Trao Thâm Tình Cho Em là một tác phẩm ngôn tình đáng đọc, với cốt truyện hấp dẫn, nhân vật được xây dựng chân thực và giọng văn nhẹ nhàng, lãng mạn. Truyện sẽ mang đến cho bạn những giây phút thư giãn và giải trí tuyệt vời. Dưới đây là một số điểm cộng và điểm trừ của truyện: Điểm cộng: Cốt truyện hấp dẫn, nhiều tình tiết bất ngờ Nhân vật được xây dựng chân thực, có chiều sâu Giọng văn nhẹ nhàng, lãng mạn Điểm trừ: Đôi khi có những tình tiết hơi phi logic Kết thúc truyện hơi nhanh và chưa được trọn vẹn Đánh giá chi tiết Cốt truyện: Cốt truyện của truyện xoay quanh mối tình oan gia ngõ hẹp của Bạch Đồ và Tần Thâm. Bạch Đồ là một cô gái xinh đẹp, tài năng nhưng lại có một tuổi thơ bất hạnh. Cô được nhận nuôi bởi một gia đình giàu có, nhưng lại bị cha mẹ nuôi đối xử lạnh nhạt. Tần Thâm là một chàng trai lạnh lùng, ít nói. Tần Thâm là một chàng trai giàu có, thành đạt nhưng lại có một quá khứ đau buồn. Cốt truyện của truyện được xây dựng chặt chẽ, nhiều tình tiết bất ngờ. Người đọc sẽ bị cuốn theo câu chuyện của Bạch Đồ và Tần Thâm, cùng họ vượt qua mọi khó khăn để đến được với nhau. Nhân vật: Bạch Đồ là một cô gái xinh đẹp, tài năng nhưng lại có một tuổi thơ bất hạnh. Cô là một cô gái mạnh mẽ, độc lập và luôn theo đuổi tình yêu của mình. Tần Thâm là một chàng trai lạnh lùng, ít nói nhưng lại rất ấm áp và chung tình. Anh là một chàng trai mạnh mẽ, kiên cường và luôn bảo vệ người mình yêu. Các nhân vật phụ trong truyện cũng được xây dựng khá tốt, mỗi người đều có những nét tính cách riêng, khiến người đọc cảm nhận được sự sống động của họ. Giọng văn: Tác giả Tiểu Trang Chu có giọng văn nhẹ nhàng, lãng mạn. Truyện được viết theo ngôi thứ nhất, từ góc nhìn của Bạch Đồ, khiến người đọc cảm nhận được những cảm xúc của cô một cách chân thực và sâu sắc. Kết luận Nhìn chung, tiểu thuyết Trao Thâm Tình Cho Em là một tác phẩm ngôn tình đáng đọc. Truyện có cốt truyện hấp dẫn, nhân vật được xây dựng chân thực. *** Review: TRAO THÂM TÌNH CHO EM | Tiểu Trang Chu Ấn tượng đầu tiên của mình khi bắt đầu đọc bộ này chính là sự đầu tư của editor. Có thể nói rằng Nai đã rất siêng khi tìm hiểu tất cả bài thơ từ Hán tự tới dịch thơ, ý nghĩa của các câu ẩn dụ, tiếng lóng trong truyện và chú thích rất rõ ngay từ trang giới thiệu truyện. Các bạn có thể đọc nó trước rồi mới đọc truyện sẽ không bị đứt mạch, mặc dù trong chương thì Nai vẫn chú thích đủ đầy. Cá nhân mình cũng khá thích tên truyện, “Trao thâm tình cho em” Và đúng là nam chính thâm tình cực luôn, thề! Anh tên Thâm nữa chứ. Tần Thâm đứa con cưng của nhà họ Tần, gia cảnh giàu có, ba mẹ ông bà luôn ở phía sau, bên cạnh lại có đám anh em chí cốt là Trần Ôn và Lý Minh, thời niên thiếu tràn đầy sức sống của anh lại có được Bạch Đồ. Gần như từ bé tới lớn, cuộc sống của Tần Thâm luôn luôn thuận buồm xuôi gió vậy. Nhưng Bạch Đồ lại khác! Tác giả đã xây dựng cặp nhân vật chính gần như đối lập hoàn toàn: Tần Thâm có tất cả, Bạch Đồ không có gì cả. Cô không có gia cảnh giàu có, không có gia đình ấm êm như anh. Cô chỉ có Bạch An Chi – người mẹ có cảm xúc thất thường làm nghề nhạy cảm, vài đồng lẻ có được bằng cách làm bài tập giúp bạn học trên trường và một cô bạn tốt là Lý Thần Tinh mà thôi. Thế giới của Bạch Đồ bé nhỏ, nhưng tình yêu cô dành cho mẹ, cho bạn lại rất lớn lao. Đọc qua từng chương, mình có thể thấy Bạch Đồ tinh tế tới nhường nào, cô luôn nhớ tới Lý Thần Tinh mỗi khi có gì đó. Được Tần Thâm mua trà sữa cho, cô cũng mời Lý Thần Tinh uống cùng. Bạch Đồ không có nhiều, dù vậy cô vẫn sẵn lòng chia sẻ với người khác bằng cái “một chút” mà cô có. Mở đầu câu chuyện là thuở thiếu thời của họ. Tần Thâm, Bạch Đồ, Trần Ôn, Lý Minh, Lý Thần Tinh,… cùng học dưới một ngôi trường. Cơ duyên khiến Tần Thâm chú ý tới Bạch Đồ là cô nhận làm bài tập thuê cho đám Trần Ôn và Lý Minh. Xong cái anh Thâm cũng xí xọn bảo Bạch Đồ làm cho mình luôn, có vẻ là thích nhìn Bạch Đồ bắt chước chữ viết của mình lắm =))))) Bạch Đồ nào dám từ chối anh Thâm có máu mặt trong trường? Tới giáo viên còn mắt nhắm mắt mở đối với anh thì một nữ sinh quèn như cô có thể làm gì? Cho nên Bạch Đồ thoạt nhìn có vẻ ngoan ngoãn làm bài tập và chịu sự bắt nạt của Tần Thâm, nhưng trong đầu của cô lại tế ổng sấp mặt luôn =))))) Có điều những phản ứng lật mặt như nướng bánh tráng của cô lại vô tình khiến con tim trinh nguyên của anh Thâm rung độnggg Nói về giai đoạn Tần Thâm thích thầm Bạch Đồ thì hỡi ôi nó cười bể bụng bầu luôn mọi người ạ. Ổng thích mà ổng không lói, nhưng được cái ảo tưởng hơi bị kinh =))))) Vì gia cảnh nhạy cảm của mình nên Bạch Đồ thường xuyên bị chỉ trỏ trong trường, thời điểm cô bị một đám nữ sinh trấn lột tiền thì anh Thâm của chúng ta có cơ hội làm anh hùng cứu mỹ nhân. Sau khi rượt mấy nhỏ kia để lấy tiền về cho Bạch Đồ, thấy cô thở phào nhẹ nhõm, Tần Thâm còn tưởng cô lo lắng cho mình. Tần Thâm: “Đừng lo, tớ không sao.” Bạch Đồ: “Tiền đâu?” Ai quan tâm anh có sao không chứ? Thế là thúi mặt lần một, còn lần hai thì anh tự an ủi tâm hồn mong manh của mình. Tần Thâm đưa nước cho Bạch Đồ, lúc này ổng thích Bạch Đồ rồi nha, nhưng Bạch Đồ không biết. Cô nhận nước của Tần Thâm rồi uống, giọt nước vương trên môi, Tần Thâm còn chưa kịp thưởng thức cảnh sắc mê người này thì Bạch Đồ đã giơ tay lau miệng, động tác không khác gì đàn ông… Anh Thâm ngẩng đầu hít thở: Đàn ông tí cũng không sao, đàn ông tí cũng không sao. Người anh thích mà, dám có sao mới là lạ =))))) Chi tiết ngọt-sủng thì có khá nhiều, mình không tiện spoil thêm, bây giờ điểm qua phần cảm động của truyện này nhé! Nhân vật có thể nói là mâu thuẫn nhất trong truyện chính là Bạch An Chi – mẹ ruột của Bạch Đồ. Tuy đầu truyện, cảm xúc của bà khi đối xử với Bạch Đồ có phần cực đoan: thường xuyên đả kích cô bằng những lời nói cay độc hay đánh cô; bà là một người phụ nữ thất bại trong tình yêu, từng có một thời gian làm “ngành” nhưng khi trải nghiệm hết truyện thì các bạn cũng sẽ thấy như mình, suy cho cùng Bạch An Chi cũng là người bị hại. Mà kẻ hại bà chính là Bạch Thành An – một gã cạp váy phụ nữ mà sống – cũng là ba ruột của Bạch Đồ. Khi đọc văn án hẳn là các bạn sẽ thắc mắc vì sao Bạch Đồ lại rời xa Tần Thâm bảy năm, thằng cha “cực phẩm” Bạch Thành An này sẽ là câu trả lời cho tất cả. Vì gã, Bạch Đồ bị cướp khỏi vòng tay của Tần Thâm bảy năm; vì gã, độ thanh xuân của Bạch Đồ bị chôn vùi trong tịch lặng; vì gã mà mình đập bàn mấy lần vì khốn nạn qué gì khốn hết phần người khác thế? Dù sao thì truyện này vẫn HE nhé mọi người ơi, kết đẹp, người nên có cuộc sống tốt đều sống tốt, kẻ đáng bị trừng phạt đã bị trừng phạt. Tình cảm của nhân vật chính vẹn nguyên như thuở ban đầu, không những vậy mà trong quá trình chia xa, Bạch Đồ và Tần Thâm đều nhớ về nhau theo cách rất riêng và nhói lòng (ít nhất thì với mình là thế) tuỳ cảm nhận của mỗi người nữa xD Các nhân vật phụ cũng có được kết quả tốt nhất có thể. Mình thấy nhiều người khá tiếc nuối cho Cố Thừa Phong – nam phụ thầm thích Bạch Đồ khi ấy, có điều cá nhân mình cảm thấy vị trí của Cố Thừa Phong trong lòng Bạch Đồ có thể quan trọng như một người thân đã là kết cục viên mãn nhất rồi, dù danh nghĩa không phải là tình yêu. Đây là bộ đầu tiên của Tiểu Trang Chu mà mình đọc, nhờ editor hơi bị siêng và cốt truyện được xây dựng kỹ càng của tác giả nên mình không thất vọng. Mong là các bộ sau của Tiểu Trang Chu cũng không làm mình thất vọng như thế này, các bạn có thể đề cử truyện cùng tác giả cho mình review nhé. *** [Review] Trao Thâm Tình Cho Em Tần Thâm x Bạch Đồ Tác giả: Tiểu Trang Chu Editor: Nai Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Song khiết , Gương vỡ lại lành , Vườn trường , Đô thị tình duyên , 1v1 Trao Thâm Tình Cho Em là một câu truyện từ vườn trườn đến đô thị. Kể về tình yêu đầy trắc trở nhưng cũng rất ngọt ngào của hai nhân vật Tần Thâm và Bạch Đồ. Tần Thâm là một học sinh trong thời kỳ phản nghịch. Đánh nhau, hút thuốc, trốn học không có gì anh không làm. Vậy mà chỉ vì Bạch Đồ anh đã bỏ hết tất cả mà trở thành một học sinh ngoan. Anh vì Bạch Đồ mà làm rất nhiều chuyện khiến mọi người không thể tin được. Cho dù là 7 năm trước hay là 7 năm sau thì tình cảm của anh chưa từng thay đổi. Một nam chính thâm tình. Bạch Đồ là một học sinh ngoan, thành tích luôn đứng thứ nhất nhưng cô lại có một hoàn cảnh vô cùng éo le. Mẹ cô làm gái bán hoa. Nếu như những đứa con khác căm ghét việc mẹ mình như vậy thì Bạch Đồ lại khác. Cô thiết tha mong muốn có được sự yêu thương của mẹ mình nhưng mẹ cô lại là một người rất mâu thuẫn, bà ấy yêu cô mà cũng hận cô. Trong lúc Bạch Đồ khó khăn thì Tần Thâm dần dần xâm nhập vào cuộc sống của cô, cho cô tất cả những điều tốt đẹp nhất. Bạch Đồ là một cô gái tốt, cô được quyền hưởng tất cả những thứ ấy nhưng trong lúc cô và anh hạnh phúc nhất thì cô lại buộc phải rời bỏ anh. Nhìn qua ta thấy Bạch Đồ là một cô gái bình thường nhưng nếu nhìn kỹ thì sẽ phát hiện ra cô mạnh mẽ hơn bất kỳ ai. Một cô gái có hoàn cảnh sống khô cằn như vậy nhưng vẫn vươn lên trở thành một đóa hoa xinh đẹp, thật sự phải là một người có sức sống mạnh mẽ mới làm được. Truyện không có ngược chút nào hết, sủng ngọt đến 99%. Edit mượt mà ít lỗi chính tả văn phong ổn. Nhưng truyện hơi ngấy một chút. Cân nhắc trước khi đọc Mời các bạn mượn đọc sách Trao Thâm Tình Cho Em của tác giả Tiểu Trang Chu.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Nụ Hôn Của Quỷ - Tiểu Ni Tử
Nhưng người ta cũng nói: “Ân tình một ngày quên ngay không dễ” Quách Tiễn Ni, một cô gái xinh xắn vẫn thường lấy việc chinh phục các chàng trai cùng trường làm thành tích lại bị chính con tim sắt đá của mình phản bội. Nayn nhân thứ 99 của cô, Lý Tú Triết, vô tình trở thành đầu mối dẫn đưa cô đến nạn nhân thứ 100 của mình, nhưng cũng đồng thời chính là thủ phạm đầu tiên khiến con tim cô tan cơn băng giá. Kim Thuần Hy, Bạch mã Hoàng tử của Trung học Sâm Vĩnh, tìm cách tránh né Tiễn Ni nhưng hàng loạt những sự kiện tình cơ đến khó tin xảy ra như đẩy họ đến gần nhau. Mặc dù có được biết bao thuận lợi, khác hẳn 99 lần trước, Tiễn Ni vẫn không thể chinh phục được trái tim anh chàng Thuần Hy. Đòn độc dùng lúc quyết định, chờ tới dịp Valen­tine, Tiễn Ni chủ động tỏ tình với Thuần Hy. Nhưng đáp trả cú đòn độc ấy, anh chàng kỳ cục lại chỉ ngón tay trỏ lên trời... một dấu hiệu lạ lùng mà anh nhất định không giải thích. Và nạn nhân thứ 99 của Tiễn Ni, bởi lẽ đợi cô quá lâu trong đêm Valen­tien lạnh giá giữa quãng trường, đã ngã bệnh và nhập viện. Quách Tiễn Ni sẽ giải quyết hai nạn nhân và một thủ phạm này bằng cách nào đây? Tiểu Ni Tử được coi là nhà văn trẻ mở đầu cho trào lưu văn học lãng mạn tuổi teen tại Trung Quốc với tác phẩm khởi xướng là bộ sách Nụ hôn của quỷ, xuất bản năm 2004. Bộ sách là câu chuyện mới lạ, thú vị và lãng mạn của Quách Tiễn Ni - một cô bé vốn coi việc chinh phục nam nhi như trò đùa vô hại và Kim Thuần Hy - một anh chàng “hắc mã hoàng tử” đẹp trai, tài giỏi, giàu có nhưng rất lạnh lùng và... tàn nhẫn. Tác phẩm đã được tiêu thụ hơn một triệu bản tại Trung Quốc. Nụ hôn của quỷ không có những tình huống gay cấn, ly kỳ nghẹt thở, nhưng lại mang đến một không khí lãng mạn với bao điều tốt đẹp, gần gũi với cuộc sống hàng ngày. Không chỉ có tình yêu, truyện còn đề cập đến tình cảm gia đình, bè bạn với nhiều cung bậc vui sướng, đau buồn, hờn giận... *** Một buổi sớm mai, khi ánh nắng dịu dàng chiếu khắp hòn đảo, Thuần Hy đang chuẩn bị bữa sáng trong bếp, còn tôi đang cầm cuốn “Nụ hôn của quỷ” đọc cho Tuấn Hạo nghe… Đột nhiên, một mùi hương bay đến, ánh mắt tôi rơi xuống chiếc túi nhỏ màu xanh lục đặt cạnh gối Tuấn Hạo, he he, đó là “túi cầu nguyện xanh lục đặc biệt Margaret” mà tôi làm cho anh, hy vọng có ngày anh tỉnh dậy trong mùi hương hoa Margaret… “Tuấn Hạo, lần nào ngửi mùi thơm trà hoa Margaret em đều thấy phấn chấn gấp trăm lần”. Tôi nắm một nhúm hoa khô lên đặt vào lòng bàn tay anh, “Tuấn Hạo, anh nhìn này, đó là trà hoa anh làm cho em, anh phải nhanh tỉnh lại mới được, trà hoa đã không còn nhiều nữa. Thuần Hy và em đều không biết cách làm, he he. Anh nhất định không tin là Kim Thuần Hy thiên tài cũng có thứ không biết làm nhỉ?” Bỗng nhiên~! Một cảnh tượng khiến tôi kinh ngạc và không dám tin đang xảy ra!!! Ôi? Tôi có nhìn lầm không? Ngón tay Tuấn Hạo hình như đang nhúc nhích! Anh... anh dần dần... dần nắm chặt đóa hoa khô ấy~! “Anh không biết làm gì?” Á? Tôi ngạc nhiên quay lại, thấy Thuần Hy vẻ mặt tỏ rõ hai chữ “không phục” đang tiến lại gần. “Thuần Hy, anh nhìn mau~! Ngón tay Tuấn Hạo hình như nhúc nhích~!” “Đừng đánh trống lảng!” “Thật mà. Em không lừa anh đâu”. “… Lúc nãy… hình như em nhìn thấy tay Tuấn Hạo cử động…” “Ngốc! Lúc nãy anh nghe rõ em nói anh không biết làm gì đấy?” “A… ồ… em có nói à?” Tôi giả ngây, giả ngô… cho qua chuyện… “Rõ ràng là có!” Bỗng nhiên, khắp xung quanh tôi như được phép thuật của tiểu tiên nữ thắp sáng, trở nên trong trẻo rạng rỡ, căn phòng trong tích tắc tràn ngập mùi hương hoa Margaret, ngoài cửa sổ thoáng chốc cũng bắt đầu bay đầy những cánh hoa Margaret đáng yêu… Mời các bạn đón đọc Nụ Hôn Của Quỷ của tác giả Tiểu Ni Tử.
Bức Tranh Ấy Em Vẽ Vì Anh - Bán Tiệt Bạch Thái
Văn án: Lâm Đế rút khỏi giới giải trí, giải trí Tinh Chu mở buổi họp báo cuối cùng cho anh. Nói tới việc mấy năm nay anh làm từ thiện, anh nói: “Giúp bà xã hoàn thành tâm nguyện.” Nói tới lý do vì sao còn trẻ như vậy đã rút khỏi giới giải trí, anh nói: “Bởi vì bố vợ yêu cầu con rể phải là tổng tài bá đạo.” Giải trí Tinh Chu khóc…. Cho nên anh đều vì vợ của mình sao? Vậy chúng tôi và fan thì làm sao bây giờ? Phỏng vấn xong, fan và phóng viên đều nhìn thấy nam thần của họ ngồi xổm xuống cột dây giày cho Lưu Tử Đồng, Lưu Tử Đồng chống tay lên vai Lâm Đế, bất đắc dĩ nói: “Sớm biết vậy đã không đi giày trắng, xấu.” Lâm ảnh đế: “Rất đẹp.” Phóng viên: “…….” Fan: “…….” *** "Được gặp một người có duyên với mình trong thời điểm thích hợp, là hạnh phúc của cả cuộc đời"* Lần đầu tiên Lưu Tử Đồng gặp Lâm Đế, cô giới thiệu với mọi người anh là bạn trai của cô. Có lẽ là do bất ngờ bởi Trần Châu, sư huynh cô vẫn yêu thầm bao năm, và sư tỷ - hai người mà vốn cùng cô theo học mỹ thuật Đường phái từ nhỏ, tại ngày hôm ấy lại đột nhiên thừa nhận họ đang hẹn hò. Hoặc là bởi một chút cảm giác kích thích, ngang bướng, tùy hứng bỗng nhiên nổi lên. Dù sao thì, hẳn là khi cô gái này sinh ra, tất cả những ngôi sao mang lại may mắn nhất đã toả sáng vào thời điểm đó rồi. Vì Lưu Tử Đồng cô thật cmn quá hời, người đàn ông tùy tiện chọn trúng lúc ấy chính là Lâm Đế, mà Lâm Đế anh lại là ai chứ?! Ảnh đế đang nổi như cồn, Weibo trăm triệu fan, ngoại hình, diễn xuất và khí chất đều xếp thứ hạng đầu, là nỗi khát khao của biết bao fan hâm mộ cuồng nhiệt. Nhưng người đàn ông vốn là ước mơ của hàng triệu thiếu nữ ấy, thế mà cũng có giấc mộng của riêng anh. Từ năm 7 tuổi, ngay từ giây phút đầu tiên nhìn thấy Lưu Tử Đồng, thì hình bóng cô gái với mái tóc thắt bím, xinh đẹp đáng yêu vô ngần, tài năng hội hoạ thiên phú đã in sâu nơi đáy lòng anh. Thế nên nam thần vẫn nổi tiếng là vô cùng lạnh lùng lãnh đạm, không ham mê nữ sắc này, lại có thể dễ dàng bằng lòng làm bạn trai "hờ" cho cô tiểu thư nào kia chứ! Vốn là giả, nhưng khi tiếp xúc nhiều hơn, có khi là Lâm Đế chủ động, có lúc là do Lưu Tử Đồng tiến tới, cả hai đã dần cảm mến, rồi yêu nhau, biến giả thành thật lúc nào chẳng hay. Có thể nói, mình rất thích giai đoạn hai người theo đuổi, thả thính và vờn nhau các kiểu này. Không hề trẻ con ngây ngô chút nào mà đúng kiểu nam nữ ở độ tuổi trưởng thành tán tỉnh và yêu đương, thích là nhích, tiếp xúc thân thể hết mức tự nhiên và hưởng thụ. Đấy cũng là nhờ Lưu Tử Đồng là một cô gái rất thành thục, chủ động, chuẩn hàng hiếm trong các kiểu nữ chính ngây thơ, luôn e thẹn và bị động trong "chuyện ấy ấy" gần đây. Tình cảm của hai người diễn tiến nhanh và mặn nồng, nhưng Lưu Tử Đồng đâu phải chỉ là một hoạ sĩ nổi tiếng bình thường, suy cho cùng, hội hoạ vẫn luôn là niềm yêu thích đơn thuần của cô mà thôi, bởi vì danh phận chính của cô là thiên kim tiểu thư duy nhất của Lưu gia, một gia tộc vô cùng giàu có và nổi tiếng. Mà khoảng cách lớn nhất trên thế gian, nào có phải là ta yêu người nhưng người không yêu ta, mà là chúng ta yêu nhau nhưng lại không cùng đẳng cấp với nhau. Chính bởi vấn đề xuất thân này, mà Trần Châu, vị sư huynh kia của cô đã không thể vượt qua Lôi Trì để đến với cô, và cũng vì nó, một Lâm Đế dù đẹp trai diễn xuất tốt nhưng không có bối cảnh bốn năm trước đã bị bạn gái tin đồn là nữ diễn viên Giang Lâm "đá". Nhưng việc khiến người ta bất ngờ nhất vẫn ở phía sau, bởi vì cái người tưởng chừng như gia cảnh hoàn toàn bình thường đó, ngày bé đã phải từ bỏ niềm yêu thích vẽ tranh vì nghèo khó, từng bước đi lên đạt được thành tựu chỉ nhờ thực lực của bản thân, có một người mẹ mù mà anh vẫn vô cùng kính yêu và hiếu thuận ấy, kì thật lại có... một thân phận bí mật hết sức, hết sức hoành tráng nha~ Vậy nên, mô típ của "Bức tranh ấy em vẽ vì anh" đúng là tuyệt không có gì mới. Mình đã từng chờ đợi sự đấu tranh vượt qua khoảng cách giàu - nghèo trong tình yêu của nam nữ chính, qua đó có thể thấy được tình cảm sâu đậm khắc cốt ghi tâm của họ dành cho nhau, nhưng rất tiếc là không có. Cuối cùng vẫn là một cô gái giàu có lấy một anh chàng giàu có hơn, công chúa kết đôi với hoàng tử mà thôi. Về nội dung truyện, cũng không có nét chấm phá gì quá đặc sắc, không có cao trào trong diễn biến. Nhưng lý do mà mình vẫn theo nó đến cuối chặng đường, ngoài sự chủ động trong tình yêu của nữ chính, thì phải nói rằng văn phong của tác giả khá duyên dáng, cuốn hút. Giống như có một mạch sóng ngầm mang tên đáng yêu cứ nhẹ nhàng chảy bên dưới, cuốn truyện mang đến cho độc giả một cảm giác rất dễ chịu, nhẹ nhàng, ngọt ngào khi đọc. Trong đó phải đặc biệt nhấn mạnh đến sự đáng yêu vô bờ bến, khiến cho bất cứ trái tim nào cũng khó thoát khỏi rung động của nam chính Lâm Đế. Một người đàn ông đẹp trai điên đảo chúng sinh, đa tài đa nghệ, xuất sắc tại mọi lĩnh vực mà anh ta chạm tới, bên ngoài lạnh lùng bên trong nóng bỏng không còn là hình tượng quá mới mẻ nơi ngôn tình, nhưng người đàn ông này còn có một thứ vũ khí trí mạng khác: ấy là anh ta thật sự rất rất đáng yêu. Ví như khi tỏ vẻ thành thục dụ dỗ nữ chính, hay khi bị nữ chính quyến rũ, Lâm Đế sẽ lại lộ ra đôi tai đỏ ửng, đôi tai không biết nói dối "tố cáo" chàng trai này có bao nhiêu hồi hộp, thẹn thùng bên cô gái mà anh ta yêu. Lại ví như biệt danh "Lâm Đế ba ly" của anh, uống rượu đến ly thứ ba là say, mà mỗi khi say thì...ừm, mặc dù lăn lộn trong giới ngôn tình lâu rồi, nhưng đúng là chưa thấy người đàn ông nào khi say lại có thể ciu (cute) đến như thế... Nói chung, đó là cái kiểu dễ thương khiến người ta vô cùng thưởng thức, là nét điểm xuyến thêm cho người đàn ông trưởng thành càng bội phần thu hút, hấp dẫn đòi mạng khiến bạn không thể kháng cự. Nói về Lưu Tử Đồng, cô không chỉ có gia thế, nhan sắc, tài năng mà còn rất có cá tính, chính là kiểu cá tính mà các cô gái hiện đại gần đây luôn thích. Bình thường Lưu Tử Đồng hoà nhã, sống tình cảm, nghĩa khí, nhưng khi cần, cô xử lý rất kiên quyết và nhẫn tâm, đúng kiểu chị đại thứ thiệt. Chẳng hạn khi phát hiện nữ phụ Giang Lâm chuốc say nam chính, định giở trò mèo, không cần hỏi nhiều, chẳng nghe giải thích, lập tức liên tiếp giáng cho mấy cái tát, sau này lại dùng quyền lực của gia tộc để chèn ép cho cô ta không còn đường phát triển. Một số nữ nhân khác lởn vởn xung quanh tìm cách quyến rũ nam chính cũng bị nữ chính một cái liếc mắt dẹp cho bay màu hết luôn.... Đọc những đoạn này cảm thấy đúng là quá đã! Dầu vậy, nếu có điểm gì mình không thích lắm ở nữ chính, có lẽ là quan hệ chưa đủ rõ ràng của cô và nam phụ Trần Châu. Vốn hai người là sư huynh sư muội, tình cảm sâu sắc từ bé, nên dù xác định yêu đương với Lâm Đế, thì mối quan hệ đó vẫn còn đấy, đâu thể xoá bỏ. Cô yêu Lâm Đế, nhưng vẫn luôn tôn trọng và quý mến Trần Châu. Cơ mà có lẽ chính nhờ những điều này, thì tình yêu mà Lâm Đế dành cho Lưu Tử Đồng mới càng được bộc lộ một cách rõ rệt nhất. Lâm Đế si tình, biết Tử Đồng từng yêu thầm Trần Châu, hiển nhiên là rất hay ghen, thường biểu hiện bằng những hành động ấu trĩ kiểu như hỏi cô "Anh với anh ta ai đẹp trai hơn?!", rồi khi nhanh chóng được dỗ dành bằng lời khẳng định "Anh đẹp trai nhất", vậy là đã thấy thoả mãn (trẻ nhỏ dễ dỗ ????). Nhưng lúc Trần Châu gặp chuyện không rõ sống chết, Tử Đồng vì anh ta mà bôn ba, Lâm Đế lập tức thu xếp mọi công việc để đi cùng, an ủi và làm chỗ dựa cho cô. Có được tình yêu bao dung và đầy thấu hiểu của người đàn ông xuất sắc như vậy, Lưu Tử Đồng cmn còn không phải cô sinh ra dưới chòm sao chiếu mệnh tốt nhất ư?! Chốt lại, "Bức tranh ấy em vẽ vì anh" không quá xuất sắc nhưng đọc được. Đoạn đầu truyện mình thấy tác giả viết ổn hơn, cuối truyện thì tung hơi nhiều mật đường, lắm lúc khiến mình cảm giác như sắp bị ngộ độc đến nơi ????. Tựu chung, truyện phù hợp với những trái tim ham hư vinh và những độc giả không thích mang não khi đọc (ai mang não người đó thua nha). Vậy nên, bạn nào cảm thấy mình thích dạng truyện này thì mời nhảy hố ạ, reviewer là mình đây đã tận lực khách quan rồi đó nhá ????. P/s: Truyện có khá nhiều cảnh nóng, tiếc rằng toàn là kiểu H đóng cửa tắt đèn bảo nhau, người đọc chỉ có thể dựa vào hiện trường quần áo bị phá hoại, dấu vết cắn mút nơi người nam nữ chính...để tự hình dung mức độ kịch liệt khi "chiến đấu". Là một độc giả rất thiếu trong sáng, reviewer thật sự không thích điều này, hừ hừ ???? *, Trích dẫn truyện "Tháng sáu trời xanh lam" - Tâm Văn *** Sau khi hôn lễ được quyết định, hai người cũng đã lãnh chứng xong, cảnh quay của Lâm Đế ngày càng bận hơn, anh và Lâm Trứ nhanh chóng đến thành phố điện ảnh, Lâm lão gia rất muốn ở lại nhưng nếu ở lại một mình thì cảm thấy rất ngại, ông hỏi Lâm Trứ đang đi phía trước: “Phải về Kim Thành sao?” Lâm lão gia chần chờ, quay đầu nhìn Lưu lão gia và Lưu Tử Đồng mấy lần, hy vọng bọn họ mở miệng giữ mình lại, Lưu Tử Đồng nhìn ra được, cười nắm tay ông, nói: “Hay ông nội Lâm ở lại nhé.” Trong lòng Lâm Chấn vui vẻ, nhưng ngoài miệng lại cứng đầu: “Không thể không đi…hai đưa cháu không có ai ở lại….” Theo bản năng ông nhìn Lâm Đế, Lâm Đế đứng sát bên người Lưu Tử Đồng, tay lướt điện thoại, không hề ngẩng đầu lên, quả nhiên không nói giúp ông cái gì, Lâm Chấn chua xót, ông nghiêng đầu qua nhìn Lâm Trứ. Lâm Trứ hơi khom lưng sửa sang hành lý, nhàn nhạt nhìn ông một cái rồi cũng quay đầu. Lâm Chấn: “!!!” Ngay sau đó ông nhìn về phía Lưu lão gia, Lưu lão gia suy nghĩ một chút rồi nói: “Thôi, ông vẫn nên về đi, mấy ngày nay ông ở đây làm tinh thần tôi luôn khẩn trương, quá mệt mỏi…” Lâm Chấn: “…..” Một giây sau ông nói với Lâm Trứ: “Mau đem hành lý của tôi xuống đi, chúng ta đi!” Sau đó tự mình bước ra cửa, vừa đi vừa lầm bầm: “Chờ Đồng Đồng đến ngày kết hôn tôi lại đến đây, một cái liếc mắt cũng không muốn nhìn thấy ông già họ Lưu.” Lưu lão gia ‘ừ’ một tiếng: “Tôi cũng vậy, tôi cũng không muốn gặp ông, đi thôi đi thôi….” Vì thế trong cơn giận dỗi, Lâm Trứ, Lâm Đế và Lâm lão gia rời thành phố S, trước tiên là đưa Lâm lão gia về Kim Thành, sau đó hai anh em mới chạy đi đóng phim. …… Sau khi Lâm Đế quay về lịch trình đóng phim, Lưu Tử Đồng lại bắt đầu trải qua những ngày giống như heo, mỗi ngày không phải ăn thì là uống, là ngủ, người trong nhà xem cô như quốc bảo, dì Chu cả ngày xoay quanh cô, Đỗ Nhu cũng thường xuyên dẫn theo dì Trần qua bên đó nói chuyện phiếm với cô, tình trạng nôn nghén của cô vẫn không tốt lên, nửa đêm có thể tỉnh dậy vì nôn khan. Cả nhà nhìn cô như thế thì ai nấy cũng đều ăn không ngon, mỗi ngày đều hầm canh, nấu tổ yến tẩm bổ cho cô, một ngày phải ba bốn bữa cơm, Lưu Tử Đồng cảm giác như mình là một con cá được chăm thịt, bụng thì vẫn chưa to nhưng người lại nhiều thêm một chút thịt, cằm cũng sắp thành hai mất rồi. Chu Tố Mẫn cũng bận rộn, bà bận chuyện của mình thì không nói, quan trọng nhất vẫn là hôn lễ của Lưu Tử Đồng, bất kể chuyện gì cũng tìm Lưu Tử Đồng thương lượng, hai mẹ con bàn bạc xong bà mới bắt tay vào làm, rất nhiều lần Chu Tố Mẫn nhịn không được nói: “Mẹ sinh con gái giống như đòi nợ vậy, sắp kết hôn đến nơi vẫn là mẹ chuẩn bị hết cho con.” Lưu Tử Đồng cắn trái nho: “Vậy mẹ không cần làm mà, con làm cũng được, vừa đúng lúc con cũng rảnh rỗi ở nhà.” “Làm cái gì mà làm, con cứ ngồi đó, nếu con tự làm thì ông nội con và Lâm lão gia sẽ giết mẹ mất.” Chu Tố Mẫn quăng cho cô cái nhìn, mấy ngày nay tuy bà có mệt nhưng vẫn rất vui, người thân quen xung quanh thì không nói, bạn bè của bà nhìn thấy bà như nhìn thấy vàng, cả ngày luôn xum xoe trước mặt, dù bà không nói lời nào thì cũng có người giúp bà khoe ra. “Nhìn kìa, Tố Mẫn chính là thông gia với Lâm gia ở Kim Thành đó!” “Về sau hai nhà liên hôn thì tài sản cũng không thể kể hết. Ngày trước…..” “Nghe nói Lâm lão gia có qua nhà bà ở một thời gian đúng không? Ây da Lâm Chấn nha… là tư lệnh uy chấn bốn phương đấy.” Tâm tư hư vinh của Chu Tố Mẫn lên đến đỉnh điểm, sắc mặt hồng nhuận, vừa nhìn thấy là biết có chuyện vui. Vào tháng năm, Tháng năm phân, bức tranh của Lưu Tử Đồng được đem thi đấu ở Lê Thành, đồng thời ở đây cũng sẽ công bố thành tích, cô rốt cuộc cũng tìm thấy cơ hội được ra cửa, người nhà ai cũng phải đống nhưng cũng không muốn làm chậm trễ tiền đồ của cô, Lưu Tử Đồng một hai phải đi, họ cũng không có biện pháp đành đồng ý. May là Lê Thành cách thành phố S không xa, lái xe khoảng hai tiếng rưỡi là đến. Lưu Kiến Bang tự mình lái xe chở Lưu Tử Đồng đến khách sạn ở Lê Thành. Ông luôn dặn Lưu Tử Đồng phải tự chăm sóc bản thân mình thật tốt rồi mới lái xe rời đi. Nhìn chiếc xe đi xa Lưu Tử Đồng thở dài một hơi, lười biếng vươn vai, dẫn theo trợ lý vào khách sạn. Cô trợ lý nhỏ kéo hành lý, cô ấy muốn ở bên đây chơi hai ba ngày. Người tiến vào khách sạn ngày càng nhiều, đều là để tham gia triển lãm lần này, bọn họ đều là những người họa sĩ trong vòng mà Lưu Tử Đồng quen, họ vừa thấy Lưu Tử Đồng đến thì trước tiên đến chúc mừng, rốt cuộc quan hệ của cô và Lâm nhị thiếu gia cũng được công bố, người muốn lấy lòng cô rất nhiều, nhưng cũng có một số người bĩu môi đi qua. Thậm chí còn chanh chua mà nói: “Hiện giờ Đường Phái chỉ còn có mỗi mình Trần Châu là được nhất….” Mời các bạn đón đọc Bức Tranh Ấy Em Vẽ Vì Anh của tác giả Bán Tiệt Bạch Thái.
Bông Cúc Nhỏ - Lạc Tâm
“Bông cúc nhỏ” - nguyên tác của “Đấu ngư – Những ngã rẽ cuộc đời” bộ phim truyền hình về tuổi thanh xuân nổi tiếng khắp Đài Loan và Trung hoa Đại lục một thời, chính thức được xuất bản tại Việt Nam vào tháng 8/2019. “Bông cúc nhỏ” kể về quãng thanh xuân của một nhóm bạn trẻ trung học vào đời với số phận và tính cách khác nhau. Cô nữ sinh ngây thơ, thánh thiện được các bạn đặt tên là “Bông cúc nhỏ” đem lòng yêu Lý Hoa Thành, chàng nam sinh có nụ cười và ánh mắt khiến trái tim mọi thiếu nữ xao động, nhưng cũng là thủ lĩnh của học sinh trong trường. Dù hoàn cảnh gia đình rất nhiều khác biệt nhưng chính sự chân thành của Lý Hoa Thành đã khiến Bông cúc nhỏ - cô gái nhỏ được cha mẹ yêu chiều - chấp nhận rời xa vòng tay gia đình để đi theo anh, dấn thân vào cuộc sống đầy gai góc và hiểm nguy của anh. Lựa chọn một thời tuổi trẻ để lại những tiếc nuối, xót xa với cả nhân vật chính và độc giả, nhưng đọng lại nơi sâu thẳm tâm hồn mỗi chúng ta khi đọc tác phẩm này là vẻ đẹp, sự hi sinh của tình yêu, tình bạn, tình huynh đệ đáng quý. Từng câu từng chữ trong truyện đều rất chân thật và giàu tính hình ảnh, vì vậy, với nhiều người, “Bông cúc nhỏ” là bài ca của những tháng năm thanh xuân khó quên, mà trong đó ai cũng thấy mình được sống, hơn nữa còn sống rất ý nghĩa trong câu chuyện. *** Tình yêu là gì mà khiến ta đau buồn, nhung nhớ, hạnh phúc đến thế? Duyên phận là gì mà khiến ta day dứt mãi không quên? Sau khi đọc xong "Bông cúc nhỏ", tâm trí tôi không ngừng đặt ra những câu hỏi như vậy. "Bông cúc nhỏ" - cái tên thật đúng với con người cô: Thanh cao, trong sáng. Mọi việc có lẽ sẽ không xảy ra nếu như Bông cúc nhỏ không bất chấp nguy hiểm mà cứu Lý Hoa Thành - thủ lĩnh nhóm học sinh của một trường trung học. Nhưng không có nếu như, cô cứu anh, còn anh, anh đã tự tay hái đi bông cúc hoạ mi trắng trong cô... Anh từng bước bước vào cuộc sống của Bông cúc nhỏ, khiến trái tim ngây thơ, không chút phòng ngự của cô lạc nhịp. Cô thích gì, anh sẽ làm điều đó, cô ghét gì, anh sẽ cố tránh, trừ một thứ: Anh không bao giờ gọi tên cô, chỉ gọi cô là Bông cúc nhỏ. "Bông cúc nhỏ, em là của anh, hiểu không?" Nụ hôn đầu của cô đã bị anh cướp mất. Anh là người con trai cô yêu, là người cô không nên yêu, nhưng cô đã yêu. Bị chia cắt khỏi anh, Bông cúc nhỏ như một cái xác vô hồn: khóc lóc, gào thét, đập phá đồ đạc, giam mình trong căn phòng u tối. Cô quyết tâm bỏ nhà đi tìm anh. Năm 15 tuổi ấy, Bông cúc nhỏ từ bỏ gia đình, cùng Hoa Thành chạy trốn, đi tìm hạnh phúc. Lý Hoa Thành bảo vệ Bông cúc nhỏ vô cùng chặt chẽ, luôn ở bên cô nhiều nhất có thể. Hoa Thành không có nhược điểm, nhưng giờ anh có rồi, đó chính là Bông cúc nhỏ. Niềm hạnh phúc mới chỉ là khởi đầu, những đen tối đang kéo dần tới. Cái gì gọi là đen tối? Thế giới của anh là đen tối. Cô đã dẫm vào một vòng xoáy thật sâu, thật đen nhưng không thể ngoái đầu, cô yêu anh biết bao. Nhận thức được mình là gánh nặng của Thành, cô lột xác, thay đổi bản thân. Năm 18 tuổi, Bông cúc nhỏ là người đàn bà của Lý Hoa Thành. Trên lưng cô ngang dọc những vết sẹo mà chính cô cũng quên chúng có từ bao giờ. Cái hôn của anh nhạt dần, không còn như xưa nữa. Đối mặt với người tình nhỏ bé của Thành - cô gái mang hình bóng của mình năm nào, Bông cúc nhỏ bình thản nói: "Cô nhìn tôi đi, trước ngực bị chém 3 dao. Đây là vết bỏng bị đầu thuốc là cháy dí vào. Đây, đây là một chai bia vỡ đập vào đầu. Kinh ngạc chưa? Đau đớn không phải là từ những vết sẹo đó, mà là từ trái tim. Cô biết tôi đã đi theo Lý Hoa Thành bao lâu nay không? 5 năm, không nhiều không ít. Suốt 5 năm bị truy sát, bị truỵ thai, lại còn... đã từng bị cưỡng hiếp. Nếu cô cảm thấy ngai vị này rất hấp dẫn, tôi nhường cho cô đấy, tôi đã mệt mỏi rồi." Trái tim lạnh giá, chiếc môtô ngược chiều, tiếng còi cực đại, ánh đèn chói mắt, trong đầu cô hiện lên nụ cười khinh mạn của Thành thời tuổi trẻ và nói của anh: "Bông cúc nhỏ, em là của anh, hiểu không?" Nước mắt hoà vào máu, trải đầy trên con đường. Thật may, Bông cúc nhỏ vẫn giữ được tính mạng mong manh của mình. "Tôi đã gặp con bé đó, anh yêu nó chứ? Nếu thích thì, mang nó về đây...dù sao cũng là đứa con gái trong sạch." "Vì sao lại nói thế? Em không giận?" "Em không muốn trở thành gánh nặng cho anh, nếu anh thích, anh cứ đi." "Vì sao? Vì sao em trở nên thờ ơ như thế?" "Vì sao? Tôi vì sao á? Tôi vì sao mà lại để tôi trở nên như thế này? Tôi vì sao nhuộm tóc, tôi vì sao mà đục mười mấy cái lỗ trên tai? Tôi vì sao mà ăn mặc cho tôi thành hình người này? Tôi là vì anh đấy, Lý Hoa Thành, anh hiểu chưa? Vì anh đấy! Vì tôi quá yêu anh, quá yêu anh, không muốn trở thành gánh nặng cho anh...không muốn một mình anh gánh vác trách nhiệm...không muốn làm anh mệt mỏi..." "Anh không hề yêu nó một tí nào, anh chỉ nhớ em...Bông cúc nhỏ, anh nhìn nó, anh tiếc nhớ em năm đó...Anh...rất nhớ...rất tiếc...em của hồi đó...Chính là anh đã hại em...anh lại...không dám đối mặt...anh chỉ chạy trốn, càng chạy trốn càng bế tắc." Hai người họ đã từng đổ máu cùng nhau, giờ đây, lệ của họ cũng đan vào nhau, hoà làm một. Trong một lần thất thủ, anh trở một dao, chắn cho cô một cú chí mạng. Anh nhìn cô trong khoảnh khắc, rồi thân hình ngã xuống, máu tuôn xối xả. "Bông cúc nhỏ...xin lỗi...anh vẫn luôn yêu em...yêu em...yêu em..." "Lý Hoa Thành, anh còn nợ em một mạng sống! Quên à? 6 năm trước, anh bảo anh nợ em một mạng sống..." "Thôi để kiếp sau...anh trả mạng sống...cho em..." Cô bước đi cùng đứa con trong bụng, rời xa 6 năm ân oán, rời xa 6 năm yêu hận tình sâu. "Bông cúc nhỏ" đã để lại cho tôi một ấn tượng không thể phai nhoà. Từng tình tiết hấp dẫn lôi cuốn tôi theo những giọt nước mắt tuôn dài từ đầu tới cuối truyện. Giá như Thành hoàn lương, bỏ cuộc thì đâu có bi kịch đau buồn này? Nhưng không thể, người giang hồ, thân đâu nào là của mình. Dẫu biết kết truyện SE là tất yếu, song tôi vẫn tha thiết mong chờ có sự bất ngờ, may mắn với cả hai nhân vật. Tôi mong rằng Bông cúc nhỏ sẽ đi qua quá khứ, nắm lấy tương lai bởi lúc này, bước đi cùng cô là em bé trong bụng-kết tinh của tình yêu giữa hai người. Mời các bạn đón đọc Bông Cúc Nhỏ của tác giả Lạc Tâm.
Cả Đời Chỉ Cần Một Người Là Em (Một Đời Chỉ Cần Có Em) - Hốt Nhiên Chi Gian
Khi một sinh mệnh sinh ra lại có một sinh mệnh ra đi... Một quy luật của tự nhiên, rất đõi bình thường, như việc cái cũ không đi sao cái mới tới. Chỉ là đây là một sinh linh bé bỏng, chưa kịp nhận yêu thương lại vội vã xa rời Cả anh và cô vì một thời bồng bột, mà trả giá cả yêu thương, đổi lại là đau lòng, là dằn vặt Ai cũng lựa chọn một con đường riêng cho mình, người chọn cách trốn tránh, người chọn cách ra đi Nhớ lại thuở nhỏ, cô lúc nào cũng theo đuôi anh nhưng anh lại không đếm xỉa tới Vậy mà khi thiếu thời, anh ngược lại bá đạo muốn giữ cô làm của riêng, chỉ tham lam đôi mắt cô con tim cô và tâm hồn cô đều chỉ chứa mình anh Ai cũng ngỡ đối phương không yêu thương mình, ai cũng ngỡ mình chẳng bao giờ còn có thể gặp lại nhau được nữa, cũng ngỡ rằng nỗi đau khôn nguôi ấy sẽ mãi khắc ghi và tình yêu từ thuở bé mãi chẳng còn cơ hội nối liền hai con tim tan vỡ Có lẽ tuổi trẻ dại khờ, nhưng hôm nay, không phải yêu thì là gì? Hai người vốn yêu nhau, lại chỉ có thể yên lặng chờ đợi. Họ yêu nhau sâu đậm như vậy, lại không có cách nào đến gần đối phương. Có thể hay không, cho họ gần lại một chút, có thể hay không, cho họ nhận ra trái tim nhau. Có thể hay không, khi nhìn nhau, không hề là mộng ước, có thể hay không, vứt bỏ tất cả, không trói buộc, không có gông xiềng. Không có tình yêu nào là thuận buồm xuôi gió, tình yêu đẹp phải qua quá trình tôi luyện. Con người ta nhiều người vô tình bỏ qua nhau, nhưng cũng vô cùng nhiều sự trùng hợp. Họ đã từng bỏ lỡ mười năm, nhưng duyên phận họ, từ lúc đó đã bắt đầu. Còn lại, là họ mười năm sau…. Nước chảy thành sông. Cho dù nước chảy thành sông nhưng đường chảy thật sự rất dài. Bôn ba trong tình yêu, thỉnh thoảng nhìn lại nhau, lướt qua một ngọn núi cao thăm thẳm, nhất định sẽ đến được hạnh phúc. *** Mạnh Tường ơi anh thật ngốc, đời người có mấy lần cái 10 năm anh có biết không, vì một người không đáng mà anh chờ đợi 10 năm chỉ để lấy một lần quay đâu của cô ta. Đọc hết truyện tôi chỉ tự hỏi mình là Chung Tình có thật sự yêu anh không, có thể nói là khi bên người cô ta không còn ai nữa thì cô ta mới nhớ đến anh, như nồi cháo nấu cho Chu Minh khi nhập viện, vì nấu nhiều nên mới có phần anh. Anh luôn tự bao biện rằng anh là đàn ông, có nghĩa vụ phải che chở cho người con gái mình yêu thương, nhưng thật sự là cô ta có đáng để anh thương yêu không nữa. Đọc xong câu truyện tôi chỉ có cảm giác cô ta quá ích kỉ, và không hề có chút tình cảm nào với anh cả, trong suốt câu chuyện tôi chỉ thấy bóng dáng anh luôn đi theo cô ta, nhưng từ đầu đến cuối cô ta không hề coi anh là cái gì cả, giúp vì số tiền kia ư, ân tình đó không bằng một phần vạn những gì anh dành cho cô ta, chỉ chút việc nhỏ nhoi đó thôi cũng làm anh cảm động rồi, Anh có nghĩ hay không nếu Chu Minh không hề hủy hôn thì cô ta liệu có chịu chú ý đến anh không, hay là lại tiếp tục làm anh đau khổ. Đọc truyện này tôi chỉ ước rằng Mạnh Tình sẽ tìm được một người thực sự yêu thương anh, một người luôn quan tâm anh từng ly từng tý chứ không phải là con người chỉ biết dựa dẫm ỷ lại, tình yêu của anh với cô ta là không hề mong hồi báo, chỉ cần được nhìn thấy cô ta là anh đã vui rồi, nhưng anh có biết không, khi con người ta dễ dàng có được một cái gì đó thì sẽ không bao giờ biết trân trọng và giữ gìn nó. Tình yêu của anh đối với cô ta chỉ là một loại gánh nặng, là thứ mà cô ta hưởng thụ lúc cô đơn mà thôi,  cô ta không phải trả bất cứ thứ gì để được tình yêu đó, anh có nghĩ đến một lúc nào đó khi gặp chuyện tương tự cô ta lại đổ hết lên đầu anh và chạy trốn để mặc anh với gánh nặng đó là vết thương trong lòng Anh luôn nghĩ là “Năm đó, anh luôn miệng nói người anh yêu nhất là cô, nhưng khi cô rơi vào tình trạng khốn khổ tự tra tấn mình, anh lại bị sự tức giận làm mờ mắt, không thể đối diện với cô, hận cô không biết tự ái, hận cô kéo thiên sứ trong lòng anh vào địa ngục. Đến mấy năm nay anh mới hiểu, nếu lúc ấy anh bao dung hơn một chút, có lẽ sẽ nhận ra sự thống khổ trong lòng cô, có thể tìm được cách cứu cô ra. Nhưng anh đã không làm vậy, anh cũng giống như những người khác, cảm thấy cô gieo gió gặt bão, anh hận cô, rời khỏi cô, tiếp tục đẩy cô vào bóng đen mịt mờ.” Nhưng anh có biết không tại sao không phải là cô ta tự mình vượt qua được bóng đen chứ, cô ta đã làm anh đau lòng bởi những lời nói tàn nhẫn của mình để rồi giờ đây thay vì trách cô ta đã làm tổn thương mình thì anh lại ngồi trách mình đã không bao dung cô ta. Khi anh đau lòng muốn tìm cô ta thì mọi người lại tàn nhẫn nói với anh là cô ta đang cần yên tĩnh, đã có ai từng suy nghĩ cho anh chưa, Chung Tình luôn tự nhận rằng cô yêu Mạnh Tường, nhưng tôi nghĩ cô ta chỉ chỉ yêu chính bản thân mình mà thôi, cô ta luôn tìm cớ cho những việc làm của mình, rằng cô ta thiện lương, thuần khiết, yêu Mạnh Tường nên khi anh ốm cô ngồi trông ở bệnh viện một đêm ư, hay là cô giúp anh vay tiền? Thật ra nếu vì xét đến mối quan hệ giữa 2 nhà là thâm giao, Mạnh Tường đối với cô từ nhỏ đến lớn quan tâm chăm sóc thì những việc cô làm là thiên kinh địa nghĩa hoàn toàn không chứng tỏ được cái gì, chỉ tại Mạnh Tường ngốc thôi haizzzzzzz Không biết ngoại truyện có kéo lại được gì hơn về Chung Tình không nhưng mình cũng không còn hứng thú đọc nữa rồi. Mình không có hứng đi tìm hiểu cô ta còn lấy cái gì đã ngụy biện cho chính cô ta nữa. Mình cũng biết là mình quá bức xúc rồi, đọc hoài truyện nam chính đi ngược nữ chính đủ kiểu thì không sao, vẫn muốn hai người đến được với nhau nhưng đọc truyện nữ chính ngược nam chính thì lại bức xúc đến điên lên thế này, vừa đọc vừa khóc thương cho Mạnh Tường. Có lẽ là mình hoàn toàn không hợp với thể loại ngược tâm mà, tốt nhất là quay về ôm mấy cái truyện ngược thân cho đỡ phải nghĩ (vừa được coi H nữa chứ (_ _”)!! tự khinh bỉ mình trong một phút) đọc truyện là giải trí trong những lúc đầu óc không tốt (hình như đầu óc mình chả lúc nào tốt cả) vậy mà càng đọc càng điên. Có lẽ nên về ôm truyện của Rùa Mạn đọc lại cho bớt ức chế ^^truyện của ss ấy đọc mãi mà không chán được, lại nhẹ nhàng, … Cám ơn bạn Lạc Bối Bối đã dịch truyện này, giọng dịch của bạn rất mượt mà, những lời bình dưới mỗi chap  truyện rất hay và ý nghĩa, rất may mắn là mình đã không theo dõi truyện ra từng chap nếu không mình đến điên mất với cái truyện này, hic, không biết tâm trạng mình không tốt (hay cái tính mình nó thế ^^!!) nên mình có cái nhìn đen tối về truyện này thế, hic, *** Tác giả Hốt Nhiên Chi Gian thích dùng những từ ngữ đơn giản, mượt mà để biểu đạt nội tâm với những cảm xúc mãnh liệt, ngòi bút và lối viết của cô như bày ra trước mắt chúng ta những câu chuyện tràn ngập ấm áp và hạnh phúc, khiến chúng ta thêm quý trọng những gì mình đang có.   Các tác phẩm tiêu biểu:  Mờ Ám Xem Như Anh Lợi Hại Đồ Xấu Xa Chỉ Yêu Cây Kẹo Bông Nhỏ Cả Đời Chỉ Cần Một Người Là Em (Một Đời Chỉ Cần Có Em) Sự Dịu Dàng Chết Tiệt (Sự Dịu Dàng Đáng Ghét) Thâm Thâm Lam Tình Yêu Judo ... Mời các bạn đón đọc Cả Đời Chỉ Cần Một Người Là Em (Một Đời Chỉ Cần Có Em) của tác giả Hốt Nhiên Chi Gian.